Tần Vấn Thiên rong ruổi rong ruổi trên mảnh không gian này, lúc này hắn đang ở một sơn vực, không nhìn thấy bóng người nào cả.
Hắn rất muốn tìm người giải thích cho hắn hiểu rõ về tình huống ở chỗ này, hình như đám người vừa nãy có phần bài xích hắn, e là cũng không hỏi được điều gì.
Nhưng nếu Đế Thương đã để hắn tiến vào lấy Chiến Thú chi linh thì nhất định là có ẩn ý sâu xa nào đó.
Tần Vấn Thiên chợt cảm nhận được một cỗ khí tức lạnh như băng, ánh mắt chuyển qua liền trông thấy một con cự mãng.
Hơn nữa còn cự mãng này còn có hai cánh, đầu có xúc tua mang đến cho người khác cảm giác vô cùng đáng sợ.
“Song Dực Giác mãng, xếp hạng ba trăm sáu mươi trong Chiến Thú phổ, cũng là con đứng cuối cùng.”
Ánh mắt Tần Vấn Thiên khựng lại, hắn đã nhìn thấy chiến thú, hơn nữa còn là con thực sự tồn tại trong Chiến Thú phổ. Sân thí luyện thú linh này thật đúng là một nơi kỳ diệu mà.
Toàn thân con Song Dực Giác mãng trôi lơ lủng, ánh mắt âm độc của nó nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên. Ngay đến Tần Vấn Thiên cũng cảm nhận rõ ràng được hận ý bùng nổ trong con ngươi của nó.
Ngôi sao Võ Mệnh trên chín dãy ngân hà có rất nhiều ngôi sao yêu thú, đều có thể tìm được nguyên hình yêu thú của những ngôi sao yêu thú này trên đại lục. Không một ai biết những yêu thú này tồn tại trên mặt đất trước hay là những ngôi sao yêu thú này có ở chín dãy ngân hà trước nữa.
Có lẽ nhưng cường giả đỉnh phong của nhân loại có đủ khả năng để thăm dò được ảo diệu bên trong.
Hai cánh của con Song Dực Giác mãng vỗ phành phạch, ung dung bay lượn trên bầu trời, cái lưỡi dài thè ra. Thân hình khổng lồ của nó lao về phía Tần Vấn Thiên với tốc độ đáng sợ.
Song Dực Giác mãng lúc này trông giống như một con nộ long khiến người khác phải kinh sợ.
Thần sắc Tần Vấn Thiên cứng đờ, khí thế trên người bộc phát, Phá Vọng ấn của Thiên Thủ ấn tuôn ra. Chưởng ấn va vào Song Dực Giác mãng cự đại kia liền bị nghiền nát.
Sức mạnh đáng sợ khiến Tần Vấn Thiên lùi bước về sau, con Song Dực Giác mãng này chính là yêu thú vào hàng cấp sáu đỉnh phong, có thể so sánh với cường giả của Luân Mạch cảnh đỉnh phong.
Tần Vấn Thiên bị đẩy lùi về phía sau nhưng động tác của con Song Dực Giác mãng vẫn chưa dừng lại, cái đuôi lớn quét qua, tốc độ công kích nhanh đến đáng sợ.
Bộ pháp tuyệt diệu của Tần Vấn Thiên đạp ra, sử dụng Cửu Thiên Côn Bằng quyết, nhanh chóng vọt lên tránh được cái đuôi lớn quét qua.
- Phụt!
Cái miệng to như chậu máu của Song Dực Giác mãng há rộng, phun ra từng thanh mâu bằng đất, bắn về phíaTần Vấn Thiên.
Phía sau Tần Vấn Thiên ẩn ẩn như có hư ảnh đôi cánh Côn Bằng, nhảy lên trên không trung tránh sự trường mâu, lao thẳng về phía Song Dực Giác mãng.
- Giết!
Miệng Tần Vấn Thiên phun ra lợi kiếm. Từng đạo kiếm mang đáng sợ xé rách không gian mà đến, Song Dực Giác mãng lại phun ra một ngụm khí, trường mâu lại xuất hiện, thân hình khổng lồ của nó phi thẳng tới chỗ Tần Vấn Thiên với một tốc độ khủng khiếp, nếu như bị xúc tu bén nhọn cùng thân hình khổng lồ đó trực tiếp đánh thẳng vào người, Tần Vấn Thiên không chết thì cũng bị trọng thương.
Phóng thích ra Tinh Hồn, trong tay Tần Vấn Thiên xuất hiện thiên chuy tinh thần, lập tức khua lấy khua để. Sơn chi thần nguyên trong Luân Mạch tinh thần điên cuồng bộc phát, trời đất rung chuyển, thiên chuy tinh thần oanh xuống dưới.
Song Dực Giác mãng phát ra một tiếng gầm kinh người, còn thiên chuy tinh thần trong tay Tần Vấn Thiên thì bị vỡ vụn, ánh sao bắn đầy trời.
Nhưng một đòn công kích này cũng khiến Song Dực Giác mãng chấn động dữ dội. Tần Vấn Thiên đề khí bước tới, điên cuồng giáng một đòn Lạc Sơn chưởng vào đỉnh đầu của Song Dực Giác mãng. Ầm một tiếng nổ lớn chấn động cả hư không, cả thân hình khổng lồ của Song Dực Giác mãng nằm bẹp trên mặt đất, dần dần biến thành hư ảo.
“Đây là Chiến Thú chi linh sao?”
Tần Vấn Thiên thấy cơ thể của đối phương bỗng hoá thành hư không, trong lòng khẽ động, liền thấy trong lòng bàn tay của hắn xuất hiện dòng nước xoáy. Ấn dòng xoáy này lên Song Dực Giác mãng thì nó bắt đầu nuốt lấy linh thể hư ảo kia, trong cơ thể Tần Vấn Thiên tràn ngập một cỗ yêu khí đáng sợ, trong mắt hắn dường như loé lên yêu quang.
“Đây là ý thức linh thể sao?” Sau khi Tần Vấn Thiên nuốt sạch đối phương liền cảm thấy trong cơ thể mình thật sự có thêm Yêu Thú chi linh, loại cảm giác này rất mãnh liệt.
“Song Dực Giác mãng xếp hạng cuối cùng trong Chiến Thủ phổ đã lợi hại như thế này rồi, vậy Chiến Thú xếp hạng thứ mười trở lên có lẽ sẽ rất cường hãn.” Tần Vấn Thiên có phần kinh hãi, hơn nữa Tinh Hồn Song Dực Giác mãng được ngưng tụ ra chính là để kết nối với ngôi sao Võ Mệnh của Song Dực Giác mãng tầng thứ tư, nếu như có tu sĩ Võ Mệnh loại triệu hoán, Song Dực Giác mãng mạnh nhất có thể triệu hoán được hẳn là Thiên Cương cảnh.
Mà sức mạnh của Song Dực Giác mãng bị áp chế trong Luân Mạch cảnh đỉnh phong.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên chuyển qua, trông thấy đằng xa có một bóng dáng xinh đẹp đang nhìn hắn, đôi mắt đẹp loé lên ban nãy chính là cô gái vừa nói chuyện với hắn.
- Ngươi thực sự là người của Cửu Huyền cung sao?
Bóng dáng thong thả bước về phía trước, trên người khoác một chiếc áo choàng dài màu xanh da trời.
- Không phải!
Tần Vấn Thiên cười đáp.
- Còn cô thì sao, cô là ai?
- Buồn cười thật đấy, ngươi đã biết nơi này là sân thí luyện thú yêu vậy mà lại không biết bọn ta là ai sao?
Thiếu nữ nhìn Tần Vấn Thiên, lạnh lùng nói:
- Nhóm người đầu tiên hoàng triều Đại Hạ có tư cách bước vào sân thí luyện thú linh chính là ba mươi sáu Thiên Cương năm đó, chỉ có thế lực tông môn cùng thế gia của bọn họ mới có thể bước vào. Trong số đó có không ít người, chìa khoá bị phá huỷ hoặc là bị người khác cướp mất, đến bây giờ chỉ có chín đại thế lực mới có thể tiến vào. Ngươi thế mà lại không biết bọn ta là ai à?
- Ta không hiểu rõ lắm về hoàng triều Đại Hạ.
Tần Vấn Thiên đáp lại một tiếng, xem ra nước Sở quả thực là quá nhỏ bé rồi.
- Cửu Huyền cung ở hoàng triều Đại Hạ là thuộc về thế lực cấp khác sao?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Lãnh thổ của hoàng triều Đại Hạ trải dài vô tận, có ngàn vạn thành trì, trong số đó có thành Cửu Châu là mạnh nhất. Trong thành Cửu Châu có một số thế lực siêu nhiên, những thế lực này cai quản lãnh thổ vô tận của đại hạ Hoàng Triều.
Thiếu nữ lãnh đạm đáp lại:
- Cửu Huyền cung chính là một trong những thế lực siêu nhiên của thành Thanh Châu, cai quản không ít thành trì của các tiểu quốc.
Tần Vấn Thiên nghiêm túc lắng nghe, kết hợp với địa hình mà lần trước Mạc Thương vẽ cho hắn, cũng hiểu được đại khái về hoàng triều Đại Hạ.
Hoá ra nước Sở cũng chỉ là nước phụ thuộc trong số những thế lực của thành Thanh Châu mà thôi.
Quả nhiên nếu nhìn vào cả đại lục thì nước Sở thật sự quá nhỏ.
- Thế lực của cô ấy là Thanh Vân các, cũng là thế lực siêu nhiên của thành Thanh Châu, hơn nữa nếu so sánh với Cửu Huyền cung thì chỉ mạnh chứ không hề yếu.
Một thanh âm từ đằng xa truyền tới, ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn về phía đó liền trông thấy một thân ảnh đang ung dung bước tới.
- Nhạc Thanh Phong, các ngươi tới là để nhận người quen đấy à?
Thiếu nữ nở ra nụ cười nhàn nhạt, những người này chính là người của Thương Vương cung.
- Không được sao?
Nhạc Thanh Phong cười, lập tức nhìn về phía Tần Vấn Thiên nói:
- Ta biết ngươi đến từ đâu.
Tần Vấn Thiên nhìn đối phương, trong mắt hiện lên một tia khác thường, đợi đối phương nói tiếp.
- Một nơi được gọi là học viện Đế Tinh.
Nhạc Thanh Phong mở lời khiến cho ánh mắt Tần Vấn Thiên loé lên một vòng dị sắc.
- Các hạ là ai?
- Ta là Nhạc Thanh Phong, người của Thương Vương cung. Chắc ngươi vẫn chưa biết ai là Thương Vương nhỉ, Thương Vương vốn có tên là Đế Thương, là người của mấy nghìn năm trước đây. Hắn một tay sáng lập ra Thương Vương cung huy hoàng, năm đó đứng vị trí đầu trong ba mươi sáu Thiên Cương.
Nhạc Thanh Phong mở lời khiến nội tâm Tần Vấn Thiên run lên một hồi.
Đế Thương, Thương Vương, đứng đầu trong ba mươi sáu Thiên Cương.
Đế Thương cũng là người sáng lập ra học viện Đế Tinh.
- Tại hạ Tần Vấn Thiên đến từ học viện Đế Tinh.
Có thể gặp được cùng mạch với Thương Vương ở chỗ này, Tần Vân Thiên đương nhiên có cảm giác gần gũi. Có thể nói Thương Vương cung và học viện đế Tinh cùng thuộc về cùng một nguồn gốc.
- Tần huynh, sân thí luyện thú linh khó khăn và nguy hiểm như vậy, hay là chúng ta kết bạn đồng hành đi, cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau, thấy thế nào?
Nhạc Thanh Phong hào sảng nói.
Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, hắn đúng lúc cũng muốn tìm người hỏi cho rõ ràng chuyện xảy ra ở sân luyện thú linh này.
- Thiên Mộng Ngữ, cô có muốn đi cùng bọn ta không?
Nhạc Thanh Phong nhìn thiếu nữ hỏi.
- Không thèm.
Thiếu nữ lạnh nhạt đáp một tiếng, lập tức xoay người rời đi.
- Vừa nãy ngươi giành được thú linh rồi à?
Nhạc Thanh Phong hỏi Tần Vấn Thiên.
- Đúng vậy, tác dụng của thú linh này là gì thế?
Tần Vấn Thiên nghi hoặc hỏi.
- Ngày xưa có một vị đại năng đặt ba trăm sáu mươi Chiến Thú ở sân thí luyện thú linh, thú linh ở chỗ này không phải là những Chiến Thủ bản tôn, chỉ là ý thức thể của Chiến Thú, nghe đồn những con này đều được triệu hoán từ chín dãy ngân hà, đoạt được những thú linh đó cũng có nghĩa là sẽ có được ý thức của ngôi sao Chiến Thú trong chín dãy ngân hà, ngươi sẽ dễ dàng cảm nhận được bản mệnh Tinh Hồn của chúng ở trong đó.
Nhạc Thanh Phong giải thích cho Tần Vấn Thiên:
- Ngươi phải biết là sau khi Luân Mạch cảnh đột phá đến Nguyên Phủ cảnh có thể kết nối với Tinh Hồn thứ ba. Nói chung chỉ có thể kết nối với ngôi sao Võ Mệnh tầng trời thứ ba, cường giả thiên phú cao có thể vào được tầng trời thứ tư nhưng ngôi sao Chiến Thú trong Chiến Thú phổ không dễ dàng gì kết nối như vậy đâu.
- Tác dụng của nó cũng tương tự như Tinh Vẫn thạch à?
Tần Vấn Thiên tựa như đã hiểu rõ.
- Hiệu lực và tác dụng còn mạnh hơn so với Tinh Vẫn thạch nhiều nữa kia. Thậm chí có người vốn chỉ có thể kết nối với ngôi sao Võ Mệnh ở tầng trời thứ ba, ý thức chỉ có thể ở tầng trời thứ tư trong thời gian ngắn ngủi, rời rạc. Sự tồn tại của thú linh cực kỳ có khả năng giúp ngươi tìm được ngôi sao Chiến Thú, chớp mắt trong một thời gian ngắn liền hoàn thành việc kết nối, nhờ vậy mà có thể ngưng tụ ra Tinh Hồn có sức mạnh lớn.
Nhạc Thanh Phong tiếp tục giải thích, cái này có sức hấp dẫn cực kỳ lớn đối với tu sĩ Võ Mệnh.
- Ta hiểu rồi!
Tần Vấn Thiên gật gật đầu.
- Tần huynh, ngươi vừa rồi hẳn là cũng thấy được sự lợi hại của Chiến Thú, bản tôn của những Chiến Thú này cực nguy hiểm đối với bọn ta, cũng muốn thôn tính bọn ta, vì thế một khi chúng ta gặp phải những Chiến Thú xếp hạng cao sẽ càng nguy hiểm hơn, còn về những Chiến Thú xếp thứ mười trở lên gần như là không có gì sánh được rồi.
Nhạc Thanh Phong nói:
- Tất cả chúng ta đều hy vọng có thể tận lực ngưng tụ được sức mạnh để cùng đối ứng với Chiến Thú.
- Ta đã hiểu rõ rồi.
Tần Vấn Thiên gật đầu nói, bọn họ tiếp tục đi bộ về phía trước tiến hành thí luyện.
Mà ở nước Sở lúc này truyền ra một tin tức cực kỳ kinh người.
Tần Hạo của Tần Phủ đã chạy thoát khỏi Hắc Bảo, thủ vệ ở Hắc Bảo chết một cách vô cùng thê thảm, khiến cả cả hoàng thành chấn kinh.
Hắc Bảo là lao tù bí mật trong truyền thuyết, thủ vệ nghiêm ngặt vô cùng nhưng mà Tần Hạo lại có thể bình yên vô sự ra ngoài, khiến người ta mơ hồ có cảm giác một cỗ sóng ngầm bắt đầu khuấy động.
Đồng thời học viện võ phủ nổi danh nước Sở là học viện Hoàng Gia cùng thần tướng Vũ phủ tuyên bố xáp nhập lại với nhau.
Cứ như vậy, ẩn ẩn như muốn tranh phong cùng học viện Đế Tinh.
Mà trên thực tế bọn họ quả thật là muốn cạnh tranh cùng học viện Đế Tinh.
Hắn rất muốn tìm người giải thích cho hắn hiểu rõ về tình huống ở chỗ này, hình như đám người vừa nãy có phần bài xích hắn, e là cũng không hỏi được điều gì.
Nhưng nếu Đế Thương đã để hắn tiến vào lấy Chiến Thú chi linh thì nhất định là có ẩn ý sâu xa nào đó.
Tần Vấn Thiên chợt cảm nhận được một cỗ khí tức lạnh như băng, ánh mắt chuyển qua liền trông thấy một con cự mãng.
Hơn nữa còn cự mãng này còn có hai cánh, đầu có xúc tua mang đến cho người khác cảm giác vô cùng đáng sợ.
“Song Dực Giác mãng, xếp hạng ba trăm sáu mươi trong Chiến Thú phổ, cũng là con đứng cuối cùng.”
Ánh mắt Tần Vấn Thiên khựng lại, hắn đã nhìn thấy chiến thú, hơn nữa còn là con thực sự tồn tại trong Chiến Thú phổ. Sân thí luyện thú linh này thật đúng là một nơi kỳ diệu mà.
Toàn thân con Song Dực Giác mãng trôi lơ lủng, ánh mắt âm độc của nó nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên. Ngay đến Tần Vấn Thiên cũng cảm nhận rõ ràng được hận ý bùng nổ trong con ngươi của nó.
Ngôi sao Võ Mệnh trên chín dãy ngân hà có rất nhiều ngôi sao yêu thú, đều có thể tìm được nguyên hình yêu thú của những ngôi sao yêu thú này trên đại lục. Không một ai biết những yêu thú này tồn tại trên mặt đất trước hay là những ngôi sao yêu thú này có ở chín dãy ngân hà trước nữa.
Có lẽ nhưng cường giả đỉnh phong của nhân loại có đủ khả năng để thăm dò được ảo diệu bên trong.
Hai cánh của con Song Dực Giác mãng vỗ phành phạch, ung dung bay lượn trên bầu trời, cái lưỡi dài thè ra. Thân hình khổng lồ của nó lao về phía Tần Vấn Thiên với tốc độ đáng sợ.
Song Dực Giác mãng lúc này trông giống như một con nộ long khiến người khác phải kinh sợ.
Thần sắc Tần Vấn Thiên cứng đờ, khí thế trên người bộc phát, Phá Vọng ấn của Thiên Thủ ấn tuôn ra. Chưởng ấn va vào Song Dực Giác mãng cự đại kia liền bị nghiền nát.
Sức mạnh đáng sợ khiến Tần Vấn Thiên lùi bước về sau, con Song Dực Giác mãng này chính là yêu thú vào hàng cấp sáu đỉnh phong, có thể so sánh với cường giả của Luân Mạch cảnh đỉnh phong.
Tần Vấn Thiên bị đẩy lùi về phía sau nhưng động tác của con Song Dực Giác mãng vẫn chưa dừng lại, cái đuôi lớn quét qua, tốc độ công kích nhanh đến đáng sợ.
Bộ pháp tuyệt diệu của Tần Vấn Thiên đạp ra, sử dụng Cửu Thiên Côn Bằng quyết, nhanh chóng vọt lên tránh được cái đuôi lớn quét qua.
- Phụt!
Cái miệng to như chậu máu của Song Dực Giác mãng há rộng, phun ra từng thanh mâu bằng đất, bắn về phíaTần Vấn Thiên.
Phía sau Tần Vấn Thiên ẩn ẩn như có hư ảnh đôi cánh Côn Bằng, nhảy lên trên không trung tránh sự trường mâu, lao thẳng về phía Song Dực Giác mãng.
- Giết!
Miệng Tần Vấn Thiên phun ra lợi kiếm. Từng đạo kiếm mang đáng sợ xé rách không gian mà đến, Song Dực Giác mãng lại phun ra một ngụm khí, trường mâu lại xuất hiện, thân hình khổng lồ của nó phi thẳng tới chỗ Tần Vấn Thiên với một tốc độ khủng khiếp, nếu như bị xúc tu bén nhọn cùng thân hình khổng lồ đó trực tiếp đánh thẳng vào người, Tần Vấn Thiên không chết thì cũng bị trọng thương.
Phóng thích ra Tinh Hồn, trong tay Tần Vấn Thiên xuất hiện thiên chuy tinh thần, lập tức khua lấy khua để. Sơn chi thần nguyên trong Luân Mạch tinh thần điên cuồng bộc phát, trời đất rung chuyển, thiên chuy tinh thần oanh xuống dưới.
Song Dực Giác mãng phát ra một tiếng gầm kinh người, còn thiên chuy tinh thần trong tay Tần Vấn Thiên thì bị vỡ vụn, ánh sao bắn đầy trời.
Nhưng một đòn công kích này cũng khiến Song Dực Giác mãng chấn động dữ dội. Tần Vấn Thiên đề khí bước tới, điên cuồng giáng một đòn Lạc Sơn chưởng vào đỉnh đầu của Song Dực Giác mãng. Ầm một tiếng nổ lớn chấn động cả hư không, cả thân hình khổng lồ của Song Dực Giác mãng nằm bẹp trên mặt đất, dần dần biến thành hư ảo.
“Đây là Chiến Thú chi linh sao?”
Tần Vấn Thiên thấy cơ thể của đối phương bỗng hoá thành hư không, trong lòng khẽ động, liền thấy trong lòng bàn tay của hắn xuất hiện dòng nước xoáy. Ấn dòng xoáy này lên Song Dực Giác mãng thì nó bắt đầu nuốt lấy linh thể hư ảo kia, trong cơ thể Tần Vấn Thiên tràn ngập một cỗ yêu khí đáng sợ, trong mắt hắn dường như loé lên yêu quang.
“Đây là ý thức linh thể sao?” Sau khi Tần Vấn Thiên nuốt sạch đối phương liền cảm thấy trong cơ thể mình thật sự có thêm Yêu Thú chi linh, loại cảm giác này rất mãnh liệt.
“Song Dực Giác mãng xếp hạng cuối cùng trong Chiến Thủ phổ đã lợi hại như thế này rồi, vậy Chiến Thú xếp hạng thứ mười trở lên có lẽ sẽ rất cường hãn.” Tần Vấn Thiên có phần kinh hãi, hơn nữa Tinh Hồn Song Dực Giác mãng được ngưng tụ ra chính là để kết nối với ngôi sao Võ Mệnh của Song Dực Giác mãng tầng thứ tư, nếu như có tu sĩ Võ Mệnh loại triệu hoán, Song Dực Giác mãng mạnh nhất có thể triệu hoán được hẳn là Thiên Cương cảnh.
Mà sức mạnh của Song Dực Giác mãng bị áp chế trong Luân Mạch cảnh đỉnh phong.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên chuyển qua, trông thấy đằng xa có một bóng dáng xinh đẹp đang nhìn hắn, đôi mắt đẹp loé lên ban nãy chính là cô gái vừa nói chuyện với hắn.
- Ngươi thực sự là người của Cửu Huyền cung sao?
Bóng dáng thong thả bước về phía trước, trên người khoác một chiếc áo choàng dài màu xanh da trời.
- Không phải!
Tần Vấn Thiên cười đáp.
- Còn cô thì sao, cô là ai?
- Buồn cười thật đấy, ngươi đã biết nơi này là sân thí luyện thú yêu vậy mà lại không biết bọn ta là ai sao?
Thiếu nữ nhìn Tần Vấn Thiên, lạnh lùng nói:
- Nhóm người đầu tiên hoàng triều Đại Hạ có tư cách bước vào sân thí luyện thú linh chính là ba mươi sáu Thiên Cương năm đó, chỉ có thế lực tông môn cùng thế gia của bọn họ mới có thể bước vào. Trong số đó có không ít người, chìa khoá bị phá huỷ hoặc là bị người khác cướp mất, đến bây giờ chỉ có chín đại thế lực mới có thể tiến vào. Ngươi thế mà lại không biết bọn ta là ai à?
- Ta không hiểu rõ lắm về hoàng triều Đại Hạ.
Tần Vấn Thiên đáp lại một tiếng, xem ra nước Sở quả thực là quá nhỏ bé rồi.
- Cửu Huyền cung ở hoàng triều Đại Hạ là thuộc về thế lực cấp khác sao?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Lãnh thổ của hoàng triều Đại Hạ trải dài vô tận, có ngàn vạn thành trì, trong số đó có thành Cửu Châu là mạnh nhất. Trong thành Cửu Châu có một số thế lực siêu nhiên, những thế lực này cai quản lãnh thổ vô tận của đại hạ Hoàng Triều.
Thiếu nữ lãnh đạm đáp lại:
- Cửu Huyền cung chính là một trong những thế lực siêu nhiên của thành Thanh Châu, cai quản không ít thành trì của các tiểu quốc.
Tần Vấn Thiên nghiêm túc lắng nghe, kết hợp với địa hình mà lần trước Mạc Thương vẽ cho hắn, cũng hiểu được đại khái về hoàng triều Đại Hạ.
Hoá ra nước Sở cũng chỉ là nước phụ thuộc trong số những thế lực của thành Thanh Châu mà thôi.
Quả nhiên nếu nhìn vào cả đại lục thì nước Sở thật sự quá nhỏ.
- Thế lực của cô ấy là Thanh Vân các, cũng là thế lực siêu nhiên của thành Thanh Châu, hơn nữa nếu so sánh với Cửu Huyền cung thì chỉ mạnh chứ không hề yếu.
Một thanh âm từ đằng xa truyền tới, ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn về phía đó liền trông thấy một thân ảnh đang ung dung bước tới.
- Nhạc Thanh Phong, các ngươi tới là để nhận người quen đấy à?
Thiếu nữ nở ra nụ cười nhàn nhạt, những người này chính là người của Thương Vương cung.
- Không được sao?
Nhạc Thanh Phong cười, lập tức nhìn về phía Tần Vấn Thiên nói:
- Ta biết ngươi đến từ đâu.
Tần Vấn Thiên nhìn đối phương, trong mắt hiện lên một tia khác thường, đợi đối phương nói tiếp.
- Một nơi được gọi là học viện Đế Tinh.
Nhạc Thanh Phong mở lời khiến cho ánh mắt Tần Vấn Thiên loé lên một vòng dị sắc.
- Các hạ là ai?
- Ta là Nhạc Thanh Phong, người của Thương Vương cung. Chắc ngươi vẫn chưa biết ai là Thương Vương nhỉ, Thương Vương vốn có tên là Đế Thương, là người của mấy nghìn năm trước đây. Hắn một tay sáng lập ra Thương Vương cung huy hoàng, năm đó đứng vị trí đầu trong ba mươi sáu Thiên Cương.
Nhạc Thanh Phong mở lời khiến nội tâm Tần Vấn Thiên run lên một hồi.
Đế Thương, Thương Vương, đứng đầu trong ba mươi sáu Thiên Cương.
Đế Thương cũng là người sáng lập ra học viện Đế Tinh.
- Tại hạ Tần Vấn Thiên đến từ học viện Đế Tinh.
Có thể gặp được cùng mạch với Thương Vương ở chỗ này, Tần Vân Thiên đương nhiên có cảm giác gần gũi. Có thể nói Thương Vương cung và học viện đế Tinh cùng thuộc về cùng một nguồn gốc.
- Tần huynh, sân thí luyện thú linh khó khăn và nguy hiểm như vậy, hay là chúng ta kết bạn đồng hành đi, cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau, thấy thế nào?
Nhạc Thanh Phong hào sảng nói.
Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, hắn đúng lúc cũng muốn tìm người hỏi cho rõ ràng chuyện xảy ra ở sân luyện thú linh này.
- Thiên Mộng Ngữ, cô có muốn đi cùng bọn ta không?
Nhạc Thanh Phong nhìn thiếu nữ hỏi.
- Không thèm.
Thiếu nữ lạnh nhạt đáp một tiếng, lập tức xoay người rời đi.
- Vừa nãy ngươi giành được thú linh rồi à?
Nhạc Thanh Phong hỏi Tần Vấn Thiên.
- Đúng vậy, tác dụng của thú linh này là gì thế?
Tần Vấn Thiên nghi hoặc hỏi.
- Ngày xưa có một vị đại năng đặt ba trăm sáu mươi Chiến Thú ở sân thí luyện thú linh, thú linh ở chỗ này không phải là những Chiến Thủ bản tôn, chỉ là ý thức thể của Chiến Thú, nghe đồn những con này đều được triệu hoán từ chín dãy ngân hà, đoạt được những thú linh đó cũng có nghĩa là sẽ có được ý thức của ngôi sao Chiến Thú trong chín dãy ngân hà, ngươi sẽ dễ dàng cảm nhận được bản mệnh Tinh Hồn của chúng ở trong đó.
Nhạc Thanh Phong giải thích cho Tần Vấn Thiên:
- Ngươi phải biết là sau khi Luân Mạch cảnh đột phá đến Nguyên Phủ cảnh có thể kết nối với Tinh Hồn thứ ba. Nói chung chỉ có thể kết nối với ngôi sao Võ Mệnh tầng trời thứ ba, cường giả thiên phú cao có thể vào được tầng trời thứ tư nhưng ngôi sao Chiến Thú trong Chiến Thú phổ không dễ dàng gì kết nối như vậy đâu.
- Tác dụng của nó cũng tương tự như Tinh Vẫn thạch à?
Tần Vấn Thiên tựa như đã hiểu rõ.
- Hiệu lực và tác dụng còn mạnh hơn so với Tinh Vẫn thạch nhiều nữa kia. Thậm chí có người vốn chỉ có thể kết nối với ngôi sao Võ Mệnh ở tầng trời thứ ba, ý thức chỉ có thể ở tầng trời thứ tư trong thời gian ngắn ngủi, rời rạc. Sự tồn tại của thú linh cực kỳ có khả năng giúp ngươi tìm được ngôi sao Chiến Thú, chớp mắt trong một thời gian ngắn liền hoàn thành việc kết nối, nhờ vậy mà có thể ngưng tụ ra Tinh Hồn có sức mạnh lớn.
Nhạc Thanh Phong tiếp tục giải thích, cái này có sức hấp dẫn cực kỳ lớn đối với tu sĩ Võ Mệnh.
- Ta hiểu rồi!
Tần Vấn Thiên gật gật đầu.
- Tần huynh, ngươi vừa rồi hẳn là cũng thấy được sự lợi hại của Chiến Thú, bản tôn của những Chiến Thú này cực nguy hiểm đối với bọn ta, cũng muốn thôn tính bọn ta, vì thế một khi chúng ta gặp phải những Chiến Thú xếp hạng cao sẽ càng nguy hiểm hơn, còn về những Chiến Thú xếp thứ mười trở lên gần như là không có gì sánh được rồi.
Nhạc Thanh Phong nói:
- Tất cả chúng ta đều hy vọng có thể tận lực ngưng tụ được sức mạnh để cùng đối ứng với Chiến Thú.
- Ta đã hiểu rõ rồi.
Tần Vấn Thiên gật đầu nói, bọn họ tiếp tục đi bộ về phía trước tiến hành thí luyện.
Mà ở nước Sở lúc này truyền ra một tin tức cực kỳ kinh người.
Tần Hạo của Tần Phủ đã chạy thoát khỏi Hắc Bảo, thủ vệ ở Hắc Bảo chết một cách vô cùng thê thảm, khiến cả cả hoàng thành chấn kinh.
Hắc Bảo là lao tù bí mật trong truyền thuyết, thủ vệ nghiêm ngặt vô cùng nhưng mà Tần Hạo lại có thể bình yên vô sự ra ngoài, khiến người ta mơ hồ có cảm giác một cỗ sóng ngầm bắt đầu khuấy động.
Đồng thời học viện võ phủ nổi danh nước Sở là học viện Hoàng Gia cùng thần tướng Vũ phủ tuyên bố xáp nhập lại với nhau.
Cứ như vậy, ẩn ẩn như muốn tranh phong cùng học viện Đế Tinh.
Mà trên thực tế bọn họ quả thật là muốn cạnh tranh cùng học viện Đế Tinh.
/460
|