Đang ở trong phòng hoá trang khóc đến thê thảm
Kỳ Kỳ khóc, tại sao không nhân lúc này mà quay cảnh chia tay? Tôn Gia Nhạc thầm nghĩ nhưng dưới chân cũng không ngừng lại đi về phía phòng hoá trang.
Tôi sẽ nói chuyện với Kỳ Kỳ, đạo diễn mắng cô ấy là vì muốn tạo không khí để quay phim, tất cả đều là đạo diễn dụng tâm lương khổ (khổ tâm suy nghĩ), có được không? Cô quay đầu nói với Hứa Đại Minh.
Hứa Đại Minh nghe vậy liền giơ ngón tay cái lên với cô.
Ring ring ring...Điện thoại của Tôn Gia Nhạc lại kêu lên.
Tôn Gia Nhạc nhìn qua dãy số trên màn hình, thân thể lập tức đứng lại.
Đợi lát nữa tôi sẽ đi tìm Kỳ Kỳ Cô nói
Hứa Đại Minh gật đầu sau đó rời đi.
Tôn Gia Nhạc tìm một nơi hẻo lánh ít người, đầu tiên là nở một nụ cười, vị kim chủ bỏ vốn cho bộ phim gọi tới cô phải nghênh đón thật tốt mới được.
Anh Chung, sao anh có thời gian rảnh mà gọi điện đến vậy? Có phải anh và tổng giám đốc Lý muốn đến khảo sát hay không? Ngày mai có một cảnh rất đặc sắc. Tạo hình của Kỳ Kỳ rất đáng yêu... Thần thái Tôn Gia Nhạc sáng láng tuôn một tràng, đột nhiên khuôn mặt trở nên nghiêm túc Tôi vẫn đang nghe...
Ba phút sau đó, Tôn Gia Nhạc từ đứng biến thành dựa vào tường, sau đó lại ngồi xổm trên đất.
Cuối cùng cô ngồi bệt trên sàn nhà bởi vì tin tức cô nghe được quá bất ngờ.
“Tôi đã rõ, cảm ơn anh Chung đã đặc biệt gọi tới để thông báo cho tôi. Anh nhớ chú ý giữ gìn sức khoẻ, à còn nhờ anh gửi lời hỏi thăm của tôi đến Lý tổng. Tôi không có cái gì nhưng sức lực mời hai người ăn cơm, nghe hai người nói chuyện thì vẫn có thể. Nếu có chuyện cần tôi giúp thì anh nhớ phải gọi cho tôi”. Môi Tôn Gia Nhạc run rẩy nói nhưng giọng nói vẫn tràn đầy sức sống.” Được, sau này gặp lại”.
Tôn Gia Nhạc cúp điện thoại, mờ mịt nhìn về phía các nhân viên đoàn làm phim đang đi lại.
Trợ lí Chung nói, công ty của Lý tổng bị tra ra là vay mượn số tiền vượt quá mức cho phép, hiện đã tuyên bố phá sản, ngân hàng đã tịch thu tất cả tài sản. Năm trăm vạn tiền tài trợ Lý tổng đã đáp ứng sẽ đầu tư vào cuối tuần này đương nhiên toàn bộ cũng đã biến thành con số không!
Tôn Gia Nhạc gỡ trâm gỗ cài đầu xuống, đẻ mái tóc dài đến eo tự do xoã xuống che kín vai mình. Cô xoa cái trán đau nhức, có cảm giác mình so với cô bé bán diêm còn bất lực hơn.
Bởi vì cô không chỉ có một mình, cô còn có cả đoàn làm phim đang cần dùng tiền chờ phía sau.
“Gia Nhạc, không sao chứ?”
Tôn Gia Nhạc ngẩng đầu liền nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Phó đạo diễn Đỗ Tuấn, theo phản xạ trả lời:” Yên tâm, có tôi ở đây, không có chuyện gì”
“Không có chuyện gì mới là lạ, nhìn mặt cô tái nhợt đủ để nhận vai khách mời nữ quỷ rồi!” Đỗ Tuấn cau mày nói.
“Là do tôi nhịn đói lâu thôi, để tôi ăn hai hộp cơm thì sẽ không sao.” Tôn Gia Nhạc vịn vào vách tường đứng lên.
“Vậy cô mau đi ăn cơm đi.” Đỗ Tuấn tiến đến đỡ cô, lo lắng hỏi:” Sao tay cô lại lạnh cóng thế này?”
Bởi vì trái tim tôi cũng lạnh lẽo! Tôn Gia Nhạc hét thầm trong lòng nhưng vẫn phải cố gắng gượng cười, ra một cái dấu “OK” . “Nhanh đi ăn cơm đi”
Tôn Gia Nhạc lảo đảo cầm lấy phần cơm cuối cùng, dùng thời gian nhanh nhất có thể ăn hết bởi vì cơm không thể lãng phí, thời gian cũng không thể chờ người.
Cuối tuần này phải tới khu du lịch quay phim rồi.
Tiền, bằng mọi cách cô phải kiếm được. Dù sao so với mấy trăm tỷ đã tan thành mây khói của Lý tổng thì năm trăm vạn của cô cũng chỉ là hạt cát thôi…
Tất cả đều đã có cô lo liệu, đoàn phim này là do cô phụ trách. Cô là Tôn Gia Nhạc, là người mà từ việc tìm nhà đầu tư cho tới việc đơn giản lặt vặt, cái gì cũng có thể làm được, là một nhà làm phim vạn năng!
“Yên tâm, có tôi ở đây, không có việc gì”
Tôn Gia Nhạc tự cỗ vũ chính mình xong liền ngồi lên một cái máy cũ dùng báo che lại, hiện tại đầu cô vẫn còn đang trống rỗng.
Chết tiệt, chẳng qua cô chỉ giả làm siêu nhân thôi, cũng không phải là siêu nhân thật sự.
Cô quả thật nhà chế tác có khả năng, năng lực tổ chức tốt, quan hệ rộng, lại biết cách quảng cáo. Nhưng mấy lần trước, có thể thuận lợi xin được tiền vốn là vì đạo diễn muốn quay một đề tài có sức hút, đạo diễn đó cũng rất có năng lực, bộ phim đó còn có thể bán bản quyền cho nước ngoài.
Nhưng mà, Lại Tiểu Phi chẳng qua chỉ là một đạo diễn mới, hơn nữa loại phim về tình yêu trong sáng này tất cả đều là nhờ có Kỳ Kỳ mới có thể có được nguồn vốn ít ỏi này.
“Tổng giám đốc của công ty xây dựng Song Lâm Quan Chính Bình thay người cha đã mất trả lại ba nghìn vạn tiền lương còn nợ công nhân lúc đóng của nhà máy nhiều năm trước, các công nhân cũ đều nói là ngoài ý muốn
Đột nhiên, Tôn Gia Nhạc nhìn chằm chằm vào tiêu đề trên trang nhất tờ báo cũ trước mắt.
“Công ty xây dựng Song Lâm?” Là công ty nhờ vào phát triển thành phố mới mà trở nên nổi tiếng, còn xây rất nhiều khu nhà cao cấp ở các khu vực trung tâm “Công ty xây dựng Song Lâm”?
Trời ạ, tiếp theo bọn họ sẽ quay bộ phim Làng nghỉ mát Song Lâm chính là do công ty xây dựng Song Lâm xây đấy! Đây nhất định là do ông trời đang ám chỉ cho cô, Quan Chính Bình thân là Tổng giám đốc của công ty xây dựng Song Lâm đã thay cha trả lại món nợ cũ vậy hẳn anh ta là người có tài đồng thời cũng là người tốt.
Có lẽ Quan tiên sinh sẽ có thể cân nhắc một chút về việc đầu tư cho đạo diễn trẻ có lý tưởng, có khát vọng cũng nên
Mắt hạnh của Tôn Gia Nhạc loé sáng, cả người lập tức tràn đầy năng lượng.
Trời không tuyệt đường người, cô hiểu rõ tất cả đều sẽ ổn thôi.
Kỳ Kỳ khóc, tại sao không nhân lúc này mà quay cảnh chia tay? Tôn Gia Nhạc thầm nghĩ nhưng dưới chân cũng không ngừng lại đi về phía phòng hoá trang.
Tôi sẽ nói chuyện với Kỳ Kỳ, đạo diễn mắng cô ấy là vì muốn tạo không khí để quay phim, tất cả đều là đạo diễn dụng tâm lương khổ (khổ tâm suy nghĩ), có được không? Cô quay đầu nói với Hứa Đại Minh.
Hứa Đại Minh nghe vậy liền giơ ngón tay cái lên với cô.
Ring ring ring...Điện thoại của Tôn Gia Nhạc lại kêu lên.
Tôn Gia Nhạc nhìn qua dãy số trên màn hình, thân thể lập tức đứng lại.
Đợi lát nữa tôi sẽ đi tìm Kỳ Kỳ Cô nói
Hứa Đại Minh gật đầu sau đó rời đi.
Tôn Gia Nhạc tìm một nơi hẻo lánh ít người, đầu tiên là nở một nụ cười, vị kim chủ bỏ vốn cho bộ phim gọi tới cô phải nghênh đón thật tốt mới được.
Anh Chung, sao anh có thời gian rảnh mà gọi điện đến vậy? Có phải anh và tổng giám đốc Lý muốn đến khảo sát hay không? Ngày mai có một cảnh rất đặc sắc. Tạo hình của Kỳ Kỳ rất đáng yêu... Thần thái Tôn Gia Nhạc sáng láng tuôn một tràng, đột nhiên khuôn mặt trở nên nghiêm túc Tôi vẫn đang nghe...
Ba phút sau đó, Tôn Gia Nhạc từ đứng biến thành dựa vào tường, sau đó lại ngồi xổm trên đất.
Cuối cùng cô ngồi bệt trên sàn nhà bởi vì tin tức cô nghe được quá bất ngờ.
“Tôi đã rõ, cảm ơn anh Chung đã đặc biệt gọi tới để thông báo cho tôi. Anh nhớ chú ý giữ gìn sức khoẻ, à còn nhờ anh gửi lời hỏi thăm của tôi đến Lý tổng. Tôi không có cái gì nhưng sức lực mời hai người ăn cơm, nghe hai người nói chuyện thì vẫn có thể. Nếu có chuyện cần tôi giúp thì anh nhớ phải gọi cho tôi”. Môi Tôn Gia Nhạc run rẩy nói nhưng giọng nói vẫn tràn đầy sức sống.” Được, sau này gặp lại”.
Tôn Gia Nhạc cúp điện thoại, mờ mịt nhìn về phía các nhân viên đoàn làm phim đang đi lại.
Trợ lí Chung nói, công ty của Lý tổng bị tra ra là vay mượn số tiền vượt quá mức cho phép, hiện đã tuyên bố phá sản, ngân hàng đã tịch thu tất cả tài sản. Năm trăm vạn tiền tài trợ Lý tổng đã đáp ứng sẽ đầu tư vào cuối tuần này đương nhiên toàn bộ cũng đã biến thành con số không!
Tôn Gia Nhạc gỡ trâm gỗ cài đầu xuống, đẻ mái tóc dài đến eo tự do xoã xuống che kín vai mình. Cô xoa cái trán đau nhức, có cảm giác mình so với cô bé bán diêm còn bất lực hơn.
Bởi vì cô không chỉ có một mình, cô còn có cả đoàn làm phim đang cần dùng tiền chờ phía sau.
“Gia Nhạc, không sao chứ?”
Tôn Gia Nhạc ngẩng đầu liền nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Phó đạo diễn Đỗ Tuấn, theo phản xạ trả lời:” Yên tâm, có tôi ở đây, không có chuyện gì”
“Không có chuyện gì mới là lạ, nhìn mặt cô tái nhợt đủ để nhận vai khách mời nữ quỷ rồi!” Đỗ Tuấn cau mày nói.
“Là do tôi nhịn đói lâu thôi, để tôi ăn hai hộp cơm thì sẽ không sao.” Tôn Gia Nhạc vịn vào vách tường đứng lên.
“Vậy cô mau đi ăn cơm đi.” Đỗ Tuấn tiến đến đỡ cô, lo lắng hỏi:” Sao tay cô lại lạnh cóng thế này?”
Bởi vì trái tim tôi cũng lạnh lẽo! Tôn Gia Nhạc hét thầm trong lòng nhưng vẫn phải cố gắng gượng cười, ra một cái dấu “OK” . “Nhanh đi ăn cơm đi”
Tôn Gia Nhạc lảo đảo cầm lấy phần cơm cuối cùng, dùng thời gian nhanh nhất có thể ăn hết bởi vì cơm không thể lãng phí, thời gian cũng không thể chờ người.
Cuối tuần này phải tới khu du lịch quay phim rồi.
Tiền, bằng mọi cách cô phải kiếm được. Dù sao so với mấy trăm tỷ đã tan thành mây khói của Lý tổng thì năm trăm vạn của cô cũng chỉ là hạt cát thôi…
Tất cả đều đã có cô lo liệu, đoàn phim này là do cô phụ trách. Cô là Tôn Gia Nhạc, là người mà từ việc tìm nhà đầu tư cho tới việc đơn giản lặt vặt, cái gì cũng có thể làm được, là một nhà làm phim vạn năng!
“Yên tâm, có tôi ở đây, không có việc gì”
Tôn Gia Nhạc tự cỗ vũ chính mình xong liền ngồi lên một cái máy cũ dùng báo che lại, hiện tại đầu cô vẫn còn đang trống rỗng.
Chết tiệt, chẳng qua cô chỉ giả làm siêu nhân thôi, cũng không phải là siêu nhân thật sự.
Cô quả thật nhà chế tác có khả năng, năng lực tổ chức tốt, quan hệ rộng, lại biết cách quảng cáo. Nhưng mấy lần trước, có thể thuận lợi xin được tiền vốn là vì đạo diễn muốn quay một đề tài có sức hút, đạo diễn đó cũng rất có năng lực, bộ phim đó còn có thể bán bản quyền cho nước ngoài.
Nhưng mà, Lại Tiểu Phi chẳng qua chỉ là một đạo diễn mới, hơn nữa loại phim về tình yêu trong sáng này tất cả đều là nhờ có Kỳ Kỳ mới có thể có được nguồn vốn ít ỏi này.
“Tổng giám đốc của công ty xây dựng Song Lâm Quan Chính Bình thay người cha đã mất trả lại ba nghìn vạn tiền lương còn nợ công nhân lúc đóng của nhà máy nhiều năm trước, các công nhân cũ đều nói là ngoài ý muốn
Đột nhiên, Tôn Gia Nhạc nhìn chằm chằm vào tiêu đề trên trang nhất tờ báo cũ trước mắt.
“Công ty xây dựng Song Lâm?” Là công ty nhờ vào phát triển thành phố mới mà trở nên nổi tiếng, còn xây rất nhiều khu nhà cao cấp ở các khu vực trung tâm “Công ty xây dựng Song Lâm”?
Trời ạ, tiếp theo bọn họ sẽ quay bộ phim Làng nghỉ mát Song Lâm chính là do công ty xây dựng Song Lâm xây đấy! Đây nhất định là do ông trời đang ám chỉ cho cô, Quan Chính Bình thân là Tổng giám đốc của công ty xây dựng Song Lâm đã thay cha trả lại món nợ cũ vậy hẳn anh ta là người có tài đồng thời cũng là người tốt.
Có lẽ Quan tiên sinh sẽ có thể cân nhắc một chút về việc đầu tư cho đạo diễn trẻ có lý tưởng, có khát vọng cũng nên
Mắt hạnh của Tôn Gia Nhạc loé sáng, cả người lập tức tràn đầy năng lượng.
Trời không tuyệt đường người, cô hiểu rõ tất cả đều sẽ ổn thôi.
/24
|