*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7ột đôi mắt tròn xoe đẹp đẽ đang trợn to mà nhìn lão
Lý Minh Quốc giật mình đến mức mở to mắt nhìn đứa bé trước mắt, không cần nghĩ cũng biết đứa bé này chính là con trai của Lục Minh
Khuôn mặt bé nhỏ đẹp đẽ này quả thực chính là phiên bản thu nhỏ của anh.
Đại Đầu Đâu mang dáng vẻ không hề sợ hãi Lý Minh Quốc, hiểu kỳ nhìn lão
Nhóc dùng giọng nói non nớt của mình mà hỏi một cách nhẹ nhàng: “Ông ơi! Ông có khát nước không?” Khuôn mặt Đại Đâu Đâu lộ ra biểu cảm hưng phấn của một đứa trẻ.
Nghe vậy, Lý Minh Quốc vội vàng gật đầu thật mạnh, nói không chừng thằng nhóc này có thể giúp lão trốn ra ngoài
“Ông chờ một chút nhé! Con đi2lấy nước cho ông.” Đại Đâu Đâu nói xong thì liếc mắt nhìn Nhạc Nhu đang dựa vào đầu giường, chỉ sợ sẽ đánh thức cô
Trong đôi mắt là sự trong sáng mà Lý Minh Quốc không thể nào nhìn thấu được.
Lý Minh Quốc lại gật đầu một cái.
Đại Đâu Đâu xoay người lặng lẽ rời khỏi phòng
Nhóc vừa đi khỏi, trong phòng trở nên yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở yếu ớt của Nhạc Nhu
Ước chừng ba phút sau, Đại Đâu Đâu quay về phòng
Trong tay nhóc là một cái ly thủy tinh, trong ly đựng chất lỏng màu vàng, còn có một cái muỗng bạc
Lý Minh Quốc khẽ ưm ưm” hai tiếng, ý bảo Đại Đâu Đâu giúp mình lấy cái vớ trong miệng ra
“Ông ơi, ông muốn con lấy9cái vớ ra cho ông phải không?” “Em ưm!” Lý Minh Quốc vội vàng gật đầu, “Không được! Con chỉ là một đứa bé thôi, sức lực không lớn, không kéo ra được đâu!”
“Có điều nếu không có miệng thì không thể uống nước!” “Em ưm!” Lý Minh Quốc tiếp tục gật đầu một cách vội vã
“Không sao! Ma ma của con nói mắt mũi tai miệng của con người đều thông với nhau
Con sẽ đút vào mũi cho ông uống nhé!” “..” Nghe vậy, Lý Minh Quốc hoảng loạn rụt người lại về phía sau ghế sofa, lắc đầu thật mạnh
“Dùng lỗ tai hay mắt để uống cũng được đó ông.” “Ưm ưm!” Lý Minh Quốc hoảng loạn mà lắc đầu thật mạnh
Đại Đâu Đâu nâng ly đến trước mặt Lý Minh Quốc
Lý Minh Quốc trợn to6đôi mắt đang lôi cả ra, giật mình rũ mắt nhìn cái ly nước màu vàng trong tay Đại Đâu Đâu, cũng không biết trong đó là cái quái gì nữa
Lão hoảng sợ đứng lên tránh theo bản năng, đáng tiếc hai chân của Lý Minh Quốc đã bị trói chặt, mới vừa đứng lên liền lập tức bị vấp, ngã xuống trông như chó ăn phong Rầm một tiếng, lão tiếp xúc thân mật với nền nhà
Đại Đâu Đâu vội vàng cầm ly nước đi về phía Lý Minh Quốc
Cú ngã này của Lý Minh Quốc đã đánh thức Nhạc Nhu đang dựa vào đầu giường
Cô cảnh giác ngồi dậy, nhìn thấy trong phòng có thêm một bóng dáng nho nhỏ, cô mờ mịt dụi mắt rồi nhìn Đại Đâu Đâu
Đại Đâu Đâu tay ngắn chân ngắn,0cầm cái ly muốn đi tới đưa cho Lý Minh Quốc, bàn chân nhỏ không cẩn thận đá vào đùi của lão
Nhóc không ngã xuống, thế nhưng cái ly trong tay lập tức bay đến trước mặt Lý Minh Quốc
“Binh” một tiếng, ly nước đập vào mũi của lão, ngay lập tức máu mũi chảy ra
Còn nước trong ly đều đổ vào mặt, vào tai của Lý Minh Quốc
Nước này có mùi khai
Đại Đâu Đâu tỏ vẻ tiếc nuối: “Ôi đã đổ hết rồi! May mà lỗ tai đã uống được.” Đại Đâu Đâu nói xong thì nhặt cái muỗng vừa rơi xuống đất lên
Cậu bé xoay ngược cái muỗng lại trong bàn tay nhỏ của mình
Lý Minh Quốc hốt hoảng nhìn Đại Đâu Đâu như muốn nói “Mày muốn làm gì?“.
7ột đôi mắt tròn xoe đẹp đẽ đang trợn to mà nhìn lão
Lý Minh Quốc giật mình đến mức mở to mắt nhìn đứa bé trước mắt, không cần nghĩ cũng biết đứa bé này chính là con trai của Lục Minh
Khuôn mặt bé nhỏ đẹp đẽ này quả thực chính là phiên bản thu nhỏ của anh.
Đại Đầu Đâu mang dáng vẻ không hề sợ hãi Lý Minh Quốc, hiểu kỳ nhìn lão
Nhóc dùng giọng nói non nớt của mình mà hỏi một cách nhẹ nhàng: “Ông ơi! Ông có khát nước không?” Khuôn mặt Đại Đâu Đâu lộ ra biểu cảm hưng phấn của một đứa trẻ.
Nghe vậy, Lý Minh Quốc vội vàng gật đầu thật mạnh, nói không chừng thằng nhóc này có thể giúp lão trốn ra ngoài
“Ông chờ một chút nhé! Con đi2lấy nước cho ông.” Đại Đâu Đâu nói xong thì liếc mắt nhìn Nhạc Nhu đang dựa vào đầu giường, chỉ sợ sẽ đánh thức cô
Trong đôi mắt là sự trong sáng mà Lý Minh Quốc không thể nào nhìn thấu được.
Lý Minh Quốc lại gật đầu một cái.
Đại Đâu Đâu xoay người lặng lẽ rời khỏi phòng
Nhóc vừa đi khỏi, trong phòng trở nên yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở yếu ớt của Nhạc Nhu
Ước chừng ba phút sau, Đại Đâu Đâu quay về phòng
Trong tay nhóc là một cái ly thủy tinh, trong ly đựng chất lỏng màu vàng, còn có một cái muỗng bạc
Lý Minh Quốc khẽ ưm ưm” hai tiếng, ý bảo Đại Đâu Đâu giúp mình lấy cái vớ trong miệng ra
“Ông ơi, ông muốn con lấy9cái vớ ra cho ông phải không?” “Em ưm!” Lý Minh Quốc vội vàng gật đầu, “Không được! Con chỉ là một đứa bé thôi, sức lực không lớn, không kéo ra được đâu!”
“Có điều nếu không có miệng thì không thể uống nước!” “Em ưm!” Lý Minh Quốc tiếp tục gật đầu một cách vội vã
“Không sao! Ma ma của con nói mắt mũi tai miệng của con người đều thông với nhau
Con sẽ đút vào mũi cho ông uống nhé!” “..” Nghe vậy, Lý Minh Quốc hoảng loạn rụt người lại về phía sau ghế sofa, lắc đầu thật mạnh
“Dùng lỗ tai hay mắt để uống cũng được đó ông.” “Ưm ưm!” Lý Minh Quốc hoảng loạn mà lắc đầu thật mạnh
Đại Đâu Đâu nâng ly đến trước mặt Lý Minh Quốc
Lý Minh Quốc trợn to6đôi mắt đang lôi cả ra, giật mình rũ mắt nhìn cái ly nước màu vàng trong tay Đại Đâu Đâu, cũng không biết trong đó là cái quái gì nữa
Lão hoảng sợ đứng lên tránh theo bản năng, đáng tiếc hai chân của Lý Minh Quốc đã bị trói chặt, mới vừa đứng lên liền lập tức bị vấp, ngã xuống trông như chó ăn phong Rầm một tiếng, lão tiếp xúc thân mật với nền nhà
Đại Đâu Đâu vội vàng cầm ly nước đi về phía Lý Minh Quốc
Cú ngã này của Lý Minh Quốc đã đánh thức Nhạc Nhu đang dựa vào đầu giường
Cô cảnh giác ngồi dậy, nhìn thấy trong phòng có thêm một bóng dáng nho nhỏ, cô mờ mịt dụi mắt rồi nhìn Đại Đâu Đâu
Đại Đâu Đâu tay ngắn chân ngắn,0cầm cái ly muốn đi tới đưa cho Lý Minh Quốc, bàn chân nhỏ không cẩn thận đá vào đùi của lão
Nhóc không ngã xuống, thế nhưng cái ly trong tay lập tức bay đến trước mặt Lý Minh Quốc
“Binh” một tiếng, ly nước đập vào mũi của lão, ngay lập tức máu mũi chảy ra
Còn nước trong ly đều đổ vào mặt, vào tai của Lý Minh Quốc
Nước này có mùi khai
Đại Đâu Đâu tỏ vẻ tiếc nuối: “Ôi đã đổ hết rồi! May mà lỗ tai đã uống được.” Đại Đâu Đâu nói xong thì nhặt cái muỗng vừa rơi xuống đất lên
Cậu bé xoay ngược cái muỗng lại trong bàn tay nhỏ của mình
Lý Minh Quốc hốt hoảng nhìn Đại Đâu Đâu như muốn nói “Mày muốn làm gì?“.
/1497
|