*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7hượng Hảo Hảo dùng một tay đỡ Nhạc Phong, giao anh ta cho quản lí
“Ông dìu anh ấy vào đi, tối về trước.” Thượng Hảo Hảo còn chưa kịp nói xong, bàn tay của Nhạc Phong đang vắt qua bả vai cô chợt thu lại
Toàn bộ trọng tâm cơ thể anh ta đều dựa vào người Thượng Hảo Hảo
“Đừng đi! Đừng đi mà!” “..” Khóe miệng Thượng Hảo Hảo co giật, đang dựa vào cô sao? Quản lí đứng bên cạnh nhìn thấy vậy bèn mở lời: “Cố Thượng, cô đã làm việc tốt thì làm cho chót, không bằng có tiền thêm một tầng nữa, đưa ngài Nhạc về phòng rồi cô hãy đi.” “...” Thượng Hảo Hảo bất đắc dĩ đành đỡ Nhạc Phong vào
Rốt cuộc người đàn ông này làm thuê cho ông chủ nào vậy? Có đãi ngộ2tốt, lại được ở một nơi cao cấp như thế này nữa? Thượng Hảo Hảo gắng sức đỡ Nhạc Phong vào thang máy, lên phòng 802
Vừa vào phòng, nhìn gian phòng xa hoa mà Thượng Hảo Hảo thấy không được tự nhiên
Cô đỡ Nhạc Phong đi vào, ném anh ta lên ghế sofa.
Bởi vì Nhạc Phong quá nặng, khi thả anh ta xuống, Thượng Hảo Hảo cũng bị ngã nhào.
Cũng may ghế sofa khá mềm
Thượng Hảo Hảo tránh thoát khỏi gọng kìm từ tay của Nhạc Phong, vừa đứng dậy đã bị Nhạc Phong dùng sức kéo, cô lại bị ngã trở lại.
“Đừng đi!”
Thượng Hảo Hảo bị Nhạc Phong kéo vào lòng, anh ta ôm chặt cô từ phía sau.
Thượng Hảo Hảo hoảng hốt, giãy giụa theo bản năng
“Anh Nhạc, anh uống nhiều quá rồi.” Nhạc Phong ôm chặt lấy Thượng Hảo9Hảo từ phía sau, dịu dàng ngửi mùi hương thơm ngát từ cổ cô
“Anh cũng có thể tốt với em như vậy, so với anh ta anh lại càng yêu em hơn!” Nói rồi Nhạc Phong dịu dàng ngậm lấy vành tai đầy đặn của Thượng Hảo Hảo
Một luồng tê dại từ vành tại Thượng Hảo Hảo lan xuống tận tim, đáy lòng cô mạnh mẽ rung động
Cô giật mình, theo bản năng rụt cổ lại, tránh khỏi sự đụng chạm của Nhạc Phong, cô quay đầu lại.
“Nhạc...” Thượng Hảo Hảo mới há mồm, lời còn chưa ra khỏi miệng thì cái miệng nhỏ nhắn của cô đã bị lấp lại
Thuận thế bị đè xuống
“Ưm...” Thượng Hảo Hảo vội vàng giãy giụa
Tuy Thượng Hảo Hảo đã 25 tuổi, cũng được coi là người phụ nữ trưởng thành
Nhưng đối với phương diện giữa6nam và nữ, ngoại trừ đọc sách, nắm tay với con trai, thì đây vẫn là lần đầu tiên cố bị hôn
Cô căng thẳng đến mức không biết phải làm sao, tay chân luống cuống
Muốn há mồm nói bảo anh ta dừng lại, ai ngờ, miệng vừa mở ra, đầu lưỡi của Nhạc Phong đã trượt vào, dây dưa cùng lưỡi của cô
Đôi mắt vốn đang hoảng loạn vì kinh sợ, giờ lại càng luống cuống, mắt đảo loạn lên
Cô đột ngột dùng sức, muốn thoát ra khỏi người đàn ông đó nhưng lại không chống lại được sức lực của anh ta
Thượng Hảo Hảo bị anh ta hôn tới mức hít thở không thông, đầu óc trống rỗng
Đầu lưỡi linh hoạt của anh ta không hề kiêng dè, càn quét tới từng tấc da tấc thịt mềm mại của cô
Ngang ngược0nhưng không hề mất đi sự dịu dàng làm cho bất cứ người phụ nữ nào cũng cam tâm tình nguyện chìm đắm trong thứ tình cảm ôn nhu mà ngọt ngào này
Kể cả Thượng Hảo Hảo, dù không quen thuộc với Nhạc Phong, nhưng với lần “tỏ tình” vừa nãy cũng đủ làm cho cô ấy bị rung động
Bây giờ cô lại càng không biết phải làm sao, mơ mơ màng màng, cả người mềm nhũn.
7hượng Hảo Hảo dùng một tay đỡ Nhạc Phong, giao anh ta cho quản lí
“Ông dìu anh ấy vào đi, tối về trước.” Thượng Hảo Hảo còn chưa kịp nói xong, bàn tay của Nhạc Phong đang vắt qua bả vai cô chợt thu lại
Toàn bộ trọng tâm cơ thể anh ta đều dựa vào người Thượng Hảo Hảo
“Đừng đi! Đừng đi mà!” “..” Khóe miệng Thượng Hảo Hảo co giật, đang dựa vào cô sao? Quản lí đứng bên cạnh nhìn thấy vậy bèn mở lời: “Cố Thượng, cô đã làm việc tốt thì làm cho chót, không bằng có tiền thêm một tầng nữa, đưa ngài Nhạc về phòng rồi cô hãy đi.” “...” Thượng Hảo Hảo bất đắc dĩ đành đỡ Nhạc Phong vào
Rốt cuộc người đàn ông này làm thuê cho ông chủ nào vậy? Có đãi ngộ2tốt, lại được ở một nơi cao cấp như thế này nữa? Thượng Hảo Hảo gắng sức đỡ Nhạc Phong vào thang máy, lên phòng 802
Vừa vào phòng, nhìn gian phòng xa hoa mà Thượng Hảo Hảo thấy không được tự nhiên
Cô đỡ Nhạc Phong đi vào, ném anh ta lên ghế sofa.
Bởi vì Nhạc Phong quá nặng, khi thả anh ta xuống, Thượng Hảo Hảo cũng bị ngã nhào.
Cũng may ghế sofa khá mềm
Thượng Hảo Hảo tránh thoát khỏi gọng kìm từ tay của Nhạc Phong, vừa đứng dậy đã bị Nhạc Phong dùng sức kéo, cô lại bị ngã trở lại.
“Đừng đi!”
Thượng Hảo Hảo bị Nhạc Phong kéo vào lòng, anh ta ôm chặt cô từ phía sau.
Thượng Hảo Hảo hoảng hốt, giãy giụa theo bản năng
“Anh Nhạc, anh uống nhiều quá rồi.” Nhạc Phong ôm chặt lấy Thượng Hảo9Hảo từ phía sau, dịu dàng ngửi mùi hương thơm ngát từ cổ cô
“Anh cũng có thể tốt với em như vậy, so với anh ta anh lại càng yêu em hơn!” Nói rồi Nhạc Phong dịu dàng ngậm lấy vành tai đầy đặn của Thượng Hảo Hảo
Một luồng tê dại từ vành tại Thượng Hảo Hảo lan xuống tận tim, đáy lòng cô mạnh mẽ rung động
Cô giật mình, theo bản năng rụt cổ lại, tránh khỏi sự đụng chạm của Nhạc Phong, cô quay đầu lại.
“Nhạc...” Thượng Hảo Hảo mới há mồm, lời còn chưa ra khỏi miệng thì cái miệng nhỏ nhắn của cô đã bị lấp lại
Thuận thế bị đè xuống
“Ưm...” Thượng Hảo Hảo vội vàng giãy giụa
Tuy Thượng Hảo Hảo đã 25 tuổi, cũng được coi là người phụ nữ trưởng thành
Nhưng đối với phương diện giữa6nam và nữ, ngoại trừ đọc sách, nắm tay với con trai, thì đây vẫn là lần đầu tiên cố bị hôn
Cô căng thẳng đến mức không biết phải làm sao, tay chân luống cuống
Muốn há mồm nói bảo anh ta dừng lại, ai ngờ, miệng vừa mở ra, đầu lưỡi của Nhạc Phong đã trượt vào, dây dưa cùng lưỡi của cô
Đôi mắt vốn đang hoảng loạn vì kinh sợ, giờ lại càng luống cuống, mắt đảo loạn lên
Cô đột ngột dùng sức, muốn thoát ra khỏi người đàn ông đó nhưng lại không chống lại được sức lực của anh ta
Thượng Hảo Hảo bị anh ta hôn tới mức hít thở không thông, đầu óc trống rỗng
Đầu lưỡi linh hoạt của anh ta không hề kiêng dè, càn quét tới từng tấc da tấc thịt mềm mại của cô
Ngang ngược0nhưng không hề mất đi sự dịu dàng làm cho bất cứ người phụ nữ nào cũng cam tâm tình nguyện chìm đắm trong thứ tình cảm ôn nhu mà ngọt ngào này
Kể cả Thượng Hảo Hảo, dù không quen thuộc với Nhạc Phong, nhưng với lần “tỏ tình” vừa nãy cũng đủ làm cho cô ấy bị rung động
Bây giờ cô lại càng không biết phải làm sao, mơ mơ màng màng, cả người mềm nhũn.
/1497
|