Vợ đồng chí xấu xa - Mạn Nam

Chương 88

/132


Sau khi Trang Nhã Khinh rời đi, nụ cười Cố Triệt cũng theo đó mà biến mất. Bây giờ anh cũng không biết phải làm gì mới phải, tương đương với việc anh đã với đồng ý với Nhã Nhi là phải kết hôn với cô, nhưng. . . . . . Chỗ cha mẹ thì khá là dễ qua cửa, nhưng chỗ ông nội thì. . . . . . Ông nội vẫn luôn kiên quyết để anh kết hôn cùng vị hôn thê không biết tên đó, chắc chắn sẽ không tiếp nhận Nhã Nhi, nhưng muốn kết hôn với Nhã Nhi mà nói thì nhất định phải lấy được sự chúc phúc của người nhà thì mới hạnh phúc, Nhã Nhi sẽ để ý người nhà của anh có thể tiếp nhận cô hay không.

Nhưng ông nội cố chấp như vậy, sao lại. . . . . . Trừ phi vị hôn thê kia cũng người trong lòng khác, hoặc là cô ấy chết đi, như vậy cũng không cần kết hôn cùng cô ấy.

( Cố Triệt ơi Cố Triệt, con có biết mình đang nghĩ gì hay không? Con đang rủa vị hôn thê thân yêu, vợ thân yêu của con yêu người khác còn rủa con bé chết nữa? Nếu như thực sự để con bé yêu người khác hoặc là đi tìm cái chết thử một chút xem sao? Lúc nhìn thấy con còn cao hứng được sao. ) Die nda n leq uy do n

Khiến người khác chết hình như không thích hợp, cho nên hi vọng vị hôn thê cũng giống như anh, thích người khác, như vậy cũng sẽ không làm khó anh.

Nội tâm hai người đều đang rối rắm vấn đề này, nguyên nhân chủ yếu có lẽ chính là bởi vì trước đây, chính là mấy năm trước, lúc Phá Thương tìm tới nhà họ Cố, chỉ nói Thánh nữ đã xuất hiện, sau đó nói Thánh nữ có hôn ước cùng chủ nhân nhà bọn họ, sau đó còn nói không được để chủ nhân của bọn họ kết hôn, phải ở chung một chỗ cùng Thánh nữ, cuối cùng cũng chỉ nói qua mấy năm nữa Thánh nữ sẽ xuống núi tìm anh thực hiện hôn ước, nói xong những lời này liền rời đi. Xem ra dường như cũng không chỗ sơ hở, nên nói cũng đã nói. Ví dụ như để chủ nhân không thể kết hôn nhất định phải chờ Thánh nữ, Phá Thương đều nói rõ ràng. Nhưng Phá Thương đã bỏ sót một chút tin tức quan trọng, không biết là cố ý hay là Phá Thương quên mất nên mới có thể tạo thành cục diện hiện tại.

Quên mất nói tên họ nữ chính. Cho nên nói, đầu sỏ gây nên tất cả chuyện phiền phức này thật ra thì chính là Phá Thương.

Lúc Trang Nhã Khinh rời đi cũng giống như Cố Triệt, vừa đi ra ngoài thì nụ cười liền biến mất. Quả nhiên một đôi chính là một đôi, sau lưng cũng ăn ý như vậy.

Ý của Cố Triệt lúc nãy cũng là nguyện ý cưới cô rồi. Cô cũng không có nói cho anh biết cô cũng có vị hôn phu, cho nên, trước tiên cô giải quyết xong vấn đề vị hôn đã. Về phần lời nguyền gì đó, mẹ nó, mặc dù cô thích sư phụ, sư thúc, sư huynh, sư tỷ, nhưng thật sự những quy củ của Lăng Thiên Môn rất đáng ghét, mẹ nó thật biến thái.

Nếu thật sự lời nguyền rủa ứng nghiệm, vậy cũng chỉ có thể coi là số cô không tốt, hữu duyên vô phận với Cố Triệt. Nếu không phát tác, nhất định cô phải ghi lại chuyện này ở trong quyển sách của Lăng Thiên Môn, để người đời sau biết không cần tính lời nguyền đó, an tâm theo đuổi hạnh phúc của chính mình, đừng lo lắng nhiều như vậy.

Bây giờ trước tiên là phải giấu giếm chuyện vị hôn phu, sau đó lại xem xem giải quyết chuyện vị hôn phu thế nào, như vậy thì mọi sự OK rồi.

Trang Nhã Khinh cầm thuốc đi vào, không nói hai lời liền xóa đi dấu răng trên cổ Cố Triệt.

"Em dùng thuốc gì vậy?"

"Không phải là em mới vừa nói với anh sao, anh cho rằng em nói dối à?" Bôi thuốc xong, sau đó dù sao còn băng gạc, Trang Nhã Khinh liền xé một miếng băng gạc quấn thật tốt.

"Ha ha."

"Thế nào, hối hận rồi sao? Vậy em gỡ băng gạc thấm thuốc giặt sạch rồi bôi thuốc lần nữa cho anh?" Trang Nhã Khinh làm bộ tức giận.

"Ha ha." Cố Triệt vẫn không nói chuyện, chỉ cười lắc lắc đầu.

Bình thường Cố Triệt rất ít cười, bởi vì từ nhỏ anh được gia đình giáo dục nghiêm khắc, khiến từ nhỏ anh đã nuôi dưỡng thành thói quen không lộ vui buồn, vốn là rất ít cười. Sau đó, khi Cố Triệt tham gia quân đội, huấn luyện quân đội nghiêm khắc đã làm anh càng trở nên trầm ổn, cũng biến thành càng nghiêm túc, nụ cười, trên căn bản đã không tiếp tục xuất hiện trên mặt anh nữa.

Số lần Cố Triệt cười một ngày hôm nay, sợ rằng cũng đã vượt qua tổng số nụ cười củaanh hai mươi ba năm trước. Còn một năm thời kỳ là con nít, Cố Triệt không biết anh cười bao nhiêu lần, cho nên thực ra không tính. Nghe nói con nít cười rất đáng yêu, người lớn trêu chọc một chút liền cười. Chỉ là không biết, khi anh còn là một đứa con nít thì ông nội, cha mẹ Cố Triệt có giống gia đình đứa bé khác mà trêu chọc anh hay không?

Bình thường ông trời đều là rất công bằng, không cho người một thân xác hoàn hảo thì sẽ cho người đầu óc thông minh, không cho người đầu óc thông minh thì nhất định sẽ cho người gia thế hiển hách, không cho người gia thế hiển hách thì sẽ cho người gia đình hòa thuận, không cho gia đình hòa thuận thì cũng sẽ cho người thân thể khỏe mạnh. Như vậy, người không có thân xác hoàn hảo, không có đầu óc thông minh, không có gia thế hiển hách, gia đình hòa thuận, thân thể khỏe mạnh cũng có, chỉ là rất có thể đời trước bọn họ từng đắc tội ông trời, cho nên mới cái gì cũng tệ như vậy.

Cố Triệt cười lên rất rất là đẹp mắt, khiến Trang Nhã Khinh nhìn không rời mắt. Tiêu Dật Phàm cười lên là kiểu vô cùng yêu nghiệt, vô cùng dụ người, Nhị Sư Huynh Hạ Tĩnh Thiên cười lên là có một chút lười biếng, Tiểu Sư Huynh cười lên có chút tà nịnh, còn có Đại Sư Huynh thậm chí bao gồm Mặc Sâm, cảm giác mấy người họ cười lên đều hoàn toàn khác nhau. Cố Triệt cười, rất trong sáng, rất thẳng thắn. Nếu như nói Tiêu Dật Phàm cười sẽ làm cho người khác không tự chủ đắm chìm vào, Cố 


/132

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status