Vô Hận Ca Ca

Chương 32

/44


“ Thất Thất ! Đi ra !” Dực Chi gõ cửa liên tục, phía sau hắn là vài vị quản gia tửu phường, đức cao trọng vọng ! Đều là vẻ mặt lo lắng.

“ Thất Thất ! nàng đi ra cho ta !” Dực Chi hét lớn, tay gõ cửa muốn đổi thành dùng chân mà phá , “ Thất Thất, nếu nàng không ra, ta sẽ xông vào !”

“ Không được, Muội đang điều chế rượu !” Trong phòng rốt cục cũng truyền ra động tĩnh. Nhưng mà, các quản gia của tửu phường đứng bên ngoài khi nghe được Thất Thất tiểu thư lại nhốt trong phòng điều chế rượu, mất đều tái đi, khóc tang nhìn Dực Chi ấp úng nói : “ Công tử, ngươi cần phải làm chủ cho chúng ta nha ! Ba ngày thôi ! nàng chỉ dùng ba ngày cũng đã hủy đi mười hầm rượu ngon hảo hạng của chúng ta ! Còn như vậy nữa, chỉ sợ Tuyệt ngự tửu phường của chúng ta không thể không bị phá a !”

Dực Chi sắc mặt khó coi phất phất tay, mọi người chớ có lên tiếng, biểu tình không cam lòng không muốn ! Dực Chi thở sâu, quát : “ Thất Thất, ta đếm đến ba, nàng nếu không ra, đừng trách ta không khách khí…Một…hai…”

< Chi nha > một tiếng, cửa phòng đóng chặt rốt cục cũng mở ra, Thất Thất trong tay bưng một chén rượu, lắc lắc lắc lắc đi ra, khi ra đến nửa cửa thì có chút loạng choạng. may mắn Dực Chi đỡ lấy nàng, rượu trong tay cũng sái ra một ít, Thất Thất đau lòng, liếm liếm số rượu rớt trên tay, “ Trăm ngàn lần không được lãng phí ! hì hì !” ngẩng khuôn mặt nhỏ hồng hồng, nhìn Dực Chi tủm tỉm cười nói, “Muội chế rượu thành công, muội nói rồi muốn nghiên cứu chế tạo một loại rượu khác, bồi thường tổn thất của huynh! Ha ha! Lần này bí phương chỉ có muội biết, sẽ không có người lại đánh cắp ! Đến đây, huynh nếm thử ! Uống rất khá ! nến thử !”

Dực Chi lãnh mặt nhìn người trong lòng trên trong miệng đầy mùi rượu đầy mùi rượu, túy huân huân Thất Thất, hiện tại hoài nghi nàng rốt cục ở trong phòng chế rượu hay là ở trong quán rượu ! nhìn nhìn lại lắc lắc chén rượu bên miệng mình, mặt hắn nhăn lại càng nhanh, cái xanh xanh này là rượu sao ? Mặt trên di động một tầng bột phấn màu vàng, so với độc dược còn không khác lắm, làm ra một ly rượu độc hình dáng, màu sắc quái dị như vậy thật là tức chết hắn mà !

Mọi người mặc kệ Thất Thất chế ra cái gì ! Bọn họ chính là nhìn vào căn phòng, sau đó nghe liền mấy tiếng kêu thảm thiết truyền đến .

“ Trời ạ !”

“ A !”

“ Rượu của ta !”

“ Nghiệp chướng mà !”

Tiếp theo lại mọt đám té nhào tới, chỉ vào Thất Thất tức giận đến nói không ra lời, kia là rượu trân quý mấy năm bảo bối của Tuyệt Ngự phường, ngàn vàng cũng không bán loại rượu ngon đó nha ! thế nhưng đều bị nàng phá hư!

Dực Chi nhìn sắc mặt giận dữ của mọi người, lại nhìn Thất thất say rượu đến ngây ngô ở trong lòng, nếu không có hắn đứng ở chỗ này, chỉ sợ bọn họ không dễ gì tha cho Thất Thất ! Khóe miệng run rẩy một chút, đột nhiên lấy chén rượu trong tay nàng, cắn răng uống một ngụm, “ Kỳ thật rượu này không tệ lắm…Di !” Dực Chi bỗng nhiên mắt lộ kinh sắc, lại uống một ngụm, giữ lại trong miệng tinh tế thưởng thức, nhãn tình chậm rãi sáng lên, lộ ra vẻ sợ hãi cùng vui mừng, sai người lấy vài cái chén đến, rót cho mỗi người một ít, “ mọi người đối với rượu nhất định có hiểu biết, nếm thử xem loại rượu này như thế nào ?”

Mọi người cầm chén rượu do dự nửa ngày, khiếp sợ sự uy hiếp của Dực Chi, độc dược cũng phải uống nha ! Bọn họ đương nhiên sẽ không tin tưởng cái người bộ dạng hắc hắc, ánh mắt nhỏ nhỏ, nhất là khi cười rộ lên, lộ ra không công răng nanh – Thất Thất có thể chế ra cái gì gọi là rượu ngon chứ !

Dỗi uống một ngụm, di ! mọi người cùng có một biểu tình đều là kinh ngạc không thôi ! Tiếp theo lại tinh tế nhấm nháp lần thứ hai, trở về chỗ cũ rung đùi đắc ý vô cùng. Sau đó liên tục gật, chậc chậc lấy làm kì lạ.

Thất Thất uống nhiều rượu lắm, chỉ cảm thấy chân tay mềm nhũn, nương tay, đầu choáng ! cả người vô lực, sức nặng toàn thân đều dựa vào người Dực Chi, nhìn thấy biểu tình vừa lòng của mọi người, nàng say cười hì hì, “Uống rất ngon ! Ha ha ! ta là người làm ra đại sự nghiệp, làm ra một loại rượu này thì có tính là gì ! ha ha ! hô hô….” Đánh hô đô thanh đi ra !

Đang ngủ !

Mọi người trợn mắt há mồm ! tiểu cô nương này cũng ngủ quá nhanh đi !

Dực Chi nâng dậy thân người đang trượt của nàng, cái mũi suýt nữa cũng bị nàng làm cho muốn thở ra lửa, sớm không ngủ, muộn không ngủ cố tình ngủ ngay lúc này ! Nhưng lại …còn…trời ạ ! Nước miếng đều chảy ra ! Tiểu ngu ngốc này !

Thất Thất tuy rằng lãng phí rất nhiều rượu ngon nhưng cuối cũng cũng có thành quả, làm ra một ly xanh xanh gì đó, khi mới uống vào thì hương vị cực kỳ mềm mại có một cỗ toan vị, vị tơ lụa, khi đến cổ họng thì có chút ngọt, xuống dưới lại có mùi thản nhiên thơm ngát. Nuốt vào trong bụng, hương thơm ngày càng đạm, trên lưỡi lưu lại vị ngọt khổ, ngân nga tư vị ngay cả tâm cũng sẽ bị tác động , trong miệng hợp lại một cổ khí nhẹ nhàng khoan khoái, làm tinh thần người ta chấn động.

Ngủ suốt một ngày một đêm, Thất Thất rốt cục thanh tỉnh, chỉ nói đó là một loại cốc tai, về phần tên gọi là gì nàng chưa nghĩ ra ! Vuốt vuốt tóc, suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng, bỏ lại một câu : Các người tự mình nghĩ một cái tên đi !


/44

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status