“ Người trái đất, hãy đến đây” Lâm Phong vừa nói vừa định vị hết tất cả người trái đất trên hành tinh Pandora và dịch chuyển đến ngay trước mặt hắn.
Một khung cảnh kỳ diệu xảy ra,
“ Ôi chúa tôi, chuyện gì xảy ra, sao tôi lại đến nơi này, a... a... quái vật khổng lồ,... người Na’vi”
“ Không có mặt nạ dưỡng khí, không... không... tôi sắp chết sao... tại sao tôi vẫn thở được trong môi trường này?”
“ Chúng ta đang ở nơi quái quỷ gì vậy”
“ Tôi không biết, một giây trước tôi còn điều khiển xe ủi đất giây sau lại đến đây rồi”
“ Tôi cũng đang ở trong văn phòng thì bị chuyển đến đây”
“ Tôi thì đang lái máy bay”
“ Tôi đang lái con AMP thì đến đây”
“ Súng trường và dao găm của tôi không thấy đâu cả”
“ Tôi cũng vậy, vũ khí bị mất hết”
...
“ Quaritch, anh cũng ở đây, thật tốt quá” Parker vui mừng nói.
“ Giám đốc, xem ra tất cả chúng ta đã bị dịch chuyển đến đây, mọi người chỉ còn lại quân phục, toàn bộ vũ khí bị mất sạch” Quaritch nhíu mày nói.
“ Vừa nãy ta nghe có người nói bảo hộ gì đó thì bị chuyển ra đây, có lẻ liên quan đến người ở giữa hai con quái thú khổng lồ đó, thật không thể tin được” Parker lo lắng nói.
“Jake, cô Grace! Hai người làm sau vậy” Neyriti hét lên khi thấy hai người đứng kế mình bỗng nhiên ngất xỉu.
“ Neyriti, Neyriti, anh ở đây, anh, Jake đây” Jake lúc này đã ra khỏi Avatar trở lại với thể trạng bại liệt nên đi lại khó khăn, chỉ có thể cố hét lớn và vẫy tay gọi Neyriti ở giữa một dòng người nhốn nháo.
“ Em đã tìm thấy anh” Neyriti vui mừng chạy đến bên Jake và chạm tay vào gương mặt của Jake.
“ Anh đã nhìn thấy em” Jake hạnh phúc khi được nhìn thấy Neytiri một cách trực tiếp mà không phải qua Avatar.
“ Neyriti, Jake!” giáo sư Grace chạy ra từ trong nhóm người
“ Cô và Jake bị dịch chuyển đến đây nên Avatar bị ngắt tín hiệu, thật không thể tin được, gần 6 nghìn người đã bị dịch chuyển trong một tích tắc, nều là do người đàn ông đó làm thì ta tin hắn đúng thật là thần” giáo sư Grace nói.
“ Tất cả im lặng cho ta, thật là vô phép trước mặt chủ nhân, các ngươi đáng bị trừng phạt” Simba rống lớn trong giận dữ
“ Thật không biết thân phận, chỉ cần chủ nhân cho phép ta lập tức sẽ xơi tái hết tất cả các ngươi” Alexstraza nói theo.
Mọi người sợ hết hồn khi hai con quái thú khổng lồ gào hét, không tin được là hai con quái vật này đang nói chuyện với bọn họ.
“ Simba, Alexstraza! Không được làm rộn” Lâm Phong nhắc nhở.
“ Dạ, thưa chủ nhân” Simba và Alexstraza lễ phép nói.
“ Hỡi người trái đất, chắc các ngươi đang ngạc nhiên tại sao lại ở đây, đó là do ta đã đem bọn ngươi đến. Chút nữa thôi ta cũng sẽ gửi các ngươi về lại trái đất, từng người sẽ về lại chính ngôi nhả có người thân của mình đang chờ” Lâm Phong nói với giọng điệu từ từ nhưng đối với mọi người trái đất thì như tiếng sấm đánh vào tai.
“ Ngươi nói giỡn chơi à, chúng ta đến đây để kiếm tiền, tìm kiếm vinh quang cho bản thân, ai lại thèm ngươi gửi về chứ” một người lính trái đất cười khẩy nói.
“ Hỗn láo” Simba và Alexstraza đồng thanh gầm lên khiến tên lính vừa nói sợ choáng váng.
“ Peter! Tiền bạc hay vinh quang cũng không đáng giá bằng mạng sống đâu, ta biết ngươi không có vợ con, nhưng cha mẹ già ở Kansas của ngươi sao lại không quan tâm đến” sử dụng Mind Gem Lâm Phong quá dễ dàng đọc được tâm trí của người khác.
“ Làm sao ngươi biết, ngươi là ma quỷ” tên lính sợ hãi la lên.
“ Ta thấy ngươi nên về nhà thì hơn” vừa dứt lời Lâm Phong đã sử dụng Space Gem dịch chuyển Peter về đến nhà cha mẹ hắn ở trái đất.
Mọi người quan sát cảnh tượng trên đều sợ ngây người, Peter đã hoàn toàn biến mất không còn một chút dấu vết.
“ Ngươi đã làm gì Peter, tên ma quỷ này” một người lính hình như là bạn của Peter rống lên, tính chạy đến Lâm Phong.
“ Ngươi bình tĩnh lại nào Harry, Peter chưa chắc đã chết” một người lính khác ôm hắn lại.
“ Các ngươi không cần lo lắng, ta chỉ gửi Peter về nhà cha mẹ hắn ở Kansas thôi” Lâm Phong nói.
Nghe Lâm Phong nói thế mọi người mới từ từ giãn ra.
“ Thưa ngài, xin được hân hạnh làm quen, tôi tên Parker Selfridge, là Giám Đốc phụ trách của tập đoàn RDA” Parker từ trong đám đông bước đến gần Lâm Phong để làm quen.
“ Chào Giám đốc Parker, ta tên Lâm Phong, hiện tại ta là người bảo hộ cho hành tinh này và tương lai cũng sẽ như vậy” Lâm Phong nói.
“ Thưa ngài Lâm Phong, chúng tôi đã thấy được quyền năng mạnh mẽ của ngài, chúng tôi sợ hãi trước ngài, nhưng ngài lại muốn gửi chúng tôi về trái đất mặc cho chúng tôi có muốn hay không, cái đó e là quá độc đoán rồi. Chúng tôi là người dân của đất nước tự do, chúng tôi muốn được thương lượng trên nguyên tắc bình đẳng đôi bên cùng có lợi” Parker hăng say nói.
“ Đúng vậy, chúng tôi muốn thương lượng” Quaritch và mấy người khác cũng nói theo.
“ Thật là mất trí mà” Eytukan và tộc người Na’vi nhìn thấy những người trời này như những tên điên, đối với thần linh mà dám đòi thương lượng, thật sự không biết sống chết mà.
“ Ha ha... thật thú vị” Lâm Phong cười to.
“ Ta biết bọn ngươi đổ bộ đến hành tinh này để khai thác một loại tài nguyên mà các ngươi gọi là Unobtanium, khi các ngươi đến đây khai thác, các ngươi có thương lượng với người dân nơi đây chưa hay là tự ý làm, lợi nhuận thu được từ việc bán Unobtanium các ngươi có chia sẻ cho sinh vật trên hành tinh này không hay là cho vào túi riêng”.
“ Thời gian này các ngươi đang tìm cách khai thác một mỏ Unobtanium vô cùng lớn nằm bên dưới cây thần và cũng là nơi tộc Omaticaya người Na’vi đang sinh sống. Bọn ngươi vì lợi nhuận sẽ dùng đủ mọi cách kể cả vũ lực để chiếm được mỏ Unobtanium này, đừng tưởng ta không biết nhé”.
“ Việc này...? Parker sợ hãi không biết nói gì.
“Nếu là lúc trước ta sẽ không quan tâm đến, để mặc các ngươi muốn làm gì thì làm nhưng không may cho các ngươi là ta đã hứa với nữ thần Eywa sẽ bảo hộ hành tinh này, cho nên muốn thương lượng với ta vẫn chưa đủ tư cách” Lâm Phong lạnh lùng nói.
“ Khoan, xin cho tôi nói một lời, chúng tôi đã xây dựng cơ sở ở đây trong rất nhiều năm, tốn kém rất nhiều, chúng tôi cũng có xây trường học, bệnh viện, siêu thị cho người Na’vi nhưng bọn họ không đoái hoài tới còn hay đốt phá vật tư máy móc của chúng tôi. Các nhà đầu tư của chúng tôi cũng không muốn có xung đột vũ lực, xin ngài đừng hiểu lầm. Xin ngài cho phép chúng tôi tiếp tục khai thác, chúng tôi hứa sẽ không đụng đến khu vực cây thần, chúng tôi sẽ lại xây trường học, cung cấp khoa học kỹ thuật cho họ, ngài thấy thế nào” Parker ra sức thuyết phục.
“ Chúng tôi không cần trường học, bệnh viện hay khoa học kỹ thuật của các người. Người Na’vi chúng tôi đã và sẽ luôn sống hòa nhập với thiên nhiên như tổ tiên chúng tôi trước đây, khi chết sẽ về với mẹ Eywa” Neyriti nhảy ra phản đối lời hứa của Parker.
“ Các ngươi cũng nghe rồi đó, họ không chào đón các ngươi. Từ bây giờ người trái đất sẽ không được phép đặt chân lên hành tinh Pandora này nữa, ngoại trừ những người được ta cho phép, đó là những người sau đây: Jake Sully, Grace Augustine, Norm Spellman, Trudy Chacon, Max Patel. 5 người này là những người có tâm hồn lương thiện được ta chọn lựa cho ở lại, tuy nhiên nếu ai muốn về trái đất thì ta cũng không ép” Lâm Phong cười nói,
“ Thật là tốt quá, đội ơn ngài” Jake và Grace vui mừng thốt lên.
“ Bây giờ ta sẽ tiễn các ngươi về nhà” Lâm Phong vừa nói vừa dùng Mind Gem và Space Gem để định vị và dịch chuyển từng người về đến đúng nhà của họ ở trái đất. Chỉ trong một tích tắc, tất cả gần 6 nghìn người đã biến mất không còn dấu vết.
“ Thật là thần kỳ làm sao” giáo sư Grace cảm thán.
“ Giáo sư Grace, Norm, Trudy, Max! Bây giờ các cơ sở, trang thiết bị bỏ lại sẽ do các ngươi quản lý. Các ngươi hãy làm cho tốt công việc của mình”.
“ Vâng, thưa ngài” cả 4 người vui mừng đáp ứng.
“ Còn Jake, bây giờ ngươi muốn ta chữa lại 2 chân cho ngươi hay là muốn ta chuyển linh hồn từ cơ thể trái đất sang cho Avatar để làm một người Na’vi, ta cho ngươi chọn lựa, nhưng nên nhớ ta chỉ giúp một lần thôi” Lâm Phong nhìn sang Jake và nói.
“ Thật sự có thể chuyển linh hồn sang Avatar sao thưa ngài” Jake kích động hỏi.
“ Đúng vậy, chọn lựa của ngươi là gì?”
“ Ta chọn chuyển linh hồn sang Avatar, làm một người Na’vi thưa ngài” Jake nhìn Neyriti và nắm chặt tay của nàng, Neyriti nhìn Jake cười và hôn nhẹ lên mắt Jake.
“ Được thôi” Lâm Phong nâng tay trái lên, Jake và cơ thể Avatar lập tức bị kéo lại ngồi dựa vào nhau. Soul Gem sáng lên, linh hồn Jake đã được chuyển đến Avatar.
Jake mở mắt ra, yên tâm khi thấy mình đã thành người Na’vi, từ nay đây là cơ thể thật sự của hắn, không phải là một Avatar nữa. Jake trái đất đã chết, giờ chỉ còn một Jake người Na’vi.
“ Jake, Jake, anh đã tỉnh lại, em vui quá, anh đã là một người Na’vi” Neyriti ôm hôn Jake thắm thiết.
“ Cám ơn ngài rất nhiều” Jake lễ phép hướng Lâm Phong quỳ xuống nói.
“ Không có gì, chỉ thuận tay mà thôi” Lâm Phong cười nói.
“ Eytukan, Mo’at! Ta tác hợp cho Jake và Neyriti thành vợ chồng, không biết ý kiến hai ngươi thế nào” Lâm Phong hướng về Eytukan hỏi.
“ Được thần linh tác hợp là phúc của hai đứa và cả người Na’vi, chúng tôi tạ ơn thần” Eytukan cuống quít nói.
“ Vậy thì tốt, đây là quà cưới ta tặng cho hai ngươi” Lâm Phong vừa nói vừa đưa cho Jake và Neyriti 2 cái dây đeo cổ có gắn mặt cẩm thạch.
“ Tạ ơn ngài” Neyriti vả Jake vui mừng nói.
“ Hai mặt ngọc này có chứa năng lượng tinh thần của ta, khi gặp nguy khốn nếu thành tâm cầu khẩn thì nó sẽ giúp các ngươi, thôi ta đi đây” Lâm Phong vừa nói xong thì đã biến mất, ngay cả 2 con thú khổng lồ cũng không thấy đâu.
“ Người Na’vi đời đời đội ơn thần” Eytukan cùng toàn thể người Na’vi quỳ bái về phía Lâm Phong vừa biến mất.
Vào lúc này tại văn phòng Tổng Thống Mỹ ở nhà Trắng, trái đất.
“ Thưa ngài Tổng Thống, tin tức đã được xác nhận, toàn bộ nhân viên được cử đi lên Pandora đều bị dịch chuyển về trái đất, đặc biệt là đều dịch chuyển về đúng nhà của họ, thật là không thể tin được nhưng nó lại là sự thật 100%” một nhân viên mật vụ trong bộ vest đen nói.
“ Còn gì nữa không” Tổng Thống Mỹ trầm ngâm nói.
“ Theo thông tin điều tra ban đầu, trên hành tinh Pandora xuất hiện 2 con quái thú khổng lồ cao hàng trăm mét là Thanator và Toruk, chủ nhân của hai con thú này là một người đàn ông tên Lâm Phong tự xưng là thần, người này có da màu tím, cao khoảng 2 mét, mình đầy cơ bắp, mặc một bộ giáp kim loại vàng óng, đặc biệt găng tay trái có nạm 6 viên ngọc màu sắc khác nhau” nhân viên mật vụ nói.
“ Thật quá hoang đường, vậy tên đó có nói gì không?” Tổng thống hỏi
“ Hắn nói hắn là người bảo hộ cho hành tinh Pandora do nữ thần Eywa đã nhờ vả hắn, Giám đốc Parker Selfridge tập đoàn RDA yêu cầu thương lượng với hắn nhưng không được đồng ý và bị gửi về trái đất. À, có 5 người hắn cho phép ở lại là: Jake Sully, Grace Augustine, Norm Spellman, Trudy Chacon, Max Patel”.
“ Có biết lý do vì sao hắn cho 5 người này ở lại không?”
“ Nghe nhân chứng kể lại là do hắn thấy 5 người này có tâm hồn lương thiện gì đó” nhân viên mật vụ trả lời.
“ William! Ngươi mau đi chuẩn bị phòng, ta muốn nói chuyện ngay với Tổng Thống Nga, Tổng Thống Trung Quốc”
Tại hành tinh Pandora.
Lâm Phong thật sự ra vẫn chưa rời khỏi hành tinh này, hắn chỉ dùng thuật tàng hình để không gây sự chú ý của sinh vật xung quanh. Hai con thú nuôi thì đã được hắn cho vào nhẫn không gian do hắn tự chế, nhẫn không gian này là một tiểu thế giới hắn bắt chước thần quốc của nữ thần Eywa mà tạo ra, cũng có núi non, sông hồ, cây cỏ, động vật y hệt như một hành tinh Pandora thu nhỏ vậy. Mấy ngày nay hắn đi khắp nơi trên hành tinh này để thu thập những sinh vật mà hắn ưa thích để cho vào nhẫn không gian của mình.
“ Xem ra bấy nhiêu cũng đủ rồi, đã đến lúc nên rời đi”
Một khung cảnh kỳ diệu xảy ra,
“ Ôi chúa tôi, chuyện gì xảy ra, sao tôi lại đến nơi này, a... a... quái vật khổng lồ,... người Na’vi”
“ Không có mặt nạ dưỡng khí, không... không... tôi sắp chết sao... tại sao tôi vẫn thở được trong môi trường này?”
“ Chúng ta đang ở nơi quái quỷ gì vậy”
“ Tôi không biết, một giây trước tôi còn điều khiển xe ủi đất giây sau lại đến đây rồi”
“ Tôi cũng đang ở trong văn phòng thì bị chuyển đến đây”
“ Tôi thì đang lái máy bay”
“ Tôi đang lái con AMP thì đến đây”
“ Súng trường và dao găm của tôi không thấy đâu cả”
“ Tôi cũng vậy, vũ khí bị mất hết”
...
“ Quaritch, anh cũng ở đây, thật tốt quá” Parker vui mừng nói.
“ Giám đốc, xem ra tất cả chúng ta đã bị dịch chuyển đến đây, mọi người chỉ còn lại quân phục, toàn bộ vũ khí bị mất sạch” Quaritch nhíu mày nói.
“ Vừa nãy ta nghe có người nói bảo hộ gì đó thì bị chuyển ra đây, có lẻ liên quan đến người ở giữa hai con quái thú khổng lồ đó, thật không thể tin được” Parker lo lắng nói.
“Jake, cô Grace! Hai người làm sau vậy” Neyriti hét lên khi thấy hai người đứng kế mình bỗng nhiên ngất xỉu.
“ Neyriti, Neyriti, anh ở đây, anh, Jake đây” Jake lúc này đã ra khỏi Avatar trở lại với thể trạng bại liệt nên đi lại khó khăn, chỉ có thể cố hét lớn và vẫy tay gọi Neyriti ở giữa một dòng người nhốn nháo.
“ Em đã tìm thấy anh” Neyriti vui mừng chạy đến bên Jake và chạm tay vào gương mặt của Jake.
“ Anh đã nhìn thấy em” Jake hạnh phúc khi được nhìn thấy Neytiri một cách trực tiếp mà không phải qua Avatar.
“ Neyriti, Jake!” giáo sư Grace chạy ra từ trong nhóm người
“ Cô và Jake bị dịch chuyển đến đây nên Avatar bị ngắt tín hiệu, thật không thể tin được, gần 6 nghìn người đã bị dịch chuyển trong một tích tắc, nều là do người đàn ông đó làm thì ta tin hắn đúng thật là thần” giáo sư Grace nói.
“ Tất cả im lặng cho ta, thật là vô phép trước mặt chủ nhân, các ngươi đáng bị trừng phạt” Simba rống lớn trong giận dữ
“ Thật không biết thân phận, chỉ cần chủ nhân cho phép ta lập tức sẽ xơi tái hết tất cả các ngươi” Alexstraza nói theo.
Mọi người sợ hết hồn khi hai con quái thú khổng lồ gào hét, không tin được là hai con quái vật này đang nói chuyện với bọn họ.
“ Simba, Alexstraza! Không được làm rộn” Lâm Phong nhắc nhở.
“ Dạ, thưa chủ nhân” Simba và Alexstraza lễ phép nói.
“ Hỡi người trái đất, chắc các ngươi đang ngạc nhiên tại sao lại ở đây, đó là do ta đã đem bọn ngươi đến. Chút nữa thôi ta cũng sẽ gửi các ngươi về lại trái đất, từng người sẽ về lại chính ngôi nhả có người thân của mình đang chờ” Lâm Phong nói với giọng điệu từ từ nhưng đối với mọi người trái đất thì như tiếng sấm đánh vào tai.
“ Ngươi nói giỡn chơi à, chúng ta đến đây để kiếm tiền, tìm kiếm vinh quang cho bản thân, ai lại thèm ngươi gửi về chứ” một người lính trái đất cười khẩy nói.
“ Hỗn láo” Simba và Alexstraza đồng thanh gầm lên khiến tên lính vừa nói sợ choáng váng.
“ Peter! Tiền bạc hay vinh quang cũng không đáng giá bằng mạng sống đâu, ta biết ngươi không có vợ con, nhưng cha mẹ già ở Kansas của ngươi sao lại không quan tâm đến” sử dụng Mind Gem Lâm Phong quá dễ dàng đọc được tâm trí của người khác.
“ Làm sao ngươi biết, ngươi là ma quỷ” tên lính sợ hãi la lên.
“ Ta thấy ngươi nên về nhà thì hơn” vừa dứt lời Lâm Phong đã sử dụng Space Gem dịch chuyển Peter về đến nhà cha mẹ hắn ở trái đất.
Mọi người quan sát cảnh tượng trên đều sợ ngây người, Peter đã hoàn toàn biến mất không còn một chút dấu vết.
“ Ngươi đã làm gì Peter, tên ma quỷ này” một người lính hình như là bạn của Peter rống lên, tính chạy đến Lâm Phong.
“ Ngươi bình tĩnh lại nào Harry, Peter chưa chắc đã chết” một người lính khác ôm hắn lại.
“ Các ngươi không cần lo lắng, ta chỉ gửi Peter về nhà cha mẹ hắn ở Kansas thôi” Lâm Phong nói.
Nghe Lâm Phong nói thế mọi người mới từ từ giãn ra.
“ Thưa ngài, xin được hân hạnh làm quen, tôi tên Parker Selfridge, là Giám Đốc phụ trách của tập đoàn RDA” Parker từ trong đám đông bước đến gần Lâm Phong để làm quen.
“ Chào Giám đốc Parker, ta tên Lâm Phong, hiện tại ta là người bảo hộ cho hành tinh này và tương lai cũng sẽ như vậy” Lâm Phong nói.
“ Thưa ngài Lâm Phong, chúng tôi đã thấy được quyền năng mạnh mẽ của ngài, chúng tôi sợ hãi trước ngài, nhưng ngài lại muốn gửi chúng tôi về trái đất mặc cho chúng tôi có muốn hay không, cái đó e là quá độc đoán rồi. Chúng tôi là người dân của đất nước tự do, chúng tôi muốn được thương lượng trên nguyên tắc bình đẳng đôi bên cùng có lợi” Parker hăng say nói.
“ Đúng vậy, chúng tôi muốn thương lượng” Quaritch và mấy người khác cũng nói theo.
“ Thật là mất trí mà” Eytukan và tộc người Na’vi nhìn thấy những người trời này như những tên điên, đối với thần linh mà dám đòi thương lượng, thật sự không biết sống chết mà.
“ Ha ha... thật thú vị” Lâm Phong cười to.
“ Ta biết bọn ngươi đổ bộ đến hành tinh này để khai thác một loại tài nguyên mà các ngươi gọi là Unobtanium, khi các ngươi đến đây khai thác, các ngươi có thương lượng với người dân nơi đây chưa hay là tự ý làm, lợi nhuận thu được từ việc bán Unobtanium các ngươi có chia sẻ cho sinh vật trên hành tinh này không hay là cho vào túi riêng”.
“ Thời gian này các ngươi đang tìm cách khai thác một mỏ Unobtanium vô cùng lớn nằm bên dưới cây thần và cũng là nơi tộc Omaticaya người Na’vi đang sinh sống. Bọn ngươi vì lợi nhuận sẽ dùng đủ mọi cách kể cả vũ lực để chiếm được mỏ Unobtanium này, đừng tưởng ta không biết nhé”.
“ Việc này...? Parker sợ hãi không biết nói gì.
“Nếu là lúc trước ta sẽ không quan tâm đến, để mặc các ngươi muốn làm gì thì làm nhưng không may cho các ngươi là ta đã hứa với nữ thần Eywa sẽ bảo hộ hành tinh này, cho nên muốn thương lượng với ta vẫn chưa đủ tư cách” Lâm Phong lạnh lùng nói.
“ Khoan, xin cho tôi nói một lời, chúng tôi đã xây dựng cơ sở ở đây trong rất nhiều năm, tốn kém rất nhiều, chúng tôi cũng có xây trường học, bệnh viện, siêu thị cho người Na’vi nhưng bọn họ không đoái hoài tới còn hay đốt phá vật tư máy móc của chúng tôi. Các nhà đầu tư của chúng tôi cũng không muốn có xung đột vũ lực, xin ngài đừng hiểu lầm. Xin ngài cho phép chúng tôi tiếp tục khai thác, chúng tôi hứa sẽ không đụng đến khu vực cây thần, chúng tôi sẽ lại xây trường học, cung cấp khoa học kỹ thuật cho họ, ngài thấy thế nào” Parker ra sức thuyết phục.
“ Chúng tôi không cần trường học, bệnh viện hay khoa học kỹ thuật của các người. Người Na’vi chúng tôi đã và sẽ luôn sống hòa nhập với thiên nhiên như tổ tiên chúng tôi trước đây, khi chết sẽ về với mẹ Eywa” Neyriti nhảy ra phản đối lời hứa của Parker.
“ Các ngươi cũng nghe rồi đó, họ không chào đón các ngươi. Từ bây giờ người trái đất sẽ không được phép đặt chân lên hành tinh Pandora này nữa, ngoại trừ những người được ta cho phép, đó là những người sau đây: Jake Sully, Grace Augustine, Norm Spellman, Trudy Chacon, Max Patel. 5 người này là những người có tâm hồn lương thiện được ta chọn lựa cho ở lại, tuy nhiên nếu ai muốn về trái đất thì ta cũng không ép” Lâm Phong cười nói,
“ Thật là tốt quá, đội ơn ngài” Jake và Grace vui mừng thốt lên.
“ Bây giờ ta sẽ tiễn các ngươi về nhà” Lâm Phong vừa nói vừa dùng Mind Gem và Space Gem để định vị và dịch chuyển từng người về đến đúng nhà của họ ở trái đất. Chỉ trong một tích tắc, tất cả gần 6 nghìn người đã biến mất không còn dấu vết.
“ Thật là thần kỳ làm sao” giáo sư Grace cảm thán.
“ Giáo sư Grace, Norm, Trudy, Max! Bây giờ các cơ sở, trang thiết bị bỏ lại sẽ do các ngươi quản lý. Các ngươi hãy làm cho tốt công việc của mình”.
“ Vâng, thưa ngài” cả 4 người vui mừng đáp ứng.
“ Còn Jake, bây giờ ngươi muốn ta chữa lại 2 chân cho ngươi hay là muốn ta chuyển linh hồn từ cơ thể trái đất sang cho Avatar để làm một người Na’vi, ta cho ngươi chọn lựa, nhưng nên nhớ ta chỉ giúp một lần thôi” Lâm Phong nhìn sang Jake và nói.
“ Thật sự có thể chuyển linh hồn sang Avatar sao thưa ngài” Jake kích động hỏi.
“ Đúng vậy, chọn lựa của ngươi là gì?”
“ Ta chọn chuyển linh hồn sang Avatar, làm một người Na’vi thưa ngài” Jake nhìn Neyriti và nắm chặt tay của nàng, Neyriti nhìn Jake cười và hôn nhẹ lên mắt Jake.
“ Được thôi” Lâm Phong nâng tay trái lên, Jake và cơ thể Avatar lập tức bị kéo lại ngồi dựa vào nhau. Soul Gem sáng lên, linh hồn Jake đã được chuyển đến Avatar.
Jake mở mắt ra, yên tâm khi thấy mình đã thành người Na’vi, từ nay đây là cơ thể thật sự của hắn, không phải là một Avatar nữa. Jake trái đất đã chết, giờ chỉ còn một Jake người Na’vi.
“ Jake, Jake, anh đã tỉnh lại, em vui quá, anh đã là một người Na’vi” Neyriti ôm hôn Jake thắm thiết.
“ Cám ơn ngài rất nhiều” Jake lễ phép hướng Lâm Phong quỳ xuống nói.
“ Không có gì, chỉ thuận tay mà thôi” Lâm Phong cười nói.
“ Eytukan, Mo’at! Ta tác hợp cho Jake và Neyriti thành vợ chồng, không biết ý kiến hai ngươi thế nào” Lâm Phong hướng về Eytukan hỏi.
“ Được thần linh tác hợp là phúc của hai đứa và cả người Na’vi, chúng tôi tạ ơn thần” Eytukan cuống quít nói.
“ Vậy thì tốt, đây là quà cưới ta tặng cho hai ngươi” Lâm Phong vừa nói vừa đưa cho Jake và Neyriti 2 cái dây đeo cổ có gắn mặt cẩm thạch.
“ Tạ ơn ngài” Neyriti vả Jake vui mừng nói.
“ Hai mặt ngọc này có chứa năng lượng tinh thần của ta, khi gặp nguy khốn nếu thành tâm cầu khẩn thì nó sẽ giúp các ngươi, thôi ta đi đây” Lâm Phong vừa nói xong thì đã biến mất, ngay cả 2 con thú khổng lồ cũng không thấy đâu.
“ Người Na’vi đời đời đội ơn thần” Eytukan cùng toàn thể người Na’vi quỳ bái về phía Lâm Phong vừa biến mất.
Vào lúc này tại văn phòng Tổng Thống Mỹ ở nhà Trắng, trái đất.
“ Thưa ngài Tổng Thống, tin tức đã được xác nhận, toàn bộ nhân viên được cử đi lên Pandora đều bị dịch chuyển về trái đất, đặc biệt là đều dịch chuyển về đúng nhà của họ, thật là không thể tin được nhưng nó lại là sự thật 100%” một nhân viên mật vụ trong bộ vest đen nói.
“ Còn gì nữa không” Tổng Thống Mỹ trầm ngâm nói.
“ Theo thông tin điều tra ban đầu, trên hành tinh Pandora xuất hiện 2 con quái thú khổng lồ cao hàng trăm mét là Thanator và Toruk, chủ nhân của hai con thú này là một người đàn ông tên Lâm Phong tự xưng là thần, người này có da màu tím, cao khoảng 2 mét, mình đầy cơ bắp, mặc một bộ giáp kim loại vàng óng, đặc biệt găng tay trái có nạm 6 viên ngọc màu sắc khác nhau” nhân viên mật vụ nói.
“ Thật quá hoang đường, vậy tên đó có nói gì không?” Tổng thống hỏi
“ Hắn nói hắn là người bảo hộ cho hành tinh Pandora do nữ thần Eywa đã nhờ vả hắn, Giám đốc Parker Selfridge tập đoàn RDA yêu cầu thương lượng với hắn nhưng không được đồng ý và bị gửi về trái đất. À, có 5 người hắn cho phép ở lại là: Jake Sully, Grace Augustine, Norm Spellman, Trudy Chacon, Max Patel”.
“ Có biết lý do vì sao hắn cho 5 người này ở lại không?”
“ Nghe nhân chứng kể lại là do hắn thấy 5 người này có tâm hồn lương thiện gì đó” nhân viên mật vụ trả lời.
“ William! Ngươi mau đi chuẩn bị phòng, ta muốn nói chuyện ngay với Tổng Thống Nga, Tổng Thống Trung Quốc”
Tại hành tinh Pandora.
Lâm Phong thật sự ra vẫn chưa rời khỏi hành tinh này, hắn chỉ dùng thuật tàng hình để không gây sự chú ý của sinh vật xung quanh. Hai con thú nuôi thì đã được hắn cho vào nhẫn không gian do hắn tự chế, nhẫn không gian này là một tiểu thế giới hắn bắt chước thần quốc của nữ thần Eywa mà tạo ra, cũng có núi non, sông hồ, cây cỏ, động vật y hệt như một hành tinh Pandora thu nhỏ vậy. Mấy ngày nay hắn đi khắp nơi trên hành tinh này để thu thập những sinh vật mà hắn ưa thích để cho vào nhẫn không gian của mình.
“ Xem ra bấy nhiêu cũng đủ rồi, đã đến lúc nên rời đi”
/264
|