Tàng kinh các là trọng địa để sư môn lưu giữ điển tịch sưu tầm được, cũng là nơi tốt nhất để đệ tử tôn môn học tập kỹ năng.Vì thân phận đặc thù của Nhung Khải Hoàn,thời điểm hắn bắt đầu xem điển tịch liền lập tức dẫn tơi sự chú ý của ba vị Linh Sĩ hậu kỳ.Thấy vẻ mặt của hắn lộ rõ sự biến hóa, ba người đưa mắt nhìn nhau, trong đôi mắt đều hớp động vẻ không hiểu chút nào:-Chẳng lẽ trong thời gian ngắn như thế hắn đã có thể hiểu thấu chú thuật này?Chẳng qua, ý nghĩ này chỉ lóe lên rồi nhanh chóng bị họ bỏ qua. Bản Chú Pháp Quỳ Thủy Ba Vân trong tay Nhung Khải Hoàn họ cũng không xa lạ gì. Đây là một loại bí thuật Chú Pháp thủy hệ nổi tiếng, vì kèm theo hiệu quả mê hoặc kẻ địch khi thi triển nên hầu như Thủy hệ Linh Sĩ đều lựa chọn để tu luyện.
Quỳ Thủ Ba Vân chỉ là nhất giai hạ phẩm chú thuật, nhưng so với các hạ phẩm chú thuật khác thì cũng thuộc loại cao cấp nhất.Do hiệu quả mang lại quá mức cường đại, nên nó có yêu cầu cực cao đối với năng lực điểu khiển linh lực của linh sĩ.
Đừng nói là Linh Sĩ sơ kỳ, ngay cả Linh Sĩ hậu kỳ đỉnh phong cũng không thể dễ dàng tìm hiểu loại bí pháp này.Bởi vậy ba người liền quả quyết, trong khoảng thời gian ngắn ngủi một phút đồng hồ minh tưởng thì Nhung Khải Hoàn không thế nắm giữ được chú thuật này.Nhưng họ vĩnh viễn cũng không biết.
Thần niệm của Nhung Khải Hoàn và Linh Thể Chú Linh Sĩ ở xa xôi có tương liên với nhau. Mà Linh Thể Chú Linh Sĩ trời sinh là Chú Linh Sĩ, với khả năng khống chế lực lượng bản hệ đã đạt đến độ cao khó có tưởng tượng được. Đây chính là năng lực thiên phú của Linh Thể, dù Linh Sĩ cường đại hơn hay bất bỳ sinh linh nào khác cũng khó lòng đuổi kịp.
Dù sao Linh Thể chính là một bộ phận của thiên địa linh lực, cũng coi như là hài tử của thiên địa linh lực, cho nên bẩm sinh đã có khả năng khống chế lực lượng bản hệ.
Nếu đổi lại là một thủy hệ bí pháp cao cấp, dùng năng lực hiện tại của Linh Thể Chú Linh Sĩ thì cũng không cách nào tìm hiểu được.
Nhưng một hạ phẩm nhất giai Chú Pháp tuyệt không làm khó được nó.
Cơ hồ ngay khi tiếp nhận ý niệm của Nhung Khải Hoàn, Thủy hệ Linh Thể Chú Linh Sĩ đã nắm được tinh túy của Quỳ Thủ Ba Vân. Hơn nữa, ở thời điểm chiến đấu nó đã có thể thi triển Chú Pháp này một cách hoàn mỹ nhất.
Lúc đó với liên hệ giữa thần niệm Nhung Khải Khoàn và Linh Thể Chú Linh Sĩ cũng không khác gì hắn tự mình chiến đấu, cũng là hắn đã mấy lần thi triển qua Quỳ Thủ Ba Vân.
Cho dù Nhung Khải Hoàn trước đó dốt đặc cắn mai, nhưng hiện tại hắn cũng có thể trong chiến đấu thi triển được bí pháp này.
Chợt cảm nhận được những ánh mắt quái dị đang hướng về phía mình, Nhung Khải Hoàn giật mình quay đầu nhìn lại.
Ba vị Linh Sĩ hậu kỳ vội vàng hướng hắn mỉm cười, tựa như hướng hắn lấy lòng, lại có vẻ như đang quan tâm đến tình huống của hắn.
Nhung Khải Hoàn khẽ gật đầu đáp lễ, sau đó lại nhẹ nhàng khép mắt. Chẳng qua, lúc này hắn đang thật sự dưỡng thần nghỉ ngơi.
Mất chừng nửa canh giờ, cảm giác được tinh thần đã khôi phục không sai biệt lắm so với lúc đầu, hắn liền đem Quỳ Thủ Ba Vân trả vào chỗ cũ rồi tiếp tục chọn một quyển phù sách khác mà tiếp tục tìm hiểu.
Ba người kia lại một lần nữa đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt lộ vẻ kinh hãi.
Bọn họ thấy rất rõ ràng, lần thứ nhất hắn chọn Thủy hệ chú thuật, còn lần này lại đổi sang Thổ hệ chú thuật.
Giống hệt quá trình đọc quyển Thủy hệ chú thuật, lần này hắn đọc qua một lượt rồi lập tức nhắm mắt trầm tư, tựa hồ đang suy tính gì đó.
Trên người Nhung Khải Hoàn, bọn họ đều cảm nhận được dao động năng lượng nhàn nhạt.
Bất quá, dao động này quá nhó, không giống với dao động khi hình thành chú thuật. Bọn họ tuy cảm nhận được, nhưng không hiểu rõ cũng không biết được nó có giá trị gì không.
Hồi lâu sau, Nhung Khải Hoàn mở mắt, trên mặt tràn đầy nụ cười.
Nghỉ ngơi một lát hắn lại đem Thổ hệ Chú Pháp trả về chỗ cũ, rồi tiện tay thay một quyển Kim hệ chú thuật.
Lúc này, trong phòng, ba vị Linh Sĩ hậu kỳ đã không còn tâm tư nghiên cứu bất kỳ chú thuật nào. Bọn họ không ngừng trao đổi ánh mắt, tự hỏi rốt cục Nhung Khải Hoàn đang giở trò quỷ gì.
Ngay cả bọn họ, dù đạt đến Linh Sĩ hậu kỳ đỉnh phong, nhưng cũng có rất ít người cùng lúc nghiên cứu Chú Pháp nhiều hệ.
Ở hệ thống Linh Giả, Linh Sĩ cũng chỉ là cấp bậc cơ bản nhất mà thôi
Với tu vi của bọn họ lúc này, nghiên cứu nhiều hệ Chú Pháp chính là hành vi cực kỳ ngu ngốc.
Nhưng Nhung Khải Hoàn không những liên tiếp nghiên cứu ba quyển Chú Pháp trong một ngày, mà càng khó hiểu là ba Chú Pháp này lại là ba hệ khác nhau, quả thật làm cho người ta rất khó hiểu.
Cách hắn tìm hiểu phù thư với mọi người cũng có khác nhau rất lớn. Sau khi đọc thì hắn lại nhắm mắt trầm tư, nghỉ chừng nửa canh giờ rồi mới tiếp tục.
Tính ra, tối đa là hai canh giờ thì hắn có thể đọc xong một quyển phù thư.
Tốc độ này không phải nhanh, nhưng cũng tuyệt không chậm.
Nhưng khi Linh Sĩ bình thường sau khi tiến vào Tàng Kinh Các thì họ nhiều nhất là chỉ xem một quyển phù thư mà thôi. Sau đó, họ sẽ bỏ thời gian để tu luyện đến khi thành thục chú thuật này, hoặc lựa chọn bỏ qua nếu cảm giác không thích hợp.
Hành vi của Nhung Khải Hoàn tuy không thể nói là điên cuồng, nhưng cũng hiếm như phượng mao lân giác. Ít nhất, trong lịch sử Nhung thị gia tộc trước giờ chưa từng có người làm như vậy.
Sau khi xem xong ba quyển phù sách, Nhung Khải Hoàn cũng không tiếp tục nữa, bởi vì hắn cũng cảm giác được mệt mỏi rồi.
Đứng lên, hắn hướng về phía ba vị sư huynh khẽ gật đầu, sau đó mỉm cười rời đi.
Dõi mắt về hướng hắn rời đi, rốt cục ba người không nhịn được mà xì xào bàn tán.
- Hai vị sư huynh, Khải Hoàn sư đệ đang làm cái gì?
- Ta xem, hắn là đang học tập chú thuật.
- Hắc, hắn đã có Vương sư muội chỉ điểm, vì sao còn muốn chính mình tới đây xem? Một người có chút hâm mộ nói.
Kẻ vừa hỏi là một fan của Vương Hiểu Hiểu. Với đãi ngộ của Nhung Khải Hoàn, hắn cũng có phần hâm mộ nhưng cũng mang theo một tia đố kỵ. Nhưng hắn hiểu được, trên con đường tu luyện thì thiên phú của hắn còn cách Nhung Khải Hoàn quá xa, nên sẽ không thể nào được hưởng đãi ngộ như vậy.
Người còn lại khẽ cười nói:
-Việc này đơn giản, tìm người nào đó hỏi một chút là biết.
Ba người bọn họ đều là Linh Sĩ có uy tín lâu năm trong gia tộc, địa vị của họ so với những nô bộc trong Tàng Kinh Các thì còn cao hơn rất nhiều.
Thoáng hỏi thăm một chút, họ đã biết được nguyên do, kể cả đánh giá của Hoàng Tử Hiên về Nhung Khải Hoàn cũng nghe ngóng được rất chi tiết.
Sau khi nhận được những tin tức này, bọn họ không nhịn được mà phá lên cười.
Cuồng vọng như Nhung Khải Hoàn cũng là lần đầu tiên họ gặp được.
Một Linh Sĩ sơ kỳ nhỏ bé cũng muốn học tập tất cả các hệ Chú Pháp, thật không biết trời cao đất rộng là thế nào.
Qua một thời gian ngắn, hành động của Nhung Khải Hoàn đã truyền khắp gia tộc. Bất quá, tất cả mọi người đều nhất trí cho rằng lòng tự tin của hắn quá lớn, nhưng chỉ sợ cũng sẽ không duy trì được bao lâu.
Nhung Khải Hoàn đối với tất cả đồn đại này chẳng mảy may quan tâm, hắn dồn toàn bộ tinh thần vào việc học tập chú thuật.
Mỗi ngày hắn đều đúng giờ xuất hiện tại Tàng Kinh Các, sau đó nghiên cức hai hoặc ba bản phù thư.
Về sau, mỗi khi xem phù thư hắn đều thong qua ấn đường truyền nội dung tới cho Linh Thể Chú Linh Sĩ, hơn nữa để bọn chúng học tập cùng thi triển.
Trong quá trình chúng thi triển, ý niệm Nhung Khải Hoàn đều theo sát đám Linh Thể này.
Hắn cảm nhận được rất rõ quá trình thi triển. Mặc dù không có tự tay phóng thích bất kỳ chú thật nào, nhưng hắn lại có ít nhất kinh nghiệm của cả trăm lần phóng thích chú thuật. Mà mỗi lần phóng thích này đều rất hoàn mỹ, không một chút sai lầm.
Trọn một tháng hắn ngâm mình trong Tàng Kinh Các.
Một tháng sau, hắn chọn một quyển phù thư lên xem, sau đó liền cau mày để về chỗ cũ.
Quyển phù thư này không phải là một trong ngũ hành chú thuật trụ cột, mà là một quyển Băng hệ nhất giai hạ phẩm chú thuật.
Hắn vốn có Linh Thể, nhưng toàn bộ năm Linh Thể Chú Linh Sĩ không có lấy một cái thuộc Băng hệ. Vì thế, cho dù có học tập chú thuật này thì cũng không thể dễ dàng nắm giũ trong thời gian ngắn.
Đưa mắt nhìn lại toàn bộ giá sách, có hơn phân nửa đã được hắn xem qua.
Ngũ hành chú thuật được xem là trụ cột vì có rất nhiều nguyên nhân.
Số lượng ngũ hành chú thuật chiếm tỉ trọng rất lớn, so với tất các hệ khác cộng lại thì còn hơn rất nhiều.
Nhìn chăm chú toàn bộ giá sách, hắn có chút lưu luyến hơn một tháng ở đây. Sau đó, Nhung Khải Hoàn liền quay người rời đi.
Ngay lúc hắn rời đi. những người để ý tới hắn không kìm được mà đều thở ra một hơi.
Nếu ngay cả những chú thuật ngoài ngũ hành chú thuật trụ cột mà hắn cũng muốn xem thì cho dù là chưởng quản Tàng Kinh Các Hoàng Tử Hiên sợ rằng cũng sẽ đứng ra ngăn cản.
Nhung Khải Hoàn như mọi ngày trở về trong nhà, nhưng làm hắn ngạc nhiên là thấy gia gia Nhung Kiệt Lâm đang bồi hồi đứng đợi ngoài cửa. Nhìn qua dáng vẻ của lão thì có lẽ đợi cũng đã lâu rồi.
-Gia Gia, có việc gì vậy?
Nhung Khải Hoàn tiến nhanh lên, hỏi:
-Nếu ngài muốn gặp con thì chỉ cần phân phó một tiếng, cần gì phải tự mình tới đây?
Nhung Kiệt Lâm mỉm cười:
- Hảo hài tử, ta đi tản bộ, chỉ tiện đường nghé qua đây mà thôi.
Đuôi mắt Nhung Khải Hoàn khẽ giật giật, hắn tự nhiên nhìn ra được lão nhân này nghĩ một đằng nói một lẻo.
Ho nhẹ một tiếng, Nhung Kiệt Lâm cất tiếng hỏi:
-Khải Hoàn, nghe nói gần đây ngày nào con cũng đi Tàng Kinh Các xem chú thuật?
Nhung Khải Hoàn giật mình nói:
- Gia Gia, ngài cũng biết rồi.
Nhung Kiệt Lâm tu luyện chân khí, vốn là không cùng đường với linh lực. Chuyện của Nhung Khải Hoàn, cũng không biết qua bao nhiêu cửa mới tới được tai lão nhân gia.
-Hắc hắc, ngẫu nhiên ta nghe thấy.
Nhung Kiệt Lâm bỗng thu hồi dáng vẻ tươi cười, chậm rãi hỏi:
- Khải Hoàn, con nói thật cho ta nghe vì sao phải nóng vội như thế? Dừng lại một chút, Nhung Kiệt Lâm tiếp lời:
- Linh Đạo cùng Võ Đạo mặt dù có chút bất đồng, nhưng về cơ bản là tương đồng. Trụ cột càng chắc chắn thì thành tựu sau này sẽ càng cao. Ai.., ngươi vừa tiếp xúc với Linh Đạo, tại sao lại nóng vội như vậy?
Nhung Khải Hoàn sờ mũi một chút, cười khổ:
- Gia gia, người yên tâm, từ mai con sẽ không đi.
Nhung Kiệt Lâm sửng sốt một chút, hồ nghi nhìn tôn nhi của mình.
Dựa theo ý nghĩ của lão, lão sẽ phải tốn một phen miệng lưỡi, thậm chí là lấy cả uy nghiêm của gia gia thì mới thay đổi được suy nghĩ của đứa cháu này.
Không nghĩ tới Nhung Khải Hoàn lại dễ dàng đáp ứng như vậy.
Quỳ Thủ Ba Vân chỉ là nhất giai hạ phẩm chú thuật, nhưng so với các hạ phẩm chú thuật khác thì cũng thuộc loại cao cấp nhất.Do hiệu quả mang lại quá mức cường đại, nên nó có yêu cầu cực cao đối với năng lực điểu khiển linh lực của linh sĩ.
Đừng nói là Linh Sĩ sơ kỳ, ngay cả Linh Sĩ hậu kỳ đỉnh phong cũng không thể dễ dàng tìm hiểu loại bí pháp này.Bởi vậy ba người liền quả quyết, trong khoảng thời gian ngắn ngủi một phút đồng hồ minh tưởng thì Nhung Khải Hoàn không thế nắm giữ được chú thuật này.Nhưng họ vĩnh viễn cũng không biết.
Thần niệm của Nhung Khải Hoàn và Linh Thể Chú Linh Sĩ ở xa xôi có tương liên với nhau. Mà Linh Thể Chú Linh Sĩ trời sinh là Chú Linh Sĩ, với khả năng khống chế lực lượng bản hệ đã đạt đến độ cao khó có tưởng tượng được. Đây chính là năng lực thiên phú của Linh Thể, dù Linh Sĩ cường đại hơn hay bất bỳ sinh linh nào khác cũng khó lòng đuổi kịp.
Dù sao Linh Thể chính là một bộ phận của thiên địa linh lực, cũng coi như là hài tử của thiên địa linh lực, cho nên bẩm sinh đã có khả năng khống chế lực lượng bản hệ.
Nếu đổi lại là một thủy hệ bí pháp cao cấp, dùng năng lực hiện tại của Linh Thể Chú Linh Sĩ thì cũng không cách nào tìm hiểu được.
Nhưng một hạ phẩm nhất giai Chú Pháp tuyệt không làm khó được nó.
Cơ hồ ngay khi tiếp nhận ý niệm của Nhung Khải Hoàn, Thủy hệ Linh Thể Chú Linh Sĩ đã nắm được tinh túy của Quỳ Thủ Ba Vân. Hơn nữa, ở thời điểm chiến đấu nó đã có thể thi triển Chú Pháp này một cách hoàn mỹ nhất.
Lúc đó với liên hệ giữa thần niệm Nhung Khải Khoàn và Linh Thể Chú Linh Sĩ cũng không khác gì hắn tự mình chiến đấu, cũng là hắn đã mấy lần thi triển qua Quỳ Thủ Ba Vân.
Cho dù Nhung Khải Hoàn trước đó dốt đặc cắn mai, nhưng hiện tại hắn cũng có thể trong chiến đấu thi triển được bí pháp này.
Chợt cảm nhận được những ánh mắt quái dị đang hướng về phía mình, Nhung Khải Hoàn giật mình quay đầu nhìn lại.
Ba vị Linh Sĩ hậu kỳ vội vàng hướng hắn mỉm cười, tựa như hướng hắn lấy lòng, lại có vẻ như đang quan tâm đến tình huống của hắn.
Nhung Khải Hoàn khẽ gật đầu đáp lễ, sau đó lại nhẹ nhàng khép mắt. Chẳng qua, lúc này hắn đang thật sự dưỡng thần nghỉ ngơi.
Mất chừng nửa canh giờ, cảm giác được tinh thần đã khôi phục không sai biệt lắm so với lúc đầu, hắn liền đem Quỳ Thủ Ba Vân trả vào chỗ cũ rồi tiếp tục chọn một quyển phù sách khác mà tiếp tục tìm hiểu.
Ba người kia lại một lần nữa đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt lộ vẻ kinh hãi.
Bọn họ thấy rất rõ ràng, lần thứ nhất hắn chọn Thủy hệ chú thuật, còn lần này lại đổi sang Thổ hệ chú thuật.
Giống hệt quá trình đọc quyển Thủy hệ chú thuật, lần này hắn đọc qua một lượt rồi lập tức nhắm mắt trầm tư, tựa hồ đang suy tính gì đó.
Trên người Nhung Khải Hoàn, bọn họ đều cảm nhận được dao động năng lượng nhàn nhạt.
Bất quá, dao động này quá nhó, không giống với dao động khi hình thành chú thuật. Bọn họ tuy cảm nhận được, nhưng không hiểu rõ cũng không biết được nó có giá trị gì không.
Hồi lâu sau, Nhung Khải Hoàn mở mắt, trên mặt tràn đầy nụ cười.
Nghỉ ngơi một lát hắn lại đem Thổ hệ Chú Pháp trả về chỗ cũ, rồi tiện tay thay một quyển Kim hệ chú thuật.
Lúc này, trong phòng, ba vị Linh Sĩ hậu kỳ đã không còn tâm tư nghiên cứu bất kỳ chú thuật nào. Bọn họ không ngừng trao đổi ánh mắt, tự hỏi rốt cục Nhung Khải Hoàn đang giở trò quỷ gì.
Ngay cả bọn họ, dù đạt đến Linh Sĩ hậu kỳ đỉnh phong, nhưng cũng có rất ít người cùng lúc nghiên cứu Chú Pháp nhiều hệ.
Ở hệ thống Linh Giả, Linh Sĩ cũng chỉ là cấp bậc cơ bản nhất mà thôi
Với tu vi của bọn họ lúc này, nghiên cứu nhiều hệ Chú Pháp chính là hành vi cực kỳ ngu ngốc.
Nhưng Nhung Khải Hoàn không những liên tiếp nghiên cứu ba quyển Chú Pháp trong một ngày, mà càng khó hiểu là ba Chú Pháp này lại là ba hệ khác nhau, quả thật làm cho người ta rất khó hiểu.
Cách hắn tìm hiểu phù thư với mọi người cũng có khác nhau rất lớn. Sau khi đọc thì hắn lại nhắm mắt trầm tư, nghỉ chừng nửa canh giờ rồi mới tiếp tục.
Tính ra, tối đa là hai canh giờ thì hắn có thể đọc xong một quyển phù thư.
Tốc độ này không phải nhanh, nhưng cũng tuyệt không chậm.
Nhưng khi Linh Sĩ bình thường sau khi tiến vào Tàng Kinh Các thì họ nhiều nhất là chỉ xem một quyển phù thư mà thôi. Sau đó, họ sẽ bỏ thời gian để tu luyện đến khi thành thục chú thuật này, hoặc lựa chọn bỏ qua nếu cảm giác không thích hợp.
Hành vi của Nhung Khải Hoàn tuy không thể nói là điên cuồng, nhưng cũng hiếm như phượng mao lân giác. Ít nhất, trong lịch sử Nhung thị gia tộc trước giờ chưa từng có người làm như vậy.
Sau khi xem xong ba quyển phù sách, Nhung Khải Hoàn cũng không tiếp tục nữa, bởi vì hắn cũng cảm giác được mệt mỏi rồi.
Đứng lên, hắn hướng về phía ba vị sư huynh khẽ gật đầu, sau đó mỉm cười rời đi.
Dõi mắt về hướng hắn rời đi, rốt cục ba người không nhịn được mà xì xào bàn tán.
- Hai vị sư huynh, Khải Hoàn sư đệ đang làm cái gì?
- Ta xem, hắn là đang học tập chú thuật.
- Hắc, hắn đã có Vương sư muội chỉ điểm, vì sao còn muốn chính mình tới đây xem? Một người có chút hâm mộ nói.
Kẻ vừa hỏi là một fan của Vương Hiểu Hiểu. Với đãi ngộ của Nhung Khải Hoàn, hắn cũng có phần hâm mộ nhưng cũng mang theo một tia đố kỵ. Nhưng hắn hiểu được, trên con đường tu luyện thì thiên phú của hắn còn cách Nhung Khải Hoàn quá xa, nên sẽ không thể nào được hưởng đãi ngộ như vậy.
Người còn lại khẽ cười nói:
-Việc này đơn giản, tìm người nào đó hỏi một chút là biết.
Ba người bọn họ đều là Linh Sĩ có uy tín lâu năm trong gia tộc, địa vị của họ so với những nô bộc trong Tàng Kinh Các thì còn cao hơn rất nhiều.
Thoáng hỏi thăm một chút, họ đã biết được nguyên do, kể cả đánh giá của Hoàng Tử Hiên về Nhung Khải Hoàn cũng nghe ngóng được rất chi tiết.
Sau khi nhận được những tin tức này, bọn họ không nhịn được mà phá lên cười.
Cuồng vọng như Nhung Khải Hoàn cũng là lần đầu tiên họ gặp được.
Một Linh Sĩ sơ kỳ nhỏ bé cũng muốn học tập tất cả các hệ Chú Pháp, thật không biết trời cao đất rộng là thế nào.
Qua một thời gian ngắn, hành động của Nhung Khải Hoàn đã truyền khắp gia tộc. Bất quá, tất cả mọi người đều nhất trí cho rằng lòng tự tin của hắn quá lớn, nhưng chỉ sợ cũng sẽ không duy trì được bao lâu.
Nhung Khải Hoàn đối với tất cả đồn đại này chẳng mảy may quan tâm, hắn dồn toàn bộ tinh thần vào việc học tập chú thuật.
Mỗi ngày hắn đều đúng giờ xuất hiện tại Tàng Kinh Các, sau đó nghiên cức hai hoặc ba bản phù thư.
Về sau, mỗi khi xem phù thư hắn đều thong qua ấn đường truyền nội dung tới cho Linh Thể Chú Linh Sĩ, hơn nữa để bọn chúng học tập cùng thi triển.
Trong quá trình chúng thi triển, ý niệm Nhung Khải Hoàn đều theo sát đám Linh Thể này.
Hắn cảm nhận được rất rõ quá trình thi triển. Mặc dù không có tự tay phóng thích bất kỳ chú thật nào, nhưng hắn lại có ít nhất kinh nghiệm của cả trăm lần phóng thích chú thuật. Mà mỗi lần phóng thích này đều rất hoàn mỹ, không một chút sai lầm.
Trọn một tháng hắn ngâm mình trong Tàng Kinh Các.
Một tháng sau, hắn chọn một quyển phù thư lên xem, sau đó liền cau mày để về chỗ cũ.
Quyển phù thư này không phải là một trong ngũ hành chú thuật trụ cột, mà là một quyển Băng hệ nhất giai hạ phẩm chú thuật.
Hắn vốn có Linh Thể, nhưng toàn bộ năm Linh Thể Chú Linh Sĩ không có lấy một cái thuộc Băng hệ. Vì thế, cho dù có học tập chú thuật này thì cũng không thể dễ dàng nắm giũ trong thời gian ngắn.
Đưa mắt nhìn lại toàn bộ giá sách, có hơn phân nửa đã được hắn xem qua.
Ngũ hành chú thuật được xem là trụ cột vì có rất nhiều nguyên nhân.
Số lượng ngũ hành chú thuật chiếm tỉ trọng rất lớn, so với tất các hệ khác cộng lại thì còn hơn rất nhiều.
Nhìn chăm chú toàn bộ giá sách, hắn có chút lưu luyến hơn một tháng ở đây. Sau đó, Nhung Khải Hoàn liền quay người rời đi.
Ngay lúc hắn rời đi. những người để ý tới hắn không kìm được mà đều thở ra một hơi.
Nếu ngay cả những chú thuật ngoài ngũ hành chú thuật trụ cột mà hắn cũng muốn xem thì cho dù là chưởng quản Tàng Kinh Các Hoàng Tử Hiên sợ rằng cũng sẽ đứng ra ngăn cản.
Nhung Khải Hoàn như mọi ngày trở về trong nhà, nhưng làm hắn ngạc nhiên là thấy gia gia Nhung Kiệt Lâm đang bồi hồi đứng đợi ngoài cửa. Nhìn qua dáng vẻ của lão thì có lẽ đợi cũng đã lâu rồi.
-Gia Gia, có việc gì vậy?
Nhung Khải Hoàn tiến nhanh lên, hỏi:
-Nếu ngài muốn gặp con thì chỉ cần phân phó một tiếng, cần gì phải tự mình tới đây?
Nhung Kiệt Lâm mỉm cười:
- Hảo hài tử, ta đi tản bộ, chỉ tiện đường nghé qua đây mà thôi.
Đuôi mắt Nhung Khải Hoàn khẽ giật giật, hắn tự nhiên nhìn ra được lão nhân này nghĩ một đằng nói một lẻo.
Ho nhẹ một tiếng, Nhung Kiệt Lâm cất tiếng hỏi:
-Khải Hoàn, nghe nói gần đây ngày nào con cũng đi Tàng Kinh Các xem chú thuật?
Nhung Khải Hoàn giật mình nói:
- Gia Gia, ngài cũng biết rồi.
Nhung Kiệt Lâm tu luyện chân khí, vốn là không cùng đường với linh lực. Chuyện của Nhung Khải Hoàn, cũng không biết qua bao nhiêu cửa mới tới được tai lão nhân gia.
-Hắc hắc, ngẫu nhiên ta nghe thấy.
Nhung Kiệt Lâm bỗng thu hồi dáng vẻ tươi cười, chậm rãi hỏi:
- Khải Hoàn, con nói thật cho ta nghe vì sao phải nóng vội như thế? Dừng lại một chút, Nhung Kiệt Lâm tiếp lời:
- Linh Đạo cùng Võ Đạo mặt dù có chút bất đồng, nhưng về cơ bản là tương đồng. Trụ cột càng chắc chắn thì thành tựu sau này sẽ càng cao. Ai.., ngươi vừa tiếp xúc với Linh Đạo, tại sao lại nóng vội như vậy?
Nhung Khải Hoàn sờ mũi một chút, cười khổ:
- Gia gia, người yên tâm, từ mai con sẽ không đi.
Nhung Kiệt Lâm sửng sốt một chút, hồ nghi nhìn tôn nhi của mình.
Dựa theo ý nghĩ của lão, lão sẽ phải tốn một phen miệng lưỡi, thậm chí là lấy cả uy nghiêm của gia gia thì mới thay đổi được suy nghĩ của đứa cháu này.
Không nghĩ tới Nhung Khải Hoàn lại dễ dàng đáp ứng như vậy.
/53
|