*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thân thể nhỏ nhắn vô lực dựa vào cửa chậm rãi trôi xuống, cô ngồi sụp dưới đất
Bị người đàn ông mình thích làm nhục hết lần này đến lần khác, loại cảm nhận này còn đau hơn việc đâm thẳng một đao vào tim Thượng Hảo Hảo
Cô thích Nhạc Phong, nhưng lúc cô biết anh ta không thích mình thì đã không trông mong có kết quả gì với anh ta nữa, càng không cố sống cổ chết quấn lấy
Nhưng ai ngờ số mệnh trêu ngươi, khiến bọn họ xảy ra loại chuyện đó, cô cũng là người bị hại, Nhạc Phong lại hết lần này đến lần khác buông lời vũ nhục.
Cho dù cô có yêu người đàn ông này đến mức nào2đi nữa, đau đớn như vậy sẽ chỉ khiến cô nản lòng thoái chí...
Một trái tim bị thương một trăm lần còn có thể yêu được nữa không? Ngoài đau xót ra thì còn lại được gì?
“Không làm phiền nhau, vĩnh viễn không gặp lại!” Lời nói của Thượng Hảo Hảo quanh quẩn trong đầu, Nhạc Phong giật mình
Anh ta hơi mờ mịt, khiếp sợ và bất đắc dĩ.
Đây chẳng phải kết quả mà anh ta mong muốn sao?
Vì sao nghe thấy lời quyết tuyệt đó của Thượng Hảo Hảo, đáy lòng anh ta như đè nặng một tảng đá lớn, không nôn ra được, cũng không nuốt xuống được, tắc ở ngực khó chịu, hơi đau đớn.
“...” Nhạc Phong giật mình đứng tại chỗ9hồi lâu, đợi đến lúc nghe thấy Cẩm Mặc Nhiên gõ cửa phòng Thượng Hảo Hảo, gọi tên cô, anh ta mới lấy lại tinh thần.
Anh ta đi tới trước bàn công tác, kéo Nhạc Nhu dậy, bước nhanh rời đi...
Điều khiến Nhạc Phong không ngờ được là, câu “Không làm phiền nhau, vĩnh viễn không gặp lại!” kia của Thượng Hảo Hảo lại trở thành sự thật
Một tuần sau, Thượng Hảo Hảo đóng cửa cửa hàng của mình, rời khỏi thành phố S, ngay cả Cảnh Y Nhân cũng không biết cô đi đâu.
Trước khi đi cô còn lấy danh nghĩa bạn bè nói lời từ biệt, nhắn tin cho Cảnh Y Nhân
“Vất vả nhiều năm như vậy, muốn thả lỏng nghỉ ngơi một6chút, đi ra nước ngoài du lịch, nếu có thể thì sẽ học tập ở bên đó, bạn bè có cơ hội thì thường xuyên liên lạc.” Sau khi nhận được tin nhắn, điều đầu tiên cảnh Y Nhân làm là hỏi Thượng Hảo Hảo chuẩn bị tới quốc gia nào
Nhưng Thượng Hảo Hảo không trả lời
Thượng Hảo Hảo vừa đi, cuộc sống của Nhạc Phong lại khôi phục vẻ bình tĩnh, đạm mạc như trước đây
Bên ngoài nhìn như không có gì khác nhau, thật ra anh ta lại như một kẻ mất hồn, hồn phách bay đi đâu mất
Thượng Hảo Hảo như một đoạn nhạc đệm nho nhỏ trong cuộc đời Nhạc Phong, đảo loạn cuộc sống bình tĩnh của anh ta
Sao khi0đảo loạn rồi, cứ như thể im hơi lặng tiếng, không vấn vương gì mà bỏ đi
Để lại ao nước bị cố đảo loạn, khắc một dấu vết thật sâu trong trí nhớ và cuộc đời Nhạc Phong..
Sau đó vài ngày, Nhạc Nhu từ chỗ Lục Minh biết được, tổng giám đốc Cẩm Mặc Nhiên có năng lực làm việc khá tốt của công ty họ từ chức, chạy sang nước ngoài đuổi theo bạn gái
Tin tức này truyền đến tai Nhạc Phong, anh ta vẫn thờ ơ, thản nhiên ung dung như bình thường
Giống như chuyện này anh ta chẳng hề quan tâm vậy
Nhưng vào đêm, trên đường Nhạc Phong lái xe chở Nhạc Nhu từ chỗ bác sĩ tâm lý trở về lại7xảy ra tai nạn giao thông.
Thân thể nhỏ nhắn vô lực dựa vào cửa chậm rãi trôi xuống, cô ngồi sụp dưới đất
Bị người đàn ông mình thích làm nhục hết lần này đến lần khác, loại cảm nhận này còn đau hơn việc đâm thẳng một đao vào tim Thượng Hảo Hảo
Cô thích Nhạc Phong, nhưng lúc cô biết anh ta không thích mình thì đã không trông mong có kết quả gì với anh ta nữa, càng không cố sống cổ chết quấn lấy
Nhưng ai ngờ số mệnh trêu ngươi, khiến bọn họ xảy ra loại chuyện đó, cô cũng là người bị hại, Nhạc Phong lại hết lần này đến lần khác buông lời vũ nhục.
Cho dù cô có yêu người đàn ông này đến mức nào2đi nữa, đau đớn như vậy sẽ chỉ khiến cô nản lòng thoái chí...
Một trái tim bị thương một trăm lần còn có thể yêu được nữa không? Ngoài đau xót ra thì còn lại được gì?
“Không làm phiền nhau, vĩnh viễn không gặp lại!” Lời nói của Thượng Hảo Hảo quanh quẩn trong đầu, Nhạc Phong giật mình
Anh ta hơi mờ mịt, khiếp sợ và bất đắc dĩ.
Đây chẳng phải kết quả mà anh ta mong muốn sao?
Vì sao nghe thấy lời quyết tuyệt đó của Thượng Hảo Hảo, đáy lòng anh ta như đè nặng một tảng đá lớn, không nôn ra được, cũng không nuốt xuống được, tắc ở ngực khó chịu, hơi đau đớn.
“...” Nhạc Phong giật mình đứng tại chỗ9hồi lâu, đợi đến lúc nghe thấy Cẩm Mặc Nhiên gõ cửa phòng Thượng Hảo Hảo, gọi tên cô, anh ta mới lấy lại tinh thần.
Anh ta đi tới trước bàn công tác, kéo Nhạc Nhu dậy, bước nhanh rời đi...
Điều khiến Nhạc Phong không ngờ được là, câu “Không làm phiền nhau, vĩnh viễn không gặp lại!” kia của Thượng Hảo Hảo lại trở thành sự thật
Một tuần sau, Thượng Hảo Hảo đóng cửa cửa hàng của mình, rời khỏi thành phố S, ngay cả Cảnh Y Nhân cũng không biết cô đi đâu.
Trước khi đi cô còn lấy danh nghĩa bạn bè nói lời từ biệt, nhắn tin cho Cảnh Y Nhân
“Vất vả nhiều năm như vậy, muốn thả lỏng nghỉ ngơi một6chút, đi ra nước ngoài du lịch, nếu có thể thì sẽ học tập ở bên đó, bạn bè có cơ hội thì thường xuyên liên lạc.” Sau khi nhận được tin nhắn, điều đầu tiên cảnh Y Nhân làm là hỏi Thượng Hảo Hảo chuẩn bị tới quốc gia nào
Nhưng Thượng Hảo Hảo không trả lời
Thượng Hảo Hảo vừa đi, cuộc sống của Nhạc Phong lại khôi phục vẻ bình tĩnh, đạm mạc như trước đây
Bên ngoài nhìn như không có gì khác nhau, thật ra anh ta lại như một kẻ mất hồn, hồn phách bay đi đâu mất
Thượng Hảo Hảo như một đoạn nhạc đệm nho nhỏ trong cuộc đời Nhạc Phong, đảo loạn cuộc sống bình tĩnh của anh ta
Sao khi0đảo loạn rồi, cứ như thể im hơi lặng tiếng, không vấn vương gì mà bỏ đi
Để lại ao nước bị cố đảo loạn, khắc một dấu vết thật sâu trong trí nhớ và cuộc đời Nhạc Phong..
Sau đó vài ngày, Nhạc Nhu từ chỗ Lục Minh biết được, tổng giám đốc Cẩm Mặc Nhiên có năng lực làm việc khá tốt của công ty họ từ chức, chạy sang nước ngoài đuổi theo bạn gái
Tin tức này truyền đến tai Nhạc Phong, anh ta vẫn thờ ơ, thản nhiên ung dung như bình thường
Giống như chuyện này anh ta chẳng hề quan tâm vậy
Nhưng vào đêm, trên đường Nhạc Phong lái xe chở Nhạc Nhu từ chỗ bác sĩ tâm lý trở về lại7xảy ra tai nạn giao thông.
/1497
|