*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lòng tự tôn, sự quật cường khiến cô không chịu gọi điện thoại cho Hắc Long hỏi
Hắc Long cũng không gọi cho cô, dựa vào cái gì mà cô phải gọi? Áp lực như thế làm bệnh trầm cảm của Nhạc Nhu càng ngày càng nặng..
Chuyến thăm người bệnh cũng gần như xong xuôi, ai nên về cũng đều đã về
Tổng thống đại nhân còn có quốc sự, tất nhiên sẽ không ở lâu
Lúc này trong phòng bệnh chỉ còn lại Lục Minh, Nhạc Phong, Nhạc Nhu, Đại Đâu Đâu, Tiểu Đâu Đâu
Đại Đâu Đâu chăm sóc Tiểu Đâu Đâu, ngồi trên sofa bóc nho đút cho em gái ăn
Cảnh Y Nhân ngồi dựa vào giường bệnh, cúi mắt xuống, nhìn Nhạc2Phong đứng bên giường, ngón tay thon dài của anh ta thả cạnh người, không ngừng run rẩy
Nhạc Phong mặc áo phông dài tay màu vàng nhạt, phối với quần bò
Lúc anh ta vừa tới, Cảnh Y Nhân đã phát hiện
Bởi vì trong phòng bệnh nhiều người nên anh ta không nói gì, chỉ thản nhiên ngồi trên sofa uống nước, nhưng bàn tay cầm cốc có chút run rẩy.
Dù Nhạc Phong vừa mới về nước, nhưng chỉ sợ anh ta đã sớm biết trong nước xảy ra chuyện gì.
Tháng này, anh ta vốn sẽ kết hôn cùng với Lý Đồng, kết quả Lý Minh Quốc đã chết, Lý Đồng bây giờ nửa sống nửa chết, trở thành người thực vật, nhất9định là Nhạc Phong rất hận cô
Nghĩ đến đây, Cảnh Y Nhân hơi ngước mắt lên, bình tĩnh nhìn Nhạc Phong, thấy trong mắt anh ta không che giấu được vẻ lo lắng và đau lòng, mắt phượng xinh đẹp toát ra vẻ sầu bi, mày nhíu chặt
Cảnh Y Nhân không biết nên nói gì với Nhạc Phong, một hồi lâu sau, cô mới nhút nhát mở miệng: “Lý Đồng bị như vậy, anh làm sao bây giờ?” “..”Nghe vậy, Nhạc Phong đang đau lòng bỗng sửng sốt, không rõ Cảnh Y Nhân đang nói gì
Một hồi lâu sau, Nhạc Phong mới hiểu được Cảnh Y Nhân đang nói đến hôn sự cuối tháng
Vẻ ảm đạm xẹt qua đáy mắt Nhạc Phong,6anh ta lạnh nhạt giải thích: “Kết hôn là giả, anh làm thể chỉ vì để Lý Đồng và cha cô ta bỏ đề phòng thôi.” Nghe vậy, Cảnh Y Nhân bỗng trừng lớn mắt, hưng phấn nhìn Nhạc Phong.
“Ý anh là ngay từ đầu, anh vốn không định cưới Lý Đồng à?” “Ừ.” Nhạc Phong giải thích, trong lòng chậm rãi thở phào một cái, âm thầm nghĩ thật may mắn vì cuối cùng cũng có thể nói ra chân tướng cho Cảnh Y Nhận biết
“Vậy anh cũng không hề thích cô ta?”
“..” Cô đã nói rồi mà, Lý Đông sao có thể xứng với Nhạc Phong cơ chứ
Cảnh Y Nhân nhướng khóe miệng lên, vỗ tay một cái: “Thật tốt0quá!” Thật tốt quá? Nhạc Phong nhướng khóe miệng lên, đôi mắt của Lục Minh lại sâu thẳm, âm thầm nhướng mày..
Nhạc Nhu ngồi ngẩn người trên sofa, cô vẫn chờ Nhạc Phong nói chuyện xong thì mau chóng rời đi
Cô chỉ muốn nghe được chuyện về Hắc Long từ miệng Nhạc Phong
Kết quả từ lúc về nước, Nhạc Phong không hề nhắc một lời nào về Hắc Long, cô lại không hạ nổi mặt mũi để hỏi
Cô chờ đến mức trời tối
Nhạc Phong thấy thời gian cũng không còn sớm, không tiện tiếp tục quấy rầy Cảnh Y Nhân nên đi về
Bên ngoài phòng bệnh Vip, trời chiều ngả về tây, nhiễm đỏ phía chân trời
Lục Minh bưng bữa tối tới,7đút cho Cảnh Y Nhân ăn
“Thật hy vọng Nhạc Phong có thể gặp được người bạn đời thích hợp!” “Anh ta sẽ có thối, điều kiện của anh ta tốt như vậy, chắc chắn sẽ gặp được.” Lục Minh lạnh nhạt nói, yêu chiều múc một thìa cơm đưa đến bên miệng Cảnh Y Nhân.
Lòng tự tôn, sự quật cường khiến cô không chịu gọi điện thoại cho Hắc Long hỏi
Hắc Long cũng không gọi cho cô, dựa vào cái gì mà cô phải gọi? Áp lực như thế làm bệnh trầm cảm của Nhạc Nhu càng ngày càng nặng..
Chuyến thăm người bệnh cũng gần như xong xuôi, ai nên về cũng đều đã về
Tổng thống đại nhân còn có quốc sự, tất nhiên sẽ không ở lâu
Lúc này trong phòng bệnh chỉ còn lại Lục Minh, Nhạc Phong, Nhạc Nhu, Đại Đâu Đâu, Tiểu Đâu Đâu
Đại Đâu Đâu chăm sóc Tiểu Đâu Đâu, ngồi trên sofa bóc nho đút cho em gái ăn
Cảnh Y Nhân ngồi dựa vào giường bệnh, cúi mắt xuống, nhìn Nhạc2Phong đứng bên giường, ngón tay thon dài của anh ta thả cạnh người, không ngừng run rẩy
Nhạc Phong mặc áo phông dài tay màu vàng nhạt, phối với quần bò
Lúc anh ta vừa tới, Cảnh Y Nhân đã phát hiện
Bởi vì trong phòng bệnh nhiều người nên anh ta không nói gì, chỉ thản nhiên ngồi trên sofa uống nước, nhưng bàn tay cầm cốc có chút run rẩy.
Dù Nhạc Phong vừa mới về nước, nhưng chỉ sợ anh ta đã sớm biết trong nước xảy ra chuyện gì.
Tháng này, anh ta vốn sẽ kết hôn cùng với Lý Đồng, kết quả Lý Minh Quốc đã chết, Lý Đồng bây giờ nửa sống nửa chết, trở thành người thực vật, nhất9định là Nhạc Phong rất hận cô
Nghĩ đến đây, Cảnh Y Nhân hơi ngước mắt lên, bình tĩnh nhìn Nhạc Phong, thấy trong mắt anh ta không che giấu được vẻ lo lắng và đau lòng, mắt phượng xinh đẹp toát ra vẻ sầu bi, mày nhíu chặt
Cảnh Y Nhân không biết nên nói gì với Nhạc Phong, một hồi lâu sau, cô mới nhút nhát mở miệng: “Lý Đồng bị như vậy, anh làm sao bây giờ?” “..”Nghe vậy, Nhạc Phong đang đau lòng bỗng sửng sốt, không rõ Cảnh Y Nhân đang nói gì
Một hồi lâu sau, Nhạc Phong mới hiểu được Cảnh Y Nhân đang nói đến hôn sự cuối tháng
Vẻ ảm đạm xẹt qua đáy mắt Nhạc Phong,6anh ta lạnh nhạt giải thích: “Kết hôn là giả, anh làm thể chỉ vì để Lý Đồng và cha cô ta bỏ đề phòng thôi.” Nghe vậy, Cảnh Y Nhân bỗng trừng lớn mắt, hưng phấn nhìn Nhạc Phong.
“Ý anh là ngay từ đầu, anh vốn không định cưới Lý Đồng à?” “Ừ.” Nhạc Phong giải thích, trong lòng chậm rãi thở phào một cái, âm thầm nghĩ thật may mắn vì cuối cùng cũng có thể nói ra chân tướng cho Cảnh Y Nhận biết
“Vậy anh cũng không hề thích cô ta?”
“..” Cô đã nói rồi mà, Lý Đông sao có thể xứng với Nhạc Phong cơ chứ
Cảnh Y Nhân nhướng khóe miệng lên, vỗ tay một cái: “Thật tốt0quá!” Thật tốt quá? Nhạc Phong nhướng khóe miệng lên, đôi mắt của Lục Minh lại sâu thẳm, âm thầm nhướng mày..
Nhạc Nhu ngồi ngẩn người trên sofa, cô vẫn chờ Nhạc Phong nói chuyện xong thì mau chóng rời đi
Cô chỉ muốn nghe được chuyện về Hắc Long từ miệng Nhạc Phong
Kết quả từ lúc về nước, Nhạc Phong không hề nhắc một lời nào về Hắc Long, cô lại không hạ nổi mặt mũi để hỏi
Cô chờ đến mức trời tối
Nhạc Phong thấy thời gian cũng không còn sớm, không tiện tiếp tục quấy rầy Cảnh Y Nhân nên đi về
Bên ngoài phòng bệnh Vip, trời chiều ngả về tây, nhiễm đỏ phía chân trời
Lục Minh bưng bữa tối tới,7đút cho Cảnh Y Nhân ăn
“Thật hy vọng Nhạc Phong có thể gặp được người bạn đời thích hợp!” “Anh ta sẽ có thối, điều kiện của anh ta tốt như vậy, chắc chắn sẽ gặp được.” Lục Minh lạnh nhạt nói, yêu chiều múc một thìa cơm đưa đến bên miệng Cảnh Y Nhân.
/1497
|