Vô Hạn Khủng Bố

Chương 119: Một người, hai người, ba người

/308


Tiền bạc không phải vạn năng nhưng trong 99% trường hợp, tiền tuyệt đối là vô địch, đây là nhận thức chung của mọi người, mà phe Trịnh Xá cũng chỉ mượn mị lực của đồng tiền đã dễ dàng kiếm được công văn đồng ý của chính quyền New York, tiếp theo thuê một ít luật sư cùng người các ngành nghề liên quan. Đến chiều cùng ngày họ đã thuê luôn cả quảng trường trung tâm New York, sau đó tiếng hành thông báo, tuyên truyền, cùng liên hệ tìm kiếm các tổ chức, ban nhạc biểu diễn góp vui, đương nhiên cũng thể thiếu việc gửi giấy mời cho các nhân vật nổi tiếng khu vực thành phố và phụ cận. Tóm lại, đến cuối cùng mấy người Trịnh Xá lại cực kỳ nhàn hạ, mọi chuyện đều do đám nhân viên tổ chức chạy long tóc gáy đi lo liệu, đến cuối cùng cuộc triển lãm cổ vật Ai Cập này không ngờ làm rung động cả New York, rất nhiều nhân vật của công chúng không nhận được giấy mời thậm chí còn đến tận nơi xin. Bất đắc dĩ, đám nhân viên tổ chức chỉ có thể xin ý kiến nhóm Trịnh Xá, cuối cùng nhân được đồng ý, quyết định buổi tối hôm tổ chức triển lãm sẽ có một tiệc rượu lớn, ngoài những người có tiếng tăm sẽ được vào trong quảng trường, dân chúng phổ thông cũng được phân phát rượu và thức ăn, dù sao thì tiền với nhóm Trịnh Xá chẳng qua cũng chỉ là một dãy số thôi.

- Không ngờ lại phát triển đến tận mức này, xem ra bây giờ chúng ta đâm lao thì phải theo lao thôi.

Trịnh Xá đứng trên một tòa cao ốc cách xa quảng trường, lẩm bẩm, bên cạnh hắn chẳng có một ai.

Sau khi Chiêm Lam sống lại, liên lạc giữa thành viên trong đội lại một lần nữa trở nên chặt chẽ dị thường, Chiêm Lam có hai kỹ năng tinh thần lực tảo miêu và tâm linh tỏa liên, cho dù thành viên trong đội ở chỗ nào trong thành phố cũng có thể dễ dàng tìm được. Hơn thế nữa, do có tâm linh tỏa liên, có thể giúp thành viên đoàn đội chia sẻ tầm nhìn cho nhau, thậm chí trực tiếp nói chuyện hoặc trao đổi chiến thuật, tóm lại, hồi sinh Chiêm Lam trong nháy mắt đã biến cả đội thành một chỉnh thể, có tầm nhìn như nhau, tùy lúc có thể trao đổi.

Thanh âm của Sở Hiên vang lên trong đầu hắn, nói:

- Cũng không hẳn là đâm lao thì phải theo lao, chuyện này cũng giống với dự tính của ta, về cơ bản vẫn nằm trong kế hoạch.

Trịnh Xá trầm mặc một lúc lâu rồi mới lên tiếng;

-...Vậy nói rõ kế hoạch của ngươi đi, hôm đó ngươi vẫn chưa nói hết, kỳ thật muốn kéo mấy người O"Connell ra có rất nhiều biện pháp có thể tiến hành, thật sự không cần đem hai cuốn cổ thư quý giá ra, làm thế này gần như đánh bạc với một nửa số bảo bối của chúng ta. Hiện tại trong đội có bốn vật phẩm kịch bản, Cuốn sách của thần Anubis, Cuốn sách của thần Ra, Vòng tay của Anubis, Ngọn giáo thần Osiris, long tinh cũng có thể coi là một nửa vật phẩm kịch bản, nhưng ngươi lại lấy ra mất một nữa….

Sở Hiên ngắt lời hắn, nói:

- Nếu chỉ để kéo mấy người O"Connell đến thì quả thật không cần hai cuốn cổ thư, nhưng nếu muốn hấp dẫn cả Imhotep đến thì sao? Lần trước ngươi nói Imhotep quyết định đưa nữ nhân của hắn cùng tới Mỹ phải không? Tên xác ướp này có trực giác liên hệ với hai cuốn sách, nếu đặt trong Nạp giới thì đương nhiên hắn không cảm nhận được, nhưng nếu lấy ra ngoài, rất có thể hắn sẽ tìm tới New York, đây chính là nguyên nhân ta đề nghị lấy hai cuốn cổ thư ra.

Trịnh Xá ngẩn người, hắn ngơ ngẩn hỏi:

- Tại sao lại muốn hấp dẫn vả Imhotep lại? Chẳng lẽ ngươi chuẩn bị tiêu diệt hắn một lần nữa? Cái này hơi quá đấy, hắn không trêu chọc gì tới chúng ta, hơn nữa cũng không đáng phải mạo hiểm tiêu diệt hắn, nếu như ngươi thật sự muốn làm như vậy thì ta từ chối đưa hai cuốn sách ra!

Nói tới đây, giọng hắn đã bắt đầu nghiêm lại.

Thanh âm của Sở Hiên vẫn lạnh nhạt như trước, chờ Trịnh Xá dừng lại hắn mới nói:

- Không, không cần tiêu diệt hắn, hơn nữa còn là một nhân vật có sức chiến đấu mạnh như vậy, ngoài việc hy vọng tình tiết kịch bản lần này có thể được hắn trợ giúp, còn một chuyện quan trọng khác mà ta đang cân nhắc... Ngươi nhớ cái đồng hồ có thể đưa nhân vật trong phim rời khỏi thế giới phim kinh dị không? Cần phải được nhân vật đó đồng ý mới có có thể sử dụng, cũng tức là nhân vật trong phim càng mạnh mẽ thì càng khó đưa ra, hơn nữa trong các thế giới phim kinh dị nhân vật có thực lực mạnh thường lại là mục tiêu nhiệm vụ của chúng ta. Chính vì vậy, Imhotep chẳng những thực lực mạnh mà lại không phải mục tiêu của chúng ta, đồng thời hắn cũng không có gì quá quyến luyến với thế giới này, nếu như có thể, tìm hắn rồi thương lượng chuyện này, đây là nguyên nhân ta muốn dùng hai cuốn cổ thư để dẫn dụ Imhotep tới.

Đưa Imhotep về Chủ Thần không gian? Ý nghĩ này thật sự vượt quá sức tưởng tượng của Trịnh Xá, vì dù sao Imhotep cũng không phải người trong thế giới hiện thực tiến vào luân hồi phim kinh dị như bọn họ. Nhưng nếu như thật sự có thể đem gã tế tự bất tử này vào Chủ Thần không gian, vậy Trung Châu đội sẽ được tăng thêm một ma pháp sư bất tử, hắn còn có thể triệu hồi tượng nhân sư khổng lồ, mặc dù số lượng tối đa chỉ có mười con, thua xa Đội quân của Thần Anubis nhưng loại sinh vật bất tử, khi cận chiến có thể hấp thu sinh mệnh người khác, hơn nữa còn có thể triệu hồi quái vật này mà đi theo đoàn đội, ý nghĩa thế nào cũng không cần phải nói.

Trịnh Xá ngây ngốc đứng trên tầng cao ốc, ngẫm nghĩ một lúc lâu rồi nới nói:

- Đề nghị này cũng không tồi... Ta lập tức quay về thương lượng với mọi người một chuyến. Chiêm Lam, gọi cả Zero về...

Nói đoạn, hắn từ trên tầng thượng bước tới, rơi thẳng xuống đất.

Hạ xuống hơn mười mét, Trịnh Xá đã lấy Goblin glider từ trong túi không gian ra sau đó bay về phía thành phố, bay khoảng mấy phút, hắn liền hạ xuống một con hẻm nhỏ, dù sao lúc này cũng đã tối, một chiếc ván trượt nho nhỏ bay trên trời hẳn là cũng không ai tình cờ trông thấy.

Quả thật, với thị lực của người bình thường thì rất khó để thấy được glider bay qua với tốc độ cao, dù thấy cũng căn bản không biết đó là thứ gì, có lẽ còn tưởng là một đám dơi bay qua, nhưng nếu là kẻ có thị giác siêu việt người thường thì sao?

Một nam nhân tóc nâu cực kỳ anh tuấn đứng trên nóc một tòa nhà cao tầng, hắn xuyên qua mấy nghìn mét nhìn về hướng này, trước ngực ôm một đứa né khoảng hai tuổi. Trên mặt nam nhân không hề có chút tình cảm nào, sau lưng hắn, mấy bóng người nằm dưới đất từ từ đứng dậy, một số ống nhỏ từ cơ thể những người này rút về chỗ nam tử tóc nâu.

- Ẩn nấp đi, đừng để mặt trời chiếu vào... Đại triển lãm cổ vật truyền thuyết Ai Cập sao?

Nam tử tóc nâu khẽ lẩm bẩm, mà sau lưng hắn, thân thể mấy người kia nhanh chóng phình lên, dần dần biến thành người không lồ cao đến hai mét...

-... Giống như ta đã phân tích, Imhotep và Anck-Su-Namun cũng không phải loại tốt đẹp gì, thực tế nếu phân tích từ góc độ người bình thường, bọn họ giống hệt mấy loại kẻ xâu trong truyện hay phim, tà ác, mạnh mẽ, mong muốn thống trị thế giới, xét theo góc độ nhân tính, bọn họ kỳ thật chỉ là hai người bình thường, giống với đại đa số người khác... Điểm này có thể thấy thường xuyên trong những tiểu thuyết huyền huyễn mà Vương Hiệp hay xem, một thiếu niên nhu nhược, thường xuyên bị bắt nạt, một khi hắn có lực lượng, chuyện nghĩ tới đầu tiên tự nhiên là sức mạnh, quyền lực, mỹ nữ, dục vọng. Thực tế, mặc dù dùng vô số cách để che đậy cái bản chất này, nhưng người bình thường một khi đột nhiên có được sức mạnh, rất có thể so với người từ từ nỗ lực mới có được sức mạnh sẽ càng điên cuồng, càng đen tối hơn, bởi vì bọn họ không biết sự quý giá của sức mạnh, cho nên chỉ nghĩ đến chuyện phát tiết, chỉ muốn có được quyền lực, mỹ nữ, dục vọng... Tương tự, Imhotep và Anck-Su-Namun cũng có thể coi là loại người như vậy.

Sở Hiên ngồi trên ghế sa lông thản nhiên nói:

- Nếu như gặp phải loại như vậy, ta sẽ là người đầu tiên toàn lực giết chết họ, không cần biết trước khi có được sức mạnh, họ lương thiện thế nào, vô tội thế nào, chỉ cần xem cách hành sự của họ, sức mạnh càng lớn, nguy hại cho thế giới càng lớn, đương nhiên, tiền đề là ta và họ là người cũng một thế giới... Ở đây, Imhotep và người bình thường đột nhiên nhận được sức mạnh có khác biệt rất lớn, hắn trước khi có sức mạnh đã hưởng hết vinh hoa phú quý, hơn nữa địa vị cũng cao sang vô cùng cho nên hắn sẽ không để tâm tới quyền lực và tiền bạc. Cũng như vậy, sở dĩ hắn biến thành như vây giờ là vì hắn yêu Anck-Su-Namun nên nữ nhân và dục vọng cũng không phải thứ hắn truy cầu... Vì thế ta suy đoán rằng thứ hắn theo đuổi chỉ có thể là hai loại, một là lực lượng mạnh mẽ vô cùng, sau đó thống trị toàn bộ thế giới, chuyện này có thể thấy được từ hành trình hắn đi tìm giết Vua bọ cạp. Hai là hắn theo đuổi lực lượng mạnh mẽ vô cùng, sau đó hy vọng dùng lực lượng này để bảo hộ bản thân và Anck-Su-Namun, chuyện này có thể đại khái suy luận ra từ những chuyện hắn đã trải qua trước đây, chỉ có lực sức mạnh cường đại mới có thể bảo vệ chính mình và người mình yêu thương. Hai khả năng này là 50-50, cơ hội chúng ta đưa hắn về Chủ Thần không gian cũng chỉ có 50%.

Trịnh Xá cười khổ nói:

- Chỉ được một nửa đã đáng để chúng ta bỏ hai cuốn cổ thư ra sao? Ta thủy chung vẫn cảm thấy sử dụng Cuốn sách của Amun- Ra là quá mạo hiểm, chỉ có điểm này là ta không tiếp thu được...

Sở Hiên đẩy đẩy mắt kính, hắn ngẫm nghĩ một chút rồi đáp:

- Chỉ 50% là đáng để chúng ta đánh cược một lần. Phải biết rằng đội ngũ chúng ta đang đuổi theo cũng không ngừng tìm kiếm tình tiết kịch bản, không ngừng mạnh mẽ lên, nếu như cứ ôm suy nghĩ an toàn sống sót... vậy căn bản không cần tốn hơn một vạn điểm thưởng và chi tiết kịch tình để tới đây. Lần này tới Mỹ, tìm cách đưa Imhotep về Chủ Thần không gian, tìm kiến di tích văn minh Maya cổ, hoàn thành tình tiết kịch bản, ba cái này mới đáng giá hơn một vạn điểm thưởng, nếu không ngươi nghĩ ta mạo hiểm tới đây làm gì?

Trịnh Xá khổ sở gãi gãi đầu, hắn thở dài nói:

- Hiểu rồi, hiểu rồi, nguy hiểm ngang bằng với phần thưởng, đúng không? Câu này ta nghe mãi rồi... Nhưng ta vẫn không đồng ý sử dụng Cuốn sách của Amun-Ra, chuyện này không chỉ liên quan đến một mình ta mà còn là hy vọng hồi sinh lại các đồng đội.... Phát tuyên bố đi, Cuốn sách của Amun-Ra chỉ triển lãm trong ngày cuối cùng, trước lúc đó, chỉ cần trưng bày Cuốn sách của thần Anubis là được.

Sở Hiên suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý, mà Zero ở bên cạnh vẫn một mực yên lặng lại đột nhiên mở miệng:

- Lúc trước khi ngươi ở trên nóc cao ốc, có một người ở cách đó rất xa một mực nhìn về phía ngươi. Cự ly giữa hai bên ít nhất cũng phải tới mấy nghìn mét, với thị lực của người bình thường hẳn là không thể nhìn thấy ngươi mới đúng, nhưng ánh mắt của hắn có vẻ luôn tập trung vào ngươi, hơn nữa khi ta nhìn về phía đó, hắn không ngờ lại giống như cảm thấy được, nấp phía sau căn phòng nhỏ trên nóc để tránh tầm mắt của ta.

Tất cả mọi người đều nhìn lại, Trịnh Xá vội vàng hỏi:L

- Chuyện xảy ra lúc nào? Là lúc chúng ta đang quan sát quảng trường sao? Zero, lúc đó sao ngươi không liên lạc với Chiêm Lam? Không cần biết là dùng tinh thần lực tảo miêu tập trung vào kẻ đó hay dùng tâm linh tỏa liên kết nối chúng ta lại, tùy tiện chọn cái nào cũng được mà, trời ạ, nói không chừng kẻ đó chính là Imhotep!

Zero gãi gãi đầu, đáp:

- Ta không biết liên lạc với Chiêm Lam thế nào, cũng không thuần thục với năng lực quét hình, có lẽ phải luyện tập thêm một chút mới có thể phối hợp tác chiến với các ngươi được...

Trịnh Xá nhất thời trầm mặc, hắn chợt nhớ ra rằng những người ở đây đều chưa từng phối hợp chiến đấu với kỹ năng tinh thần lực tảo miêu và tâm linh tỏa liên của Chiêm Lam nên nhiều lúc bọn họ vẫn như cách cũ dựa vào thị lực bản thân tìm kiếm địch nhân, sau đó dùng ngôn ngữ thông báo tin tức, cứ như vậy kỹ năng của Chiêm Lam sẽ gần như chẳng có ý nghĩa gì hết, vì thế hắn lập tức hỏi:

- Chiêm Lam, tinh thần lực tảo miêu của ngươi hẳn là có thể xác định được tất cả mấy người chúng ta trong chốc lát phải không?

Chiêm Lam gật đầu, cười cười nói:

- Đương nhiên là không thành vấn đề, từ năm mươi người trở xuống ta có thể giám sát được toàn bộ, chỉ cần bọn họ phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn hoặc tinh thần lực chấn động rất lớn là ta có thể tùy lúc cảm giác được.

Trịnh Xá gật đầu nói:

- Vậy là tốt rồi, ngươi tập trung tinh thần lực của tất cả thành viên trong đội lại đi, ngoài những chuyện riêng tư ra... E hèm, ngoài những chuyện này, khi bọn ta cần liên lạc sẽ không ngừng kêu gọi trong ý thức, mà ngươi có thể căn cứ theo tình hình liên lạc với bất kỳ người nào... Trước tiên thử chuyển tình huống quét hình vào ý thức Zero, Bá Vương và Vương Hiệp đi.

Chiêm Lam ngoan ngoãn gật đầu, tiếp theo nàng bao phủ toàn bộ New York trong phạm vi tinh thần lực tảo miêu, mà ba ngươi Zero, Bá Vương, Vương Hiệp cũng đồng thời nhắm mắt lại, hẳn là đã nhận được thông tin Chiêm Lam truyền tới.

Lúc này Trịnh Xá nhìn sang Sở Hiên, thoáng ngẫm nghĩ rồi nói:

- Vậy ngày mai bắt đầu cuộc triển lãm, ta sẽ đặt Cuốn sách của thần Ra vào trung tâm gian trưng bày, Bá Vương cùng Vương Hiệp phụ trách ở gần để bảo vệ, còn ta sẽ trà trộn trong đám người tùy lúc ngăn chặn Imhotep hoặc người khác, Zero ở xa tiến hành bắn tỉa, ngươi ở lại khách sạn này điều phối toàn cục, có vấn đề gì không?

Sở Hiên yên lặng lắc đầu, đáp:

- Không, ngươi xắp sếp rất thỏa đáng, cứ như kế hoạch chúng ta đã thảo luận, chỉ đợi tại đây ba ngày, sau đó sẽ tới di tích Maya cổ...

- Đúng vậy, chỉ đợi ba ngày...

Sáng ngày thứ hai, xung quanh quảng trường người đông nghìn nghịt, mặc dù trước đó Trịnh Xá đã tốn không ít tiền thuê rất nhiều cảnh sát và bảo vệ nhưng so với số dân tính bằng đơn vị hàng vạn này, hơn trăm cảnh sát và bảo vệ quả thật quá ít ỏi. Cũng còn khá là số người này đại đa số thuộc tầng lớp trung lưu nên văn hóa cũng không kém, tự giác xếp thành hàng dài bên ngoài quảng trường, chờ soát vé rồi mới vào trong, còn một số có thiếp mời có thể từ cửa bên đi vào trước, cứ như vậy, đối với cuộc triển lãm này cũng là một cách tuyên truyền hữu hiệu.

"Vẫn quá náo nhiệt, dù chúng ta không cố ý tới đây để làm triển lãm nhưng cứ thể này cảm giác không thể yên tâm được..."

Trịnh Xá đứng giữa đá bảo vệ nhìn ra ngoài, cả quảng trường đâu đâu cũng là người, một buổi triển lãm sao có thể chỉ trưng bày một Cuốn sách chứ? Vì thế trước đó hắn cũng bỏ rất nhiều tiền thuê vô số hiện vật tự các bảo tàng khác trong thành phố, mà nhiều nơi vì muốn quảng cáo cho bản thân nên cũng ch mượn không ít hiện vật nổi tiếng, chính vì vậy cái triển lãm này càng lúc càng náo nhiệt, ở một số mặt thậm chí bắt đầu vượt quá sự không chế của đám Trịnh Xá.

"Cho dù thế nào mọi người cũng phải kiên trì nhiệm vụ của bản thân, có thể hấp dẫn cả Imhotep và nhóm O"Connell tới thì càng tốt, dù không thu hút được họ thì cũng phải đảm bảo hai cuốn cổ thư không có chuyện gì xảy ra!"

Trịnh Xá thông qua tâm linh tỏa liên trao đổi với những người còn lại, mà bản thân hắn cũng tập trung tinh thần chú ý quan sát xung quanh.

Thời gian liên tục trôi qua, bận rộn như vậy suốt một ngày cuối cùng cũng đến buổi tối, mà tới đêm số người trên quảng trường lại càng lúc càng đông, bởi vì một số dân nghèo không có tiền xem triển lãm đều nhìn chằm chằm vào số rượu thịt miễn phí nên đã sớm tập trung xung quanh, sau khi đại bộ phận tầng lớp trung lưu rời đi, lượng người tập trung lại càng nhiều hơn.

Cùng lúc đó, tại nhà ga New York, mấy người O"Connell cũng đã xuống xe lửa đi ra ngoài, bên cạnh họ vẫn có hai người một nam một nữ mặc trường bào, nam là một tên đầu trọc anh tuấn, nữ là một cô gái xinh đẹp quyến rũ, vẻ mặt hai người cực kỳ ung dung thoải mái, không có chút nào trầm trọng như ba người kia.

O"Connell thì thào nói:

- Imhotep, ngươi không nên coi thường con quái vật đó, hắn tuyệt đối không thua kém ngươi đâu. Ngươi căn bản không thể tưởng tượng được những gì bọn ta đã chứng kiến trong thị trấn đó, bất kỳ ai bị hắn hút máu đều biến thành quái vật mạnh mẽ vô cùng, có thể một tay giơ lên một chiếc xe hơi, thậm chí có thể một quyền đánh sập căn phòng. Chuyện này còn chưa là gì, cái đáng sợ nhất chính là, thân thể quái vật đó quả thật giống như là... quả thật giống như là... Nguồn truyện:

/308

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status