Ba vị trưởng lão cứ như vậy chết đi.
Ba vị cao thủ Võ đạo cửu trọng thiên, không đánh lại một tên Lâm Phi, tất cả chết trên tay hắn.
Tất cả mọi người dường như đang xem một câu chuyện hài không thể xảy ra.
Từ khi nào thì năng lực của Lâm Phi đã mạnh mẽ như vậy, giết cao thủ Võ đạo cửu trọng thiên lại dễ dàng như cắt tiết gà mổ thịt dê vậy? Rốt cuộc thì tu luyện bằng cách nào?
Mọi người cũng không tránh được hít vào một hơi khí lạnh. Nếu đổi thành bọn họ, liệu sẽ chống đỡ được mấy đao? Đao pháp ngang ngược tàn nhẫn như vậy, từng đao một đều chém vào trong tâm trí bọn họ. Nếu là bọn họ, không biết có đỡ nổi một đao hay không nữa.
Luồng khí tức kinh khủng kia cũng khiến bọn họ run rẩy. Hóa ra một người nhìn qua luôn thân thiện lich sự như vậy, khi vung tay vung chân lại khác hẳn một trời một vực, thật sự không phải là người.
Ba vị trưởng lão Lý gia, nói đánh chết là đánh chết, thử hỏi có mấy ai làm được như vậy?
Tất cả mọi người đều thầm nghĩ, từ nay về sau phải quản giáo người trong gia tộc, ngàn lần vạn lần không được đắc tội Lâm Phi. Người như vậy đắc tội không nổi. Quá tàn nhẫn! Bọn họ cũng hiểu rõ rằng, ba vị cao thủ chết đi, Lý gia cũng không kiên trì được bao lâu nữa, cuối cùng cũng sẽ trở thành tù nhân.
Lâm gia ra tay đẩy Lý gia xuống, vậy tiếp theo phải đối mặt với đòn phản kích của Lý gia. Thành Quy Nguyên sắp không còn yên ổn nữa rồi.
.....
Sử dụng chiến kĩ liên tục quả thật là lao lực!
Lâm Phi nhân lúc không ai chú ý, lấy ra một viên đan được ăn vào, viên thuốc này là đan dược bồi bổ mới dùng danh vọng đổi lấy trong hệ thống, trong lòng hắn cũng cười khổ không ngừng,
Đối phó với ba cao thủ cấp chín, vẫn có một áp lực nhất định, nếu không cũng sẽ không ra tay phá vỡ sự liên thủ của ba người đó.
Một người chết đi, còn lại hai tên thì dễ dàng hơn.
Chiến kĩ dùng tốt nhưng Huyền khí hao tổn quá nhiều, khi nhìn tình huống hiệu quả như vậy, Lâm Phi cũng cực kì đắc ý.
Hôm nay Lý gia bị bắt chẹt, thế cục thành Quy Nguyên cũng xuất hiện thay đổi.
Nếu như tin tức cao thủ Lý gia chết đi truyền đến, vậy Lý gia hoàn toàn tiêu rồi, trước mắt cũng đã tiêu rồi.
Làm xong chuyện này, mình có thể tiến đến Huyền giả.
Không còn Lý gia, chuyện nội bộ Trương gia, lại đi xử lí một chút, về cơ bản không có vấn đề gì. Tất cả phiền phức cũng dọn dẹp bảy tám phần, những chuyện phiền nhiễu trước đây cũng giải quyết luôn.
Lâm Phi chưa từng nghĩ đến, hóa ra mọi chuyên có thể xử lí đơn giản như vậy.
Tất nhiên, nếu không phải Lâm Phi may mắn, gặp phải ba vị Huyền giả cùng ra tay, muốn tiêu diệt Lý gia cũng không phải dễ dàng như vậy, mình thật sự chiếm tiện nghi rất lớn.
.....
Sau khi ba vị trưởng lão chết đi.
Người Lý gia căn bản là không thể ngăn cản được, sau một câu phản kháng giết không tha, quỳ xuống đầu hàng xin tha mạng, đa số đều lựa chọn đầu hàng.
Tam thiếu, tất cả mọi người Lý gia đều bị bắt rồi.
Một Hắc Giáp vệ chạy tới.
Làm rất tốt!
Lâm Phi quay người đi vào Lý gia, bận rộn lâu như vậy rồi, bây giờ có thể thu lấy chiến lợi phẩm.
Thi thể ba vị trưởng lão tất nhiên Lâm Phi sẽ không khách khí. Không thể làm ngay trước mặt mọi người được, nên cho người đem thi thể trở về.
Để lại bên ngoài là Hắc Giáp vệ đang phòng thủ.
Đường phố máu chảy lênh láng, ai cũng không ngu ngốc mà chạy đến xem náo nhiệt.
Đương nhiên ai cũng biết rằng lần này Lý gia nguyên khí tổn thương nặng nề nhưng không nghĩ đến rằng bọn họ bị diệt tộc, chứ không phải chỉ là tổn thương nguyên khí. Ba đại gia tộc mất đi một, một gia tộc khác cũng trở thành bù nhìn.
Ba cuốn Huyền công nhất lưu, hai cuốn Huyền công Hoàng cấp nhị phẩm, một trăm ngàn lượng bạc.
Sau khi lục soát xong, đồ mà Lâm Phi lục ra được từ trên người bọn họ cũng không tốt lắm, tạm xem như là một chút thu hoạch, so với Huyền giả mà nói thì còn thua rất nhiều.
Muốn kiếm được đồ tốt từ trên người bọn họ, Lâm Phi không cần nghĩ ngợi nhiều cũng biết, là chuyện không thể nào.
Tất nhiên, bảo khố không như vậy.
Nơi đáng giá tiền nhất của Lý gia chính là bảo khố Lý gia, phải nói là kho chứa.
Giết chết ba trưởng lão xong, Lâm Phi lập tức cho người đi chiếm lĩnh chỗ này, bất kì ai cũng không được vào, kẻ nào vi phạm giết chết không tha.
Các anh em vất vả lắm mới diệt tộc một lần, Lâm Phi không hy vọng sẽ trắng tay vô ích.
...
Bảo khố Lý gia không khó tìm, thật ra đã có tin tức từ trước.
Cho nên Lâm Phi cũng không lo sẽ không tìm được. Một đường đi xuống, thi thể ngổn ngang, giá trị tội ác không cao, so với sơn tặc thì kém xa.
Tam thiếu, trong này chính là bảo khố!
Trong mật thất, một cánh cửa đá ngăn cản ở bên ngoài.
Mở không ra? Lâm Phi hỏi
Không có chìa khóa. Kẻ giữ chìa khóa vô tình bị giết chết, không biết chìa khóa lạc chỗ nào. Thủ lĩnh Hắc Giáp vệ dè dặt nói, trong lòng hận chết tên thuộc hạ, giết người chọn đối tượng tốt quá, giết luôn kẻ giữ chìa khóa, này không phải là hại người à.
Lâm Phi cũng cho rằng đây là một cái bẫy.
Chìa khóa không có, muốn bắt mình nhọc công?
Lâm Phi đuổi hết hộ vệ ra ngoài, sau khi giết chết ba vị cao thủ cửu trọng thiên, lời của Lâm Phi chính là mệnh lệnh.
Haiz, chẳng lẽ mỗi lần kiếm được bảo khố đều phải tự tay động thủ? Nhân phẩm như vậy cũng quá tệ rồi! Lâm Phi tự lẩm bẩm trước cánh cửa đá.
Ta chém!
Ta chém!
Ta chém nữa!
Đáng thương thay cho Hắc Sát đao, là thần binh lợi khí gết người, lại trở thành công cụ đào bảo khố.
Không tệ, không tệ, rất sắc bén.
Lâm Phi vừa chém vừa tự hào.
Nếu để cho chủ nhân trước đây biết được, chắc sẽ bò từ trong quan tài ra mất. Người ta xem nó như là tâm can bảo bối, còn tên này trực tiếp dùng như công cụ, một chút cũng không đau lòng, đúng là đồ phá của.
Một nén hương sau, Lâm Phi mở ra được bảo khố như ý muốn, đúng hơn là khoét ra một cái lỗ lớn.
Người Lý gia có lẽ cũng không nghĩ đến cánh cửa đá nặng một trăm ngàn cân mà bọn họ chuẩn bị làm khóa bảo khố, lại bị Lâm Phi dùng bảo đao khoét ra một lỗ.
Thật là lớn!
Diện tích bảo khố lớn hơn Hắc Phong trại không biết bao nhiêu lần.
Phòng lớn phòng nhỏ, liên thông với nhau, nhìn một cái thấy được phía ngoài cùng chỉ là đồ đạc vàng bạc bình thường,
Chất đống như núi vậy khiến người ta không dám đi khinh thường đám gia tộc này. Gia tộc có được những thứ này, không biết có thể bồi dưỡng ra biết bao nhiêu cao thủ.
Lý gia quả nhiên có tiền!
Đối với tiền bạc, Lâm Phi cũng chẳng để ý lắm, hắn để ý đến những thứ khác.
Những đồ vật này để lại cho Lâm gia cũng rất tốt, để sau này lỡ vừa mắt một món đồ nào đó lại không có tiền mua, Lâm Phi lấy một ít bạc. Tính sơ qua là một vạn hai lượng vàng, cũng đủ để dùng.
Vàng vẫn là đồng tiền sức mạnh.
Đi vào phòng thứ hai.
Từng hàng các kệ sách, bên trên đặt không ít giấy tờ nhà đất, bao gồm nhà cửa đất đai các loại.
Lâm Phi coi thường.
Phòng thứ ba nhỏ hơn rất nhiều, chỉ còn một nửa diện tích ban đầu, trên cửa có trận pháp phù văn, Lâm Phi trực tiếp phá sạch.
Những thứ này hẳn đều là tài liệu?
Nhìn lướt qua, Lâm Phi tự nhận ra những thứ này mới là đồ tốt.
Vàng có thể kiếm nhưng những tài liệu này chỉ sợ không dễ tìm như vậy. Từng quyển lớn quyển nhỏ các tài liệu trước mắt có rất nhiều, cũng không thể nhận ra là gì.
Tài liệu trân quý không đặt cùng chỗ với huyền công và đan dược.
Lâm Phi khá để ý, Hắc Sát đao có thể làm bạn với mình một thời gian rất dài, cho nên tài liệu tốt vẫn cần đi tìm hiểu.
Nhắc nhở, phát hiện các mỏ khoáng thạch quý hiếm!
Trong lúc Lâm Phi đang băn khoăn có thu mỏ sắt vào hay không
Hệ thống vốn dĩ luôn im lặng lại truyền gia âm thanh lạnh như tiền quen thuộc.
Đang tải tài liệu...”
Định vị tài liệu...
Lâm Phi đã quen với các phản ứng của hệ thống, trong lòng không ngừng nghĩ ngợi, có phải là đang chuẩn bị mở ra hệ thống chế tạo ra không?
Chỗ tốt của hệ thống phù văn Lâm Phi đều biết, ra khỏi nhà tất nhiên cần đồ tốt, không lợi dụng quá đáng tiếc.
Lúc quan trọng, phù văn có thể trở thành con át chủ bài tốt.
Các loại tài liệu tải hoàn tất!
Tài liệu định vị hoàn tất!
Hệ thống chế tạo, mở!
Lâm Phi lấy một cục đá, ném ra thử, đây chính là tác dụng hệ thống bổ sung.
Mỏ khoáng thạch cấp một, cực phẩm Hắc Thiết thạch, độ thuần khiết tám mươi, có tỉ lệ chế tạo ra cực phẩm phàm binh!
Hóa ra là phân loại như vậy.
Lâm Phi tra tài liệu xong đã hiểu cách phân loại tài liệu này.
Tài nguyên bắt đầu từ cấp một đến cấp mười, trong đó cấp một là bình thường nhất, cấp mười là cao cấp nhất,
Độ thuần khiết là hàm lượng của mỏ khoáng thạch.
Độ thuần khiết càng cao, tỉ lệ chế tạo vũ khí thành công cũng cao hơn nhưng cùng với đó, chế tạo thất bại cũng cực lớn.
Lâm Phi như muốn nhảy cẫng lên, đây là ông trời đang giúp hắn mà. Thợ rèn và phù văn sư nổi danh như vậy, nếu ai luyện chế ra binh khí nổi tiếng sẽ vang danh khắp đại lục, vậy nửa đời sau có thể hưởng thụ cuộc sống chí tôn.
Trong chớp mắt, hệ thống chế tạo mở ra.
Cho dù năng lực của Lâm Phi không đến đâu nhưng về năng lực điều tra cũng như chế tạo binh khí cũng bớt phiền phức hơn người khác.
Không biết thứ này của mình là kiểu tài liệu gì nhỉ?
Hắn điều tra theo bản năng.
Tài liệu cấp năm (Tài liệu đặc biệt), Hắc Diệu thạch, độ thuần khiết chín mươi lăm, trăm phần trăm có thể chế tạo ra vũ khi cực phẩm!
Đậu! Tài liệu cấp năm trâu bò vậy luôn.
Lâm Phi sợ hết hồn, vốn biết là Hắc Sát đao của mình chắc cũng là tài liệu cấp cao, không nghĩ đến lại là tài liệu cấp năm, đằng sau còn đính kèm thêm một cái tài liệu đặc biệt cũng trở nên khác biệt.
...
Sau khi lợi dụng đi điều tra những tài liệu này, Lâm Phi có thêm một chút hiểu biết,
Tài liệu đều là cấp một, đến được cấp hai căn bản không có, mà có một ít tài liệu đến phẩm cấp cũng không có, chứng tỏ đồ đặt ở đây nhất định là đồ tốt.
Hắc Sát đao quá sắc bén, quá bá đạo, không thích hợp tu luyện! Lâm Phi thầm nghĩ: Khối hắc thạch cực phẩm kia cũng không tệ, thêm một ít tài liệu khác, mình có thể thử chế tạo một ít binh khí!
Thành Quy Nguyên, cao thủ không phải là quá nhiều, điểm đặc biệt của Hắc Sát đao, người ngoài nhìn không ra, một khi đến nơi khác cũng không nhất định là vậy, khó mà nói là sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Làm việc khiêm tốn, tầm ngẩm tầm ngầm phát đại tài.
Lấy đi, đều lấy đi hết.
Hệ thống mở ra không gian, vừa lúc Lâm Phi ăn hên theo, vì cách ăn không khó tính lắm, cũng để lại một số không ít các mỏ khoáng thạch có độ thuần khiết kém.
Đi qua khỏi mật thất có mỏ khoáng thạch, phía sau còn có kho binh khí, trong đó thứ tốt nhất là hai cây thượng phẩm phàm bình, ba cây trung phẩm phàm bình, mười cây hạ phẩm phàm bình, không tính là rất nhiều nhưng cũng xem như là cất giữ rất có tâm.
Lấy, đưa cho cha tăng thực lực, đại ca, nhị ca cũng thiếu vũ khí.
Căn mật thất cuối cùng chính là cất giữ đan dược.
Có mấy loại đan dược hắn nhận ra, dùng để đề cao thực thực lực nhưng không nhiều, không so được với những thứ khác, ví dụ như Tụ khí đan.
Nhìn quanh một vòng Lâm Phi phát hiện ra một thứ nữa, phải nói là phát hiện ra chiến kỹ.
Chiến kĩ Lý gia, Kim Quang Nhất Tuyến, chiến kĩ cao cấp.
Chi tiết hơn một cuốn trước đây, cuốn trước đây là bản chép tay đem ra ngoài, không tính là tinh hoa thực sự.
Khi cầm lên quyển chiến kĩ Kim Quang Nhất Tuyến, Lâm Phi không khỏi nhíu mày, mấy chữ ở bìa đã thu hút chú ý của hắn.
Đậu! Lý gia còn có bối cảnh này!
Ba vị cao thủ Võ đạo cửu trọng thiên, không đánh lại một tên Lâm Phi, tất cả chết trên tay hắn.
Tất cả mọi người dường như đang xem một câu chuyện hài không thể xảy ra.
Từ khi nào thì năng lực của Lâm Phi đã mạnh mẽ như vậy, giết cao thủ Võ đạo cửu trọng thiên lại dễ dàng như cắt tiết gà mổ thịt dê vậy? Rốt cuộc thì tu luyện bằng cách nào?
Mọi người cũng không tránh được hít vào một hơi khí lạnh. Nếu đổi thành bọn họ, liệu sẽ chống đỡ được mấy đao? Đao pháp ngang ngược tàn nhẫn như vậy, từng đao một đều chém vào trong tâm trí bọn họ. Nếu là bọn họ, không biết có đỡ nổi một đao hay không nữa.
Luồng khí tức kinh khủng kia cũng khiến bọn họ run rẩy. Hóa ra một người nhìn qua luôn thân thiện lich sự như vậy, khi vung tay vung chân lại khác hẳn một trời một vực, thật sự không phải là người.
Ba vị trưởng lão Lý gia, nói đánh chết là đánh chết, thử hỏi có mấy ai làm được như vậy?
Tất cả mọi người đều thầm nghĩ, từ nay về sau phải quản giáo người trong gia tộc, ngàn lần vạn lần không được đắc tội Lâm Phi. Người như vậy đắc tội không nổi. Quá tàn nhẫn! Bọn họ cũng hiểu rõ rằng, ba vị cao thủ chết đi, Lý gia cũng không kiên trì được bao lâu nữa, cuối cùng cũng sẽ trở thành tù nhân.
Lâm gia ra tay đẩy Lý gia xuống, vậy tiếp theo phải đối mặt với đòn phản kích của Lý gia. Thành Quy Nguyên sắp không còn yên ổn nữa rồi.
.....
Sử dụng chiến kĩ liên tục quả thật là lao lực!
Lâm Phi nhân lúc không ai chú ý, lấy ra một viên đan được ăn vào, viên thuốc này là đan dược bồi bổ mới dùng danh vọng đổi lấy trong hệ thống, trong lòng hắn cũng cười khổ không ngừng,
Đối phó với ba cao thủ cấp chín, vẫn có một áp lực nhất định, nếu không cũng sẽ không ra tay phá vỡ sự liên thủ của ba người đó.
Một người chết đi, còn lại hai tên thì dễ dàng hơn.
Chiến kĩ dùng tốt nhưng Huyền khí hao tổn quá nhiều, khi nhìn tình huống hiệu quả như vậy, Lâm Phi cũng cực kì đắc ý.
Hôm nay Lý gia bị bắt chẹt, thế cục thành Quy Nguyên cũng xuất hiện thay đổi.
Nếu như tin tức cao thủ Lý gia chết đi truyền đến, vậy Lý gia hoàn toàn tiêu rồi, trước mắt cũng đã tiêu rồi.
Làm xong chuyện này, mình có thể tiến đến Huyền giả.
Không còn Lý gia, chuyện nội bộ Trương gia, lại đi xử lí một chút, về cơ bản không có vấn đề gì. Tất cả phiền phức cũng dọn dẹp bảy tám phần, những chuyện phiền nhiễu trước đây cũng giải quyết luôn.
Lâm Phi chưa từng nghĩ đến, hóa ra mọi chuyên có thể xử lí đơn giản như vậy.
Tất nhiên, nếu không phải Lâm Phi may mắn, gặp phải ba vị Huyền giả cùng ra tay, muốn tiêu diệt Lý gia cũng không phải dễ dàng như vậy, mình thật sự chiếm tiện nghi rất lớn.
.....
Sau khi ba vị trưởng lão chết đi.
Người Lý gia căn bản là không thể ngăn cản được, sau một câu phản kháng giết không tha, quỳ xuống đầu hàng xin tha mạng, đa số đều lựa chọn đầu hàng.
Tam thiếu, tất cả mọi người Lý gia đều bị bắt rồi.
Một Hắc Giáp vệ chạy tới.
Làm rất tốt!
Lâm Phi quay người đi vào Lý gia, bận rộn lâu như vậy rồi, bây giờ có thể thu lấy chiến lợi phẩm.
Thi thể ba vị trưởng lão tất nhiên Lâm Phi sẽ không khách khí. Không thể làm ngay trước mặt mọi người được, nên cho người đem thi thể trở về.
Để lại bên ngoài là Hắc Giáp vệ đang phòng thủ.
Đường phố máu chảy lênh láng, ai cũng không ngu ngốc mà chạy đến xem náo nhiệt.
Đương nhiên ai cũng biết rằng lần này Lý gia nguyên khí tổn thương nặng nề nhưng không nghĩ đến rằng bọn họ bị diệt tộc, chứ không phải chỉ là tổn thương nguyên khí. Ba đại gia tộc mất đi một, một gia tộc khác cũng trở thành bù nhìn.
Ba cuốn Huyền công nhất lưu, hai cuốn Huyền công Hoàng cấp nhị phẩm, một trăm ngàn lượng bạc.
Sau khi lục soát xong, đồ mà Lâm Phi lục ra được từ trên người bọn họ cũng không tốt lắm, tạm xem như là một chút thu hoạch, so với Huyền giả mà nói thì còn thua rất nhiều.
Muốn kiếm được đồ tốt từ trên người bọn họ, Lâm Phi không cần nghĩ ngợi nhiều cũng biết, là chuyện không thể nào.
Tất nhiên, bảo khố không như vậy.
Nơi đáng giá tiền nhất của Lý gia chính là bảo khố Lý gia, phải nói là kho chứa.
Giết chết ba trưởng lão xong, Lâm Phi lập tức cho người đi chiếm lĩnh chỗ này, bất kì ai cũng không được vào, kẻ nào vi phạm giết chết không tha.
Các anh em vất vả lắm mới diệt tộc một lần, Lâm Phi không hy vọng sẽ trắng tay vô ích.
...
Bảo khố Lý gia không khó tìm, thật ra đã có tin tức từ trước.
Cho nên Lâm Phi cũng không lo sẽ không tìm được. Một đường đi xuống, thi thể ngổn ngang, giá trị tội ác không cao, so với sơn tặc thì kém xa.
Tam thiếu, trong này chính là bảo khố!
Trong mật thất, một cánh cửa đá ngăn cản ở bên ngoài.
Mở không ra? Lâm Phi hỏi
Không có chìa khóa. Kẻ giữ chìa khóa vô tình bị giết chết, không biết chìa khóa lạc chỗ nào. Thủ lĩnh Hắc Giáp vệ dè dặt nói, trong lòng hận chết tên thuộc hạ, giết người chọn đối tượng tốt quá, giết luôn kẻ giữ chìa khóa, này không phải là hại người à.
Lâm Phi cũng cho rằng đây là một cái bẫy.
Chìa khóa không có, muốn bắt mình nhọc công?
Lâm Phi đuổi hết hộ vệ ra ngoài, sau khi giết chết ba vị cao thủ cửu trọng thiên, lời của Lâm Phi chính là mệnh lệnh.
Haiz, chẳng lẽ mỗi lần kiếm được bảo khố đều phải tự tay động thủ? Nhân phẩm như vậy cũng quá tệ rồi! Lâm Phi tự lẩm bẩm trước cánh cửa đá.
Ta chém!
Ta chém!
Ta chém nữa!
Đáng thương thay cho Hắc Sát đao, là thần binh lợi khí gết người, lại trở thành công cụ đào bảo khố.
Không tệ, không tệ, rất sắc bén.
Lâm Phi vừa chém vừa tự hào.
Nếu để cho chủ nhân trước đây biết được, chắc sẽ bò từ trong quan tài ra mất. Người ta xem nó như là tâm can bảo bối, còn tên này trực tiếp dùng như công cụ, một chút cũng không đau lòng, đúng là đồ phá của.
Một nén hương sau, Lâm Phi mở ra được bảo khố như ý muốn, đúng hơn là khoét ra một cái lỗ lớn.
Người Lý gia có lẽ cũng không nghĩ đến cánh cửa đá nặng một trăm ngàn cân mà bọn họ chuẩn bị làm khóa bảo khố, lại bị Lâm Phi dùng bảo đao khoét ra một lỗ.
Thật là lớn!
Diện tích bảo khố lớn hơn Hắc Phong trại không biết bao nhiêu lần.
Phòng lớn phòng nhỏ, liên thông với nhau, nhìn một cái thấy được phía ngoài cùng chỉ là đồ đạc vàng bạc bình thường,
Chất đống như núi vậy khiến người ta không dám đi khinh thường đám gia tộc này. Gia tộc có được những thứ này, không biết có thể bồi dưỡng ra biết bao nhiêu cao thủ.
Lý gia quả nhiên có tiền!
Đối với tiền bạc, Lâm Phi cũng chẳng để ý lắm, hắn để ý đến những thứ khác.
Những đồ vật này để lại cho Lâm gia cũng rất tốt, để sau này lỡ vừa mắt một món đồ nào đó lại không có tiền mua, Lâm Phi lấy một ít bạc. Tính sơ qua là một vạn hai lượng vàng, cũng đủ để dùng.
Vàng vẫn là đồng tiền sức mạnh.
Đi vào phòng thứ hai.
Từng hàng các kệ sách, bên trên đặt không ít giấy tờ nhà đất, bao gồm nhà cửa đất đai các loại.
Lâm Phi coi thường.
Phòng thứ ba nhỏ hơn rất nhiều, chỉ còn một nửa diện tích ban đầu, trên cửa có trận pháp phù văn, Lâm Phi trực tiếp phá sạch.
Những thứ này hẳn đều là tài liệu?
Nhìn lướt qua, Lâm Phi tự nhận ra những thứ này mới là đồ tốt.
Vàng có thể kiếm nhưng những tài liệu này chỉ sợ không dễ tìm như vậy. Từng quyển lớn quyển nhỏ các tài liệu trước mắt có rất nhiều, cũng không thể nhận ra là gì.
Tài liệu trân quý không đặt cùng chỗ với huyền công và đan dược.
Lâm Phi khá để ý, Hắc Sát đao có thể làm bạn với mình một thời gian rất dài, cho nên tài liệu tốt vẫn cần đi tìm hiểu.
Nhắc nhở, phát hiện các mỏ khoáng thạch quý hiếm!
Trong lúc Lâm Phi đang băn khoăn có thu mỏ sắt vào hay không
Hệ thống vốn dĩ luôn im lặng lại truyền gia âm thanh lạnh như tiền quen thuộc.
Đang tải tài liệu...”
Định vị tài liệu...
Lâm Phi đã quen với các phản ứng của hệ thống, trong lòng không ngừng nghĩ ngợi, có phải là đang chuẩn bị mở ra hệ thống chế tạo ra không?
Chỗ tốt của hệ thống phù văn Lâm Phi đều biết, ra khỏi nhà tất nhiên cần đồ tốt, không lợi dụng quá đáng tiếc.
Lúc quan trọng, phù văn có thể trở thành con át chủ bài tốt.
Các loại tài liệu tải hoàn tất!
Tài liệu định vị hoàn tất!
Hệ thống chế tạo, mở!
Lâm Phi lấy một cục đá, ném ra thử, đây chính là tác dụng hệ thống bổ sung.
Mỏ khoáng thạch cấp một, cực phẩm Hắc Thiết thạch, độ thuần khiết tám mươi, có tỉ lệ chế tạo ra cực phẩm phàm binh!
Hóa ra là phân loại như vậy.
Lâm Phi tra tài liệu xong đã hiểu cách phân loại tài liệu này.
Tài nguyên bắt đầu từ cấp một đến cấp mười, trong đó cấp một là bình thường nhất, cấp mười là cao cấp nhất,
Độ thuần khiết là hàm lượng của mỏ khoáng thạch.
Độ thuần khiết càng cao, tỉ lệ chế tạo vũ khí thành công cũng cao hơn nhưng cùng với đó, chế tạo thất bại cũng cực lớn.
Lâm Phi như muốn nhảy cẫng lên, đây là ông trời đang giúp hắn mà. Thợ rèn và phù văn sư nổi danh như vậy, nếu ai luyện chế ra binh khí nổi tiếng sẽ vang danh khắp đại lục, vậy nửa đời sau có thể hưởng thụ cuộc sống chí tôn.
Trong chớp mắt, hệ thống chế tạo mở ra.
Cho dù năng lực của Lâm Phi không đến đâu nhưng về năng lực điều tra cũng như chế tạo binh khí cũng bớt phiền phức hơn người khác.
Không biết thứ này của mình là kiểu tài liệu gì nhỉ?
Hắn điều tra theo bản năng.
Tài liệu cấp năm (Tài liệu đặc biệt), Hắc Diệu thạch, độ thuần khiết chín mươi lăm, trăm phần trăm có thể chế tạo ra vũ khi cực phẩm!
Đậu! Tài liệu cấp năm trâu bò vậy luôn.
Lâm Phi sợ hết hồn, vốn biết là Hắc Sát đao của mình chắc cũng là tài liệu cấp cao, không nghĩ đến lại là tài liệu cấp năm, đằng sau còn đính kèm thêm một cái tài liệu đặc biệt cũng trở nên khác biệt.
...
Sau khi lợi dụng đi điều tra những tài liệu này, Lâm Phi có thêm một chút hiểu biết,
Tài liệu đều là cấp một, đến được cấp hai căn bản không có, mà có một ít tài liệu đến phẩm cấp cũng không có, chứng tỏ đồ đặt ở đây nhất định là đồ tốt.
Hắc Sát đao quá sắc bén, quá bá đạo, không thích hợp tu luyện! Lâm Phi thầm nghĩ: Khối hắc thạch cực phẩm kia cũng không tệ, thêm một ít tài liệu khác, mình có thể thử chế tạo một ít binh khí!
Thành Quy Nguyên, cao thủ không phải là quá nhiều, điểm đặc biệt của Hắc Sát đao, người ngoài nhìn không ra, một khi đến nơi khác cũng không nhất định là vậy, khó mà nói là sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Làm việc khiêm tốn, tầm ngẩm tầm ngầm phát đại tài.
Lấy đi, đều lấy đi hết.
Hệ thống mở ra không gian, vừa lúc Lâm Phi ăn hên theo, vì cách ăn không khó tính lắm, cũng để lại một số không ít các mỏ khoáng thạch có độ thuần khiết kém.
Đi qua khỏi mật thất có mỏ khoáng thạch, phía sau còn có kho binh khí, trong đó thứ tốt nhất là hai cây thượng phẩm phàm bình, ba cây trung phẩm phàm bình, mười cây hạ phẩm phàm bình, không tính là rất nhiều nhưng cũng xem như là cất giữ rất có tâm.
Lấy, đưa cho cha tăng thực lực, đại ca, nhị ca cũng thiếu vũ khí.
Căn mật thất cuối cùng chính là cất giữ đan dược.
Có mấy loại đan dược hắn nhận ra, dùng để đề cao thực thực lực nhưng không nhiều, không so được với những thứ khác, ví dụ như Tụ khí đan.
Nhìn quanh một vòng Lâm Phi phát hiện ra một thứ nữa, phải nói là phát hiện ra chiến kỹ.
Chiến kĩ Lý gia, Kim Quang Nhất Tuyến, chiến kĩ cao cấp.
Chi tiết hơn một cuốn trước đây, cuốn trước đây là bản chép tay đem ra ngoài, không tính là tinh hoa thực sự.
Khi cầm lên quyển chiến kĩ Kim Quang Nhất Tuyến, Lâm Phi không khỏi nhíu mày, mấy chữ ở bìa đã thu hút chú ý của hắn.
Đậu! Lý gia còn có bối cảnh này!
/225
|