Cửa thành mở, trong mắt mọi người phong mang lóng lánh, sau đó nhao nhao dạo bước, bước vào trong cổ thành.
Điều làm người ta rung động là khi bọn họ bước vào trong đó lại thấy cảnh trí giống như ở bên ngoài, từ bên ngoài nhìn là tòa cổ thành này, từ giữa xem tựa hồ cũng giống như nhau.
Nơi này, có rất nhiều cung điện thương tang cổ lão, có đại địa bát ngát, trong không gian, tràn ngập khí tức cổ xưa thần bí.
Nhưng có thể khẳng định được một điều rằng nơi này và bên ngoài không phải là chung một không gian.
Mọi người có thể rõ ràng cảm thụ được có một luồng sức mạnh Thiên Tượng kinh khủng.
Nơi này, có trời, có Tinh Không.
Ban ngày có Tinh Không, trong Tinh Không có tinh quang, chính giữa tinh quang vô tận, mọi người thấy được một hư ảnh to lớn, chỉ thấy hắn đứng ở đó, trấn áp vùng đất này, muốn chà đạp vùng đất này ở dưới chân.
- Đây là Tinh Tượng, xem ra nghe đồn đến một chút cũng không giả tạo.
Vừa thấy một cảnh tượng như vậy, trong lòng mọi người xuất hiện cùng một ý nghĩ, những thế lực cấp độ bá chủ hẳn sớm đã biết, nhưng những người khác, bước vào trong này, mới chính thức tinh tường.
Bọn họ thấy được Tinh Tượng, cảm nhận được sức mạnh Tinh Tượng, hư ảnh đứng ở trong hư không giẫm đạp Cổ thành kia, giao cho mảnh không gian này một luồng trọng lực kinh khủng, đó là trọng lực Tinh Tượng.
Có người thử để thân thể trôi nổi lên lại kinh hãi phát hiện rằng bọn họ làm không được, chỉ có thể trôi nổi một chút, nếu đi lên nữa, luồng sức mạnh Tinh Tượng kia sẽ ép vỡ bọn họ.
- Tinh Tượng.
Bạch Lộc Cảnh thì thào nói nhỏ, tùy tiện nói:
- Xem ra lần trước tiến đến, mới dẫn phát nơi thí luyện sinh ra Tinh Tượng, ở trước đây, tuy các đại thế lực ở Vọng Châu thành đều biết nơi này phi phàm, nhưng đang không ngừng đào móc, bây giờ chỉ dựa vào Tinh Tượng này thì có thể xác định nơi này từng có Thiên Tôn tu hành.
Bạch Lộc Di cùng với đám người Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu, lần trước bước vào cụ thể gặp cái gì, bọn họ không biết, tựa hồ ngay cả Hoa Thái Hư cũng bị thương, nhưng bây giờ lại có thể khẳng định, nơi này, là chỗ tu hành của Thiên Tôn.
- Chư vị Thần Văn Đại Sư, xin ở phía trước mở đường.
Thời khắc này, chỉ thấy bên cạnh Dương Phàm, có một lão giả lông mày rậm, ánh mắt của hắn thâm thúy, liếc mắt nhìn như khiến người ta hãm vào, cho người một cảm giác nguy hiểm, thực lực của người này, tất nhiên rất mạnh.
- Lão Chu Sát này là cường giả bảng Thiên Mệnh.
Bạch Lộc Cảnh nhìn Tần Vấn Thiên nhắc nhở, sau đó vỗ nhẹ bờ vai của Tần Vấn Thiên nói:
- Hết sức cẩn thận, chiếu cố cho Tiểu Di.
- Vâng.
Tần Vấn Thiên gật đầu, rồi cùng Bạch Lộc Di liếc nhìn nhau, sau đó tới phía trước mọi người, Lý gia tam lão, thanh niên Luyện Yêu Tông cũng nháo nhào tiến lên.
- Tần tiểu huynh đệ, chúng ta đi thôi.
Lý gia lão đại nhìn Tần Vấn Thiên gật đầu, sau đó dạo bước đi ra, người của trận doanh phủ Trích Tinh cũng đi theo bọn họ.
Nơi thí luyện Thần Văn có rất nhiều Thần Văn bẫy rập, Thần Văn Sư mở đường là truyền thống từ trước đến nay.
Hơn nữa, kinh nghiệm của tổ tiên đối với hậu nhân không có tác dụng gì, bởi vì Thần Văn có thể phá giải đã phá giải, Thần Văn có thể muốn mạng bọn họ, bọn họ đều chết ở bên trong, có tin tức cũng không mang ra.
Thế lực khắp nơi một đường đi về phía trước, thâm nhập trong thành cổ. Dọc theo đường đi không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, không ít nơi đều lọt vào phá hư, hơn nữa rõ ràng còn có dấu vết văn lộ hủy diệt, hiển nhiên là tiền nhân gây ra.
- Cái đài cao kia có vẻ là nơi Tinh Tượng đạp vào.
Ngay lúc này, ánh mắt mọi người nhìn về phía trước, nơi đó có một đài cao rộng rãi, như tu luyện đài, xung quanh còn có ghế đá cự trụ to lớn, Tinh Tượng ở trong hư không, nơi cước bộ của hư ảnh đạp xuống, chính là tu luyện đài.
- Có Tinh Lực ba động.
Dường như bốn thế lực cũng cảm nhận được cái gì, vội chạy về nơi đó.
- Các ngươi đi lên xem một chút.
Chu Sát chỉ về phía đài cao, nhìn đám người Tần Vấn Thiên nói.
Tần Vấn Thiên hơi nhíu mày, ngữ khí của Chu Sát này, có thể nói không chút khách khí cứ như ra lệnh cho bọn họ.
Những người thế lực cấp độ bá chủ này, vốn dĩ coi bọn họ là công cụ.
- Đi, đi xem.
Tam lão nháo nhào tiến lên phía trước, tính cách của Tần Vấn Thiên cẩn thận, ngắm nhìn đài cao, trên đài cao kia như có sức mạnh Thần Văn đang lưu chuyển, khiến Tần Vấn Thiên cảm thấy có gì đó kỳ dị.
- Lý thúc, hãy chờ một chút, có gì đó quái lạ lắm.
Tần Vấn Thiên hô một tiếng, thời điểm hắn cảm nhận được chỉ cảm thấy tim đập nhanh hơn, hắn mơ hồ cảm thấy nơi này có một luồng sức mạnh kỳ diệu.
Cụ thể là sức mạnh cnhư thế nào, hắn lại không có cách nào cảm nhận được.
Lý gia tam lão quay đầu lại nhìn Tần Vấn Thiên, sau đó ngừng lại:
- Ngươi nhìn ra cái gì?
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng lắc đầu:
- Không biết, nhưng cảm thấy một luồng sức mạnh kinh khủng ba động, nơi này, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
- Không biết?
Chu Sát nhíu mày, có chút không hài lòng:
- Đã không cảm giác được thì đi tới thử xem, không phải vậy là biết liền.
- Tiền bối, nơi này nguy hiểm, hơi bất cẩn một chút là có thể vạn kiếp bất phục, chúng ta có thể vòng qua đài cao này đi xem những nơi khác trước.
Mặc dù trong lòng Tần Vấn Thiên không vui, nhưng vẫn thấp giọng nói.
- Nếu như ngươi nói vậy, như vậy sau này gặp phải tình hình như vậy chẳng phải đều phải vòng qua, vậy còn tới nơi này làm để làm gì?
Chu Sát thấy Tần Vấn Thiên chất vấn hắn, nhíu mày lạnh nhạt nói.
- Nếu như vậy, xin mời tiền bối đi đầu.
Tần Vấn Thiên làm ra dấu mời cũng không khách khí nữa, bọn họ tới nơi này không phải là cầu phủ Trích Tinh đến, ngược lại, phủ Trích Tinh ở trong này phải dựa vào bọn họ làm việc, lại còn thái độ như thế, tất nhiên khiến lòng người khó chịu.
- Ngươi nói cái gì?
Trên người Chu Sát đột nhiên tỏa ra một luồng hàn ý, chỉ thấy một lão giả mặt tròn ở bên cạnh nói:
- Quên đi, tiểu huynh đệ nói cũng có lý, chúng ta cẩn thận chút.
Trong tính cách của Chu Sát mang theo sát khí, lão giả này hiển nhiên khéo đưa đẩy hơn rất nhiều. Thí luyện vẫn cần mượn sức mạnh của Thần Văn sư, coi như khó chịu cũng nên ra ngoài rồi hẳn nói, tính tình của Chu Sát này quá kém.
- Hừ, phải đi một người.
Chu Sát hừ lạnh.
- Quên đi, lão tam, ngươi đi.
Chỉ thấy lúc này Lý gia lão đại nhìn tam đệ của hắn nói.
- Không được.
Tần Vấn Thiên kiên quyết cự tuyệt, hắn mở Tâm Thức, cảm thấy mạnh mẽ, lúc này cảm giác không ổn lại càng thêm mãnh liệt. Nhìn kỹ đài cao kia, tuy đổ sụp phá hư, nhưng ghế đá, bia đá giống như tế đàn, trong đạo Thần Văn là thuộc về nơi đầu mối, cực kỳ then chốt, nếu có Thần Văn sát lục, một khi xúc động, hậu quả rất đáng sợ.
- Lý thúc, không thể đi.
Tần Vấn Thiên kiên quyết mở miệng nói, bọn họ theo phủ Trích Tinh đến, cũng không phải tới đo nguy hiểm, đây là nguyên tắc, bằng không rất có khả năng một chút cũng đừng nghĩ tới việc sống sót đi ra ngoài.
Lý gia tam lão nở nụ cười, bọn họ có thể nhận ra Tần Vấn Thiên có ý tốt, nhưng không muốn làm căng với phủ Trích Tinh.
Đúng lúc này, bên tông Thiên Viêm, có người đi lên đài cao, tới trung tâm.
- Không có vấn đề gì!
Nhìn thấy người nọ bình yên vô sự, thần sắc của Chu Sát càng lạnh hơn.
- Phốc!
Đột nhiên, trên bầu trời, một luồng sức mạnh khiến người ta sợ hãi ép xuống, như có một cái chân ngập trời chà đạp xuống, sau đó ở dưới ánh mắt của mọi người nhìn soi mói, người kia bị nghiền nát bấy, dòng máu chảy ở trên đài cao lại bị đài cao hấp thu hết.
Cảnh tượng như vậy làm cho mấy người do dự muốn tiến lên phát lạnh, nguy hiểm thật, nếu không phải vừa rồi bên phủ Trích Tinh có người nhắc nhở, bọn họ thật sự đã lên rồi.
Lý gia tam lão tim đập càng nhanh, hít sâu một hơi, sau đó dành cho Tần Vấn Thiên một ánh mắt cảm kích, nguy hiểm thật, bọn họ mà đi tới chính là tìm cái chết.
Sắc mặt của Chu Sát trầm xuống, không nói gì.
Tần Vấn Thiên cũng không thèm để ý hắn, chỉ thấy hắn chau mày, trái tim lại bắt đầu nhảy lên.
- Cẩn thận, có quỷ dị.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, tiếng nói của hắn vừa dứt, đại địa bỗng nhiên hơi giật giật, dường như đang run rẩy.
- Thật là đầu mối tế đàn.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm đài cao phía trước, trong lòng chấn động kịch liệt, lần này thí luyện, rất có khả năng khác so với bất kỳ lần nào trước đây.
- Vấn Thiên, Tiểu Di, trở về.
Bạch Lộc Cảnh hình như cũng cảm thấy có gì đó không phải, Tần Vấn Thiên và Bạch Lộc Di lập tức quay về, người của các đại trận doanh bắt đầu tụ tập.
- Đùng.
Thủ chưởng của Tần Vấn Thiên ấn ở trên đại địa, bắt đầu khắc họa Thần Văn.
Lúc này đại địa run rẩy càng lợi hại lên, song chưởng của Tần Vấn Thiên điên cuồng rung rung, hắn cảm giác được mặt đất có văn lộ nhúc nhích.
- Cảnh đại ca, ngươi giúp ta chém đứt mặt đất xung quanh.
Tần Vấn Thiên quát lên, Bạch Lộc Cảnh gật đầu, sau đó chỉ thấy trên người hắn tràn ngập ra một luồng khí tức hùng mạnh, bàn tay chém xuống, trong sát na đại địa băng liệt, dường như bị chém đứt, nhưng đại địa băng liệt kia lại bắt đầu di chuyển, muốn tụ họp.
- Chém, đừng cho đại địa tụ họp, ta cần một ít thời gian.
Tần Vấn Thiên lớn tiếng nói, lúc này cuồng phong gào thét, khí lưu kinh khủng bắt đầu phân tán cả không gian, không ai sẽ dự liệu được tình hình như vậy.
Người học viện Bạch Lộc vây Tần Vấn Thiên cùng với Bạch Lộc Di vào giữa, cuồng chém đại địa xung quanh, Tần Vấn Thiên thì cấp tốc vỗ vào đại địa, từng cái văn lộ bát quái lấy tốc độ nhanh nhất khuếch tán cả vùng đất này.
- Phong ấn trận.
Bạch Lộc Di thấy động tác của Tần Vấn Thiên lập tức hiểu rõ, Tần Vấn Thiên khắc Thần Văn phong ấn.
Giọng nói ầm ầm truyền ra, trên trời cao, Tinh Tượng như trước, hư ảnh kia đứng sừng sững ở bầu trời, trên đại địa, thì cuồng phong gào thét, khí lưu hủy diệt tịch quyển cả không gian, đại địa điên cuồng vỡ ra.
- A...
Một tiếng kêu thảm thiết truyền ra, đã có người bắt đầu ngã xuống, động tác của Tần Vấn Thiên phát huy đến cực hạn, hắn cũng cực kỳ phiền muộn, tạo nghệ Thần Văn của bản thân còn chưa đủ, muốn khắc họa Thần Văn mạnh mẽ cần thời gian.
- Đứng vững.
Bạch Lộc Cảnh quát, chỉ thấy đầu ngón tay hắn lượn lờ tinh mang vô cùng sắc bén, sau đó thân hình hắn như gió, vòng quanh đại địa, sức mạnh kinh khủng cắt mặt đất ra.
- Ầm!
Xa xa, chỉ thấy trên mặt đất, bỗng nhiên có từng ngọn núi đột ngột mọc lên, phảng phất như từ trong hư vô xuất hiện, từ lòng đất sinh trưởng ra, cao vút nhập thiên.
Hóa ra Cổ thành không ngừng bị hủy diệt phá hư, đại địa mới dần dần sinh ra, duy chỉ có hư ảnh ở trong hư không, mãi đứng sững ở đó.
- Thay trời đổi đất!
Trong lòng mọi người chấn động, bọn họ biết, lần thí luyện này, không giống với bất kỳ lần nào trước đây.
Điều làm người ta rung động là khi bọn họ bước vào trong đó lại thấy cảnh trí giống như ở bên ngoài, từ bên ngoài nhìn là tòa cổ thành này, từ giữa xem tựa hồ cũng giống như nhau.
Nơi này, có rất nhiều cung điện thương tang cổ lão, có đại địa bát ngát, trong không gian, tràn ngập khí tức cổ xưa thần bí.
Nhưng có thể khẳng định được một điều rằng nơi này và bên ngoài không phải là chung một không gian.
Mọi người có thể rõ ràng cảm thụ được có một luồng sức mạnh Thiên Tượng kinh khủng.
Nơi này, có trời, có Tinh Không.
Ban ngày có Tinh Không, trong Tinh Không có tinh quang, chính giữa tinh quang vô tận, mọi người thấy được một hư ảnh to lớn, chỉ thấy hắn đứng ở đó, trấn áp vùng đất này, muốn chà đạp vùng đất này ở dưới chân.
- Đây là Tinh Tượng, xem ra nghe đồn đến một chút cũng không giả tạo.
Vừa thấy một cảnh tượng như vậy, trong lòng mọi người xuất hiện cùng một ý nghĩ, những thế lực cấp độ bá chủ hẳn sớm đã biết, nhưng những người khác, bước vào trong này, mới chính thức tinh tường.
Bọn họ thấy được Tinh Tượng, cảm nhận được sức mạnh Tinh Tượng, hư ảnh đứng ở trong hư không giẫm đạp Cổ thành kia, giao cho mảnh không gian này một luồng trọng lực kinh khủng, đó là trọng lực Tinh Tượng.
Có người thử để thân thể trôi nổi lên lại kinh hãi phát hiện rằng bọn họ làm không được, chỉ có thể trôi nổi một chút, nếu đi lên nữa, luồng sức mạnh Tinh Tượng kia sẽ ép vỡ bọn họ.
- Tinh Tượng.
Bạch Lộc Cảnh thì thào nói nhỏ, tùy tiện nói:
- Xem ra lần trước tiến đến, mới dẫn phát nơi thí luyện sinh ra Tinh Tượng, ở trước đây, tuy các đại thế lực ở Vọng Châu thành đều biết nơi này phi phàm, nhưng đang không ngừng đào móc, bây giờ chỉ dựa vào Tinh Tượng này thì có thể xác định nơi này từng có Thiên Tôn tu hành.
Bạch Lộc Di cùng với đám người Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu, lần trước bước vào cụ thể gặp cái gì, bọn họ không biết, tựa hồ ngay cả Hoa Thái Hư cũng bị thương, nhưng bây giờ lại có thể khẳng định, nơi này, là chỗ tu hành của Thiên Tôn.
- Chư vị Thần Văn Đại Sư, xin ở phía trước mở đường.
Thời khắc này, chỉ thấy bên cạnh Dương Phàm, có một lão giả lông mày rậm, ánh mắt của hắn thâm thúy, liếc mắt nhìn như khiến người ta hãm vào, cho người một cảm giác nguy hiểm, thực lực của người này, tất nhiên rất mạnh.
- Lão Chu Sát này là cường giả bảng Thiên Mệnh.
Bạch Lộc Cảnh nhìn Tần Vấn Thiên nhắc nhở, sau đó vỗ nhẹ bờ vai của Tần Vấn Thiên nói:
- Hết sức cẩn thận, chiếu cố cho Tiểu Di.
- Vâng.
Tần Vấn Thiên gật đầu, rồi cùng Bạch Lộc Di liếc nhìn nhau, sau đó tới phía trước mọi người, Lý gia tam lão, thanh niên Luyện Yêu Tông cũng nháo nhào tiến lên.
- Tần tiểu huynh đệ, chúng ta đi thôi.
Lý gia lão đại nhìn Tần Vấn Thiên gật đầu, sau đó dạo bước đi ra, người của trận doanh phủ Trích Tinh cũng đi theo bọn họ.
Nơi thí luyện Thần Văn có rất nhiều Thần Văn bẫy rập, Thần Văn Sư mở đường là truyền thống từ trước đến nay.
Hơn nữa, kinh nghiệm của tổ tiên đối với hậu nhân không có tác dụng gì, bởi vì Thần Văn có thể phá giải đã phá giải, Thần Văn có thể muốn mạng bọn họ, bọn họ đều chết ở bên trong, có tin tức cũng không mang ra.
Thế lực khắp nơi một đường đi về phía trước, thâm nhập trong thành cổ. Dọc theo đường đi không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, không ít nơi đều lọt vào phá hư, hơn nữa rõ ràng còn có dấu vết văn lộ hủy diệt, hiển nhiên là tiền nhân gây ra.
- Cái đài cao kia có vẻ là nơi Tinh Tượng đạp vào.
Ngay lúc này, ánh mắt mọi người nhìn về phía trước, nơi đó có một đài cao rộng rãi, như tu luyện đài, xung quanh còn có ghế đá cự trụ to lớn, Tinh Tượng ở trong hư không, nơi cước bộ của hư ảnh đạp xuống, chính là tu luyện đài.
- Có Tinh Lực ba động.
Dường như bốn thế lực cũng cảm nhận được cái gì, vội chạy về nơi đó.
- Các ngươi đi lên xem một chút.
Chu Sát chỉ về phía đài cao, nhìn đám người Tần Vấn Thiên nói.
Tần Vấn Thiên hơi nhíu mày, ngữ khí của Chu Sát này, có thể nói không chút khách khí cứ như ra lệnh cho bọn họ.
Những người thế lực cấp độ bá chủ này, vốn dĩ coi bọn họ là công cụ.
- Đi, đi xem.
Tam lão nháo nhào tiến lên phía trước, tính cách của Tần Vấn Thiên cẩn thận, ngắm nhìn đài cao, trên đài cao kia như có sức mạnh Thần Văn đang lưu chuyển, khiến Tần Vấn Thiên cảm thấy có gì đó kỳ dị.
- Lý thúc, hãy chờ một chút, có gì đó quái lạ lắm.
Tần Vấn Thiên hô một tiếng, thời điểm hắn cảm nhận được chỉ cảm thấy tim đập nhanh hơn, hắn mơ hồ cảm thấy nơi này có một luồng sức mạnh kỳ diệu.
Cụ thể là sức mạnh cnhư thế nào, hắn lại không có cách nào cảm nhận được.
Lý gia tam lão quay đầu lại nhìn Tần Vấn Thiên, sau đó ngừng lại:
- Ngươi nhìn ra cái gì?
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng lắc đầu:
- Không biết, nhưng cảm thấy một luồng sức mạnh kinh khủng ba động, nơi này, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
- Không biết?
Chu Sát nhíu mày, có chút không hài lòng:
- Đã không cảm giác được thì đi tới thử xem, không phải vậy là biết liền.
- Tiền bối, nơi này nguy hiểm, hơi bất cẩn một chút là có thể vạn kiếp bất phục, chúng ta có thể vòng qua đài cao này đi xem những nơi khác trước.
Mặc dù trong lòng Tần Vấn Thiên không vui, nhưng vẫn thấp giọng nói.
- Nếu như ngươi nói vậy, như vậy sau này gặp phải tình hình như vậy chẳng phải đều phải vòng qua, vậy còn tới nơi này làm để làm gì?
Chu Sát thấy Tần Vấn Thiên chất vấn hắn, nhíu mày lạnh nhạt nói.
- Nếu như vậy, xin mời tiền bối đi đầu.
Tần Vấn Thiên làm ra dấu mời cũng không khách khí nữa, bọn họ tới nơi này không phải là cầu phủ Trích Tinh đến, ngược lại, phủ Trích Tinh ở trong này phải dựa vào bọn họ làm việc, lại còn thái độ như thế, tất nhiên khiến lòng người khó chịu.
- Ngươi nói cái gì?
Trên người Chu Sát đột nhiên tỏa ra một luồng hàn ý, chỉ thấy một lão giả mặt tròn ở bên cạnh nói:
- Quên đi, tiểu huynh đệ nói cũng có lý, chúng ta cẩn thận chút.
Trong tính cách của Chu Sát mang theo sát khí, lão giả này hiển nhiên khéo đưa đẩy hơn rất nhiều. Thí luyện vẫn cần mượn sức mạnh của Thần Văn sư, coi như khó chịu cũng nên ra ngoài rồi hẳn nói, tính tình của Chu Sát này quá kém.
- Hừ, phải đi một người.
Chu Sát hừ lạnh.
- Quên đi, lão tam, ngươi đi.
Chỉ thấy lúc này Lý gia lão đại nhìn tam đệ của hắn nói.
- Không được.
Tần Vấn Thiên kiên quyết cự tuyệt, hắn mở Tâm Thức, cảm thấy mạnh mẽ, lúc này cảm giác không ổn lại càng thêm mãnh liệt. Nhìn kỹ đài cao kia, tuy đổ sụp phá hư, nhưng ghế đá, bia đá giống như tế đàn, trong đạo Thần Văn là thuộc về nơi đầu mối, cực kỳ then chốt, nếu có Thần Văn sát lục, một khi xúc động, hậu quả rất đáng sợ.
- Lý thúc, không thể đi.
Tần Vấn Thiên kiên quyết mở miệng nói, bọn họ theo phủ Trích Tinh đến, cũng không phải tới đo nguy hiểm, đây là nguyên tắc, bằng không rất có khả năng một chút cũng đừng nghĩ tới việc sống sót đi ra ngoài.
Lý gia tam lão nở nụ cười, bọn họ có thể nhận ra Tần Vấn Thiên có ý tốt, nhưng không muốn làm căng với phủ Trích Tinh.
Đúng lúc này, bên tông Thiên Viêm, có người đi lên đài cao, tới trung tâm.
- Không có vấn đề gì!
Nhìn thấy người nọ bình yên vô sự, thần sắc của Chu Sát càng lạnh hơn.
- Phốc!
Đột nhiên, trên bầu trời, một luồng sức mạnh khiến người ta sợ hãi ép xuống, như có một cái chân ngập trời chà đạp xuống, sau đó ở dưới ánh mắt của mọi người nhìn soi mói, người kia bị nghiền nát bấy, dòng máu chảy ở trên đài cao lại bị đài cao hấp thu hết.
Cảnh tượng như vậy làm cho mấy người do dự muốn tiến lên phát lạnh, nguy hiểm thật, nếu không phải vừa rồi bên phủ Trích Tinh có người nhắc nhở, bọn họ thật sự đã lên rồi.
Lý gia tam lão tim đập càng nhanh, hít sâu một hơi, sau đó dành cho Tần Vấn Thiên một ánh mắt cảm kích, nguy hiểm thật, bọn họ mà đi tới chính là tìm cái chết.
Sắc mặt của Chu Sát trầm xuống, không nói gì.
Tần Vấn Thiên cũng không thèm để ý hắn, chỉ thấy hắn chau mày, trái tim lại bắt đầu nhảy lên.
- Cẩn thận, có quỷ dị.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, tiếng nói của hắn vừa dứt, đại địa bỗng nhiên hơi giật giật, dường như đang run rẩy.
- Thật là đầu mối tế đàn.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm đài cao phía trước, trong lòng chấn động kịch liệt, lần này thí luyện, rất có khả năng khác so với bất kỳ lần nào trước đây.
- Vấn Thiên, Tiểu Di, trở về.
Bạch Lộc Cảnh hình như cũng cảm thấy có gì đó không phải, Tần Vấn Thiên và Bạch Lộc Di lập tức quay về, người của các đại trận doanh bắt đầu tụ tập.
- Đùng.
Thủ chưởng của Tần Vấn Thiên ấn ở trên đại địa, bắt đầu khắc họa Thần Văn.
Lúc này đại địa run rẩy càng lợi hại lên, song chưởng của Tần Vấn Thiên điên cuồng rung rung, hắn cảm giác được mặt đất có văn lộ nhúc nhích.
- Cảnh đại ca, ngươi giúp ta chém đứt mặt đất xung quanh.
Tần Vấn Thiên quát lên, Bạch Lộc Cảnh gật đầu, sau đó chỉ thấy trên người hắn tràn ngập ra một luồng khí tức hùng mạnh, bàn tay chém xuống, trong sát na đại địa băng liệt, dường như bị chém đứt, nhưng đại địa băng liệt kia lại bắt đầu di chuyển, muốn tụ họp.
- Chém, đừng cho đại địa tụ họp, ta cần một ít thời gian.
Tần Vấn Thiên lớn tiếng nói, lúc này cuồng phong gào thét, khí lưu kinh khủng bắt đầu phân tán cả không gian, không ai sẽ dự liệu được tình hình như vậy.
Người học viện Bạch Lộc vây Tần Vấn Thiên cùng với Bạch Lộc Di vào giữa, cuồng chém đại địa xung quanh, Tần Vấn Thiên thì cấp tốc vỗ vào đại địa, từng cái văn lộ bát quái lấy tốc độ nhanh nhất khuếch tán cả vùng đất này.
- Phong ấn trận.
Bạch Lộc Di thấy động tác của Tần Vấn Thiên lập tức hiểu rõ, Tần Vấn Thiên khắc Thần Văn phong ấn.
Giọng nói ầm ầm truyền ra, trên trời cao, Tinh Tượng như trước, hư ảnh kia đứng sừng sững ở bầu trời, trên đại địa, thì cuồng phong gào thét, khí lưu hủy diệt tịch quyển cả không gian, đại địa điên cuồng vỡ ra.
- A...
Một tiếng kêu thảm thiết truyền ra, đã có người bắt đầu ngã xuống, động tác của Tần Vấn Thiên phát huy đến cực hạn, hắn cũng cực kỳ phiền muộn, tạo nghệ Thần Văn của bản thân còn chưa đủ, muốn khắc họa Thần Văn mạnh mẽ cần thời gian.
- Đứng vững.
Bạch Lộc Cảnh quát, chỉ thấy đầu ngón tay hắn lượn lờ tinh mang vô cùng sắc bén, sau đó thân hình hắn như gió, vòng quanh đại địa, sức mạnh kinh khủng cắt mặt đất ra.
- Ầm!
Xa xa, chỉ thấy trên mặt đất, bỗng nhiên có từng ngọn núi đột ngột mọc lên, phảng phất như từ trong hư vô xuất hiện, từ lòng đất sinh trưởng ra, cao vút nhập thiên.
Hóa ra Cổ thành không ngừng bị hủy diệt phá hư, đại địa mới dần dần sinh ra, duy chỉ có hư ảnh ở trong hư không, mãi đứng sững ở đó.
- Thay trời đổi đất!
Trong lòng mọi người chấn động, bọn họ biết, lần thí luyện này, không giống với bất kỳ lần nào trước đây.
/460
|