*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
5ai đứa nhỏ ngồi trên ghế cho trẻ con của từng người ở ngay bên cạnh Cảnh Y Nhân.
Đại Đâu Đâu bưng bát nhựa hình hoạt hình, nhóc tự biết dùng thìa để ăn rồi. Tiểu Đâu Đâu lại phải do Cảnh Y Nhân đút cho ăn. Không chỉ cần người đút cho ăn mà còn phải dỗ bé mở miệng nữa, hoặc là phải uy hiếp: “Nhanh lên nào! Nếu con không ăn thì mẹ sẽ cho cậu Cảnh Hi ăn đó!” Nói rồi Cảnh Y Nhân thật sự đưa thìa của Tiểu Đầu Đấu tới trước mặt Cảnh Hi.
Cảnh Hi giả vờ định ăn, Tiểu Đâu Đâu vội vàng há miệng kêu a a. Cảnh Y Nhân vội thu thì lại, nhét vào miệng Tiểu Đậu Đậu.
Lục Minh ngồi ở ghế chủ nhà trên bàn ăn, anh nhìn hình ảnh này thì thấy thật ấm2áp. Cảnh Y Nhân đã trải qua sự náo nhiệt này ở trên cái bàn ăn nhỏ này cả một năm sao? Hiện giờ thêm cả Lục Minh, trên bàn ăn tổng cộng tám người. Sáu người lớn và hại trẻ em. Nếu ngồi bàn ăn mười người trong nhà Lục Minh sẽ rất rộng rãi. Cảnh Y Nhân vừa cho con ăn, thi thoảng lại xúc một miếng cơm, ăn một miếng thức ăn. Trồng cô ăn rất vội vàng, đâu còn được như trước kia, lúc ăn còn được tỉ mỉ thưởng thức nữa. Lục Minh nhìn mà lòng đau xót. Dùng bữa tối xong, Cảnh Y Nhân chủ động đi rửa bát đĩa.
Lục Minh ở đây, Cảnh Đức Chính nào dám để Cảnh Y Nhân rửa bát, nhưng Cảnh Y Nhân lại bảo hôm nay là ngày cuối cùng rửa bát ở đây, cứ8để cho cô rửa.
Cảnh Đức Chính không nói gì nữa, Cảnh Hi bế Tiểu Đâu Đâu, dắt theo Đại Đâu Đâu đi xem ti vi trong phòng khách.
Cảnh Triệt và vợ chồng Cảnh Đức Chính cũng đi cùng.
Nhà bếp chỉ còn Cảnh Y Nhân và Lục Minh.
Lục Minh đi tới bên phải cảnh Y Nhân, Cảnh Y Nhân rửa bát xong để vào chậu nước thì Lục Minh dùng nước tráng sạch bọt xà phòng rồi đặt vào trong tủ khử trùng. Cảnh Y Nhân không lên tiếng, Lục Minh cũng không nói chuyện. Hai người cứ lặng lẽ rửa như vậy. Trong phòng bếp yên tĩnh chỉ còn tiếng nước rào rào cùng tiếng bát đĩa va chạm với nhau.
Cảnh Y Nhân không nhớ đã đưa cái đĩa thứ bao nhiêu thì đột nhiên lúc Lục Minh nhận lấy đĩa đã chạm bàn tay ướt át6của anh vào bàn tay nhỏ nhắn của cô. Cô giật mình buông tay ra, Lục Minh thuận thể nắm thật chặt tay cô và cái đĩa. Một dòng điện truyền qua giữa hai người, mãnh liệt kích động tới tận đáy lòng.
Chóp mũi Cảnh Y Nhân không hiểu sao thấy thật chua xót, theo bản năng giãy tay ra, nhưng Lục Minh lại nắm quá chặt. Anh mở miệng nói, giọng khàn khàn: “Y Nhân! Cùng anh về đi!”
Cảnh Y Nhân mạnh mẽ gạt tay Lục Minh ra, tiếp tục rửa bát, không hề trả lời...
Trên bàn ăn. Cảnh Y Nhân ngồi đối diện với Lục Minh. Cô đưa tờ giấy A4 với những con chữ được viết tay tới trước mặt Lục Minh.
Lục Minh nhìn nội dung được viết trên giấy, vô thức nhíu mày.
1. Không can thiệp vào cuộc sống riêng của đối phương.3
2. Mỗi người phải cung cấp một nửa phí nuôi dưỡng con.
3. Chia giường mà ngủ, không thể có hành vi vợ chồng. Cũng may chỉ có ba điều đơn giản như vậy. Nhìn thấy những chữ này, khóe miệng Lục Minh giật giật, đột nhiên nhớ tới bộ phim tình cảm cẩu huyết nào đó.
5ai đứa nhỏ ngồi trên ghế cho trẻ con của từng người ở ngay bên cạnh Cảnh Y Nhân.
Đại Đâu Đâu bưng bát nhựa hình hoạt hình, nhóc tự biết dùng thìa để ăn rồi. Tiểu Đâu Đâu lại phải do Cảnh Y Nhân đút cho ăn. Không chỉ cần người đút cho ăn mà còn phải dỗ bé mở miệng nữa, hoặc là phải uy hiếp: “Nhanh lên nào! Nếu con không ăn thì mẹ sẽ cho cậu Cảnh Hi ăn đó!” Nói rồi Cảnh Y Nhân thật sự đưa thìa của Tiểu Đầu Đấu tới trước mặt Cảnh Hi.
Cảnh Hi giả vờ định ăn, Tiểu Đâu Đâu vội vàng há miệng kêu a a. Cảnh Y Nhân vội thu thì lại, nhét vào miệng Tiểu Đậu Đậu.
Lục Minh ngồi ở ghế chủ nhà trên bàn ăn, anh nhìn hình ảnh này thì thấy thật ấm2áp. Cảnh Y Nhân đã trải qua sự náo nhiệt này ở trên cái bàn ăn nhỏ này cả một năm sao? Hiện giờ thêm cả Lục Minh, trên bàn ăn tổng cộng tám người. Sáu người lớn và hại trẻ em. Nếu ngồi bàn ăn mười người trong nhà Lục Minh sẽ rất rộng rãi. Cảnh Y Nhân vừa cho con ăn, thi thoảng lại xúc một miếng cơm, ăn một miếng thức ăn. Trồng cô ăn rất vội vàng, đâu còn được như trước kia, lúc ăn còn được tỉ mỉ thưởng thức nữa. Lục Minh nhìn mà lòng đau xót. Dùng bữa tối xong, Cảnh Y Nhân chủ động đi rửa bát đĩa.
Lục Minh ở đây, Cảnh Đức Chính nào dám để Cảnh Y Nhân rửa bát, nhưng Cảnh Y Nhân lại bảo hôm nay là ngày cuối cùng rửa bát ở đây, cứ8để cho cô rửa.
Cảnh Đức Chính không nói gì nữa, Cảnh Hi bế Tiểu Đâu Đâu, dắt theo Đại Đâu Đâu đi xem ti vi trong phòng khách.
Cảnh Triệt và vợ chồng Cảnh Đức Chính cũng đi cùng.
Nhà bếp chỉ còn Cảnh Y Nhân và Lục Minh.
Lục Minh đi tới bên phải cảnh Y Nhân, Cảnh Y Nhân rửa bát xong để vào chậu nước thì Lục Minh dùng nước tráng sạch bọt xà phòng rồi đặt vào trong tủ khử trùng. Cảnh Y Nhân không lên tiếng, Lục Minh cũng không nói chuyện. Hai người cứ lặng lẽ rửa như vậy. Trong phòng bếp yên tĩnh chỉ còn tiếng nước rào rào cùng tiếng bát đĩa va chạm với nhau.
Cảnh Y Nhân không nhớ đã đưa cái đĩa thứ bao nhiêu thì đột nhiên lúc Lục Minh nhận lấy đĩa đã chạm bàn tay ướt át6của anh vào bàn tay nhỏ nhắn của cô. Cô giật mình buông tay ra, Lục Minh thuận thể nắm thật chặt tay cô và cái đĩa. Một dòng điện truyền qua giữa hai người, mãnh liệt kích động tới tận đáy lòng.
Chóp mũi Cảnh Y Nhân không hiểu sao thấy thật chua xót, theo bản năng giãy tay ra, nhưng Lục Minh lại nắm quá chặt. Anh mở miệng nói, giọng khàn khàn: “Y Nhân! Cùng anh về đi!”
Cảnh Y Nhân mạnh mẽ gạt tay Lục Minh ra, tiếp tục rửa bát, không hề trả lời...
Trên bàn ăn. Cảnh Y Nhân ngồi đối diện với Lục Minh. Cô đưa tờ giấy A4 với những con chữ được viết tay tới trước mặt Lục Minh.
Lục Minh nhìn nội dung được viết trên giấy, vô thức nhíu mày.
1. Không can thiệp vào cuộc sống riêng của đối phương.3
2. Mỗi người phải cung cấp một nửa phí nuôi dưỡng con.
3. Chia giường mà ngủ, không thể có hành vi vợ chồng. Cũng may chỉ có ba điều đơn giản như vậy. Nhìn thấy những chữ này, khóe miệng Lục Minh giật giật, đột nhiên nhớ tới bộ phim tình cảm cẩu huyết nào đó.
/1497
|