Âu Thần khác với Thu Mạc. Hắn chỉ mới là Luân Mạch cảnh tầng chín, chưa phá cảnh vào Nguyên Phủ, vì vậy hắn bước vào tầng thứ tư Thiên Hà điện sẽ càng khó hơn so với Thu Mạc. Điều này có nghĩa là Tinh Hồn thứ ba của hắn có xác suất kết nối với ngôi sao ở tầng trời thứ tư cực lớn, vượt xa Thu Mạc.
- Biết xấu hổ mà lột xác, lấy ý chí của Âu Thần thì phá cảnh vào Nguyên Phủ là việc trong tầm tay.
Khương Chấn thấy vậy thì gật đầu cười, ánh mắt lơ đãng liếc qua tầng thứ nhất Thiên Hà điện. Chỉ thấy Tần Vấn Thiên vẫn ngồi đó như cũ, cũng không biết đang làm gì, điều này khiến trong mắt Khương Chấn lóe lên tia cười lạnh, thấp giọng nói:
- Cố làm ra vẻ huyền bí.
Ngược lại Khương Chấn sẽ không ngu đến nỗi cho rằng Tần Vấn Thiên ngay cả tầng thứ nhất Thiên Hà điện cũng không ra được.
Lúc này Tần Vấn Thiên hoàn toàn đắm chìm trong lĩnh ngộ của mình, thậm chí quên mất thời gian trôi qua, hắn càng sẽ không đi so bì xem ai bước vào tầng thứ mấy Thiên Hà điện, hiện giờ trong đầu hắn chỉ có lực lượng thần thông do văn lộ lưu động hội tụ thành.
Ngân hà tựa như đang chậm rãi lưu động, từng văn lộ kia ánh vào trong mắt Tần Vấn Thiên càng ngày càng rõ ràng hơn, từ từ hội tụ thành đường nét nắm đấm bất ngờ đánh về phía Tần Vấn Thiên. Nhưng hiện tại loại công kích này đã dần không cách khiến ý chí Tần Vấn Thiên rung chuyển nữa rồi, hắn chỉ an tĩnh cảm ngộ mà thôi.
Thời gian vẫn đang trôi, qua mười hai ngày, Mạc Khuynh Thành cũng bước lên tầng thứ tư của Thiên Hà điện, nhưng rốt cuộc bọn họ không cách nào tiến thêm một bước nữa, tầng thứ tư Thiên Hà điện cho bọn họ áp lực rất lớn, thậm chí Thu Mạc đã từ bên trong đi ra, hắn không cách nào tiếp tục thừa nhận lực lượng vô hình áp bách ý chí kia tiếp.
“Vẫn còn ở tầng thứ nhất?” Sau khi Thu Mạc nhìn thấy Tần Vấn Thiên thì lộ ra vẻ mặt quái dị, tên này đang làm cái gì đây?
Lúc này Tần Vấn Thiên đã có thể hoàn toàn thấy rõ văn lộ kia lưu động, nhưng mà trong nháy mắt khi hắn nhìn được thấu triệt kia, trong não hải hắn sinh ra một đạo linh quang, giống như đột nhiên hiểu rõ, mọi thứ bỗng nhiên trở nên rõ ràng hẳn.
“Sai rồi, trước kia ta đi thẳng vào con đường sai lầm, đã là thần văn hoàn chỉnh được khắc họa mà thành thì sao có thể lại đi xem quỹ tích của nó, bản thân thần văn này chính là một chỉnh thể, một loại ý cảnh.” Tuy rằng Tần Vấn Thiên vẫn nhắm mắt như cũ nhưng khóe miệng hắn lại vẽ lên một nụ cười, loại cảm giác sáng tỏ thông suốt này rất mỹ diệu.
Tần Vấn Thiên vẫn chưa mở mắt, hắn vận chuyển công pháp để mình lâm vào mộng cảnh.
Trong mộng, Tần Vấn Thiên đứng ở trong một viện nhỏ không người, chỉ thấy tay hắn nắm tinh thần Thiên Chùy, trong cơ thể đan nên đồ văn.
Đột nhiên, tinh thần chi lực lưu động, Tinh Thần Thiên Chùy trong tay Tần Vấn Thiên đập xuống đất, trong khoảnh khắc, mặt đất xuất hiện một bộ đồ án thần văn, bất ngờ chính là bộ đồ quyển thần văn hắn sáng tạo kia.
“Người sở hữu Tinh Hồn chú tạo là luyện khí sư trời sinh có thể trực tiếp cấu tạo một văn lộ chỉnh thể.” Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng, chắc rằng đây mới là ý thật của luyện khí sư trời sinh.
Phương Thiên Họa Kích xuất hiện trong tay, Tần Vấn Thiên đứng đó, khí thế đang điên cuồng kéo lên.
Đột nhiên, chỉ thấy thân thể hắn hóa thành một tàn ảnh, sau lưng tựa như xuất hiện cánh chim Côn Bằng hư ảo vậy. Phương Thiên Họa Kích mạnh mẽ đánh tới, mũi kích dường như xuất hiện cơn lốc ngưng tụ thành lốc xoáy khủng bố.
- Đùng!
Không gian phát ra một tiếng vang trầm đục, mặt đất điên cuồng nứt ra. Một kích này cũng không phải là chiêu thức biến hóa trong Cuồng Thú Kích Pháp mà là do hắn tự nghĩ ra, khí thế dường như giống hệt trong họa quyển thần văn, chỉ là còn có phần khiếm khuyết, không có loại khí thế tựa như mộng lại tựa như tỉnh, một kích tụ tập uy thế ngập trời kia.
Tần Vấn Thiên tìm được cảm giác, bắt đầu hoàn thiện một kích kia không ngừng. Cái này dung hợp tốc độ, thần nguyên, Tinh Hồn cùng với khí thế hợp thành một thể công kích, khiến nó trở thành một kích mạnh nhất của hắn.
“Kích pháp này được sáng chế trong mộng, thế thì gọi là Đại Mộng Kích Pháp đi, hơn nữa đây sẽ là thức thứ nhất Đại Mộng Kích Pháp, cứ gọi nó là Khai Sơn vậy.” Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, tất nhiên hắn có lòng tin có thể sáng tạo ra một bộ kích pháp hoàn chỉnh. Sau này hắn còn có thể tiếp tục sáng chế thần văn, tiếp đó khai sáng thần thông.
Thức thứ nhất khí thế dữ dội, lực bổ núi cao, lại là hành động phá núi, lấy tên Khai Sơn là vừa hợp.
Tần Vấn Thiên tiếp tục hoàn thiện Khai Sơn thức, thậm chí mơ một giấc xuân thu đại mộng, tưởng tượng chính mình thành cường giả có thể khai thiên lập địa, giống như Côn Bằng tung hoành dưới vòm trời, kích pháp đánh xuống, thiên địa sụp đổ.
Trong nháy mắt đã qua nửa tháng, nhóm người đầu tiên vào Thiên Hà điện phần lớn đều đã đi ra, thấy Tần Vấn Thiên vẫn ở tầng thứ nhất, tất cả đều nghi hoặc khó hiểu. Nhưng chính vào ngày này, Tần Vấn Thiên rốt cục mở mắt đứng dậy, phá vỡ trói buộc tầng thứ nhất bước vào tầng thứ hai Thiên Hà điện.
- Tên này cuối cùng cũng chịu bước vào tầng thứ hai.
Nhược Hoan vẫn đứng chờ ở bên ngoài buồn bực nói. Đủ lời nghị luận cô cũng nghe được, có không hiểu, có chất vấn.
Nhưng mà, đoàn người nhanh chóng phát hiện Tần Vấn Thiên cũng không phá vỡ ngăn trở lần thứ hai trong thời gian ngắn như nhiều thiên tài khác mà lại một lần nữa khoanh chân ngồi xuống.
Rất nhiều người lục tục rời khỏi nơi này, thời gian tu hành quý giá, ai cũng không có thời gian rảnh rỗi lãng phí ở đây coi giữ Tần Vấn Thiên.
Sau bốn ngày, Tần Vấn Thiên bước lên tầng thứ ba Thiên Hà điện nhưng tiếng chất vấn ở học viện Đế Tinh càng ngày càng vang, lẽ nào Tần Vấn Thiên thật sự chỉ là hư danh, mỗi một tầng Thiên Hà điện hắn đều cần cảm thụ hồi lâu mới có thể phá vỡ luồng áp lực kia đi lên tầng thứ cao hơn?
Nếu không vì sao mỗi một tầng hắn đều như thế?
- Quân Lâm yến sắp bắt đầu, ngươi phải nắm chặt thời gian nhanh chóng ra ngoài đấy.
Mạc Khuynh Thành mỉm cười nhìn bóng dáng đang khoanh chân ngồi ở tầng thứ ba, ngay sau đó cô cùng Nặc Lan bước lên hạc trắng rời khỏi học viện Đế Tinh.
Bên ngoài Thiên Hà điện dần dần quạnh quẽ, đoàn người đều rời đi nơi này, nhưng học viện Đế Tinh so với trước kia càng thêm náo nhiệt.
Bởi vì thời gian đã tới cuối năm, Quân Lâm yến sắp đến, thanh niên thiên tài lịch lãm tu hành bên ngoài làm sao sẽ bỏ qua lần thịnh yến này, nên ai cũng nhao nhao trở về.
Âu Thần đứng trong Kỵ Sĩ minh, trên người lộ ra hàn ý, chỉ thấy hắn ngẩng đầu nhìn về hướng Thiên Hà điện, hỏi:
- Hắn bước vào tầng thứ mấy?
- Trước đây không lâu hắn đã bước vào tầng thứ tư.
Bên cạnh Âu Thần có một người đáp lại, ‘hắn’ trong miệng bọn họ đương nhiên là chỉ Tần Vấn Thiên.
- Vẫn còn ở tầng thứ tư sao, xem ra đây cũng là cực hạn của ngươi rồi.
Âu Thần bình tĩnh lên tiếng.
Không chỉ Âu Thần cho là như thế, rất nhiều người đều nghĩ vậy, cực hạn của Tần Vấn Thiên chính là tầng thứ tư Thiên Hà điện, xem ra nói không chừng hắn kết nối được Tinh Hồn ở tầng trời thứ tư là do gặp được cơ may to lớn.
Ngoại trừ một số người ra, theo thời gian trôi qua, rất nhiều người cũng dần quên đi Tần Vấn Thiên còn đang trong Thiên Hà điện. Điều mọi người chú ý nhiều nhất chính là những thanh niên thiên tài trở về học viện Đế Tinh ai có thể đạt được thứ hạng cao trên Quân Lâm yến.
Âu Thần bước chân vào tầng thứ tư Thiên Hà điện, hôm nay tựa như đã lột xác so với trước đây, có lẽ có cơ hội lấy được chín ghế đầu tiên, đồng thời trở thành một thành viên trong kinh thành thập tú.
Còn có đám người Giang Tú, La Thành, Nhược Hoan cũng có thể đạt được thành tích tốt.
Đương nhiên còn một người không thể không nhắc tới, đó chính là Lạc Thiên Thu. Người này thiên tư xuất chúng, thiên phú cực cao, nghe nói lần này mục tiêu của hắn chỉ có một, ấy chính là vị trí đứng đầu của Quân Lâm yến.
Thiên tài trên Quân Lâm yến đông đảo, muốn thu được ghế đầu tiên thì khó khăn nhường nào, nhất là lúc này đây, nghe nói nhân vật thiên tài của nước Tuyết Vân cũng sẽ tham gia, Lạc Thiên Thu không biết có cơ hội hay không.
Tóm lại, Quân Lâm yến năm nay khiến người ta rất mong đợi.
Không chỉ có học viện Đế Tinh, hiện tại, toàn bộhoàng thành nước Sở đều đã bắt đầu sôi trào.
Học viên Hoàng Gia, học viện Thần Phong, võ phủ Thất Tinh, các học viện võ phủ khác đều ở đây mỏi mắt mong chờ, cùng đợi Quân Lâm yến chính thức tổ chức.
Bên trong học viện Hoàng Gia, Mục Nhu đứng dưới một thân cây, nhớ đến từng trải mấy ngày qua trong lòng không khỏi cảm khái không thôi.
Hiện tại mức độ gia tộc ủng hộ cô đã lớn hơn so với trước đây, thái độ của mọi người cũng bắt đầu chuyển biến, đồng thời một số người trong học viện rõ ràng cũng đã không còn lạnh nhạt như trước kia, ngược lại trở nên đặc biệt nhiệt tình.
Tất cả tất cả cô đều thấy trong mắt, sau khi trải qua sự tình lần này cô càng thêm cảm nhận được hàm nghĩa của bốn chữ nhân tình ấm lạnh.
- Quân Lâm yến sắp đến, lần này ai sẽ tỏa sáng ởhoàng thành đây? Tần Vấn Thiên hắn có tham gia không?
Mục Nhu thì thào nói nhỏ. Quân Lâm yến mỗi một năm đều là chuyện lớn nhấthoàng thành nước Sở, năm nay cũng không ngoại lệ, chẳng qua có lẽ năm nay dù Tần Vấn Thiên tham gia cũng sẽ không có thành tựu gì, tuy nhiên cô hoàn toàn tin tưởng, trên Quân Lâm yến năm sau hắn sẽ phát ra hào quang chói mắt nhất.
Ngày hôm nay trên không có một đám yêu thú bay trên bầu trời nước Sở, những yêu thú kia thậm chí kéo theo một long liễn, cường giả ngồi trên yêu thú ngự không trùng trùng điệp điệp bay tới khiếnhoàng thành nước Sở chấn kinh. Tin tức truyền ra rất nhanh, thái tử nước Tuyết Vân mang theo rất nhiều thiên tài nước Tuyết Vân đến hoàng thành nước Sở.
Ngày hôm nay, đệ tử võ phủ Thần Tướng cư trú giữa Hắc Ám Sâm Lâm hầu như ngăn cách với đời nhưng lại có chiến lực cực mạnh, dưới sự hướng dẫn của Võ Tu La cũng đi ra khỏi Hắc Ám Sâm Lâm, bước vào hoàng thành nước Sở.
Ngày hôm nay, một trong ba phường lớn của hoàng thành nước Sở là phường Thiên Diệu cũng là sòng bạc lớn nhất hoàng thành đã mở ra tỷ lệ đặt cược cụ thể cho ai là người sẽ thu được chín ghế đầu của Quân Lâm yến lần này.
Thậm chí đến khi Quân Lâm yến chính thức tổ chức, phường Thiên Diệu sẽ mở tỷ lệ tiền cược cho một vài nhân vật đối chiến trọng điểm được chú ý.
Mà toàn bộ tiền cược của bọn họ đương nhiên đều là những thứ dùng để tu hành như nguyên thạch hoặc tinh thạch.
Lấy tỷ lệ cược phường Thiên Diệu đặt ra, tỷ lệ cược Lạc Thiên Thu thu được ghế đầu tiên của Quân Lâm yến là thấp nhất, điều này có nghĩa là Quân Lâm yến lần này người phường Thiên Diệu coi trọng nhất chính là Lạc Thiên Thu.
- Biết xấu hổ mà lột xác, lấy ý chí của Âu Thần thì phá cảnh vào Nguyên Phủ là việc trong tầm tay.
Khương Chấn thấy vậy thì gật đầu cười, ánh mắt lơ đãng liếc qua tầng thứ nhất Thiên Hà điện. Chỉ thấy Tần Vấn Thiên vẫn ngồi đó như cũ, cũng không biết đang làm gì, điều này khiến trong mắt Khương Chấn lóe lên tia cười lạnh, thấp giọng nói:
- Cố làm ra vẻ huyền bí.
Ngược lại Khương Chấn sẽ không ngu đến nỗi cho rằng Tần Vấn Thiên ngay cả tầng thứ nhất Thiên Hà điện cũng không ra được.
Lúc này Tần Vấn Thiên hoàn toàn đắm chìm trong lĩnh ngộ của mình, thậm chí quên mất thời gian trôi qua, hắn càng sẽ không đi so bì xem ai bước vào tầng thứ mấy Thiên Hà điện, hiện giờ trong đầu hắn chỉ có lực lượng thần thông do văn lộ lưu động hội tụ thành.
Ngân hà tựa như đang chậm rãi lưu động, từng văn lộ kia ánh vào trong mắt Tần Vấn Thiên càng ngày càng rõ ràng hơn, từ từ hội tụ thành đường nét nắm đấm bất ngờ đánh về phía Tần Vấn Thiên. Nhưng hiện tại loại công kích này đã dần không cách khiến ý chí Tần Vấn Thiên rung chuyển nữa rồi, hắn chỉ an tĩnh cảm ngộ mà thôi.
Thời gian vẫn đang trôi, qua mười hai ngày, Mạc Khuynh Thành cũng bước lên tầng thứ tư của Thiên Hà điện, nhưng rốt cuộc bọn họ không cách nào tiến thêm một bước nữa, tầng thứ tư Thiên Hà điện cho bọn họ áp lực rất lớn, thậm chí Thu Mạc đã từ bên trong đi ra, hắn không cách nào tiếp tục thừa nhận lực lượng vô hình áp bách ý chí kia tiếp.
“Vẫn còn ở tầng thứ nhất?” Sau khi Thu Mạc nhìn thấy Tần Vấn Thiên thì lộ ra vẻ mặt quái dị, tên này đang làm cái gì đây?
Lúc này Tần Vấn Thiên đã có thể hoàn toàn thấy rõ văn lộ kia lưu động, nhưng mà trong nháy mắt khi hắn nhìn được thấu triệt kia, trong não hải hắn sinh ra một đạo linh quang, giống như đột nhiên hiểu rõ, mọi thứ bỗng nhiên trở nên rõ ràng hẳn.
“Sai rồi, trước kia ta đi thẳng vào con đường sai lầm, đã là thần văn hoàn chỉnh được khắc họa mà thành thì sao có thể lại đi xem quỹ tích của nó, bản thân thần văn này chính là một chỉnh thể, một loại ý cảnh.” Tuy rằng Tần Vấn Thiên vẫn nhắm mắt như cũ nhưng khóe miệng hắn lại vẽ lên một nụ cười, loại cảm giác sáng tỏ thông suốt này rất mỹ diệu.
Tần Vấn Thiên vẫn chưa mở mắt, hắn vận chuyển công pháp để mình lâm vào mộng cảnh.
Trong mộng, Tần Vấn Thiên đứng ở trong một viện nhỏ không người, chỉ thấy tay hắn nắm tinh thần Thiên Chùy, trong cơ thể đan nên đồ văn.
Đột nhiên, tinh thần chi lực lưu động, Tinh Thần Thiên Chùy trong tay Tần Vấn Thiên đập xuống đất, trong khoảnh khắc, mặt đất xuất hiện một bộ đồ án thần văn, bất ngờ chính là bộ đồ quyển thần văn hắn sáng tạo kia.
“Người sở hữu Tinh Hồn chú tạo là luyện khí sư trời sinh có thể trực tiếp cấu tạo một văn lộ chỉnh thể.” Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng, chắc rằng đây mới là ý thật của luyện khí sư trời sinh.
Phương Thiên Họa Kích xuất hiện trong tay, Tần Vấn Thiên đứng đó, khí thế đang điên cuồng kéo lên.
Đột nhiên, chỉ thấy thân thể hắn hóa thành một tàn ảnh, sau lưng tựa như xuất hiện cánh chim Côn Bằng hư ảo vậy. Phương Thiên Họa Kích mạnh mẽ đánh tới, mũi kích dường như xuất hiện cơn lốc ngưng tụ thành lốc xoáy khủng bố.
- Đùng!
Không gian phát ra một tiếng vang trầm đục, mặt đất điên cuồng nứt ra. Một kích này cũng không phải là chiêu thức biến hóa trong Cuồng Thú Kích Pháp mà là do hắn tự nghĩ ra, khí thế dường như giống hệt trong họa quyển thần văn, chỉ là còn có phần khiếm khuyết, không có loại khí thế tựa như mộng lại tựa như tỉnh, một kích tụ tập uy thế ngập trời kia.
Tần Vấn Thiên tìm được cảm giác, bắt đầu hoàn thiện một kích kia không ngừng. Cái này dung hợp tốc độ, thần nguyên, Tinh Hồn cùng với khí thế hợp thành một thể công kích, khiến nó trở thành một kích mạnh nhất của hắn.
“Kích pháp này được sáng chế trong mộng, thế thì gọi là Đại Mộng Kích Pháp đi, hơn nữa đây sẽ là thức thứ nhất Đại Mộng Kích Pháp, cứ gọi nó là Khai Sơn vậy.” Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, tất nhiên hắn có lòng tin có thể sáng tạo ra một bộ kích pháp hoàn chỉnh. Sau này hắn còn có thể tiếp tục sáng chế thần văn, tiếp đó khai sáng thần thông.
Thức thứ nhất khí thế dữ dội, lực bổ núi cao, lại là hành động phá núi, lấy tên Khai Sơn là vừa hợp.
Tần Vấn Thiên tiếp tục hoàn thiện Khai Sơn thức, thậm chí mơ một giấc xuân thu đại mộng, tưởng tượng chính mình thành cường giả có thể khai thiên lập địa, giống như Côn Bằng tung hoành dưới vòm trời, kích pháp đánh xuống, thiên địa sụp đổ.
Trong nháy mắt đã qua nửa tháng, nhóm người đầu tiên vào Thiên Hà điện phần lớn đều đã đi ra, thấy Tần Vấn Thiên vẫn ở tầng thứ nhất, tất cả đều nghi hoặc khó hiểu. Nhưng chính vào ngày này, Tần Vấn Thiên rốt cục mở mắt đứng dậy, phá vỡ trói buộc tầng thứ nhất bước vào tầng thứ hai Thiên Hà điện.
- Tên này cuối cùng cũng chịu bước vào tầng thứ hai.
Nhược Hoan vẫn đứng chờ ở bên ngoài buồn bực nói. Đủ lời nghị luận cô cũng nghe được, có không hiểu, có chất vấn.
Nhưng mà, đoàn người nhanh chóng phát hiện Tần Vấn Thiên cũng không phá vỡ ngăn trở lần thứ hai trong thời gian ngắn như nhiều thiên tài khác mà lại một lần nữa khoanh chân ngồi xuống.
Rất nhiều người lục tục rời khỏi nơi này, thời gian tu hành quý giá, ai cũng không có thời gian rảnh rỗi lãng phí ở đây coi giữ Tần Vấn Thiên.
Sau bốn ngày, Tần Vấn Thiên bước lên tầng thứ ba Thiên Hà điện nhưng tiếng chất vấn ở học viện Đế Tinh càng ngày càng vang, lẽ nào Tần Vấn Thiên thật sự chỉ là hư danh, mỗi một tầng Thiên Hà điện hắn đều cần cảm thụ hồi lâu mới có thể phá vỡ luồng áp lực kia đi lên tầng thứ cao hơn?
Nếu không vì sao mỗi một tầng hắn đều như thế?
- Quân Lâm yến sắp bắt đầu, ngươi phải nắm chặt thời gian nhanh chóng ra ngoài đấy.
Mạc Khuynh Thành mỉm cười nhìn bóng dáng đang khoanh chân ngồi ở tầng thứ ba, ngay sau đó cô cùng Nặc Lan bước lên hạc trắng rời khỏi học viện Đế Tinh.
Bên ngoài Thiên Hà điện dần dần quạnh quẽ, đoàn người đều rời đi nơi này, nhưng học viện Đế Tinh so với trước kia càng thêm náo nhiệt.
Bởi vì thời gian đã tới cuối năm, Quân Lâm yến sắp đến, thanh niên thiên tài lịch lãm tu hành bên ngoài làm sao sẽ bỏ qua lần thịnh yến này, nên ai cũng nhao nhao trở về.
Âu Thần đứng trong Kỵ Sĩ minh, trên người lộ ra hàn ý, chỉ thấy hắn ngẩng đầu nhìn về hướng Thiên Hà điện, hỏi:
- Hắn bước vào tầng thứ mấy?
- Trước đây không lâu hắn đã bước vào tầng thứ tư.
Bên cạnh Âu Thần có một người đáp lại, ‘hắn’ trong miệng bọn họ đương nhiên là chỉ Tần Vấn Thiên.
- Vẫn còn ở tầng thứ tư sao, xem ra đây cũng là cực hạn của ngươi rồi.
Âu Thần bình tĩnh lên tiếng.
Không chỉ Âu Thần cho là như thế, rất nhiều người đều nghĩ vậy, cực hạn của Tần Vấn Thiên chính là tầng thứ tư Thiên Hà điện, xem ra nói không chừng hắn kết nối được Tinh Hồn ở tầng trời thứ tư là do gặp được cơ may to lớn.
Ngoại trừ một số người ra, theo thời gian trôi qua, rất nhiều người cũng dần quên đi Tần Vấn Thiên còn đang trong Thiên Hà điện. Điều mọi người chú ý nhiều nhất chính là những thanh niên thiên tài trở về học viện Đế Tinh ai có thể đạt được thứ hạng cao trên Quân Lâm yến.
Âu Thần bước chân vào tầng thứ tư Thiên Hà điện, hôm nay tựa như đã lột xác so với trước đây, có lẽ có cơ hội lấy được chín ghế đầu tiên, đồng thời trở thành một thành viên trong kinh thành thập tú.
Còn có đám người Giang Tú, La Thành, Nhược Hoan cũng có thể đạt được thành tích tốt.
Đương nhiên còn một người không thể không nhắc tới, đó chính là Lạc Thiên Thu. Người này thiên tư xuất chúng, thiên phú cực cao, nghe nói lần này mục tiêu của hắn chỉ có một, ấy chính là vị trí đứng đầu của Quân Lâm yến.
Thiên tài trên Quân Lâm yến đông đảo, muốn thu được ghế đầu tiên thì khó khăn nhường nào, nhất là lúc này đây, nghe nói nhân vật thiên tài của nước Tuyết Vân cũng sẽ tham gia, Lạc Thiên Thu không biết có cơ hội hay không.
Tóm lại, Quân Lâm yến năm nay khiến người ta rất mong đợi.
Không chỉ có học viện Đế Tinh, hiện tại, toàn bộhoàng thành nước Sở đều đã bắt đầu sôi trào.
Học viên Hoàng Gia, học viện Thần Phong, võ phủ Thất Tinh, các học viện võ phủ khác đều ở đây mỏi mắt mong chờ, cùng đợi Quân Lâm yến chính thức tổ chức.
Bên trong học viện Hoàng Gia, Mục Nhu đứng dưới một thân cây, nhớ đến từng trải mấy ngày qua trong lòng không khỏi cảm khái không thôi.
Hiện tại mức độ gia tộc ủng hộ cô đã lớn hơn so với trước đây, thái độ của mọi người cũng bắt đầu chuyển biến, đồng thời một số người trong học viện rõ ràng cũng đã không còn lạnh nhạt như trước kia, ngược lại trở nên đặc biệt nhiệt tình.
Tất cả tất cả cô đều thấy trong mắt, sau khi trải qua sự tình lần này cô càng thêm cảm nhận được hàm nghĩa của bốn chữ nhân tình ấm lạnh.
- Quân Lâm yến sắp đến, lần này ai sẽ tỏa sáng ởhoàng thành đây? Tần Vấn Thiên hắn có tham gia không?
Mục Nhu thì thào nói nhỏ. Quân Lâm yến mỗi một năm đều là chuyện lớn nhấthoàng thành nước Sở, năm nay cũng không ngoại lệ, chẳng qua có lẽ năm nay dù Tần Vấn Thiên tham gia cũng sẽ không có thành tựu gì, tuy nhiên cô hoàn toàn tin tưởng, trên Quân Lâm yến năm sau hắn sẽ phát ra hào quang chói mắt nhất.
Ngày hôm nay trên không có một đám yêu thú bay trên bầu trời nước Sở, những yêu thú kia thậm chí kéo theo một long liễn, cường giả ngồi trên yêu thú ngự không trùng trùng điệp điệp bay tới khiếnhoàng thành nước Sở chấn kinh. Tin tức truyền ra rất nhanh, thái tử nước Tuyết Vân mang theo rất nhiều thiên tài nước Tuyết Vân đến hoàng thành nước Sở.
Ngày hôm nay, đệ tử võ phủ Thần Tướng cư trú giữa Hắc Ám Sâm Lâm hầu như ngăn cách với đời nhưng lại có chiến lực cực mạnh, dưới sự hướng dẫn của Võ Tu La cũng đi ra khỏi Hắc Ám Sâm Lâm, bước vào hoàng thành nước Sở.
Ngày hôm nay, một trong ba phường lớn của hoàng thành nước Sở là phường Thiên Diệu cũng là sòng bạc lớn nhất hoàng thành đã mở ra tỷ lệ đặt cược cụ thể cho ai là người sẽ thu được chín ghế đầu của Quân Lâm yến lần này.
Thậm chí đến khi Quân Lâm yến chính thức tổ chức, phường Thiên Diệu sẽ mở tỷ lệ tiền cược cho một vài nhân vật đối chiến trọng điểm được chú ý.
Mà toàn bộ tiền cược của bọn họ đương nhiên đều là những thứ dùng để tu hành như nguyên thạch hoặc tinh thạch.
Lấy tỷ lệ cược phường Thiên Diệu đặt ra, tỷ lệ cược Lạc Thiên Thu thu được ghế đầu tiên của Quân Lâm yến là thấp nhất, điều này có nghĩa là Quân Lâm yến lần này người phường Thiên Diệu coi trọng nhất chính là Lạc Thiên Thu.
/460
|