Khí chất của "Hỗn Độn chi tử"hoàn toàn khác hẳn Mục Dã Thương Mang
Mục Dã Thương Mang tuy miệt thị Phương Hàn, một mực nói hắn là tiểu nhân vật, nhưng mà ở trong lòng hắn, vẫn phi thường coi trọng tên đối thủ Phương Hàn này, cái này là ngoài mặt thì miệt thị nhưng trong lòng thì coi trọng.
Mà Hỗn Độn chi tử thì khác.
Hắn từ đầu đến cuối đều là miệt thị Phương Hàn. Từ sâu trong lòng luôn xem thường Phương Hàn, thậm chí xem thường "Bát Bộ Phù Đồ", cũng xem thường "Tam Thập Tam Thiên chí bảo" mà Phương Hàn luyện chế. Bất luận là pháp bảo gì, bất kể là người nào hắn cũng đều coi thường, thậm chí là cả Chư Thiên! Hết thảy sự vật trong mắt hắn đều là dạng ti tiện.
Cái này không biết là một loại tâm tính gì đó, cũng không biết là một loại cao quý cao ngạo gì đó đã chống đỡ cho hắn.
Hắn đứng chắp tay sau lưng, lạnh lùng quan sát thế gian, và không có thứ gì có thể lọt được vào trong mắt hắn. Giống như là một vị hoàng đế tôn quý đi tới một thôn nghèo, liếc mắt nhìn, toàn bộ đều chỉ thấy hạng người ti tiện, lãnh ngạo cô lập, toàn bộ thế giới đều đục ngầu, chỉ có hắn mới là thuần túy và cao quý không nhuốm bụi trần.
"Phương Hàn ta chém giết vô số ma thần, vô số thiên tài. Kẻ cuồng ngạo cũng đã gặp không ít, nhưng mà chưa từng gặp một ai cuồng ngạo như ngươi. Mục Dã Thương Mang tuy cuồng ngạo, nhưng so với ngươi thì không bằng một phần vạn." Phương Hàn lạnh lùng nói: "Ta cũng không biết, ngươi là dựa vào cái gì, dựa vào thân phận Hỗn Độn chi tử của ngươi sao? Cho dù là Hỗn Độn Thiên Quân tự mình đến, cũng không dám miệt thị tạo hóa, khinh nhờn khởi nguyên như vậy."
"Ngươi có thể đại biểu cho tạo hóa cùng khởi nguyên ư?" Hỗn Độn chi tử duỗi tay ra, lắc lắc ngón tay, khinh miệt nói: "Tạo hóa cùng khởi nguyên, không phải là loại người ti tiện như ngươi có thể chõ miệng vào mà nói được. Địa vị Minh chủ, cũng không phải dạng người như ngươi có thể nhòm ngó được. Tất cả thực lực của ngươi, ta cũng đã nhìn rõ ràng. Cho nên ta mới miệt thị ngươi. Ngươi dùng Vĩnh Sinh chi môn Linh Hồn Lạc Ấn, trấn áp Mục Dã Thương Mang chứ không phải thực lực bản thân, là mượn Linh Hồn Lạc Ấn của Điện Mẫu Thiên Quân, từ thinh không xa xôi truyền tới. Cho nên ta mới nói ngươi là loại người ti tiện, một người phải dựa vào nữ nhân mới có thể chiến thắng địch nhân, chẳng lẽ không phải là dạng người ti tiện ư? Ta nói sai à?"
"Chỉ cần có thể chém giết được địch nhân, hết thảy thủ đoạn trong mắt của ta đều không gì là hèn hạ cả." Phương Hàn thản nhiên nói: "Ngươi cho rằng đó là thủ đoạn ti tiện, vậy ta không ngại dùng một lần nữa để giết ngươi.".
"Không có cơ hội đâu, ngươi cũng không thể thi triển Vĩnh Sinh chi môn Linh Hồn Lạc Ấn nữa đâu. Đây cũng chính là lý do mà ta nói ngươi ti tiện, ngu xuẩn, ngươi biết không, cũng chính là bởi vì ngươi vừa rồi khoe khoang, khiến cho Chuyển thế chi thân của Điện Mẫu Thiên Quân lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm. Vĩnh Sinh chi môn Linh Hồn Lạc Ấn tôn quý cỡ nào chứ? Thiên quân thiên giới cũng chưa chắc có thể gặp được, loại khí tức này vừa thi triển đi ra, lập tức sẽ khiến cho tiên giới chú ý, nàng ta sẽ gặp nguy hiểm cực lớn!" Nụ cười của Hỗn Độn chi tử càng lúc càng khinh miệt: "Ta biết, Điện Mẫu Thiên Quân có vận mệnh diễn hóa thần thông, không ai có thể đoán ra được được sự tồn tại của nàng ta, nhưng mà giờ đây bởi vì sự ngu xuẩn của ngươi, khiến cho đại nhân vật của thiên giới bắt được khí tức của nàng ta, vậy nàng ta cũng khó mà trốn khỏi ma chưởng của tiên giới!".
"Cái gì?" Phương Hàn trong lòng cả kinh, quả nhiên không cách nào lại cảm ứng được khí tức của Phương Thanh Tuyết nữa rồi, Vĩnh Sinh chi môn Linh Hồn Lạc Ấn cũng không thể cảm ứng được nữa.
Sự kinh hãi này quả không phải là chuyện đùa.
Hắn âm thầm suy tính ở trong lòng, Chu Thiên Nghi, Thiên Mệnh Cầu đang không ngừng suy tính, sau ngàn vạn lần suy trước tính sau, tâm tư hắn bắt đầu ổn định lại, trên mặt lộ ra nụ cười: "Điện Mẫu Thiên Quân đâu thể dễ dàng bị tiên giới bắt được, đó chẳng phải là đánh cắp vận mệnh người ta ư. Hơn nữa đại nhân vật của tiên giới, cũng chẳng phải giỏi giang gì, chờ ta đánh chết ngươi, rồi luyện hóa xong, Bát Bộ Phù Đồ sẽ tấn thăng lên tiên khí chính thức. Đến lúc đó, pháp lực của ta sẽ một lần nữa tăng vọt. Con người ngươi, tinh khí toàn thân so với Mục Dã Thương Mang còn đậm đặc hơn nhiều, tối thiểu cũng tương đương với hơn mười thần tiên cộng lại, thậm chí huyết mạch thuần túy của Hỗn Độn Tiên Quân, cũng đủ để cho ta đem Bát Bộ Phù Đồ và một bộ phận của Tam Thập Tam Thiên chí bảo ra luyện chế thành tiên khí. Hơn nữa, Thần Châu môn các ngươi thần tiên không ít, cái Bỉ Ngạ chi chu này lại là trung phẩm tiên khí, diệt sát toàn bộ các ngươi, thực lực của ta sẽ tăng lên tới trình độ nào? Việc gì phải sợ đại nhân vật của tiên giới nữa? Đại kiếp nạn của thần tộc lần này, chính là ta cướp đoạt thịnh yến."
"Ha ha!" Nghe thấy lời Phương Hàn lời nói, Hỗn Độn chi tử cũng bật cười: "Kẻ đáng thương, loại tồn tại ti tiện, không ngờ còn nghĩ luyện hóa cả Thần Châu môn? Ngươi ước chừng không biết Thần Châu môn có thực lực bao lớn, đó chính là tuân theo ý chí của tiên giới mà đến, dẫn đầu quần tiên, thoát ly khổ hải, hướng tới Niết bàn. Một mình ta cũng đủ để bóp chết ngươi rồi."
"Vậy ta sẽ nhìn xem, là ngươi bóp chết ta, hay là ta đồ sát cả nhà Thần Châu môn các ngươi. Chỉ vì sự cuồng ngạo này của ngươi, coi như là thiên giới Thần Châu môn, đều chú định vận mệnh sau này sẽ bị hủy diệt." Thân hình của Phương Hàn khẽ động, đột nhiên khắp nơi đều là ảo ảnh của hắn, Tự Do Chi Dực ở sau lưng vỗ cánh, cuồng phong rít gào, quỷ khóc thần thét, hắn trực tiếp phát ra một chưởng, hướng về phía đầu Hỗn Độn chi tử.
Hồng Hoang Tổ Long chi trảo, từ trên trời giáng xuống, muốn vồ nát thiên linh cái của hắn.
"Hồng Hoang Tổ Long sao? Gặp rồng chém rồng!" Hỗn Độn chi tử cho là đối mặt Hồng Hoang Tổ Long, cũng vẫn dùng ánh mắt miệt thị để nhìn, hắn dựng ngón tay như kiếm, đột nhiên một cổ kiếm khí bùng lên ngút trời,không ngờ lại trực tiếp chém đứt đôi Hồng Hoang Tổ Long chi trảo, phong mang của kiếm, không gì địch nổi.
Sau khi chém đôi long trảo, thân thể của hắn rung lên, một Khổ Hải khổng lồ từ trong thân thể phát ra, Khổ Hải khổng lồ, sóng cuộn trào mãnh liệt, đánh tan toàn bộ ảo ảnh của Phương Hàn, Hỗn Độn chi tử thể hiện ra pháp lực mạnh hơn Mục Dã Thương Mang tới mấy lần, một quyền tung ra, quyền kình theo gió lướt sóng, trực chỉ bản tâm, đánh hướng về phía bản thể của Phương Hàn, không ngờ lại không sai lệch chút nào.
"Khổ Hải đại pháp, theo gió phá sóng!"
Khổ Hải mênh mông, Hỗn Độn chi tử đạp gió cưỡi sóng, chỉ trời đạp đất, oanh kích mà đến, đánh cho tất cả nguyên khí thành một mảng hỗn mang, vạn sự vạn vật đều mất đi màu sắc vốn có.
"Băng thiên chàng!".
Phương Hàn mặt không đổi sắc, một quyền đối chọi, hai bên đụng nhau, không sứt mẻ chút nào. Tiên đạo cương khí trong cơ thể hắn cuộn trào, lực lượng đợt này cao hơn đợt khác, sau khi luyện hóa Mục Dã Thương Mang, hắn đã không còn e ngại bất kỳ kẻ nào, bất kỳ công kích gì.
Hỗn Độn chi tử trông thấy Phương Hàn đón đỡ một quyền của mình, trong ánh mắt lập loè một tia kinh ngạc, sau đó càng thêm sắc bén, sát ý đậm đặc có thể hủy diệt vô số tinh cầu, thậm chí trong một đại thế giới, tử khí trong vô tận minh thổ, minh khí toàn bộ đều bị quấn vào trong thân thể hỗn độn của hắn, trên người hắn, có thêm một bộ hỗn độn chiến giáp. Giống như Hỗn Độn Thiên Quân thực sự hàng lâm nhân gian, độ tinh khiết của huyết mạch, quả nhiên là hơn xa Phương Hàn.
Hắn sải bước tiếp cận Phương Hàn, hai tay thi triển ra Khổ Hải thần thông, hóa thành đại dương mênh mông, vây Phương Hàn ở trong đó, lấy hắn làm trung tâm, lực lượng Khổ Hải lan rộng ra, giống như muốn cuốn cả đại thế giới vào trong đó, có một chút giống như thần tộc liên thủ phát động Thần Kiếp chi Thủy.
Lực lượng của tên này, đã có thể so sánh cùng huyền tiên chân chính, cùng Phương Hàn đối kháng với nhau. Không hổ được xưng là "Hỗn Độn chi tử".
"Khổ Hải không thể vây khốn ta." Thân thể Phương Hàn bay vút lên, thoát ly Khổ Hải, nhảy ra thế giới chân thật, không ở trong ngũ hành, hắn thi triển ra song trọng lực lượng của Thế gian tự tại Vương phật phù lục cùng Tự Do Chi Dực, người giống như Phật Đà Niết Bàn, cổ phật nhập diệt, vô tung vô ảnh.
"Đại diệt Như Lai, thế gian tự tại, thuỷ tổ thánh quyền, tài quyết thất thức, quỷ phủ thần thông, sơn hà xã tắc........." Phương Hàn đã biến mất trong nháy mắt lại xuất hiện trên đỉnh đầu Hỗn Độn chi tử, liên tục thi triển ra hơn mười loại sát chiêu, mỗi một chiêu đều xảo đoạt thiên công, đúng chỗ đúng lúc, Chu Thiên Nghi đã tính toán kỹ càng các loại sát chiêu biến hóa của Hỗn Độn chi tử, vào thời khắc mấu chốt, Phương Hàn là có thể nắm chắc tinh túy, bằng một cách vô cùng xảo diệu, đánh tan nguyên khí ngưng tụ của Hỗn Độn chi tử.
"Đây chính là thực lực của Chu Thiên Nghi trong Tam thập thiên chí bảo trong truyền thuyết đấy ư? Suy tính hết thảy thần thông, nắm giữ một số tiên thuật, thậm chí sơ hở hạch tâm của ba nghìn đại đạo, thậm chí có thể phân tích ra sơ hở tâm linh của địch nhân." Hỗn Độn chi tử ngăn cản sự công kích của Phương Hàn, nhưng vẫn nhàn nhã như đi dạo chơi, "Cho nên mới nói ngươi là hạng ti tiện, chỉ có thể dựa vào nữ nhân và pháp bảo để đối địch, mất đi pháp bảo cùng nữ nhân, ngươi tính là gì chứ? Ngươi chẳng là gì cả. Nực cười, ngươi tự cho mình là là một nhân vật, hôm nay ta sẽ cướp đoạt sạch sành sanh tất cả mọi thứ của ngươi. Cho ngươi biết mình rốt cuộc cũng chỉ là một tiểu nhân vật, là nô tài ti tiện vô cùng mà thôi."
Hỗn Độn chi tử nói rất chua ngoa, cũng không phải chọc giận Phương Hàn, mà là sự miệt thị ở trong lòng hắn từ lúc sinh ra đã có.
Hắn giống như Hỗn Độn Cổ Thần, đột nhiên chấn động, dưới sự bao bọc của hình dáng vỏ trứng, bức lui các loại thần thông của Phương Hàn, sau đó một ngón tay điểm ra, siêu việt thời không, vượt qua tư duy của con người, trực tiếp kích sát về phía của Phương Hàn.
Một ngón tay này, không có một chút sát khí, nào thật giống như là tiên nhân chỉ đường, thật giống như là một vị thánh hiền trí giả, chỉ ra một con đường sáng và phương hướng cho con người đang trầm mê.
Chính vì như thế, một chỉ này của hắn mới đặc biệt lợi hại. Phương Hàn trong chớp mắt này, thậm chí có một loại cảm giác không cách nào tránh né, muốn hành tẩu theo con đường mà hắn chỉ điểm, nhân sinh từ nay về sau, bị hắn khống chế.
"Đây là võ đạo tiên thuật gì vậy?" thân thể Phương Hàn lui về phía sau, liên tục thôi diễn, sau đó bàn tay uốn lượn thành trảo để đón đỡ, nào biết đâu rằng, ngón tay của Hỗn Độn chi tử đột nhiên biến mất, thần niệm cường đại như kinh lôi: "Một chỉ tất giết được người này của ta, ngươi không có khả năng ngăn cản được! Thiên đường không lối, địa ngục không cửa! Ngươi nhất định phải chết!".
Rầm!
Vào thời khắc quan trọng này trên mặt Phương Hàn lại lộ ra một nụ cười lạnh, giữa mi tâm là một mảng trấn định, thân thể của hắn uốn lượn, dùng một thân pháp quỷ dị né tránh, khiến một chỉ này thất bại.
Một chỉ này điểm vào khoảng không, chỉ lực bắn ra ngoài, mọi người liền thấy được, một thông đạo dài đến vạn dặm trong hư không trực tiếp bị đánh xuyên qua, xuyên qua tầng tầng địa sát Cửu U chi địa, đánh xuyên qua Huyền Hoàng đại thế giới, thậm chí là trực tiếp tập kích ra đến đại quân thần tộc đang vây khốn bên ngoài Huyền Hoàng đại thế giới, vô số đại quân thần tộc bị bắn thủng.
Ngoài mặt Huyền Hoàng đại thế giới, vô số Thần Kiếp chi Thủy đều bị bốc hơi.
Đây là uy lực của một chỉ.
Nếu như bị một chỉ điểm trúng, Phương Hàn cho dù lợi hại hơn nữa, trên người cũng có thêm một cái lỗ thủng.
Né tránh được một chỉ này, Phương Hàn lại biến thành lạnh lùng, một chiêu Khởi Nguyên Thần Quyền đánh ra, hướng về phía đầu của Hỗn Độn chi tử.
"Hết thảy đều nằm trong kế hoạch của ta, tránh được một chỉ tất sát của ta, sát chiêu chính thức còn đằng sau, Thiên Đường Thần Quyền!" Ầm ầm! Hỗn Độn chi tử, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Phương Hàn, một quyền đánh ra, vô số hình thể thiên cung, vinh quang thiên giới, ngưng tụ tại trên nắm tay, giống như lực lượng thiên giới tập trung ở một điểm, oanh kích ra Thiên Đường Thần Quyền trong truyền thuyết
Mục Dã Thương Mang tuy miệt thị Phương Hàn, một mực nói hắn là tiểu nhân vật, nhưng mà ở trong lòng hắn, vẫn phi thường coi trọng tên đối thủ Phương Hàn này, cái này là ngoài mặt thì miệt thị nhưng trong lòng thì coi trọng.
Mà Hỗn Độn chi tử thì khác.
Hắn từ đầu đến cuối đều là miệt thị Phương Hàn. Từ sâu trong lòng luôn xem thường Phương Hàn, thậm chí xem thường "Bát Bộ Phù Đồ", cũng xem thường "Tam Thập Tam Thiên chí bảo" mà Phương Hàn luyện chế. Bất luận là pháp bảo gì, bất kể là người nào hắn cũng đều coi thường, thậm chí là cả Chư Thiên! Hết thảy sự vật trong mắt hắn đều là dạng ti tiện.
Cái này không biết là một loại tâm tính gì đó, cũng không biết là một loại cao quý cao ngạo gì đó đã chống đỡ cho hắn.
Hắn đứng chắp tay sau lưng, lạnh lùng quan sát thế gian, và không có thứ gì có thể lọt được vào trong mắt hắn. Giống như là một vị hoàng đế tôn quý đi tới một thôn nghèo, liếc mắt nhìn, toàn bộ đều chỉ thấy hạng người ti tiện, lãnh ngạo cô lập, toàn bộ thế giới đều đục ngầu, chỉ có hắn mới là thuần túy và cao quý không nhuốm bụi trần.
"Phương Hàn ta chém giết vô số ma thần, vô số thiên tài. Kẻ cuồng ngạo cũng đã gặp không ít, nhưng mà chưa từng gặp một ai cuồng ngạo như ngươi. Mục Dã Thương Mang tuy cuồng ngạo, nhưng so với ngươi thì không bằng một phần vạn." Phương Hàn lạnh lùng nói: "Ta cũng không biết, ngươi là dựa vào cái gì, dựa vào thân phận Hỗn Độn chi tử của ngươi sao? Cho dù là Hỗn Độn Thiên Quân tự mình đến, cũng không dám miệt thị tạo hóa, khinh nhờn khởi nguyên như vậy."
"Ngươi có thể đại biểu cho tạo hóa cùng khởi nguyên ư?" Hỗn Độn chi tử duỗi tay ra, lắc lắc ngón tay, khinh miệt nói: "Tạo hóa cùng khởi nguyên, không phải là loại người ti tiện như ngươi có thể chõ miệng vào mà nói được. Địa vị Minh chủ, cũng không phải dạng người như ngươi có thể nhòm ngó được. Tất cả thực lực của ngươi, ta cũng đã nhìn rõ ràng. Cho nên ta mới miệt thị ngươi. Ngươi dùng Vĩnh Sinh chi môn Linh Hồn Lạc Ấn, trấn áp Mục Dã Thương Mang chứ không phải thực lực bản thân, là mượn Linh Hồn Lạc Ấn của Điện Mẫu Thiên Quân, từ thinh không xa xôi truyền tới. Cho nên ta mới nói ngươi là loại người ti tiện, một người phải dựa vào nữ nhân mới có thể chiến thắng địch nhân, chẳng lẽ không phải là dạng người ti tiện ư? Ta nói sai à?"
"Chỉ cần có thể chém giết được địch nhân, hết thảy thủ đoạn trong mắt của ta đều không gì là hèn hạ cả." Phương Hàn thản nhiên nói: "Ngươi cho rằng đó là thủ đoạn ti tiện, vậy ta không ngại dùng một lần nữa để giết ngươi.".
"Không có cơ hội đâu, ngươi cũng không thể thi triển Vĩnh Sinh chi môn Linh Hồn Lạc Ấn nữa đâu. Đây cũng chính là lý do mà ta nói ngươi ti tiện, ngu xuẩn, ngươi biết không, cũng chính là bởi vì ngươi vừa rồi khoe khoang, khiến cho Chuyển thế chi thân của Điện Mẫu Thiên Quân lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm. Vĩnh Sinh chi môn Linh Hồn Lạc Ấn tôn quý cỡ nào chứ? Thiên quân thiên giới cũng chưa chắc có thể gặp được, loại khí tức này vừa thi triển đi ra, lập tức sẽ khiến cho tiên giới chú ý, nàng ta sẽ gặp nguy hiểm cực lớn!" Nụ cười của Hỗn Độn chi tử càng lúc càng khinh miệt: "Ta biết, Điện Mẫu Thiên Quân có vận mệnh diễn hóa thần thông, không ai có thể đoán ra được được sự tồn tại của nàng ta, nhưng mà giờ đây bởi vì sự ngu xuẩn của ngươi, khiến cho đại nhân vật của thiên giới bắt được khí tức của nàng ta, vậy nàng ta cũng khó mà trốn khỏi ma chưởng của tiên giới!".
"Cái gì?" Phương Hàn trong lòng cả kinh, quả nhiên không cách nào lại cảm ứng được khí tức của Phương Thanh Tuyết nữa rồi, Vĩnh Sinh chi môn Linh Hồn Lạc Ấn cũng không thể cảm ứng được nữa.
Sự kinh hãi này quả không phải là chuyện đùa.
Hắn âm thầm suy tính ở trong lòng, Chu Thiên Nghi, Thiên Mệnh Cầu đang không ngừng suy tính, sau ngàn vạn lần suy trước tính sau, tâm tư hắn bắt đầu ổn định lại, trên mặt lộ ra nụ cười: "Điện Mẫu Thiên Quân đâu thể dễ dàng bị tiên giới bắt được, đó chẳng phải là đánh cắp vận mệnh người ta ư. Hơn nữa đại nhân vật của tiên giới, cũng chẳng phải giỏi giang gì, chờ ta đánh chết ngươi, rồi luyện hóa xong, Bát Bộ Phù Đồ sẽ tấn thăng lên tiên khí chính thức. Đến lúc đó, pháp lực của ta sẽ một lần nữa tăng vọt. Con người ngươi, tinh khí toàn thân so với Mục Dã Thương Mang còn đậm đặc hơn nhiều, tối thiểu cũng tương đương với hơn mười thần tiên cộng lại, thậm chí huyết mạch thuần túy của Hỗn Độn Tiên Quân, cũng đủ để cho ta đem Bát Bộ Phù Đồ và một bộ phận của Tam Thập Tam Thiên chí bảo ra luyện chế thành tiên khí. Hơn nữa, Thần Châu môn các ngươi thần tiên không ít, cái Bỉ Ngạ chi chu này lại là trung phẩm tiên khí, diệt sát toàn bộ các ngươi, thực lực của ta sẽ tăng lên tới trình độ nào? Việc gì phải sợ đại nhân vật của tiên giới nữa? Đại kiếp nạn của thần tộc lần này, chính là ta cướp đoạt thịnh yến."
"Ha ha!" Nghe thấy lời Phương Hàn lời nói, Hỗn Độn chi tử cũng bật cười: "Kẻ đáng thương, loại tồn tại ti tiện, không ngờ còn nghĩ luyện hóa cả Thần Châu môn? Ngươi ước chừng không biết Thần Châu môn có thực lực bao lớn, đó chính là tuân theo ý chí của tiên giới mà đến, dẫn đầu quần tiên, thoát ly khổ hải, hướng tới Niết bàn. Một mình ta cũng đủ để bóp chết ngươi rồi."
"Vậy ta sẽ nhìn xem, là ngươi bóp chết ta, hay là ta đồ sát cả nhà Thần Châu môn các ngươi. Chỉ vì sự cuồng ngạo này của ngươi, coi như là thiên giới Thần Châu môn, đều chú định vận mệnh sau này sẽ bị hủy diệt." Thân hình của Phương Hàn khẽ động, đột nhiên khắp nơi đều là ảo ảnh của hắn, Tự Do Chi Dực ở sau lưng vỗ cánh, cuồng phong rít gào, quỷ khóc thần thét, hắn trực tiếp phát ra một chưởng, hướng về phía đầu Hỗn Độn chi tử.
Hồng Hoang Tổ Long chi trảo, từ trên trời giáng xuống, muốn vồ nát thiên linh cái của hắn.
"Hồng Hoang Tổ Long sao? Gặp rồng chém rồng!" Hỗn Độn chi tử cho là đối mặt Hồng Hoang Tổ Long, cũng vẫn dùng ánh mắt miệt thị để nhìn, hắn dựng ngón tay như kiếm, đột nhiên một cổ kiếm khí bùng lên ngút trời,không ngờ lại trực tiếp chém đứt đôi Hồng Hoang Tổ Long chi trảo, phong mang của kiếm, không gì địch nổi.
Sau khi chém đôi long trảo, thân thể của hắn rung lên, một Khổ Hải khổng lồ từ trong thân thể phát ra, Khổ Hải khổng lồ, sóng cuộn trào mãnh liệt, đánh tan toàn bộ ảo ảnh của Phương Hàn, Hỗn Độn chi tử thể hiện ra pháp lực mạnh hơn Mục Dã Thương Mang tới mấy lần, một quyền tung ra, quyền kình theo gió lướt sóng, trực chỉ bản tâm, đánh hướng về phía bản thể của Phương Hàn, không ngờ lại không sai lệch chút nào.
"Khổ Hải đại pháp, theo gió phá sóng!"
Khổ Hải mênh mông, Hỗn Độn chi tử đạp gió cưỡi sóng, chỉ trời đạp đất, oanh kích mà đến, đánh cho tất cả nguyên khí thành một mảng hỗn mang, vạn sự vạn vật đều mất đi màu sắc vốn có.
"Băng thiên chàng!".
Phương Hàn mặt không đổi sắc, một quyền đối chọi, hai bên đụng nhau, không sứt mẻ chút nào. Tiên đạo cương khí trong cơ thể hắn cuộn trào, lực lượng đợt này cao hơn đợt khác, sau khi luyện hóa Mục Dã Thương Mang, hắn đã không còn e ngại bất kỳ kẻ nào, bất kỳ công kích gì.
Hỗn Độn chi tử trông thấy Phương Hàn đón đỡ một quyền của mình, trong ánh mắt lập loè một tia kinh ngạc, sau đó càng thêm sắc bén, sát ý đậm đặc có thể hủy diệt vô số tinh cầu, thậm chí trong một đại thế giới, tử khí trong vô tận minh thổ, minh khí toàn bộ đều bị quấn vào trong thân thể hỗn độn của hắn, trên người hắn, có thêm một bộ hỗn độn chiến giáp. Giống như Hỗn Độn Thiên Quân thực sự hàng lâm nhân gian, độ tinh khiết của huyết mạch, quả nhiên là hơn xa Phương Hàn.
Hắn sải bước tiếp cận Phương Hàn, hai tay thi triển ra Khổ Hải thần thông, hóa thành đại dương mênh mông, vây Phương Hàn ở trong đó, lấy hắn làm trung tâm, lực lượng Khổ Hải lan rộng ra, giống như muốn cuốn cả đại thế giới vào trong đó, có một chút giống như thần tộc liên thủ phát động Thần Kiếp chi Thủy.
Lực lượng của tên này, đã có thể so sánh cùng huyền tiên chân chính, cùng Phương Hàn đối kháng với nhau. Không hổ được xưng là "Hỗn Độn chi tử".
"Khổ Hải không thể vây khốn ta." Thân thể Phương Hàn bay vút lên, thoát ly Khổ Hải, nhảy ra thế giới chân thật, không ở trong ngũ hành, hắn thi triển ra song trọng lực lượng của Thế gian tự tại Vương phật phù lục cùng Tự Do Chi Dực, người giống như Phật Đà Niết Bàn, cổ phật nhập diệt, vô tung vô ảnh.
"Đại diệt Như Lai, thế gian tự tại, thuỷ tổ thánh quyền, tài quyết thất thức, quỷ phủ thần thông, sơn hà xã tắc........." Phương Hàn đã biến mất trong nháy mắt lại xuất hiện trên đỉnh đầu Hỗn Độn chi tử, liên tục thi triển ra hơn mười loại sát chiêu, mỗi một chiêu đều xảo đoạt thiên công, đúng chỗ đúng lúc, Chu Thiên Nghi đã tính toán kỹ càng các loại sát chiêu biến hóa của Hỗn Độn chi tử, vào thời khắc mấu chốt, Phương Hàn là có thể nắm chắc tinh túy, bằng một cách vô cùng xảo diệu, đánh tan nguyên khí ngưng tụ của Hỗn Độn chi tử.
"Đây chính là thực lực của Chu Thiên Nghi trong Tam thập thiên chí bảo trong truyền thuyết đấy ư? Suy tính hết thảy thần thông, nắm giữ một số tiên thuật, thậm chí sơ hở hạch tâm của ba nghìn đại đạo, thậm chí có thể phân tích ra sơ hở tâm linh của địch nhân." Hỗn Độn chi tử ngăn cản sự công kích của Phương Hàn, nhưng vẫn nhàn nhã như đi dạo chơi, "Cho nên mới nói ngươi là hạng ti tiện, chỉ có thể dựa vào nữ nhân và pháp bảo để đối địch, mất đi pháp bảo cùng nữ nhân, ngươi tính là gì chứ? Ngươi chẳng là gì cả. Nực cười, ngươi tự cho mình là là một nhân vật, hôm nay ta sẽ cướp đoạt sạch sành sanh tất cả mọi thứ của ngươi. Cho ngươi biết mình rốt cuộc cũng chỉ là một tiểu nhân vật, là nô tài ti tiện vô cùng mà thôi."
Hỗn Độn chi tử nói rất chua ngoa, cũng không phải chọc giận Phương Hàn, mà là sự miệt thị ở trong lòng hắn từ lúc sinh ra đã có.
Hắn giống như Hỗn Độn Cổ Thần, đột nhiên chấn động, dưới sự bao bọc của hình dáng vỏ trứng, bức lui các loại thần thông của Phương Hàn, sau đó một ngón tay điểm ra, siêu việt thời không, vượt qua tư duy của con người, trực tiếp kích sát về phía của Phương Hàn.
Một ngón tay này, không có một chút sát khí, nào thật giống như là tiên nhân chỉ đường, thật giống như là một vị thánh hiền trí giả, chỉ ra một con đường sáng và phương hướng cho con người đang trầm mê.
Chính vì như thế, một chỉ này của hắn mới đặc biệt lợi hại. Phương Hàn trong chớp mắt này, thậm chí có một loại cảm giác không cách nào tránh né, muốn hành tẩu theo con đường mà hắn chỉ điểm, nhân sinh từ nay về sau, bị hắn khống chế.
"Đây là võ đạo tiên thuật gì vậy?" thân thể Phương Hàn lui về phía sau, liên tục thôi diễn, sau đó bàn tay uốn lượn thành trảo để đón đỡ, nào biết đâu rằng, ngón tay của Hỗn Độn chi tử đột nhiên biến mất, thần niệm cường đại như kinh lôi: "Một chỉ tất giết được người này của ta, ngươi không có khả năng ngăn cản được! Thiên đường không lối, địa ngục không cửa! Ngươi nhất định phải chết!".
Rầm!
Vào thời khắc quan trọng này trên mặt Phương Hàn lại lộ ra một nụ cười lạnh, giữa mi tâm là một mảng trấn định, thân thể của hắn uốn lượn, dùng một thân pháp quỷ dị né tránh, khiến một chỉ này thất bại.
Một chỉ này điểm vào khoảng không, chỉ lực bắn ra ngoài, mọi người liền thấy được, một thông đạo dài đến vạn dặm trong hư không trực tiếp bị đánh xuyên qua, xuyên qua tầng tầng địa sát Cửu U chi địa, đánh xuyên qua Huyền Hoàng đại thế giới, thậm chí là trực tiếp tập kích ra đến đại quân thần tộc đang vây khốn bên ngoài Huyền Hoàng đại thế giới, vô số đại quân thần tộc bị bắn thủng.
Ngoài mặt Huyền Hoàng đại thế giới, vô số Thần Kiếp chi Thủy đều bị bốc hơi.
Đây là uy lực của một chỉ.
Nếu như bị một chỉ điểm trúng, Phương Hàn cho dù lợi hại hơn nữa, trên người cũng có thêm một cái lỗ thủng.
Né tránh được một chỉ này, Phương Hàn lại biến thành lạnh lùng, một chiêu Khởi Nguyên Thần Quyền đánh ra, hướng về phía đầu của Hỗn Độn chi tử.
"Hết thảy đều nằm trong kế hoạch của ta, tránh được một chỉ tất sát của ta, sát chiêu chính thức còn đằng sau, Thiên Đường Thần Quyền!" Ầm ầm! Hỗn Độn chi tử, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Phương Hàn, một quyền đánh ra, vô số hình thể thiên cung, vinh quang thiên giới, ngưng tụ tại trên nắm tay, giống như lực lượng thiên giới tập trung ở một điểm, oanh kích ra Thiên Đường Thần Quyền trong truyền thuyết
/1566
|