Lâm Tiêu đứng lên, cảm giác nguyên lực trong người bành trướng tới mức đáng sợ.
Mặc dù không có đột phá, nhưng một tháng khổ tu không ngừng làm chất lương nguyên lực trong người Lâm Tiêu đạt tới mức kinh người, chỉ cần một cơ hội là đạt tới Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, thực lực tự nhiên cũng là tăng trưởng không ít.
- Hôm nay là ngày cuối cùng tháng mười hai, một tháng có một lần đi vào thí luyện thất, vừa vặn vào đó một chút.
Lâm Tiêu rời khỏi phòng tu luyện, đi về phía thí luyện thất.
Tuy mỗi ngày tu hành gian khổ trong phòng, nhưng mỗi tháng năm lần khảo hạch thí luyện thất và phòng trọng lực, phòng tu luyện có một ít đặc quyền, Lâm Tiêu vẫn không có lãng phí.
Trong không gian thí luyện.
XIU....XIU... XÍU...UU!
Thân ảnh Lâm Tiêu bay vút như quỷ mị, hóa thành từng đạo tàn ảnh xuyên thẳng mười mấy tinh thần thể.
Sau không gian thí luyện tầng bảy, độ khó tăng lên với mức kinh người, so sánh với hắn lúc trước, đến tầng thứ bảy, tinh thần thể trong không gian thí luyện trừ bản năng chiến đấu ra, càng hình thành phối hợp thần bí, giống như tạo thành một tòa đại trận không ngừng nghiền ép đối thủ.
Xùy!
Một bóng đen phá toái không gian tầng bảy, ba tinh thần thể cơ hồ bị Lâm Tiêu chém giết cùng thời gian, vào lúc này vô số đao mang tạo thành màn đao cực lớn xoay tròn chém qua, lập tức xoắn Lâm Tiêu thành phấn vụn.
- Hô!
Thở dài một hơi, Lâm Tiêu lắc đầu.
- Tầng thứ bảy quá khó khăn, vô số tinh thần thể liên hợp cùng một chỗ chẳng khác gì song tử huynh đệ sử dụng Song Tử Đao Pháp, có thể công thủ nhất thể, muốn phá vỡ quả thực khó như lên trời.
Trong mắt Lâm Tiêu có một tia hồi hộp:
- Nhớ ngày đó vào tháng năm, vừa từ thiên mộng bí cảnh về đã đột phá tầng thứ bảy, thậm chí đánh chết bốn người trong đó, nhưng hôm nay hơn nửa năm qua đi, ta vẫn còn bồi hồi ở tầng thứ bảy, hôm nay xem như lần đánh chết tinh thần thể nhiều nhất, cũng nhưng mà chỉ đánh chết hai mươi ba tên.
Lâm Tiêu đứng lên, trong miệng vẫn lẩm bẩm, trong ánh mắt lại không có nửa điểm nhụt chí nào cả.
Thí luyện thất khảo hạch không giống với khảo hạch khác, dùng thực lực võ giả tăng lên mà tăng lên, nửa năm qua mặc dù thực lực Lâm Tiêu tăng lên rất nhiều, nhưng mà bản thể tinh thần thể cũng có tăng lên, có thể nói, thí luyện thất khảo hạch hoàn toàn vứt bỏ thực lực võ giả, mà thuần túy kiểm nghiệm năng lực khiêu chiến vượt cấp của hắn và đối phó võ giả có thiên phú tương đương.
Đây là khảo hạch kinh nghiệm và bản năng chiến đấu của võ giả, càng gian nan.
Lâm Tiêu không biết, tốc độ tiến bộ của hắn đã làm cho người ta sợ hãi, nhớ ngày đó Đông Phương Nguyệt Mính từ tầng sáu xông qua tầng thứ bảy hao phí gần hai năm, mà hắn xông tới tầng thứ bảy chỉ nửa năm, cũng đã có thể đánh chết hai mươi bốn người trong sáu mươi bốn, tiến bộ như vậy nghe mà gợn cả người, dù sao tầng thứ bảy mạnh hơn tầng thứ sáu quá nhiều.
Đi ra khỏi thí luyện thất, trong đại sảnh thí luyện thất tiếng người huyên náo, tất cả mọi người kính sợ nhìn qua Lâm Tiêu, bởi vì Lâm Tiêu vẫn xếp ở vị trí thứ nhất ngọc bích, hơn nữa chỉ vẹn vẹn có mình hắn đạt tới tầng thứ bảy, mỗi một lần khảo hạch đều không có người nào biết Lâm Tiêu rốt cuộc tăng lên bao nhiêu, nhưng mà cũng không ảnh hưởng các đệ tử khác kính sợ hắn.
Thời điểm Lâm Tiêu giẫm chận chuẩn bị rời khỏi đại sảnh thí luyện thất.
Đột nhiên một đệ tử dáng vẻ bất phàm, mặc trang phục màu vàng mang chiến đao màu đen trên lưng bước ra, đi tới trước mặt Lâm Tiêu.
- Đây là, Lê Phong!
- Lê Phong sư huynh hắn muốn tại cái gì?
Nhìn thấy tên đệ tử áo vàng này, các đệ tử ở đây sững sờ, khó hiểu hắn định làm gì.
Lê Phong hồn nhiên không thèm để ý bản thân mình trở thành tiêu điểm của mọi người, trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười, nhìn Lâm Tiêu trước mặt, nói:
- Lâm Tiêu, ngươi vẫn bài danh thứ nhất trên ngọc bích, mà ta nhưng vẫn bài danh thứ hai, cho nên ta rất muốn biết ta và ngươi chênh lệch rốt cuộc lớn bao nhiêu, không bằng ngươi đi khiêu chiến thất chỉ điểm ta một phen nhé?
Khóe miệng Lê Phong mỉm cười, trong đôi mắt hiện lên một tia tinh mang.
- Cái gì? Lê Phong sư huynh chuẩn bị khiêu chiến Lâm Tiêu sư huynh?
- Lại nói Lê Phong sư huynh bài danh thứ hai trên ngọc bích, vẫn bị Lâm Tiêu sư huynh đè xuống, hai tháng trước Lê Phong sư huynh đột phá lên Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, ta nghĩ Lê Phong sư huynh trong lòng cũng không cam lòng a.
- Đúng thế, Lâm Tiêu sư huynh ở thí luyện thất bài danh rất cao, trong trại huấn luyện của chúng ta cũng chỉ có hắn đạt tới tầng thứ bảy, ở tầng thứ sáu dù có vài sư huynh đạt tới nhưng không ai bước vào tầng thứ bảy, Lê Phong sư huynh vài ngày trước bước vào tầng thứ sáu, nhưng chênh lệch với Lâm Tiêu sư huynh vẫn quá xa, tiếp tục như vậy, cho dù thực lực của hắn vượt qua Lâm Tiêu sư huynh thì vẫn bị áp chế, vĩnh viễn không ngày nổi danh.
- Đoán chừng Lê Phong sư huynh muốn thông qua khiêu chiến lần này kiểm tra thực lực bản thân.
- Lâm Tiêu sư huynh mới được là Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đại thành, nếu như bị Lê Phong sư huynh đánh bại, vậy thú vị.
- Nếu Lâm Tiêu sư huynh bại, hiện tại bài danh thứ nhất trên ngọc bích của hắn sẽ bị người ta nghị luận, danh không xứng với thực.
Trong đại sảnh thí luyện thất, lập tức truyền tới âm thanh nghị luận nhao nhao của các đệ tử, những âm thanh này lọt vào tai Lâm Tiêu.
Lê Phong này, Lâm Tiêu tự nhiên cũng biết, hắn là học viên cũ gia nhập trại huấn luyện bốn năm, một thân thực lực cực kỳ đáng sợ, bài danh lúc trước cũng chỉ dưới đám người Lý Dật Phong sư huynh mà thôi, hôm nay Lý Dật Phong sư huynh vừa tốt nghiệp, Lê Phong lập tức nhảy lên vị trí cực cao, vượt qua Đoạn Hồng đứng thứ ba, trong nửa năm qua hắn vẫn xếp ở vị trí thứ hai, là đệ tử xếp thứ hai danh xứng với thực.
Cho tới nay, Lê Phong vẫn muốn trùng kích vị trí thứ nhất trên ngọc bích, kết quả cho dù hắn đột phá lên Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đỉnh phong vẫn chỉ xông tới tầng thứ sáu, mà bài danh trên ngọc bích vẫn xếp sau Lâm Tiêu, trong nội tâm tự nhiên sẽ có chút không cam lòng.
Trong mắt hắn xem ra, Lâm Tiêu thiên phú nhất định là có, nhưng Lâm Tiêu bài danh sở dĩ cao như vậy, tuyệt đại bộ phận là bởi vì hắn xông tới tầng thứ bảy, về phần thực lực chưa chắc bằng hắn.
Bởi vậy Lê Phong quyết định khiêu chiến Lâm Tiêu, chỉ cần một kích bại Lâm Tiêu, tuy bài danh của hắn trên ngọc bích không thay đổi, nhưng danh khí trong trại huấn luyện sẽ không yếu hơn Lâm Tiêu.
Nhìn qua ánh mắt lăng lệ của Lê Phong, Lâm Tiêu còn có thể không rõ ý của hắn sau được, mỉm cười, gật đầu nói:
- Như ngươi mong muốn.
Lâm Tiêu tự nhiên sẽ không đi chủ động khiêu chiến người khác, nhưng đã người khác khiêu chiến đến thăm, hơn nữa còn là Lê Phong bài danh dưới hắn, Lâm Tiêu tự nhiên sẽ không cự tuyệt đối phương, dù sao nơi này là trại huấn luyện, yêu cầu chính là đệ tử cạnh tranh lẫn nhau.
Mặc dù không có đột phá, nhưng một tháng khổ tu không ngừng làm chất lương nguyên lực trong người Lâm Tiêu đạt tới mức kinh người, chỉ cần một cơ hội là đạt tới Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, thực lực tự nhiên cũng là tăng trưởng không ít.
- Hôm nay là ngày cuối cùng tháng mười hai, một tháng có một lần đi vào thí luyện thất, vừa vặn vào đó một chút.
Lâm Tiêu rời khỏi phòng tu luyện, đi về phía thí luyện thất.
Tuy mỗi ngày tu hành gian khổ trong phòng, nhưng mỗi tháng năm lần khảo hạch thí luyện thất và phòng trọng lực, phòng tu luyện có một ít đặc quyền, Lâm Tiêu vẫn không có lãng phí.
Trong không gian thí luyện.
XIU....XIU... XÍU...UU!
Thân ảnh Lâm Tiêu bay vút như quỷ mị, hóa thành từng đạo tàn ảnh xuyên thẳng mười mấy tinh thần thể.
Sau không gian thí luyện tầng bảy, độ khó tăng lên với mức kinh người, so sánh với hắn lúc trước, đến tầng thứ bảy, tinh thần thể trong không gian thí luyện trừ bản năng chiến đấu ra, càng hình thành phối hợp thần bí, giống như tạo thành một tòa đại trận không ngừng nghiền ép đối thủ.
Xùy!
Một bóng đen phá toái không gian tầng bảy, ba tinh thần thể cơ hồ bị Lâm Tiêu chém giết cùng thời gian, vào lúc này vô số đao mang tạo thành màn đao cực lớn xoay tròn chém qua, lập tức xoắn Lâm Tiêu thành phấn vụn.
- Hô!
Thở dài một hơi, Lâm Tiêu lắc đầu.
- Tầng thứ bảy quá khó khăn, vô số tinh thần thể liên hợp cùng một chỗ chẳng khác gì song tử huynh đệ sử dụng Song Tử Đao Pháp, có thể công thủ nhất thể, muốn phá vỡ quả thực khó như lên trời.
Trong mắt Lâm Tiêu có một tia hồi hộp:
- Nhớ ngày đó vào tháng năm, vừa từ thiên mộng bí cảnh về đã đột phá tầng thứ bảy, thậm chí đánh chết bốn người trong đó, nhưng hôm nay hơn nửa năm qua đi, ta vẫn còn bồi hồi ở tầng thứ bảy, hôm nay xem như lần đánh chết tinh thần thể nhiều nhất, cũng nhưng mà chỉ đánh chết hai mươi ba tên.
Lâm Tiêu đứng lên, trong miệng vẫn lẩm bẩm, trong ánh mắt lại không có nửa điểm nhụt chí nào cả.
Thí luyện thất khảo hạch không giống với khảo hạch khác, dùng thực lực võ giả tăng lên mà tăng lên, nửa năm qua mặc dù thực lực Lâm Tiêu tăng lên rất nhiều, nhưng mà bản thể tinh thần thể cũng có tăng lên, có thể nói, thí luyện thất khảo hạch hoàn toàn vứt bỏ thực lực võ giả, mà thuần túy kiểm nghiệm năng lực khiêu chiến vượt cấp của hắn và đối phó võ giả có thiên phú tương đương.
Đây là khảo hạch kinh nghiệm và bản năng chiến đấu của võ giả, càng gian nan.
Lâm Tiêu không biết, tốc độ tiến bộ của hắn đã làm cho người ta sợ hãi, nhớ ngày đó Đông Phương Nguyệt Mính từ tầng sáu xông qua tầng thứ bảy hao phí gần hai năm, mà hắn xông tới tầng thứ bảy chỉ nửa năm, cũng đã có thể đánh chết hai mươi bốn người trong sáu mươi bốn, tiến bộ như vậy nghe mà gợn cả người, dù sao tầng thứ bảy mạnh hơn tầng thứ sáu quá nhiều.
Đi ra khỏi thí luyện thất, trong đại sảnh thí luyện thất tiếng người huyên náo, tất cả mọi người kính sợ nhìn qua Lâm Tiêu, bởi vì Lâm Tiêu vẫn xếp ở vị trí thứ nhất ngọc bích, hơn nữa chỉ vẹn vẹn có mình hắn đạt tới tầng thứ bảy, mỗi một lần khảo hạch đều không có người nào biết Lâm Tiêu rốt cuộc tăng lên bao nhiêu, nhưng mà cũng không ảnh hưởng các đệ tử khác kính sợ hắn.
Thời điểm Lâm Tiêu giẫm chận chuẩn bị rời khỏi đại sảnh thí luyện thất.
Đột nhiên một đệ tử dáng vẻ bất phàm, mặc trang phục màu vàng mang chiến đao màu đen trên lưng bước ra, đi tới trước mặt Lâm Tiêu.
- Đây là, Lê Phong!
- Lê Phong sư huynh hắn muốn tại cái gì?
Nhìn thấy tên đệ tử áo vàng này, các đệ tử ở đây sững sờ, khó hiểu hắn định làm gì.
Lê Phong hồn nhiên không thèm để ý bản thân mình trở thành tiêu điểm của mọi người, trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười, nhìn Lâm Tiêu trước mặt, nói:
- Lâm Tiêu, ngươi vẫn bài danh thứ nhất trên ngọc bích, mà ta nhưng vẫn bài danh thứ hai, cho nên ta rất muốn biết ta và ngươi chênh lệch rốt cuộc lớn bao nhiêu, không bằng ngươi đi khiêu chiến thất chỉ điểm ta một phen nhé?
Khóe miệng Lê Phong mỉm cười, trong đôi mắt hiện lên một tia tinh mang.
- Cái gì? Lê Phong sư huynh chuẩn bị khiêu chiến Lâm Tiêu sư huynh?
- Lại nói Lê Phong sư huynh bài danh thứ hai trên ngọc bích, vẫn bị Lâm Tiêu sư huynh đè xuống, hai tháng trước Lê Phong sư huynh đột phá lên Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, ta nghĩ Lê Phong sư huynh trong lòng cũng không cam lòng a.
- Đúng thế, Lâm Tiêu sư huynh ở thí luyện thất bài danh rất cao, trong trại huấn luyện của chúng ta cũng chỉ có hắn đạt tới tầng thứ bảy, ở tầng thứ sáu dù có vài sư huynh đạt tới nhưng không ai bước vào tầng thứ bảy, Lê Phong sư huynh vài ngày trước bước vào tầng thứ sáu, nhưng chênh lệch với Lâm Tiêu sư huynh vẫn quá xa, tiếp tục như vậy, cho dù thực lực của hắn vượt qua Lâm Tiêu sư huynh thì vẫn bị áp chế, vĩnh viễn không ngày nổi danh.
- Đoán chừng Lê Phong sư huynh muốn thông qua khiêu chiến lần này kiểm tra thực lực bản thân.
- Lâm Tiêu sư huynh mới được là Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đại thành, nếu như bị Lê Phong sư huynh đánh bại, vậy thú vị.
- Nếu Lâm Tiêu sư huynh bại, hiện tại bài danh thứ nhất trên ngọc bích của hắn sẽ bị người ta nghị luận, danh không xứng với thực.
Trong đại sảnh thí luyện thất, lập tức truyền tới âm thanh nghị luận nhao nhao của các đệ tử, những âm thanh này lọt vào tai Lâm Tiêu.
Lê Phong này, Lâm Tiêu tự nhiên cũng biết, hắn là học viên cũ gia nhập trại huấn luyện bốn năm, một thân thực lực cực kỳ đáng sợ, bài danh lúc trước cũng chỉ dưới đám người Lý Dật Phong sư huynh mà thôi, hôm nay Lý Dật Phong sư huynh vừa tốt nghiệp, Lê Phong lập tức nhảy lên vị trí cực cao, vượt qua Đoạn Hồng đứng thứ ba, trong nửa năm qua hắn vẫn xếp ở vị trí thứ hai, là đệ tử xếp thứ hai danh xứng với thực.
Cho tới nay, Lê Phong vẫn muốn trùng kích vị trí thứ nhất trên ngọc bích, kết quả cho dù hắn đột phá lên Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đỉnh phong vẫn chỉ xông tới tầng thứ sáu, mà bài danh trên ngọc bích vẫn xếp sau Lâm Tiêu, trong nội tâm tự nhiên sẽ có chút không cam lòng.
Trong mắt hắn xem ra, Lâm Tiêu thiên phú nhất định là có, nhưng Lâm Tiêu bài danh sở dĩ cao như vậy, tuyệt đại bộ phận là bởi vì hắn xông tới tầng thứ bảy, về phần thực lực chưa chắc bằng hắn.
Bởi vậy Lê Phong quyết định khiêu chiến Lâm Tiêu, chỉ cần một kích bại Lâm Tiêu, tuy bài danh của hắn trên ngọc bích không thay đổi, nhưng danh khí trong trại huấn luyện sẽ không yếu hơn Lâm Tiêu.
Nhìn qua ánh mắt lăng lệ của Lê Phong, Lâm Tiêu còn có thể không rõ ý của hắn sau được, mỉm cười, gật đầu nói:
- Như ngươi mong muốn.
Lâm Tiêu tự nhiên sẽ không đi chủ động khiêu chiến người khác, nhưng đã người khác khiêu chiến đến thăm, hơn nữa còn là Lê Phong bài danh dưới hắn, Lâm Tiêu tự nhiên sẽ không cự tuyệt đối phương, dù sao nơi này là trại huấn luyện, yêu cầu chính là đệ tử cạnh tranh lẫn nhau.
/1338
|