Hồi bẩm Tổng giáo quan cùng chư vị giáo quan, Lưu Lỵ phụ tá giáo quan cùng học sinh ước hẹn sinh tử đấu nhất quyết sinh tử, kết quả là tài nghệ không bằng người, bị học sinh đánh gục chỗ này. Đây là khế ước sinh tử đấu có Lưu Lỵ giáo quan ký tên, kính xin mấy vị giáo quan minh xét.
Lâm Tiêu tiến lên phía trước hai bước, đưa lên khế ước sinh tử đấu.
- Cái gì? Ngươi nói gì? Lưu Lỵ là bị ngươi đánh chết ở trong sinh tử đấu sao?
Khương Hồng khiếp sợ nhìn Lâm Tiêu, bốn người giáo quan Lô Ba ở một bên cũng là vẻ mặt dại ra, khó có thể tin.
Lưu Lỵ là ai thì bọn họ lại quá rõ ràng rồi, ngay từ hơn nửa năm trước liền thông qua khảo hạch chuẩn võ giả, trở thành phụ tá giáo quan của Huấn luyện quán, mà trước đó không lâu lại càng ở lúc bế quan mở ra nguyên trì, đột phá đến chân vũ giả nhất chuyển. Mà Lâm Tiêu ngược lại chỉ là một gõ học viên bình thường của Huấn luyện quán, hai tháng trước mới chỉ là Luyện Cốt đỉnh phong. Nếu Lưu Lỵ đánh chết Lâm Tiêu, không có người nào sẽ cảm thấy kỳ quái, nhưng mà bây giờ Lưu Lỵ lại bị mất mạng tại chỗ, mà Lâm Tiêu mặc dù bị trọng thương nhưng tính mạng không có lo lắng, điều này khiến cho trong lòng đám người Khương Hồng làm như thế nào cũng không thể tin được.
- Vâng, mấy vị giáo quan, Lưu Lỵ đích xác là bị học sinh công bình đánh chết trong sinh tử đấu, quyết đấu đường đường chính chính, không có chút giả dối nào, có chư vị sư huynh đệ ở chỗ này chứng kiến!
Thần sắc của Lâm Tiêu bình tĩnh, ngữ khí không kiêu ngạo không siểm nịnh, nói to rõ ràng.
Khương Hồng nghi hoặc nhìn về phía đám đệ tử ở xung quanh.
- Vâng thưa tổng giáo quan, đệ tử có thể đảm bảo, lời nói của Lâm Tiêu từng câu đều là thật.
Đúng lúc này, Vương Kiện từ sau lưng Lâm Tiêu đi ra, cung kính nói:
- Tổng giáo quan, bốn vị giáo quan, tình huống khi ấy là như vậy...
Lúc này, Vương Kiện liền đem tràng diện trước khi Lâm Tiêu cùng với Lưu Ly chiến đấu từ đầu tới cuối giảng thuật lại, toàn bộ quá trình không bỏ sót chút nào, vô cùng tường tận.
Lưu Lỵ tuy rằng còn chưa có thông qua khảo hạch của Liên Minh Võ Giả, đạt được huân chương nhất cấp Võ Giả. Nhưng dù nói thế nào thì nàng cũng xác thực là một vị Võ Giả nhất chuyển, nàng chết đi cũng không phải là việc nhỏ. Dù là đã ký xuống khế ước sinh tử, nhưng đến lúc đó người nhà của nàng nếu như không phục, trực tiếp làm nháo tới Liên Minh Võ Giả, Lâm Tiêu cũng chắc chắn sẽ tiếp nhận nghiêm khắc thẩm tra.
Vương Kiện tường tận đem quá trình kể lại như thế, chính là vì muốn để cho đám người tổng giáo quan hiểu được chuyện gì đã xảy ra, biết rõ Lâm Tiêu thắng được đường đường chính chính. Nếu như Liên Minh Võ Giả thực sự tới thẩm tra, đến lúc đó lời nói của Khương Hồng tổng giáo quan không thể nghi ngờ là có phân lượng nhất.
- Cái gì? Lưu Lỵ vậy mà thi triển ra Nhân cấp đê giai vũ kỹ Đại Ngọc Trấn Uy Chưởng, cuối cùng vẫn là thua ở trên tay của Lâm Tiêu.
- Ngươi nói cái gì? Thân hình Lâm Tiêu vặn vẹo ở giữa không trung thoáng một phát, liền tránh thoát khỏi chưởng khí Đại Uy Thiên Long của Lưu Lỵ trói buộc?
- Lợi dụng nhược điểm cực hạn về mặt công kích của Đại Uy Thiên Long, đón dài tránh ngắn, nắm bắt cơ hội thoáng qua liền mất, chẵng những tránh thoát khỏi công kích của Lưu Lỵ, ngược lại còn để hắn đánh trúng Lưu Lỵ?
- Cực Đạo Uy Thiên Quyền? Đây là loại quyền pháp gì?
Theo Vương Kiện kể lại, trên mặt đám người Khương Hồng tất cả đều là vẻ rung động, bọn hắn nhíu mày cau mặt, khi thì cắt đứt lời nói của Vương Kiện để hỏi cho rõ, lúc lại là ra hỏi rất nhiều đệ tử xung quanh. Đợi đến khi Vương Kiện triệt để nói xong hết, đã qua trọn vẹn nửa canh giờ.
Trên bãi đất trống, hào khí quỷ dị, Khương Hồng cùng với mấy tên giáo quan liếc nhìn nhau, trong mắt đối phương tất cả đều là vẻ khó có thể tin nổi.
Lấy thực lực cùng kiến thức của bọn hắn, những chỗ tra hỏi tự nhiên đều là điểm mấu chốt, một gã Chân Võ Giả nhất chuyển Võ giả cùng với Chuẩn Võ giả phổ thông so sánh, khác biệt lớn nhất chính là một người có thể chủ động lợi dụng nguyên khí, một bên lại chỉ có thể bị động lợi dụng thân thể hấp thu nguyên khí, đây là hai điểm chênh lệch thật lớn.
Bình thường mà nói, một gã Chuẩn Võ giả cùng với Chân Võ giả nhất chuyển Võ giả gặp nhau, cơ hồ là không hề có phần thắng. Tuy nhiên khí lực, tốc độ, năng lực phản ứng của cả hai đều sẽ không thua kém nhiều. nhưng là ở trên dao động nguyên khí sẽ sản sinh ra khác biệt rõ rệt.
Ngay từ đầu, đám người Khương Hồng còn tưởng rằng Lâm Tiêu lựa chọn dùng loại chiêu thức quỷ dị kiểu như xuất kỳ bất ý gì đó, đem Lưu Lỵ đánh bại. Loại thủ đoạn này nếu như nghiêm khắc tra hỏi tới, hoàn toàn có thể khiến Lâm Tiêu khoác lên mình tội danh không có võ đức. Nhưng chờ khi bọn hắn xong Vương Kiện kể lại, bọn hắn lúc đó mới biết, Lâm Tiêu hoàn toàn là ở trong chiến đấu chính diện đem Lưu Lỵ đánh bại. Dựa vào khí thế chưa từng có từ trước đến nay cùng với tinh thần đồng quy vu tận, cùng với ý thức chiến đấu kinh diễm tới mức tận cùng kia.
Hơn nữa theo Vương Kiện kể lại kỹ càng cùng phản ứng của đám đệ tử xung quanh tới xem, hết thảy chuyện này đều là sự thật, không có nửa phần giả dối.
Trong lúc nhất thời, Lô giáo quan cùng với bốn vị giáo quan trong ánh mắt nhìn về phía Lâm Tiêu toát ra ánh sáng xung quanh. Đồng thời cũng là đem ánh mắt rơi vào trên người của Khương Hồng, muốn xem hắn sẽ xử lý như thế nào.
- Lưu Kiều, ngươi trước tiên phái người trông coi hiện trường một chút, một gã Chân Võ giả nhất chuyển Võ giả chết ở huấn luyện quán của chúng ta là một đại sự. Lập tức thông báo cho Liên Minh Võ Giả, lại để cho bọn hắn phái người tới thăm dò hiện trường. Lâm Tiêu, ngươi lại cùng ta đi đến.
Khương Hồng trầm tư một lát, lập tức liền làm ra quyết đoán, sau khi hạ đạt mệnh lệnh, liền dẫn đầu rời khỏi.
Lâm Tiêu cùng Lô Ba và ba tên giáo quan khác cũng là theo sát hắn đi tới. Còn Lưu giáo quan thì ở lại hiện trường, sau khi nhanh chóng an bài xong sự vụ, lập tức lại cấp tốc đuổi theo phía trước.
Vài tên nhân viên công tác của huấn luyện quán thì ở trên bãi đất trống vạch ra vòng tuyến cảnh giới. Còn thi thể của Lưu Lỵ cũng là tạm thời không động tới, chờ đợi nhân viên của Liên Minh Võ Giả đến đây thăm dò.
- Cũng không biết Tổng giáo quan sẽ xử trí Lâm Tiêu như thế nào?
- Có thể xử trí như thế nào, lúc trước Lâm Tiêu cùng Lưu Lỵ giáo quan chiến đấu công bình công chính, không có nửa điểm hư giả, hơn nữa song phương còn ký tên vào khế ước sinh tử, đoán chừng cũng là không sao cả.
- Lời nói tuy là như vậy, nhưng Lưu Lỵ giáo quan dù sao cũng là một Chân Võ giả nhất chuyển Võ giả, Lưu gia kia chắc chắn cũng sẽ không từ bỏ ý đồ!
- Ha ha, Lưu gia? Lưu gia bọn hắn chỉ là một đám thương nhân, tại Tân Vệ Thành có địa vị gì? Trước đây sở dĩ có thể kiêu ngạo như vậy, nguyên nhân còn không phải bởi vì có Lưu Lỵ. Hiện tại Lưu Lỵ đã chết rồi, Lưu gia còn có thể tạo nên được sóng gió gì.
Lâm Tiêu tiến lên phía trước hai bước, đưa lên khế ước sinh tử đấu.
- Cái gì? Ngươi nói gì? Lưu Lỵ là bị ngươi đánh chết ở trong sinh tử đấu sao?
Khương Hồng khiếp sợ nhìn Lâm Tiêu, bốn người giáo quan Lô Ba ở một bên cũng là vẻ mặt dại ra, khó có thể tin.
Lưu Lỵ là ai thì bọn họ lại quá rõ ràng rồi, ngay từ hơn nửa năm trước liền thông qua khảo hạch chuẩn võ giả, trở thành phụ tá giáo quan của Huấn luyện quán, mà trước đó không lâu lại càng ở lúc bế quan mở ra nguyên trì, đột phá đến chân vũ giả nhất chuyển. Mà Lâm Tiêu ngược lại chỉ là một gõ học viên bình thường của Huấn luyện quán, hai tháng trước mới chỉ là Luyện Cốt đỉnh phong. Nếu Lưu Lỵ đánh chết Lâm Tiêu, không có người nào sẽ cảm thấy kỳ quái, nhưng mà bây giờ Lưu Lỵ lại bị mất mạng tại chỗ, mà Lâm Tiêu mặc dù bị trọng thương nhưng tính mạng không có lo lắng, điều này khiến cho trong lòng đám người Khương Hồng làm như thế nào cũng không thể tin được.
- Vâng, mấy vị giáo quan, Lưu Lỵ đích xác là bị học sinh công bình đánh chết trong sinh tử đấu, quyết đấu đường đường chính chính, không có chút giả dối nào, có chư vị sư huynh đệ ở chỗ này chứng kiến!
Thần sắc của Lâm Tiêu bình tĩnh, ngữ khí không kiêu ngạo không siểm nịnh, nói to rõ ràng.
Khương Hồng nghi hoặc nhìn về phía đám đệ tử ở xung quanh.
- Vâng thưa tổng giáo quan, đệ tử có thể đảm bảo, lời nói của Lâm Tiêu từng câu đều là thật.
Đúng lúc này, Vương Kiện từ sau lưng Lâm Tiêu đi ra, cung kính nói:
- Tổng giáo quan, bốn vị giáo quan, tình huống khi ấy là như vậy...
Lúc này, Vương Kiện liền đem tràng diện trước khi Lâm Tiêu cùng với Lưu Ly chiến đấu từ đầu tới cuối giảng thuật lại, toàn bộ quá trình không bỏ sót chút nào, vô cùng tường tận.
Lưu Lỵ tuy rằng còn chưa có thông qua khảo hạch của Liên Minh Võ Giả, đạt được huân chương nhất cấp Võ Giả. Nhưng dù nói thế nào thì nàng cũng xác thực là một vị Võ Giả nhất chuyển, nàng chết đi cũng không phải là việc nhỏ. Dù là đã ký xuống khế ước sinh tử, nhưng đến lúc đó người nhà của nàng nếu như không phục, trực tiếp làm nháo tới Liên Minh Võ Giả, Lâm Tiêu cũng chắc chắn sẽ tiếp nhận nghiêm khắc thẩm tra.
Vương Kiện tường tận đem quá trình kể lại như thế, chính là vì muốn để cho đám người tổng giáo quan hiểu được chuyện gì đã xảy ra, biết rõ Lâm Tiêu thắng được đường đường chính chính. Nếu như Liên Minh Võ Giả thực sự tới thẩm tra, đến lúc đó lời nói của Khương Hồng tổng giáo quan không thể nghi ngờ là có phân lượng nhất.
- Cái gì? Lưu Lỵ vậy mà thi triển ra Nhân cấp đê giai vũ kỹ Đại Ngọc Trấn Uy Chưởng, cuối cùng vẫn là thua ở trên tay của Lâm Tiêu.
- Ngươi nói cái gì? Thân hình Lâm Tiêu vặn vẹo ở giữa không trung thoáng một phát, liền tránh thoát khỏi chưởng khí Đại Uy Thiên Long của Lưu Lỵ trói buộc?
- Lợi dụng nhược điểm cực hạn về mặt công kích của Đại Uy Thiên Long, đón dài tránh ngắn, nắm bắt cơ hội thoáng qua liền mất, chẵng những tránh thoát khỏi công kích của Lưu Lỵ, ngược lại còn để hắn đánh trúng Lưu Lỵ?
- Cực Đạo Uy Thiên Quyền? Đây là loại quyền pháp gì?
Theo Vương Kiện kể lại, trên mặt đám người Khương Hồng tất cả đều là vẻ rung động, bọn hắn nhíu mày cau mặt, khi thì cắt đứt lời nói của Vương Kiện để hỏi cho rõ, lúc lại là ra hỏi rất nhiều đệ tử xung quanh. Đợi đến khi Vương Kiện triệt để nói xong hết, đã qua trọn vẹn nửa canh giờ.
Trên bãi đất trống, hào khí quỷ dị, Khương Hồng cùng với mấy tên giáo quan liếc nhìn nhau, trong mắt đối phương tất cả đều là vẻ khó có thể tin nổi.
Lấy thực lực cùng kiến thức của bọn hắn, những chỗ tra hỏi tự nhiên đều là điểm mấu chốt, một gã Chân Võ Giả nhất chuyển Võ giả cùng với Chuẩn Võ giả phổ thông so sánh, khác biệt lớn nhất chính là một người có thể chủ động lợi dụng nguyên khí, một bên lại chỉ có thể bị động lợi dụng thân thể hấp thu nguyên khí, đây là hai điểm chênh lệch thật lớn.
Bình thường mà nói, một gã Chuẩn Võ giả cùng với Chân Võ giả nhất chuyển Võ giả gặp nhau, cơ hồ là không hề có phần thắng. Tuy nhiên khí lực, tốc độ, năng lực phản ứng của cả hai đều sẽ không thua kém nhiều. nhưng là ở trên dao động nguyên khí sẽ sản sinh ra khác biệt rõ rệt.
Ngay từ đầu, đám người Khương Hồng còn tưởng rằng Lâm Tiêu lựa chọn dùng loại chiêu thức quỷ dị kiểu như xuất kỳ bất ý gì đó, đem Lưu Lỵ đánh bại. Loại thủ đoạn này nếu như nghiêm khắc tra hỏi tới, hoàn toàn có thể khiến Lâm Tiêu khoác lên mình tội danh không có võ đức. Nhưng chờ khi bọn hắn xong Vương Kiện kể lại, bọn hắn lúc đó mới biết, Lâm Tiêu hoàn toàn là ở trong chiến đấu chính diện đem Lưu Lỵ đánh bại. Dựa vào khí thế chưa từng có từ trước đến nay cùng với tinh thần đồng quy vu tận, cùng với ý thức chiến đấu kinh diễm tới mức tận cùng kia.
Hơn nữa theo Vương Kiện kể lại kỹ càng cùng phản ứng của đám đệ tử xung quanh tới xem, hết thảy chuyện này đều là sự thật, không có nửa phần giả dối.
Trong lúc nhất thời, Lô giáo quan cùng với bốn vị giáo quan trong ánh mắt nhìn về phía Lâm Tiêu toát ra ánh sáng xung quanh. Đồng thời cũng là đem ánh mắt rơi vào trên người của Khương Hồng, muốn xem hắn sẽ xử lý như thế nào.
- Lưu Kiều, ngươi trước tiên phái người trông coi hiện trường một chút, một gã Chân Võ giả nhất chuyển Võ giả chết ở huấn luyện quán của chúng ta là một đại sự. Lập tức thông báo cho Liên Minh Võ Giả, lại để cho bọn hắn phái người tới thăm dò hiện trường. Lâm Tiêu, ngươi lại cùng ta đi đến.
Khương Hồng trầm tư một lát, lập tức liền làm ra quyết đoán, sau khi hạ đạt mệnh lệnh, liền dẫn đầu rời khỏi.
Lâm Tiêu cùng Lô Ba và ba tên giáo quan khác cũng là theo sát hắn đi tới. Còn Lưu giáo quan thì ở lại hiện trường, sau khi nhanh chóng an bài xong sự vụ, lập tức lại cấp tốc đuổi theo phía trước.
Vài tên nhân viên công tác của huấn luyện quán thì ở trên bãi đất trống vạch ra vòng tuyến cảnh giới. Còn thi thể của Lưu Lỵ cũng là tạm thời không động tới, chờ đợi nhân viên của Liên Minh Võ Giả đến đây thăm dò.
- Cũng không biết Tổng giáo quan sẽ xử trí Lâm Tiêu như thế nào?
- Có thể xử trí như thế nào, lúc trước Lâm Tiêu cùng Lưu Lỵ giáo quan chiến đấu công bình công chính, không có nửa điểm hư giả, hơn nữa song phương còn ký tên vào khế ước sinh tử, đoán chừng cũng là không sao cả.
- Lời nói tuy là như vậy, nhưng Lưu Lỵ giáo quan dù sao cũng là một Chân Võ giả nhất chuyển Võ giả, Lưu gia kia chắc chắn cũng sẽ không từ bỏ ý đồ!
- Ha ha, Lưu gia? Lưu gia bọn hắn chỉ là một đám thương nhân, tại Tân Vệ Thành có địa vị gì? Trước đây sở dĩ có thể kiêu ngạo như vậy, nguyên nhân còn không phải bởi vì có Lưu Lỵ. Hiện tại Lưu Lỵ đã chết rồi, Lưu gia còn có thể tạo nên được sóng gió gì.
/1338
|