*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thế nên, cô ta vừa mất đi cảnh Triệt, lại còn bị tên Đồng thiếu kia kiếm lời năm triệu
Đồng thiếu chẳng tốn một xu nào mà được ngủ với cô ta suốt một tháng trời
Càng nghĩ, trong lòng Quý Quân Mỹ lại thấy lửa giận bừng bừng
Cây rụng tiền đã chạy mất rồi, cô ta không thể làm gì khác, đành phải quay lại tìm Cảnh Triệt
Ngày đó, cô ta đuổi Quý Quân Tuyết đi, bắt cậu chuyển ra ngoài chính là vì nghĩ nếu có ba người trong nhà thì sẽ hơi lúng túng
Có em trai ở đây, cô ta muốn xin Cảnh Triệt tha thứ cũng không thể bỏ mặt mũi xuống được
Nhỡ đâu Cảnh Triệt nổi giận với cô ta2thì sẽ bị em trai nhìn thấy, quá mất mặt.
Lúc này Cảnh Triệt lạnh nhạt với cô ta, cô ta có thể hiểu được.
Cô dâu bỏ chạy, Cảnh Triệt đã trở thành trò cười cho toàn thành phố
Dù cho trong lòng Cảnh Triệt có thích cô ta thì lúc này nhìn thấy cô ta hẳn sẽ thấy trong lòng vô cùng bực tức
Bất cứ người đàn ông nào cũng không thể chịu đựng được chuyện này
Nhưng cô ta tin trong lòng Cảnh Triệt vẫn thích cô ta, nếu không anh ta sẽ không giúp cô ta chăm sóc cho Quý Quân Tuyết
Im lặng một lúc
Quý Quân Mỹ mới giả vờ ấm ức mở miệng: “Cảnh Triệt à, em cũng có nỗi khổ riêng
Nếu không,7với điều kiện của anh thì sao em có thể không gả cho anh được
Lúc đó em bị người ta trói đi, mấy ngày sau em xem bản tin thì mới biết cả thế giới đều cho rằng em chạy trốn
Em biết anh khó chịu nhiều thể nào, nhưng em cũng chỉ là người bị hại, trong lòng em cũng khó chịu như vậy.”
“...” Nghe vậy, Cảnh Triệt lạnh lùng liếc nhìn Quý Quân Mỹ một cái
“Hiện giờ bọn bắt cóc đã “chơi” chán cô rồi nên mới thả cô ra hả?”
“Không phải, không phải!” Quý Quân Mỹ hoảng hốt xua tay, ra vẻ điềm đạm đáng yêu
Nhưng trong lòng lại tự trách sao mình lại nhất thời nhanh miệng, nói ra cái cách9ngu si như vậy
Nhất định Cảnh Triệt sẽ cho rằng cô ta đã bị làm bẩn.
Quý Quân Mỹ vội vàng rũ sạch tội danh
“Bọn họ chỉ cướp tiền thôi, em bỏ chạy được!” “Ồ!” Cảnh Triệt nhướng mày: “Cô có tiền à?”
“Cảnh Triệt, anh phải tin em
Em cũng không biết tại sao người ta lại muốn bắt em đi
Em vất vả lắm mới trốn ra được, anh cứ như vậy mà nghi ngờ em sao? Em là vị hôn thê của anh đó!” Nói rồi, từng giọt nước mắt của Quý Quân Mỹ rơi xuống, trông vô cùng đáng thương
Cảnh Triệt lạnh nhạt nhìn cô ta, anh ta hoàn toàn không thấy động lòng với giọt nước mắt của người phụ nữ này.
Anh ta5lấy điện thoại di động trong túi ra, đưa tới trước mặt Quỷ Quân Mỹ
“Cô phải chịu khổ rồi, đã vậy thì báo cảnh sát trước đi!”
“...” Tiếng khóc của Quý Quân Mỹ dừng lại, cô ta không ngờ Cảnh Triệt lại hành động như vậy.
Cô ta ngớ người, mắt đờ ra
Không nói tới chuyện cô ta không thể báo cảnh sát, dù cho cô ta có thể báo thì cô ta cũng đâu dám đắc tội Đồng thiểu, bèn vội vàng ngụy biện: “Em không nhìn thấy rõ dáng vẻ của bọn cướp, không biết bọn chúng là ai cả.” “Cảnh Triệt! Em là người bị hại, nhưng không thể báo cảnh sát
Lẽ nào anh muốn để thanh danh của hôn thê của3anh bị hủy hoại sao? Chỉ cần chúng ta tiếp tục kết hôn thì thanh danh của anh sẽ được cứu vãn
Em sẽ cố gắng bồi thường cho anh
Cảnh Triệt! Em sẽ ngoan ngoãn trở thành dâu hiền, mẹ tốt!” Nói rồi, Quý Quân Mỹ nước mắt lưng tròng, yêu kiều cầm lấy cánh tay Cảnh Triệt, lắc lắc mà làm nũng.
“...” Cảnh Triệt không hề quan tâm tới những thứ này, anh ta chỉ nghĩ cô ta là chị gái của Quý Quân Tuyết, mà Quý Quân Tuyết lại đang ở trên tầng.
Thế nên, cô ta vừa mất đi cảnh Triệt, lại còn bị tên Đồng thiếu kia kiếm lời năm triệu
Đồng thiếu chẳng tốn một xu nào mà được ngủ với cô ta suốt một tháng trời
Càng nghĩ, trong lòng Quý Quân Mỹ lại thấy lửa giận bừng bừng
Cây rụng tiền đã chạy mất rồi, cô ta không thể làm gì khác, đành phải quay lại tìm Cảnh Triệt
Ngày đó, cô ta đuổi Quý Quân Tuyết đi, bắt cậu chuyển ra ngoài chính là vì nghĩ nếu có ba người trong nhà thì sẽ hơi lúng túng
Có em trai ở đây, cô ta muốn xin Cảnh Triệt tha thứ cũng không thể bỏ mặt mũi xuống được
Nhỡ đâu Cảnh Triệt nổi giận với cô ta2thì sẽ bị em trai nhìn thấy, quá mất mặt.
Lúc này Cảnh Triệt lạnh nhạt với cô ta, cô ta có thể hiểu được.
Cô dâu bỏ chạy, Cảnh Triệt đã trở thành trò cười cho toàn thành phố
Dù cho trong lòng Cảnh Triệt có thích cô ta thì lúc này nhìn thấy cô ta hẳn sẽ thấy trong lòng vô cùng bực tức
Bất cứ người đàn ông nào cũng không thể chịu đựng được chuyện này
Nhưng cô ta tin trong lòng Cảnh Triệt vẫn thích cô ta, nếu không anh ta sẽ không giúp cô ta chăm sóc cho Quý Quân Tuyết
Im lặng một lúc
Quý Quân Mỹ mới giả vờ ấm ức mở miệng: “Cảnh Triệt à, em cũng có nỗi khổ riêng
Nếu không,7với điều kiện của anh thì sao em có thể không gả cho anh được
Lúc đó em bị người ta trói đi, mấy ngày sau em xem bản tin thì mới biết cả thế giới đều cho rằng em chạy trốn
Em biết anh khó chịu nhiều thể nào, nhưng em cũng chỉ là người bị hại, trong lòng em cũng khó chịu như vậy.”
“...” Nghe vậy, Cảnh Triệt lạnh lùng liếc nhìn Quý Quân Mỹ một cái
“Hiện giờ bọn bắt cóc đã “chơi” chán cô rồi nên mới thả cô ra hả?”
“Không phải, không phải!” Quý Quân Mỹ hoảng hốt xua tay, ra vẻ điềm đạm đáng yêu
Nhưng trong lòng lại tự trách sao mình lại nhất thời nhanh miệng, nói ra cái cách9ngu si như vậy
Nhất định Cảnh Triệt sẽ cho rằng cô ta đã bị làm bẩn.
Quý Quân Mỹ vội vàng rũ sạch tội danh
“Bọn họ chỉ cướp tiền thôi, em bỏ chạy được!” “Ồ!” Cảnh Triệt nhướng mày: “Cô có tiền à?”
“Cảnh Triệt, anh phải tin em
Em cũng không biết tại sao người ta lại muốn bắt em đi
Em vất vả lắm mới trốn ra được, anh cứ như vậy mà nghi ngờ em sao? Em là vị hôn thê của anh đó!” Nói rồi, từng giọt nước mắt của Quý Quân Mỹ rơi xuống, trông vô cùng đáng thương
Cảnh Triệt lạnh nhạt nhìn cô ta, anh ta hoàn toàn không thấy động lòng với giọt nước mắt của người phụ nữ này.
Anh ta5lấy điện thoại di động trong túi ra, đưa tới trước mặt Quỷ Quân Mỹ
“Cô phải chịu khổ rồi, đã vậy thì báo cảnh sát trước đi!”
“...” Tiếng khóc của Quý Quân Mỹ dừng lại, cô ta không ngờ Cảnh Triệt lại hành động như vậy.
Cô ta ngớ người, mắt đờ ra
Không nói tới chuyện cô ta không thể báo cảnh sát, dù cho cô ta có thể báo thì cô ta cũng đâu dám đắc tội Đồng thiểu, bèn vội vàng ngụy biện: “Em không nhìn thấy rõ dáng vẻ của bọn cướp, không biết bọn chúng là ai cả.” “Cảnh Triệt! Em là người bị hại, nhưng không thể báo cảnh sát
Lẽ nào anh muốn để thanh danh của hôn thê của3anh bị hủy hoại sao? Chỉ cần chúng ta tiếp tục kết hôn thì thanh danh của anh sẽ được cứu vãn
Em sẽ cố gắng bồi thường cho anh
Cảnh Triệt! Em sẽ ngoan ngoãn trở thành dâu hiền, mẹ tốt!” Nói rồi, Quý Quân Mỹ nước mắt lưng tròng, yêu kiều cầm lấy cánh tay Cảnh Triệt, lắc lắc mà làm nũng.
“...” Cảnh Triệt không hề quan tâm tới những thứ này, anh ta chỉ nghĩ cô ta là chị gái của Quý Quân Tuyết, mà Quý Quân Tuyết lại đang ở trên tầng.
/1497
|