Trong lòng Phương Hàn dâng lên sát khí dày đặc, ánh mắt hướng lên trên, lập tức xuyên thủng hết thảy chướng ngại, liền nhìn thấy một người nam tử trung nhiên lông mày rất dài, râu ba chỏm, mặc nho phục, giống như loại người phong lưu học sĩ trong thế tục, trên tay hắn còn cầm một chiếc quạt xếp, hai mắt cũng chăm chú nhìn tới chỗ Phong Dao Quang, dường như muốn xé rách hết thảy y phục trên người nàng xuống vậy.
Người trung niên nam tử này hiển nhiên là thèm thuồng Phong Dao Quang đã lâu. Hắn chính là Vô Tương lão tổ tông chủ của Vô Tương Tông một trong mười ba đại tông phái trên đại lục Hỗn Loạn này.
Vạn cổ cự đầu!
Nhưng mà Phương Hàn đã nhìn ra, thực lực của Vô Tương lão tổ này chỉ là Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng Vạn Thọ Cảnh, vẫn chưa tu thành Bất Tử Chi Thân.
Phương Hàn cực kỳ rõ ràng với áp bách của Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhị trọng Bất Tử Chi Thân. Thời điểm Ba Lập Minh xuất hiện một chưởng đánh bại Lô Lan Bà thiêu đốt nhục thể của mụ. Có thể nói khí thế hung hãn như biển, uy lực như nước thủy triều.
Đã không phải là Bất Tử Chi Thân mà chỉ là vạn cổ cự đầu bình thường, Phương Hàn có thể dễ dàng giết chết hắn giống như giết chết một con chó.
"Phương Hàn sư đệ, không thể động thủ ở đây, Phi Thiên Bảo Lâu là một kiện hạ phẩm đạo khí, cũng là sơn môn của Phi Thiên môn, nếu như động thủ trong này nhất định sẽ bị Phi Thiên môn vây công."
Phong Dao Quang cảm nhận được sát khí dày đặc trong lòng Phương Hàn, vội vàng truyền âm tới.
"Môn chủ của Phi Thiên môn đã tu thành Bất Tử Chi Thân chưa?" Phương Hàn hỏi.
"Chưa, hắn cũng chỉ là cường giả Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng Vạn Thọ Cảnh. Chẳng qua nếu như chúng ta không tuân theo quy củ ở nơi này, vọng động mà nói, hắn sẽ liên thủ với Vô Tương lão tổ, thậm chí còn gọi mười ba đại môn phái tới trấn áp. Phải biết rằng sinh ý của Phi Thiên Bảo Lâu này thật ra là sản nghiệp của mười ba đại môn phái liên thủ, nếu như chúng ta phá hoại, quả thật cũng không thể lưu lại đại lục Hỗn Loạn này nữa. Sư đệ đừng cho rằng bằng vào thực lực bản thân là có thể chống lại mười ba đại môn phái của đại lục Hỗn Loạn! Mục đích của ta là dần dần xơi tái đại lục Hỗn Loạn này. Tạm thời không nên vọng động, chờ khi chúng ta rời khỏi Phi Thiên Bảo Lâu, Phi Thiên thành, sẽ đối phó với Vô Tương lão tổ này, đám người còn lại cũng không quản, vì đó là chuyện tình của chúng ta."
Phong Dao Quang khuyên can.
"Sư tỷ cũng quá cẩn thận rồi, một quyền của ta cũng có thể đánh sập Phi Thiên Bảo Lâu này, nó chỉ là một kiện hạ phẩm đạo khí mà thôi. Nhưng mà tỷ còn có cơ nghiệp ở trên đại lục Hỗn Loạn này, ta cũng sẽ không gây phiền phức cho tỷ, sau này ra ngoài, sẽ thu thập Vô Tương lão tổ này sau. Bất quá ta cũng muốn làm giảm uy phong của hắn, nếu tại Huyền Hoàng đại thế giới, chỉ là tán tu không có bối cảnh như vậy, ta đã trực tiếp giết chết rồi." Sắc mặt Phương Hàn co rúm lại, khóe miệng liên tục cười gằn, đột nhiên cao giọng nói: "Ta trả hai vạn viên Thuần Dương đan!"
"Hai vạn Thuần Dương đan! Trực tiếp trả thêm một vạn viên? Gia hỏa này dám khiêu chiến với Vô Tương lão tổ? Rốt cuộc hắn là nhân vật cỡ nào? Hay là một kẻ ăn chơi trác táng của đại môn phái nào đó? Không biết trên đại lục Hỗn Loạn, tiền tài không nên khoe khoang ra ngoài sao?"
"Trực tiếp trả thêm một vạn viên, cái này cũng quá xa xỉ đi."
"Đây mặc dù là một mảnh vỡ của đạo khí, thế nhưng cũng không đáng giá hai vạn viên Thuần Dương đan! Gia hỏa này nhất định là một kẻ ăn chơi trác táng của đại môn phái nào đó, chắc là muốn nịnh nọt Dao Quang Tử đây."
"Vô Tương lão tổ nhất định sẽ dành cho hắn một cái giáo huấn cả đời khó quên. Vô Tương lão tổ tâm ngoan thủ lạt, làm sao có thể để nữ nhân mà mình vừa ý ở cùng với một nam nhân khác?"
Phương Hàn thoáng cái phát uy trực tiếp tăng thêm một vạn viên Thuần Dương đan chẳng khác nào bỏ ra một trăm triệu viên Bạch Dương Đan, quả thật khiến rất nhiều người khiếp sợ.
Mọi người thật hiếm khi thấy loại đại tài chủ này.
"Hai vạn viên! Tốt! Rất tốt!" Vô Tương lão tổ ngồi trong phòng khách quý lãnh khốc nói, bất cứ ai cũng cảm nhận được sát khí sắc bén trong đó, một ít cao thủ mẫn cảm thậm chí có thể cảm nhận được nguyên khí trong cả trường đấu giá đều sôi sục.
"Ta ra giá ba vạn viên!" Vô Tương lão tổ cũng không động thủ mà chỉ phun ra một câu.
"Đúng là đồ nghèo kiết xác!" Phương Hàn ha ha cười, nói: "Ta ra giá năm vạn viên!"
"Năm vạn viên!" Toàn trường lập tức oanh động, nhất là một câu nói đầy khinh miệt của Phương Hàn kia, nói Vô Tương lão tổ nghèo kiết xác càng khiến cho người ta kinh sợ! Khiêu khích một vị vạn cổ cự đầu! Điều này cần có bao nhiêu dũng khí?
Lập tức cơ hồ tất cả mọi người ở đây đều đoán, Phương Hàn chính là một tên đệ tử quần áo lụa là của đại môn phái nào đó.
Thậm chí một cỗ pháp lực ba động ở chỗ sâu nhất trong Phi Thiên Bảo Lâu cũng kéo tới, muốn dò xét tới tột cùng là có chuyện gì. Ở chỗ sâu nhất trong kiện hạ phẩm đạo khí Phi Thiên Bảo Lâu này, một lão già râu mép xồm xoàm màu tuyết trắng, ánh mắt sắp bén, thầm nói: "Dao Quang Tử tại sao lại mang theo một tiểu tử không biết trời cao đất rộng gì tới đây vậy? Bất quá ta nhận được chỗ tốt từ Sở Nam công tử, muốn thay hắn nắm bắt động tĩnh của Dao Quang Tử, chuyện này tốt nhất là nên báo cho hắn biết."
Trong lúc nói chuyện lão đầu này lấy ra một mặt ngọc phù, phía trên có khắc rất nhiều phù chú, sau đó bụp một tiếng tấm ngọc phù này bị bóp nát, tin tức trong đó lập tức truyền tới thời không xa xôi, cũng không biết bắn tới địa phương nào.
Lão đầu này chính là môn chủ của Phi Thiên môn, Phi Thiên lão tổ.
Cùng lúc đó tại một cửa hàng lớn của Phi Thiên Bảo Lâu cũng có mấy nhân vật thần bí đang âm thầm truyền tin.
"Sáu vạn viên!"
Thanh âm của Vô Tương lão tổ càng lúc càng tràn ngập sát khí. Thật ra hắn cũng không cần thứ mảnh vỡ của đạo khí này, hắn là vạn cổ cự đầu tự nhiên có thể luyện chế ra hạ phẩm đạo khí. Thế nhưng làm sao có thể mất mặt trước mặt Dao Quang được?
"Mười vạn viên!" Phương Hàn bất động thanh sắc một lần nữa phun ra một cái giá.
Dù sao hắn cũng đã cướp đoạt được toàn bộ gia sản suốt đời tích súc của ba mươi bốn đại đệ tử kim đan của Vô Cực Tinh Cung, còn có Vương Phục Long nữa. Tài phú kinh người, cho dù tiêu sài lãng phí cũng không tiếc.
Vô Tương lão tổ lại tựu bất đồng, mười vạn viên Thuần Dương đan đối với tu vi của hắn cũng phải tích súc mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm. Vì trước mặt một nữ tử tranh đoạt mặt mũi cũng không đáng.
"Rất tốt, rất tốt. Tiểu tử ngươi nhớ kỹ cho ta." Vô Tương lão tổ phát ra cảnh cáo nghiêm trọng, tất cả mọi người đều cảm nhận được hắn đang rất tức giận, chỉ sợ là Phương Hàn vừa đi ra ngoài, hắn liền muốn giết người.
Phương Hàn lại rất bình tĩnh, ngón tay khẽ búng, mười vạn viên Thuần Dương đan bay ra ngoài, rơi xuống bậc thang, sau đó có một tên cao thủ kim đan cung kính đem mảnh đạo khí tới.
Hắn cầm trong tay, suy nghĩ một chút, cuối cùng chụp lấy thu vào trong tay áo, sau đó để mảnh vỡ này dung nhập vào trong thân thể, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương hơi chút khẽ động, một cỗ lực lượng liền hòa tan mảnh vỡ này, Thiên Tinh thạch hóa thành bột phấn chui vào trong Minh Vương Phủ của Bát Bộ Phù Đồ.
Hơn nữa cự đại linh khí trên mặt, cùng với một chút đại trận còn sót lại trải qua luyện hóa bị Minh Vương Phủ hấp thu.
Sau khi hấp thu mảnh vỡ của đạo khí này, Minh Vương Phủ tỏa ra ánh sáng chói, đám quang hoa này không hề giống như tuyệt phẩm, bắn thẳng vào trong hư không rồi tứ tán, mà giống như có linh tính ngưng tụ lại, loáng thoáng ngưng tụ thành một cái ô quang diễm, phía dưới cái ô này có một hư ảnh Kim Thân sừng sững đứng đó, khí thế cực kỳ hung diễm.
Đây là khí linh của Minh Vương Phủ, Bất Động Minh Vương.
Nhưng mà hiện tại khí linh này chỉ là một đạo hư ảnh, còn chưa có hoạt hóa. Minh Vương Phủ vẫn là tuyệt phẩm bảo khí, chưa lột xác thành đạo khí, nhưng mà chỉ cần dung nhập mảnh vỡ đạo khí, nhờ vào tàn hồn khí linh lưu lại cũng rất có thể biến Minh Vương Phủ thành đạo khí.
Trong truyền thuyết Minh Vương Phủ này luyện chế tới cảnh giới cao nhất sẽ biến thành tuyệt phẩm đạo khí, có thể diễn hóa ra Bất Động Minh Vương, Hủy Diệt Minh Vương, Uy Đức Minh Vương... Vô tận Minh Vương. Một búa chém xuống có thể bổ ra Hỗn Độn, hủy diệt tinh cầu.
"Không tệ, không tệ, sau này thu thập thêm mảnh vỡ của đạo khí dung nhập vào trong trong Bát Bộ Phù Đồ dựa theo bí kíp Thiên Long mà rèn luyện, có thể khiến tốc độ lột xác của Bát Bộ Phù Đồ thêm nhanh hơn."
Trong lòng Phương Hàn âm thầm tán thưởng.
Trong bí kíp Thiên Long có ghi lại nếu như tám pháp bảo trong Bát Bộ Phù Đồ, kể cả bản thể thân tháp toàn bộ hóa thành đạo khí, như vậy chín đại khí linh liên kết lẫn nhau, sẽ sinh ra lực lượng không thể tưởng tượng nổi.
Phương Hàn trái lại rất chờ mong giờ khắc thăng hoa của Bát Bộ Phù Đồ.
Nhưng mà hiện tại chỉ có bản thể thân tháp, Bát Bộ Dong Lô, hai kiện bảo bối là biến thành đạo khí. Long Vương Xích, Thiên Mệnh Cầu, Sa Bà Niệm Châu, Minh Vương Phủ, Liệt Thiên Kích, Mộ Cổ, Thần Chung còn kém rất xa. Về phần Luân Chuyển Thánh vương không thuộc về Bát Bộ Phù Đồ, chẳng qua chỉ là nguyên khí phối hợp với phù đồ. Tương đương với một vị chỉ huy sứ mà thôi.
"Kiện bảo bối tiếp theo là một viên thượng phẩm đan dược Thiên cấp Long Kình Đan. Chính là hồn phách của một con Long kình, dung hợp vào trong chín mươi chín loại linh dược trân quý, còn có bổn nguyên của năm vị cao thủ kim đan luyện chế mà thành, sau khi phục dụng có thể gia tăng năm vạn mã lực."
Lúc Phương Hàn tùy ý dung hợp mảnh vỡ đạo khí, kiện bảo bối thứ hai đã được rao bán.
Nhưng mà Phương Hàn cũng không có hứng thú với loại đan dược này, cho nên hắn không tham gia bán đấu giá.
Cuối cùng có một vị tán tu thần thông thất trọng Kim Đan mua được. Sau khi mua được, tên tu sĩ này lập tức vội đi ra ngoài, tựa hồ muốn luyện hóa pháp lực.
Phương Hàn mở hai mắt nhìn thoáng qua một cái liền xuyên thấu qua Phi Thiên Bảo Lâu trông thấy tên tán tu Kim Đan này. Vừa ra khỏi Phi Thiên tòa thành đã bị một cỗ đại lực bao phủ, toàn thân bị chấn thành bột mịn, sau đó một cái đại thủ đen kịt bay tới.
Cuối cùng tên tán tu này hô một tiếng tự bạo Kim Đan, khiến đại thủ nổ tung thế nhưng lại có một đại thủ khác che phủ thu nhiếp hết nguyên khí còn sót lại cùng với chút ít pháp bảo. Nháy mắt đại thủ này liền biến mất.
"Đại lục Hỗn Loạn quả nhiên hỗn loạn. Tên cao thủ kim đan này thật đáng thương." Phương Hàn lắc đầu.
Hắn cảm giác được, tên cao thủ kim đan bị chết kia bị vài người thần thông cửu trọng, thập trọng, luyện thành Thiên Địa Pháp Tương liên thủ giết chết.
Tiếp đó lại đấu giá vài món tuyệt phẩm bảo khí, Phương Hàn cũng không có xuất thủ mua lấy, mà dùng ma nhãn quan sát động tĩnh của Vô Tương lão tổ, nhưng mà bên trong phòng khách quý tựa hồ đã không còn người. Vô Tương lão tổ đã ly khai.
"Dao Quang sư tỷ, Vô Tương lão tổ đã ly khai. Ở đây cũng không có cái gì tốt nữa. Chúng ta cũng ra ngoài thôi." Tâm thần của Phương Hàn khẽ động, thật ra mảnh vỡ đạo khí đã hết, cho nên hắn muốn lập tức rời đi.
"A? Ngươi muốn lập tức động thủ? Ngươi có nắm chắc không? Cho dù có thể đối phó với Vô Tương lão tổ, thế nhưng một vị vạn cổ cự đầu nếu như tự bạo Thiên Địa Pháp Tương cũng phi thường khủng bố đó." Phong Dao Quang không ngờ rằng Phương Hàn nóng lòng như thế.
"Hừ! Loại chuyện này ta đã làm qua nhiều lần rồi, Như Ý Tử của Vũ Hóa Môn ta cũng bị ta giết chết. Hắn tự bạo trong Hoàng Tuyền Đồ, cuối cùng tinh khí còn sót lại bị ta hấp thu." Phương Hàn liên tục cười lạnh.
Nói như thế nào Phong Dao Quang cũng vẫn là người của Vũ Hóa Môn, hơn nữa còn là con gái của chưởng giáo chí tôn Vũ Hóa Môn Phong Bạch Vũ, còn là đồng môn sư tỷ của Phương Hàn. Nếu như tại Hoàng Huyền đại thế giới cho dù Ma Môn Đại Đế cũng không dám có chủ ý với nàng. Thế nhưng bây giờ đang ở đại lục Hỗn Loạn, một tên Vô Tương lão tổ nho nhỏ đã kiêu ngạo như vậy, cư nhiên có tâm tư muốn thu Phong Dao Quang làm tiểu thiếp.
Vì giữ gìn tôn nghiêm của Vũ Hóa Môn, Phương Hàn phải giết người này.
Huống chi hiện tại Phương Hàn tu thành Tiểu Túc Mệnh Thuật, có năng lực độ hóa vạn cổ cự đầu.
Trong Bát Bộ Phù Đồ có càng nhiều vạn cổ cự đầu thì uy lực càng lớn. Nếu như có tám vị, thật sự có thể làm thương tổn cường giả Bất Tử Chi Thân.
Cũng không để ý tới phòng đấu giá còn muốn bán thứ bảo bối gì, Phương Hàn lập tức đứng dậy muốn đi ra ngoài.
Phong Dao Quang tự nhiên có thể cảm giác được sát cơ mãnh liệt trong lòng Phương Hàn, cũng đứng lên đi ra ngoài cùng hắn. Hai thân ảnh lóe lên trực tiếp ly khai phòng đấu giá của Phi Thiên Bảo Lâu, sau đó di chuyển vùn vụt ra khỏi tòa thành Phi Thiên tới vùng dã ngoại của đại lục Hỗn Loạn.
Trong hư không khôn cùng của đại lục Hỗn Loạn, ngoại trừ một số quốc gia, thành trì ra, đa số vùng dã ngoại đều là một mảnh bình nguyên, dãy núi, sông ngòi, hồ nước bao la, trong đó yêu thú tụ tập thành từng đàn, thậm chí còn có Thiên Ma ẩn hiện, vô cùng hỗn loạn.
Phương Hàn cùng Phong Dao Quang vừa ly khai khỏi thành Phi Thiên, không nhanh không chậm liền bay về phía đông, sau đó hạ xuống một ngọn núi. Tựa hồ như đang nghỉ ngơi.
"Nơi này là khu vực tương đối an toàn ở đại lục Hỗn Loạn, ở chỗ sâu trong của đại lục Hỗn Loạn có một vết nứt thời không thần bí hướng tới Ma vực, thường xuyên có rất nhiều Thiên Ma phi ra, đi khắp nơi tàn sát tu sĩ, còn có yêu quái từ một ít không gian dị độ cũng mãnh liệt tiến ra. Trong truyền thuyết đại lục Hỗn Loạn này thật ra là do một vị cao thủ thời thái cổ dùng pháp lực vô thượng ngưng tụ thành, trong đó ẩn chứa vô tận bí mật, chỉ cần tìm được bí mật của đại lục Hỗn Loạn này là có thể có được truyền thừa của vị cao thủ thái cổ kia, thậm chí có lời đồn, ở chỗ sâu trong đại lục Hỗn Loạn có một kiện pháp bảo. Nếu như có thể tìm được pháp bảo này là có thể chiếm được tất cả nguyên khí của đại lục Hỗn Loạn."
Phong Dao Quang đứng ở bên người Phương Hàn, chỉ vào đại lục Hỗn Loạn bao la khôn cùng nói: "Sở dĩ ta ở đại lục Hỗn Loạn cũng là vì truyền thuyết này, hy vọng có thể tìm được pháp bảo ở chỗ sâu trong đại lục Hỗn Loạn. Khống chế được cả đại lục Hỗn Loạn."
"Nếu như ta tính đúng mà nói... Đại lục Hỗn Loạn này có thể có một kiện pháp bảo. Một kiện tuyệt phẩm đạo khí từ giản đơn biến thành phức tạp xuất thế. Hơn nữa lực lượng của kiện tuyệt phẩm đạo khí này rất cường đại, chỉ sợ còn siêu việt hơn cả Vũ Hóa thiên cung của Vũ Hóa Môn ta. Thậm chí còn siêu việt hơn cả Tu Di Kim Sơn của Linh Lung Tiên Tôn, thái cổ thiên thạch của Quần Tinh Môn. Nếu quả thật mà chiếm được kiện tuyệt phẩm đạo khí này, lực lượng bản thân sẽ tăng lên cảnh giới không thể tưởng tượng nổi." Phương Hàn gật gật đầu dùng dụng thần cảm ngộ rất nhiều nguyên khí trên đại lục Hỗn Loạn này, kết quả liền phát hiện được một chút manh mối.
"Đúng vậy, ta đã tính được, đại lục Hỗn Loạn này sinh ra một kiện tuyệt phẩm đạo khí cực kỳ cường đại. Ta chính là muốn có được kiện tuyệt phẩm đạo khí này, sau đó thu Thiên Hoàng Kính, song song dung hợp mới có thể khiến cho Thiên Hoàng Kính một lần nữa khôi phục thành tiên khí." Phong Dao Quang thở dài nói: "Nhưng mà nghe đồn đại lục Hỗn Loạn này từ lúc ngưng tụ thành hình tới nay đã vượt quá mười vạn năm rồi, cũng không biết có bao nhiêu nhân vật tới đại lục Hỗn Loạn tìm tòi nhưng đều không phát hiện ra bất cứ thứ gì. Hơn nữa người của Vô Cực Tinh Cung cũng đã sớm chú ý tới đại lục Hỗn Loạn này, thế nhưng hiện tại vẫn chưa có một người có thể tiếp xúc với lực lượng bổn nguyên của đại lục Hỗn Loạn. Bởi vậy đại lục Hỗn Loạn có một kiện pháp bảo cũng chỉ là chuyện trong truyền thuyết mà thôi. Hiện tại dần dần không còn ai tin vào lời đồn này nữa."
"Vô số ngôi sao ở đại lục Hỗn Loạn này đều được ngưng tụ thành bởi một kiện tuyệt phẩm đạo khí Bằng không sẽ không hình thành một khối đại lục ở giữa không gian bao la khôn cùng này." Phương Hàn tinh tế cảm ngộ. Từ khi luyện thành Tiểu Túc Mệnh Thuật, tâm tư của hắn đã có phần linh động hơn, khả năng cảm ứng khí vận, vận số bản thân, còn có thiên địa nguyên khí đã mạnh hơn gấp mười lần.
Trong hư không tối tăm dường như có rất nhiều nguyên khí, cô đọng thành từng sợi tơ quán thấu vào các huyệt khiếu quanh thân thể Phương Hàn, tùy ý khẽ động tinh thần, các loại nguyên khí bốn phía sẽ ào ào tiến tới.
Trong mắt của Phong Dao Quang, trong vòng mười trượng quanh thân thể Phương Hàn có vô tận nguyên khí giống như thủy triều.
Oanh long!
Lúc hai người nói chuyện, trên bầu trời đột nhiên vang lên từng đợt âm phong, kẽo kẹt kẽo kẹt, kẽo kẹt kẽo kẹt, vô số âm phong ngưng tụ thành lốc xoáy, xoay tròn bốn phía, trong phạm vi trăm dặm tạo thành một trận âm phong, cư nhiên bao phủ lấy ngọn núi mà Phong Dao Quang, Phương Hàn đang đứng.
Ngay sau đó một đoàn dòng nước xoáy màu đen lưu chuyển trên bầu trời, giống như là mắt bão. Giữa mắt bão này đi ra một người trung niên nho sĩ.
Người trung niên nho sĩ này tay cầm quạt xếp, chính là kẻ có ý đồ đã lâu với Phong Dao Quang, Vô Tương lão tổ!
Trên Đại lục Hỗn Loạn, Vô Tướng chưởng môn là vị chưởng môn cường đại nhất trong mười ba môn phái, kẻ này tâm ngoan thủ lạt, quỷ kế đa đoan, hơn nữa thực lực cường ngạnh, pháp lực cao thâm, đã tu luyện qua mấy ngàn năm rồi.
Nhất là tại đại lục Hỗn Loạn, loại địa phương ăn bữa hôm lo bữa mai này tu sĩ có thể tu thành vạn cổ cự đầu lại càng không dễ dàng, không biết đã trải qua bao nhiêu lần giết chóc, thời khắc sinh tử.
"Vô Tương lão tổ! Ngươi thi triển ra Âm Phong Hồi Toàn Chưởng, vây khốn chúng ta, đến tột cùng là có ý gì?" Phong Dao Quang vừa nhìn thấy Vô Tương lão tổ xuất hiện, không khỏi nghiêm nghị quát!
"Hừ! Dao Quang Tử! Lão tổ năm lần bảy lượt muốn nạp ngươi làm thiếp, ngươi lại không đồng ý, luôn luôn tránh né. Lão tổ ta lại cố nhẫn nại, không triệt để hủy diệt Dao Quang phái của ngươi, hôm nay ngươi ngược lại cùng tên tiểu bạch kiểm này câu kết làm bậy, ta không thể không cho ngươi một bài học. Còn nữa hôm nay ta nhất định sẽ giết chết cái tên tiểu bạch kiểm bên cạnh ngươi, tế luyện hồn phách của hắn, phong ấn hồn phách hắn trong pháp bảo, trọn đời không thể siêu sinh, hơn nữa hôm nay ta sẽ cướp chân âm của ngươi."
Vô Tương lão tổ âm lãnh cười nói: "Các ngươi cũng đừng nghĩ chạy, ta tốn hao mười năm khổ công, tụ tập vô số mảnh vỡ đạo khí vừa vặn tế luyện thành một kiện pháp bảo gọi là Thái Âm La Võng, có thể vây hãm chết các ngươi. Cho dù các ngươi có tự bạo cũng chỉ có thể hủy diệt kiện đạo khí này mà thôi."
Trong lúc nói chuyện cây quạt trong tay hắn bay lên, trong cây quạt kích xạ ra một cái võng lớn ùn ùn bao phủ xuống. Bốn phía đều xuất hiện một tầng không gian rung động.
"Vô Tương lão tổ? Ta xem ngươi chính là lão thử mới đúng, ở trước mặt ta lại dám đùa bỡn kiểu này." Phương Hàn trông thấy Vô Tương lão tổ bố trí cạm bẫy, hắn không thèm để ý, ánh mắt lạnh lùng nhìn tên vạn cổ cự đầu này, giường như đang nhìn một con cá chết vậy.
"Muốn chết!"
Sau khi Vô Tương lão tổ sau khi bố trí xong, nghe thấy Phương Hàn lạnh lùng châm chọc, lão không khỏi giận tím mặt, cây quạt cầm trong tay quét một cái tới chỗ Phương Hàn. Lập tức đại phong giống như mũi tên khí thế khiến quỷ khóc thần gào lao tới. Trong thiên địa xuất hiện vô số hư ảnh ma quỷ, toàn bộ đám ma quỷ này đều được gió ngưng tụ thành, thế nhưng trông không khác gì thực chất.
"Vạn ma vụ thôn thiên!"
Vô tận ma quỷ trực tiếp thôn phệ tới chỗ Phương Hàn.
Cây quạt trong tay Vô Tương lão tổ hiển nhiên là một kiện pháp bảo lợi hại, ít nhất cũng là hạ phẩm đạo khí.
"Chút tài mọn!" Phương Hàn hé miệng trực tiếp thu triển Đại Thôn Phệ Thuật, lập tức một cái hắc động xuất hiện thôn phệ sạch đám ma quỷ được gió ngưng tụ thành này vào, sau đó hắn ợ một tiếng, nói: "Không tệ, không tệ, đây chính là tinh hoa của gió, cộng thêm Thiên Ma luyện chế thành Phong Ma, thật đại bổ a."
Sau khi thôn phệ nguyên khí Phong Ma, trực tiếp dung nhập vào trong Hắc Nhật Phong Tai, môn thần thông này liền lóe lên làn gió rất nhỏ, đám gió này lại giống như ánh sáng, cấp tốc lập lòe, ba động rất nhỏ giống như tia chớp.
"Ngươi! Thần thông này của ngươi là?" Trông thấy Phương Hàn há miệng thôn phệ Phong Ma của mình, Vô Tương lão tổ không khỏi bị dọa cho nhảy dựng lên, đây chính là tinh hoa của gió do hắn khổ công thu thập, đồng thời dung nhập hơn mấy trăm vạn Thiên Ma vất vả tế luyện vài thập niên mới luyện thành một cỗ cương khí. Bình thường chứa ở bên trong cây quạt, gặp địch nhân, chỉ cần thân thể vừa chuyển, lập tức đại phong nổi lên, khí thế quỷ khóc thần gào, phong lực sẽ chấn nát bấy pháp bảo hộ thân của địch nhân, mà ma quỷ trong đó sẽ đoạt đi hồn phách của địch nhân. Song trọng áp lực đồng thời phát uy khiến địch nhân không biết xoay sở ra sao.
"Ngươi cư nhiên dám thôn phệ Phong Ma của lão tổ ta, ta phải giết ngươi!" Thân thể Vô Tương lão tổ hạ xuống,, đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, sau đó bốn phía nổi lên lốc xoáy đè ép xuống, núi đá cỏ cây đều biến thành bụi. Thanh thế mãnh liệt đến cực điểm.
Vô Tương lão tổ quả nhiên không hổ là "Vô tướng", thủ đoạn ẩn tàng thân hình có thể nói là làm cho người ta không thể đoán định, cũng không tài nào phát giác ra được công kích đích thực của hắn nằm ở đâu.
Thế nhưng Phương Hàn trợn tròn hai mắt, xé tan từng tầng chướng ngại, trong nháy mắt liền phát hiện ra chân thân của Vô Tương lão tổ. Chung quanh thân thể của Vô Tương lão tổ lại có một tầng ánh sáng vặn vẹo rung động, khiến cho thần niệm cùng thị giác của người ta bị nhiễu loạn, không cách nào cảm giác được hình thể chân thật của hắn.
Mà sau khi hắn che dấu rất tốt, điều chính trạng thái bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một cỗ khí tức hủy diệt khủng bố. Phương Hàn nhìn thủ đoạn điều chỉnh nguyên khí của hắn lại có chút quen thuộc!
"Đây là thần thông gì? Dường như ta đã gặp qua thì phải." Trong lòng Phương Hàn khẽ động, trí nhớ khổng lồ lóe lên, sau đó tập trung nhớ lại một sự kiện.
"Đây là thức mở đầu của Đại Băng Diệt Thuật!"
Trong nháy mắt Phương Hàn đã nhớ ra, Vô Tương lão tổ thi triển ra vô thượng thần thông cực kỳ cao minh của Ma đạo, là một loại trong ba nghìn đại đạo, Đại Băng Diệt Thuật! Tuyệt kĩ sở trường của Ma Suất.
Loại thần thông này cực kỳ bá đạo, cường hoành, điều động nguyên khí cùng thiên địa tiến hành cộng chấn, bộc phát ra năng lượng của băng diệt thiên địa. Tu luyện tới cực hạn, không cần bất cứ pháp bảo gì chỉ cần một ngón tay cũng có thể làm cho địch nhân cùng với pháp bảo băng diệt.
"Phương Hàn cẩn thận. Vô Tương lão tổ đang điều chỉnh nguyên khí, thi triển ra Đại Băng Diệt Thuật đó! Mỗi một loại trong ba nghìn đại đạo đều cực kỳ khủng bố, nhất là ở trong tay vạn cổ cự đầu. Vô Tương lão tổ hắn chỉ sợ đã biết được nhược điểm của ngươi, cho nên hắn điều động Đại Băng Diệt Thuật tới mức tận cùng, sau đó chỉ cần một ngón tay là có thể giết ngươi!"
Phong Dao Quang đột nhiên nhắc nhở, hiển nhiên nàng cũng nhìn ra vị trí của Vô Tương lão tổ.
Đúng lúc này Phương Hàn xuất thủ, hắn cũng không thi triển ra bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của mình, mà chỉ ngâm hét lên: "Số mệnh có mặt ở khắp mọi nơi! Ngươi xuyên qua thiên địa vũ trụ! Lực lượng của ngươi không người nào có thể chống lại! Sự vĩ đại của ngươi không người nào có thể sánh vai, ta với danh nghĩa là số mệnh sẽ cướp đoạt hết thảy thần thông, phản kháng của ngươi!"
Trong lúc ngâm xướng, Phương Hàn đột nhiên cũng cảm giác được, tuổi thọ của mình đang cấp tốc giảm đi, so với bình thường còn giảm nhanh hơn mười vạn lần! Trăm vạn lần! Thậm chí một trăm triệu lần! Trong nháy mắt hắn đã mất đi trọn vẹn mười năm tuổi thọ.
Thế nhưng chỗ tuổi thọ này sẽ chuyển hóa thành một cỗ lực lượng, thẩm thấu tiến tới vô tận thời không, điều động một chút quy tắc số mệnh nguyên khí khó hiểu.
Phanh! Phương Hàn điểm ra một ngón tay, từng vòng gợn sóng lấy bản thân làm trung tâm phát tán ra, giống như sao chổi va vào đại địa, rồi nổ mạnh, một vòng chấn động đè ép tất cả âm phong, toàn bộ đều bị tiêu tán.
Xì!
Tất cả pháp thuật của Vô Tương lão tổ đều bị phá vỡ, thân thể của hắn thoáng run rẩy, đơn độc hiển hiện ra tại không trung. Giống như một con chim sẻ đang giãy dụa trong cơn bão tố vậy.
Người trung niên nam tử này hiển nhiên là thèm thuồng Phong Dao Quang đã lâu. Hắn chính là Vô Tương lão tổ tông chủ của Vô Tương Tông một trong mười ba đại tông phái trên đại lục Hỗn Loạn này.
Vạn cổ cự đầu!
Nhưng mà Phương Hàn đã nhìn ra, thực lực của Vô Tương lão tổ này chỉ là Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng Vạn Thọ Cảnh, vẫn chưa tu thành Bất Tử Chi Thân.
Phương Hàn cực kỳ rõ ràng với áp bách của Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhị trọng Bất Tử Chi Thân. Thời điểm Ba Lập Minh xuất hiện một chưởng đánh bại Lô Lan Bà thiêu đốt nhục thể của mụ. Có thể nói khí thế hung hãn như biển, uy lực như nước thủy triều.
Đã không phải là Bất Tử Chi Thân mà chỉ là vạn cổ cự đầu bình thường, Phương Hàn có thể dễ dàng giết chết hắn giống như giết chết một con chó.
"Phương Hàn sư đệ, không thể động thủ ở đây, Phi Thiên Bảo Lâu là một kiện hạ phẩm đạo khí, cũng là sơn môn của Phi Thiên môn, nếu như động thủ trong này nhất định sẽ bị Phi Thiên môn vây công."
Phong Dao Quang cảm nhận được sát khí dày đặc trong lòng Phương Hàn, vội vàng truyền âm tới.
"Môn chủ của Phi Thiên môn đã tu thành Bất Tử Chi Thân chưa?" Phương Hàn hỏi.
"Chưa, hắn cũng chỉ là cường giả Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng Vạn Thọ Cảnh. Chẳng qua nếu như chúng ta không tuân theo quy củ ở nơi này, vọng động mà nói, hắn sẽ liên thủ với Vô Tương lão tổ, thậm chí còn gọi mười ba đại môn phái tới trấn áp. Phải biết rằng sinh ý của Phi Thiên Bảo Lâu này thật ra là sản nghiệp của mười ba đại môn phái liên thủ, nếu như chúng ta phá hoại, quả thật cũng không thể lưu lại đại lục Hỗn Loạn này nữa. Sư đệ đừng cho rằng bằng vào thực lực bản thân là có thể chống lại mười ba đại môn phái của đại lục Hỗn Loạn! Mục đích của ta là dần dần xơi tái đại lục Hỗn Loạn này. Tạm thời không nên vọng động, chờ khi chúng ta rời khỏi Phi Thiên Bảo Lâu, Phi Thiên thành, sẽ đối phó với Vô Tương lão tổ này, đám người còn lại cũng không quản, vì đó là chuyện tình của chúng ta."
Phong Dao Quang khuyên can.
"Sư tỷ cũng quá cẩn thận rồi, một quyền của ta cũng có thể đánh sập Phi Thiên Bảo Lâu này, nó chỉ là một kiện hạ phẩm đạo khí mà thôi. Nhưng mà tỷ còn có cơ nghiệp ở trên đại lục Hỗn Loạn này, ta cũng sẽ không gây phiền phức cho tỷ, sau này ra ngoài, sẽ thu thập Vô Tương lão tổ này sau. Bất quá ta cũng muốn làm giảm uy phong của hắn, nếu tại Huyền Hoàng đại thế giới, chỉ là tán tu không có bối cảnh như vậy, ta đã trực tiếp giết chết rồi." Sắc mặt Phương Hàn co rúm lại, khóe miệng liên tục cười gằn, đột nhiên cao giọng nói: "Ta trả hai vạn viên Thuần Dương đan!"
"Hai vạn Thuần Dương đan! Trực tiếp trả thêm một vạn viên? Gia hỏa này dám khiêu chiến với Vô Tương lão tổ? Rốt cuộc hắn là nhân vật cỡ nào? Hay là một kẻ ăn chơi trác táng của đại môn phái nào đó? Không biết trên đại lục Hỗn Loạn, tiền tài không nên khoe khoang ra ngoài sao?"
"Trực tiếp trả thêm một vạn viên, cái này cũng quá xa xỉ đi."
"Đây mặc dù là một mảnh vỡ của đạo khí, thế nhưng cũng không đáng giá hai vạn viên Thuần Dương đan! Gia hỏa này nhất định là một kẻ ăn chơi trác táng của đại môn phái nào đó, chắc là muốn nịnh nọt Dao Quang Tử đây."
"Vô Tương lão tổ nhất định sẽ dành cho hắn một cái giáo huấn cả đời khó quên. Vô Tương lão tổ tâm ngoan thủ lạt, làm sao có thể để nữ nhân mà mình vừa ý ở cùng với một nam nhân khác?"
Phương Hàn thoáng cái phát uy trực tiếp tăng thêm một vạn viên Thuần Dương đan chẳng khác nào bỏ ra một trăm triệu viên Bạch Dương Đan, quả thật khiến rất nhiều người khiếp sợ.
Mọi người thật hiếm khi thấy loại đại tài chủ này.
"Hai vạn viên! Tốt! Rất tốt!" Vô Tương lão tổ ngồi trong phòng khách quý lãnh khốc nói, bất cứ ai cũng cảm nhận được sát khí sắc bén trong đó, một ít cao thủ mẫn cảm thậm chí có thể cảm nhận được nguyên khí trong cả trường đấu giá đều sôi sục.
"Ta ra giá ba vạn viên!" Vô Tương lão tổ cũng không động thủ mà chỉ phun ra một câu.
"Đúng là đồ nghèo kiết xác!" Phương Hàn ha ha cười, nói: "Ta ra giá năm vạn viên!"
"Năm vạn viên!" Toàn trường lập tức oanh động, nhất là một câu nói đầy khinh miệt của Phương Hàn kia, nói Vô Tương lão tổ nghèo kiết xác càng khiến cho người ta kinh sợ! Khiêu khích một vị vạn cổ cự đầu! Điều này cần có bao nhiêu dũng khí?
Lập tức cơ hồ tất cả mọi người ở đây đều đoán, Phương Hàn chính là một tên đệ tử quần áo lụa là của đại môn phái nào đó.
Thậm chí một cỗ pháp lực ba động ở chỗ sâu nhất trong Phi Thiên Bảo Lâu cũng kéo tới, muốn dò xét tới tột cùng là có chuyện gì. Ở chỗ sâu nhất trong kiện hạ phẩm đạo khí Phi Thiên Bảo Lâu này, một lão già râu mép xồm xoàm màu tuyết trắng, ánh mắt sắp bén, thầm nói: "Dao Quang Tử tại sao lại mang theo một tiểu tử không biết trời cao đất rộng gì tới đây vậy? Bất quá ta nhận được chỗ tốt từ Sở Nam công tử, muốn thay hắn nắm bắt động tĩnh của Dao Quang Tử, chuyện này tốt nhất là nên báo cho hắn biết."
Trong lúc nói chuyện lão đầu này lấy ra một mặt ngọc phù, phía trên có khắc rất nhiều phù chú, sau đó bụp một tiếng tấm ngọc phù này bị bóp nát, tin tức trong đó lập tức truyền tới thời không xa xôi, cũng không biết bắn tới địa phương nào.
Lão đầu này chính là môn chủ của Phi Thiên môn, Phi Thiên lão tổ.
Cùng lúc đó tại một cửa hàng lớn của Phi Thiên Bảo Lâu cũng có mấy nhân vật thần bí đang âm thầm truyền tin.
"Sáu vạn viên!"
Thanh âm của Vô Tương lão tổ càng lúc càng tràn ngập sát khí. Thật ra hắn cũng không cần thứ mảnh vỡ của đạo khí này, hắn là vạn cổ cự đầu tự nhiên có thể luyện chế ra hạ phẩm đạo khí. Thế nhưng làm sao có thể mất mặt trước mặt Dao Quang được?
"Mười vạn viên!" Phương Hàn bất động thanh sắc một lần nữa phun ra một cái giá.
Dù sao hắn cũng đã cướp đoạt được toàn bộ gia sản suốt đời tích súc của ba mươi bốn đại đệ tử kim đan của Vô Cực Tinh Cung, còn có Vương Phục Long nữa. Tài phú kinh người, cho dù tiêu sài lãng phí cũng không tiếc.
Vô Tương lão tổ lại tựu bất đồng, mười vạn viên Thuần Dương đan đối với tu vi của hắn cũng phải tích súc mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm. Vì trước mặt một nữ tử tranh đoạt mặt mũi cũng không đáng.
"Rất tốt, rất tốt. Tiểu tử ngươi nhớ kỹ cho ta." Vô Tương lão tổ phát ra cảnh cáo nghiêm trọng, tất cả mọi người đều cảm nhận được hắn đang rất tức giận, chỉ sợ là Phương Hàn vừa đi ra ngoài, hắn liền muốn giết người.
Phương Hàn lại rất bình tĩnh, ngón tay khẽ búng, mười vạn viên Thuần Dương đan bay ra ngoài, rơi xuống bậc thang, sau đó có một tên cao thủ kim đan cung kính đem mảnh đạo khí tới.
Hắn cầm trong tay, suy nghĩ một chút, cuối cùng chụp lấy thu vào trong tay áo, sau đó để mảnh vỡ này dung nhập vào trong thân thể, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương hơi chút khẽ động, một cỗ lực lượng liền hòa tan mảnh vỡ này, Thiên Tinh thạch hóa thành bột phấn chui vào trong Minh Vương Phủ của Bát Bộ Phù Đồ.
Hơn nữa cự đại linh khí trên mặt, cùng với một chút đại trận còn sót lại trải qua luyện hóa bị Minh Vương Phủ hấp thu.
Sau khi hấp thu mảnh vỡ của đạo khí này, Minh Vương Phủ tỏa ra ánh sáng chói, đám quang hoa này không hề giống như tuyệt phẩm, bắn thẳng vào trong hư không rồi tứ tán, mà giống như có linh tính ngưng tụ lại, loáng thoáng ngưng tụ thành một cái ô quang diễm, phía dưới cái ô này có một hư ảnh Kim Thân sừng sững đứng đó, khí thế cực kỳ hung diễm.
Đây là khí linh của Minh Vương Phủ, Bất Động Minh Vương.
Nhưng mà hiện tại khí linh này chỉ là một đạo hư ảnh, còn chưa có hoạt hóa. Minh Vương Phủ vẫn là tuyệt phẩm bảo khí, chưa lột xác thành đạo khí, nhưng mà chỉ cần dung nhập mảnh vỡ đạo khí, nhờ vào tàn hồn khí linh lưu lại cũng rất có thể biến Minh Vương Phủ thành đạo khí.
Trong truyền thuyết Minh Vương Phủ này luyện chế tới cảnh giới cao nhất sẽ biến thành tuyệt phẩm đạo khí, có thể diễn hóa ra Bất Động Minh Vương, Hủy Diệt Minh Vương, Uy Đức Minh Vương... Vô tận Minh Vương. Một búa chém xuống có thể bổ ra Hỗn Độn, hủy diệt tinh cầu.
"Không tệ, không tệ, sau này thu thập thêm mảnh vỡ của đạo khí dung nhập vào trong trong Bát Bộ Phù Đồ dựa theo bí kíp Thiên Long mà rèn luyện, có thể khiến tốc độ lột xác của Bát Bộ Phù Đồ thêm nhanh hơn."
Trong lòng Phương Hàn âm thầm tán thưởng.
Trong bí kíp Thiên Long có ghi lại nếu như tám pháp bảo trong Bát Bộ Phù Đồ, kể cả bản thể thân tháp toàn bộ hóa thành đạo khí, như vậy chín đại khí linh liên kết lẫn nhau, sẽ sinh ra lực lượng không thể tưởng tượng nổi.
Phương Hàn trái lại rất chờ mong giờ khắc thăng hoa của Bát Bộ Phù Đồ.
Nhưng mà hiện tại chỉ có bản thể thân tháp, Bát Bộ Dong Lô, hai kiện bảo bối là biến thành đạo khí. Long Vương Xích, Thiên Mệnh Cầu, Sa Bà Niệm Châu, Minh Vương Phủ, Liệt Thiên Kích, Mộ Cổ, Thần Chung còn kém rất xa. Về phần Luân Chuyển Thánh vương không thuộc về Bát Bộ Phù Đồ, chẳng qua chỉ là nguyên khí phối hợp với phù đồ. Tương đương với một vị chỉ huy sứ mà thôi.
"Kiện bảo bối tiếp theo là một viên thượng phẩm đan dược Thiên cấp Long Kình Đan. Chính là hồn phách của một con Long kình, dung hợp vào trong chín mươi chín loại linh dược trân quý, còn có bổn nguyên của năm vị cao thủ kim đan luyện chế mà thành, sau khi phục dụng có thể gia tăng năm vạn mã lực."
Lúc Phương Hàn tùy ý dung hợp mảnh vỡ đạo khí, kiện bảo bối thứ hai đã được rao bán.
Nhưng mà Phương Hàn cũng không có hứng thú với loại đan dược này, cho nên hắn không tham gia bán đấu giá.
Cuối cùng có một vị tán tu thần thông thất trọng Kim Đan mua được. Sau khi mua được, tên tu sĩ này lập tức vội đi ra ngoài, tựa hồ muốn luyện hóa pháp lực.
Phương Hàn mở hai mắt nhìn thoáng qua một cái liền xuyên thấu qua Phi Thiên Bảo Lâu trông thấy tên tán tu Kim Đan này. Vừa ra khỏi Phi Thiên tòa thành đã bị một cỗ đại lực bao phủ, toàn thân bị chấn thành bột mịn, sau đó một cái đại thủ đen kịt bay tới.
Cuối cùng tên tán tu này hô một tiếng tự bạo Kim Đan, khiến đại thủ nổ tung thế nhưng lại có một đại thủ khác che phủ thu nhiếp hết nguyên khí còn sót lại cùng với chút ít pháp bảo. Nháy mắt đại thủ này liền biến mất.
"Đại lục Hỗn Loạn quả nhiên hỗn loạn. Tên cao thủ kim đan này thật đáng thương." Phương Hàn lắc đầu.
Hắn cảm giác được, tên cao thủ kim đan bị chết kia bị vài người thần thông cửu trọng, thập trọng, luyện thành Thiên Địa Pháp Tương liên thủ giết chết.
Tiếp đó lại đấu giá vài món tuyệt phẩm bảo khí, Phương Hàn cũng không có xuất thủ mua lấy, mà dùng ma nhãn quan sát động tĩnh của Vô Tương lão tổ, nhưng mà bên trong phòng khách quý tựa hồ đã không còn người. Vô Tương lão tổ đã ly khai.
"Dao Quang sư tỷ, Vô Tương lão tổ đã ly khai. Ở đây cũng không có cái gì tốt nữa. Chúng ta cũng ra ngoài thôi." Tâm thần của Phương Hàn khẽ động, thật ra mảnh vỡ đạo khí đã hết, cho nên hắn muốn lập tức rời đi.
"A? Ngươi muốn lập tức động thủ? Ngươi có nắm chắc không? Cho dù có thể đối phó với Vô Tương lão tổ, thế nhưng một vị vạn cổ cự đầu nếu như tự bạo Thiên Địa Pháp Tương cũng phi thường khủng bố đó." Phong Dao Quang không ngờ rằng Phương Hàn nóng lòng như thế.
"Hừ! Loại chuyện này ta đã làm qua nhiều lần rồi, Như Ý Tử của Vũ Hóa Môn ta cũng bị ta giết chết. Hắn tự bạo trong Hoàng Tuyền Đồ, cuối cùng tinh khí còn sót lại bị ta hấp thu." Phương Hàn liên tục cười lạnh.
Nói như thế nào Phong Dao Quang cũng vẫn là người của Vũ Hóa Môn, hơn nữa còn là con gái của chưởng giáo chí tôn Vũ Hóa Môn Phong Bạch Vũ, còn là đồng môn sư tỷ của Phương Hàn. Nếu như tại Hoàng Huyền đại thế giới cho dù Ma Môn Đại Đế cũng không dám có chủ ý với nàng. Thế nhưng bây giờ đang ở đại lục Hỗn Loạn, một tên Vô Tương lão tổ nho nhỏ đã kiêu ngạo như vậy, cư nhiên có tâm tư muốn thu Phong Dao Quang làm tiểu thiếp.
Vì giữ gìn tôn nghiêm của Vũ Hóa Môn, Phương Hàn phải giết người này.
Huống chi hiện tại Phương Hàn tu thành Tiểu Túc Mệnh Thuật, có năng lực độ hóa vạn cổ cự đầu.
Trong Bát Bộ Phù Đồ có càng nhiều vạn cổ cự đầu thì uy lực càng lớn. Nếu như có tám vị, thật sự có thể làm thương tổn cường giả Bất Tử Chi Thân.
Cũng không để ý tới phòng đấu giá còn muốn bán thứ bảo bối gì, Phương Hàn lập tức đứng dậy muốn đi ra ngoài.
Phong Dao Quang tự nhiên có thể cảm giác được sát cơ mãnh liệt trong lòng Phương Hàn, cũng đứng lên đi ra ngoài cùng hắn. Hai thân ảnh lóe lên trực tiếp ly khai phòng đấu giá của Phi Thiên Bảo Lâu, sau đó di chuyển vùn vụt ra khỏi tòa thành Phi Thiên tới vùng dã ngoại của đại lục Hỗn Loạn.
Trong hư không khôn cùng của đại lục Hỗn Loạn, ngoại trừ một số quốc gia, thành trì ra, đa số vùng dã ngoại đều là một mảnh bình nguyên, dãy núi, sông ngòi, hồ nước bao la, trong đó yêu thú tụ tập thành từng đàn, thậm chí còn có Thiên Ma ẩn hiện, vô cùng hỗn loạn.
Phương Hàn cùng Phong Dao Quang vừa ly khai khỏi thành Phi Thiên, không nhanh không chậm liền bay về phía đông, sau đó hạ xuống một ngọn núi. Tựa hồ như đang nghỉ ngơi.
"Nơi này là khu vực tương đối an toàn ở đại lục Hỗn Loạn, ở chỗ sâu trong của đại lục Hỗn Loạn có một vết nứt thời không thần bí hướng tới Ma vực, thường xuyên có rất nhiều Thiên Ma phi ra, đi khắp nơi tàn sát tu sĩ, còn có yêu quái từ một ít không gian dị độ cũng mãnh liệt tiến ra. Trong truyền thuyết đại lục Hỗn Loạn này thật ra là do một vị cao thủ thời thái cổ dùng pháp lực vô thượng ngưng tụ thành, trong đó ẩn chứa vô tận bí mật, chỉ cần tìm được bí mật của đại lục Hỗn Loạn này là có thể có được truyền thừa của vị cao thủ thái cổ kia, thậm chí có lời đồn, ở chỗ sâu trong đại lục Hỗn Loạn có một kiện pháp bảo. Nếu như có thể tìm được pháp bảo này là có thể chiếm được tất cả nguyên khí của đại lục Hỗn Loạn."
Phong Dao Quang đứng ở bên người Phương Hàn, chỉ vào đại lục Hỗn Loạn bao la khôn cùng nói: "Sở dĩ ta ở đại lục Hỗn Loạn cũng là vì truyền thuyết này, hy vọng có thể tìm được pháp bảo ở chỗ sâu trong đại lục Hỗn Loạn. Khống chế được cả đại lục Hỗn Loạn."
"Nếu như ta tính đúng mà nói... Đại lục Hỗn Loạn này có thể có một kiện pháp bảo. Một kiện tuyệt phẩm đạo khí từ giản đơn biến thành phức tạp xuất thế. Hơn nữa lực lượng của kiện tuyệt phẩm đạo khí này rất cường đại, chỉ sợ còn siêu việt hơn cả Vũ Hóa thiên cung của Vũ Hóa Môn ta. Thậm chí còn siêu việt hơn cả Tu Di Kim Sơn của Linh Lung Tiên Tôn, thái cổ thiên thạch của Quần Tinh Môn. Nếu quả thật mà chiếm được kiện tuyệt phẩm đạo khí này, lực lượng bản thân sẽ tăng lên cảnh giới không thể tưởng tượng nổi." Phương Hàn gật gật đầu dùng dụng thần cảm ngộ rất nhiều nguyên khí trên đại lục Hỗn Loạn này, kết quả liền phát hiện được một chút manh mối.
"Đúng vậy, ta đã tính được, đại lục Hỗn Loạn này sinh ra một kiện tuyệt phẩm đạo khí cực kỳ cường đại. Ta chính là muốn có được kiện tuyệt phẩm đạo khí này, sau đó thu Thiên Hoàng Kính, song song dung hợp mới có thể khiến cho Thiên Hoàng Kính một lần nữa khôi phục thành tiên khí." Phong Dao Quang thở dài nói: "Nhưng mà nghe đồn đại lục Hỗn Loạn này từ lúc ngưng tụ thành hình tới nay đã vượt quá mười vạn năm rồi, cũng không biết có bao nhiêu nhân vật tới đại lục Hỗn Loạn tìm tòi nhưng đều không phát hiện ra bất cứ thứ gì. Hơn nữa người của Vô Cực Tinh Cung cũng đã sớm chú ý tới đại lục Hỗn Loạn này, thế nhưng hiện tại vẫn chưa có một người có thể tiếp xúc với lực lượng bổn nguyên của đại lục Hỗn Loạn. Bởi vậy đại lục Hỗn Loạn có một kiện pháp bảo cũng chỉ là chuyện trong truyền thuyết mà thôi. Hiện tại dần dần không còn ai tin vào lời đồn này nữa."
"Vô số ngôi sao ở đại lục Hỗn Loạn này đều được ngưng tụ thành bởi một kiện tuyệt phẩm đạo khí Bằng không sẽ không hình thành một khối đại lục ở giữa không gian bao la khôn cùng này." Phương Hàn tinh tế cảm ngộ. Từ khi luyện thành Tiểu Túc Mệnh Thuật, tâm tư của hắn đã có phần linh động hơn, khả năng cảm ứng khí vận, vận số bản thân, còn có thiên địa nguyên khí đã mạnh hơn gấp mười lần.
Trong hư không tối tăm dường như có rất nhiều nguyên khí, cô đọng thành từng sợi tơ quán thấu vào các huyệt khiếu quanh thân thể Phương Hàn, tùy ý khẽ động tinh thần, các loại nguyên khí bốn phía sẽ ào ào tiến tới.
Trong mắt của Phong Dao Quang, trong vòng mười trượng quanh thân thể Phương Hàn có vô tận nguyên khí giống như thủy triều.
Oanh long!
Lúc hai người nói chuyện, trên bầu trời đột nhiên vang lên từng đợt âm phong, kẽo kẹt kẽo kẹt, kẽo kẹt kẽo kẹt, vô số âm phong ngưng tụ thành lốc xoáy, xoay tròn bốn phía, trong phạm vi trăm dặm tạo thành một trận âm phong, cư nhiên bao phủ lấy ngọn núi mà Phong Dao Quang, Phương Hàn đang đứng.
Ngay sau đó một đoàn dòng nước xoáy màu đen lưu chuyển trên bầu trời, giống như là mắt bão. Giữa mắt bão này đi ra một người trung niên nho sĩ.
Người trung niên nho sĩ này tay cầm quạt xếp, chính là kẻ có ý đồ đã lâu với Phong Dao Quang, Vô Tương lão tổ!
Trên Đại lục Hỗn Loạn, Vô Tướng chưởng môn là vị chưởng môn cường đại nhất trong mười ba môn phái, kẻ này tâm ngoan thủ lạt, quỷ kế đa đoan, hơn nữa thực lực cường ngạnh, pháp lực cao thâm, đã tu luyện qua mấy ngàn năm rồi.
Nhất là tại đại lục Hỗn Loạn, loại địa phương ăn bữa hôm lo bữa mai này tu sĩ có thể tu thành vạn cổ cự đầu lại càng không dễ dàng, không biết đã trải qua bao nhiêu lần giết chóc, thời khắc sinh tử.
"Vô Tương lão tổ! Ngươi thi triển ra Âm Phong Hồi Toàn Chưởng, vây khốn chúng ta, đến tột cùng là có ý gì?" Phong Dao Quang vừa nhìn thấy Vô Tương lão tổ xuất hiện, không khỏi nghiêm nghị quát!
"Hừ! Dao Quang Tử! Lão tổ năm lần bảy lượt muốn nạp ngươi làm thiếp, ngươi lại không đồng ý, luôn luôn tránh né. Lão tổ ta lại cố nhẫn nại, không triệt để hủy diệt Dao Quang phái của ngươi, hôm nay ngươi ngược lại cùng tên tiểu bạch kiểm này câu kết làm bậy, ta không thể không cho ngươi một bài học. Còn nữa hôm nay ta nhất định sẽ giết chết cái tên tiểu bạch kiểm bên cạnh ngươi, tế luyện hồn phách của hắn, phong ấn hồn phách hắn trong pháp bảo, trọn đời không thể siêu sinh, hơn nữa hôm nay ta sẽ cướp chân âm của ngươi."
Vô Tương lão tổ âm lãnh cười nói: "Các ngươi cũng đừng nghĩ chạy, ta tốn hao mười năm khổ công, tụ tập vô số mảnh vỡ đạo khí vừa vặn tế luyện thành một kiện pháp bảo gọi là Thái Âm La Võng, có thể vây hãm chết các ngươi. Cho dù các ngươi có tự bạo cũng chỉ có thể hủy diệt kiện đạo khí này mà thôi."
Trong lúc nói chuyện cây quạt trong tay hắn bay lên, trong cây quạt kích xạ ra một cái võng lớn ùn ùn bao phủ xuống. Bốn phía đều xuất hiện một tầng không gian rung động.
"Vô Tương lão tổ? Ta xem ngươi chính là lão thử mới đúng, ở trước mặt ta lại dám đùa bỡn kiểu này." Phương Hàn trông thấy Vô Tương lão tổ bố trí cạm bẫy, hắn không thèm để ý, ánh mắt lạnh lùng nhìn tên vạn cổ cự đầu này, giường như đang nhìn một con cá chết vậy.
"Muốn chết!"
Sau khi Vô Tương lão tổ sau khi bố trí xong, nghe thấy Phương Hàn lạnh lùng châm chọc, lão không khỏi giận tím mặt, cây quạt cầm trong tay quét một cái tới chỗ Phương Hàn. Lập tức đại phong giống như mũi tên khí thế khiến quỷ khóc thần gào lao tới. Trong thiên địa xuất hiện vô số hư ảnh ma quỷ, toàn bộ đám ma quỷ này đều được gió ngưng tụ thành, thế nhưng trông không khác gì thực chất.
"Vạn ma vụ thôn thiên!"
Vô tận ma quỷ trực tiếp thôn phệ tới chỗ Phương Hàn.
Cây quạt trong tay Vô Tương lão tổ hiển nhiên là một kiện pháp bảo lợi hại, ít nhất cũng là hạ phẩm đạo khí.
"Chút tài mọn!" Phương Hàn hé miệng trực tiếp thu triển Đại Thôn Phệ Thuật, lập tức một cái hắc động xuất hiện thôn phệ sạch đám ma quỷ được gió ngưng tụ thành này vào, sau đó hắn ợ một tiếng, nói: "Không tệ, không tệ, đây chính là tinh hoa của gió, cộng thêm Thiên Ma luyện chế thành Phong Ma, thật đại bổ a."
Sau khi thôn phệ nguyên khí Phong Ma, trực tiếp dung nhập vào trong Hắc Nhật Phong Tai, môn thần thông này liền lóe lên làn gió rất nhỏ, đám gió này lại giống như ánh sáng, cấp tốc lập lòe, ba động rất nhỏ giống như tia chớp.
"Ngươi! Thần thông này của ngươi là?" Trông thấy Phương Hàn há miệng thôn phệ Phong Ma của mình, Vô Tương lão tổ không khỏi bị dọa cho nhảy dựng lên, đây chính là tinh hoa của gió do hắn khổ công thu thập, đồng thời dung nhập hơn mấy trăm vạn Thiên Ma vất vả tế luyện vài thập niên mới luyện thành một cỗ cương khí. Bình thường chứa ở bên trong cây quạt, gặp địch nhân, chỉ cần thân thể vừa chuyển, lập tức đại phong nổi lên, khí thế quỷ khóc thần gào, phong lực sẽ chấn nát bấy pháp bảo hộ thân của địch nhân, mà ma quỷ trong đó sẽ đoạt đi hồn phách của địch nhân. Song trọng áp lực đồng thời phát uy khiến địch nhân không biết xoay sở ra sao.
"Ngươi cư nhiên dám thôn phệ Phong Ma của lão tổ ta, ta phải giết ngươi!" Thân thể Vô Tương lão tổ hạ xuống,, đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, sau đó bốn phía nổi lên lốc xoáy đè ép xuống, núi đá cỏ cây đều biến thành bụi. Thanh thế mãnh liệt đến cực điểm.
Vô Tương lão tổ quả nhiên không hổ là "Vô tướng", thủ đoạn ẩn tàng thân hình có thể nói là làm cho người ta không thể đoán định, cũng không tài nào phát giác ra được công kích đích thực của hắn nằm ở đâu.
Thế nhưng Phương Hàn trợn tròn hai mắt, xé tan từng tầng chướng ngại, trong nháy mắt liền phát hiện ra chân thân của Vô Tương lão tổ. Chung quanh thân thể của Vô Tương lão tổ lại có một tầng ánh sáng vặn vẹo rung động, khiến cho thần niệm cùng thị giác của người ta bị nhiễu loạn, không cách nào cảm giác được hình thể chân thật của hắn.
Mà sau khi hắn che dấu rất tốt, điều chính trạng thái bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một cỗ khí tức hủy diệt khủng bố. Phương Hàn nhìn thủ đoạn điều chỉnh nguyên khí của hắn lại có chút quen thuộc!
"Đây là thần thông gì? Dường như ta đã gặp qua thì phải." Trong lòng Phương Hàn khẽ động, trí nhớ khổng lồ lóe lên, sau đó tập trung nhớ lại một sự kiện.
"Đây là thức mở đầu của Đại Băng Diệt Thuật!"
Trong nháy mắt Phương Hàn đã nhớ ra, Vô Tương lão tổ thi triển ra vô thượng thần thông cực kỳ cao minh của Ma đạo, là một loại trong ba nghìn đại đạo, Đại Băng Diệt Thuật! Tuyệt kĩ sở trường của Ma Suất.
Loại thần thông này cực kỳ bá đạo, cường hoành, điều động nguyên khí cùng thiên địa tiến hành cộng chấn, bộc phát ra năng lượng của băng diệt thiên địa. Tu luyện tới cực hạn, không cần bất cứ pháp bảo gì chỉ cần một ngón tay cũng có thể làm cho địch nhân cùng với pháp bảo băng diệt.
"Phương Hàn cẩn thận. Vô Tương lão tổ đang điều chỉnh nguyên khí, thi triển ra Đại Băng Diệt Thuật đó! Mỗi một loại trong ba nghìn đại đạo đều cực kỳ khủng bố, nhất là ở trong tay vạn cổ cự đầu. Vô Tương lão tổ hắn chỉ sợ đã biết được nhược điểm của ngươi, cho nên hắn điều động Đại Băng Diệt Thuật tới mức tận cùng, sau đó chỉ cần một ngón tay là có thể giết ngươi!"
Phong Dao Quang đột nhiên nhắc nhở, hiển nhiên nàng cũng nhìn ra vị trí của Vô Tương lão tổ.
Đúng lúc này Phương Hàn xuất thủ, hắn cũng không thi triển ra bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của mình, mà chỉ ngâm hét lên: "Số mệnh có mặt ở khắp mọi nơi! Ngươi xuyên qua thiên địa vũ trụ! Lực lượng của ngươi không người nào có thể chống lại! Sự vĩ đại của ngươi không người nào có thể sánh vai, ta với danh nghĩa là số mệnh sẽ cướp đoạt hết thảy thần thông, phản kháng của ngươi!"
Trong lúc ngâm xướng, Phương Hàn đột nhiên cũng cảm giác được, tuổi thọ của mình đang cấp tốc giảm đi, so với bình thường còn giảm nhanh hơn mười vạn lần! Trăm vạn lần! Thậm chí một trăm triệu lần! Trong nháy mắt hắn đã mất đi trọn vẹn mười năm tuổi thọ.
Thế nhưng chỗ tuổi thọ này sẽ chuyển hóa thành một cỗ lực lượng, thẩm thấu tiến tới vô tận thời không, điều động một chút quy tắc số mệnh nguyên khí khó hiểu.
Phanh! Phương Hàn điểm ra một ngón tay, từng vòng gợn sóng lấy bản thân làm trung tâm phát tán ra, giống như sao chổi va vào đại địa, rồi nổ mạnh, một vòng chấn động đè ép tất cả âm phong, toàn bộ đều bị tiêu tán.
Xì!
Tất cả pháp thuật của Vô Tương lão tổ đều bị phá vỡ, thân thể của hắn thoáng run rẩy, đơn độc hiển hiện ra tại không trung. Giống như một con chim sẻ đang giãy dụa trong cơn bão tố vậy.
/1566
|