*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
9uý Quân Tuyết ngoái đầu lại nhìn Cảnh Triệt một cái
Cảnh Triệt vẫn lạnh mặt, nhìn thẳng phía trước, không hề trả lời
“...”Quý Quân Tuyết bất đắc dĩ, đành phải xuống xe, vội vàng đi học.
Quý Quân Tuyết bảo Cảnh Triệt tan học đừng tới đón cậu.
Nhưng, đến ba giờ buổi chiều, Cảnh Triệt đã tới trường học
Anh ta muốn xem cô gái mà Quý Quân Tuyết muốn kết giao là ai?
Cô ta xinh đẹp đến mức nào, có thể để Quân Tuyết nhà anh ta để bụng như vậy
Tuy rằng tối hôm qua miệng anh ta nói rất lạnh nhạt, rằng sẽ không để ý Quý Quân Tuyết kết giao với ai
Nhưng hôm nay Quý Quân Tuyết nói không cho Cảnh Triệt tới đón, Cảnh Triệt nhất thời3có cảm giác bị vứt bỏ vậy, khiến anh ta đi làm cả ngày mà trong lòng cũng không thể bình tĩnh lại được, lòng vẫn không cam.
Cảnh Triệt đợi đến khi tiếng chuông tan học vang lên
Các sinh viên đều đi ra tòa nhà dạy học.
Xa xa, anh ta nhìn thấy Quý Quân Tuyết khoác nghiêng ba lô trông rất đẹp trai, bóng dáng sôi nổi xuất hiện từ hàng hiên
Cảnh Triệt ra khỏi xe, đóng sầm cửa lại, đi từng bước một tới gần Quý Quân Tuyết.
Cậu và một nam sinh cùng ký túc xá, vừa đi vừa trò chuyện, chỉ một lúc liền mỗi người một ngả.
Lúc chỉ còn một mình Quý Quân Tuyết, cậu mới nhìn thẳng phía trước.
Bóng dáng Cảnh Triệt đập vào tầm0mắt, anh ta đang bước về phía cậu.
Quý Quân Tuyết theo bản năng dừng bước chân lại, đứng tại chỗ
Cảnh Triệt lạnh nhạt đi từng bước một về phía cậu
Ngay tại lúc Cảnh Triệt cách Quý Quân Tuyết còn hai mét, thì có một nữ sinh đáng yêu không biết từ nơi này chạy ra, nhẹ nhàng gọi Quý Quân Tuyết
“Học trưởng* Quân Tuyết!”
(*) Học trưởng: Cách xưng hô gọi những học sinh khóa trên
“...” Bước chân Cảnh Triệt bỗng khựng lại, anh ta nhíu mày.
“...” Quý Quân Tuyết chuyển mắt nhìn nữ sinh đứng bên cạnh, trông có chút quen mắt, rồi lại không nhớ ra là ai.
Nữ sinh mặc một chiếc váy liền áo màu trắng, trông cực kỳ trẻ trung, tóc dài ngang thắt lưng, rất5thanh thuần.
Nữ sinh có chút ngượng ngùng đưa một phong thư hồng nhạt đến trước mặt Quỷ Quân Tuyết
“Học trưởng Quân Tuyết, vào năm nhất, ngày đầu tiên nhập học, vừa mới nhìn thấy anh đang đánh bóng rổ trên sân thể dục, em đã...” Cô gái ngượng ngùng, nói chuyện cũng lộn xộn
“Từ lúc ấy, em cũng gia nhập câu lạc bộ bóng rổ chỉ vì muốn được gặp học trưởng Quân Tuyết..
Nhưng em không biết câu lạc bộ bóng rổ nữ và nam tách ra..
Kết quả em vẫn không có cách gặp được anh.” “Hy vọng..
học trưởng Quân Tuyết có thể đọc thư của em.” Nói xong, cô gái khẩn trương đến mức duỗi mạnh hai tay ra, mạnh mẽ nhét phong thư vào trong tay Quý4Quân Tuyết, xoay người bỏ chạy
“...” Cảnh Triệt vô cảm nhìn một màn trước mắt, rõ ràng là mùa hạ nóng bức, Cảnh Triệt giống như đặt mình trong mùa đông tuyết giá vậy, gió lạnh thổi xung quanh khiến cả người anh ta khó chịu, lại rét lạnh.
Chết tiệt, sao Quân Tuyết nhà bọn họ lại được hoan nghênh như vậy, chỗ nào cũng có người tỏ tình? Có phải anh ta nên tính đến việc nhốt Quân Tuyết lại, giấu ở nhà hay không? “Từ từ đã!” Quý Quân Tuyết định thần lại, đột nhiên túm lấy cánh tay nữ sinh vừa xoay người định chạy trốn, kéo cô gái lại, đưa phong thư tới trước mặt nữ sinh.
9uý Quân Tuyết ngoái đầu lại nhìn Cảnh Triệt một cái
Cảnh Triệt vẫn lạnh mặt, nhìn thẳng phía trước, không hề trả lời
“...”Quý Quân Tuyết bất đắc dĩ, đành phải xuống xe, vội vàng đi học.
Quý Quân Tuyết bảo Cảnh Triệt tan học đừng tới đón cậu.
Nhưng, đến ba giờ buổi chiều, Cảnh Triệt đã tới trường học
Anh ta muốn xem cô gái mà Quý Quân Tuyết muốn kết giao là ai?
Cô ta xinh đẹp đến mức nào, có thể để Quân Tuyết nhà anh ta để bụng như vậy
Tuy rằng tối hôm qua miệng anh ta nói rất lạnh nhạt, rằng sẽ không để ý Quý Quân Tuyết kết giao với ai
Nhưng hôm nay Quý Quân Tuyết nói không cho Cảnh Triệt tới đón, Cảnh Triệt nhất thời3có cảm giác bị vứt bỏ vậy, khiến anh ta đi làm cả ngày mà trong lòng cũng không thể bình tĩnh lại được, lòng vẫn không cam.
Cảnh Triệt đợi đến khi tiếng chuông tan học vang lên
Các sinh viên đều đi ra tòa nhà dạy học.
Xa xa, anh ta nhìn thấy Quý Quân Tuyết khoác nghiêng ba lô trông rất đẹp trai, bóng dáng sôi nổi xuất hiện từ hàng hiên
Cảnh Triệt ra khỏi xe, đóng sầm cửa lại, đi từng bước một tới gần Quý Quân Tuyết.
Cậu và một nam sinh cùng ký túc xá, vừa đi vừa trò chuyện, chỉ một lúc liền mỗi người một ngả.
Lúc chỉ còn một mình Quý Quân Tuyết, cậu mới nhìn thẳng phía trước.
Bóng dáng Cảnh Triệt đập vào tầm0mắt, anh ta đang bước về phía cậu.
Quý Quân Tuyết theo bản năng dừng bước chân lại, đứng tại chỗ
Cảnh Triệt lạnh nhạt đi từng bước một về phía cậu
Ngay tại lúc Cảnh Triệt cách Quý Quân Tuyết còn hai mét, thì có một nữ sinh đáng yêu không biết từ nơi này chạy ra, nhẹ nhàng gọi Quý Quân Tuyết
“Học trưởng* Quân Tuyết!”
(*) Học trưởng: Cách xưng hô gọi những học sinh khóa trên
“...” Bước chân Cảnh Triệt bỗng khựng lại, anh ta nhíu mày.
“...” Quý Quân Tuyết chuyển mắt nhìn nữ sinh đứng bên cạnh, trông có chút quen mắt, rồi lại không nhớ ra là ai.
Nữ sinh mặc một chiếc váy liền áo màu trắng, trông cực kỳ trẻ trung, tóc dài ngang thắt lưng, rất5thanh thuần.
Nữ sinh có chút ngượng ngùng đưa một phong thư hồng nhạt đến trước mặt Quỷ Quân Tuyết
“Học trưởng Quân Tuyết, vào năm nhất, ngày đầu tiên nhập học, vừa mới nhìn thấy anh đang đánh bóng rổ trên sân thể dục, em đã...” Cô gái ngượng ngùng, nói chuyện cũng lộn xộn
“Từ lúc ấy, em cũng gia nhập câu lạc bộ bóng rổ chỉ vì muốn được gặp học trưởng Quân Tuyết..
Nhưng em không biết câu lạc bộ bóng rổ nữ và nam tách ra..
Kết quả em vẫn không có cách gặp được anh.” “Hy vọng..
học trưởng Quân Tuyết có thể đọc thư của em.” Nói xong, cô gái khẩn trương đến mức duỗi mạnh hai tay ra, mạnh mẽ nhét phong thư vào trong tay Quý4Quân Tuyết, xoay người bỏ chạy
“...” Cảnh Triệt vô cảm nhìn một màn trước mắt, rõ ràng là mùa hạ nóng bức, Cảnh Triệt giống như đặt mình trong mùa đông tuyết giá vậy, gió lạnh thổi xung quanh khiến cả người anh ta khó chịu, lại rét lạnh.
Chết tiệt, sao Quân Tuyết nhà bọn họ lại được hoan nghênh như vậy, chỗ nào cũng có người tỏ tình? Có phải anh ta nên tính đến việc nhốt Quân Tuyết lại, giấu ở nhà hay không? “Từ từ đã!” Quý Quân Tuyết định thần lại, đột nhiên túm lấy cánh tay nữ sinh vừa xoay người định chạy trốn, kéo cô gái lại, đưa phong thư tới trước mặt nữ sinh.
/1497
|