Vợ đồng chí xấu xa - Mạn Nam

Chương 108: Nhã Nhã, tới đây cho anh ôm đi

/132


Chương 83: Nhã Nhã, tới đây cho anh ôm đi

Đầu tiên Trang Nhã Khinh đã nhận ra có chuyện gì đó không đúng. Sợi dây bị người động tay động chân. Trong đầu Trang Nhã Khinh nghĩ ra câu này.

Nhưng bây giờ người đang lơ lửng trong không trung, Trang Nhã Khinh đạt tới điểm thấp nhất, sau đó lại bị bật trở về. Trong nháy mắt bật trở về, Trang Nhã Khinh vượt lên cắt đứt sợi dây trước. Muốn đứt vẫn phải đứt trong của cô mới được. Đích thân cắt đứt thì ít nhất cô còn có chuẩn bị, vẫn có thể nắm giữ thời gian cùng với địa điểm cao nhất. Nếu là "tự nhiên" đứt, như vậy thì ai biết đứt lúc nào.

Trong nháy mắt bật về, Trang Nhã Khinh dung dao găm tùy thân của cô cắt đứt sợi dây, sau đó mượn quán tính, bay qua cây mây bên cạch. Đã nói rồi, đây là tương đối tự nhiên, trên căn bản không có bao nhiêu người có khinh công gì đó, cho nên, có cây mây bên cạnh rất bình thường.

Trang Nhã Khinh từng học khinh công, làm được cũng tương đối dễ dàng.

Chỉ là Trang Nhã Khinh học khinh công cũng không giống như khinh công trong phim cổ trang truyền hình, có thể đi trên nước, bay một cái rất xa, giống như là có cánh có thể bay. Trang Nhã Khinh học khinh công đã đến cực hạn cũng chính là có thể bay hơn ba mươi mét, hơn nữa trung gian còn phải mượn một ít cây cành .... Phim cổ trang truyền hình đều có thể gạt người, căn bản cũng không có khinh công nhẹ như vậy.

Nhưng chính là điểm này cũng đủ đủ khiến Trang Nhã Khinh có thể leo lên trên cây mây.

Trang Nhã Khinh vừa dọc theo cây mây vừa bò lên tảng đá nhô ra một chút. Trang Nhã Khinh cũng không biết bò bao lâu, rốt cuộc mới bò lên.

Mới vừa leo lên đã nhìn thấy Vương Tiến đứng ở bên cạnh nhìn xuống phía dưới, không biết là vẻ mặt gì. Vương Tiến nhận được điện thoại của người tìm người phía dưới, nói là phía dưới vốn được sắp xếp tốt, trên căn bản đệm vẫn không thay đổi, căn bản không có vấn đề gì. Nhưng cũng không thấy bóng người, nếu nói Trang Nhã Khinh rơi xuống, đệm cũng không sao, như vậy người nên rơi xuống đó. Nhưng đều tìm khắp nơi rồi, không có tìm được gì cả. Đừng nói người, dù là một chút mảnh vụn quần áo, một chút vết máu cũng không thấy.

Vương Tiến nghĩ thầm, người sẽ không biến mất như vậy chứ. Nếu không làm sao phía dưới có thể không có ai? Vách núi cao và dốc bên cạnh cũng không có cây lớn, không thể nào được cành cây tiếp lấy. Người đâu? Chuyện sao càng lúc càng ly kỳ?

Vẫn còn đang lo lắng chờ tin tức người phía dưới tiến một bước thì Vương Tiến liền nhìn thấy Trang Nhã Khinh leo lên.

Die nda nl equ ydo n <3 <3 <3

Sau đó, mắt to như hạt châu cũng muốn rơi xuống. Không phải anh ta hoa mắt chứ? Anh ta nhìn thấy gì? Cô gái kia lại bò lên sao? Không phải đâu? Quá kinh khủng, đây chính là nơi thẳng đứng góc chin mươi độ, hơn nữa, thậm chí là có nơi phía trên là nhô ra, chỗ như thế lại leo lên được.

Vương Tiến không tin xoa xoa hai mắt của mình, sau đó bóp bắp đùi mình một cái, rất đau, không phải đang nằm mơ, cô gái này thật sự bò lên rồi, hơn nữa còn tại đi về phía anh ta.

"Thiển Thiển đâu? Chính là người đi cùng với tôi." Trang Nhã Khinh hỏi.

Từ chỗ thấp thế kia bò lên, mặc dù dọc theo đường đi Trang Nhã Khinh tìm kiếm nơi dễ bò, hơi có một chút điểm tựa, nhưng khó tránh khỏi bị thương nhẹ, trên người rất bẩn, ngay cả trên mặt, tất cả đều dính đầy bùn đất.

"Hả? À, ở bệnh viện. Cô ấy đau bụng, chở đi bệnh viện rồi."

"Ừ, túi xách của chúng tôi đâu?"

"Bị, bị người khác lấy đi rồi." Vương Tiến gần như là phản xạ có điều kiện trả lời vấn đề của Trang Nhã Khinh. Bởi vì, bây giờ anh ta đã không còn chút năng lực suy tính nào.

"Người nào?"

"Một người đàn ông. Lúc nãy có tất cả bốn người đàn ồn đi xuống đi tìm cô."

"Ừ, tôi biết rồi, anh cho mượn điện thoại di động dùng một chút." Trang Nhã Khinh không cần nghĩ cũng biết là ai đi xuống tìm cô. Bốn? Trừ ba sư huynh còn có ai? Dật Phàm? Mặc Sâm? Hay là Dịch Nham?

Vương Tiến lấy điện thoại mình đưa cho Trang Nhã Khinh. Cô gọi vào điện thoại di động cô một cú điện thoại. Rất nhanh đã nối được.

"A lô." Phá Thương nhìn số lạ, vẫn nhận điện thoại.

"Đại sư huynh, các anh ở chung với nhau hả?" Cô vẫn luôn là biết, dĩ nhiên thương yêu mình nhất vĩnh viễn đều mấy sư huynh.

"Không có, em ở chỗ nào?"

"Em ở phía trên, các anh mau lên đây đi."

"Ừ, được, anh thông báo bọn họ." Phá Thương đang muốn gọi điện thoại cho Phá Trần và Hạ Tĩnh Thiên, là Hạ Tĩnh Thiên gọi điện thoại cho anh nên anh mới biết chuyện này, cho nên vội vàng chạy tới. Mặc dù ba người cũng không đi cùng nhau nhưng cũng biết mọi người vẫn đang tìm ở phía dưới, mặc dù vẫn không chạm mặt. Đang định gọi điện thoại thì Phá Thương nhìn thấy có một bóng dáng lén lút trong một bụi cây bên cạnh.

Giờ này ở dưới này, người núp ở trong bụi cây tuyệt đối không thể nào là người đến phía dưới tìm, lâu như vậy chỉ có một, đó là người đàn ông có lòng dạ xấu xa.

Phá Thương đi qua, một người đàn ông đang bị trói. Bên cạnh còn có hai người, chỉ có một người nhìn thấy Phá Thương, cũng cứng rắn nâng lá gan dùng quả đấm chào hỏi Phá Thương.

Ba người bọn hắn là sát thủ được người khác mời tới. Nhưng bởi vì Phá Thương cũng không thích lộ diện, cho nên rất nhiều người chỉ biết danh tiếng Phá Thương trong giới sát thủ chứ chưa có gặp qua Phá Thương. Vì vậy, bi kịch của ba người hắn.

Chỉ là làm sát thủ vẫn có tài nghệ nhất định, cho nên Phá Thương vẫn hạ mấy chục chiêu. Hết cách rồi, bởi vì lúc nãy bị Phá Thương chiếm được thời cơ tốt nhất, cho nên rõ ràng hắn có súng cũng bị đánh cho không có thời gian rút ra.

Vốn cho là Trang Nhã Khinh chỉ là một cô gái, mời sát thủ cũng


/132

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status