*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
5��Lục Minh tôi ở trong lòng cậu là người như vậy sao?” Phó Minh Tuấn cười dâm đãng: “Mấy chuyện này đàn ông ai dám đảm bảo...” Lục Minh lạnh lùng liếc mắt qua, Phó Minh Tuấn lập tức im miệng đổi giọng: “Ai cũng không chắc được, chỉ có mình Lục Minh cậu là chắc được chưa?”
Nói rồi Phó Minh Tuấn đột nhiên nhắc tới bộ phim năm ngoái Lục Minh đầu tư “Mối tình Lộc Nguyên“.
“Tôi nói năm ngoái cậu còn đòi tôi tư liệu của nước Lộc Nguyên. Lúc đầu tôi đoán chắc hẳn cậu muốn dùng nó để kinh doanh, không ngờ thực sự đã đoán trúng, cậu làm phim điện ảnh.” “Nghe nói phòng vé kiếm được2không ít tiền nhỉ! Lúc đó tôi không tới rạp xem nhưng hai tháng trước có xem trên mạng rồi.” “Trong phim nói là theo nguyên tắc lịch sử, dân kinh doanh các cầu thực là...” Phó Minh Tuấn vẻ mặt chán ghét chỉ tay vào Lục Minh. “Còn sao nữa, đây vốn là chân tướng lịch sử.” Lục Minh thản nhiên liếc Phó Minh Tuấn. “Lục Minh cậu rốt cuộc có điều tra rõ ràng hay không? Công chúa Khuynh Thành trong phim căn bản không có trong lịch sử, sao cậu lại để cho cô ấy xuất hiện ở đây?” “Tôi điều tra rồi, trong lịch sử quả thực có công chúa Khuynh Thành, nhưng người ta là trong lịch8sử của nước Khâu Sơn, nước Lộc Nguyên căn bản không có người này, cậu có phải bị làm cho điên đảo rồi không, đến lúc đó bị khán giả biết sợ là cười tới rụng răng.” “...” Nghe vậy Lục Minh nhíu mày: “Là sao?”
“Năm ngoái cậu bảo tôi tìm tư liệu công chúa Khuynh Thành của nước Lộc Nguyên căn bản là không có, kết quả là tháng ba năm nay tôi vô tình thấy tư liệu vị công chúa này trong lịch sử nước Khâu Sơn.”
“...” Sắc mặt Lục Minh ngưng lại.
“Người này là hoàng hậu của đế vương Khâu Mộ Bạch người ta, trong sử có viết rõ: Khâu Mộ Bạch hay là Khâu Vương khi đó có6hôn ước với cô, kết quả khi lên ngôi hoàng đế, định làm hôn lễ với công chúa Khuynh Thành thì cô đã bị hại chết.”
“Chuyện cung đấu thời cổ đại ấy mà, ai lại không muốn làm hoàng hậu, chắc đã bị mấy người phụ nữ trong cung hại chết, sử sách cũng không ghi chép cụ thể là chết như thế nào. Nhưng Khấu Mộ Bạch lấy thân phận để vương vẫn ôm mộ bài công chúa Khuynh Thành thành thần, phong một người đã chết làm hoàng hậu.”
“Phần mộ của người ta còn đang ở nước Khâu Sơn. Khâu Mộ Bạch sau khi chết được chôn cùng mộ với hoàng hậu là công chúa Khuynh Thành. Người đàn ông3này cũng chung tình, ba nghìn mỹ nữ trong hậu cung có không ít người được sủng hạnh, duy nhất chỉ không phong ai làm hoàng hậu.” “Chỉ có điều này vị công chúa này hình như đúng là đẹp khuynh nước khuynh thành nên mới được phong làm công chúa Khuynh Thành. Hơn nữa những phi tần trong hậu cung nghe nói đều na ná như nhau, sử sách nói Khâu Mộ Bạch thích người phụ nữ có dáng vẻ như vậy hoặc là vì giống công chúa Khuynh Thành nên mới nạp làm phi.”
5��Lục Minh tôi ở trong lòng cậu là người như vậy sao?” Phó Minh Tuấn cười dâm đãng: “Mấy chuyện này đàn ông ai dám đảm bảo...” Lục Minh lạnh lùng liếc mắt qua, Phó Minh Tuấn lập tức im miệng đổi giọng: “Ai cũng không chắc được, chỉ có mình Lục Minh cậu là chắc được chưa?”
Nói rồi Phó Minh Tuấn đột nhiên nhắc tới bộ phim năm ngoái Lục Minh đầu tư “Mối tình Lộc Nguyên“.
“Tôi nói năm ngoái cậu còn đòi tôi tư liệu của nước Lộc Nguyên. Lúc đầu tôi đoán chắc hẳn cậu muốn dùng nó để kinh doanh, không ngờ thực sự đã đoán trúng, cậu làm phim điện ảnh.” “Nghe nói phòng vé kiếm được2không ít tiền nhỉ! Lúc đó tôi không tới rạp xem nhưng hai tháng trước có xem trên mạng rồi.” “Trong phim nói là theo nguyên tắc lịch sử, dân kinh doanh các cầu thực là...” Phó Minh Tuấn vẻ mặt chán ghét chỉ tay vào Lục Minh. “Còn sao nữa, đây vốn là chân tướng lịch sử.” Lục Minh thản nhiên liếc Phó Minh Tuấn. “Lục Minh cậu rốt cuộc có điều tra rõ ràng hay không? Công chúa Khuynh Thành trong phim căn bản không có trong lịch sử, sao cậu lại để cho cô ấy xuất hiện ở đây?” “Tôi điều tra rồi, trong lịch sử quả thực có công chúa Khuynh Thành, nhưng người ta là trong lịch8sử của nước Khâu Sơn, nước Lộc Nguyên căn bản không có người này, cậu có phải bị làm cho điên đảo rồi không, đến lúc đó bị khán giả biết sợ là cười tới rụng răng.” “...” Nghe vậy Lục Minh nhíu mày: “Là sao?”
“Năm ngoái cậu bảo tôi tìm tư liệu công chúa Khuynh Thành của nước Lộc Nguyên căn bản là không có, kết quả là tháng ba năm nay tôi vô tình thấy tư liệu vị công chúa này trong lịch sử nước Khâu Sơn.”
“...” Sắc mặt Lục Minh ngưng lại.
“Người này là hoàng hậu của đế vương Khâu Mộ Bạch người ta, trong sử có viết rõ: Khâu Mộ Bạch hay là Khâu Vương khi đó có6hôn ước với cô, kết quả khi lên ngôi hoàng đế, định làm hôn lễ với công chúa Khuynh Thành thì cô đã bị hại chết.”
“Chuyện cung đấu thời cổ đại ấy mà, ai lại không muốn làm hoàng hậu, chắc đã bị mấy người phụ nữ trong cung hại chết, sử sách cũng không ghi chép cụ thể là chết như thế nào. Nhưng Khấu Mộ Bạch lấy thân phận để vương vẫn ôm mộ bài công chúa Khuynh Thành thành thần, phong một người đã chết làm hoàng hậu.”
“Phần mộ của người ta còn đang ở nước Khâu Sơn. Khâu Mộ Bạch sau khi chết được chôn cùng mộ với hoàng hậu là công chúa Khuynh Thành. Người đàn ông3này cũng chung tình, ba nghìn mỹ nữ trong hậu cung có không ít người được sủng hạnh, duy nhất chỉ không phong ai làm hoàng hậu.” “Chỉ có điều này vị công chúa này hình như đúng là đẹp khuynh nước khuynh thành nên mới được phong làm công chúa Khuynh Thành. Hơn nữa những phi tần trong hậu cung nghe nói đều na ná như nhau, sử sách nói Khâu Mộ Bạch thích người phụ nữ có dáng vẻ như vậy hoặc là vì giống công chúa Khuynh Thành nên mới nạp làm phi.”
/1497
|