Nhìn đại bàng nâng yêu kiếm định chém xuống, hô hấp của mọi người đứng ở phương xa đều ngừng lại, trái tim tựa như muốn nhảy ra ngoài.
Hắn mà chém một kiếm này xuống, dù có chết thì Đan Vương điện cũng sẽ vĩnh viễn bị đóng vào nỗi sỉ nhục, bị ghi vào sử sách hoàng triều Đại Hạ.
Vô số bóng người xuất hiện ngoài Đan Vương điện, bọn họ hoặc từ các nơi đi ra, hoặc từ đại điện cao chọc trời điên cuồng chạy ra. Tất cả đều dại ra nhìn bóng dáng đại bàng trong hư không. Dường như bởi vì hoảng sợ, thân thể của bọn họ đều đang khẽ run.
- Ai!
Một tiếng gầm vang lên. Đột nhiên, trên vòm trời lại sinh ra thiên tượng. Lúc này đây, các tinh tượng trên trời tựa như tượng trưng cho tử vong. Đây là thiên tượng tử vong. Ánh sao tử vong vô tận chiếu xuống trên người đại bàng, nhưng đôi mắt đại bàng vẫn cố chấp bất khuất như thế.
Đại bàng giương cánh hận trời thấp, huống chi là một tòa Đan Vương điện.
Đại bàng thét dài một tiếng bi thương, kiếm cũng theo đó bi thương rít gào. Cự kiếm ngàn mét mang theo kiếm ý mạnh nhất từ vòm trời chém xuống. Một kiếm này, dù là cường giả Thiên Tượng cảnh cũng không dám trực diện ngăn cản.
Lạc Hà nhìn kiếm hạ xuống, mặt xám như tro tàn. Bà ta đột nhiên nghĩ, liệu cách làm của bà ta có đúng hay không?
Nếu bà ta và cha bà ta không để Mạc Khuynh Thành trở thành đan thân của lão tổ tông, không phản đối cô và thanh niên hóa thân đại bàng kia qua lại, có phải lịch sử Đại Hạ sẽ đi theo một hướng khác hay không?
Bà ta không biết. Nhìn một kiếm kia hạ xuống, bà ta thật sự bị đả kích quá mạnh mẽ.
Kiếm kéo dài mười vạn dặm, máu nuôi yêu kiếm trên thang trời. Hóa thân chim đại bàng trong mây lấy thân nuôi kiếm, muốn chém Đan Vương điện, đây là khí khái bực nào. Mà tất cả những chuyện này chỉ do một thanh niên Thiên Cương cảnh làm ra. Hắn rơi vào điên cuồng, đã bất chấp hậu quả, không màng sống chết, đối địch toàn bộ Đại Hạ thì đã sao.
Cuộc đời này của Lạc Hà chưa từng gặp phải người điên cuồng như vậy. Chấp niệm của hắn có thể lay động cả trời.
Đương nhiên, ngoại trừ chấn động, Lạc Hà càng phẫn nộ và nổi sát ý nhiều hơn. Việc này do bà ta gây nên, bây giờ Đan Vương điện vì vậy mà cảm thấy nhục nhã. Hôm nay Tần Vấn Thiên không chết, nỗi sỉ nhục của Đan Vương điện sẽ trở thành trò cười ở Đại Hạ.
Đan Vương trước người bà ta sao lại không chấn động. Trước đó cảm nhận được yêu kiếm chi uy thì hắn đã xuất hiện ngay, nhưng hắn không ngờ đến chuyện xảy ra sau đó. Yêu Thần Tế, hóa đại bàng trong mây, phá vỡ thân thể, dùng máu tế yêu kiếm, từng cảnh tượng ấy đều vượt khỏi tưởng tượng của hắn. Nếu sớm biết như vậy, dù Đan Vương hắn bị người chế nhạo, không để ý thân phận cũng phải ra tay sớm để chế ngự Tần Vấn Thiên, nhưng bây giờ muốn chế ngự hắn ta thì đã trễ.
Thậm chí còn kinh động một vị nhân vật cấp lão cổ đang bế quan tu hành ở đỉnh đại điện của Đan Vương điện.
- Phập...
Yêu kiếm chém xuống. Đại điện mênh mông kia phóng ra ánh sáng chói mắt, tựa như có lực lượng ngập trời chống đỡ, nhưng mà yêu kiếm tựa như hóa thân đại bàng trong mây, có khí phách phá trời, huống chi là một tòa Đan Vương điện.
Tiếng răng rắc giòn giã truyền ra. Kiếm từ trung tâm chém xuống. Đại điện cao chọc trời bị chém đứt ra, một phân thành hai, lại bị chém đứt thành hai đoạn từ trong mây thẳng xuống dưới đáy. Tất cả mọi thứ bên trong đều bị phá hoại hủy diệt.
Rất nhiều người đứng chung quanh đại điện cao chọc trời đều rung động mà nhìn. Ngay sau đó một luồng kiếm phong thổi qua, tiếng phập nhẹ nhàng vang lên, lần lượt từng bóng người dưới kiếm phong trực tiếp hóa thành tro bụi tan theo gió, ngay cả chết cũng không biết chết thế nào.
Một kiếm, chém đôi Đan Vương điện, không biết bao nhiêu cường giả ngã xuống.
Mọi người ở phía xa cũng hít thở không thông nhìn chằm chằm một màn trước mặt, đôi mắt quên cả chuyển động.
Đan Vương điện bị chém ra, một phân thành hai, chỉ một kiếm liền bị chém đến đổ nát không chịu nỗi.
Trong chín châu thành của hoàng triều Đại Hạ, thánh địa Đan Vương điện có khả năng xếp vào năm hạng đầu. Tòa đại điện cao chọc trời kia tượng trưng cho địa vị vô thượng của Đan Vương điện lại bị một thanh niên Thiên Cương cảnh hóa thân đại bàng dùng một kiếm chém ra.
Một kiếm này không biết nhấc lên bao nhiêu sóng gió ở Đại Hạ.
Trong hư không có hai mảnh tinh tượng chia ra làm Đan Vương cùng với nhân vật Thiên Tượng cảnh cấp lão cổ của Đan Vương điện kia. Bọn họ thấy Đan Vương điện bị chém ra, trường bào khoác trên người tung bay phất phới, sát ý trong mắt bọn họ vô cùng đáng sợ.
- Chết!
Cường giả cấp lão cổ kia xuất ra một chưởng ấn. Ấn pháp tử vong đáng sợ từ trên trời giáng xuống. Tinh tượng cũng dẫn theo tử vong chi ý cực kỳ đáng sợ, nhưng Tần Vấn Thiên tựa như không nhìn thấy. Hắn cầm kiếm trước người chống lại đòn công kích của đối phương, thân thể hắn bị hỏa diễm tử vong đốt cháy, cực kỳ thống khổ, chỉ là dường như hắn không cảm giác được. Thân thể đi về phía trước kéo theo yêu kiếm, chậm rãi đi về phía cửa tòa cấm địa nơi Mạc Khuynh Thành biến mất kia.
Chỗ đại bàng đi qua, kiếm ý cuộn sạch thiên địa, từng tòa kiến trúc đại điện của Đan Vương điện đều bị phá hủy, người chưa rời đi đều bỏ mạng dưới kiếm uy.
Tần Vấn Thiên hôm nay sớm đã không tiếc điều gì.
Đôi mắt khổng lồ kia của hắn chỉ có phía trước, kiếm uy ngập trời lại hội tụ với nhau một lần nữa.
Chỉ thấy thân thể Đan Vương và cường giả già nua kia rơi xuống trước người Tần Vấn Thiên. Ánh mắt bọn họ lộ ra hàn ý kinh người, một luồng uy năng hủy thiên diệt địa từ trên người họ bộc phát ra.
Đôi mắt đại bàng không chút sợ hãi nhìn chằm chằm hai người phía trước. Thân thể hắn đi qua thân kiếm lần nữa, vết thương đã lành dường như lại bị cắt ra, mỗi một giọt máu đều nóng bỏng sôi trào.
- Ầm!
Dường như cả người đại bàng đều dấy lên ngọn lửa, là lực lượng huyết mạch đang thiêu đốt. Khí tức khủng bố của đại bàng đang điên cuồng kéo lên, càng ngày càng mạnh. Luồng khí tức kia bước vào cấp Thiên Cương cảnh đỉnh phong, thậm chí muốn xông qua cảnh giới kia.
Nhưng Thiên Cương dù sao cũng là Thiên Cương, không có đầy đủ lĩnh ngộ cảnh giới thì làm sao có thể vào Thiên Tượng. Khí tức đại bàng đạt tới đỉnh điểm, huyết mạch của hắn dẫn tới yêu kiếm rít gào càng mạnh.
Một chỗ khác, hai vị nhân vật Thiên Tượng đang tụ họp lực lượng tinh tượng từ bầu trời. Toàn thân Đan Vương có hủy diệt chi hỏa chín màu, trước mặt của người còn lại ngưng tụ Sinh Tử Ấn chân chính.
Sinh Tử Ấn, một trong chín đại tuyệt học của Đại Hạ lưu lạc tới Đan Vương điện. Hôm nay nó được phát huy trong tay cường giả Thiên Tượng tại đây. Luồng tử khí kia đủ để hủy thiên diệt địa, tất cả mọi thứ xung quanh đều hóa thành màu đen tử vong.
Sinh Tử Ấn, muốn người sống thì sống, muốn người chết thì chết.
Tử Ấn xuất, có thể đoạt đi sinh cơ của thiên địa. Dù là đại bàng trong mây, nếu bị đánh trúng thì chắc chắn phải chết.
Người ở phía xa thấy Tần Vấn Thiên hóa thân thành đại bàng đối mặt với hai cường giả Thiên Tượng đều đã có chút chết lặng. Tất cả mọi chuyện xảy ra hôm nay, bọn họ cả đời cũng khó quên.
Lúc này bọn họ nảy sinh ra một ý nghĩ trong đầu, hy vọng Tần Vấn Thiên sẽ không bỏ mạng nơi này. Bây giờ hắn đang hóa thân thành chim đại bàng trong mây, nếu thoát khỏi kiếp nạn này, về sau liệu hắn có thể phá vỡ vùng trời Đại Hạ hay không.
Có điều, Tần Vấn Thiên khó mà sống được.
Sự tồn tại của hai vị Thiên Tượng cảnh là tồn tại cao nhất tại hoàng triều Đại Hạ lại đang muốn giết chết Tần Vấn Thiên.
Sinh Tử Ẩn và Phần Thiên Hỏa Diễm chín màu bay về phía Tần Vấn Thiên. Luồng lực lượng hủy diệt kia dường như đã rút sạch sinh cơ của phiến không gian này.
Ngay lúc này, đại bàng bi thương hét lên một tiếng, cánh chim đập dữ dội, thân thể điên cuồng xoay tròn, lại hóa thành một vòi rồng, kiếm cũng theo đó mà vung.
- Oong!
Yêu kiếm dẫn theo vô thượng chi uy bị Tần Vấn Thiên ném ra. Nơi nó đi qua, đất đai không còn sinh mệnh, đại địa nứt toác. Một tiếng ầm vang nổ ra, Sinh Tử Ấn vỡ, lửa chín màu diệt.
Thân thể hai đại Thiên Tượng của Đan Vương điện bỗng nhiên né ra, yêu kiếm kia xuyên qua giữa bọn họ, không biết muốn đi phương nào.
- Oong!
Cuồng phong rít gào, đại bàng hóa thân cơn lốc trực tiếp xuyên qua giữa hai đại cường giả Thiên Tượng biến mất cùng yêu kiếm ngay nháy mắt bọn họ né ra.
- Không xong!
Đan Vương nhìn phần cuối yêu kiếm kia, thần sắc đột nhiên thay đổi. Tần Vấn Thiên đang đi về phía cấm địa kia.
Chân bọn họ bước ra, biến mất trong nháy mắt, nhưng đã muộn.
Tốc độ yêu kiếm nhanh bực nào, bị Tần Vấn Thiên dùng lực lượng toàn thân ném ra, nơi đi qua, đại điện hủy, mặt đất xé mở, mãi đến khi đụng vào cửa cấm địa.
Nghe đồn, cánh cửa kia là thánh địa của Đan Vương điện.
Một vài nữ tử tương đối ưu tú của Đan Vương điện mới có thể bước vào thánh địa.
Lúc này, cửa thánh địa kia bị phá ra. Yêu kiếm trực tiếp chấn vỡ cửa cấm địa, tiếp đó xông vào trong, phá vỡ mây mù, xé rách khí tức vòng ngoài của thánh địa, trực tiếp cắm vào vách đá một dãy núi tử vong. Ngọn núi kia không ngừng vỡ vụn, đá lớn rơi xuống chôn vùi vùng phía dưới.
Một luồng khí tức đáng sợ từ dưới vách núi lan tràn ra xé nát những tảng đá lớn rơi xuống kia.
Hai bóng người cùng thân hình đại bàng gần như buông xuống cùng lúc, tốc độ đều nhanh đến mức khó mà tin được.
Đại bàng lơ lửng trên vách đá, móng vuốt sắc bén bắt lấy yêu kiếm lần nữa, ánh mắt của hắn lại nhìn xuống phía dưới vách núi.
Ở đó có rất nhiều khô lâu, thi thể ngang dọc bao phủ toàn bộ khe sâu. Nơi đó có một vài nữ tử, các cô đều xinh đẹp nhưng lại như những xác không hồn, khí tức trên người bị khô lâu tử vong phía dưới cắn nuốt từng chút một.
Mạc Khuynh Thành cũng ở đó. Trong nháy mắt khi đại bàng nhìn thấy Mạc Khuynh Thành, hàn ý trên người không biết đáng sợ bao nhiêu.
- Đây chính là thánh địa Đan Vương điện. Nhiều cô gái xinh đẹp thiên phú xuất chúng như vậy mà Đan Vương điện lại dùng họ nuôi dưỡng khô lâu tà ác.
Trong miệng đại bàng phát ra âm thanh lạnh lẽo đến cực điểm. Lúc này hắn hận không thể khiến nơi gọi là thánh địa Đan Vương điện này tan thành tro bụi.
Giọng nói của đại bàng bay về phương xa, truyền vào trong tai mọi người bên ngoài Đan Vương điện. Khi bọn họ nghe được lời này nội tâm liền run lên dữ dội. Quả thực lúc này bọn họ cũng cảm giác được một luồng khí tức dường như có phần tà ác đang lan tràn ra từ nơi đó.
Đan Vương điện dùng nữ đệ tử để nuôi dưỡng khô lâu tà ác?
Loại phát hiện này khiến thân thể rất nhiều người nhịn không được mà phát run, thật đáng sợ. Nhìn tòa đại điện rộng lớn trước mắt kia, thế lực cấp bá chủ đứng sừng sững mấy nghìn năm tại hoàng triều Đại Hạ, thánh địa luyện đan được vô số người tôn sùng, vậy mà lại dưỡng thi sao?
Hơn nữa Mạc Khuynh Thành lại bị đưa vào nơi đó, sở dĩ Tần Vấn Thiên không tiếc tất cả nhảy vào chính là vì Mạc Khuynh Thành.
Thì ra Đan Vương điện thu Mạc Khuynh Thành làm đệ tử, Lạc Hà dốc lòng bồi dưỡng Mạc Khuynh Thành là có mục đích mờ ám không dám cho ai biết này sao?
Người ở phía xa nhìn Lạc Hà tựa như nhìn một mụ đàn bà ác độc. Nghĩ đến bóng dáng xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành kia, bọn họ đều cảm thấy trái tim lạnh lẽo một hồi. Thế lực như vậy lại xưng bá thành Vọng Châu, được vô số người tôn sùng muốn bước vào đó.
Chân tướng sau lưng lại tàn khốc như vậy sao?
Lạc Hà đương nhiên cũng cảm nhận được những ánh mắt này, sắc mặt bà ta trở nên khó coi. Từ hôm nay danh tiếng của Đan Vương điện hoàn toàn bị thanh niên kia hủy, sẽ bị in dấu sỉ nhục!
Hắn mà chém một kiếm này xuống, dù có chết thì Đan Vương điện cũng sẽ vĩnh viễn bị đóng vào nỗi sỉ nhục, bị ghi vào sử sách hoàng triều Đại Hạ.
Vô số bóng người xuất hiện ngoài Đan Vương điện, bọn họ hoặc từ các nơi đi ra, hoặc từ đại điện cao chọc trời điên cuồng chạy ra. Tất cả đều dại ra nhìn bóng dáng đại bàng trong hư không. Dường như bởi vì hoảng sợ, thân thể của bọn họ đều đang khẽ run.
- Ai!
Một tiếng gầm vang lên. Đột nhiên, trên vòm trời lại sinh ra thiên tượng. Lúc này đây, các tinh tượng trên trời tựa như tượng trưng cho tử vong. Đây là thiên tượng tử vong. Ánh sao tử vong vô tận chiếu xuống trên người đại bàng, nhưng đôi mắt đại bàng vẫn cố chấp bất khuất như thế.
Đại bàng giương cánh hận trời thấp, huống chi là một tòa Đan Vương điện.
Đại bàng thét dài một tiếng bi thương, kiếm cũng theo đó bi thương rít gào. Cự kiếm ngàn mét mang theo kiếm ý mạnh nhất từ vòm trời chém xuống. Một kiếm này, dù là cường giả Thiên Tượng cảnh cũng không dám trực diện ngăn cản.
Lạc Hà nhìn kiếm hạ xuống, mặt xám như tro tàn. Bà ta đột nhiên nghĩ, liệu cách làm của bà ta có đúng hay không?
Nếu bà ta và cha bà ta không để Mạc Khuynh Thành trở thành đan thân của lão tổ tông, không phản đối cô và thanh niên hóa thân đại bàng kia qua lại, có phải lịch sử Đại Hạ sẽ đi theo một hướng khác hay không?
Bà ta không biết. Nhìn một kiếm kia hạ xuống, bà ta thật sự bị đả kích quá mạnh mẽ.
Kiếm kéo dài mười vạn dặm, máu nuôi yêu kiếm trên thang trời. Hóa thân chim đại bàng trong mây lấy thân nuôi kiếm, muốn chém Đan Vương điện, đây là khí khái bực nào. Mà tất cả những chuyện này chỉ do một thanh niên Thiên Cương cảnh làm ra. Hắn rơi vào điên cuồng, đã bất chấp hậu quả, không màng sống chết, đối địch toàn bộ Đại Hạ thì đã sao.
Cuộc đời này của Lạc Hà chưa từng gặp phải người điên cuồng như vậy. Chấp niệm của hắn có thể lay động cả trời.
Đương nhiên, ngoại trừ chấn động, Lạc Hà càng phẫn nộ và nổi sát ý nhiều hơn. Việc này do bà ta gây nên, bây giờ Đan Vương điện vì vậy mà cảm thấy nhục nhã. Hôm nay Tần Vấn Thiên không chết, nỗi sỉ nhục của Đan Vương điện sẽ trở thành trò cười ở Đại Hạ.
Đan Vương trước người bà ta sao lại không chấn động. Trước đó cảm nhận được yêu kiếm chi uy thì hắn đã xuất hiện ngay, nhưng hắn không ngờ đến chuyện xảy ra sau đó. Yêu Thần Tế, hóa đại bàng trong mây, phá vỡ thân thể, dùng máu tế yêu kiếm, từng cảnh tượng ấy đều vượt khỏi tưởng tượng của hắn. Nếu sớm biết như vậy, dù Đan Vương hắn bị người chế nhạo, không để ý thân phận cũng phải ra tay sớm để chế ngự Tần Vấn Thiên, nhưng bây giờ muốn chế ngự hắn ta thì đã trễ.
Thậm chí còn kinh động một vị nhân vật cấp lão cổ đang bế quan tu hành ở đỉnh đại điện của Đan Vương điện.
- Phập...
Yêu kiếm chém xuống. Đại điện mênh mông kia phóng ra ánh sáng chói mắt, tựa như có lực lượng ngập trời chống đỡ, nhưng mà yêu kiếm tựa như hóa thân đại bàng trong mây, có khí phách phá trời, huống chi là một tòa Đan Vương điện.
Tiếng răng rắc giòn giã truyền ra. Kiếm từ trung tâm chém xuống. Đại điện cao chọc trời bị chém đứt ra, một phân thành hai, lại bị chém đứt thành hai đoạn từ trong mây thẳng xuống dưới đáy. Tất cả mọi thứ bên trong đều bị phá hoại hủy diệt.
Rất nhiều người đứng chung quanh đại điện cao chọc trời đều rung động mà nhìn. Ngay sau đó một luồng kiếm phong thổi qua, tiếng phập nhẹ nhàng vang lên, lần lượt từng bóng người dưới kiếm phong trực tiếp hóa thành tro bụi tan theo gió, ngay cả chết cũng không biết chết thế nào.
Một kiếm, chém đôi Đan Vương điện, không biết bao nhiêu cường giả ngã xuống.
Mọi người ở phía xa cũng hít thở không thông nhìn chằm chằm một màn trước mặt, đôi mắt quên cả chuyển động.
Đan Vương điện bị chém ra, một phân thành hai, chỉ một kiếm liền bị chém đến đổ nát không chịu nỗi.
Trong chín châu thành của hoàng triều Đại Hạ, thánh địa Đan Vương điện có khả năng xếp vào năm hạng đầu. Tòa đại điện cao chọc trời kia tượng trưng cho địa vị vô thượng của Đan Vương điện lại bị một thanh niên Thiên Cương cảnh hóa thân đại bàng dùng một kiếm chém ra.
Một kiếm này không biết nhấc lên bao nhiêu sóng gió ở Đại Hạ.
Trong hư không có hai mảnh tinh tượng chia ra làm Đan Vương cùng với nhân vật Thiên Tượng cảnh cấp lão cổ của Đan Vương điện kia. Bọn họ thấy Đan Vương điện bị chém ra, trường bào khoác trên người tung bay phất phới, sát ý trong mắt bọn họ vô cùng đáng sợ.
- Chết!
Cường giả cấp lão cổ kia xuất ra một chưởng ấn. Ấn pháp tử vong đáng sợ từ trên trời giáng xuống. Tinh tượng cũng dẫn theo tử vong chi ý cực kỳ đáng sợ, nhưng Tần Vấn Thiên tựa như không nhìn thấy. Hắn cầm kiếm trước người chống lại đòn công kích của đối phương, thân thể hắn bị hỏa diễm tử vong đốt cháy, cực kỳ thống khổ, chỉ là dường như hắn không cảm giác được. Thân thể đi về phía trước kéo theo yêu kiếm, chậm rãi đi về phía cửa tòa cấm địa nơi Mạc Khuynh Thành biến mất kia.
Chỗ đại bàng đi qua, kiếm ý cuộn sạch thiên địa, từng tòa kiến trúc đại điện của Đan Vương điện đều bị phá hủy, người chưa rời đi đều bỏ mạng dưới kiếm uy.
Tần Vấn Thiên hôm nay sớm đã không tiếc điều gì.
Đôi mắt khổng lồ kia của hắn chỉ có phía trước, kiếm uy ngập trời lại hội tụ với nhau một lần nữa.
Chỉ thấy thân thể Đan Vương và cường giả già nua kia rơi xuống trước người Tần Vấn Thiên. Ánh mắt bọn họ lộ ra hàn ý kinh người, một luồng uy năng hủy thiên diệt địa từ trên người họ bộc phát ra.
Đôi mắt đại bàng không chút sợ hãi nhìn chằm chằm hai người phía trước. Thân thể hắn đi qua thân kiếm lần nữa, vết thương đã lành dường như lại bị cắt ra, mỗi một giọt máu đều nóng bỏng sôi trào.
- Ầm!
Dường như cả người đại bàng đều dấy lên ngọn lửa, là lực lượng huyết mạch đang thiêu đốt. Khí tức khủng bố của đại bàng đang điên cuồng kéo lên, càng ngày càng mạnh. Luồng khí tức kia bước vào cấp Thiên Cương cảnh đỉnh phong, thậm chí muốn xông qua cảnh giới kia.
Nhưng Thiên Cương dù sao cũng là Thiên Cương, không có đầy đủ lĩnh ngộ cảnh giới thì làm sao có thể vào Thiên Tượng. Khí tức đại bàng đạt tới đỉnh điểm, huyết mạch của hắn dẫn tới yêu kiếm rít gào càng mạnh.
Một chỗ khác, hai vị nhân vật Thiên Tượng đang tụ họp lực lượng tinh tượng từ bầu trời. Toàn thân Đan Vương có hủy diệt chi hỏa chín màu, trước mặt của người còn lại ngưng tụ Sinh Tử Ấn chân chính.
Sinh Tử Ấn, một trong chín đại tuyệt học của Đại Hạ lưu lạc tới Đan Vương điện. Hôm nay nó được phát huy trong tay cường giả Thiên Tượng tại đây. Luồng tử khí kia đủ để hủy thiên diệt địa, tất cả mọi thứ xung quanh đều hóa thành màu đen tử vong.
Sinh Tử Ấn, muốn người sống thì sống, muốn người chết thì chết.
Tử Ấn xuất, có thể đoạt đi sinh cơ của thiên địa. Dù là đại bàng trong mây, nếu bị đánh trúng thì chắc chắn phải chết.
Người ở phía xa thấy Tần Vấn Thiên hóa thân thành đại bàng đối mặt với hai cường giả Thiên Tượng đều đã có chút chết lặng. Tất cả mọi chuyện xảy ra hôm nay, bọn họ cả đời cũng khó quên.
Lúc này bọn họ nảy sinh ra một ý nghĩ trong đầu, hy vọng Tần Vấn Thiên sẽ không bỏ mạng nơi này. Bây giờ hắn đang hóa thân thành chim đại bàng trong mây, nếu thoát khỏi kiếp nạn này, về sau liệu hắn có thể phá vỡ vùng trời Đại Hạ hay không.
Có điều, Tần Vấn Thiên khó mà sống được.
Sự tồn tại của hai vị Thiên Tượng cảnh là tồn tại cao nhất tại hoàng triều Đại Hạ lại đang muốn giết chết Tần Vấn Thiên.
Sinh Tử Ẩn và Phần Thiên Hỏa Diễm chín màu bay về phía Tần Vấn Thiên. Luồng lực lượng hủy diệt kia dường như đã rút sạch sinh cơ của phiến không gian này.
Ngay lúc này, đại bàng bi thương hét lên một tiếng, cánh chim đập dữ dội, thân thể điên cuồng xoay tròn, lại hóa thành một vòi rồng, kiếm cũng theo đó mà vung.
- Oong!
Yêu kiếm dẫn theo vô thượng chi uy bị Tần Vấn Thiên ném ra. Nơi nó đi qua, đất đai không còn sinh mệnh, đại địa nứt toác. Một tiếng ầm vang nổ ra, Sinh Tử Ấn vỡ, lửa chín màu diệt.
Thân thể hai đại Thiên Tượng của Đan Vương điện bỗng nhiên né ra, yêu kiếm kia xuyên qua giữa bọn họ, không biết muốn đi phương nào.
- Oong!
Cuồng phong rít gào, đại bàng hóa thân cơn lốc trực tiếp xuyên qua giữa hai đại cường giả Thiên Tượng biến mất cùng yêu kiếm ngay nháy mắt bọn họ né ra.
- Không xong!
Đan Vương nhìn phần cuối yêu kiếm kia, thần sắc đột nhiên thay đổi. Tần Vấn Thiên đang đi về phía cấm địa kia.
Chân bọn họ bước ra, biến mất trong nháy mắt, nhưng đã muộn.
Tốc độ yêu kiếm nhanh bực nào, bị Tần Vấn Thiên dùng lực lượng toàn thân ném ra, nơi đi qua, đại điện hủy, mặt đất xé mở, mãi đến khi đụng vào cửa cấm địa.
Nghe đồn, cánh cửa kia là thánh địa của Đan Vương điện.
Một vài nữ tử tương đối ưu tú của Đan Vương điện mới có thể bước vào thánh địa.
Lúc này, cửa thánh địa kia bị phá ra. Yêu kiếm trực tiếp chấn vỡ cửa cấm địa, tiếp đó xông vào trong, phá vỡ mây mù, xé rách khí tức vòng ngoài của thánh địa, trực tiếp cắm vào vách đá một dãy núi tử vong. Ngọn núi kia không ngừng vỡ vụn, đá lớn rơi xuống chôn vùi vùng phía dưới.
Một luồng khí tức đáng sợ từ dưới vách núi lan tràn ra xé nát những tảng đá lớn rơi xuống kia.
Hai bóng người cùng thân hình đại bàng gần như buông xuống cùng lúc, tốc độ đều nhanh đến mức khó mà tin được.
Đại bàng lơ lửng trên vách đá, móng vuốt sắc bén bắt lấy yêu kiếm lần nữa, ánh mắt của hắn lại nhìn xuống phía dưới vách núi.
Ở đó có rất nhiều khô lâu, thi thể ngang dọc bao phủ toàn bộ khe sâu. Nơi đó có một vài nữ tử, các cô đều xinh đẹp nhưng lại như những xác không hồn, khí tức trên người bị khô lâu tử vong phía dưới cắn nuốt từng chút một.
Mạc Khuynh Thành cũng ở đó. Trong nháy mắt khi đại bàng nhìn thấy Mạc Khuynh Thành, hàn ý trên người không biết đáng sợ bao nhiêu.
- Đây chính là thánh địa Đan Vương điện. Nhiều cô gái xinh đẹp thiên phú xuất chúng như vậy mà Đan Vương điện lại dùng họ nuôi dưỡng khô lâu tà ác.
Trong miệng đại bàng phát ra âm thanh lạnh lẽo đến cực điểm. Lúc này hắn hận không thể khiến nơi gọi là thánh địa Đan Vương điện này tan thành tro bụi.
Giọng nói của đại bàng bay về phương xa, truyền vào trong tai mọi người bên ngoài Đan Vương điện. Khi bọn họ nghe được lời này nội tâm liền run lên dữ dội. Quả thực lúc này bọn họ cũng cảm giác được một luồng khí tức dường như có phần tà ác đang lan tràn ra từ nơi đó.
Đan Vương điện dùng nữ đệ tử để nuôi dưỡng khô lâu tà ác?
Loại phát hiện này khiến thân thể rất nhiều người nhịn không được mà phát run, thật đáng sợ. Nhìn tòa đại điện rộng lớn trước mắt kia, thế lực cấp bá chủ đứng sừng sững mấy nghìn năm tại hoàng triều Đại Hạ, thánh địa luyện đan được vô số người tôn sùng, vậy mà lại dưỡng thi sao?
Hơn nữa Mạc Khuynh Thành lại bị đưa vào nơi đó, sở dĩ Tần Vấn Thiên không tiếc tất cả nhảy vào chính là vì Mạc Khuynh Thành.
Thì ra Đan Vương điện thu Mạc Khuynh Thành làm đệ tử, Lạc Hà dốc lòng bồi dưỡng Mạc Khuynh Thành là có mục đích mờ ám không dám cho ai biết này sao?
Người ở phía xa nhìn Lạc Hà tựa như nhìn một mụ đàn bà ác độc. Nghĩ đến bóng dáng xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành kia, bọn họ đều cảm thấy trái tim lạnh lẽo một hồi. Thế lực như vậy lại xưng bá thành Vọng Châu, được vô số người tôn sùng muốn bước vào đó.
Chân tướng sau lưng lại tàn khốc như vậy sao?
Lạc Hà đương nhiên cũng cảm nhận được những ánh mắt này, sắc mặt bà ta trở nên khó coi. Từ hôm nay danh tiếng của Đan Vương điện hoàn toàn bị thanh niên kia hủy, sẽ bị in dấu sỉ nhục!
/460
|