“Mẹ về nhanh đi! Người này chính là con trai của tổng thống đại nhân, thái tử gia Lục Minh đấy!”
Bà mẹ sợ tới mức cúi người trốn về phía nhà vệ sinh, bà ta tưởng vị thái tử gia này tới tìm bà ta tính sổ. Lục Minh đặt ghế ở vị trí chính giữa sân khấu rồi đi xuống dưới bể Cảnh Y Nhân lên, đặt cô ngồi trên chiếc ghế đó.
“...” Cảnh Y Nhân cũng ngây ngốc không2hiểu Lục Minh định làm gì.
Sau đó, cha Phương Tiểu Nhã bưng một chậu nước đến. Lục Minh đưa tay ra thử độ ẩm của nước rồi nhíu mày.
“Lạnh?”
Nghe vậy, mẹ Phương Tiểu Nhã lập tức cầm một bình nước tới để pha thêm nước nóng.
Nhiệt độ nước lập tức ấm hơn, sau đó bà mang một cái khăn lông tới. Lúc này Lục Minh mới nhận lấy chậu nước, anh tự mình đặt ở bên cạnh Cảnh Y Nhân. Anh5cởi áo vest, xắn tay áo sơ mi rồi ngồi xổm xuống trước mặt Cảnh Y Nhân để giúp cô cởi đôi giày cao gót ra... Thấy vậy, theo bản năng Cảnh Y Nhân rụt chân lại.
“...” Trên chân cô tuy bị dính không ít dầu mỡ, thật sự rất bẩn, nhưng Lục Minh lại định rửa chân cho cô ở trước mặt mọi người sao?
Cảnh Y Nhân hơi ngại ngùng, cô biết Lục Minh làm như vậy để cứu lại6mặt mũi cho mình.
Lục Minh mạnh mẽ kéo bàn chân nhỏ nhắn của cô lại, cởi giày ra, nhúng đôi chân xinh đẹp của cô vào trong nước.
Sau đó anh nhẹ nhàng rửa sạch cho cô. Đôi bàn tay anh giữ lấy chân cô, lòng bàn tay áp vào da thịt cô, vô cùng dịu dàng. Anh cẩn thận từng chút một giúp cô rửa mu bàn chân, mắt cá chân, hất nước lên chân cô để rửa những vết bẩn5trên đó. Chỗ nào không rửa sạch được thì anh cầm khăn nhẹ nhàng lau những vết bẩn đi.
Những người trong sảnh đều thấy Lục Minh rửa chân cho Cảnh Y Nhân.
Cha Phương Tiểu Nhã đứng ở bên cạnh nuốt nước miếng, trong lòng thấp thỏm lo sợ.
Đương nhiên Lục Minh cố ý làm thế cho mọi người xem.
Người phụ nữ mà Lục Minh anh đặt trong lòng bàn tay để yêu chiều, còn tự mình phục vụ và rửa chân3cho, lại là người mà ai thích bắt nạt cũng được à? Vừa rồi Cảnh Y Nhân bị người ta sàm sỡ, tuy Lục Minh đã dạy dỗ người kia, nhưng bọn họ đều biết Lục Minh sẽ không bỏ qua như thế. Bọn họ thầm nuốt nước miếng, trong lòng thấp thỏm đến hoảng loạn. Chú rể ở dưới sân khấu lo lắng tới mức lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Cảnh Y Nhân ngại ngùng, sốt sắng cắn môi dưới, vành mắt ửng đỏ lên. Cô vừa phải chịu ấm ức, thế nên Lục Minh liền dùng cách này để ra oai giúp cô. Cô có thể không cảm động được sao? Lục Minh cầm khăn cẩn thận lau chân cho Cảnh Y Nhân.
Hồi lâu sau anh mới thản nhiên mở miệng.
“Hôm nay là ngày kết hôn của con gái ông, vốn là chuyện vui vẻ, nhưng phu nhân của Lục Minh tối lại bị người ta bắt nạt, tóm lại ông phải có trách nhiệm giải quyết. Chuyện này ông xem phải làm thế nào?
Lục Minh vẫn cúi đầu, cẩn thận giúp Cảnh Y Nhân lau chân, động tác vô cùng nhẹ nhàng và tỉ mẩn, nhưng lời anh nói ra lại lạnh lùng, thản nhiên, để lộ ra sự uy nghiêm không thể kháng cự.
Chỉ một câu nói nãy cũng đủ làm cho cha mẹ Phương Tiểu Nhã đứng bên cạnh run lên. Cha Phương Tiểu Nhã vội giải thích: “Lục tổng, cậu cứ yên tâm! Chuyện này tôi nhất định sẽ cho cậu cách giải quyết hoàn mỹ nhất!” Nói xong, cha Phương Tiểu Nhã cầm mic trong tay người chủ trì rồi nói với chú rể. “Lý Đông Húc! Hôm nay tôi gả con gái mình cho anh, kết quả lại gây ra chuyện như thế này. Tôi nghĩ trong lòng anh cũng hiểu, tự anh xem xét rồi xử lý đi, hoặc là hôm nay đừng có cưới xin gì nữa, hoặc là người nhà các anh tự giải quyết gọn ghẽ chuyện này!” Cha Phương Tiểu Nhã tức giận đến mức gằn lên. Trong lòng chú rể cũng hiểu rõ, hôm nay vốn là ngày vui, lại bị đám thân thích không ra gì này phá đám thành như vậy...
Bà mẹ sợ tới mức cúi người trốn về phía nhà vệ sinh, bà ta tưởng vị thái tử gia này tới tìm bà ta tính sổ. Lục Minh đặt ghế ở vị trí chính giữa sân khấu rồi đi xuống dưới bể Cảnh Y Nhân lên, đặt cô ngồi trên chiếc ghế đó.
“...” Cảnh Y Nhân cũng ngây ngốc không2hiểu Lục Minh định làm gì.
Sau đó, cha Phương Tiểu Nhã bưng một chậu nước đến. Lục Minh đưa tay ra thử độ ẩm của nước rồi nhíu mày.
“Lạnh?”
Nghe vậy, mẹ Phương Tiểu Nhã lập tức cầm một bình nước tới để pha thêm nước nóng.
Nhiệt độ nước lập tức ấm hơn, sau đó bà mang một cái khăn lông tới. Lúc này Lục Minh mới nhận lấy chậu nước, anh tự mình đặt ở bên cạnh Cảnh Y Nhân. Anh5cởi áo vest, xắn tay áo sơ mi rồi ngồi xổm xuống trước mặt Cảnh Y Nhân để giúp cô cởi đôi giày cao gót ra... Thấy vậy, theo bản năng Cảnh Y Nhân rụt chân lại.
“...” Trên chân cô tuy bị dính không ít dầu mỡ, thật sự rất bẩn, nhưng Lục Minh lại định rửa chân cho cô ở trước mặt mọi người sao?
Cảnh Y Nhân hơi ngại ngùng, cô biết Lục Minh làm như vậy để cứu lại6mặt mũi cho mình.
Lục Minh mạnh mẽ kéo bàn chân nhỏ nhắn của cô lại, cởi giày ra, nhúng đôi chân xinh đẹp của cô vào trong nước.
Sau đó anh nhẹ nhàng rửa sạch cho cô. Đôi bàn tay anh giữ lấy chân cô, lòng bàn tay áp vào da thịt cô, vô cùng dịu dàng. Anh cẩn thận từng chút một giúp cô rửa mu bàn chân, mắt cá chân, hất nước lên chân cô để rửa những vết bẩn5trên đó. Chỗ nào không rửa sạch được thì anh cầm khăn nhẹ nhàng lau những vết bẩn đi.
Những người trong sảnh đều thấy Lục Minh rửa chân cho Cảnh Y Nhân.
Cha Phương Tiểu Nhã đứng ở bên cạnh nuốt nước miếng, trong lòng thấp thỏm lo sợ.
Đương nhiên Lục Minh cố ý làm thế cho mọi người xem.
Người phụ nữ mà Lục Minh anh đặt trong lòng bàn tay để yêu chiều, còn tự mình phục vụ và rửa chân3cho, lại là người mà ai thích bắt nạt cũng được à? Vừa rồi Cảnh Y Nhân bị người ta sàm sỡ, tuy Lục Minh đã dạy dỗ người kia, nhưng bọn họ đều biết Lục Minh sẽ không bỏ qua như thế. Bọn họ thầm nuốt nước miếng, trong lòng thấp thỏm đến hoảng loạn. Chú rể ở dưới sân khấu lo lắng tới mức lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Cảnh Y Nhân ngại ngùng, sốt sắng cắn môi dưới, vành mắt ửng đỏ lên. Cô vừa phải chịu ấm ức, thế nên Lục Minh liền dùng cách này để ra oai giúp cô. Cô có thể không cảm động được sao? Lục Minh cầm khăn cẩn thận lau chân cho Cảnh Y Nhân.
Hồi lâu sau anh mới thản nhiên mở miệng.
“Hôm nay là ngày kết hôn của con gái ông, vốn là chuyện vui vẻ, nhưng phu nhân của Lục Minh tối lại bị người ta bắt nạt, tóm lại ông phải có trách nhiệm giải quyết. Chuyện này ông xem phải làm thế nào?
Lục Minh vẫn cúi đầu, cẩn thận giúp Cảnh Y Nhân lau chân, động tác vô cùng nhẹ nhàng và tỉ mẩn, nhưng lời anh nói ra lại lạnh lùng, thản nhiên, để lộ ra sự uy nghiêm không thể kháng cự.
Chỉ một câu nói nãy cũng đủ làm cho cha mẹ Phương Tiểu Nhã đứng bên cạnh run lên. Cha Phương Tiểu Nhã vội giải thích: “Lục tổng, cậu cứ yên tâm! Chuyện này tôi nhất định sẽ cho cậu cách giải quyết hoàn mỹ nhất!” Nói xong, cha Phương Tiểu Nhã cầm mic trong tay người chủ trì rồi nói với chú rể. “Lý Đông Húc! Hôm nay tôi gả con gái mình cho anh, kết quả lại gây ra chuyện như thế này. Tôi nghĩ trong lòng anh cũng hiểu, tự anh xem xét rồi xử lý đi, hoặc là hôm nay đừng có cưới xin gì nữa, hoặc là người nhà các anh tự giải quyết gọn ghẽ chuyện này!” Cha Phương Tiểu Nhã tức giận đến mức gằn lên. Trong lòng chú rể cũng hiểu rõ, hôm nay vốn là ngày vui, lại bị đám thân thích không ra gì này phá đám thành như vậy...
/1497
|