*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
9uý Quân Mỹ lái xe đi theo xe của Cảnh Triệt.
Cảnh Triệt không đến công ty, mà lái xe đến cơ quan ban ngành ở trung tâm thành phố để làm thủ tục làm hộ chiếu ở quẩy xuất nhập cảnh.
Quý Quân Mỹ đứng xa nhìn Cảnh Triệt đi vào trong cơ quan, nhưng không đi theo
Cô ta buồn bực tự hỏi sao Cảnh Triệt lại đến đây, anh ta muốn ra nước ngoài sao?
Ngay khi Quý Quân Mỹ đang suy nghĩ, thì cô ta lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho cô của mình
Tuy cô ta đã nhận tiền của Cảnh Triệt, hứa sẽ không liên lạc với Quý Quân Tuyết, cũng không đến nhà của anh ta
Nhưng không nghĩa là3cô ta không thể nhờ người khác liên lạc với Quý Quân Tuyết...
Sao cô ta lại cam lòng bị người khác đùa giỡn, mà người đó còn là em trai của mình được chứ.
Sau khi Quý Quân Tuyết tiễn Cảnh Triệt ra khỏi cửa, trở vào nhà, cậu ngồi trên ghế sofa ôm lấy con gấu bông màu nâu mà Cảnh Triệt tặng.
Đây là món quà chính thức đầu tiên mà anh ta tặng cho cậu
Quý Quân Tuyết rất thích, con gấu bông dài bằng gần nửa cơ thể người, ngủ trong lòng của con gấu vừa mềm vừa thoải mái
Gương mặt của Quý Quân Tuyết cọ vào con gấu, trên đó còn mùi thơm nhẹ của Cảnh Triệt
Vào lúc này, điện thoại0trên bàn đột nhiên reo lên.
Quý Quân Tuyết ngồi dậy, cầm điện thoại lên nhìn, người gọi đến lại là cô của cậu.
Đã lâu lắm rồi cô không liên lạc với họ.
Nghĩ vậy Quý Quân Tuyết bắt máy theo bản năng
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói hiền dịu của cô.
“Quân Tuyết à, chị của cháu hình như có chuyện gì đó không tiện liên lạc với cháu nên bảo cô gọi điện thoại cho cháu
Chị cháu nói nó đang ở quán cà phê nhỏ đối diện trường học đợi cháu, bảo cháu nhất định phải đến.”
Nghe vậy, Quý Quân Tuyết hoang mang đáp lại một tiếng “Dạ”
Sau đó trả lời lại: “Vâng!” Cô của cậu tắt máy
Hồn vía Quý Quân Tuyết5lên mây, cậu hoang mang đặt điện thoại xuống
Cậu nhớ đến cảnh tượng Quý Quân Mỹ làm loạn ở đây vào vài ngày trước
Đột nhiên hôm nay chị đến tìm cậu mà không phải tìm Cảnh Triệt, khiến cho cậu có chút lo sợ
Nghĩ vậy Quý Quân Tuyết liền gọi điện thoại cho Quý Quân Mỹ
Nhưng điện thoại của cô ta không gọi được
Quý Quân Tuyết ngước đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, mới chín giờ.
Hôm nay mười giờ mới có tiết học, bây giờ đi có vẻ hơi sớm, nhưng cũng vừa để gặp Quy Quân Mỹ.
Quý Quân Tuyết đứng dậy, cầm cặp, thay giày và đi đến trường..
Sáng sớm, nhiều sinh viên đến cửa hàng đối diện để mua đồ4ăn sáng.
Quý Quân Tuyết mới vừa đến quán cà phê, thì gặp bạn cùng phòng Trương Khánh và Lý Lập Vinh đang uống trà sữa, ăn bánh donut ở khúc quẹo cua.
Quý Quân Tuyết chào bọn họ, rồi đi tới vị trí ghế gần cửa sổ
Đó là vị trí mà Quý Quân Mỹ đang ngồi
Cô ta mặc váy màu đỏ, đeo kính râm, mái tóc xoăn che nửa bên mặt, dáng vẻ như không muốn bị người khác nhìn thấy.
9uý Quân Mỹ lái xe đi theo xe của Cảnh Triệt.
Cảnh Triệt không đến công ty, mà lái xe đến cơ quan ban ngành ở trung tâm thành phố để làm thủ tục làm hộ chiếu ở quẩy xuất nhập cảnh.
Quý Quân Mỹ đứng xa nhìn Cảnh Triệt đi vào trong cơ quan, nhưng không đi theo
Cô ta buồn bực tự hỏi sao Cảnh Triệt lại đến đây, anh ta muốn ra nước ngoài sao?
Ngay khi Quý Quân Mỹ đang suy nghĩ, thì cô ta lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho cô của mình
Tuy cô ta đã nhận tiền của Cảnh Triệt, hứa sẽ không liên lạc với Quý Quân Tuyết, cũng không đến nhà của anh ta
Nhưng không nghĩa là3cô ta không thể nhờ người khác liên lạc với Quý Quân Tuyết...
Sao cô ta lại cam lòng bị người khác đùa giỡn, mà người đó còn là em trai của mình được chứ.
Sau khi Quý Quân Tuyết tiễn Cảnh Triệt ra khỏi cửa, trở vào nhà, cậu ngồi trên ghế sofa ôm lấy con gấu bông màu nâu mà Cảnh Triệt tặng.
Đây là món quà chính thức đầu tiên mà anh ta tặng cho cậu
Quý Quân Tuyết rất thích, con gấu bông dài bằng gần nửa cơ thể người, ngủ trong lòng của con gấu vừa mềm vừa thoải mái
Gương mặt của Quý Quân Tuyết cọ vào con gấu, trên đó còn mùi thơm nhẹ của Cảnh Triệt
Vào lúc này, điện thoại0trên bàn đột nhiên reo lên.
Quý Quân Tuyết ngồi dậy, cầm điện thoại lên nhìn, người gọi đến lại là cô của cậu.
Đã lâu lắm rồi cô không liên lạc với họ.
Nghĩ vậy Quý Quân Tuyết bắt máy theo bản năng
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói hiền dịu của cô.
“Quân Tuyết à, chị của cháu hình như có chuyện gì đó không tiện liên lạc với cháu nên bảo cô gọi điện thoại cho cháu
Chị cháu nói nó đang ở quán cà phê nhỏ đối diện trường học đợi cháu, bảo cháu nhất định phải đến.”
Nghe vậy, Quý Quân Tuyết hoang mang đáp lại một tiếng “Dạ”
Sau đó trả lời lại: “Vâng!” Cô của cậu tắt máy
Hồn vía Quý Quân Tuyết5lên mây, cậu hoang mang đặt điện thoại xuống
Cậu nhớ đến cảnh tượng Quý Quân Mỹ làm loạn ở đây vào vài ngày trước
Đột nhiên hôm nay chị đến tìm cậu mà không phải tìm Cảnh Triệt, khiến cho cậu có chút lo sợ
Nghĩ vậy Quý Quân Tuyết liền gọi điện thoại cho Quý Quân Mỹ
Nhưng điện thoại của cô ta không gọi được
Quý Quân Tuyết ngước đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, mới chín giờ.
Hôm nay mười giờ mới có tiết học, bây giờ đi có vẻ hơi sớm, nhưng cũng vừa để gặp Quy Quân Mỹ.
Quý Quân Tuyết đứng dậy, cầm cặp, thay giày và đi đến trường..
Sáng sớm, nhiều sinh viên đến cửa hàng đối diện để mua đồ4ăn sáng.
Quý Quân Tuyết mới vừa đến quán cà phê, thì gặp bạn cùng phòng Trương Khánh và Lý Lập Vinh đang uống trà sữa, ăn bánh donut ở khúc quẹo cua.
Quý Quân Tuyết chào bọn họ, rồi đi tới vị trí ghế gần cửa sổ
Đó là vị trí mà Quý Quân Mỹ đang ngồi
Cô ta mặc váy màu đỏ, đeo kính râm, mái tóc xoăn che nửa bên mặt, dáng vẻ như không muốn bị người khác nhìn thấy.
/1497
|