Tiểu Diêm La hậm hực. Nó bĩu môi rồi lao vể phía ôm chầm lấy một bên tay của cô.
- Không thích! Mẫu thân là của ta... của ta!!!
Diêm vương nghe vậy thì im lặng. Tâm trí hắn bây giờ chỉ có hình bóng của cô. Mặc kệ xung quanh thế nào.
Yêu vương nhìn một màn này thì bàn tay nắm chặt lại. Hắn tạo ra một quả cầu lửa hướng phía sau lưng của Diêm Vương đánh tới. Mã Khắc thấy vậy thì vội vàng lao đến hòng đỡ đòn nhưng không kịp. Khi quả cầu lửa gần chạm tới, một tấm chắn băng bao bọc bảo vệ Diêm Vương khiến quả cầu lửa đó bị dập tắt.
Diêm Vương nhẹ nhàng đặt cô xuống. Hàn khí tỏa ra nồng đậm. Có lẽ... Diêm Vương tức giận thật sự!
Đám thuộc hạ phía sau đều bị đóng băng ngay tức khắc. Hàn khí bao trùm cả đại điện rộng lớn. Lạnh tới nỗi thấu cả tim gan.
- Ngươi... dám nhốt Thiện Nhất ở đây? Rất được! Rất được!
Giọng nói của Diêm Vương âm u tới nỗi khiến Tiểu Diêm Tử rùng mình. Chưa bao giờ nó thấy Phụ Vương tức giận như vậy. Thật đáng sợ?
- Thì sao? Ngươi làm gì được? Thực ra ngươi vốn không tin tưởng nàng... ta chỉ giúp nàng rời xa ngươi thôi!
- Khốn kiếp! Hắc Nhân, hôm nay ta sẽ tính nợ với ngươi một thể!
Hai bóng hình một đen một trắng lao vào nhau. Tiếng nổ bởi hai nguồn sức mạnh khiến đất trời rung chuyển. Tiểu Diêm Tử vẫn ôm chặt lấy cô không buông. Diêm La xuất hiện định dùng nội lực che chắn cho Tiểu Diêm Tử, ai nhờ lại bị nó lạnh nhạt đẩy ra một bên.
- Không cần huynh giúp!
- Tiểu Diêm Tử... ta...
Diêm La chưa bao giờ lại có thể bối rối như hiện tại. Nóbị Tiểu Diêm Tử hiểu lầm. Thật ra nó cũng muốn nói sự thật cho Tiểu Diêm Tử rằng mẫu thân nó vẫn còn sống. Nhưng, nó cũng chẳng còn cách nào khác mà gây bất lợi cho Yêu Vương.
Một cái đầu rồng làm bằng vàng trên trần rung lắc dữ dội. Nó dần rạn nứt rồi đột nhiên rơi xuống phía đầu Tiểu Diêm Tử. Cũng may Mã Khắc kịp thời chạy tới tạo ra một lá chắn bảo vệ nên cô và Tiểu Diêm Tử không sao.
Trận chiến của Diêm Vương và Yêu Vương vẫn cứ kéo dài gây ra vô số sự sụp đổ của các đại điện, thẩm cung.
Tiểu Diêm Tử lúc này không còn chịu được nữa. Miệng mếu máo chảy nước nước mắt khóc to. Hàng lông mày hơi nhíu lại rõ đáng yêu. Quả thật... đến khóc mà cũng đẹp!
- Oaaa.... mẫu thân tỉnh lại điiiii....
Trên trán Mã Khắc nổi lên ba vạch đen. Thường ngày Tiểu Diêm Tử ham chơi, lại hay gây rắc rối. Chưa bao giờ để lộ cảm xúc nhõng nhẽo như hiện tại. Có lẽ... Tiểu Diêm Tử thật sự nhớ mẫu thân của nó quá.
Máu và nước mắt của Tiểu Diêm Tử thấm đẫm cả y phục trên người của cô. Dần thấm vào cơ thể của cô. Bất giác Tiểu Diêm Tử giật mình. Bàn tay của mẫu thân trở lên ấm?
Nó ghé tai xuống trước ngực cô lắng nghe. Cơ thể của Thiện Nhất được bao bọc bởi một luồng ánh sáng kì lạ. Mã Khắc kinh ngạc. Chẳng lẽ... máu và nước mắt của Tiểu Diêm Tử lại đặc biệt tới vậy? Có thể làm thức tỉnh mọi thứ?
- Không thích! Mẫu thân là của ta... của ta!!!
Diêm vương nghe vậy thì im lặng. Tâm trí hắn bây giờ chỉ có hình bóng của cô. Mặc kệ xung quanh thế nào.
Yêu vương nhìn một màn này thì bàn tay nắm chặt lại. Hắn tạo ra một quả cầu lửa hướng phía sau lưng của Diêm Vương đánh tới. Mã Khắc thấy vậy thì vội vàng lao đến hòng đỡ đòn nhưng không kịp. Khi quả cầu lửa gần chạm tới, một tấm chắn băng bao bọc bảo vệ Diêm Vương khiến quả cầu lửa đó bị dập tắt.
Diêm Vương nhẹ nhàng đặt cô xuống. Hàn khí tỏa ra nồng đậm. Có lẽ... Diêm Vương tức giận thật sự!
Đám thuộc hạ phía sau đều bị đóng băng ngay tức khắc. Hàn khí bao trùm cả đại điện rộng lớn. Lạnh tới nỗi thấu cả tim gan.
- Ngươi... dám nhốt Thiện Nhất ở đây? Rất được! Rất được!
Giọng nói của Diêm Vương âm u tới nỗi khiến Tiểu Diêm Tử rùng mình. Chưa bao giờ nó thấy Phụ Vương tức giận như vậy. Thật đáng sợ?
- Thì sao? Ngươi làm gì được? Thực ra ngươi vốn không tin tưởng nàng... ta chỉ giúp nàng rời xa ngươi thôi!
- Khốn kiếp! Hắc Nhân, hôm nay ta sẽ tính nợ với ngươi một thể!
Hai bóng hình một đen một trắng lao vào nhau. Tiếng nổ bởi hai nguồn sức mạnh khiến đất trời rung chuyển. Tiểu Diêm Tử vẫn ôm chặt lấy cô không buông. Diêm La xuất hiện định dùng nội lực che chắn cho Tiểu Diêm Tử, ai nhờ lại bị nó lạnh nhạt đẩy ra một bên.
- Không cần huynh giúp!
- Tiểu Diêm Tử... ta...
Diêm La chưa bao giờ lại có thể bối rối như hiện tại. Nóbị Tiểu Diêm Tử hiểu lầm. Thật ra nó cũng muốn nói sự thật cho Tiểu Diêm Tử rằng mẫu thân nó vẫn còn sống. Nhưng, nó cũng chẳng còn cách nào khác mà gây bất lợi cho Yêu Vương.
Một cái đầu rồng làm bằng vàng trên trần rung lắc dữ dội. Nó dần rạn nứt rồi đột nhiên rơi xuống phía đầu Tiểu Diêm Tử. Cũng may Mã Khắc kịp thời chạy tới tạo ra một lá chắn bảo vệ nên cô và Tiểu Diêm Tử không sao.
Trận chiến của Diêm Vương và Yêu Vương vẫn cứ kéo dài gây ra vô số sự sụp đổ của các đại điện, thẩm cung.
Tiểu Diêm Tử lúc này không còn chịu được nữa. Miệng mếu máo chảy nước nước mắt khóc to. Hàng lông mày hơi nhíu lại rõ đáng yêu. Quả thật... đến khóc mà cũng đẹp!
- Oaaa.... mẫu thân tỉnh lại điiiii....
Trên trán Mã Khắc nổi lên ba vạch đen. Thường ngày Tiểu Diêm Tử ham chơi, lại hay gây rắc rối. Chưa bao giờ để lộ cảm xúc nhõng nhẽo như hiện tại. Có lẽ... Tiểu Diêm Tử thật sự nhớ mẫu thân của nó quá.
Máu và nước mắt của Tiểu Diêm Tử thấm đẫm cả y phục trên người của cô. Dần thấm vào cơ thể của cô. Bất giác Tiểu Diêm Tử giật mình. Bàn tay của mẫu thân trở lên ấm?
Nó ghé tai xuống trước ngực cô lắng nghe. Cơ thể của Thiện Nhất được bao bọc bởi một luồng ánh sáng kì lạ. Mã Khắc kinh ngạc. Chẳng lẽ... máu và nước mắt của Tiểu Diêm Tử lại đặc biệt tới vậy? Có thể làm thức tỉnh mọi thứ?
/59
|