Chương 5.1 Đi tới Kinh Đô (1)
Gần tới giờ ăn trưa Mộc Nam Tịch mới trở về, bởi vì Mộc Trường Anh nói buổi chiều sẽ đi mua điện thoại cho Mộc Sinh, vì vậy, thấy Mộc Nam Tịch trở về, bà hỏi một câu: "Nam Tịch, chiều này mẹ và chị con đi mua điện thoại, con có đi không?”
Nghe thấy câu này, vẻ mặt của Mộc Nam Tịch càng trở nên kỳ quái.
Mộc Sinh đi vào phòng bếp bưng đồ ăn, không thèm để ý đến cậu ta.
Buổi sáng Mộc Nam Tịch không về không phải chạy bộ để rèn luyện sức khỏe như lời cậu ta nói với mẹ mình, mà cho dù có chạy cũng không chạy cả buổi sáng, đúng như lời Mộc Sinh dự đoán, trong lòng cậu ra tức giận nên muốn chạy ra ngoài trút giận, không ngờ lại nghe thấy một tin tức chấn động.
Phan Thành Dương, người bạn thời thơ ấu của cậu ta trong tiểu khu đã kể cho cậu ta nghe một chuyện, chị cậu ta đã đánh cả nhà Ngô Miêu Hoa!
"Nghe như lời của mẹ mình nói! Lúc ấy chị cậu yêu cầu Ngô Miêu Hoa trả lại tiền, không ai biết chị ấy đã đòi như thế nào, ngày đó có rất nhiều người nghe thấy Ngô Miêu Hoa và con trai bà ta la hét thảm thiết, cuối cùng Ngô Miêu Hoa gọi cảnh sát, nói chị cậu đánh cả nhà bọn họ, nhưng sau khi nghiệm thương lại không có thương tích, cũng không có video giám sát, cách sát không còn cách nào khác đành ép Ngô Miêu Hoa trả tiền....nghe nói lúc ấy có người thấy con trai Ngô Miêu Hoa kéo chị cậu vào...”
Lời nói của cậu bạn thuở nhỏ đã làm mới tam quan của Mộc Nam Tịch, còn sâu sắc hơn sự kích thích mẹ cậu mang lại, tính tình của người nhà họ Ngô như nào, Mộc Nam Tịch đã tận mắt chứng kiến, con trai Ngô Miêu Hoa là một tên lưu manh, vô lại, vô cùng hung dữ, Ngô Miêu Hoa là người đàn bà chanh chua, từ nông thôn dọn tới đây, không một ai trong khu này dám động đến bọn họ, chị cậu có tài đức gì mà dám chống lại cả gia đình này?
Mộc Nam Tịch cảm thấy hoang mang, vẫn không muốn chấp nhận sự thật này, nhưng sau nhiều lần hỏi han, cậu cũng đành phải chấp nhận đây là sự thật.
"Mấy ngày nay tên khốn nạn nhà họ Ngô không dám quay về tiểu khu nữa rồi, mấy ngày nay Ngô Miêu Hoa đều vịn eo kêu đau, bác sĩ nói không sao nhưng bà ta vẫn kêu đau, rốt cuộc chị câu có đánh thật hay không vậy? Lúc ấy rất nhiều người nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của người nhà họ Ngô, mọi người đều cảm thấy đáng đánh, nhưng lại không thấy miệng vết thương, lúc ấy mọi người đều nghĩ, con gái nhà họ Mộc này không lên tiếng thì thôi, vừa lên tiếng đã hù chết rất nhiều người!”
Sau khi biết được sự thật, sắc mặt của Mộc Nam Tịch rất phức tạp, chả trách Mộc Sinh kêu cậu ta hỏi thăm mọi người, hóa ra năm ngày cậu ta không về, thế giới đã thay đổi thật rồi!
Nhớ tới hai lần thua Mộc Sinh đêm hôm qua, không biết tại sao, mặc dù cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương, nhưng không còn tức giận nhiều nữa, thậm chí còn hơi tò mò.
Tại sao Mộc Sinh đột nhiên lợi hại như vậy?
Đây cũng là lý do tại sao khi trở về nhà, vẻ mặt của cậu rất kỳ quái, bây giờ mẹ cũng bị Mộc Sinh “Dỗ dành” g rồi, Mộc Nam Tịch rất muốn biết chuyện gì đã xảy ra.
Nghĩ vậy, cậu ta kéo Mộc Trường Anh vào phòng mình hỏi, vẻ mặt Mộc Trường Anh có vẻ khó xử, bà suy nghĩ một chút nói kể hết chuyện Ngô Miêu Hoa đến tận cửa vay tiền cho Mộc Nam Tịch nghe.
Ai ngờ sắc mặt Mộc Nam Tịch đột nhiên thay đổi sau khi nghe xong lời giải thích của Mộc Trường Anh: "Mẹ, không phải chứ? Cha để lại tiền cho chị, tiền này là tiền chị học đại học? Tại sao mẹ lại đưa cho người đàn bà đanh đá vô lý kia?"
Mặc kệ xem thường, chướng mắt Mộc Sinh như thế nào, nhưng dù sao cũng có quan hệ huyết thống, bình thường cậu chỉ ham hố chút thiên vị của mẹ mà thôi, nhưng một khi xảy ra chuyện, cậu sẽ bảo vệ Mộc Sinh.
/1674
|