~Sáng hôm sau~ Ánh mặt trời chiếu rọi qua khe rèm xuyên đến đôi mắt đang nhắm nghiền của Hạ Ninh Dung. Cô từ từ mở mắt ra, thấy người đàn ông đang nằm quay lưng lại với mình. Ninh Dung hoảng hốt vội mặc lại quần áo rồi lấy ra một cọc tiền để trên tủ cạnh đầu giường, co chân chạy thẳng ra khỏi phòng... Hạ Ninh Dung về đến nhà thì thấy Lâm Bạch Nam đang ngồi trên sopha với vẻ mặt rất tức giận. " Cô đi đâu cả đêm qua không về?" Bạch Nam hắng giọng
"Tôi..." Hạ Ninh Dung có chút chột dạ, liếc mắt qua chỗ khác
"Kính của cô đâu? Để quên chỗ nào rồi? Tối qua tôi vẫn thấy cô đeo mà" Bạch Nam bắt đầu chất vấn
Lúc này Ninh Dung mới chợt nhận ra mình để quên kính ở khách sạn, cô cúi mặt xuống để lộ ra dấu hôn sau gáy. Lâm Bạch Nam bắt gặp liền lên cơn phẫn nộ, xông đến ấn Ninh Dung vào tường, bóp cổ cô... " Ninh Dung, tối qua cô đi ngủ với thằng nào? Hả???""
Hạ Ninh Dung biết mình bị phát hiện thì cũng bất cần. " Tôi có đi với ai thì cũng không thể nào là anh. Tên khốn nạn!"
" Cô dám phản bội tôi!? Cô muốn chết hả?" Bạch Nam siết cổ Ninh Dung, cô kêu lên đau đớn
"Cậu làm cái gì vậy Bạch Nam? Buông Dung Nhi ra" Dương Thư mở cửa xông vào, lôi Lâm Bạch Nam ra
"Đây không phải việc của cậu. Cô ta đi ngủ với trai đến sáng nay mới về kìa"" Bạch Nam quát lên
"Anh oan ức quá nhỉ. Vậy người nào đã cho tôi cái sừng suốt 5 năm trời vậy hả?"" Hạ Ninh Dung cười lạnh, nụ cười mang theo nét khinh thường
Lâm Bạch Nam im bặt, Dương Thư kinh ngạc. "Nghĩ mình là ai hả? Là vua sao mà tự cho mình cái quyền được phạm sai còn người khác thì không?" Ninh Dung
" Dung Nhi, bà đang nói cái gì vậy? Bạch Nam có người khác sao? Lại còn được 5 năm rồi cơ á?" Dương Thư không tin vào tai mình
"Anh có dám nói là anh và Hân Vy chưa từng lên giường không?"
" Hân Vy? Mạc Hân Vy á?" Dương Thư sửng sốt
Hạ Ninh Dung quay qua gật đầu với Dương Thư. Dương Thư tức quá liền xông đến tát thẳng vào mặt Lâm Bạch Nam rồi đuổi anh ta ra khỏi nhà... Một tháng sau, Hạ Ninh Dung cảm thấy khó chịu buồn nôn liền đi khám bác sĩ thì phát hiện mình đã mang thai được một tháng. Điều đặc biệt hơn là cô đã mang thai ba... ~ Sáu năm sau ~ Tại sân bay Thiên Hoàng, một lớn hai nhỏ vui vẻ dắt tay nhau ra khỏi sân bay. Trước cổng sân bay, Dương Thư cầm trên tay một tấm bảng lớn có ghi " *Chào mừng vinh quy bái tổ* ". " Aaa. Chị Dương Thư!!! Em chào chị" Hai đứa trẻ một trai một gái khoảng 5 tuổi chạy lon ton về phía Dương Thư
" Chạy từ từ thôi kẻo ngã" Hạ Ninh Dung hai tay kéo ba cái vali đi đến
" Ôi hai đứa! Đáng yêu quá à, lại đây chị hôn cái" Dương Thư giang tay đón lấy hai đứa trẻ rồi ôm hôn chúng, cả ba hoàn toàn bỏ quên một người nào đó đang phải chật vật kéo ba cái vali to đùng trên tay
" Này, mấy người có thể có tâm chút được không? Không thấy một bà mẹ hai con đang phải vất vả vác nặng đây à? Mau lại giúp" Hạ Ninh Dung cáu kỉnh
Hạ Tử Minh liền chạy lại kéo giúp Hạ Ninh Dung một cái vali. " Vẫn là con trai mẹ có tâm nhất!" Ninh Dung khen ngợi Hạ Tử Minh rồi hôn con một cái
Hạ An Chi cũng chạy lại giúp Ninh Dung một tay, bây giờ người bị bỏ rơi lại chính là Dương Thư... Cả bốn người cùng nhau đi đến chiếc Ferrari LaFerrari màu đỏ tươi... Nhưng lúc này cả bốn người lại ngơ ra nhìn nhau " Này chị Dương Thư. Chị lái chiếc Ferrari này đến thì sao chở được hết cả bốn người lại còn thêm ba cái vali nữa hả?" Hạ Tử Minh nói với vẻ mặt khinh bỉ
" Này nhóc, chị đây đã có lòng lái hẳn siêu xe bản giới hạn đến để đón ba người về nước. Sao nhóc lại trưng ra cái biểu cảm chán ghét đó hả? Thật chẳng dễ thương chút nào" Dương Thư oan ức lên tiếng rồi quay sang cầu cứu Ninh Dung
" Dung Nhi! Bà xem thằng con bà bắt nạt đứa bạn thân 16 năm của bà kìa. Bà phải làm chủ cho tui"
" Hazzzz, lực bất tòng tâm. Cũng do bà có lòng mà không có..." Hạ Ninh Dung hơi ngừng lại một chút " Não"
Cả ba mẹ con cùng rộ lên cười, Dương Thư xị mặt ra giận rỗi. ~ Một lúc sau ~
"Tén tèn... Thấy thế nào? Căn hộ này được chứ?" Dương Thư tự hào khoe khoang
Cả ba mẹ con Hạ Ninh Dung cùng bước vào ngắm nghía xung quanh căn hộ... Đây là một căn hộ ở khu chung cư cao cấp Dương Phong, view toàn thành phố, rộng khoảng 100 mét vuông, có 4 phòng ngủ, 3 phòng tắm, 1 phòng bếp và 1 phòng khách. " Woaaa đẹp quá à!!" Hạ An Chi thích thú reo lên
" Này, căn này chắc đắt lắm nhỉ?" Hạ Ninh Dung quay sang nói với Dương Thư với vẻ mặt lo lắng
" Yên tâm đi, khu chung cư này là của nhà tôi. Bà không cần phải lo, cuối tháng nếu không có tiền trả thì đặt cọc mấy đứa nhóc này là được" Dương Thư vỗ ngực tự tin nói
" Em mới không thèm" Hạ Tử Minh bày ra bộ mặt kiêu ngạo
Dương Thư nói nhỏ vào tai Hạ Ninh Dung "Đứa nhóc này học ai cái tính khó ưa như vậy hả? Ban đầu thấy dễ thương lắm mà" " Này, em nghe thấy hết đó." Hạ Tử Minh lên tiếng
Sau khi đã dọn dẹp xong căn hộ thì cả bốn người cùng nhau đi ăn tối tại nhà hàng XXX.
"Đợt này bà tính ở lại luôn à?" Dương Thư tò mò
" Không muốn tôi ở lại à?"
" Đương nhiên là muốn rồi. Mà sau khi bà đi..." Dương Thư chưa kịp nói hết câu thì nghe thấy có một chất giọng chua lanh lảnh vang lên bên tai
" Zô, là ai đây?"
"Tôi..." Hạ Ninh Dung có chút chột dạ, liếc mắt qua chỗ khác
"Kính của cô đâu? Để quên chỗ nào rồi? Tối qua tôi vẫn thấy cô đeo mà" Bạch Nam bắt đầu chất vấn
Lúc này Ninh Dung mới chợt nhận ra mình để quên kính ở khách sạn, cô cúi mặt xuống để lộ ra dấu hôn sau gáy. Lâm Bạch Nam bắt gặp liền lên cơn phẫn nộ, xông đến ấn Ninh Dung vào tường, bóp cổ cô... " Ninh Dung, tối qua cô đi ngủ với thằng nào? Hả???""
Hạ Ninh Dung biết mình bị phát hiện thì cũng bất cần. " Tôi có đi với ai thì cũng không thể nào là anh. Tên khốn nạn!"
" Cô dám phản bội tôi!? Cô muốn chết hả?" Bạch Nam siết cổ Ninh Dung, cô kêu lên đau đớn
"Cậu làm cái gì vậy Bạch Nam? Buông Dung Nhi ra" Dương Thư mở cửa xông vào, lôi Lâm Bạch Nam ra
"Đây không phải việc của cậu. Cô ta đi ngủ với trai đến sáng nay mới về kìa"" Bạch Nam quát lên
"Anh oan ức quá nhỉ. Vậy người nào đã cho tôi cái sừng suốt 5 năm trời vậy hả?"" Hạ Ninh Dung cười lạnh, nụ cười mang theo nét khinh thường
Lâm Bạch Nam im bặt, Dương Thư kinh ngạc. "Nghĩ mình là ai hả? Là vua sao mà tự cho mình cái quyền được phạm sai còn người khác thì không?" Ninh Dung
" Dung Nhi, bà đang nói cái gì vậy? Bạch Nam có người khác sao? Lại còn được 5 năm rồi cơ á?" Dương Thư không tin vào tai mình
"Anh có dám nói là anh và Hân Vy chưa từng lên giường không?"
" Hân Vy? Mạc Hân Vy á?" Dương Thư sửng sốt
Hạ Ninh Dung quay qua gật đầu với Dương Thư. Dương Thư tức quá liền xông đến tát thẳng vào mặt Lâm Bạch Nam rồi đuổi anh ta ra khỏi nhà... Một tháng sau, Hạ Ninh Dung cảm thấy khó chịu buồn nôn liền đi khám bác sĩ thì phát hiện mình đã mang thai được một tháng. Điều đặc biệt hơn là cô đã mang thai ba... ~ Sáu năm sau ~ Tại sân bay Thiên Hoàng, một lớn hai nhỏ vui vẻ dắt tay nhau ra khỏi sân bay. Trước cổng sân bay, Dương Thư cầm trên tay một tấm bảng lớn có ghi " *Chào mừng vinh quy bái tổ* ". " Aaa. Chị Dương Thư!!! Em chào chị" Hai đứa trẻ một trai một gái khoảng 5 tuổi chạy lon ton về phía Dương Thư
" Chạy từ từ thôi kẻo ngã" Hạ Ninh Dung hai tay kéo ba cái vali đi đến
" Ôi hai đứa! Đáng yêu quá à, lại đây chị hôn cái" Dương Thư giang tay đón lấy hai đứa trẻ rồi ôm hôn chúng, cả ba hoàn toàn bỏ quên một người nào đó đang phải chật vật kéo ba cái vali to đùng trên tay
" Này, mấy người có thể có tâm chút được không? Không thấy một bà mẹ hai con đang phải vất vả vác nặng đây à? Mau lại giúp" Hạ Ninh Dung cáu kỉnh
Hạ Tử Minh liền chạy lại kéo giúp Hạ Ninh Dung một cái vali. " Vẫn là con trai mẹ có tâm nhất!" Ninh Dung khen ngợi Hạ Tử Minh rồi hôn con một cái
Hạ An Chi cũng chạy lại giúp Ninh Dung một tay, bây giờ người bị bỏ rơi lại chính là Dương Thư... Cả bốn người cùng nhau đi đến chiếc Ferrari LaFerrari màu đỏ tươi... Nhưng lúc này cả bốn người lại ngơ ra nhìn nhau " Này chị Dương Thư. Chị lái chiếc Ferrari này đến thì sao chở được hết cả bốn người lại còn thêm ba cái vali nữa hả?" Hạ Tử Minh nói với vẻ mặt khinh bỉ
" Này nhóc, chị đây đã có lòng lái hẳn siêu xe bản giới hạn đến để đón ba người về nước. Sao nhóc lại trưng ra cái biểu cảm chán ghét đó hả? Thật chẳng dễ thương chút nào" Dương Thư oan ức lên tiếng rồi quay sang cầu cứu Ninh Dung
" Dung Nhi! Bà xem thằng con bà bắt nạt đứa bạn thân 16 năm của bà kìa. Bà phải làm chủ cho tui"
" Hazzzz, lực bất tòng tâm. Cũng do bà có lòng mà không có..." Hạ Ninh Dung hơi ngừng lại một chút " Não"
Cả ba mẹ con cùng rộ lên cười, Dương Thư xị mặt ra giận rỗi. ~ Một lúc sau ~
"Tén tèn... Thấy thế nào? Căn hộ này được chứ?" Dương Thư tự hào khoe khoang
Cả ba mẹ con Hạ Ninh Dung cùng bước vào ngắm nghía xung quanh căn hộ... Đây là một căn hộ ở khu chung cư cao cấp Dương Phong, view toàn thành phố, rộng khoảng 100 mét vuông, có 4 phòng ngủ, 3 phòng tắm, 1 phòng bếp và 1 phòng khách. " Woaaa đẹp quá à!!" Hạ An Chi thích thú reo lên
" Này, căn này chắc đắt lắm nhỉ?" Hạ Ninh Dung quay sang nói với Dương Thư với vẻ mặt lo lắng
" Yên tâm đi, khu chung cư này là của nhà tôi. Bà không cần phải lo, cuối tháng nếu không có tiền trả thì đặt cọc mấy đứa nhóc này là được" Dương Thư vỗ ngực tự tin nói
" Em mới không thèm" Hạ Tử Minh bày ra bộ mặt kiêu ngạo
Dương Thư nói nhỏ vào tai Hạ Ninh Dung "Đứa nhóc này học ai cái tính khó ưa như vậy hả? Ban đầu thấy dễ thương lắm mà" " Này, em nghe thấy hết đó." Hạ Tử Minh lên tiếng
Sau khi đã dọn dẹp xong căn hộ thì cả bốn người cùng nhau đi ăn tối tại nhà hàng XXX.
"Đợt này bà tính ở lại luôn à?" Dương Thư tò mò
" Không muốn tôi ở lại à?"
" Đương nhiên là muốn rồi. Mà sau khi bà đi..." Dương Thư chưa kịp nói hết câu thì nghe thấy có một chất giọng chua lanh lảnh vang lên bên tai
" Zô, là ai đây?"
/97
|