*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đúng vậy! Thực không dám giấu giếm, tôi là...” Quý Quân Tuyết nghĩ đến những chuyện mà Cảnh Triệt giới thiệu với cậu về chuyện của gia tộc họ Phong
Cậu vốn định nói thật rằng và cậu cùng gia tộc họ Phong có quan hệ bạn bè
Nhưng ngẫm lại quan hệ này dường như hoàn toàn không đủ mạnh, hơn nữa, lão đại của gia tộc họ Phong và anh Cảnh Triệt là bạn bè, chứ đâu có quan hệ gì đến cậu
Lỡ như người đàn ông này vẫn không chịu thả cậu ra thì phải làm sao bây giờ?
Nghĩ vậy, Quý Quân Tuyết liền nói
“Tôi là một trong tám đại ti úy gia tộc họ Phong.” “...” Phong Thiên Lãnh kinh ngạc, đôi mắt sâu thẳm bình3tĩnh nhìn Quý Quân Tuyết, không hề đáp lại cậu
Một hồi lâu sau, anh ta mới hơi mím môi, hứng thú nhướng khóe miệng lên.
“Thật đúng là không nhìn ra, tôi sớm nghe nói về tám đại Ti úy trẻ tuổi tài tuần, thân thủ bất phàm, không nghĩ tới lại trẻ tuổi như vậy, vậy sao em lại rơi vào tay bọn buôn người?”
“...” Quý Quân Tuyết khựng lại.
Mới định thần lại, quả nhiên là cậu bị bọn buôn lậu bắt đi, bán đến nước T này
Lúc trước cậu đã nghĩ đến khả năng này, nhưng không dám khẳng định
Nhưng rốt cuộc là ai làm như vậy? Cậu không tin Quý Quân Mỹ lại đối xử như thế với cậu
Quý Quân Tuyết im lặng một lát mới0kéo dòng suy nghĩ lại.
Cậu bị nghẹn bởi của lời nói Phong Thiên Lãnh
Suy nghĩ một hồi lâu, cậu mới nói dối qua loa
“Gặp phải kẻ địch rồi bị tấn công, đánh hôn mê, tỉnh lại đã thấy mình ở nơi này
Nếu anh để tôi đi, trở lại gia tộc họ Phong, tôi sẽ đền tổn thất cho anh.”
“...” Phong Thiên Lãnh chỉ cười không nói, đôi mắt sâu thẳm bình tĩnh nhìn Quý Quân Tuyết
“...”Quý Quân Tuyết hoảng hốt: “Anh không tin tôi?”
“Dựa vào cái gì để tôi tin tưởng em chính là một trong tám đại ti úy?” “...” Cậu vốn là giả, lấy bằng chứng đâu ra? Nhưng đầu óc Quý Quân Tuyết cực kỳ linh hoạt: “Anh cho tôi mượn điện thoại di động,5tôi có thể gọi điện chứng minh.” Phong Thiên Lãnh cười khẩy một tiếng
“Ai biết có phải em gọi cho đồng bọn của em hay không, chỉ là tôi đã nhìn trúng em nên tự nhiên sẽ không để ý bằng chút tiền này, tôi mặc kệ em là ti úy hay là ai, còn muốn chạy à, em hãy ngừng hi vọng đi.” Nghe vậy, sắc mặt Quý Quân Tuyết ngưng trọng
"Ý của anh là định giam lỏng tôi? Anh muốn đối địch với gia tộc họ Phong thì sẽ không có kết cục tốt."
"Bây giờ, em là vật sở hữu của tôi, tôi muốn làm gì em thì làm cái đó!"
"Anh..." Quý Quân Tuyết tức giận đến mức nghiến răng: "Anh không sợ đắc tội gia tộc họ Phong sao?"
"Sợ... Nhưng tôi càng sợ không có em.” Phong Thiên Lãnh cười tà mị
“..” Quý Quân Tuyết đỏ mặt, tên biến thái này, tại sao nói chuyện mà cứ như đang nói lời yêu thế
“Tôi là một người đàn ông, anh giữ tôi lại làm gì? Tôi không biết làm gì cả, mất nhiều tiền như vậy để mua tôi là anh lỗ vốn, bị người ta lừa đấy.”
“Có thể làm tình!” Phong Thiên Lãnh trả lời thẳng thừng lại thô bạo
“...” Quý Quân Tuyết cứng người, một hồi lâu sau mới tìm về giọng nói của mình
“Anh..
anh là gay?” “Không phải rất rõ ràng sao?” Phong Thiên Lãnh thờ ơ nhún nhún vai
Chuyện tối hôm qua chẳng lẽ cậu đã quên? “..”Quý Quân9Tuyết tiếp tục cứng người tại chỗ
Cậu đã nói rồi mà, người ta điên rồi mới tự dưng tung nhiều tiền như vậy để mua cậu.
“Đúng vậy! Thực không dám giấu giếm, tôi là...” Quý Quân Tuyết nghĩ đến những chuyện mà Cảnh Triệt giới thiệu với cậu về chuyện của gia tộc họ Phong
Cậu vốn định nói thật rằng và cậu cùng gia tộc họ Phong có quan hệ bạn bè
Nhưng ngẫm lại quan hệ này dường như hoàn toàn không đủ mạnh, hơn nữa, lão đại của gia tộc họ Phong và anh Cảnh Triệt là bạn bè, chứ đâu có quan hệ gì đến cậu
Lỡ như người đàn ông này vẫn không chịu thả cậu ra thì phải làm sao bây giờ?
Nghĩ vậy, Quý Quân Tuyết liền nói
“Tôi là một trong tám đại ti úy gia tộc họ Phong.” “...” Phong Thiên Lãnh kinh ngạc, đôi mắt sâu thẳm bình3tĩnh nhìn Quý Quân Tuyết, không hề đáp lại cậu
Một hồi lâu sau, anh ta mới hơi mím môi, hứng thú nhướng khóe miệng lên.
“Thật đúng là không nhìn ra, tôi sớm nghe nói về tám đại Ti úy trẻ tuổi tài tuần, thân thủ bất phàm, không nghĩ tới lại trẻ tuổi như vậy, vậy sao em lại rơi vào tay bọn buôn người?”
“...” Quý Quân Tuyết khựng lại.
Mới định thần lại, quả nhiên là cậu bị bọn buôn lậu bắt đi, bán đến nước T này
Lúc trước cậu đã nghĩ đến khả năng này, nhưng không dám khẳng định
Nhưng rốt cuộc là ai làm như vậy? Cậu không tin Quý Quân Mỹ lại đối xử như thế với cậu
Quý Quân Tuyết im lặng một lát mới0kéo dòng suy nghĩ lại.
Cậu bị nghẹn bởi của lời nói Phong Thiên Lãnh
Suy nghĩ một hồi lâu, cậu mới nói dối qua loa
“Gặp phải kẻ địch rồi bị tấn công, đánh hôn mê, tỉnh lại đã thấy mình ở nơi này
Nếu anh để tôi đi, trở lại gia tộc họ Phong, tôi sẽ đền tổn thất cho anh.”
“...” Phong Thiên Lãnh chỉ cười không nói, đôi mắt sâu thẳm bình tĩnh nhìn Quý Quân Tuyết
“...”Quý Quân Tuyết hoảng hốt: “Anh không tin tôi?”
“Dựa vào cái gì để tôi tin tưởng em chính là một trong tám đại ti úy?” “...” Cậu vốn là giả, lấy bằng chứng đâu ra? Nhưng đầu óc Quý Quân Tuyết cực kỳ linh hoạt: “Anh cho tôi mượn điện thoại di động,5tôi có thể gọi điện chứng minh.” Phong Thiên Lãnh cười khẩy một tiếng
“Ai biết có phải em gọi cho đồng bọn của em hay không, chỉ là tôi đã nhìn trúng em nên tự nhiên sẽ không để ý bằng chút tiền này, tôi mặc kệ em là ti úy hay là ai, còn muốn chạy à, em hãy ngừng hi vọng đi.” Nghe vậy, sắc mặt Quý Quân Tuyết ngưng trọng
"Ý của anh là định giam lỏng tôi? Anh muốn đối địch với gia tộc họ Phong thì sẽ không có kết cục tốt."
"Bây giờ, em là vật sở hữu của tôi, tôi muốn làm gì em thì làm cái đó!"
"Anh..." Quý Quân Tuyết tức giận đến mức nghiến răng: "Anh không sợ đắc tội gia tộc họ Phong sao?"
"Sợ... Nhưng tôi càng sợ không có em.” Phong Thiên Lãnh cười tà mị
“..” Quý Quân Tuyết đỏ mặt, tên biến thái này, tại sao nói chuyện mà cứ như đang nói lời yêu thế
“Tôi là một người đàn ông, anh giữ tôi lại làm gì? Tôi không biết làm gì cả, mất nhiều tiền như vậy để mua tôi là anh lỗ vốn, bị người ta lừa đấy.”
“Có thể làm tình!” Phong Thiên Lãnh trả lời thẳng thừng lại thô bạo
“...” Quý Quân Tuyết cứng người, một hồi lâu sau mới tìm về giọng nói của mình
“Anh..
anh là gay?” “Không phải rất rõ ràng sao?” Phong Thiên Lãnh thờ ơ nhún nhún vai
Chuyện tối hôm qua chẳng lẽ cậu đã quên? “..”Quý Quân9Tuyết tiếp tục cứng người tại chỗ
Cậu đã nói rồi mà, người ta điên rồi mới tự dưng tung nhiều tiền như vậy để mua cậu.
/1497
|