*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
0ạch Vân ngồi bên cạnh kéo cánh tay Cảnh Y Nhân lay lay: “Thật không vậy? Y Nhân! Hiện giờ cô đã là phu nhân nhà họ Lục, là con dâu của tổng thống sao?” “...” Cảnh Y Nhân bị Bạch Vân lay tới mức đầu cũng thấy choáng váng, cô rút tay lại, trấn an Bạch Vân: “Cô đừng kích động như vậy, chuyện này quan trọng như vậy à? Hôm nay cô đến là để gặp tôi không phải sao?” Bạch Vân nghĩ lại thấy cũng đúng, hôm nay cô ấy chủ yếu tới để gặp Cảnh Y Nhân mà. Cô ấy ngượng ngùng đỏ bừng mặt: “Chỉ là tôi cảm thấy hiện giờ cô đã là nhân vật lớn rồi nên tôi không dám trèo cao!”
“Cái gì mà trèo cao với chẳng không trèo cao2chứ? Phi! Không phải đều là người sao!”
Cảnh Y Nhân gạt Lý Na sang một bên, mặc kệ cô ta.
đây cô chỉ thích Bạch Vân, chỉ có cô ấy là người đơn thuần nhất, không hề có ý đồ gì cả. Mặt Lý Na lúc đó lúc trắng, lúng túng ngồi ngay tại chỗ, không biết phải làm gì. Mấy cô gái ở phía sau vừa mới vây quanh Lý Na, giờ lập tức vây về phía Cảnh Y Nhân. Lý Na tức muốn ói máu. Lúc này trong phòng lại lục tục có người đi vào.
Mấy người vừa đến liên tiến tới nịnh bợ Lý Na, làm cho cô ta thấy bớt lúng túng hơn và giảm bớt sự chú ý.
Mấy bạn học vừa mới đến không rõ tình hình nên vừa tới đã khen Lý Na7tới tấp:
“Lý Na! Cô thật lợi hại. Chỉ vì lần họp lớp lần này đã đặt bao hết! Có phải quá xa xỉ không!” “...” Đặt bao hết? Đặt bao hết cái gì? Lý Na có vẻ vô cùng ngơ ngác, nhưng với loại chuyện vô cùng có thể diện này đương nhiên cô ta sẽ không phủ nhận, bèn cười ha ha: “Cũng không có chuyện gì! Chỉ là để mọi người chơi cho thoải mái, không bị ai quấy rầy thôi!” Nghe vậy, Lý Lộ ở bên cạnh nói thầm với Cảnh Y Nhân: “Bạn học của chị đúng là ra vẻ ta đây. Hôm nay đã bao hết chỉ sợ đã rút hết máu cô ta rồi!” “Mặc kệ cô ta! Dù sao chỉ là buồn chán nên tụ tập chơi thôi! Cô ta thích1khoe khoang thì kệ cô ta đi!” Cảnh Y Nhân không để ý. Một lúc sau, người trong phòng càng lúc càng nhiều.
Những người biết Cảnh Y Nhân sẽ tới chào hỏi với cô một hai câu.
Mỗi người đều vô cùng bất ngờ vì Cảnh Y Nhân đã mang thai. Thậm chí, có nhiều người còn cho rằng cô mang thai mà chưa kết hôn, có thể tưởng tượng được, nhân phẩm của Cảnh Y Nhân trước kia tệ hại cỡ nào.
Căn phòng lớn toàn là người nên vô cùng náo nhiệt. Có người chơi bài, có người nói chuyện, người lại ăn uống, hát ca. Mọi người đều là bạn học hoặc là đồng hương đã lâu không gặp thể nên những chuyện phiếm về việc nhà vô cùng nhiều. Lẽ ra đi hát karaoke thì âm7thanh phải rất lớn mới đúng, như vậy mới hát sảng khoái được. Nhưng khi hát, cho dù cho tiếng của nhạc đệm hay là tiếng của micro lên cao nhất thì âm thanh cũng không quá lớn. Làm cho những người hát không vui vẻ chút nào.
Bọn họ gọi nhân viên phục vụ đến.
0ạch Vân ngồi bên cạnh kéo cánh tay Cảnh Y Nhân lay lay: “Thật không vậy? Y Nhân! Hiện giờ cô đã là phu nhân nhà họ Lục, là con dâu của tổng thống sao?” “...” Cảnh Y Nhân bị Bạch Vân lay tới mức đầu cũng thấy choáng váng, cô rút tay lại, trấn an Bạch Vân: “Cô đừng kích động như vậy, chuyện này quan trọng như vậy à? Hôm nay cô đến là để gặp tôi không phải sao?” Bạch Vân nghĩ lại thấy cũng đúng, hôm nay cô ấy chủ yếu tới để gặp Cảnh Y Nhân mà. Cô ấy ngượng ngùng đỏ bừng mặt: “Chỉ là tôi cảm thấy hiện giờ cô đã là nhân vật lớn rồi nên tôi không dám trèo cao!”
“Cái gì mà trèo cao với chẳng không trèo cao2chứ? Phi! Không phải đều là người sao!”
Cảnh Y Nhân gạt Lý Na sang một bên, mặc kệ cô ta.
đây cô chỉ thích Bạch Vân, chỉ có cô ấy là người đơn thuần nhất, không hề có ý đồ gì cả. Mặt Lý Na lúc đó lúc trắng, lúng túng ngồi ngay tại chỗ, không biết phải làm gì. Mấy cô gái ở phía sau vừa mới vây quanh Lý Na, giờ lập tức vây về phía Cảnh Y Nhân. Lý Na tức muốn ói máu. Lúc này trong phòng lại lục tục có người đi vào.
Mấy người vừa đến liên tiến tới nịnh bợ Lý Na, làm cho cô ta thấy bớt lúng túng hơn và giảm bớt sự chú ý.
Mấy bạn học vừa mới đến không rõ tình hình nên vừa tới đã khen Lý Na7tới tấp:
“Lý Na! Cô thật lợi hại. Chỉ vì lần họp lớp lần này đã đặt bao hết! Có phải quá xa xỉ không!” “...” Đặt bao hết? Đặt bao hết cái gì? Lý Na có vẻ vô cùng ngơ ngác, nhưng với loại chuyện vô cùng có thể diện này đương nhiên cô ta sẽ không phủ nhận, bèn cười ha ha: “Cũng không có chuyện gì! Chỉ là để mọi người chơi cho thoải mái, không bị ai quấy rầy thôi!” Nghe vậy, Lý Lộ ở bên cạnh nói thầm với Cảnh Y Nhân: “Bạn học của chị đúng là ra vẻ ta đây. Hôm nay đã bao hết chỉ sợ đã rút hết máu cô ta rồi!” “Mặc kệ cô ta! Dù sao chỉ là buồn chán nên tụ tập chơi thôi! Cô ta thích1khoe khoang thì kệ cô ta đi!” Cảnh Y Nhân không để ý. Một lúc sau, người trong phòng càng lúc càng nhiều.
Những người biết Cảnh Y Nhân sẽ tới chào hỏi với cô một hai câu.
Mỗi người đều vô cùng bất ngờ vì Cảnh Y Nhân đã mang thai. Thậm chí, có nhiều người còn cho rằng cô mang thai mà chưa kết hôn, có thể tưởng tượng được, nhân phẩm của Cảnh Y Nhân trước kia tệ hại cỡ nào.
Căn phòng lớn toàn là người nên vô cùng náo nhiệt. Có người chơi bài, có người nói chuyện, người lại ăn uống, hát ca. Mọi người đều là bạn học hoặc là đồng hương đã lâu không gặp thể nên những chuyện phiếm về việc nhà vô cùng nhiều. Lẽ ra đi hát karaoke thì âm7thanh phải rất lớn mới đúng, như vậy mới hát sảng khoái được. Nhưng khi hát, cho dù cho tiếng của nhạc đệm hay là tiếng của micro lên cao nhất thì âm thanh cũng không quá lớn. Làm cho những người hát không vui vẻ chút nào.
Bọn họ gọi nhân viên phục vụ đến.
/1497
|