*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tổng thống bị thương nhưng không nghiêm trọng lắm, chẳng qua chỉ là mưu kế dụ rắn ra khỏi hang mà thôi, hôm nay Nhạc Phong sẽ trở về!”
“Nhạc Phong thật sự ám sát tổng thống sao?”
Lục Minh nhưởng khóe miệng lên: “Là thật hay giả, cũng phải xem người khác nhìn thể nào, đừng quá để ý
Bây giờ Nhạc Phong trở về là để giải quyết chuyện Lý Minh Quốc, tổng thống có thể giúp anh ta rửa sạch tội danh cho nên mới cố ý kéo dài thời gian về nước, chỉ sợ Lý Minh Quốc bị cắn ngược lại một cái, vu oan cho Nhạc Phong.”
“Thế còn Lý Minh Quốc và Lý Đồng thì sao? Bọn họ bị phán tội chưa?” Cảnh Y Nhân khẩn trương hỏi.
Nói đến đây, đôi mắt Lục Minh sâu thẳm lại, một lúc lâu sau, anh2mới lạnh nhạt mở miệng: “Hình như có một người yêu nước đã biết hành vi của Lý Minh Quốc, phẫn nộ nổ súng bắn chết lão ta, Lý Đồng cũng trúng đạn, tuy rằng không chết nhưng lại phải vào bệnh viện, giờ đã trở thành người thực vật.” Nghe vậy, Cảnh Y Nhân cảm thấy cực kỳ kinh ngạc
Kẻ tồi tệ đó cứ thế mà chết? “Thật không ngờ lại có người dũng cảm như vậy, nhất định tổng thống phải tặng giấy khen cho lão mới được.” “...” Lục Minh bất đắc dĩ sờ sờ đầu cô: “Tuy rằng lão giết người xấu, nhưng dù sao cũng là giết người, không ai có quyền làm hại ai cả.” “Hả! Vậy chẳng phải người nọ sẽ phải ngồi tù hay sao?” Cảnh Y Nhân có vẻ tiếc hận.
“Cũng đâu có cách nào,9anh ta phạm pháp, nhất định phải ngồi tù, chỉ là động cơ của anh ta xuất phát từ ý tốt nên mới vi phạm pháp luật, nên tòa án sẽ phán nhẹ tội.” Lục Minh không nói người yêu nước ấy là ai, chỉ là sợ Cảnh Y Nhân mà biết được thì trong lòng sẽ không thoải mái, thấy bất công mà lật lại bản án cho chồng của Tiết Phương Hoa
Kỳ thật, kết cục như vậy là tốt nhất, tốt cho tất cả mọi người.
Tiết Phương Hoa đã phải chịu khổ cả đời, sự báo đáp tốt nhất mà Lục Minh cho cô ta chính là mời bác sĩ chỉnh hình giỏi nhất để khôi phục lại dung mạo của cô ta, chữa khỏi cả dây thanh, còn về thính lực thì về sau vẫn phải dựa vào máy trợ thính.
Cô6ta đã có công giao ra đoạn ghi âm trong con gấu bông nên nhóm Lục Minh mới suy tính được chuyện tổng thống sẽ bị ám sát
Chẳng khác gì cô ta đã cứu tổng thống một mạng, lấy công chuộc tội, hơn nữa Lục Minh còn nhờ các mối quan hệ của mình để nhờ nương tay
Quốc gia cũng bày tỏ sự đồng tình rất sâu về cuộc đời của Tiết Phương Hoa, nên đã cho cô ta một cơ hội sửa sai, quốc gia sẽ cho Tiết Phương Hoa một thân phận mới, được gia nhập quốc tịch nước Z, trở thành công dân nước Z
Dù đã lấy công để chuộc lại những hành vi trái pháp luật trước đây, nhưng vẫn không thể không phạt, cô ta bị phán ngồi tù ba năm
Còn chồng của Tiết Phương Hoa, nhiệt tình yêu0nước, tiêu diệt kẻ bán nước, có công bảo vệ quốc gia, nhưng vẫn là vi phạm pháp luật, cũng nhận hình phạt ba năm
Ngục giam nam nữ được tách riêng, nhưng mỗi ngày đều có một giờ nghỉ trưa, xem tivi sau khi ăn
Tù nhân nam và nữ sẽ sử dụng chung một khu vực để xem ti vi, chỉ có một lưới sắt phân chia hai khu nam nữ
Mà Tiết Phương Hoa lần nào cũng ngồi bên cạnh lưới sắt, người quản lí ngục cố ý để hai vợ chồng bọn họ được ngồi sát bên lưới sắt
Như vậy là vợ chồng bọn họ mỗi ngày đều có thể gặp nhau, chỉ cách một tấm lưới
Người đàn ông vươn bàn tay to thô ráp móc lên vào lưới sắt, siết chặt mười ngón tay với Tiết Phương Hoa
Dù là ở đâu, anh7vẫn sẽ ở bên em..
Tổng thống bị thương nhưng không nghiêm trọng lắm, chẳng qua chỉ là mưu kế dụ rắn ra khỏi hang mà thôi, hôm nay Nhạc Phong sẽ trở về!”
“Nhạc Phong thật sự ám sát tổng thống sao?”
Lục Minh nhưởng khóe miệng lên: “Là thật hay giả, cũng phải xem người khác nhìn thể nào, đừng quá để ý
Bây giờ Nhạc Phong trở về là để giải quyết chuyện Lý Minh Quốc, tổng thống có thể giúp anh ta rửa sạch tội danh cho nên mới cố ý kéo dài thời gian về nước, chỉ sợ Lý Minh Quốc bị cắn ngược lại một cái, vu oan cho Nhạc Phong.”
“Thế còn Lý Minh Quốc và Lý Đồng thì sao? Bọn họ bị phán tội chưa?” Cảnh Y Nhân khẩn trương hỏi.
Nói đến đây, đôi mắt Lục Minh sâu thẳm lại, một lúc lâu sau, anh2mới lạnh nhạt mở miệng: “Hình như có một người yêu nước đã biết hành vi của Lý Minh Quốc, phẫn nộ nổ súng bắn chết lão ta, Lý Đồng cũng trúng đạn, tuy rằng không chết nhưng lại phải vào bệnh viện, giờ đã trở thành người thực vật.” Nghe vậy, Cảnh Y Nhân cảm thấy cực kỳ kinh ngạc
Kẻ tồi tệ đó cứ thế mà chết? “Thật không ngờ lại có người dũng cảm như vậy, nhất định tổng thống phải tặng giấy khen cho lão mới được.” “...” Lục Minh bất đắc dĩ sờ sờ đầu cô: “Tuy rằng lão giết người xấu, nhưng dù sao cũng là giết người, không ai có quyền làm hại ai cả.” “Hả! Vậy chẳng phải người nọ sẽ phải ngồi tù hay sao?” Cảnh Y Nhân có vẻ tiếc hận.
“Cũng đâu có cách nào,9anh ta phạm pháp, nhất định phải ngồi tù, chỉ là động cơ của anh ta xuất phát từ ý tốt nên mới vi phạm pháp luật, nên tòa án sẽ phán nhẹ tội.” Lục Minh không nói người yêu nước ấy là ai, chỉ là sợ Cảnh Y Nhân mà biết được thì trong lòng sẽ không thoải mái, thấy bất công mà lật lại bản án cho chồng của Tiết Phương Hoa
Kỳ thật, kết cục như vậy là tốt nhất, tốt cho tất cả mọi người.
Tiết Phương Hoa đã phải chịu khổ cả đời, sự báo đáp tốt nhất mà Lục Minh cho cô ta chính là mời bác sĩ chỉnh hình giỏi nhất để khôi phục lại dung mạo của cô ta, chữa khỏi cả dây thanh, còn về thính lực thì về sau vẫn phải dựa vào máy trợ thính.
Cô6ta đã có công giao ra đoạn ghi âm trong con gấu bông nên nhóm Lục Minh mới suy tính được chuyện tổng thống sẽ bị ám sát
Chẳng khác gì cô ta đã cứu tổng thống một mạng, lấy công chuộc tội, hơn nữa Lục Minh còn nhờ các mối quan hệ của mình để nhờ nương tay
Quốc gia cũng bày tỏ sự đồng tình rất sâu về cuộc đời của Tiết Phương Hoa, nên đã cho cô ta một cơ hội sửa sai, quốc gia sẽ cho Tiết Phương Hoa một thân phận mới, được gia nhập quốc tịch nước Z, trở thành công dân nước Z
Dù đã lấy công để chuộc lại những hành vi trái pháp luật trước đây, nhưng vẫn không thể không phạt, cô ta bị phán ngồi tù ba năm
Còn chồng của Tiết Phương Hoa, nhiệt tình yêu0nước, tiêu diệt kẻ bán nước, có công bảo vệ quốc gia, nhưng vẫn là vi phạm pháp luật, cũng nhận hình phạt ba năm
Ngục giam nam nữ được tách riêng, nhưng mỗi ngày đều có một giờ nghỉ trưa, xem tivi sau khi ăn
Tù nhân nam và nữ sẽ sử dụng chung một khu vực để xem ti vi, chỉ có một lưới sắt phân chia hai khu nam nữ
Mà Tiết Phương Hoa lần nào cũng ngồi bên cạnh lưới sắt, người quản lí ngục cố ý để hai vợ chồng bọn họ được ngồi sát bên lưới sắt
Như vậy là vợ chồng bọn họ mỗi ngày đều có thể gặp nhau, chỉ cách một tấm lưới
Người đàn ông vươn bàn tay to thô ráp móc lên vào lưới sắt, siết chặt mười ngón tay với Tiết Phương Hoa
Dù là ở đâu, anh7vẫn sẽ ở bên em..
/1497
|