Một quyền đánh ra, tất cả sinh linh đều diệt tuyệt, vô số quyền ảnh như phá thiên diệt địa, ào ào đánh tới Hắc Phong.
“ Thánh Linh Kiếm Pháp, Kiếm 23”
Một cỗ lực lượng đóng băng thời không trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Thiên Hạ Hội, tất cả mọi người trong phạm vi Thiên Hạ Hội đều không thể chuyển động, ngay cả Tuyệt Vô Thần đang thi triển Sát Quyền cũng giống như bị làm chậm lại hàng vạn lần, di chuyển vô cùng chậm chạp.
Đạo Nguyên Thần màu vàng óng của Hắc Phong nhanh chóng hóa thành kiếm quang chói mắt, như tia chớp vàng xuyên thủng qua chân khí tráo bao phủ lấy Tuyệt Vô Thần rồi không dừng lại, đi xuyên qua mi tâm của hắn.
Thanh kiếm quang vàng óng như tia chớp lóe lên một lượt khắp phạm vi Thiên Hạ Hội, trong phút chốc người của Vô Thần Tuyệt Cung tham gia đánh chiếm Thiên Hạ Hội lần này, kể cả Tuyệt Thiên, mẹ của hắn Nhan Doanh đều bị thanh kiếm quang xuyên qua đỉnh đầu, chết ngay tại chỗ.
“ Rầm... rầm... rầm...” hàng loạt người của Vô Thần Tuyệt Cung ngã xuống ngay tại chỗ, trước khi chết ánh mắt của bọn họ còn mở trừng, gương mặt biểu hiện kinh hoàng tột độ.
“ Oành... Oành” một quyền kinh khủng của Tuyệt Vô Thần lúc này vẫn còn phát tác đánh oanh kích vào khoảng không, làm hủy diệt cả một phần tư đại điện thành tro bụi.
Sau đòn này, Tuyệt Vô Thần mắt mũi miệng đều chảy máu, hắn đi tới được mấy bước rồi quỳ gục chết trên sàn nhà.
“ Ai nha nha... Ông trời ơi... Bang Chủ thật đã giết chết Tuyệt Vô Thần, Bang Chủ thật đã giết chết Tuyệt Vô Thần... Bang chủ thật là quá vĩ đại a...quá tài giỏi...” Văn Sửu Sửu luôn ẩn nấp từ xa quan sát trận chiến của Hắc Phong, khi thấy Tuyệt Vô Thần gục chết thì thần sắc kích động vô cùng chạy lại phía Hắc Phong thốt lên.
Hắc Phong thấy biểu tình phấn khích của Văn Sửu Sửu thì cười nói: “ Được rồi, còn ngẩn ra đó làm gì, mau nói các đệ tử dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ Thiên Hạ Hội cho ta”
“ Dạ, dạ, Sửu Sửu lập tức sai người đi dọn dẹp” Văn Sửu Sửu nghe vậy thì tỉnh hồn, vội vã đáp.
“ Tên Phá Quân sư huynh của Vô Danh không có tham gia lần này, xem ra hắn cũng biết ta lợi hại, có ý tứ” Hắc Phong cười thầm trong lòng, Phá Quân sở dĩ không tham gia sự kiện lần này chủ yếu là vì e ngại Tuyệt Vô Thần sẽ thất bại, Phá Quân biết rất rõ thực lực của Thiên Kiếm Vô Danh, mà ngay cả Vô Danh cũng bị Hắc Phong đánh bại và giam giữ thì hắn làm sao không dè chừng cho được.
Tin tức Tuyệt Vô Thần cùng mấy ngàn đệ tử Vô Thần Tuyệt Cung đi đánh chiếm Thiên Hạ Hội, nhưng cuối cùng lại bị Hắc Phong Bang chủ Thiên Hạ Hội toàn bộ đánh chết chẳng mấy chốc đã lan truyền khắp võ lâm Trung Nguyên, gây nên chấn động vô cùng lớn. Tuyệt Vô Thần chết làm cho Vô Thần Tuyệt Cung hoàn toàn tan rã, Tuyệt Tâm vì lo sợ bị Thiên Hạ Hội trả thù ngay lập tức dẫn dắt tàn dư còn sót lại quay trở lại Đông Doanh.
Thiên Hạ Hội một lần nữa trở thành Bá Chủ của Võ lâm trung nguyên, không có thế lực nào dám mạo phạm. Sau sự kiện Vô Thần Tuyệt Cung xâm lấn Trung Nguyên lần này, rất nhiều nhân sĩ võ lâm tự nguyện đầu nhập vào Thiên Hạ Hội, làm cho Thiên Hạ Hội trong thời gian ngắn gia tăng thực lực lên rất nhiều.
Nửa năm thời gian nhanh chóng trôi qua, tại đại điện Thiên Hạ Hội mới xây dựng lại, Hắc Phong đang ngồi thong thả uống trà với Khổng Từ và Đoạn Lãng. Khổng Từ gương mặt vẫn xinh đẹp vô cùng nhưng thân hình hơi có mập ra, đặc biệt là phần bụng phình lên thấy rõ.
“ Khổng Từ, nàng đang mang thai không cần phải làm mấy chuyện này, để cho thị nữ làm là được rồi” Hắc Phong ánh mắt trìu mến nhìn Khổng Từ nói.
“ Không sao mà, thiếp biết chàng thích ăn bánh Quế Hoa nên sẵn tay làm một ít, chàng nếm thử xem” Khổng Từ khẽ cười, dịu dàng đưa cho Hắc Phong dĩa bánh.
Hắc Phong cầm lấy một cái đưa lên miệng nếm: “ Ừm, bánh nàng làm lúc nào cũng ngon cả”
“ Lãng đệ, chú cũng nếm thử bánh này xem có vừa miệng không” Khổng Từ đưa cái dĩa bánh cho Đoạn Lãng nói.
“ Cám ơn đại tẩu, đệ thật có lộc ăn a” Đoạn Lãng cũng lấy một cái bánh cho vào miệng.
“ Ưm, thật ngon, đại tẩu quả rất khéo tay”
“ Chủ nhân, ở bên ngoài có một người xưng là Đệ Nhất Tà Hoàng đến thăm”
Đúng lúc này hai chị em Đồng Hoàng bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Hắc Phong, đồng thời mở miệng nói.
“ Đệ Nhất Tà Hoàng...” Hắc Phong trên mặt lộ ra vẻ âm trầm, hắn không nghĩ tới cái lão gia hỏa này lại tới tìm hắn, không phải nói lão già này sau khi tự phế đôi tay đã không bao giờ rời khỏi Sinh Tử Môn sao?
“ Đại ca, Đệ Nhất Tà Hoàng là ai?” Đoạn Lãng ở một bên thấy thái độ của Hắc Phong thì nghi hoặc hỏi.
“ Là một gã mà so với Tuyệt Vô Thần còn lợi hại hơn”
Hắc Phong ánh mắt lóe lên tinh quang, Đệ Nhất Tà Hoàng đã đích thân đến đây tìm hắn, thế nào cũng phải xảy ra một trận chiến.
“ So với Tuyệt Vô Thần còn lợi hại hơn?, đại ca đã từng nói Tuyệt Vô Thần tu vi là Nguyên Thần Cảnh đỉnh phong, vậy cái tên Đệ Nhất Tà Hoàng này...” Đoạn Lãng nghe Hắc Phong nói vậy thì âm thầm kinh hãi, vội vã theo phía sau Hắc Phong đi ra ngoài đại sảnh.
“ Đệ Nhất Tà Hoàng đại giá quang lâm, Hắc Phong thật lấy làm vinh hạnh”
Hắc Phong chậm rãi đi ra, hắn nhìn thấy ngoài đại sảnh có bốn thân ảnh đang chờ, hai nam hai nữ. Dẫn đầu là một lão giả râu tóc bạc phơ, thân mặc đạo bào màu tím, toàn thân phát ra khí thế sắc bén vô cùng cường đại, hơn nữa quan trọng là hai tay của lão hoàn toàn không chút tổn hại gì. Lão già này không ai khác chính là Đệ Nhất Tà Hoàng.
Đứng bên cạnh lão giả là một người vô cùng mập mạp, gương mặt mập ú, tròn vo có đường nét hao hao giống heo, rõ ràng chính là Đệ Tam Trư Hoàng.
Phía sau lão giả là một cô gái vô cùng xinh đẹp mặc quần áo màu trắng, ánh mắt nàng long lanh như nước nhưng thoáng phát ra sát ý khi nhìn thấy Hắc Phong đi tới. Cô gái này chính là con gái của Độc Cô Nhất Phương, Độc Cô Mộng, cũng chính là đệ tử của Đệ Nhất Tà Hoàng.
Mà đứng ở Trư Hoàng phía sau cũng có một cô gái, dáng dấp yêu kiều, da thịt trắng trẻo, trên mặt mang khăn che, nàng thân mặc quần áo màu tím, đôi mắt nàng long lanh như làn thu thủy vô cùng mê người. Cô gái này nếu như Hắc Phong không có nhìn lầm, nàng chính là Đệ Nhị Mộng, con gái của Đệ Nhị Đao Hoàng.
“ Ngươi chính là Hắc Phong, Bang Chủ Thiên Hạ Hội, người đã giết chết Độc Cô Nhất Phương và con trai hắn Độc Cô Minh?” Đệ Nhất Tà Hoàng ánh mắt sắc bén nhìn một lượt Hắc Phong lạnh lùng nói.
“ Ngươi là Đệ Nhất Tà Hoàng?”
Hắc Phong ánh mắt cũng quan sát một lượt Đệ Nhất Tà Hoàng, hắn thầm ngạc nghiên khi thấy đôi tay của Đệ Nhất Tà Hoàng hoàn toàn không tổn hại, lại càng kinh ngạc hơn khi thấy trên đỉnh đầu của Đệ Nhất Tà Hoàng có một đóa hoa sen nhỏ màu đen tuyền, đóa hoa sen này liên tục phát ra hắc quang vô cùng yêu dị.
“ Chủ nhân, đóa hoa sen màu đen này không tầm thường một chút nào, nếu tiểu Nghịch Đạo hấp thu được nó sẽ có thể khôi phục thương thế, trở lại thành Tiên Thiên Chí Bảo hoàn chỉnh” trong đại não của Hắc Phong đột nhiên vang lên thanh âm non nớt của Nghịch Đạo Châu.
“ Ngươi có chắc chắn không?”
“ Đúng vậy Chủ nhân, tiểu Nghịch Đạo rất cần nó” trong lời nói non nớt của Nghịch Đạo Châu không dấu nổi vẻ thèm muốn.
“ Thánh Linh Kiếm Pháp, Kiếm 23”
Một cỗ lực lượng đóng băng thời không trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Thiên Hạ Hội, tất cả mọi người trong phạm vi Thiên Hạ Hội đều không thể chuyển động, ngay cả Tuyệt Vô Thần đang thi triển Sát Quyền cũng giống như bị làm chậm lại hàng vạn lần, di chuyển vô cùng chậm chạp.
Đạo Nguyên Thần màu vàng óng của Hắc Phong nhanh chóng hóa thành kiếm quang chói mắt, như tia chớp vàng xuyên thủng qua chân khí tráo bao phủ lấy Tuyệt Vô Thần rồi không dừng lại, đi xuyên qua mi tâm của hắn.
Thanh kiếm quang vàng óng như tia chớp lóe lên một lượt khắp phạm vi Thiên Hạ Hội, trong phút chốc người của Vô Thần Tuyệt Cung tham gia đánh chiếm Thiên Hạ Hội lần này, kể cả Tuyệt Thiên, mẹ của hắn Nhan Doanh đều bị thanh kiếm quang xuyên qua đỉnh đầu, chết ngay tại chỗ.
“ Rầm... rầm... rầm...” hàng loạt người của Vô Thần Tuyệt Cung ngã xuống ngay tại chỗ, trước khi chết ánh mắt của bọn họ còn mở trừng, gương mặt biểu hiện kinh hoàng tột độ.
“ Oành... Oành” một quyền kinh khủng của Tuyệt Vô Thần lúc này vẫn còn phát tác đánh oanh kích vào khoảng không, làm hủy diệt cả một phần tư đại điện thành tro bụi.
Sau đòn này, Tuyệt Vô Thần mắt mũi miệng đều chảy máu, hắn đi tới được mấy bước rồi quỳ gục chết trên sàn nhà.
“ Ai nha nha... Ông trời ơi... Bang Chủ thật đã giết chết Tuyệt Vô Thần, Bang Chủ thật đã giết chết Tuyệt Vô Thần... Bang chủ thật là quá vĩ đại a...quá tài giỏi...” Văn Sửu Sửu luôn ẩn nấp từ xa quan sát trận chiến của Hắc Phong, khi thấy Tuyệt Vô Thần gục chết thì thần sắc kích động vô cùng chạy lại phía Hắc Phong thốt lên.
Hắc Phong thấy biểu tình phấn khích của Văn Sửu Sửu thì cười nói: “ Được rồi, còn ngẩn ra đó làm gì, mau nói các đệ tử dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ Thiên Hạ Hội cho ta”
“ Dạ, dạ, Sửu Sửu lập tức sai người đi dọn dẹp” Văn Sửu Sửu nghe vậy thì tỉnh hồn, vội vã đáp.
“ Tên Phá Quân sư huynh của Vô Danh không có tham gia lần này, xem ra hắn cũng biết ta lợi hại, có ý tứ” Hắc Phong cười thầm trong lòng, Phá Quân sở dĩ không tham gia sự kiện lần này chủ yếu là vì e ngại Tuyệt Vô Thần sẽ thất bại, Phá Quân biết rất rõ thực lực của Thiên Kiếm Vô Danh, mà ngay cả Vô Danh cũng bị Hắc Phong đánh bại và giam giữ thì hắn làm sao không dè chừng cho được.
Tin tức Tuyệt Vô Thần cùng mấy ngàn đệ tử Vô Thần Tuyệt Cung đi đánh chiếm Thiên Hạ Hội, nhưng cuối cùng lại bị Hắc Phong Bang chủ Thiên Hạ Hội toàn bộ đánh chết chẳng mấy chốc đã lan truyền khắp võ lâm Trung Nguyên, gây nên chấn động vô cùng lớn. Tuyệt Vô Thần chết làm cho Vô Thần Tuyệt Cung hoàn toàn tan rã, Tuyệt Tâm vì lo sợ bị Thiên Hạ Hội trả thù ngay lập tức dẫn dắt tàn dư còn sót lại quay trở lại Đông Doanh.
Thiên Hạ Hội một lần nữa trở thành Bá Chủ của Võ lâm trung nguyên, không có thế lực nào dám mạo phạm. Sau sự kiện Vô Thần Tuyệt Cung xâm lấn Trung Nguyên lần này, rất nhiều nhân sĩ võ lâm tự nguyện đầu nhập vào Thiên Hạ Hội, làm cho Thiên Hạ Hội trong thời gian ngắn gia tăng thực lực lên rất nhiều.
Nửa năm thời gian nhanh chóng trôi qua, tại đại điện Thiên Hạ Hội mới xây dựng lại, Hắc Phong đang ngồi thong thả uống trà với Khổng Từ và Đoạn Lãng. Khổng Từ gương mặt vẫn xinh đẹp vô cùng nhưng thân hình hơi có mập ra, đặc biệt là phần bụng phình lên thấy rõ.
“ Khổng Từ, nàng đang mang thai không cần phải làm mấy chuyện này, để cho thị nữ làm là được rồi” Hắc Phong ánh mắt trìu mến nhìn Khổng Từ nói.
“ Không sao mà, thiếp biết chàng thích ăn bánh Quế Hoa nên sẵn tay làm một ít, chàng nếm thử xem” Khổng Từ khẽ cười, dịu dàng đưa cho Hắc Phong dĩa bánh.
Hắc Phong cầm lấy một cái đưa lên miệng nếm: “ Ừm, bánh nàng làm lúc nào cũng ngon cả”
“ Lãng đệ, chú cũng nếm thử bánh này xem có vừa miệng không” Khổng Từ đưa cái dĩa bánh cho Đoạn Lãng nói.
“ Cám ơn đại tẩu, đệ thật có lộc ăn a” Đoạn Lãng cũng lấy một cái bánh cho vào miệng.
“ Ưm, thật ngon, đại tẩu quả rất khéo tay”
“ Chủ nhân, ở bên ngoài có một người xưng là Đệ Nhất Tà Hoàng đến thăm”
Đúng lúc này hai chị em Đồng Hoàng bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Hắc Phong, đồng thời mở miệng nói.
“ Đệ Nhất Tà Hoàng...” Hắc Phong trên mặt lộ ra vẻ âm trầm, hắn không nghĩ tới cái lão gia hỏa này lại tới tìm hắn, không phải nói lão già này sau khi tự phế đôi tay đã không bao giờ rời khỏi Sinh Tử Môn sao?
“ Đại ca, Đệ Nhất Tà Hoàng là ai?” Đoạn Lãng ở một bên thấy thái độ của Hắc Phong thì nghi hoặc hỏi.
“ Là một gã mà so với Tuyệt Vô Thần còn lợi hại hơn”
Hắc Phong ánh mắt lóe lên tinh quang, Đệ Nhất Tà Hoàng đã đích thân đến đây tìm hắn, thế nào cũng phải xảy ra một trận chiến.
“ So với Tuyệt Vô Thần còn lợi hại hơn?, đại ca đã từng nói Tuyệt Vô Thần tu vi là Nguyên Thần Cảnh đỉnh phong, vậy cái tên Đệ Nhất Tà Hoàng này...” Đoạn Lãng nghe Hắc Phong nói vậy thì âm thầm kinh hãi, vội vã theo phía sau Hắc Phong đi ra ngoài đại sảnh.
“ Đệ Nhất Tà Hoàng đại giá quang lâm, Hắc Phong thật lấy làm vinh hạnh”
Hắc Phong chậm rãi đi ra, hắn nhìn thấy ngoài đại sảnh có bốn thân ảnh đang chờ, hai nam hai nữ. Dẫn đầu là một lão giả râu tóc bạc phơ, thân mặc đạo bào màu tím, toàn thân phát ra khí thế sắc bén vô cùng cường đại, hơn nữa quan trọng là hai tay của lão hoàn toàn không chút tổn hại gì. Lão già này không ai khác chính là Đệ Nhất Tà Hoàng.
Đứng bên cạnh lão giả là một người vô cùng mập mạp, gương mặt mập ú, tròn vo có đường nét hao hao giống heo, rõ ràng chính là Đệ Tam Trư Hoàng.
Phía sau lão giả là một cô gái vô cùng xinh đẹp mặc quần áo màu trắng, ánh mắt nàng long lanh như nước nhưng thoáng phát ra sát ý khi nhìn thấy Hắc Phong đi tới. Cô gái này chính là con gái của Độc Cô Nhất Phương, Độc Cô Mộng, cũng chính là đệ tử của Đệ Nhất Tà Hoàng.
Mà đứng ở Trư Hoàng phía sau cũng có một cô gái, dáng dấp yêu kiều, da thịt trắng trẻo, trên mặt mang khăn che, nàng thân mặc quần áo màu tím, đôi mắt nàng long lanh như làn thu thủy vô cùng mê người. Cô gái này nếu như Hắc Phong không có nhìn lầm, nàng chính là Đệ Nhị Mộng, con gái của Đệ Nhị Đao Hoàng.
“ Ngươi chính là Hắc Phong, Bang Chủ Thiên Hạ Hội, người đã giết chết Độc Cô Nhất Phương và con trai hắn Độc Cô Minh?” Đệ Nhất Tà Hoàng ánh mắt sắc bén nhìn một lượt Hắc Phong lạnh lùng nói.
“ Ngươi là Đệ Nhất Tà Hoàng?”
Hắc Phong ánh mắt cũng quan sát một lượt Đệ Nhất Tà Hoàng, hắn thầm ngạc nghiên khi thấy đôi tay của Đệ Nhất Tà Hoàng hoàn toàn không tổn hại, lại càng kinh ngạc hơn khi thấy trên đỉnh đầu của Đệ Nhất Tà Hoàng có một đóa hoa sen nhỏ màu đen tuyền, đóa hoa sen này liên tục phát ra hắc quang vô cùng yêu dị.
“ Chủ nhân, đóa hoa sen màu đen này không tầm thường một chút nào, nếu tiểu Nghịch Đạo hấp thu được nó sẽ có thể khôi phục thương thế, trở lại thành Tiên Thiên Chí Bảo hoàn chỉnh” trong đại não của Hắc Phong đột nhiên vang lên thanh âm non nớt của Nghịch Đạo Châu.
“ Ngươi có chắc chắn không?”
“ Đúng vậy Chủ nhân, tiểu Nghịch Đạo rất cần nó” trong lời nói non nớt của Nghịch Đạo Châu không dấu nổi vẻ thèm muốn.
/264
|