Còn có một người nữa chính là Tiết Phương Hoa, mặc một bộ váy trắng, tóc dài xõa vai, còn thanh thuần hơn cả hoa sen trắng.
Những cô gái trong tấm hình thật sự không có ai xinh đẹp hơn cô ta. Cảnh Y Nhân tỏ vẻ chán ghét đột nhiên mở miệng: “Đọc sách mà không tuân thủ nữ tắc” chẳng trách cả người đầy bệnh tật.”
Nữ tắc: Chuẩn mực đạo đức của phụ nữ. “...” Cảnh Y Nhân nói một câu không đầu không đuôi, Lục Minh mờ mịt quay đầu nhìn cô. “Em nói ai vậy?” “Chẳng phải em đang mắng cô ta hay sao, cậu xem phía dưới mũi Tiết Phương Hoa đi!” Cảnh Y Nhân chỉ vào mặt Tiết Phương Hoa trong tấm ảnh giải thích.
“...” Lục Minh cầm bức ảnh tốt nghiệp trung học của bọn họ năm đó lên nhìn một chút, phát hiện ra phía dưới mũi Tiết Phương Hoa có một nốt màu đỏ.
“Từ tướng mạo có thể chẩn đoán bệnh trạng, trên người cô ta phát ra một nốt đỏ to như vậy, chính là do cơ quan sinh sản không tốt, sắc mặt trắng bệch, hai con mắt hõm sâu xuống, chắc chắn là có bệnh.” “Vì thế, nếu cô ta chịu tuân thủ nữ tắc thì đâu thể xảy ra chuyện cơ quan sinh sản không tốt được?” Những điều này trước đây Cảnh Y Nhân đều đọc từ trong sách y dược, không biết rằng ở hiện tại, cho dù có tuân thủ nữ tắc hay không, thì không khí ô nhiễm, nước ô nhiễm đều sẽ gây ra một số bệnh lý cho cơ thể. “...” Lục Minh không rảnh giải thích cho cô nhiều như vậy, con ngươi bỗng nhiên co rút lại, khiếp sợ đánh mắt sang, gắt gao nhìn cảnh Y Nhân. Cơ quan sinh dục có vấn đề?
Cũng có nghĩa là, lúc tốt nghiệp trung học tử cung của Tiết Phương Hoa đã có vấn đề, hoặc là đã bị cắt bỏ rồi?
Nhưng đây là ảnh tốt nghiệp trung học, khi đó bọn họ còn chưa xảy ra bất trắc gì. Lục Minh theo bản năng hỏi: “Việc này có căn cứ y học nào không?” “Đương nhiên là có...” Nghĩ đến đó, Cảnh Y Nhân không biết phải giải thích thể nào. Cô nghiêng đầu suy nghĩ kỹ vài giây: “Cậu đã từng thức đêm chưa?” “...” Từ lúc thành lập công ty, ngày nào anh chẳng phải trải qua việc này, Lục Minh theo bản năng “Ừm” một tiếng.
“Sau khi cậu thức qua một đêm chắc chắn sẽ máu bị đông đặc lại, rồi độc tố không được bài tiết ra, có người nổi nốt ở trán hoặc miệng, nóng trong người, đó là một căn cứ. Còn nữa, phụ nữ chưa từng sinh nở không ngồi giống kiểu phụ nữ đã trải qua sinh nở, phụ nữ đã từng sinh nở ngồi lâu sẽ bị đau thắt lưng, đều có căn cứ của nó.”
“...” Lục Minh hiểu rõ ràng ý của cô, rối loạn trao đổi chất sẽ dẫn đến trán và miệng lên mụn, Tử cung không tốt, trong người sẽ nổi mẩn đỏ, hai mắt sẽ hõm sâu xuống à? Nói như vậy hồi tốt nghiệp trung học cơ thể Tiết Phương Hoa đã có vấn đề rồi. Nghĩ đến đó đồng tử Lục Minh trở nên cực kì thâm sâu...
Đến giờ cơm, người giúp việc vào gọi Cảnh Y Nhân và Lục Minh đi ăn cơm. Cảnh Y Nhân vào nhà vệ sinh trước, gặp ngay Lý Đồng ở cửa.
Hai người không nói với nhau lời nào.
Lý Đồng đứng ở cửa phòng vệ sinh, đánh giá Cảnh Y Nhân một phen rồi mới nhường đường cho cô vào. Cô ta đứng đó một lát mới rời đi, trong lòng còn cảm khái, làm sao để nhận ra đây là Cảnh Y Nhân giả từ bên ngoài? Lý Đồng vừa đi thì cảnh Y Nhân liền ra khỏi nhà vệ sinh, miệng nhỏ nở một nụ cười nhạt.
Hôm nay rất đông khách mời, bàn kê trong sảnh cũng không đủ, còn phải kê thêm mấy chiếc bàn ngoài sân nữa. May là thời tiết không nóng lắm, nếu không thì khách khứa đã chết vì nóng rồi.
Trước khi khai tiệc, thủ trưởng đại nhân nâng chén rượu lên, khách sáo vài câu rồi uống rượu.
Tất cả mọi người đều đáp lễ. Rồi Lý Đồng đứng lên, góp vui bằng tài nghệ đánh đàn của mình. Cảnh Y Nhân chẳng buồn nhìn cô ta.
Cánh tay thon dài của Lý Đồng tựa như một đôi bươm bướm đang bay lượn, thanh nhã nhấn phím đàn.
Bản thân cô ta cũng say sưa trong giai điệu của chính mình.
Những cô gái trong tấm hình thật sự không có ai xinh đẹp hơn cô ta. Cảnh Y Nhân tỏ vẻ chán ghét đột nhiên mở miệng: “Đọc sách mà không tuân thủ nữ tắc” chẳng trách cả người đầy bệnh tật.”
Nữ tắc: Chuẩn mực đạo đức của phụ nữ. “...” Cảnh Y Nhân nói một câu không đầu không đuôi, Lục Minh mờ mịt quay đầu nhìn cô. “Em nói ai vậy?” “Chẳng phải em đang mắng cô ta hay sao, cậu xem phía dưới mũi Tiết Phương Hoa đi!” Cảnh Y Nhân chỉ vào mặt Tiết Phương Hoa trong tấm ảnh giải thích.
“...” Lục Minh cầm bức ảnh tốt nghiệp trung học của bọn họ năm đó lên nhìn một chút, phát hiện ra phía dưới mũi Tiết Phương Hoa có một nốt màu đỏ.
“Từ tướng mạo có thể chẩn đoán bệnh trạng, trên người cô ta phát ra một nốt đỏ to như vậy, chính là do cơ quan sinh sản không tốt, sắc mặt trắng bệch, hai con mắt hõm sâu xuống, chắc chắn là có bệnh.” “Vì thế, nếu cô ta chịu tuân thủ nữ tắc thì đâu thể xảy ra chuyện cơ quan sinh sản không tốt được?” Những điều này trước đây Cảnh Y Nhân đều đọc từ trong sách y dược, không biết rằng ở hiện tại, cho dù có tuân thủ nữ tắc hay không, thì không khí ô nhiễm, nước ô nhiễm đều sẽ gây ra một số bệnh lý cho cơ thể. “...” Lục Minh không rảnh giải thích cho cô nhiều như vậy, con ngươi bỗng nhiên co rút lại, khiếp sợ đánh mắt sang, gắt gao nhìn cảnh Y Nhân. Cơ quan sinh dục có vấn đề?
Cũng có nghĩa là, lúc tốt nghiệp trung học tử cung của Tiết Phương Hoa đã có vấn đề, hoặc là đã bị cắt bỏ rồi?
Nhưng đây là ảnh tốt nghiệp trung học, khi đó bọn họ còn chưa xảy ra bất trắc gì. Lục Minh theo bản năng hỏi: “Việc này có căn cứ y học nào không?” “Đương nhiên là có...” Nghĩ đến đó, Cảnh Y Nhân không biết phải giải thích thể nào. Cô nghiêng đầu suy nghĩ kỹ vài giây: “Cậu đã từng thức đêm chưa?” “...” Từ lúc thành lập công ty, ngày nào anh chẳng phải trải qua việc này, Lục Minh theo bản năng “Ừm” một tiếng.
“Sau khi cậu thức qua một đêm chắc chắn sẽ máu bị đông đặc lại, rồi độc tố không được bài tiết ra, có người nổi nốt ở trán hoặc miệng, nóng trong người, đó là một căn cứ. Còn nữa, phụ nữ chưa từng sinh nở không ngồi giống kiểu phụ nữ đã trải qua sinh nở, phụ nữ đã từng sinh nở ngồi lâu sẽ bị đau thắt lưng, đều có căn cứ của nó.”
“...” Lục Minh hiểu rõ ràng ý của cô, rối loạn trao đổi chất sẽ dẫn đến trán và miệng lên mụn, Tử cung không tốt, trong người sẽ nổi mẩn đỏ, hai mắt sẽ hõm sâu xuống à? Nói như vậy hồi tốt nghiệp trung học cơ thể Tiết Phương Hoa đã có vấn đề rồi. Nghĩ đến đó đồng tử Lục Minh trở nên cực kì thâm sâu...
Đến giờ cơm, người giúp việc vào gọi Cảnh Y Nhân và Lục Minh đi ăn cơm. Cảnh Y Nhân vào nhà vệ sinh trước, gặp ngay Lý Đồng ở cửa.
Hai người không nói với nhau lời nào.
Lý Đồng đứng ở cửa phòng vệ sinh, đánh giá Cảnh Y Nhân một phen rồi mới nhường đường cho cô vào. Cô ta đứng đó một lát mới rời đi, trong lòng còn cảm khái, làm sao để nhận ra đây là Cảnh Y Nhân giả từ bên ngoài? Lý Đồng vừa đi thì cảnh Y Nhân liền ra khỏi nhà vệ sinh, miệng nhỏ nở một nụ cười nhạt.
Hôm nay rất đông khách mời, bàn kê trong sảnh cũng không đủ, còn phải kê thêm mấy chiếc bàn ngoài sân nữa. May là thời tiết không nóng lắm, nếu không thì khách khứa đã chết vì nóng rồi.
Trước khi khai tiệc, thủ trưởng đại nhân nâng chén rượu lên, khách sáo vài câu rồi uống rượu.
Tất cả mọi người đều đáp lễ. Rồi Lý Đồng đứng lên, góp vui bằng tài nghệ đánh đàn của mình. Cảnh Y Nhân chẳng buồn nhìn cô ta.
Cánh tay thon dài của Lý Đồng tựa như một đôi bươm bướm đang bay lượn, thanh nhã nhấn phím đàn.
Bản thân cô ta cũng say sưa trong giai điệu của chính mình.
/1497
|