- Vấn Thiên ca ca!
Giọng nói trong trẻo và dịu dàng vang lên bên tai Tần Vấn Thiên, tràn ngập hư không, làm cho thời gian cũng như muốn dừng lại.
Mọi người kinh ngạc, tất cả đều nhìn trên chiến đài Chu Tước, người tu hành ma công bá đạo là một nữ tử đã khiến bọn họ rất kinh ngạc, hơn nữa nữ nhân này còn vô cùng trẻ tuổi, mỹ lệ.
Càng rung động là nàng lại quen biết Tần Vấn Thiên, vô cùng thân thiết gọi Tần Vấn Thiên là Vấn Thiên ca ca.
Nữ tử chảy nước mắt, trên dung nhan mỹ lệ tươi cười, còn có khóe miệng mang theo máu tươi, mang theo cảm giác thê lương nhưng tuyệt đẹp, mọi người không rõ, người mặc áo bào đen đã có quan hệ thân cận với Tần Vấn Thiên, vì sao còn phải làm như vậy?
Ở trong đám người mênh mông, Bạch Thanh Tùng nắm chặt song quyền, Bạch Thu Tuyết cắn chặt môi, nhìn lên chiến đài Chu Tước, bọn họ hận mình, bây giờ còn để Tình Nhi thay bọn họ chuộc tội.
Bọn họ nói với Tình Nhi chuyện ngày trước, Tần Vấn Thiên vì Bạch Tình, không giết Bạch Thanh Tùng, có lẽ vì vậy mà Tình Nhi cảm thấy trong lòng hổ thẹn mới lựa chọn dùng phương thức này, lại không biết thực ra nàng hoàn toàn không cần phải làm như vậy.
- Nha đầu ngốc.
Tần Vấn Thiên ngồi trên chiến đài Chu Tước, nâng thân thể của Tình Nhi dậy, để đầu của nàng gối trên bắp đùi của mình, vỗ về gò má của nàng nói:
- Muội có biết làm như thế sẽ chỉ làm Vấn Thiên ca ca càng khó chịu hay không, nếu vừa rồi ta hạ thủ tàn nhẫn một chút sẽ phải ôm hận cả đời.
Tần Vấn Thiên nằm mơ cũng không ngờ người mặc áo bào đen lại là Bạch Tình, tiểu nha đầu từng thích đi theo sau mình kia.
Hôm nay nàng đã lớn, càng trở nên xinh đẹp, so với tỷ tỷ của nàng có danh xưng tứ đại mỹ nữ Thiên Ung thành Bạch Thu Tuyết càng xinh đẹp hơn, lại còn lợi hại như vậy. Thế nhưng trong trí nhớ của Tần Vấn Thiên, nàng vẫn là nha đầu ngây thơ, khả ái kia, Tần Vấn Thiên mãi mãi không quên đêm hôm đó Bạch Thanh Tùng muốn đối phó hắn, nhưng Bạch Tình không nhìn phụ thân nàng, đưa chủy thủ cho mình để mình bắt giữ nàng làm con tin.
Qua nhiều năm, nha đầu kia lại làm việc ngốc nghếch như vậy một lần nữa.
- Nếu như vậy, Vấn Thiên ca ca sẽ luôn nhớ đến muội.
Nụ cười của Bạch Tình vẫn tươi cười chất phác hồn nhiên như khi còn là thiếu nữ, cho dù nàng phủ thêm áo bào đen, có thể hóa thân thành Ma đầu cường đại nhưng đối mặt Vấn Thiên ca ca của nàng, nàng vẫn chỉ là một thiếu nữ.
- Không cho muội nói lời như vậy.
Tần Vấn Thiên trừng mắt nhìn Bạch Tình, sau đó nhìn phía dưới chiến đài Chu Tước hô to:
- Khuynh Thành, là Tình Nhi muội muội ta.
Thân hình Mạc Khuynh Thành lao vút lên rồi đáp xuống chiến đài Chu Tước. Nàng dạo bước tới bên cạnh Tình Nhi, trong tay xuất hiện mấy viên đan dược, sau đó cho Tình Nhi dùng.
- Khuynh Thành tỷ tỷ, tỷ thật đẹp.
Tình Nhi lộ ra dáng vẻ tươi cười dí dỏm:
- Khuynh Thành tỷ tỷ, ta không có ác ý với tỷ, chỉ là muốn nhìn tẩu tẩu thế nào mà thôi.
- Ai là tẩu tẩu của muội?
Mạc Khuynh Thành bị nha đầu kia chọc ghẹo nên trở nên im lặng nhưng thấy vẻ tươi cười ngây thơ của Bạch Tình, nàng làm sao nỡ trách tội.
Nha đầu ngốc này, vừa rồi ngay cả mạng cũng không cần.
- Ta gọi tỷ là tỷ tỷ, tỷ đừng giận ta.
Tình Nhi cười ngây ngô, Mạc Khuynh Thành nhẹ nhàng gật đầu:
- Yên tâm, ta giận muội để làm gì.
- Được rồi, chúng ta đi xuống thôi.
Tần Vấn Thiên cảm nhận được những ánh mắt kia có chút không tự nhiên.
Đỡ Tình Nhi đứng dậy, chỉ thấy ánh mắt Bạch Tình nhìn về phía Huyền Âm điện, ánh mắt của nàng rơi trên người một nữ nhân mặc áo bào đen, khẽ khom người:
- Sư tôn, cuộc chiến Thiên Mệnh bảng, đệ tử cũng chỉ có thể đi tới bước này, không làm mất mặt người chứ?
Lúc này mọi người mới chú ý tới, Bạch Tình khoác áo bào đen, giống áo bào đen của Huyền Âm điện, hóa ra nàng là người của Huyền Âm điện.
Chỉ thấy người kia nhẹ nhàng gật đầu, bình tĩnh nói:
- Tình Nhi, khúc mắc của con đã giải, tranh đoạt Thiên Mệnh bảng cũng đã đủ làm sư môn vinh quang, con hãy nghỉ ngơi thật tốt đi.
- Cảm ơn sư tôn.
Bạch Tình khẽ gật đầu, sau đó cùng Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành đi xuống chiến đài Chu Tước.
Tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, từ xưa đều là chín đại công tộc Đại Hạ truyền thừa xuống thiên hạ, đại đa số người đều là người trong số bọn họ, Huyền Âm điện Bạch Tình, nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp như vậy có thể có thành tựu này đã vô cùng kiệt xuất, đương nhiên cũng khiến cho Huyền Âm điện mở mày mở mặt.
Ánh mắt nhiều người dừng trên người Tần Vấn Thiên, đối với người này sự hiếu kỳ ngày càng mãnh liệt.
Tần Vấn Thiên, hắc mã của Thiên Mệnh bảng đã phong tỏa bốn vị trí đầu, có tình nhân đẹp nghiêng nước nghiêng thành như Mạc Khuynh Thành, lại có muội muội xinh đẹp lại cường đại như vậy, dường như mỹ nữ này cũng không phải muội muội thân sinh của hắn? Muội muội… điều này khiến người ta không thể không nảy sinh một số ý tưởng khác lạ.
Tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, một vòng chiến đấu nữa lại kết thúc.
Trần Vương chiến thắng Thạch Phá Thiên.
Tư Khung chiến thắng Trảm Trần.
Tần Vấn Thiên chiến thắng người mặc áo bào đen, có lẽ cũng không thể nói là giao chiến.
Tiếp đó, người mặc áo bào đen tự nguyện rời cuộc tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, không tiếp tục kiên trì nữa.
Trên danh sách Thiên Mệnh bảng, vị trí thứ sáu xuất hiện tên Bạch Tình của Huyền Âm điện.
Tiếp đó, là hai kẻ chiến bại, Thạch Phá Thiên và Trảm Trần chiến đấu.
Thạch Phá Thiên thua Trần Vương và Tần Vấn Thiên, Trảm Trần thua Trần Vương và Tư Khung.
Thạch Phá Thiên thua Trần Vương và Tần Vấn Thiên, Trảm Trần thua Trần Vương và Tư Khung.
Điều này có nghĩa là chỉ cần Thạch Phá Thiên chiến thắng Trảm Trần, Trảm Trần sẽ không có cơ hội đối kháng Tần Vấn Thiên, hắn trực tiếp xếp hạng thứ năm, Thạch Phá Thiên có được tư cách khiêu chiến Tư Khung.
Nếu Trảm Trần chiến thắng Thạch Phá Thiên, nghĩa là Thạch Phá Thiên cũng không cần giao thủ với Tư Khung mà xếp vị trí thứ năm, Trảm Trần có quyền khiêu chiến Tần Vấn Thiên.
Thiên Cơ lão nhân tuyên bố, để bọn họ nghỉ ngơi một ít thời gian, còn kết cục của trận chiến đấu này, mọi người lại thấy khó mà đoán ra.
Thạch Phá Thiên và Trảm Trần đều bại hai trận, hai người bọn họ ai mạnh hơn?
Bọn họ đều thua Trần Vương, Thạch Phá Thiên thua Tần Vấn Thiên về tốc độ, Trảm Trần thua Tư Khung là vì Trảm Trần không có ưu thế, mà công kích Linh hồn bị áp chế, mặc dù hắn kim thân bất diệt nhưng Linh hồn vẫn sẽ bị diệt, nên Tư Khung vững vàng áp chế hắn.
Thạch Phá Thiên và Trảm Trần xuất hiện trên chiến đài Chu Tước đều có chiến ý cường đại.
Bọn họ đều liên tục thất bại hai trận, trận chiến này tuyệt đối không thể thua, nếu như lại thất bại, sẽ trực tiếp cố định vị trí thứ năm Thiên Mệnh bảng, nếu như thắng, còn có cơ hội trùng kích thứ ba.
Sự tự tin của hai người với cuộc chiến đấu này đều vô cùng mãnh liệt.
Thân thể của Thạch Phá Thiên trở nên cuồng bạo, huyết mạch Cổ Yêu bộc phát, thân thể như hóa thành cự thạch, chất chứa cảm giác lực lượng ngập trời.
Công kích và phòng ngự của Thạch Phá Thiên có thể nói là đáng sợ nhất Thiên Mệnh bảng, nhưng trong trận chiến thứ nhất hắn bị Tần Vấn Thiên dùng tốc độ cùng Thần Văn đánh bại, trận chiến thứ hai lại gặp phải Trần Vương.
Trảm Trần như hóa thành kim thân, thần sắc sắc bén, hắn cảm nhận được uy hiếp mạnh mẽ từ trên người Thạch Phá Thiên.
- Trận chiến này không thể thất bại.
Ánh mắt của Trảm Trần vô cùng đáng sợ, nhưng lúc này hắn lại nhắm mắt, đôi môi khẽ nhếch như có một luồng lực lượng đáng sợ đang thức tỉnh.
Một thanh âm kỳ diệu lan tràn, như chất chứa một cỗ lực lượng dồi dào bao phủ trên người Trảm Trần.
- Trảm Trần còn có bí pháp?
Nội tâm mọi người rung động, sau đó bọn họ thấy có tinh quang vương vãi xuống, rơi xuống trên người Trảm Trần, quang hoa kim sắc lấp lánh, thân thể Trảm Trần đắm mình trong kim quang, khí tức sắc bén trên người càng ngày càng mạnh.
- Triệu, Cổ Chi Niệm!
Trong lòng Trảm Trần nói nhỏ, sau đó toàn thân hắn rung động kịch liệt, tròng mắt mở ra, một đạo quang mang lóng lánh hiện ra ở mi tâm, hai mắt như có tia chớp kim sắc.
Ánh mắt của hắn càng thêm yêu dị, như không phải thần thái của một người, mà là của hai người, cực kỳ đáng sợ.
- Mượn Vô Thượng Kim Nguyên hình.
Quanh người Trảm Trần xuất hiện quang hoa kim sắc khiến người ta sợ hãi, hắn đi từng bước về phía Thạch Phá Thiên, mỗi một đạo quang hoa kim sắc, như có lực lượng sát phạt, uy lực vô thượng.
- Oành...
Thạch Phá Thiên giẫm lên chiến đài Chu Tước đi về phía trước, lực lượng trên người không biết có bao nhiêu đáng sợ, mà lúc này hắn lại cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt từ trên người Trảm Trần.
Trảm Trần cũng đạp về phía Thạch Phá Thiên, mỗi một bước đều dẫn động tâm can mọi người.
Yêu khí và quang hoa kim sắc bao phủ chiến đài Chu Tước, lực lượng hình phạt kia như muốn xuyên thấu thân thể của Thạch Phá Thiên.
- Gào...
Rốt cục, lúc hai người đến gần, Thạch Phá Thiên phát động một kích mạnh nhất, Cự Long kim sắc gầm thét, Cổ Yêu khủng bố xuất hiện, một kích này như có thể đánh sụp trời đất, san bằng sông núi.
Trảm Trần cũng phát ra công kích, quang mang kim sắc vô tận hội tụ thành uy lực hình phạt, đi về phía trước theo thân thể hắn, tru diệt tất cả.
Bịch, bịch, bịch...
Ánh sáng sát phạt đáng sợ điên cuồng nổ tung, như không dừng lại, Kim Long từ từ xuất hiện vết rách, rốt cục, lúc Trảm Trần mang theo Cổ Kiếm xuyên thấu qua, Kim Long vỡ vụn, một tiếng nổ vang ầm ầm, áo giáp trên người Thạch Phá Thiên bạo liệt, một thanh kiếm đâm vào trước ngực hắn, xuyên thấu mà qua.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, thân thể Thạch Phá Thiên bay lên, kiếm xuyên thấu vào, có máu tươi thẩm thấu ra.
Mọi người mắt thấy Thạch Phá Thiên bay ngược ra, rơi xuống từ trên chiến đài Chu Tước, Trảm Trần thì đứng bên ria chiến đài Chu Tước, khí tức nhấp nhô, hắn nhắm mắt lại, lực lượng đáng sợ kia từ từ thu lại.
Trảm Trần thắng, hắn dùng công kích đối diện cùng Thạch Phá Thiên, chiến thắng Thạch Phá Thiên.
Nhưng mà luồng lực lượng này dường như Trảm Trần cũng không thể dễ dàng khống chế.
Khi Trảm Trần mở mắt ra, hắn chậm rãi xoay người, nhìn về phía Tần Vấn Thiên.
Mặc dù có hai trận thất bại nhưng hắn sẽ vấn đoạt được vị trí thứ ba.
Thấy ánh mắt của Trảm Trần, trong lòng mọi người cảm khái, có lẽ con hắc mã Tần Vấn Thiên này sẽ dừng bước, Trảm Trần sẽ giống như đối phó Thạch Phá Thiên, không tiếc hết thảy, khống chế cỗ lực lượng đáng kia sợ.
Trận chiến đấu này kết thúc, tiếp đó, sẽ là Trảm Trần giao chiến Tần Vấn Thiên, Trần Vương chiến đấu Tư Khung.
Một khi Trảm Trần thắng Tần Vấn Thiên, phong tỏa vị trí thứ ba, Tần Vấn Thiên, xếp thứ tư Thiên Mệnh bảng.
Còn Trần Vương và Tư Khung lại là quyết chiến chung cuộc.
Đương nhiên, nếu như Tần Vấn Thiên còn có thể chiến thắng Trảm Trần, hắn xếp vào ba vị trí đầu, tranh đoạt ba vị trí đầu cùng Trần Vương và Tư Khung.
Nhưng mà mọi người mới vừa mắt thấy trận chiến này, hầu như đều không coi trọng Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên rất mạnh nhưng Trảm Trần dùng công kích chính diện đánh bại Thạch Phá Thiên, điều này chỉ có Trần Vương mới làm được, bây giờ Trảm Trần cũng làm được.
Có lẽ Trần Vương giao đấu Tư Khung sẽ là quyết chiến chung cuộc!
Giọng nói trong trẻo và dịu dàng vang lên bên tai Tần Vấn Thiên, tràn ngập hư không, làm cho thời gian cũng như muốn dừng lại.
Mọi người kinh ngạc, tất cả đều nhìn trên chiến đài Chu Tước, người tu hành ma công bá đạo là một nữ tử đã khiến bọn họ rất kinh ngạc, hơn nữa nữ nhân này còn vô cùng trẻ tuổi, mỹ lệ.
Càng rung động là nàng lại quen biết Tần Vấn Thiên, vô cùng thân thiết gọi Tần Vấn Thiên là Vấn Thiên ca ca.
Nữ tử chảy nước mắt, trên dung nhan mỹ lệ tươi cười, còn có khóe miệng mang theo máu tươi, mang theo cảm giác thê lương nhưng tuyệt đẹp, mọi người không rõ, người mặc áo bào đen đã có quan hệ thân cận với Tần Vấn Thiên, vì sao còn phải làm như vậy?
Ở trong đám người mênh mông, Bạch Thanh Tùng nắm chặt song quyền, Bạch Thu Tuyết cắn chặt môi, nhìn lên chiến đài Chu Tước, bọn họ hận mình, bây giờ còn để Tình Nhi thay bọn họ chuộc tội.
Bọn họ nói với Tình Nhi chuyện ngày trước, Tần Vấn Thiên vì Bạch Tình, không giết Bạch Thanh Tùng, có lẽ vì vậy mà Tình Nhi cảm thấy trong lòng hổ thẹn mới lựa chọn dùng phương thức này, lại không biết thực ra nàng hoàn toàn không cần phải làm như vậy.
- Nha đầu ngốc.
Tần Vấn Thiên ngồi trên chiến đài Chu Tước, nâng thân thể của Tình Nhi dậy, để đầu của nàng gối trên bắp đùi của mình, vỗ về gò má của nàng nói:
- Muội có biết làm như thế sẽ chỉ làm Vấn Thiên ca ca càng khó chịu hay không, nếu vừa rồi ta hạ thủ tàn nhẫn một chút sẽ phải ôm hận cả đời.
Tần Vấn Thiên nằm mơ cũng không ngờ người mặc áo bào đen lại là Bạch Tình, tiểu nha đầu từng thích đi theo sau mình kia.
Hôm nay nàng đã lớn, càng trở nên xinh đẹp, so với tỷ tỷ của nàng có danh xưng tứ đại mỹ nữ Thiên Ung thành Bạch Thu Tuyết càng xinh đẹp hơn, lại còn lợi hại như vậy. Thế nhưng trong trí nhớ của Tần Vấn Thiên, nàng vẫn là nha đầu ngây thơ, khả ái kia, Tần Vấn Thiên mãi mãi không quên đêm hôm đó Bạch Thanh Tùng muốn đối phó hắn, nhưng Bạch Tình không nhìn phụ thân nàng, đưa chủy thủ cho mình để mình bắt giữ nàng làm con tin.
Qua nhiều năm, nha đầu kia lại làm việc ngốc nghếch như vậy một lần nữa.
- Nếu như vậy, Vấn Thiên ca ca sẽ luôn nhớ đến muội.
Nụ cười của Bạch Tình vẫn tươi cười chất phác hồn nhiên như khi còn là thiếu nữ, cho dù nàng phủ thêm áo bào đen, có thể hóa thân thành Ma đầu cường đại nhưng đối mặt Vấn Thiên ca ca của nàng, nàng vẫn chỉ là một thiếu nữ.
- Không cho muội nói lời như vậy.
Tần Vấn Thiên trừng mắt nhìn Bạch Tình, sau đó nhìn phía dưới chiến đài Chu Tước hô to:
- Khuynh Thành, là Tình Nhi muội muội ta.
Thân hình Mạc Khuynh Thành lao vút lên rồi đáp xuống chiến đài Chu Tước. Nàng dạo bước tới bên cạnh Tình Nhi, trong tay xuất hiện mấy viên đan dược, sau đó cho Tình Nhi dùng.
- Khuynh Thành tỷ tỷ, tỷ thật đẹp.
Tình Nhi lộ ra dáng vẻ tươi cười dí dỏm:
- Khuynh Thành tỷ tỷ, ta không có ác ý với tỷ, chỉ là muốn nhìn tẩu tẩu thế nào mà thôi.
- Ai là tẩu tẩu của muội?
Mạc Khuynh Thành bị nha đầu kia chọc ghẹo nên trở nên im lặng nhưng thấy vẻ tươi cười ngây thơ của Bạch Tình, nàng làm sao nỡ trách tội.
Nha đầu ngốc này, vừa rồi ngay cả mạng cũng không cần.
- Ta gọi tỷ là tỷ tỷ, tỷ đừng giận ta.
Tình Nhi cười ngây ngô, Mạc Khuynh Thành nhẹ nhàng gật đầu:
- Yên tâm, ta giận muội để làm gì.
- Được rồi, chúng ta đi xuống thôi.
Tần Vấn Thiên cảm nhận được những ánh mắt kia có chút không tự nhiên.
Đỡ Tình Nhi đứng dậy, chỉ thấy ánh mắt Bạch Tình nhìn về phía Huyền Âm điện, ánh mắt của nàng rơi trên người một nữ nhân mặc áo bào đen, khẽ khom người:
- Sư tôn, cuộc chiến Thiên Mệnh bảng, đệ tử cũng chỉ có thể đi tới bước này, không làm mất mặt người chứ?
Lúc này mọi người mới chú ý tới, Bạch Tình khoác áo bào đen, giống áo bào đen của Huyền Âm điện, hóa ra nàng là người của Huyền Âm điện.
Chỉ thấy người kia nhẹ nhàng gật đầu, bình tĩnh nói:
- Tình Nhi, khúc mắc của con đã giải, tranh đoạt Thiên Mệnh bảng cũng đã đủ làm sư môn vinh quang, con hãy nghỉ ngơi thật tốt đi.
- Cảm ơn sư tôn.
Bạch Tình khẽ gật đầu, sau đó cùng Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành đi xuống chiến đài Chu Tước.
Tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, từ xưa đều là chín đại công tộc Đại Hạ truyền thừa xuống thiên hạ, đại đa số người đều là người trong số bọn họ, Huyền Âm điện Bạch Tình, nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp như vậy có thể có thành tựu này đã vô cùng kiệt xuất, đương nhiên cũng khiến cho Huyền Âm điện mở mày mở mặt.
Ánh mắt nhiều người dừng trên người Tần Vấn Thiên, đối với người này sự hiếu kỳ ngày càng mãnh liệt.
Tần Vấn Thiên, hắc mã của Thiên Mệnh bảng đã phong tỏa bốn vị trí đầu, có tình nhân đẹp nghiêng nước nghiêng thành như Mạc Khuynh Thành, lại có muội muội xinh đẹp lại cường đại như vậy, dường như mỹ nữ này cũng không phải muội muội thân sinh của hắn? Muội muội… điều này khiến người ta không thể không nảy sinh một số ý tưởng khác lạ.
Tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, một vòng chiến đấu nữa lại kết thúc.
Trần Vương chiến thắng Thạch Phá Thiên.
Tư Khung chiến thắng Trảm Trần.
Tần Vấn Thiên chiến thắng người mặc áo bào đen, có lẽ cũng không thể nói là giao chiến.
Tiếp đó, người mặc áo bào đen tự nguyện rời cuộc tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, không tiếp tục kiên trì nữa.
Trên danh sách Thiên Mệnh bảng, vị trí thứ sáu xuất hiện tên Bạch Tình của Huyền Âm điện.
Tiếp đó, là hai kẻ chiến bại, Thạch Phá Thiên và Trảm Trần chiến đấu.
Thạch Phá Thiên thua Trần Vương và Tần Vấn Thiên, Trảm Trần thua Trần Vương và Tư Khung.
Thạch Phá Thiên thua Trần Vương và Tần Vấn Thiên, Trảm Trần thua Trần Vương và Tư Khung.
Điều này có nghĩa là chỉ cần Thạch Phá Thiên chiến thắng Trảm Trần, Trảm Trần sẽ không có cơ hội đối kháng Tần Vấn Thiên, hắn trực tiếp xếp hạng thứ năm, Thạch Phá Thiên có được tư cách khiêu chiến Tư Khung.
Nếu Trảm Trần chiến thắng Thạch Phá Thiên, nghĩa là Thạch Phá Thiên cũng không cần giao thủ với Tư Khung mà xếp vị trí thứ năm, Trảm Trần có quyền khiêu chiến Tần Vấn Thiên.
Thiên Cơ lão nhân tuyên bố, để bọn họ nghỉ ngơi một ít thời gian, còn kết cục của trận chiến đấu này, mọi người lại thấy khó mà đoán ra.
Thạch Phá Thiên và Trảm Trần đều bại hai trận, hai người bọn họ ai mạnh hơn?
Bọn họ đều thua Trần Vương, Thạch Phá Thiên thua Tần Vấn Thiên về tốc độ, Trảm Trần thua Tư Khung là vì Trảm Trần không có ưu thế, mà công kích Linh hồn bị áp chế, mặc dù hắn kim thân bất diệt nhưng Linh hồn vẫn sẽ bị diệt, nên Tư Khung vững vàng áp chế hắn.
Thạch Phá Thiên và Trảm Trần xuất hiện trên chiến đài Chu Tước đều có chiến ý cường đại.
Bọn họ đều liên tục thất bại hai trận, trận chiến này tuyệt đối không thể thua, nếu như lại thất bại, sẽ trực tiếp cố định vị trí thứ năm Thiên Mệnh bảng, nếu như thắng, còn có cơ hội trùng kích thứ ba.
Sự tự tin của hai người với cuộc chiến đấu này đều vô cùng mãnh liệt.
Thân thể của Thạch Phá Thiên trở nên cuồng bạo, huyết mạch Cổ Yêu bộc phát, thân thể như hóa thành cự thạch, chất chứa cảm giác lực lượng ngập trời.
Công kích và phòng ngự của Thạch Phá Thiên có thể nói là đáng sợ nhất Thiên Mệnh bảng, nhưng trong trận chiến thứ nhất hắn bị Tần Vấn Thiên dùng tốc độ cùng Thần Văn đánh bại, trận chiến thứ hai lại gặp phải Trần Vương.
Trảm Trần như hóa thành kim thân, thần sắc sắc bén, hắn cảm nhận được uy hiếp mạnh mẽ từ trên người Thạch Phá Thiên.
- Trận chiến này không thể thất bại.
Ánh mắt của Trảm Trần vô cùng đáng sợ, nhưng lúc này hắn lại nhắm mắt, đôi môi khẽ nhếch như có một luồng lực lượng đáng sợ đang thức tỉnh.
Một thanh âm kỳ diệu lan tràn, như chất chứa một cỗ lực lượng dồi dào bao phủ trên người Trảm Trần.
- Trảm Trần còn có bí pháp?
Nội tâm mọi người rung động, sau đó bọn họ thấy có tinh quang vương vãi xuống, rơi xuống trên người Trảm Trần, quang hoa kim sắc lấp lánh, thân thể Trảm Trần đắm mình trong kim quang, khí tức sắc bén trên người càng ngày càng mạnh.
- Triệu, Cổ Chi Niệm!
Trong lòng Trảm Trần nói nhỏ, sau đó toàn thân hắn rung động kịch liệt, tròng mắt mở ra, một đạo quang mang lóng lánh hiện ra ở mi tâm, hai mắt như có tia chớp kim sắc.
Ánh mắt của hắn càng thêm yêu dị, như không phải thần thái của một người, mà là của hai người, cực kỳ đáng sợ.
- Mượn Vô Thượng Kim Nguyên hình.
Quanh người Trảm Trần xuất hiện quang hoa kim sắc khiến người ta sợ hãi, hắn đi từng bước về phía Thạch Phá Thiên, mỗi một đạo quang hoa kim sắc, như có lực lượng sát phạt, uy lực vô thượng.
- Oành...
Thạch Phá Thiên giẫm lên chiến đài Chu Tước đi về phía trước, lực lượng trên người không biết có bao nhiêu đáng sợ, mà lúc này hắn lại cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt từ trên người Trảm Trần.
Trảm Trần cũng đạp về phía Thạch Phá Thiên, mỗi một bước đều dẫn động tâm can mọi người.
Yêu khí và quang hoa kim sắc bao phủ chiến đài Chu Tước, lực lượng hình phạt kia như muốn xuyên thấu thân thể của Thạch Phá Thiên.
- Gào...
Rốt cục, lúc hai người đến gần, Thạch Phá Thiên phát động một kích mạnh nhất, Cự Long kim sắc gầm thét, Cổ Yêu khủng bố xuất hiện, một kích này như có thể đánh sụp trời đất, san bằng sông núi.
Trảm Trần cũng phát ra công kích, quang mang kim sắc vô tận hội tụ thành uy lực hình phạt, đi về phía trước theo thân thể hắn, tru diệt tất cả.
Bịch, bịch, bịch...
Ánh sáng sát phạt đáng sợ điên cuồng nổ tung, như không dừng lại, Kim Long từ từ xuất hiện vết rách, rốt cục, lúc Trảm Trần mang theo Cổ Kiếm xuyên thấu qua, Kim Long vỡ vụn, một tiếng nổ vang ầm ầm, áo giáp trên người Thạch Phá Thiên bạo liệt, một thanh kiếm đâm vào trước ngực hắn, xuyên thấu mà qua.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, thân thể Thạch Phá Thiên bay lên, kiếm xuyên thấu vào, có máu tươi thẩm thấu ra.
Mọi người mắt thấy Thạch Phá Thiên bay ngược ra, rơi xuống từ trên chiến đài Chu Tước, Trảm Trần thì đứng bên ria chiến đài Chu Tước, khí tức nhấp nhô, hắn nhắm mắt lại, lực lượng đáng sợ kia từ từ thu lại.
Trảm Trần thắng, hắn dùng công kích đối diện cùng Thạch Phá Thiên, chiến thắng Thạch Phá Thiên.
Nhưng mà luồng lực lượng này dường như Trảm Trần cũng không thể dễ dàng khống chế.
Khi Trảm Trần mở mắt ra, hắn chậm rãi xoay người, nhìn về phía Tần Vấn Thiên.
Mặc dù có hai trận thất bại nhưng hắn sẽ vấn đoạt được vị trí thứ ba.
Thấy ánh mắt của Trảm Trần, trong lòng mọi người cảm khái, có lẽ con hắc mã Tần Vấn Thiên này sẽ dừng bước, Trảm Trần sẽ giống như đối phó Thạch Phá Thiên, không tiếc hết thảy, khống chế cỗ lực lượng đáng kia sợ.
Trận chiến đấu này kết thúc, tiếp đó, sẽ là Trảm Trần giao chiến Tần Vấn Thiên, Trần Vương chiến đấu Tư Khung.
Một khi Trảm Trần thắng Tần Vấn Thiên, phong tỏa vị trí thứ ba, Tần Vấn Thiên, xếp thứ tư Thiên Mệnh bảng.
Còn Trần Vương và Tư Khung lại là quyết chiến chung cuộc.
Đương nhiên, nếu như Tần Vấn Thiên còn có thể chiến thắng Trảm Trần, hắn xếp vào ba vị trí đầu, tranh đoạt ba vị trí đầu cùng Trần Vương và Tư Khung.
Nhưng mà mọi người mới vừa mắt thấy trận chiến này, hầu như đều không coi trọng Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên rất mạnh nhưng Trảm Trần dùng công kích chính diện đánh bại Thạch Phá Thiên, điều này chỉ có Trần Vương mới làm được, bây giờ Trảm Trần cũng làm được.
Có lẽ Trần Vương giao đấu Tư Khung sẽ là quyết chiến chung cuộc!
/460
|