Từ xa nhìn lại, ngoài cửa thành đông Quận Thành Hiên Dật một mảnh bừa bộn, trên tường thành màu đen cao tới trên trăm trượng xuất hiện nguyên một đám những vết cào và những cái hố vừa nhìn đã biết là do yêu thú tạo ra, trong đó một cái vết cào lại sâu đến mấy trượng, tản ra yêu khí uy áp kinh người.
Điều khiến Lâm Tiêu còn cảm thấy may mắn chính là, bên trong Quận Thành Hiên Dật lại bình yên vô sự, không chút hư hao, hiển nhiên thú triều cỡ lớn lần này tuy rằng đáng sợ, nhưng cũng không công phá được tường thành Quận Hiên Dật .
Năm người Lâm Tiêu không dừng lại trong thành, trực tiếp về tới trại huấn luyện.
Đi vào Trại huấn luyện, đầu tiên đập vào mắt là bài danh ngọc bích cực lớn, vừa xem qua, năm người Lâm Tiêu không khỏi khẽ giật mình.
Trại huấn luyện thiên tài hàng năm tuyển nhận 50 học viên, học kỳ năm năm, nhưng bởi vì trong vòng năm năm này thường xuyên sẽ có đệ tử vẫn lạc, bởi vậy lần này đệ tử Trại huấn luyện thiên tài trước khi Lâm Tiêu đi là hai trăm linh tám người, nhưng giờ phút này, trên bài danh ngọc bích vốn có danh tự hai trăm linh tám đệ tử lại đại giảm, chỉ còn lại có một trăm sáu mươi ba người.
- Lâm Tiêu, các ngươi trở về rồi.
- Nghe nói Thành Tân Vệ quê hương của các ngươi cũng gặp phải thú triều cỡ trung tập kích, sao hả, không sao chứ?
Trước thạch bích màu đen ở cửa ra vào Trại huấn luyện giờ phút này có mấy đệ tử đang khảo thí, sau khi nhìn thấy năm người Lâm Tiêu lập tức có đệ tử quen thuộc tiến lên ân cần nói.
- Ân, không có gì trở ngại, thú triều lần này thập phần đáng sợ, bất quá cũng may cuối cùng cũng ngăn được.
Lâm Tiêu gật gật đầu.
- Đúng rồi, đây là có chuyện gì? Đệ tử trên bài danh ngọc bích sao chỉ còn lại hơn một trăm sáu mươi người? Hơn bốn mươi người còn lại đâu rồi?
Kỷ Hồng nghi ngờ nói.
Vài tên đệ tử ở đây đều hơi thở dài:
- Chết rồi, thú triều cỡ lớn lần này quá thảm thiết, tất cả đệ tử Trại huấn luyện thiên tài chúng ta đều phải gia nhập vào đội ngũ chống cự thú triều, tham gia chống cự thú triều có một trăm chín mươi người, trong đó vẫn lạc bốn mươi mốt người, còn có mấy học viên ra ngoài làm nhiệm vụ kết quả đã chết ở dã ngoại.
Mấy người đều thở dài, toàn bộ Trại huấn luyện tổng cộng chỉ có 200 người, tất cả mọi người đã ở chung năm năm, trên cơ bản mỗi người đều có chút quen thuộc, hôm nay thoáng cái đã vẫn lạc nhiều như vậy, người còn sống sót trong nội tâm khó tránh khỏi nhận lấy xúc động cực lớn.
- Vậy mà chết đi nhiều người như vậy.
Trong lòng Lâm Tiêu thở dài.
- Quận Thành Hiên Dật chúng ta coi như tốt, dù sao có nhiều cường giả như vậy, sở dĩ chết nhiều như vậy, hoàn toàn là do đệ tử Trại huấn luyện thiên tài chúng ta trong thú triều đều tới ngăn ở tuyến đầu, Thành Mộ Thạch thì thảm rồi, nghe nói thành trì thất thủ, võ giả gần như toàn quân bị diệt, vốn nhân khẩu gần ngàn vạn chỉ còn lại hơn bốn trăm vạn, quá thảm thiết rồi.
- Không có cách nào, dưới thú triều, nhân loại cũng chỉ có thể liều chết chống cự, không có con đường thứ hai, một ngày nào đó ta sẽ trở nên mạnh mẽ, tuyệt đối không thể để cho yêu thú hủy diệt luôn gia viên cuối cùng của nhân loại chúng ta được.
- Đúng vậy a, muốn sống sót, chỉ có thể trở nên mạnh mẽ hơn.
Nói chuyện với nhau vài câu, mấy người dần dần tán đi.
Lúc một đường trở về, Lâm Tiêu rõ ràng có thể cảm giác được hào khí trong Trại huấn luyện khác với trước kia..., trong Trại huấn luyện trước kia hào khí tuy rằng kịch liệt, đầy tính cạnh tranh với nhau, nhưng tổng thể hào khí vẫn rất sôi nổi, nhưng hiện giờ, Lâm Tiêu bọn hắn mỗi lần thấy đệ tử đi qua, bọn hắn nguyên một đám tinh khí thần đều trở nên có chút khác xưa, ánh mắt lợi hại, tràn đầy khát vọng muốn trở nên mạnh mẽ.
Trải qua một lần thú triều cỡ lớn, tựa hồ mỗi người đều thành thục hơn rất nhiều.
Sau khi trở lại Trại huấn luyện, Lâm Tiêu bọn hắn đi tới chỗ ghi danh báo bình an một chút, sau đó liền lâm vào trong khổ tu.
Thú triều lần này lợi ích năm người đạt được cũng rất nhiều, mỗi người đều đã hoặc nhiều hoặc ít có thêm cảm ngộ và kinh nghiệm, đặc biệt là Lâm Tiêu đã từ Hóa Phàm cảnh sơ kỳ đỉnh phong đột phá đến Hóa Phàm cảnh trung kỳ, nếu như không có thú triều cỡ trung, chỉ sợ Lâm Tiêu muốn đột phá ít nhất còn cần mấy tháng đến nửa năm.
Trong hoàn cảnh của Thành Tân Vệ, Lâm Tiêu bọn hắn không cách nào tu luyện tốt được, nhưng hiện giờ sau khi trở về Trại huấn luyện, Lâm Tiêu bọn hắn lập tức có thể lợi dụng tài nguyên của Trại huấn luyện để khổ tu.
Những thứ khác không nói, tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công cần rất nhiều nguyên lực tinh khiết, ở Thành Tân Vệ sau khi Ngũ phẩm đan dược hao hết, Lâm Tiêu căn bản không tìm thấy chỗ mua, mà ngay cả Tứ phẩm đan dược toàn bộ Quận Thành Hiên Dật cũng không một Luyện Dược Sư nào có thể phối chế được được.
Mà tu luyện Long Tượng Luyện Thể cũng cần một ít dược liệu và đan dược đặc thù, trong Thành Tân Vệ cũng căn bản không thấy chỗ mua được.
Một lần thú triều cỡ lớn, khiến rất nhiều đệ tử trong Trại huấn luyện đều trong thời gian ngắn có đột phá, bài danh trên bài danh ngọc bích đã có biến hóa rõ ràng.
Đương nhiên Lâm Tiêu vẫn là đệ nhất trên bài danh ngọc bích, trước khi không có những người khác xông đến thí luyện thất đệ thất quan, coi như học viên khác đột phá đến Hóa Phàm cảnh trung kỳ, trung kỳ đại thành sớm hơn Lâm Tiêu, muốn ở trên bài danh ngọc bích vượt qua Lâm Tiêu trên cơ bản là điều khó có khả năng.
Trước khi lâm vào khổ tu, Lâm Tiêu trước tiên tiến nhập thí luyện thất tiến hành xông cửa.
XÍU... UU! XÍU... UU! XÍU... UU!
Trong thí luyện không gian, từng đạo bóng người màu đen phảng phất như lưu quang phi tốc xoay tròn quanh Lâm Tiêu, kết hợp thành một đạo chỉnh thể hoàn mỹ, phát động tiến công mãnh liệt đối với Lâm Tiêu.
Chết Chết Chết
Trong thí luyện không gian, Lâm Tiêu toàn lực thi triển, tinh thần tập trung đến mức tận cùng, lần lượt điên cuồng xuất đao, đồng thời thân hình phảng phất như hồng nhạn mờ ảo di chuyển khắp nơi.
Sau khi đánh chết một đám tinh thần thể, Lâm Tiêu rốt cục không kiên trì nổi, bị tầng tầng tinh thần thể tiến lên nghiền áp thành cặn bã, biến mất trong thí luyện không gian.
Hô.
Trong thí luyện thất, Lâm Tiêu mở hai mắt ra.
- Không nghĩ tới về nhà một chuyến, thực lực của ta tăng lên nhiều như vậy, trước đó lần đầu ở đệ thất quan chỉ có thể đánh chết 23 tên tinh thần thể, không nghĩ tới lần này trực tiếp tăng lên tới ba mươi sáu tên, tiếp tục như vậy không đến một năm nữa, nói không chừng ta có thể xông qua đệ thất quan này cũng nên.
Thân là đệ nhất bài danh ngọc bích, Lâm Tiêu mỗi tháng đều có được mấy lần cơ hội xông thí luyện thất, hắn tất nhiên sẽ không tùy ý lãng phí, trong những ngày tiếp theo, Lâm Tiêu cơ hồ mỗi ngày đều xông một lần.
Lần thứ hai, Lâm Tiêu ở đệ thất quan đánh chết 37 tên tinh thần thể.
Lần thứ ba, Lâm Tiêu tại đệ thất quan đánh chết ba mươi bốn tên tinh thần thể.
Lần thứ tư, Lâm Tiêu ở đệ thất quan đánh chết ba mươi sáu tên tinh thần thể. . .
Điều khiến Lâm Tiêu còn cảm thấy may mắn chính là, bên trong Quận Thành Hiên Dật lại bình yên vô sự, không chút hư hao, hiển nhiên thú triều cỡ lớn lần này tuy rằng đáng sợ, nhưng cũng không công phá được tường thành Quận Hiên Dật .
Năm người Lâm Tiêu không dừng lại trong thành, trực tiếp về tới trại huấn luyện.
Đi vào Trại huấn luyện, đầu tiên đập vào mắt là bài danh ngọc bích cực lớn, vừa xem qua, năm người Lâm Tiêu không khỏi khẽ giật mình.
Trại huấn luyện thiên tài hàng năm tuyển nhận 50 học viên, học kỳ năm năm, nhưng bởi vì trong vòng năm năm này thường xuyên sẽ có đệ tử vẫn lạc, bởi vậy lần này đệ tử Trại huấn luyện thiên tài trước khi Lâm Tiêu đi là hai trăm linh tám người, nhưng giờ phút này, trên bài danh ngọc bích vốn có danh tự hai trăm linh tám đệ tử lại đại giảm, chỉ còn lại có một trăm sáu mươi ba người.
- Lâm Tiêu, các ngươi trở về rồi.
- Nghe nói Thành Tân Vệ quê hương của các ngươi cũng gặp phải thú triều cỡ trung tập kích, sao hả, không sao chứ?
Trước thạch bích màu đen ở cửa ra vào Trại huấn luyện giờ phút này có mấy đệ tử đang khảo thí, sau khi nhìn thấy năm người Lâm Tiêu lập tức có đệ tử quen thuộc tiến lên ân cần nói.
- Ân, không có gì trở ngại, thú triều lần này thập phần đáng sợ, bất quá cũng may cuối cùng cũng ngăn được.
Lâm Tiêu gật gật đầu.
- Đúng rồi, đây là có chuyện gì? Đệ tử trên bài danh ngọc bích sao chỉ còn lại hơn một trăm sáu mươi người? Hơn bốn mươi người còn lại đâu rồi?
Kỷ Hồng nghi ngờ nói.
Vài tên đệ tử ở đây đều hơi thở dài:
- Chết rồi, thú triều cỡ lớn lần này quá thảm thiết, tất cả đệ tử Trại huấn luyện thiên tài chúng ta đều phải gia nhập vào đội ngũ chống cự thú triều, tham gia chống cự thú triều có một trăm chín mươi người, trong đó vẫn lạc bốn mươi mốt người, còn có mấy học viên ra ngoài làm nhiệm vụ kết quả đã chết ở dã ngoại.
Mấy người đều thở dài, toàn bộ Trại huấn luyện tổng cộng chỉ có 200 người, tất cả mọi người đã ở chung năm năm, trên cơ bản mỗi người đều có chút quen thuộc, hôm nay thoáng cái đã vẫn lạc nhiều như vậy, người còn sống sót trong nội tâm khó tránh khỏi nhận lấy xúc động cực lớn.
- Vậy mà chết đi nhiều người như vậy.
Trong lòng Lâm Tiêu thở dài.
- Quận Thành Hiên Dật chúng ta coi như tốt, dù sao có nhiều cường giả như vậy, sở dĩ chết nhiều như vậy, hoàn toàn là do đệ tử Trại huấn luyện thiên tài chúng ta trong thú triều đều tới ngăn ở tuyến đầu, Thành Mộ Thạch thì thảm rồi, nghe nói thành trì thất thủ, võ giả gần như toàn quân bị diệt, vốn nhân khẩu gần ngàn vạn chỉ còn lại hơn bốn trăm vạn, quá thảm thiết rồi.
- Không có cách nào, dưới thú triều, nhân loại cũng chỉ có thể liều chết chống cự, không có con đường thứ hai, một ngày nào đó ta sẽ trở nên mạnh mẽ, tuyệt đối không thể để cho yêu thú hủy diệt luôn gia viên cuối cùng của nhân loại chúng ta được.
- Đúng vậy a, muốn sống sót, chỉ có thể trở nên mạnh mẽ hơn.
Nói chuyện với nhau vài câu, mấy người dần dần tán đi.
Lúc một đường trở về, Lâm Tiêu rõ ràng có thể cảm giác được hào khí trong Trại huấn luyện khác với trước kia..., trong Trại huấn luyện trước kia hào khí tuy rằng kịch liệt, đầy tính cạnh tranh với nhau, nhưng tổng thể hào khí vẫn rất sôi nổi, nhưng hiện giờ, Lâm Tiêu bọn hắn mỗi lần thấy đệ tử đi qua, bọn hắn nguyên một đám tinh khí thần đều trở nên có chút khác xưa, ánh mắt lợi hại, tràn đầy khát vọng muốn trở nên mạnh mẽ.
Trải qua một lần thú triều cỡ lớn, tựa hồ mỗi người đều thành thục hơn rất nhiều.
Sau khi trở lại Trại huấn luyện, Lâm Tiêu bọn hắn đi tới chỗ ghi danh báo bình an một chút, sau đó liền lâm vào trong khổ tu.
Thú triều lần này lợi ích năm người đạt được cũng rất nhiều, mỗi người đều đã hoặc nhiều hoặc ít có thêm cảm ngộ và kinh nghiệm, đặc biệt là Lâm Tiêu đã từ Hóa Phàm cảnh sơ kỳ đỉnh phong đột phá đến Hóa Phàm cảnh trung kỳ, nếu như không có thú triều cỡ trung, chỉ sợ Lâm Tiêu muốn đột phá ít nhất còn cần mấy tháng đến nửa năm.
Trong hoàn cảnh của Thành Tân Vệ, Lâm Tiêu bọn hắn không cách nào tu luyện tốt được, nhưng hiện giờ sau khi trở về Trại huấn luyện, Lâm Tiêu bọn hắn lập tức có thể lợi dụng tài nguyên của Trại huấn luyện để khổ tu.
Những thứ khác không nói, tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công cần rất nhiều nguyên lực tinh khiết, ở Thành Tân Vệ sau khi Ngũ phẩm đan dược hao hết, Lâm Tiêu căn bản không tìm thấy chỗ mua, mà ngay cả Tứ phẩm đan dược toàn bộ Quận Thành Hiên Dật cũng không một Luyện Dược Sư nào có thể phối chế được được.
Mà tu luyện Long Tượng Luyện Thể cũng cần một ít dược liệu và đan dược đặc thù, trong Thành Tân Vệ cũng căn bản không thấy chỗ mua được.
Một lần thú triều cỡ lớn, khiến rất nhiều đệ tử trong Trại huấn luyện đều trong thời gian ngắn có đột phá, bài danh trên bài danh ngọc bích đã có biến hóa rõ ràng.
Đương nhiên Lâm Tiêu vẫn là đệ nhất trên bài danh ngọc bích, trước khi không có những người khác xông đến thí luyện thất đệ thất quan, coi như học viên khác đột phá đến Hóa Phàm cảnh trung kỳ, trung kỳ đại thành sớm hơn Lâm Tiêu, muốn ở trên bài danh ngọc bích vượt qua Lâm Tiêu trên cơ bản là điều khó có khả năng.
Trước khi lâm vào khổ tu, Lâm Tiêu trước tiên tiến nhập thí luyện thất tiến hành xông cửa.
XÍU... UU! XÍU... UU! XÍU... UU!
Trong thí luyện không gian, từng đạo bóng người màu đen phảng phất như lưu quang phi tốc xoay tròn quanh Lâm Tiêu, kết hợp thành một đạo chỉnh thể hoàn mỹ, phát động tiến công mãnh liệt đối với Lâm Tiêu.
Chết Chết Chết
Trong thí luyện không gian, Lâm Tiêu toàn lực thi triển, tinh thần tập trung đến mức tận cùng, lần lượt điên cuồng xuất đao, đồng thời thân hình phảng phất như hồng nhạn mờ ảo di chuyển khắp nơi.
Sau khi đánh chết một đám tinh thần thể, Lâm Tiêu rốt cục không kiên trì nổi, bị tầng tầng tinh thần thể tiến lên nghiền áp thành cặn bã, biến mất trong thí luyện không gian.
Hô.
Trong thí luyện thất, Lâm Tiêu mở hai mắt ra.
- Không nghĩ tới về nhà một chuyến, thực lực của ta tăng lên nhiều như vậy, trước đó lần đầu ở đệ thất quan chỉ có thể đánh chết 23 tên tinh thần thể, không nghĩ tới lần này trực tiếp tăng lên tới ba mươi sáu tên, tiếp tục như vậy không đến một năm nữa, nói không chừng ta có thể xông qua đệ thất quan này cũng nên.
Thân là đệ nhất bài danh ngọc bích, Lâm Tiêu mỗi tháng đều có được mấy lần cơ hội xông thí luyện thất, hắn tất nhiên sẽ không tùy ý lãng phí, trong những ngày tiếp theo, Lâm Tiêu cơ hồ mỗi ngày đều xông một lần.
Lần thứ hai, Lâm Tiêu ở đệ thất quan đánh chết 37 tên tinh thần thể.
Lần thứ ba, Lâm Tiêu tại đệ thất quan đánh chết ba mươi bốn tên tinh thần thể.
Lần thứ tư, Lâm Tiêu ở đệ thất quan đánh chết ba mươi sáu tên tinh thần thể. . .
/1338
|