Uỳnh uỳnh uỳnh… Một con Tê Ngưu đổ rạp xuống ven hồ. Nó vốn là một yêu thú cấp bốn hậu kì, so với nhân loại thì tương đương một kẻ Đấu Thánh hoặc Hóa Thần sơ kì. Một thân ảnh quần áo rách rưới vọt qua rất nhanh cắm một thanh đoản kiếm vào bụng trên phía sát chân trước bên phải của con Tê Ngưu này.
Roẹt… Hắn rạch một vết nhỏ dài khoảng mười centimet, thò tay vào và lôi ra một viên tinh hạch màu tím đỏ to như quả trứng gà. Động tác vô cùng quen thuộc, liền mạch không chút bối rối hay ngập ngừng.
Rút xong viên tinh hạch kia ra, thân ảnh nó liền biến mất vào sau bụi cỏ. Ngay sau đó vài giây thôi, hàng loạt những con yêu thú đủ mọi chủng loại vồ tới xé xác con Tê Ngưu đã chết kia, con nào con nấy khí tức đều không thua kém thứ mà chúng đang ăn.
-Đã xong.
-Tốt. Mục tiêu tiếp theo, nó trúng độc năm ngày rồi, giờ chắc nó đã nhận ra mình trúng độc. Cần hành động ngay không nó trốn về sâu trong hang.
Hai thân ảnh chậm rãi luồn sâu vào khu rừng đi tới một vách đá treo leo…
Đó chính là Thiên Vũ và Thanh Thanh. Năm thứ tư Thanh Thanh mới tới trợ giúp Thiên Vũ, có nàng, cuộc sống của hắn bớt tẻ nhạt và bớt nguy hiểm hơn rất nhiều..
Mấy năm sống tại trong bí cảnh này như là ác mộng đối với Thiên vũ vậy. Liên tục chiến đấu, liên tục tu luyện, liên tục chạy trốn đã tạo cho hắn những phản xạ tự nhiên hơn hẳn người bình thường. Chưa kể công pháp “Kiếm Tân Thông Minh” cũng tăng mạnh phản xạ và độ xuyên thấu cho hắn khi luyện tập nữa.
Thiên vũ bây giờ tu luyện tới Đấu Tướng sơ kì, Trúc Cơ Hậu kì và Ma đạo sư trung kì. Hắn tu luyện theo hướng Luyện Thần vẫn phát triển nhanh nhất. Những con yêu thú cấp ba hiện tại đều đã không phải là đối thủ của hắn nữa rồi.
Còn có cô nàng Thanh Thanh bên cạnh sử dụng độc đã trợ giúp và tăng năng suất săn thú của hắn lên gấp nhiều lần bình thường.
Thanh Thanh cũng đã lên tới tuổi mười tám, khuôn mặt tuyệt mĩ kia đã mất hẳn đi nét ngây thơ của tuổi nhỏ, thay vào đó dường như là sự âm lãnh thâm trầm tới khó hiểu.
Người nàng cao hơn Thiên vũ nửa cái đầu, cơ thể cũng phát dục đầy đủ. Người ta thường nói ngực to thì não nhỏ, nhưng áp với Thanh Thanh thì lại sai hoàn toàn. Thanh Thanh vô cùng thông minh và trầm ổn, và cặp đại thỏ trắng kia nếu ai dám nói nhỏ thì Thiên Vũ sẵn sáng liều mạng với hắn ngay tức khắc.
Cái thời đại này vốn không có áo ngực, nàng ta lại cứ thả rông suốt ngày. Hai năm nay lượng máu phụt ra từ mũi hắn chắc còn nhiều hơn lượng máu mất vì yêu thú…
Lạ một điều là Thanh Thanh nàng ta lên cấp cứ vù vù vậy. Không hề có trở ngại gì. Hôm nay gặp bình cảnh từ Ma Đạo Sư viên mãn lên Giả Kim sơ kì mà sáng hôm sau đã tới Giả Kim sơ kì rồi. Mỗi người đều có bí mật riêng, nên hắn biết và tôn trọng nó… “Nhưng nếu cưới được nàng ta thì bí mật đó cũng là của ta rồi.” đó chính là cách tôn trọng mà Thiên Vũ ấp ủ bao lâu nay.
Thanh Thanh tu vi đã bỏ xa thiên vũ, Nàng đã sắp lên Giả Kim Trung kì, Trúc Cơ viên mãn. Nhưng nàng chỉ chủ tu luyện thần và luyện khí, chứ luyện thể thì nàng dường như mù tịt.
Thiên Vũ mất bao nhiêu tinh hạch yêu thú mới có thể giúp nàng ta đổi được một bộ công pháp Luyện Cốt phù hợp. Tu luyện hai năm trời mới lên tới Đấu Sĩ sơ kì mà thôi. Con người này ẩn chứa nhiều bí mật không kém gì Thiên Vũ hắn.
***
Rất nhanh, hai người đã tới vách đá kia. Tìm tòi một lúc thì đã phát hiện một con bạch xà đang cuốn lấy bảo vệ một gốc cây Linh Thảo. Con Bạch Xà này đã là yêu thú cấp bốn đỉnh phong. Nó thủ hộ ở đây đã vài tuần rồi, nên Thanh Thanh mới có thể dễ dàng hạ độc nó như vậy.
Đây là một loại độc đặc biệt, người hạ độc từ từ đưa độc vào cơ thể đối phương, khi lượng độc chất đủ mạnh thì nó mới phát tác làm đối phương cảm nhận ra mình trúng độc. Cách này trong chiến đấu với con người thì vô dụng. Nhưng đối với giống loài có sức đề kháng mạnh và tính cảnh giác cao như Yêu thú thì lại vô cùng hiệu quả.
Thanh Thanh phẩy tay, chiếc quạt của nàng rung rung theo gió. Một làn khói xanh nhẹ nhàng bay ra, hòa tan vào không khí hướng con bạch xà bay tới.
-Mười lăm phút nữa độc phát.
-Tốt, ngươi đợi ở đây, ta đi giết nó.
Thiên Vũ tiến lại gần, ngồi đợi đủ năm phút thì lao lên. Hắn ném pháp bảo bản mệnh về phía con Bạch xà. Đôi đoản kiếm liên tục xoay tròn như một lưỡi đao sắc bén vậy.
Keng… Như dự tính, da của nó vô cùng rắn chắc. Cả hai thanh đoản kiếm đều không gây được chút thương tích gì, nhưng nhờ sợi dây phía sau nên đã cuốn lấy cổ con rắn.
Thiên Vũ tại chỗ niệm pháp quyết. Đây chính là Bí Kĩ hắn mới học được trong “Mặc Tháp”.
-Siết!
Trên sợi dây của pháp bảo bản mệnh kia xuất hiện một soắn lửa bao quanh. Nhiệt lượng tỏa ra vô cùng mạnh mẽ. Đồng thời sợi dây cũng soắn lại mạnh hơn, Hai thành đoản kiếm tiếp tục cuốn quanh và siết lấy thân hình con bạch xà.
Nó tru lên đau đớn. Thần hình vô cùng to lớn kia phóng tới Thiên Vũ với tốc độ không tưởng.
-Quy Giáp.
Thiên Vũ gọi ra một lá chắn với hình dạng giống như mai rùa vậy che trước người cản được cú phi tới của con bạch xà. Nhưng thân thể hắn cũng bị bắn về phía sau, đụng gãy cả một cái cây đại thụ.
Ngay sau đó, trong khói bụi mù mịt, năm tia nước nhỏ bắn ra rồi soắn dần lại với nhau hướng thẳng tới thân con Bạch Xà như một mũi khoan vậy, hiện tại hắn chỉ có thể hợp nhất năm đạo Thủy Chỉ, tuy nhiều chỉ nhiều hơn hai đạo nhưng sức mạnh thì phải gấp năm lần khi trước.
Mũi khoan nước này cũng không thể lập tức đục thủng những cái vảy vô cùng chắc chắn kia nhưng để thêm vài giây đồng hồ nữa thôi thì vảy có cứng tới mấy cũng sẽ bị đục thủng.
Con Bạch xà đâu có ngu mà đứng im chịu đòn như vậy, Nó chỉ lắc nhẹ mình là những tia nước đã sượt qua lớp vảy của nó. Những chiếc vảy này vô cùng cứng rắn và trơn trượt a. Thiên Vũ cũng lao tới ngay sau đó, hắn không hi vọng chiêu này có thể giải quyết được đối thủ, đó chỉ là chiêu tiền đề để hắn tấn công bất ngờ mà thôi.
Vận Quỷ Ảnh thân pháp cùng Bắc Vân Ngoa. Thân pháp Thiên Vũ đã nhanh tới tột cùng, rút lại pháp bảo bản mệnh cầm trên tay, Một đoàn lôi điện lượn xung quanh lưỡi kiếm rồi tích tụ tại mũi kiếm thành một điểm sáng chói mắt.
Hắn liên tục đâm vào điểm mà mũi khoan nước kia bắn trúng.
Keng Keng Keng… Thân pháp của Thiên Vũ nhanh vô cùng, con Bạch xà kia với thân thể to lớn không thể nào nhất thời ứng phó nổi. Nó há miệng ra, một đạo ba âm mãnh liệt phát ra truyền vào tai Thiên Vũ và Thanh Thanh.
-Long ngâm, Thiên Vũ bịt tai lại lùi về.
Thanh Thanh lớn tiếng hô. Vì ở ngay bên cạnh, nên Thiên Vũ là người hứng chịu đòn ba âm công kích này nặng nhất. Thất khiếu hắn đã chảy máu, bịt tai lại dường như không có tác dụng vậy. Nhưng hắn không hề lùi lại, trái ngược lại còn phi thẳng tới cái miệng đang phát ra tiếng kêu khủng bố kia.
Ngay khi hắn lao tới, mắt con Bạch Xà cũng liếc về phía hắn, đôi mắt kia lạnh lẽo kia nhìn Thiên Vũ như một con mồi sắp chết vậy, nó quay miệng ra chuẩn bị một ngụm nuốt gọn Thiên Vũ.
Trong tích tắc thôi. Dường như cảm thấy điều gì, mắt con Bạch xà hoảng sợ, Long Ngâm mà nó phát ra cũng bị gián đoạn trong tích tắc. Độc tố của Thanh Thanh đã phát tác kịp thời. Cái miệng hôi thối của nó giờ đây đã trở thành điểm yếu trí mạng. Thiên Vũ mặt đầy máu phi tới cầm đoản kiếm xuyên thẳng từ miệng con Bạch Xà lên trên não. Người hắt chui tọt vào bên trong chiếc miệng tanh hôi đó.
Mắt con Bạch Xà mở lớn, Con ngươi nó dãn ra, tiêu cự co rút lại, điểm vàng giữa mắt dần mờ đi rồi trắng bệch. Sau đó nó ngã xuống không còn động đậy gì nữa.
Thanh Thanh lo lắng tiến tới. Sử dụng khí lực từ xa cạy miệng con Mãng Xà ra.
Rất nhanh nàng liền chui vào trong lỗ hổng mà Thiên Vũ đục được. Một lát sau nàng ta kéo được Thiên Vũ trở ra, tuy đã mất đi ý thức, nhưng tay hắn vẫn giữ chặt khối tinh hạch của con Bạch Xà không buông. Gương mặt hắn đầy máu giờ đã xanh ngắt vì trúng độc. Trước khi chết, nó vẫn kịp phun độc vào người Thiên Vũ đồng quy vu tận cùng kẻ thù…
Nhưng loại độc này với Thanh Thanh nàng ta chỉ là trò hề mà thôi. Rất nhanh độc đã được Thanh Thanh giải trừ. Chỉ là hồi lâu vẫn chưa thấy Thiên Vũ tỉnh lại.
Nàng ta liền ngồi xuống, cúi đầu vạch mắt thiên vũ ra xem triệu trứng như một vị bác sĩ hiện đại vậy.
Thiên Vũ hắn đợi thời cơ này đã lâu, ôm lấy bả vai bật đầu dậy định tập kích bất ngờ đôi môi quyến rũ kia của Thanh Thanh…
Chát… ực… Hai tiếng động chả liên quan gì tới nhau nhưng vang lên cùng lúc. Đôi môi đang tru lên của hắn đập ngay vào lòng bàn tay phải của Thanh Thanh, hơn nữa là lòng bàn tay nàng có một viên thuốc đỏ thẫm nhìn vô cùng lạ mắt.
-Ngươi… ươi… ạ ộc a! (Ngươi hạ độc ta)
Miệng Thiên Vũ sưng đỏ, đôi môi kia nhìn như hai cái xúc xích rán vàng vậy, xung quanh miệng vừa thâm vừa tím nhìn vô cùng dọa người. Còn Thanh Thanh lùi xa khỏe miệng vểnh lên cười vô cùng đắc ý.
-Trò mèo. Ta đã muốn trừng trị cái mõm của ngươi lâu rồi.
-Ồ ù ặt, ải ộc o a. (đồ thù vặt, giải độc cho ta)
-Ta không nghe rõ a. Chắc hai ba ngày là ngươi tự khỏi ấy mà.
-Ươi… Ươi… Ươi… Ức ết a à… ai uiiii…
-(Ngươi... Ngươi… Ngươi… Tức chết ta mà… ai uiii….)
Thấy Thiên Vũ liên tục lấy tay xoa miệng, nàng ta cố nhịn cười rồi nói:
-Con Bạch Xà này có huyết thống long tộc khá cao, đã có thể sử dụng Long Ngâm cấp thấp rồi. có viên tinh hạch này là đủ rồi. về thôi.
Nói xong nàng ta dứt khoát quay lưng đi thẳng, bỏ mặc Thiên Vũ đằng sau khóc không ra nước mắt…
***
Ngay khi Thiên Vũ hắn ‘hôn kiểu pháp’ với viên đan độc kia…
-Phụt… Ha ha ha... Ôi cười chết ta mất… Hahaha…!
Trong một quán cafe sách tại địa cầu, một cô gái ăn mặc vô cùng sành điệu bỗng phụt cười sặc sụa... Nhận ra ánh nhìn kì dị của mọi người xung quanh, nàng ta cắn chặt răng nhịn cười làm bả vai gợi cảm quyến rũ kia cứ rung lên từng hồi.
-Thiên Vũ a Thiên Vũ… ngươi đụng phải nhầm người rồi, không biết là khi ngươi biết con người ‘thật’ của nàng thì ngươi sẽ vui mừng tới mức nào khi được ăn viên đan độc kia.
Nghĩ tới đây nàng không nhịn cười nổi lại che miệng ôm bụng cười ngặt nghẽo…
Roẹt… Hắn rạch một vết nhỏ dài khoảng mười centimet, thò tay vào và lôi ra một viên tinh hạch màu tím đỏ to như quả trứng gà. Động tác vô cùng quen thuộc, liền mạch không chút bối rối hay ngập ngừng.
Rút xong viên tinh hạch kia ra, thân ảnh nó liền biến mất vào sau bụi cỏ. Ngay sau đó vài giây thôi, hàng loạt những con yêu thú đủ mọi chủng loại vồ tới xé xác con Tê Ngưu đã chết kia, con nào con nấy khí tức đều không thua kém thứ mà chúng đang ăn.
-Đã xong.
-Tốt. Mục tiêu tiếp theo, nó trúng độc năm ngày rồi, giờ chắc nó đã nhận ra mình trúng độc. Cần hành động ngay không nó trốn về sâu trong hang.
Hai thân ảnh chậm rãi luồn sâu vào khu rừng đi tới một vách đá treo leo…
Đó chính là Thiên Vũ và Thanh Thanh. Năm thứ tư Thanh Thanh mới tới trợ giúp Thiên Vũ, có nàng, cuộc sống của hắn bớt tẻ nhạt và bớt nguy hiểm hơn rất nhiều..
Mấy năm sống tại trong bí cảnh này như là ác mộng đối với Thiên vũ vậy. Liên tục chiến đấu, liên tục tu luyện, liên tục chạy trốn đã tạo cho hắn những phản xạ tự nhiên hơn hẳn người bình thường. Chưa kể công pháp “Kiếm Tân Thông Minh” cũng tăng mạnh phản xạ và độ xuyên thấu cho hắn khi luyện tập nữa.
Thiên vũ bây giờ tu luyện tới Đấu Tướng sơ kì, Trúc Cơ Hậu kì và Ma đạo sư trung kì. Hắn tu luyện theo hướng Luyện Thần vẫn phát triển nhanh nhất. Những con yêu thú cấp ba hiện tại đều đã không phải là đối thủ của hắn nữa rồi.
Còn có cô nàng Thanh Thanh bên cạnh sử dụng độc đã trợ giúp và tăng năng suất săn thú của hắn lên gấp nhiều lần bình thường.
Thanh Thanh cũng đã lên tới tuổi mười tám, khuôn mặt tuyệt mĩ kia đã mất hẳn đi nét ngây thơ của tuổi nhỏ, thay vào đó dường như là sự âm lãnh thâm trầm tới khó hiểu.
Người nàng cao hơn Thiên vũ nửa cái đầu, cơ thể cũng phát dục đầy đủ. Người ta thường nói ngực to thì não nhỏ, nhưng áp với Thanh Thanh thì lại sai hoàn toàn. Thanh Thanh vô cùng thông minh và trầm ổn, và cặp đại thỏ trắng kia nếu ai dám nói nhỏ thì Thiên Vũ sẵn sáng liều mạng với hắn ngay tức khắc.
Cái thời đại này vốn không có áo ngực, nàng ta lại cứ thả rông suốt ngày. Hai năm nay lượng máu phụt ra từ mũi hắn chắc còn nhiều hơn lượng máu mất vì yêu thú…
Lạ một điều là Thanh Thanh nàng ta lên cấp cứ vù vù vậy. Không hề có trở ngại gì. Hôm nay gặp bình cảnh từ Ma Đạo Sư viên mãn lên Giả Kim sơ kì mà sáng hôm sau đã tới Giả Kim sơ kì rồi. Mỗi người đều có bí mật riêng, nên hắn biết và tôn trọng nó… “Nhưng nếu cưới được nàng ta thì bí mật đó cũng là của ta rồi.” đó chính là cách tôn trọng mà Thiên Vũ ấp ủ bao lâu nay.
Thanh Thanh tu vi đã bỏ xa thiên vũ, Nàng đã sắp lên Giả Kim Trung kì, Trúc Cơ viên mãn. Nhưng nàng chỉ chủ tu luyện thần và luyện khí, chứ luyện thể thì nàng dường như mù tịt.
Thiên Vũ mất bao nhiêu tinh hạch yêu thú mới có thể giúp nàng ta đổi được một bộ công pháp Luyện Cốt phù hợp. Tu luyện hai năm trời mới lên tới Đấu Sĩ sơ kì mà thôi. Con người này ẩn chứa nhiều bí mật không kém gì Thiên Vũ hắn.
***
Rất nhanh, hai người đã tới vách đá kia. Tìm tòi một lúc thì đã phát hiện một con bạch xà đang cuốn lấy bảo vệ một gốc cây Linh Thảo. Con Bạch Xà này đã là yêu thú cấp bốn đỉnh phong. Nó thủ hộ ở đây đã vài tuần rồi, nên Thanh Thanh mới có thể dễ dàng hạ độc nó như vậy.
Đây là một loại độc đặc biệt, người hạ độc từ từ đưa độc vào cơ thể đối phương, khi lượng độc chất đủ mạnh thì nó mới phát tác làm đối phương cảm nhận ra mình trúng độc. Cách này trong chiến đấu với con người thì vô dụng. Nhưng đối với giống loài có sức đề kháng mạnh và tính cảnh giác cao như Yêu thú thì lại vô cùng hiệu quả.
Thanh Thanh phẩy tay, chiếc quạt của nàng rung rung theo gió. Một làn khói xanh nhẹ nhàng bay ra, hòa tan vào không khí hướng con bạch xà bay tới.
-Mười lăm phút nữa độc phát.
-Tốt, ngươi đợi ở đây, ta đi giết nó.
Thiên Vũ tiến lại gần, ngồi đợi đủ năm phút thì lao lên. Hắn ném pháp bảo bản mệnh về phía con Bạch xà. Đôi đoản kiếm liên tục xoay tròn như một lưỡi đao sắc bén vậy.
Keng… Như dự tính, da của nó vô cùng rắn chắc. Cả hai thanh đoản kiếm đều không gây được chút thương tích gì, nhưng nhờ sợi dây phía sau nên đã cuốn lấy cổ con rắn.
Thiên Vũ tại chỗ niệm pháp quyết. Đây chính là Bí Kĩ hắn mới học được trong “Mặc Tháp”.
-Siết!
Trên sợi dây của pháp bảo bản mệnh kia xuất hiện một soắn lửa bao quanh. Nhiệt lượng tỏa ra vô cùng mạnh mẽ. Đồng thời sợi dây cũng soắn lại mạnh hơn, Hai thành đoản kiếm tiếp tục cuốn quanh và siết lấy thân hình con bạch xà.
Nó tru lên đau đớn. Thần hình vô cùng to lớn kia phóng tới Thiên Vũ với tốc độ không tưởng.
-Quy Giáp.
Thiên Vũ gọi ra một lá chắn với hình dạng giống như mai rùa vậy che trước người cản được cú phi tới của con bạch xà. Nhưng thân thể hắn cũng bị bắn về phía sau, đụng gãy cả một cái cây đại thụ.
Ngay sau đó, trong khói bụi mù mịt, năm tia nước nhỏ bắn ra rồi soắn dần lại với nhau hướng thẳng tới thân con Bạch Xà như một mũi khoan vậy, hiện tại hắn chỉ có thể hợp nhất năm đạo Thủy Chỉ, tuy nhiều chỉ nhiều hơn hai đạo nhưng sức mạnh thì phải gấp năm lần khi trước.
Mũi khoan nước này cũng không thể lập tức đục thủng những cái vảy vô cùng chắc chắn kia nhưng để thêm vài giây đồng hồ nữa thôi thì vảy có cứng tới mấy cũng sẽ bị đục thủng.
Con Bạch xà đâu có ngu mà đứng im chịu đòn như vậy, Nó chỉ lắc nhẹ mình là những tia nước đã sượt qua lớp vảy của nó. Những chiếc vảy này vô cùng cứng rắn và trơn trượt a. Thiên Vũ cũng lao tới ngay sau đó, hắn không hi vọng chiêu này có thể giải quyết được đối thủ, đó chỉ là chiêu tiền đề để hắn tấn công bất ngờ mà thôi.
Vận Quỷ Ảnh thân pháp cùng Bắc Vân Ngoa. Thân pháp Thiên Vũ đã nhanh tới tột cùng, rút lại pháp bảo bản mệnh cầm trên tay, Một đoàn lôi điện lượn xung quanh lưỡi kiếm rồi tích tụ tại mũi kiếm thành một điểm sáng chói mắt.
Hắn liên tục đâm vào điểm mà mũi khoan nước kia bắn trúng.
Keng Keng Keng… Thân pháp của Thiên Vũ nhanh vô cùng, con Bạch xà kia với thân thể to lớn không thể nào nhất thời ứng phó nổi. Nó há miệng ra, một đạo ba âm mãnh liệt phát ra truyền vào tai Thiên Vũ và Thanh Thanh.
-Long ngâm, Thiên Vũ bịt tai lại lùi về.
Thanh Thanh lớn tiếng hô. Vì ở ngay bên cạnh, nên Thiên Vũ là người hứng chịu đòn ba âm công kích này nặng nhất. Thất khiếu hắn đã chảy máu, bịt tai lại dường như không có tác dụng vậy. Nhưng hắn không hề lùi lại, trái ngược lại còn phi thẳng tới cái miệng đang phát ra tiếng kêu khủng bố kia.
Ngay khi hắn lao tới, mắt con Bạch Xà cũng liếc về phía hắn, đôi mắt kia lạnh lẽo kia nhìn Thiên Vũ như một con mồi sắp chết vậy, nó quay miệng ra chuẩn bị một ngụm nuốt gọn Thiên Vũ.
Trong tích tắc thôi. Dường như cảm thấy điều gì, mắt con Bạch xà hoảng sợ, Long Ngâm mà nó phát ra cũng bị gián đoạn trong tích tắc. Độc tố của Thanh Thanh đã phát tác kịp thời. Cái miệng hôi thối của nó giờ đây đã trở thành điểm yếu trí mạng. Thiên Vũ mặt đầy máu phi tới cầm đoản kiếm xuyên thẳng từ miệng con Bạch Xà lên trên não. Người hắt chui tọt vào bên trong chiếc miệng tanh hôi đó.
Mắt con Bạch Xà mở lớn, Con ngươi nó dãn ra, tiêu cự co rút lại, điểm vàng giữa mắt dần mờ đi rồi trắng bệch. Sau đó nó ngã xuống không còn động đậy gì nữa.
Thanh Thanh lo lắng tiến tới. Sử dụng khí lực từ xa cạy miệng con Mãng Xà ra.
Rất nhanh nàng liền chui vào trong lỗ hổng mà Thiên Vũ đục được. Một lát sau nàng ta kéo được Thiên Vũ trở ra, tuy đã mất đi ý thức, nhưng tay hắn vẫn giữ chặt khối tinh hạch của con Bạch Xà không buông. Gương mặt hắn đầy máu giờ đã xanh ngắt vì trúng độc. Trước khi chết, nó vẫn kịp phun độc vào người Thiên Vũ đồng quy vu tận cùng kẻ thù…
Nhưng loại độc này với Thanh Thanh nàng ta chỉ là trò hề mà thôi. Rất nhanh độc đã được Thanh Thanh giải trừ. Chỉ là hồi lâu vẫn chưa thấy Thiên Vũ tỉnh lại.
Nàng ta liền ngồi xuống, cúi đầu vạch mắt thiên vũ ra xem triệu trứng như một vị bác sĩ hiện đại vậy.
Thiên Vũ hắn đợi thời cơ này đã lâu, ôm lấy bả vai bật đầu dậy định tập kích bất ngờ đôi môi quyến rũ kia của Thanh Thanh…
Chát… ực… Hai tiếng động chả liên quan gì tới nhau nhưng vang lên cùng lúc. Đôi môi đang tru lên của hắn đập ngay vào lòng bàn tay phải của Thanh Thanh, hơn nữa là lòng bàn tay nàng có một viên thuốc đỏ thẫm nhìn vô cùng lạ mắt.
-Ngươi… ươi… ạ ộc a! (Ngươi hạ độc ta)
Miệng Thiên Vũ sưng đỏ, đôi môi kia nhìn như hai cái xúc xích rán vàng vậy, xung quanh miệng vừa thâm vừa tím nhìn vô cùng dọa người. Còn Thanh Thanh lùi xa khỏe miệng vểnh lên cười vô cùng đắc ý.
-Trò mèo. Ta đã muốn trừng trị cái mõm của ngươi lâu rồi.
-Ồ ù ặt, ải ộc o a. (đồ thù vặt, giải độc cho ta)
-Ta không nghe rõ a. Chắc hai ba ngày là ngươi tự khỏi ấy mà.
-Ươi… Ươi… Ươi… Ức ết a à… ai uiiii…
-(Ngươi... Ngươi… Ngươi… Tức chết ta mà… ai uiii….)
Thấy Thiên Vũ liên tục lấy tay xoa miệng, nàng ta cố nhịn cười rồi nói:
-Con Bạch Xà này có huyết thống long tộc khá cao, đã có thể sử dụng Long Ngâm cấp thấp rồi. có viên tinh hạch này là đủ rồi. về thôi.
Nói xong nàng ta dứt khoát quay lưng đi thẳng, bỏ mặc Thiên Vũ đằng sau khóc không ra nước mắt…
***
Ngay khi Thiên Vũ hắn ‘hôn kiểu pháp’ với viên đan độc kia…
-Phụt… Ha ha ha... Ôi cười chết ta mất… Hahaha…!
Trong một quán cafe sách tại địa cầu, một cô gái ăn mặc vô cùng sành điệu bỗng phụt cười sặc sụa... Nhận ra ánh nhìn kì dị của mọi người xung quanh, nàng ta cắn chặt răng nhịn cười làm bả vai gợi cảm quyến rũ kia cứ rung lên từng hồi.
-Thiên Vũ a Thiên Vũ… ngươi đụng phải nhầm người rồi, không biết là khi ngươi biết con người ‘thật’ của nàng thì ngươi sẽ vui mừng tới mức nào khi được ăn viên đan độc kia.
Nghĩ tới đây nàng không nhịn cười nổi lại che miệng ôm bụng cười ngặt nghẽo…
/79
|