*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
2ách ăn mặc ấy khiến Nhạc Phong trông trẻ hơn bình thường rất nhiều, lại lộ ra vẻ chín chắn vững vàng của một người đàn ông trưởng thành với phong cách rất giống những nam thần người Hàn Quốc
Nhạc Phong vừa đi vào phòng khách thì Cẩu Cẩu lập tức hưng phấn gọi to: “Bác ơi!”
“Bác ơi!”
Đại Tiểu Đâu Đâu không biết ai tới, vốn đang tập trung chơi đùa, nghe tiếng anh Cầu Cầu gọi nên cũng quay đầu gọi loạn theo, mang vẻ mờ mịt nghi hoặc
Nhạc Phong cười nhẹ với ba đứa trẻ, không khách khi đi tới sofa đơn bên cạnh Cảnh Y Nhân và ngồi xuống
“Sao hôm nay anh rảnh rỗi đến đây chơi thể?” Cảnh Y2Nhân nói liền hướng về phía người giúp việc, người kia hiểu ý vội vàng đi pha trà
Nhạc Phong khom lưng đặt hai tay trên đầu gối, mắt phượng rũ xuống nhìn chăm chú vào mấy tờ báo trên mặt bàn kính
Toàn những tít bài tiêu cực về Cảnh Y Nhân
Nhạc Phong trầm mặc vài giây rồi thản nhiên nói: “Anh có chút việc.” “...” Cảnh Y Nhân chờ Nhạc Phong nói tiếp, nhưng anh ta lại trở nên trầm mặc, hồi lâu vẫn không nói gì, cũng không ngước mắt lên.
Cảm thấy bất thường, Cảnh Y Nhân hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“...” Nhạc Phong do dự hồi lâu, rút ra một tấm thiệp mời từ túi quần sau và đặt nhẹ lên8bàn trước mặt Cảnh Y Nhân rồi lại cúi đầu xuống..
Cảnh Y Nhân nhìn tấm thiệp anh ta đẩy tới rồi lại ngước mắt nhìn anh ta
Cô không nhìn thấy vẻ mặt của Nhạc Phong, chỉ thấy mái tóc anh ta rũ xuống trán, cũng không nhìn rõ sắc mặt của anh ta
Cảnh Y Nhân mờ mịt cầm thiệp mở ra xem
Trên tấm thiệp là một bức ảnh cưới của Nhạc Phong và Lý Đồng..
Bàn tay cầm thiệp của Cảnh Y Nhân lập tức cứng đờ
Phía trên thiệp là giấy trắng mực đen viết: “Thân mời Lục Minh, Cảnh Y Nhân
Thân mời hai bạn tới dự lễ thành hôn của chúng tôi được tổ chức vào ngày 30 tháng 9 năm 2017
Sự hiện9diện của các bạn là niềm vinh hạnh của chúng tôi
Chú rể Nhạc Phong, cô dâu Lý Đổng kính mời
Hôn lễ được tổ chức tại hội sở Kim Sắc Niên Hoa vào lúc 11h30 ngày 30 tháng 9 năm 2017.” Cảnh Y Nhân nhin thiệp mời một lúc lâu mới chậm rãi khép thiệp lại và đặt xuống, khóe miệng hiện lên một nụ cười nhạt: “Tháng sau hai người cưới rồi à?” Dù trong lòng luôn cảm thấy Lý Đông không xứng với Nhạc Phong, nhưng chỉ cần Nhạc Phong thích thì cô vẫn nên chúc phúc cho anh ta
“...” Nhạc Phong cúi đầu nhìn mặt bàn, che giấu cảm giác mất mát trong đáy mắt, bởi anh ta biết Cảnh Y2Nhân sắp nói gì
“Chúc mừng anh nhé! Tuy rằng em không thích Lý Đồng, nhưng anh có thể tìm thấy người mình thực sự thích thì em cũng yên tâm rồi.” Nói xong, Cảnh Y Nhân vươn bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy tay Nhạc Phong.
Cảm nhận được bàn tay nhỏ bé chạm vào mình, tay Nhạc Phong bỗng hơi cứng đờ.
2ách ăn mặc ấy khiến Nhạc Phong trông trẻ hơn bình thường rất nhiều, lại lộ ra vẻ chín chắn vững vàng của một người đàn ông trưởng thành với phong cách rất giống những nam thần người Hàn Quốc
Nhạc Phong vừa đi vào phòng khách thì Cẩu Cẩu lập tức hưng phấn gọi to: “Bác ơi!”
“Bác ơi!”
Đại Tiểu Đâu Đâu không biết ai tới, vốn đang tập trung chơi đùa, nghe tiếng anh Cầu Cầu gọi nên cũng quay đầu gọi loạn theo, mang vẻ mờ mịt nghi hoặc
Nhạc Phong cười nhẹ với ba đứa trẻ, không khách khi đi tới sofa đơn bên cạnh Cảnh Y Nhân và ngồi xuống
“Sao hôm nay anh rảnh rỗi đến đây chơi thể?” Cảnh Y2Nhân nói liền hướng về phía người giúp việc, người kia hiểu ý vội vàng đi pha trà
Nhạc Phong khom lưng đặt hai tay trên đầu gối, mắt phượng rũ xuống nhìn chăm chú vào mấy tờ báo trên mặt bàn kính
Toàn những tít bài tiêu cực về Cảnh Y Nhân
Nhạc Phong trầm mặc vài giây rồi thản nhiên nói: “Anh có chút việc.” “...” Cảnh Y Nhân chờ Nhạc Phong nói tiếp, nhưng anh ta lại trở nên trầm mặc, hồi lâu vẫn không nói gì, cũng không ngước mắt lên.
Cảm thấy bất thường, Cảnh Y Nhân hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“...” Nhạc Phong do dự hồi lâu, rút ra một tấm thiệp mời từ túi quần sau và đặt nhẹ lên8bàn trước mặt Cảnh Y Nhân rồi lại cúi đầu xuống..
Cảnh Y Nhân nhìn tấm thiệp anh ta đẩy tới rồi lại ngước mắt nhìn anh ta
Cô không nhìn thấy vẻ mặt của Nhạc Phong, chỉ thấy mái tóc anh ta rũ xuống trán, cũng không nhìn rõ sắc mặt của anh ta
Cảnh Y Nhân mờ mịt cầm thiệp mở ra xem
Trên tấm thiệp là một bức ảnh cưới của Nhạc Phong và Lý Đồng..
Bàn tay cầm thiệp của Cảnh Y Nhân lập tức cứng đờ
Phía trên thiệp là giấy trắng mực đen viết: “Thân mời Lục Minh, Cảnh Y Nhân
Thân mời hai bạn tới dự lễ thành hôn của chúng tôi được tổ chức vào ngày 30 tháng 9 năm 2017
Sự hiện9diện của các bạn là niềm vinh hạnh của chúng tôi
Chú rể Nhạc Phong, cô dâu Lý Đổng kính mời
Hôn lễ được tổ chức tại hội sở Kim Sắc Niên Hoa vào lúc 11h30 ngày 30 tháng 9 năm 2017.” Cảnh Y Nhân nhin thiệp mời một lúc lâu mới chậm rãi khép thiệp lại và đặt xuống, khóe miệng hiện lên một nụ cười nhạt: “Tháng sau hai người cưới rồi à?” Dù trong lòng luôn cảm thấy Lý Đông không xứng với Nhạc Phong, nhưng chỉ cần Nhạc Phong thích thì cô vẫn nên chúc phúc cho anh ta
“...” Nhạc Phong cúi đầu nhìn mặt bàn, che giấu cảm giác mất mát trong đáy mắt, bởi anh ta biết Cảnh Y2Nhân sắp nói gì
“Chúc mừng anh nhé! Tuy rằng em không thích Lý Đồng, nhưng anh có thể tìm thấy người mình thực sự thích thì em cũng yên tâm rồi.” Nói xong, Cảnh Y Nhân vươn bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy tay Nhạc Phong.
Cảm nhận được bàn tay nhỏ bé chạm vào mình, tay Nhạc Phong bỗng hơi cứng đờ.
/1497
|