60469.“Vì việc Cố Thiên Kỳ nhận chức giám đốc marketing, mọi người đều hay tin một tuần trước đó rồi, bây giờ cô dẫn cậu ấy đi làm quen với những việc khác ở công ty Cố Thị.”
Cố Thiên Tuấn nhìn lướt qua Susan, tiếp theo mở tài liệu trước mặt mình ra.
“Vâng, Cố tổng.” Susan không có biểu cảm gì đặc biệt, cô làm việc như thường lệ rồi nhìn Cố Thiên Kỳ, nói, “Giám đốc Cố, mời theo tôi.”
“Được rồi.” Cố Thiên Kỳ nhún vai, bộ dạng không cam tâm, anh khách sáo vẫy tay chào Cố Thiên Tuấn và cả Trương Hiển Hy, sau đó theo Susan ra ngoài.
“Bye bye!” Trương Hiển Hy nhìn Cố Thiên Kỳ đi ra, và đóng cửa lại, sau đó mới quay sang nhìn Cố Thiên Tuấn.
Trương Hiển Hy thân là một nhà thiết kế thời trang trẻ nổi tiếng, bình thường mặt lạnh như băng và kiệm lời.
Nhưng ở trước mặt Cố Thiên Tuấn, đại khái là do chữ duyên, nên nói khá nhiều: “Tôi nói Thiên Tuấn này, sao anh lại để Cố Thiên Kỳ đến làm giám đốc marketing ở tổng công ty Cố Thị vậy? Anh làm chủ tịch lâu như vậy rồi, nhất định là biết vị trí này không phải ai cũng có thể làm được mà!”
“Anh cảm thấy Cố Thiên Kỳ làm không nổi giám đốc marketing sao?” Cố Thiên Tuấn không tỏ rõ ý kiến rồi nhìn sang Trương Hiển Hy.
“Tôi cảm thấy có chút phiêu đó.” Trương Hiển Hy lắc đầu.
“Thế à?” Cố Thiên Tuấn ngồi dựa ra sau với tư thế thả lỏng người, “Tôi thì lại cảm thấy, dù có đưa luôn cả vị trí chủ tịch tập đoàn Cố Thị cho Cố Thiên Kỳ, thì nó cũng có gan ngồi vào đấy.”
“Điều này không thể nào!” Trương Hiển Hy xua tay, “Thiên Kỳ cũng chỉ mới tốt nghiệp đại học, sao có thể có bản lĩnh to lớn như vậy? Anh xem đi vừa nãy theo anh vào công ty, dáng vẻ non nớt không vững vàng như vậy, thế mà anh lại giao vị trí giám đốc thị trường cho cậu ấy, e là sẽ xảy ra sự cố.”
“Sự cố chắc là sẽ có, chỉ là không biết vì vấn đề năng lực hay là nó cố ý làm vậy thôi.” Cố Thiên Tuấn dùng tay gõ nhẹ lên bàn, giọng bình thản.
“Thiên Tuấn anh nói câu này là ý gì?” Trương Hiển Hy có chút không hiểu.
“Richard, anh có nghe qua một câu nói của người Trung Quốc chưa, sói đội lốt cừu?” Cố Thiên Tuấn bắt đầu cảnh giác kể từ ngày Cố Thiên Kỳ xuất hiện.
Lúc xưa anh đưa Cố Diệp Lâm, Tống Mạn Nhu và Cố Thiên Kỳ sang Mỹ, Cố Thiên Tuấn cũng chưa bao giờ mất cảnh giác với Tống Mạn Nhu, lúc đầu bà ta đã dụ dỗ bố mình thế nào, sau đó vào nhà họ Cố, cuối cùng chiếm giữ vị trí quan trọng ở công ty Cố Thị, đây là những chuyện mà Cố Thiên Tuấn không bao giờ quên được.
Cố Thiên Tuấn cũng biết, dù mình đã đưa bà ta sang Mỹ, nhưng bà ta vẫn dòm ngó công ty Cố Thị! Quả nhiên, sau bốn năm, bà ta lại đưa Cố Thiên Kỳ về bên cạnh mình.
Hơn nữa, hình như Cố Thiên Kỳ có tình cảm đặc biệt với An Điềm, thậm chí anh đang nghĩ đến việc, lần trước An Điềm bị Chu Hán Khanh và Chu Mộng Chỉ bắt cóc, chính cậu ta đã cứu An Điềm. Còn nữa, kế hoạch cụ thể mà Cố Thiên Kỳ chiếm đoạt công ty rốt cuộc là gì, trong tay cậu ta đã có những thông tin gì rồi, những thứ này mình đều không biết, và vẫn phải tiếp tục điều tra.
Nhưng, điều này cũng không sao, nếu cậu ta đã đến rồi, mình vẫn đủ thực lực để cậu ta ngoan ngoãn trở về. Đối với điểm này, Cố Thiên Tuấn rất tự tin.
“Sói đội lốt cừu?” Trương Hiển Hy cau mày suy ngẫm.
Còn Cố Thiên Tuấn chỉ cười nhẹ, không giải thích gì thêm: Không biết bây giờ Cố Thiên Kỳ đã ngồi vào vị trí giám đốc marketing rồi thì bước tiếp theo sẽ làm gì?
Lúc này, Cố Thiên Kỳ và Susan một người đi trước một người đi sau đến các phòng ban chào hỏi, xong rồi cuối cùng cũng đến văn phòng làm việc trước đây của Chu Hán Khánh.
Cố Thiên Kỳ tự nhiên bước vào văn phòng, sau đó ngồi vào vị trí giám đốc.
Susan cũng bước đến theo khuôn phép, sau đó đóng cửa lại.
“Giám đốc Cố.” Susan đi đến trước bàn làm việc, cúi đầu lén nhìn Cố Thiên Kỳ, bây giờ chỉ có hai người họ, cậu chủ của cô sẽ nói gì với cô đây?
Cố Thiên Kỳ ho nhẹ một tiếng hỏi: “Trợ lý Susan, môi trường ở đây không tệ, tôi rất thích.”
“Vậy thì tốt.” Susan ngẩng đầu lên nhìn Cố Thiên Kỳ, nói, “Văn phòng làm việc của cậu là do Cố tổng sắp xếp, đích thân tôi bố trí, môi trường này không những phù hợp với phong cách của cậu, mà còn rất an toàn.”
Nghe thấy ba chữ “rất an toàn”, Cố Thiên Kỳ vểnh môi lên: “Ba từ “rất an toàn” có ý nghĩ gì.”
“Không có máy quay lén hay máy nghe lén.” Cuối cùng thì Susan cũng gỡ bỏ lớp ngụy trang, cô nhìn thẳng vào mắt của Cố Thiên Kỳ, cảm giác thoải mái vô cùng.
“Ừ.” Cố Thiên Kỳ gật đầu, anh do dự, nhìn ánh mắt của Susan dịu dần đi, “Susan, ba năm nay tôi để cô ẩn nấp ở công ty, vất vả cho cô rồi.”
“Không vất vả.” Susan vội lắc đầu, cô nhìn đôi mắt anh tuấn trẻ trung của Cố Thiên Kỳ, đôi mắt tỏa sáng lấp lánh, “Có thể làm việc cho cậu chủ là tôi đã mãn nguyện rồi.”
Cố Thiên Kỳ cười với Susan: “Susan, đợi khi xong việc, tôi nhất định sẽ không bạc đãi cô, chức vụ và địa vị của cô đều sẽ được nâng tầm.”
“Tôi...” Susan nhấp môi, cô ẩn nấp ở công ty Cố Thị thời gian dài như vậy, không phải vì muốn nâng tầm, cô chỉ muốn được mãi mãi ở bên cậu chủ, làm việc cho cậu chủ.
Nhưng, những chuyện này cô đều không thể nói ra được, cô chỉ là một quân cờ của cậu chủ, không thể có quá nhiều tình cảm được, nếu không, ngay cả cơ hội ở bên cậu chủ cũng không có!
Susan khổ tâm, chỉ có thể giờ vờ tỏ vẻ mong muốn đạt được mục tiêu, cô vui vẻ nói, “Cảm ơn cậu chủ.”
“Đây điều là những thứ cô xứng đáng có được.” Cố Thiên Kỳ gác tay lên bàn, chống cằm nói, “Mấy ngày trước, Chu Hán Khanh đã nói tình hình của công ty Cố Thị cho tôi biết rồi, đặc biệt là những người có mối thâm gia với anh ấy, đã đưa cả vào danh sách rồi. Chỉ là, sau khi hành tung của Chu Hán Khanh bại lộ, nhất định Cố Thiên Tuấn sẽ xử lý những người có liên quan đến Chu Hán Khanh, không biết công ty Cố Thị bây giờ còn được bao nhiêu người có thể lợi dụng được.”
“Để Cố Thiên Tuấn tin tưởng tôi tuyệt đối, ngoài việc lần trước tôi tiết lộ danh sách buổi họp đổng sự cho Chu Hán Khanh biết, thì không có qua lại gì với Chu Hán Khanh cả, nên, chỉ biết một số người làm việc cho Chu Hán Khanh, còn những người đằng sau tôi cũng không rõ lắm.”
Susan vội bước đến, nhìn Cố Thiên Kỳ: “Cậu chủ, tôi phải làm gì?”
“Bắt đầu từ bây giờ, bất luận ở đâu đều hãy gọi tôi là giám đốc Cố.” Cố Thiên Kỳ nhìn Susan yêu cầu cô đổi lại cách xưng hô.
Susan phiền muộn cúi đầu xuống, mình vì sự xuất hiện của cậu chủ mà có hơi quá khích rồi, cách gọi “cậu chủ” này phải nhanh chóng bỏ đi thôi!
Nếu không, nói không chừng một ngày nào đó trong tình huống khẩn cấp, mình sẽ gọi cậu chủ trước mặt người ngoài mất, như vậy sẽ làm hỏng mọi việc!
“Xin lỗi, giám đốc Cố.” Susan siết chặt nắm tay, lòng bàn tay đổ rất nhiều mồ hôi.
Cố Thiên Kỳ xua tay, xem như tha thứ cho Susan: “Chiều nay, Thẩm Sở Hà sẽ gửi danh sách cho cô, đến lúc đó cô xem qua đi.”
“Vâng.” Susan cắn chặt môi gật đầu.
“Bây giờ tôi vừa đến công ty Cố Thị, tạm không manh động, cô tiếp tục ở bên cạnh Cố Thiên Tuấn làm việc cho tốt là được rồi, “ Cố Thiên Kỳ dựa vào ghế da, bắt đầu nhắm mắt lại nghỉ ngơi, “Tạm thời tôi không có chuyện gì nữa, đi ra đi.”
“Vâng.” Susan lễ phép khom lưng gật đầu, cô nhìn Cố Thiên Kỳ rồi nhẹ nhàng đi ra.
Tiếng đóng cửa vọng lại, Cố Thiên Kỳ từ từ thở ra: Hôm nay mình đã ngồi lên vị trí giám đốc marketing của tập đoàn Cố Thị rồi, điều này càng cách mục tiêu của mình gần hơn, những mạng lưới giăng tốn công giăng sẵn từ trước giờ phải cẩn thận thu gom lại.
Nhiên Nhiên, hy vọng là sau tất cả mọi việc, ông trời sẽ thuận theo ý con người. Cố Thiên Kỳ đang nhắm mặt lại, nhoẻn miệng cười.
Cố Thiên Tuấn nhìn lướt qua Susan, tiếp theo mở tài liệu trước mặt mình ra.
“Vâng, Cố tổng.” Susan không có biểu cảm gì đặc biệt, cô làm việc như thường lệ rồi nhìn Cố Thiên Kỳ, nói, “Giám đốc Cố, mời theo tôi.”
“Được rồi.” Cố Thiên Kỳ nhún vai, bộ dạng không cam tâm, anh khách sáo vẫy tay chào Cố Thiên Tuấn và cả Trương Hiển Hy, sau đó theo Susan ra ngoài.
“Bye bye!” Trương Hiển Hy nhìn Cố Thiên Kỳ đi ra, và đóng cửa lại, sau đó mới quay sang nhìn Cố Thiên Tuấn.
Trương Hiển Hy thân là một nhà thiết kế thời trang trẻ nổi tiếng, bình thường mặt lạnh như băng và kiệm lời.
Nhưng ở trước mặt Cố Thiên Tuấn, đại khái là do chữ duyên, nên nói khá nhiều: “Tôi nói Thiên Tuấn này, sao anh lại để Cố Thiên Kỳ đến làm giám đốc marketing ở tổng công ty Cố Thị vậy? Anh làm chủ tịch lâu như vậy rồi, nhất định là biết vị trí này không phải ai cũng có thể làm được mà!”
“Anh cảm thấy Cố Thiên Kỳ làm không nổi giám đốc marketing sao?” Cố Thiên Tuấn không tỏ rõ ý kiến rồi nhìn sang Trương Hiển Hy.
“Tôi cảm thấy có chút phiêu đó.” Trương Hiển Hy lắc đầu.
“Thế à?” Cố Thiên Tuấn ngồi dựa ra sau với tư thế thả lỏng người, “Tôi thì lại cảm thấy, dù có đưa luôn cả vị trí chủ tịch tập đoàn Cố Thị cho Cố Thiên Kỳ, thì nó cũng có gan ngồi vào đấy.”
“Điều này không thể nào!” Trương Hiển Hy xua tay, “Thiên Kỳ cũng chỉ mới tốt nghiệp đại học, sao có thể có bản lĩnh to lớn như vậy? Anh xem đi vừa nãy theo anh vào công ty, dáng vẻ non nớt không vững vàng như vậy, thế mà anh lại giao vị trí giám đốc thị trường cho cậu ấy, e là sẽ xảy ra sự cố.”
“Sự cố chắc là sẽ có, chỉ là không biết vì vấn đề năng lực hay là nó cố ý làm vậy thôi.” Cố Thiên Tuấn dùng tay gõ nhẹ lên bàn, giọng bình thản.
“Thiên Tuấn anh nói câu này là ý gì?” Trương Hiển Hy có chút không hiểu.
“Richard, anh có nghe qua một câu nói của người Trung Quốc chưa, sói đội lốt cừu?” Cố Thiên Tuấn bắt đầu cảnh giác kể từ ngày Cố Thiên Kỳ xuất hiện.
Lúc xưa anh đưa Cố Diệp Lâm, Tống Mạn Nhu và Cố Thiên Kỳ sang Mỹ, Cố Thiên Tuấn cũng chưa bao giờ mất cảnh giác với Tống Mạn Nhu, lúc đầu bà ta đã dụ dỗ bố mình thế nào, sau đó vào nhà họ Cố, cuối cùng chiếm giữ vị trí quan trọng ở công ty Cố Thị, đây là những chuyện mà Cố Thiên Tuấn không bao giờ quên được.
Cố Thiên Tuấn cũng biết, dù mình đã đưa bà ta sang Mỹ, nhưng bà ta vẫn dòm ngó công ty Cố Thị! Quả nhiên, sau bốn năm, bà ta lại đưa Cố Thiên Kỳ về bên cạnh mình.
Hơn nữa, hình như Cố Thiên Kỳ có tình cảm đặc biệt với An Điềm, thậm chí anh đang nghĩ đến việc, lần trước An Điềm bị Chu Hán Khanh và Chu Mộng Chỉ bắt cóc, chính cậu ta đã cứu An Điềm. Còn nữa, kế hoạch cụ thể mà Cố Thiên Kỳ chiếm đoạt công ty rốt cuộc là gì, trong tay cậu ta đã có những thông tin gì rồi, những thứ này mình đều không biết, và vẫn phải tiếp tục điều tra.
Nhưng, điều này cũng không sao, nếu cậu ta đã đến rồi, mình vẫn đủ thực lực để cậu ta ngoan ngoãn trở về. Đối với điểm này, Cố Thiên Tuấn rất tự tin.
“Sói đội lốt cừu?” Trương Hiển Hy cau mày suy ngẫm.
Còn Cố Thiên Tuấn chỉ cười nhẹ, không giải thích gì thêm: Không biết bây giờ Cố Thiên Kỳ đã ngồi vào vị trí giám đốc marketing rồi thì bước tiếp theo sẽ làm gì?
Lúc này, Cố Thiên Kỳ và Susan một người đi trước một người đi sau đến các phòng ban chào hỏi, xong rồi cuối cùng cũng đến văn phòng làm việc trước đây của Chu Hán Khánh.
Cố Thiên Kỳ tự nhiên bước vào văn phòng, sau đó ngồi vào vị trí giám đốc.
Susan cũng bước đến theo khuôn phép, sau đó đóng cửa lại.
“Giám đốc Cố.” Susan đi đến trước bàn làm việc, cúi đầu lén nhìn Cố Thiên Kỳ, bây giờ chỉ có hai người họ, cậu chủ của cô sẽ nói gì với cô đây?
Cố Thiên Kỳ ho nhẹ một tiếng hỏi: “Trợ lý Susan, môi trường ở đây không tệ, tôi rất thích.”
“Vậy thì tốt.” Susan ngẩng đầu lên nhìn Cố Thiên Kỳ, nói, “Văn phòng làm việc của cậu là do Cố tổng sắp xếp, đích thân tôi bố trí, môi trường này không những phù hợp với phong cách của cậu, mà còn rất an toàn.”
Nghe thấy ba chữ “rất an toàn”, Cố Thiên Kỳ vểnh môi lên: “Ba từ “rất an toàn” có ý nghĩ gì.”
“Không có máy quay lén hay máy nghe lén.” Cuối cùng thì Susan cũng gỡ bỏ lớp ngụy trang, cô nhìn thẳng vào mắt của Cố Thiên Kỳ, cảm giác thoải mái vô cùng.
“Ừ.” Cố Thiên Kỳ gật đầu, anh do dự, nhìn ánh mắt của Susan dịu dần đi, “Susan, ba năm nay tôi để cô ẩn nấp ở công ty, vất vả cho cô rồi.”
“Không vất vả.” Susan vội lắc đầu, cô nhìn đôi mắt anh tuấn trẻ trung của Cố Thiên Kỳ, đôi mắt tỏa sáng lấp lánh, “Có thể làm việc cho cậu chủ là tôi đã mãn nguyện rồi.”
Cố Thiên Kỳ cười với Susan: “Susan, đợi khi xong việc, tôi nhất định sẽ không bạc đãi cô, chức vụ và địa vị của cô đều sẽ được nâng tầm.”
“Tôi...” Susan nhấp môi, cô ẩn nấp ở công ty Cố Thị thời gian dài như vậy, không phải vì muốn nâng tầm, cô chỉ muốn được mãi mãi ở bên cậu chủ, làm việc cho cậu chủ.
Nhưng, những chuyện này cô đều không thể nói ra được, cô chỉ là một quân cờ của cậu chủ, không thể có quá nhiều tình cảm được, nếu không, ngay cả cơ hội ở bên cậu chủ cũng không có!
Susan khổ tâm, chỉ có thể giờ vờ tỏ vẻ mong muốn đạt được mục tiêu, cô vui vẻ nói, “Cảm ơn cậu chủ.”
“Đây điều là những thứ cô xứng đáng có được.” Cố Thiên Kỳ gác tay lên bàn, chống cằm nói, “Mấy ngày trước, Chu Hán Khanh đã nói tình hình của công ty Cố Thị cho tôi biết rồi, đặc biệt là những người có mối thâm gia với anh ấy, đã đưa cả vào danh sách rồi. Chỉ là, sau khi hành tung của Chu Hán Khanh bại lộ, nhất định Cố Thiên Tuấn sẽ xử lý những người có liên quan đến Chu Hán Khanh, không biết công ty Cố Thị bây giờ còn được bao nhiêu người có thể lợi dụng được.”
“Để Cố Thiên Tuấn tin tưởng tôi tuyệt đối, ngoài việc lần trước tôi tiết lộ danh sách buổi họp đổng sự cho Chu Hán Khanh biết, thì không có qua lại gì với Chu Hán Khanh cả, nên, chỉ biết một số người làm việc cho Chu Hán Khanh, còn những người đằng sau tôi cũng không rõ lắm.”
Susan vội bước đến, nhìn Cố Thiên Kỳ: “Cậu chủ, tôi phải làm gì?”
“Bắt đầu từ bây giờ, bất luận ở đâu đều hãy gọi tôi là giám đốc Cố.” Cố Thiên Kỳ nhìn Susan yêu cầu cô đổi lại cách xưng hô.
Susan phiền muộn cúi đầu xuống, mình vì sự xuất hiện của cậu chủ mà có hơi quá khích rồi, cách gọi “cậu chủ” này phải nhanh chóng bỏ đi thôi!
Nếu không, nói không chừng một ngày nào đó trong tình huống khẩn cấp, mình sẽ gọi cậu chủ trước mặt người ngoài mất, như vậy sẽ làm hỏng mọi việc!
“Xin lỗi, giám đốc Cố.” Susan siết chặt nắm tay, lòng bàn tay đổ rất nhiều mồ hôi.
Cố Thiên Kỳ xua tay, xem như tha thứ cho Susan: “Chiều nay, Thẩm Sở Hà sẽ gửi danh sách cho cô, đến lúc đó cô xem qua đi.”
“Vâng.” Susan cắn chặt môi gật đầu.
“Bây giờ tôi vừa đến công ty Cố Thị, tạm không manh động, cô tiếp tục ở bên cạnh Cố Thiên Tuấn làm việc cho tốt là được rồi, “ Cố Thiên Kỳ dựa vào ghế da, bắt đầu nhắm mắt lại nghỉ ngơi, “Tạm thời tôi không có chuyện gì nữa, đi ra đi.”
“Vâng.” Susan lễ phép khom lưng gật đầu, cô nhìn Cố Thiên Kỳ rồi nhẹ nhàng đi ra.
Tiếng đóng cửa vọng lại, Cố Thiên Kỳ từ từ thở ra: Hôm nay mình đã ngồi lên vị trí giám đốc marketing của tập đoàn Cố Thị rồi, điều này càng cách mục tiêu của mình gần hơn, những mạng lưới giăng tốn công giăng sẵn từ trước giờ phải cẩn thận thu gom lại.
Nhiên Nhiên, hy vọng là sau tất cả mọi việc, ông trời sẽ thuận theo ý con người. Cố Thiên Kỳ đang nhắm mặt lại, nhoẻn miệng cười.
/540
|