*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khóe miệng Cảnh Y Nhân cong lên, cô cất điện thoại đi rồi cười với Thượng Hảo Hảo: “Để tôi suy nghĩ một chút, không cần phải đi gấp
Trên thế giới này ngoại trừ Nhạc Phong ra còn có rất nhiều người đàn ông tốt
Anh ta không chọn cô chính là sự mất mát của anh ta
Một ngày nào đó anh ta sẽ hiểu, đã từng có một cô gái vô cùng tốt ở trước mặt mà anh ta không biết coi trọng.” Nói rồi Cảnh Y Nhân cầm lấy tay Thượng Hảo Hảo.
“...” Thượng Hảo Hảo biết Cảnh Y Nhân đang an ủi mình, cô miễn cưỡng nở một nụ cười: “Ừm, tôi biết rồi.”
Lần trước, vào lần đầu tiên Nhạc2Phong cho cô tiền, cô đã nghĩ sẽ không đi quấy rầy anh ta rồi
Dù sao bọn họ không phải là người cùng một thế giới
Chuyện tối hôm qua cũng chỉ là chuyện ngoài ý muốn
Cô cho rằng đó chỉ là một giấc mơ, hơn nữa, trong mơ, vốn có chỉ định len lén hôn Nhạc Phong một chút
Kết quả, từ đầu tới cuối đều là Nhạc Phong chủ động.
Thượng Hảo Hảo thích Nhạc Phong như vậy thì sao nỡ đẩy anh ta ra.
Ai ngờ, sau khi tỉnh lại, tất cả đều là sự thật
Từng câu nói ác độc của Nhạc Phong đâm cô thương tích khắp người, trái tim đau đớn
Trước đây, thỉnh thoảng cô còn có thể mơ mộng giữa9ban ngày, nhưng bây giờ, ngay cả việc mơ mộng giữa ban ngày ấy, cô cũng không dám nữa
Cô không thể nào quên ánh mắt chán ghét, xem thường của Nhạc Phong đối với mình...
Kim Sắc Niên Hoa.
Trong phòng Vip xa hoa được cách điệu đơn giản
Nhạc Phong lười nhác ngồi trong ghế sofa
Sau khi tắt điện thoại của Cảnh Y Nhân, trong lòng anh ta không hiểu sao lại bừng bừng lửa giận.
Hôm qua anh ta thấy Thượng Hảo Hảo suýt nữa bị người ta cưỡng gian trong lúc hôn mê nên mới đi cứu
Anh ta có lòng tốt cứu Thượng Hảo Hảo, kết quả lại bị cô gái này “vồ” lại
Thừa lúc ý thức anh ta không tỉnh táo làm6ra cái chuyện bỉ ổi không thể nói đến kia
Hiện giờ, sau khi ngủ với anh ta xong cô lại định phải mông chạy ra nước ngoài, bỏ mặc bệnh tình của Nhạc Nhu không quan tâm sao? Cô không muốn khám bệnh thì Nhạc Phong anh ta cũng chẳng hiếm lạ gì
Cả thành phố S này chẳng lẽ chỉ có một mình cô là bác sĩ tâm lý hạng đầu sao? Chỉ cần có tiền thì sợ gì không mời được bác sĩ? Chết tiệt! Nhạc Phong tức đến nỗi đá một cước khiến bàn uống nước trước mặt ngã lăn ra
Lửa giận trong lòng giống như sắp sửa phun trào như dung nham núi lửa để bùng phát ra, tưới0thẳng từ đỉnh đầu anh ta xuống
Nhạc Phong tức đến phát điên, dù thế nào cũng không tìm được cái gì để hả giận...
Chiều hôm đó, Nhạc Phong lái xe tới nhà Lục Minh.
Khi tới biệt thự, anh ta lái xe vào gara, đỗ bên cạnh một chiếc xe quen thuộc
Là chiếc xe mà Lục Minh hay dùng.
Nhạc Phong xuống xe, đi vào biệt thự.
Người giúp việc đưa dép cho Nhạc Phong thay ở huyền quan, cùng lúc đó, quản gia Trần đang cung kính báo cáo bên cạnh bàn ăn: “Thưa ngài Lục! Ngài Nhạc đã đến!” Nghe vậy, Lục Minh vô thức quay đầu nhìn về phía cửa chính thì thấy Nhạc Phong đang thay dép
Lục Minh thản nhiên “Ừm”7một tiếng, sau đó dặn quản gia Trần: “Chuẩn bị thêm một bộ bát đũa.” Nói rồi, Lục Minh nhìn hai vợ chồng Raoul đang ngồi trên bàn ăn, thản nhiên cười lễ độ, lưu loát dùng tiếng Anh giới thiệu: “Có thêm một vị khách nữa, là người nhà của tôi, ngài Raoul và phu nhân không cần quá khách sáo.”
Khóe miệng Cảnh Y Nhân cong lên, cô cất điện thoại đi rồi cười với Thượng Hảo Hảo: “Để tôi suy nghĩ một chút, không cần phải đi gấp
Trên thế giới này ngoại trừ Nhạc Phong ra còn có rất nhiều người đàn ông tốt
Anh ta không chọn cô chính là sự mất mát của anh ta
Một ngày nào đó anh ta sẽ hiểu, đã từng có một cô gái vô cùng tốt ở trước mặt mà anh ta không biết coi trọng.” Nói rồi Cảnh Y Nhân cầm lấy tay Thượng Hảo Hảo.
“...” Thượng Hảo Hảo biết Cảnh Y Nhân đang an ủi mình, cô miễn cưỡng nở một nụ cười: “Ừm, tôi biết rồi.”
Lần trước, vào lần đầu tiên Nhạc2Phong cho cô tiền, cô đã nghĩ sẽ không đi quấy rầy anh ta rồi
Dù sao bọn họ không phải là người cùng một thế giới
Chuyện tối hôm qua cũng chỉ là chuyện ngoài ý muốn
Cô cho rằng đó chỉ là một giấc mơ, hơn nữa, trong mơ, vốn có chỉ định len lén hôn Nhạc Phong một chút
Kết quả, từ đầu tới cuối đều là Nhạc Phong chủ động.
Thượng Hảo Hảo thích Nhạc Phong như vậy thì sao nỡ đẩy anh ta ra.
Ai ngờ, sau khi tỉnh lại, tất cả đều là sự thật
Từng câu nói ác độc của Nhạc Phong đâm cô thương tích khắp người, trái tim đau đớn
Trước đây, thỉnh thoảng cô còn có thể mơ mộng giữa9ban ngày, nhưng bây giờ, ngay cả việc mơ mộng giữa ban ngày ấy, cô cũng không dám nữa
Cô không thể nào quên ánh mắt chán ghét, xem thường của Nhạc Phong đối với mình...
Kim Sắc Niên Hoa.
Trong phòng Vip xa hoa được cách điệu đơn giản
Nhạc Phong lười nhác ngồi trong ghế sofa
Sau khi tắt điện thoại của Cảnh Y Nhân, trong lòng anh ta không hiểu sao lại bừng bừng lửa giận.
Hôm qua anh ta thấy Thượng Hảo Hảo suýt nữa bị người ta cưỡng gian trong lúc hôn mê nên mới đi cứu
Anh ta có lòng tốt cứu Thượng Hảo Hảo, kết quả lại bị cô gái này “vồ” lại
Thừa lúc ý thức anh ta không tỉnh táo làm6ra cái chuyện bỉ ổi không thể nói đến kia
Hiện giờ, sau khi ngủ với anh ta xong cô lại định phải mông chạy ra nước ngoài, bỏ mặc bệnh tình của Nhạc Nhu không quan tâm sao? Cô không muốn khám bệnh thì Nhạc Phong anh ta cũng chẳng hiếm lạ gì
Cả thành phố S này chẳng lẽ chỉ có một mình cô là bác sĩ tâm lý hạng đầu sao? Chỉ cần có tiền thì sợ gì không mời được bác sĩ? Chết tiệt! Nhạc Phong tức đến nỗi đá một cước khiến bàn uống nước trước mặt ngã lăn ra
Lửa giận trong lòng giống như sắp sửa phun trào như dung nham núi lửa để bùng phát ra, tưới0thẳng từ đỉnh đầu anh ta xuống
Nhạc Phong tức đến phát điên, dù thế nào cũng không tìm được cái gì để hả giận...
Chiều hôm đó, Nhạc Phong lái xe tới nhà Lục Minh.
Khi tới biệt thự, anh ta lái xe vào gara, đỗ bên cạnh một chiếc xe quen thuộc
Là chiếc xe mà Lục Minh hay dùng.
Nhạc Phong xuống xe, đi vào biệt thự.
Người giúp việc đưa dép cho Nhạc Phong thay ở huyền quan, cùng lúc đó, quản gia Trần đang cung kính báo cáo bên cạnh bàn ăn: “Thưa ngài Lục! Ngài Nhạc đã đến!” Nghe vậy, Lục Minh vô thức quay đầu nhìn về phía cửa chính thì thấy Nhạc Phong đang thay dép
Lục Minh thản nhiên “Ừm”7một tiếng, sau đó dặn quản gia Trần: “Chuẩn bị thêm một bộ bát đũa.” Nói rồi, Lục Minh nhìn hai vợ chồng Raoul đang ngồi trên bàn ăn, thản nhiên cười lễ độ, lưu loát dùng tiếng Anh giới thiệu: “Có thêm một vị khách nữa, là người nhà của tôi, ngài Raoul và phu nhân không cần quá khách sáo.”
/1497
|