*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhạc Phong âm thầm hít sâu một hơi, anh ta chưa thấy Nhạc Nhu như vậy bao giờ
Anh ta lập tức ôm Nhạc Nhu lên và đặt xuống giường, rồi lấy hộp y tế từ trong tủ quần áo, vệ sinh vết thương bị mảnh thủy tinh cảm trên cánh tay và trên đùi Nhạc Nhu, sau đó khử trùng và băng bó.
Nhìn vết thương khắp người mẹ, Cầu Cầu sợ tới mức òa khóc, nhắc nhở Nhạc Phong: “Hình như mẹ cháu sinh bệnh, mẹ hay lén uống thuốc!”
Nghe vậy, Nhạc Phong khựng lại, vẻ mặt ngưng trọng, chuyển mắt nhìn Cầu Cầu.
“Mẹ con uống thuốc gì?”
Cẩu Cầu ngỡ ngàng lắc đầu, xoay người chạy về phòng khách, lấy từ trong2túi của Nhạc Nhu ra một lọ thuốc, sau đó lại chạy trở về, đưa đến trước mặt Nhạc Phong
Nhìn thấy lọ thuốc, đôi mắt Nhạc Phong trở nên sâu hơn
Loại thuốc này, anh ta không phải lần đầu tiên thấy, Cảnh Y Nhân cũng từng uống..
Nhìn Nhạc Nhu không hề nhúc nhích trên giường, Nhạc Phong trở nên im lặng...
Nhạc Phong tìm kiếm trong phòng mình rất lâu mới tìm thấy tờ danh thiếp được kẹp trong một quyển sách.
Bác sĩ tâm lý - Thượng Hảo Hảo.
Danh thiếp này anh ta có được từ năm trước, lúc Cảnh Y Nhân hiểu lầm Lục Minh và Trịnh Bội Bội lên giường với nhau, đau lòng muốn chết, lang thang trên đường cái,9không cẩn thận đụng phải một cô gái
Cô gái đó vừa lúc là một bác sĩ tâm lý, nhìn thấy thuốc của Cảnh Y Nhân có vấn đề mới biết được Cảnh Y Nhân bị bệnh trầm cảm
Lúc ấy, cô ấy còn nhét cho anh ta danh thiếp này
Sau đó, anh ta bị cưỡng chế đến nước F, toàn thân trên dưới đều không có gì, duy chỉ có danh thiếp này ở trên người, anh cũng không ném đi, vẫn lưu đến bây giờ..
Nhạc Phong đợi đến khi trời sáng, Nhạc Nhu vẫn say chưa tỉnh
Dựa vào địa chỉ trên danh thiếp, Nhạc Phong liền đưa Nhạc Nhu đi tìm phòng khám tâm lý tư nhân của Thượng Hảo Hảo.
Phòng khám6này ở trong ngõ nhỏ cũ kỹ của khu công dân phía bắc thành phố
Lúc đến nơi đây đã là 9 giờ sáng
Trong ngõ nhỏ có tiệm cắt tóc ngoài trời, một ông lão dồi dào sinh khí đang cắt tóc cho một ông chủ đang ngồi trên ghế
Còn có người bán thịt lợn kho, bán thức ăn sáng, có đứa trẻ đang ngồi uống đậu hủ hoa, ăn bánh quẩy ở quầy bán hàng rong bán đồ ăn sáng
Hai bên ngõ đều là một loạt các cửa hàng nhỏ vừa mới mở cửa
Chiếc xe sang của Nhạc Phong vừa lái vào nơi này có vẻ không hợp nhau, có chút chật, khiến vô số người qua đường chú ý
Nhạc Phong cũng0hoài nghi, liệu nơi này thật sự có bác sĩ chuyên gia tâm lý cao cấp sao? Nhạc Phong không xác định, cầm lấy tấm danh thiếp phía trước tay lái rồi liếc một cái, xác định những gì viết trên đó
Bác sĩ chuyên gia tâm lý cấp một quốc gia Thượng Hảo Hảo, chuyên trị bệnh tâm lý, bệnh trầm cảm, bệnh thần kinh, bệnh ảo tưởng
Sau khi xác định đúng là thế, Nhạc Phong bỏ danh thiếp lại, dựa theo sổ nhà mà chậm rãi lái xe tìm
Khi đến gần cuối ngõ nhỏ, một bà lão tóc hoa râm thưa thớt đang cầm một cây quạt phẩy phẩy về phía Nhạc Phong trong xe
“Cậu..
cậu làm gì thế?” “...” Nhạc Phong7dừng xe lại, bấm nút để hạ cửa kính xe xuống, nhổ đầu ra hỏi bà.
Nhạc Phong âm thầm hít sâu một hơi, anh ta chưa thấy Nhạc Nhu như vậy bao giờ
Anh ta lập tức ôm Nhạc Nhu lên và đặt xuống giường, rồi lấy hộp y tế từ trong tủ quần áo, vệ sinh vết thương bị mảnh thủy tinh cảm trên cánh tay và trên đùi Nhạc Nhu, sau đó khử trùng và băng bó.
Nhìn vết thương khắp người mẹ, Cầu Cầu sợ tới mức òa khóc, nhắc nhở Nhạc Phong: “Hình như mẹ cháu sinh bệnh, mẹ hay lén uống thuốc!”
Nghe vậy, Nhạc Phong khựng lại, vẻ mặt ngưng trọng, chuyển mắt nhìn Cầu Cầu.
“Mẹ con uống thuốc gì?”
Cẩu Cầu ngỡ ngàng lắc đầu, xoay người chạy về phòng khách, lấy từ trong2túi của Nhạc Nhu ra một lọ thuốc, sau đó lại chạy trở về, đưa đến trước mặt Nhạc Phong
Nhìn thấy lọ thuốc, đôi mắt Nhạc Phong trở nên sâu hơn
Loại thuốc này, anh ta không phải lần đầu tiên thấy, Cảnh Y Nhân cũng từng uống..
Nhìn Nhạc Nhu không hề nhúc nhích trên giường, Nhạc Phong trở nên im lặng...
Nhạc Phong tìm kiếm trong phòng mình rất lâu mới tìm thấy tờ danh thiếp được kẹp trong một quyển sách.
Bác sĩ tâm lý - Thượng Hảo Hảo.
Danh thiếp này anh ta có được từ năm trước, lúc Cảnh Y Nhân hiểu lầm Lục Minh và Trịnh Bội Bội lên giường với nhau, đau lòng muốn chết, lang thang trên đường cái,9không cẩn thận đụng phải một cô gái
Cô gái đó vừa lúc là một bác sĩ tâm lý, nhìn thấy thuốc của Cảnh Y Nhân có vấn đề mới biết được Cảnh Y Nhân bị bệnh trầm cảm
Lúc ấy, cô ấy còn nhét cho anh ta danh thiếp này
Sau đó, anh ta bị cưỡng chế đến nước F, toàn thân trên dưới đều không có gì, duy chỉ có danh thiếp này ở trên người, anh cũng không ném đi, vẫn lưu đến bây giờ..
Nhạc Phong đợi đến khi trời sáng, Nhạc Nhu vẫn say chưa tỉnh
Dựa vào địa chỉ trên danh thiếp, Nhạc Phong liền đưa Nhạc Nhu đi tìm phòng khám tâm lý tư nhân của Thượng Hảo Hảo.
Phòng khám6này ở trong ngõ nhỏ cũ kỹ của khu công dân phía bắc thành phố
Lúc đến nơi đây đã là 9 giờ sáng
Trong ngõ nhỏ có tiệm cắt tóc ngoài trời, một ông lão dồi dào sinh khí đang cắt tóc cho một ông chủ đang ngồi trên ghế
Còn có người bán thịt lợn kho, bán thức ăn sáng, có đứa trẻ đang ngồi uống đậu hủ hoa, ăn bánh quẩy ở quầy bán hàng rong bán đồ ăn sáng
Hai bên ngõ đều là một loạt các cửa hàng nhỏ vừa mới mở cửa
Chiếc xe sang của Nhạc Phong vừa lái vào nơi này có vẻ không hợp nhau, có chút chật, khiến vô số người qua đường chú ý
Nhạc Phong cũng0hoài nghi, liệu nơi này thật sự có bác sĩ chuyên gia tâm lý cao cấp sao? Nhạc Phong không xác định, cầm lấy tấm danh thiếp phía trước tay lái rồi liếc một cái, xác định những gì viết trên đó
Bác sĩ chuyên gia tâm lý cấp một quốc gia Thượng Hảo Hảo, chuyên trị bệnh tâm lý, bệnh trầm cảm, bệnh thần kinh, bệnh ảo tưởng
Sau khi xác định đúng là thế, Nhạc Phong bỏ danh thiếp lại, dựa theo sổ nhà mà chậm rãi lái xe tìm
Khi đến gần cuối ngõ nhỏ, một bà lão tóc hoa râm thưa thớt đang cầm một cây quạt phẩy phẩy về phía Nhạc Phong trong xe
“Cậu..
cậu làm gì thế?” “...” Nhạc Phong7dừng xe lại, bấm nút để hạ cửa kính xe xuống, nhổ đầu ra hỏi bà.
/1497
|