*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7hất định là quá vui vẻ rồi.” Càng nói, Thượng Hảo Hảo càng không thể ngừng khóc..
Cô sống 25 năm, chưa từng có người đàn ông nào đối xử với cô như vậy
Thượng Hảo Hảo giống như đã mơ một giấc mơ về tình yêu mới chớm nở vậy
Lúc nằm mơ thì như đang bơi lội trong thiên đường, sau khi tỉnh dậy, sự thật tàn khốc đặt trước mắt khiến mình như ngã vào địa ngục...
Nhạc Phong cũng không biết hôm nay Hắc Long sẽ bí mật quay về nước Z
Sáng sớm, anh ta rời khỏi phòng Vip rồi về phòng mình để tắm rửa, sau đó thay một bộ quần áo sạch sẽ xong mới ra ngoài, đi đến nơi mà lần nào anh ta cũng lén lút đến, không thể nào quen thuộc hơn được nữa
Xe của Nhạc Phong2rẽ qua trạm xe buýt một đoạn, sau đó mới dừng lại bên cạnh bức tường cao bao ngoài biệt thự
Hoa trong vườn của biệt thự mọc ra khỏi tường rất rậm rạp
Một đóa hoa dành dành màu trắng đúng lúc rũ xuống nóc xe của Nhạc Phong..
Lúc này, ở ngoại thành, trời đầy mây, buổi sớm nhưng lại không hề có một chút ánh sáng mặt trời nào, vô cùng mát mẻ
Nhạc Phong ra khỏi xe, mùi hương thơm ngát của hoa dành dành xông vào mũi
Trên đỉnh đầu anh toàn là nụ hoa dành dành màu trắng đã hơi hé nở, có thể nhìn thấy hoa đào trong vườn bên kia bức tường
Chuyện xảy ra tối qua khiến tâm trạng của Nhạc Phong không được tốt cho lắm
Kết quả khi nhìn thấy hoa dành dành màu trắng mọc ra khỏi9tường, tâm trạng của anh ta bỗng dưng tốt lên hẳn
Anh ta giơ ngón tay thon dài lên, tùy ý hái một đóa rồi đặt dưới chóp mũi khẽ ngửi
“Loài hoa thuần khiết, tao nhã như vậy mà cũng mọc ra khỏi bờ tường..
Có phải ngươi cũng không muốn bị giam ở trong đó không?” Khóe miệng của Nhạc Phong cong lên, lời nói mang hàm ý sâu xa
Sau đó, bên kia bức tường có giọng nói vui tươi quen thuộc vang lên.
“Ông xã! Đợi một chút đã, anh quên cầm tài liệu rồi này!” Nhạc Phong rõ ràng nghe thấy tiếng Cảnh Y Nhân chạy bịch bịch xuống cầu thang, từ sân chạy đến chỗ đậu xe
Theo sau đó là tiếng của của Lục Minh
“Khi nào em làm việc xong ở phim trường thì chờ anh, anh sẽ đến đón em6nhé!” “Vâng!” Nhạc Phong có thể tưởng tượng được dáng vẻ gật đầu đáng yêu như một bé ngoan của Cảnh Y Nhân trước mặt Lục Minh
Những điều ấy, Cảnh, Nhân sẽ không bao giờ thể hiện ra trước mặt anh ta
Ở trước mặt Nhạc Phong Cảnh Y Nhân vẫn luôn tỏ ra là một cô gái chín chắn, đôi lúc anh ta cũng muốn thấy cô làm nũng với mình
Tất cả những chuyện về Cảnh Y Nhân, anh ta đều biết
Sau vụ Lý Minh Quốc ám sát tổng thống xảy ra vào tháng chín kết thúc, Cảnh Y Nhân xuất viện và về trường học
Đây là năm thứ tư cũng là năm cuối của cô nên gần như chẳng có chương trình học nào, cô về công ty tiếp tục làm nghề diễn viên nhỏ của mình
Lục Minh luôn muốn Cảnh0Y Nhân đi làm trong công ty của mình, thế nhưng cô không muốn được Lục Minh cùng chiều đặt ở trong lòng bàn tay, không thể tự độc lập
Nhạc Phong đều biết hết những chuyện này
Nhưng chuyện liên quan đến anh ta, xưa nay Cảnh Y Nhân đều không biết..
Nhạc Phong nhìn thấy xe của Lục Minh chạy ra khỏi cửa lớn, chuyển hướng rồi chạy xuống dốc.
Đột nhiên, xe của Lục Minh phanh lại.
7hất định là quá vui vẻ rồi.” Càng nói, Thượng Hảo Hảo càng không thể ngừng khóc..
Cô sống 25 năm, chưa từng có người đàn ông nào đối xử với cô như vậy
Thượng Hảo Hảo giống như đã mơ một giấc mơ về tình yêu mới chớm nở vậy
Lúc nằm mơ thì như đang bơi lội trong thiên đường, sau khi tỉnh dậy, sự thật tàn khốc đặt trước mắt khiến mình như ngã vào địa ngục...
Nhạc Phong cũng không biết hôm nay Hắc Long sẽ bí mật quay về nước Z
Sáng sớm, anh ta rời khỏi phòng Vip rồi về phòng mình để tắm rửa, sau đó thay một bộ quần áo sạch sẽ xong mới ra ngoài, đi đến nơi mà lần nào anh ta cũng lén lút đến, không thể nào quen thuộc hơn được nữa
Xe của Nhạc Phong2rẽ qua trạm xe buýt một đoạn, sau đó mới dừng lại bên cạnh bức tường cao bao ngoài biệt thự
Hoa trong vườn của biệt thự mọc ra khỏi tường rất rậm rạp
Một đóa hoa dành dành màu trắng đúng lúc rũ xuống nóc xe của Nhạc Phong..
Lúc này, ở ngoại thành, trời đầy mây, buổi sớm nhưng lại không hề có một chút ánh sáng mặt trời nào, vô cùng mát mẻ
Nhạc Phong ra khỏi xe, mùi hương thơm ngát của hoa dành dành xông vào mũi
Trên đỉnh đầu anh toàn là nụ hoa dành dành màu trắng đã hơi hé nở, có thể nhìn thấy hoa đào trong vườn bên kia bức tường
Chuyện xảy ra tối qua khiến tâm trạng của Nhạc Phong không được tốt cho lắm
Kết quả khi nhìn thấy hoa dành dành màu trắng mọc ra khỏi9tường, tâm trạng của anh ta bỗng dưng tốt lên hẳn
Anh ta giơ ngón tay thon dài lên, tùy ý hái một đóa rồi đặt dưới chóp mũi khẽ ngửi
“Loài hoa thuần khiết, tao nhã như vậy mà cũng mọc ra khỏi bờ tường..
Có phải ngươi cũng không muốn bị giam ở trong đó không?” Khóe miệng của Nhạc Phong cong lên, lời nói mang hàm ý sâu xa
Sau đó, bên kia bức tường có giọng nói vui tươi quen thuộc vang lên.
“Ông xã! Đợi một chút đã, anh quên cầm tài liệu rồi này!” Nhạc Phong rõ ràng nghe thấy tiếng Cảnh Y Nhân chạy bịch bịch xuống cầu thang, từ sân chạy đến chỗ đậu xe
Theo sau đó là tiếng của của Lục Minh
“Khi nào em làm việc xong ở phim trường thì chờ anh, anh sẽ đến đón em6nhé!” “Vâng!” Nhạc Phong có thể tưởng tượng được dáng vẻ gật đầu đáng yêu như một bé ngoan của Cảnh Y Nhân trước mặt Lục Minh
Những điều ấy, Cảnh, Nhân sẽ không bao giờ thể hiện ra trước mặt anh ta
Ở trước mặt Nhạc Phong Cảnh Y Nhân vẫn luôn tỏ ra là một cô gái chín chắn, đôi lúc anh ta cũng muốn thấy cô làm nũng với mình
Tất cả những chuyện về Cảnh Y Nhân, anh ta đều biết
Sau vụ Lý Minh Quốc ám sát tổng thống xảy ra vào tháng chín kết thúc, Cảnh Y Nhân xuất viện và về trường học
Đây là năm thứ tư cũng là năm cuối của cô nên gần như chẳng có chương trình học nào, cô về công ty tiếp tục làm nghề diễn viên nhỏ của mình
Lục Minh luôn muốn Cảnh0Y Nhân đi làm trong công ty của mình, thế nhưng cô không muốn được Lục Minh cùng chiều đặt ở trong lòng bàn tay, không thể tự độc lập
Nhạc Phong đều biết hết những chuyện này
Nhưng chuyện liên quan đến anh ta, xưa nay Cảnh Y Nhân đều không biết..
Nhạc Phong nhìn thấy xe của Lục Minh chạy ra khỏi cửa lớn, chuyển hướng rồi chạy xuống dốc.
Đột nhiên, xe của Lục Minh phanh lại.
/1497
|