Đám người Từ Ly nhìn phòng ngự sắp tan vỡ, mắt tràn ngập tuyệt vọng:
- Chẳng lẽ phải chết tại đây sao?
Mắt thấy mấy con cửu tinh yêu thú đằng trước sắp phá phòng ngự, đột nhiên một bóng người từ phía trước lao ra.
Một thanh niên mặc trường bào màu xanh, mái tóc đen, bề ngoài rất trẻ tuổi, cùng lắm khoảng hai mươi, tay cầm chiến đao màu lam. Đó là Lâm Tiêu vưa đến nơi.
Thấy có người lao ra, nhóm Từ Ly mắt sáng rực, lòng bốc cháy lên một tia hy vọng. Nhưng ngay sau đó lòng cả nhóm chìm xuống. Thanh niên chỉ đến một mình, quá trẻ tuổi, sao đánh lại bầy yêu thú? Đừng để lúc đó chẳng những không cứu được các nàng mà thanh niên tóc đen cũng rơi vào bầy yêu thú, chết uổng mạng.
Từ Ly căng thẳng lên tiếng nhắc nhở:
- Đa tạ các hạ ra tay cứu, nhưng các hạ đừng tùy tiện mạo hiểm. Chúng ta là đệ tử Di Thiên cung Đế quốc Thần Võ, nếu có bất trắc gì mong các hạ đưa tin về cho Di Thiên cung, tiểu nữ vô cùng cảm kích.
Phải nói Từ Ly rất lương thiện, lúc này còn tâm tình lo lắng an toàn của Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu mặt không biểu tình, chiến đao điên cuồng vung lên. Vô số lôi quang như thủy triều ập đến.
Bùm bùm bùm!
Mấy bát tinh yêu thú bị đánh bay. Khí thế giết chóc hung mãnh, mạnh mẽ không gì sánh bằng làm đám người Từ Ly nỗi lòng kích động.
Có lẽ thanh niên tóc đen có thể cứu các nàng khỏi đám yêu thú.
Yêu lang màu trắng thấy có cứu binh đến thì rống to:
- Grao!
Một con phi hổ toàn hân bốc lửa, đôi cánh to quay đầu xông hướng Lâm Tiêu. Móng vuốt sắc nhọn từ trên trời giáng xuống, bầu trời chớp mắt hóa thành biển lửa.
Con phi hổ lửa này là một trong những tồn tại đỉnh cao nhất trong bầy yêu thú. Tiếng hổ gầm đinh tai, yêu nguyên cường đại không thể địch lại.
Mắt Lâm Tiêu lóe tia sáng:
- Chết đi!
Không thấy Lâm Tiêu có hành động gì, Lôi Đình đao màu lam chém xéo.
Răng rắc!
Tiếng sấm vang lên, đao quang màu lam như sao chổi bay tới trái đất, lưỡi đao liếm thân hình phi hổ lửa.
Tiếng gào rú thê lương vang lên, cơ thể phi hổ lửa dài trăm thước bị xẻ đôi. Mưa máu từ trên trời giáng xuống, đốt cháy hừng hực dưới đất, đốt xung quanh thành tro tàn.
Đám người Từ Ly trợn mắt há hốc mồm nhìn, biểu tình đờ đẫn:
- Thanh niên tóc đen mạnh quá!
Di Thiên cung tuyển nhận nữ đệ tử thì các nơi trong Đế quốc Thần Võ, cường giả như mây, cạnh tranh và xếp thứ hạng. Mấy người đỉnh cao nhất giết cửu tinh yêu thú như giết kiến được gọi là thiên nữ, mỗi người kinh tài tuyệt diễm. Thanh niên tóc đen biểu hiện thực lực không thua gì mấy vị thiên nữ trong Di Thiên cung.
Các thiếu nữ mắt lóe tia sáng nhìn chằm chằm Lâm Tiêu đầy say mê. Các nàng quá kích động, khi đối diện sinh tử, dù là nhân loại hay yêu thú, mỹ nữ hoặc nam nhân, cảm giác kích động đều như nhau.
- Giết!!!
Lâm Tiêu lao vào bầy yêu thú, xông pha vô địch. Mảng lớn yêu thú gục dưới đao Lâm Tiêu, chúng nó vùng vẫy trong đau đớn. Áp lực bên nhóm Từ Ly nhẹ đi.
Yêu lang màu trắng nhìn Lâm Tiêu chăm chú, vèo một tiếng biến thành luồng sáng, tốc độ cực nhanh. Thân hình yêu lang màu trắng như hòa vào hư không, chỉ kịp thấy sợi tơ trắng xẹt qua.
Lâm Tiêu kinh ngạc kêu lên:
- Mau quá!
Lâm Tiêu vung đao chém. Yêu lang màu trắng là đỉnh cửu tinh, chưa tới cảnh giới Nửa Bước Yêu Vương nhưng tốc độ đã vượt qua đám Nửa Bước Yêu Vương cự long màu đỏ mà Lâm Tiêu gặp trong Sinh Tử Quỳnh Lâu, thật khiến người khó tin.
Nhưng yêu lang màu trắng nhanh cũng không mau bằng chiến đao của Lâm Tiêu.
Phập phụt!
Lôi quang hóa thành cái lưới, đao ý thập phẩm viên mãn gia cố bao yêu lang màu trắng lại, không chỗ để trốn.
Lâm Tiêu thả chân nguyên tinh thần ra, biểu tình lạnh băng, lòng không chứa chút tình cảm:
- Chết đi!
Trong lưới sét, đôi mắt kỳ lạ của yêu lang màu trắng xoay tròn.
Ong ong ong!
Lưới sét rơi xuống mặt đất sơn cốc. Thoáng chốc trời sụp đất nứt, mảng lớn đá vụn vỡ. Không biết yêu lang màu trắng dùng cách gì thoát khỏi Lâm Tiêu tấn công, hóa thành tia sáng trắng bỏ chạy xa.
Lâm Tiêu hét to một tiếng:
- Chạy đâu?
Lâm Tiêu chém nhát đao, đao quang màu lam dài trăm trượng đuổi theo yêu lang màu trắng.
Mấy chục yêu thú điên cuồng lao hướng đao quang Lôi Đình đao.
Phập! Phập! Phập! ....
Đám yêu thú thành tro dưới nhát Lôi Đình đao. Lâm Tiêu nhìn lại thì yêu lang màu trắng đã biến mất.
Lâm Tiêu thầm giật mình. Yêu lang màu trắng rất kỳ lạ, chẳng những nhanh hơn Nửa Bước Yêu Vương bình thường, còn thoát khỏi đòn tấn công mạnh mẽ của hắn, càng khiến mấy yêu thú khác cam nguyện đưa lên chịu chết yểm hộ nó chạy trốn. Lâm Tiêu chưa từng thấy loại này.
Giọng Long gia truyền ra từ Thương Long Tí:
- Thiên phú không gian.
Long gia đầy hứng thú nói:
- Yêu lang vưa rồi có thể né khỏi ngươi công kích vì thân thể nó trong thời gian ngăn ngủi hòa vào hư không, làm ngươi đánh hụt.
Lâm Tiêu sửng sốt sau đó hiểu ra. Nghe Long gia nói thì yêu lang màu trắng sử dụng thiên phú không gian hơi giống chí bảo Độn Không Châu mà La Bá Thiên từng dùng ở Quận Hiên Dật, bản thân hòa vào hư không. Hèn gì yêu lang màu trắng thoát khỏi Lâm Tiêu tấn công.
Lâm Tiêu công kích mạnh đến mấy trước khi chưa lĩnh ngộ áo nghĩa không gian thì không thể chém nát hư không, tất nhiên không thể làm tổn tương yêu lang màu trắng được. Nhưng trước đó khí tức của yêu lang màu trắng chỉ đến đỉnh cửu tinh, sao có thể thân dung hư không? Lâm Tiêu rất tò mò và khó hiểu, hay yêu lang màu trắng mang theo báu vật tương tự Độn Không Châu?
Như biết thắc mắc của Lâm Tiêu, Long gia giải thích rằng:
- Thiên phú thường có hai loại khả năng. Thứ nhất là tu luyện bí pháp không gian cường đại nào đó, khi thành công thì tự nhiên nắm giữ được. Loại thứ hai là truyền thừa.
- Yêu thú khác với nhân loại. Một số yêu thú có huyết mạch cường đại bản thân đã được truyền thừa khả năng nào đó, đôi khi chúng nó chỉ cần kích phát lực lượng huyết mạch trong người là sẽ làm được chuyện võ giả nhân loại dốc hết sức cố gắng vẫn không thể làm.
- Vưa rồi yêu lang màu trắng thi triển thiên phú không gian không có dao động yêu nguyên đặc biệt gì, không phải do bí pháp không gian, vậy khả năng lớn nhất là truyền thừa huyết mạch. Nhưng ta không cảm nhận trên người yêu lang màu trắng có huyết mạch cường đại nào, đúng là hơi lạ.
Long gia thầm lấy làm lạ về năng lực của yêu lang màu trắng.
Long gia nghĩ đến điều gì, nói:
- Đương nhiên có khản ăng thứ ba, đó là bí bảo không gian trong sơn mạch này, nếu ở chung với bí bảo không gian thời gian dài sẽ tự nhiên dính vào lực lượng không gian.
Yêu lang màu trắng bỏ chạy, bầy yêu thú bị bỏ lại cũng chạy tứ tán. Chớp mắt sơn cốc trở về yên lặng, chỉ còn xác chết đầy đất. Lâm Tiêu đi tới giữa sơn cốc.
Từ Ly kích động tiến lên, chắp tay nói:
- Đa tạ ơn thiếu hiệp cứu mạng, không biết xưng hô thiếu hiệp như thế nào?
Vóc dáng đẫy đà rất tuyệt vời, khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng, Từ Ly không còn vẻ kinh hoàng bối rối lúc trước, phong độ phóng khoáng.
Sáu người khác vuốt tóc, mấy thiếu nữ vì kịch chiến mà y phục hơi rách rưới lộ ra da thịt trắng như ngọc, khiến người nhìn miệng lưỡi khô khốc. Các thiếu nữ đỏ mặt nhìn Lâm Tiêu, tràn ngập cảm kích.
- Chẳng lẽ phải chết tại đây sao?
Mắt thấy mấy con cửu tinh yêu thú đằng trước sắp phá phòng ngự, đột nhiên một bóng người từ phía trước lao ra.
Một thanh niên mặc trường bào màu xanh, mái tóc đen, bề ngoài rất trẻ tuổi, cùng lắm khoảng hai mươi, tay cầm chiến đao màu lam. Đó là Lâm Tiêu vưa đến nơi.
Thấy có người lao ra, nhóm Từ Ly mắt sáng rực, lòng bốc cháy lên một tia hy vọng. Nhưng ngay sau đó lòng cả nhóm chìm xuống. Thanh niên chỉ đến một mình, quá trẻ tuổi, sao đánh lại bầy yêu thú? Đừng để lúc đó chẳng những không cứu được các nàng mà thanh niên tóc đen cũng rơi vào bầy yêu thú, chết uổng mạng.
Từ Ly căng thẳng lên tiếng nhắc nhở:
- Đa tạ các hạ ra tay cứu, nhưng các hạ đừng tùy tiện mạo hiểm. Chúng ta là đệ tử Di Thiên cung Đế quốc Thần Võ, nếu có bất trắc gì mong các hạ đưa tin về cho Di Thiên cung, tiểu nữ vô cùng cảm kích.
Phải nói Từ Ly rất lương thiện, lúc này còn tâm tình lo lắng an toàn của Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu mặt không biểu tình, chiến đao điên cuồng vung lên. Vô số lôi quang như thủy triều ập đến.
Bùm bùm bùm!
Mấy bát tinh yêu thú bị đánh bay. Khí thế giết chóc hung mãnh, mạnh mẽ không gì sánh bằng làm đám người Từ Ly nỗi lòng kích động.
Có lẽ thanh niên tóc đen có thể cứu các nàng khỏi đám yêu thú.
Yêu lang màu trắng thấy có cứu binh đến thì rống to:
- Grao!
Một con phi hổ toàn hân bốc lửa, đôi cánh to quay đầu xông hướng Lâm Tiêu. Móng vuốt sắc nhọn từ trên trời giáng xuống, bầu trời chớp mắt hóa thành biển lửa.
Con phi hổ lửa này là một trong những tồn tại đỉnh cao nhất trong bầy yêu thú. Tiếng hổ gầm đinh tai, yêu nguyên cường đại không thể địch lại.
Mắt Lâm Tiêu lóe tia sáng:
- Chết đi!
Không thấy Lâm Tiêu có hành động gì, Lôi Đình đao màu lam chém xéo.
Răng rắc!
Tiếng sấm vang lên, đao quang màu lam như sao chổi bay tới trái đất, lưỡi đao liếm thân hình phi hổ lửa.
Tiếng gào rú thê lương vang lên, cơ thể phi hổ lửa dài trăm thước bị xẻ đôi. Mưa máu từ trên trời giáng xuống, đốt cháy hừng hực dưới đất, đốt xung quanh thành tro tàn.
Đám người Từ Ly trợn mắt há hốc mồm nhìn, biểu tình đờ đẫn:
- Thanh niên tóc đen mạnh quá!
Di Thiên cung tuyển nhận nữ đệ tử thì các nơi trong Đế quốc Thần Võ, cường giả như mây, cạnh tranh và xếp thứ hạng. Mấy người đỉnh cao nhất giết cửu tinh yêu thú như giết kiến được gọi là thiên nữ, mỗi người kinh tài tuyệt diễm. Thanh niên tóc đen biểu hiện thực lực không thua gì mấy vị thiên nữ trong Di Thiên cung.
Các thiếu nữ mắt lóe tia sáng nhìn chằm chằm Lâm Tiêu đầy say mê. Các nàng quá kích động, khi đối diện sinh tử, dù là nhân loại hay yêu thú, mỹ nữ hoặc nam nhân, cảm giác kích động đều như nhau.
- Giết!!!
Lâm Tiêu lao vào bầy yêu thú, xông pha vô địch. Mảng lớn yêu thú gục dưới đao Lâm Tiêu, chúng nó vùng vẫy trong đau đớn. Áp lực bên nhóm Từ Ly nhẹ đi.
Yêu lang màu trắng nhìn Lâm Tiêu chăm chú, vèo một tiếng biến thành luồng sáng, tốc độ cực nhanh. Thân hình yêu lang màu trắng như hòa vào hư không, chỉ kịp thấy sợi tơ trắng xẹt qua.
Lâm Tiêu kinh ngạc kêu lên:
- Mau quá!
Lâm Tiêu vung đao chém. Yêu lang màu trắng là đỉnh cửu tinh, chưa tới cảnh giới Nửa Bước Yêu Vương nhưng tốc độ đã vượt qua đám Nửa Bước Yêu Vương cự long màu đỏ mà Lâm Tiêu gặp trong Sinh Tử Quỳnh Lâu, thật khiến người khó tin.
Nhưng yêu lang màu trắng nhanh cũng không mau bằng chiến đao của Lâm Tiêu.
Phập phụt!
Lôi quang hóa thành cái lưới, đao ý thập phẩm viên mãn gia cố bao yêu lang màu trắng lại, không chỗ để trốn.
Lâm Tiêu thả chân nguyên tinh thần ra, biểu tình lạnh băng, lòng không chứa chút tình cảm:
- Chết đi!
Trong lưới sét, đôi mắt kỳ lạ của yêu lang màu trắng xoay tròn.
Ong ong ong!
Lưới sét rơi xuống mặt đất sơn cốc. Thoáng chốc trời sụp đất nứt, mảng lớn đá vụn vỡ. Không biết yêu lang màu trắng dùng cách gì thoát khỏi Lâm Tiêu tấn công, hóa thành tia sáng trắng bỏ chạy xa.
Lâm Tiêu hét to một tiếng:
- Chạy đâu?
Lâm Tiêu chém nhát đao, đao quang màu lam dài trăm trượng đuổi theo yêu lang màu trắng.
Mấy chục yêu thú điên cuồng lao hướng đao quang Lôi Đình đao.
Phập! Phập! Phập! ....
Đám yêu thú thành tro dưới nhát Lôi Đình đao. Lâm Tiêu nhìn lại thì yêu lang màu trắng đã biến mất.
Lâm Tiêu thầm giật mình. Yêu lang màu trắng rất kỳ lạ, chẳng những nhanh hơn Nửa Bước Yêu Vương bình thường, còn thoát khỏi đòn tấn công mạnh mẽ của hắn, càng khiến mấy yêu thú khác cam nguyện đưa lên chịu chết yểm hộ nó chạy trốn. Lâm Tiêu chưa từng thấy loại này.
Giọng Long gia truyền ra từ Thương Long Tí:
- Thiên phú không gian.
Long gia đầy hứng thú nói:
- Yêu lang vưa rồi có thể né khỏi ngươi công kích vì thân thể nó trong thời gian ngăn ngủi hòa vào hư không, làm ngươi đánh hụt.
Lâm Tiêu sửng sốt sau đó hiểu ra. Nghe Long gia nói thì yêu lang màu trắng sử dụng thiên phú không gian hơi giống chí bảo Độn Không Châu mà La Bá Thiên từng dùng ở Quận Hiên Dật, bản thân hòa vào hư không. Hèn gì yêu lang màu trắng thoát khỏi Lâm Tiêu tấn công.
Lâm Tiêu công kích mạnh đến mấy trước khi chưa lĩnh ngộ áo nghĩa không gian thì không thể chém nát hư không, tất nhiên không thể làm tổn tương yêu lang màu trắng được. Nhưng trước đó khí tức của yêu lang màu trắng chỉ đến đỉnh cửu tinh, sao có thể thân dung hư không? Lâm Tiêu rất tò mò và khó hiểu, hay yêu lang màu trắng mang theo báu vật tương tự Độn Không Châu?
Như biết thắc mắc của Lâm Tiêu, Long gia giải thích rằng:
- Thiên phú thường có hai loại khả năng. Thứ nhất là tu luyện bí pháp không gian cường đại nào đó, khi thành công thì tự nhiên nắm giữ được. Loại thứ hai là truyền thừa.
- Yêu thú khác với nhân loại. Một số yêu thú có huyết mạch cường đại bản thân đã được truyền thừa khả năng nào đó, đôi khi chúng nó chỉ cần kích phát lực lượng huyết mạch trong người là sẽ làm được chuyện võ giả nhân loại dốc hết sức cố gắng vẫn không thể làm.
- Vưa rồi yêu lang màu trắng thi triển thiên phú không gian không có dao động yêu nguyên đặc biệt gì, không phải do bí pháp không gian, vậy khả năng lớn nhất là truyền thừa huyết mạch. Nhưng ta không cảm nhận trên người yêu lang màu trắng có huyết mạch cường đại nào, đúng là hơi lạ.
Long gia thầm lấy làm lạ về năng lực của yêu lang màu trắng.
Long gia nghĩ đến điều gì, nói:
- Đương nhiên có khản ăng thứ ba, đó là bí bảo không gian trong sơn mạch này, nếu ở chung với bí bảo không gian thời gian dài sẽ tự nhiên dính vào lực lượng không gian.
Yêu lang màu trắng bỏ chạy, bầy yêu thú bị bỏ lại cũng chạy tứ tán. Chớp mắt sơn cốc trở về yên lặng, chỉ còn xác chết đầy đất. Lâm Tiêu đi tới giữa sơn cốc.
Từ Ly kích động tiến lên, chắp tay nói:
- Đa tạ ơn thiếu hiệp cứu mạng, không biết xưng hô thiếu hiệp như thế nào?
Vóc dáng đẫy đà rất tuyệt vời, khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng, Từ Ly không còn vẻ kinh hoàng bối rối lúc trước, phong độ phóng khoáng.
Sáu người khác vuốt tóc, mấy thiếu nữ vì kịch chiến mà y phục hơi rách rưới lộ ra da thịt trắng như ngọc, khiến người nhìn miệng lưỡi khô khốc. Các thiếu nữ đỏ mặt nhìn Lâm Tiêu, tràn ngập cảm kích.
/1338
|