Nội lực và năng lượng vampire của Trịnh Xá hiện tại đã tăng lên gấp đôi so với lúc mới lấy được Ngọn giáo của thần Osiris, trong đó nội lực lại càng biến hóa về chất nên lần này dù chỉ đưa vào khoảng một nửa nội lực và năng lượng vampire nhưng uy lục tuyệt đối đã tương đương với toàn bộ uy lực lúc đầu. Một phát liều mạng này gần như chỉ trong nháy mắt đã bắn ra quang mang sáng chói như một mặt trời nhỏ, đám zombie đang thu thập máu ở phía xa lập tức bốc cháy, chỉ có gã thanh niên tóc nâu là không bị quang mang chiếu vào làm tổn thương nhưng khi bị cây giáo phá không bắn trúng ngực, thân thể cứng rắn của hắn gần như không hề có chút cản trở nào, trực tiếp biến thành hư vô. Uy lực Ngọn giáo của thần Osiris xuyên thủng qua đầu nửa thân trên, nửa thân dưới, đến cả hai chân của hắn, sau đó cắm thẳng xuống nền nhà rồi lại phá sàn bay ra. Đến khi Trịnh Xá phục hồi tinh thần, trên nền đã xuất hiện một hố lớn đường kính tới hơn mười ba mét, hơn nữa có thể nhìn xuyên qua được, hóa ra một kích của cây giáo đã xuyên thủng cả tòa cao ốc, bắn ra xa, uy lực không khỏi quá kinh thế hãi tục.
Trịnh Xá không ngừng thở dốc, một kích này gần như tiêu sạch một nửa nội lực và năng lượng vampire, dù với tố chất thân thể của hắn cũng có chút khó chịu, bất quá hoàn hảo, tiêu diệt được con quái vật này cũng coi như đáng giá....
"Không đúng! Vẫn chưa nhận được thông báo, hắn vẫn chưa chết... Là vì mấy miếng thịt còn lại tại khách sạn sao? Vậy bảo đám Sở Hiên dùng lửa đốt hết chúng đi là được..."
Trịnh Xá tâm niệm chợt động, nhưng hắn còn chưa kịp dùng ý thức liên lạc với đám Sở Hiên, từ giữa bể máu không ngờ lại có một khối thịt lớn chuyển động, đó là thịt từ trong thi thể xung quanh cùng xác đám zombie bị thiêu cháy chui ra. Trong vũng máu lớn, chúng chậm rãi chuyển động, tổ hợp lại, đến khi Trịnh Xá tỉnh táo lại khối thịt đã tạo thành hình người, tiếp đó là hoàn thiện bộ phận, sau máy giây, gã thanh niên đã lại đứng giữa bể máu.
Gã thanh niên tóc nâu nhìn hố lớn trên nền nhà nói:
- Uy lực thật đáng sợ, nếu là ta lúc mới trở thành sinh vật cấp cao tại thôn trang đó thì chắc chắn sẽ bị một chiêu vừa rồi của ngươi giết chết, ha ha ha... Ta đang không ngừng tiến hóa, không ngừng trở thành dạng sống càng cao cấp hơn, chiếc hố này chính là một bằng chứng, ngươi không giết nổi ta, ha ha ha, cả thế giới này không ai có thể giết nổi ta....
Trịnh Xá khó hiểu hỏi:
- Tại sao, lúc ta ném trường mâu ra thì ngươi cũng đồng thời tránh thoát được sao? Không thể nào, một kích đó ngay cả ta trong trạng thái Bạo tạc cũng không thánh nổi, ngươi làm sao tránh được? Không thể nào!
Tên thanh niên cười a a, hắn tới trước mặt một người còn sống đang bị găm trên tường, trong ánh mắt hoảng sợ của người này, hắn đưa tay xuyên vào bụng người đó, tiếp theo người đó bắt đầu từ từ trở nên khô héo, rồi lại bắt đầu nhanh chóng to phồng lên, biến thành một con zombie lớn. Sau khi rời tường hạ xuống nó lại bắt đầu vắt ép máu tươi ra, cử động như vậy làm Trịnh Xá nhìn thấy phải cau mày.
Gã thanh niên tóc nâu liếm liếm máu tươi trên ngón tay, nói:
- Lúc trước chiến đấu với ngươi trên quảng trường, cơ thể ta bị thương rất nghiêm trọng, mặc dù có thể từ các loại thịt khác bổ sung thân thể nhưng vẫn cần có rất nhiều năng lượng, những người này đều vì các ngươi nên mới phải chết, ha ha ha, đều là vì các ngươi nên mới phải chết.
Trịnh Xá cười lạnh đáp:
- Nói năng như đánh rắm, đừng có đem chuyện ngươi làm đổ lên đầu bọn ta, ta có thể chắc chắn đây tất cả là tội lỗi của ngươi, nếu lúc đó ngươi bị bọn ta giết, bọn họ sẽ không phải chết, con quái vật làm người ta phải ghê tởm này!
Gã thành niên nhìn cánh tay màu, nói:
- Quái vật làm người ta ghê tởm sao? Thật sự làm người ta ghê tởm sao? Ha ha ha, sinh vật cấp thấp sẽ không hiểu nổi cảm giác của sinh vật cấp cao, mỗi khi ngươi hút máu tươi của một người vào cơ thể, cảm giác bọn chúng biến thành chất dinh dưỡng của ngươi, ngươi sẽ cảm thấy khoái cảm vô cùng, đơn giản là so với ân ái còn thư thái hơn gấp vạn lần, ha ha ha. Hơn nữa, ngươi có biết tại sao vừa rồi ta không chết không? Bởi vì ta đã là tồn tại vô địch!
Tên thanh niên bắt đầu cười lên điên cuồng, trong tiếng cười, dưới chân hắn lại có mấy đám thịt chuyển động, trồi lên, mỗi khối thịt đều không ngừng lớn lên, biến hình, đến cuối cùng trở thành bộ dạng giống y như hắn, nhìn không khác nhau một chút nào.
Trịnh Xá thấy vậy trong lòng thất kinh, nhưng vẫn cố cười lạnh nói:
- Đừng có lấy đám zombie ra lừa ta, chẳng lẽ ngươi có thể biến thành rất nhiều người sao? Cút mẹ ngươi đi, chỉ cần ta tìm được cây giáo về là sẽ giết chết ngươi trong nháy mắt!
Tên thanh niên tóc nâu lắc đầu nói:
- Dạng sống cấp thấp ngu xuẩn, ngươi thật sự nghĩ bọn chúng là giả sao, quá thiếu hiểu biết, với bản lĩnh của dạng sống cấp cao như ta, trong thân thể mỗi con zombie do ta tự tạo ra đều có tế bào của ta, chỉ cần các zombie đó còn sống thì ta sẽ vĩnh viễn không chết, ha ha ha. Mà những kẻ bị zombie cắn trúng, sao khi bọn chúng biến thành zombie cũng mang theo tế bào của ta, như vậy ngươi hiểu chưa? Tại sao ta nói ngươi không thể giết nổi ta, đó là vì trong thành phố này chỗ nào cũng có thân thể của ta tồn tại, hàng vạn zombie thậm chí càng nhiều hơn còn đang không ngừng tìm bắt con người. Hơn nữa, chuyện ngươi càng không biết là, khi ta giao chiến với ngươi mà mạnh lên, hoặc là hút máu của ngươi rồi mạnh lên, các tế bào của ta dù ở cách rất xa cũng đồng dạng tiến hóa, vì thế ngươi không cần vọng tưởng chỉ phải tiêu diệt một thân thể tiến hóa của ta, như vậy không thể ngăn cản ta tiếp tục mạnh mẽ lên, ha ha ha.... Đã hiểu chưa? Ta là dạng sống mạnh mẽ nhất, cao cấp nhất, ta là tượng trưng cho vô địch!
Trịnh Xá trong lòng thầm hô hỏng bét, hắn cũng không biết tên quái vật này có nói thật hay không, nhưng nếu thật sự như vậy, hắn và đồng đội sẽ rất nguy hiểm. Con quái vật này gần như đánh không chết, diệt không xong, trừ phi là lúc hắn còn chưa tiến hóa phát triển phải tiêu diệt được, nếu không thì đến cuối cùng cứ dứt khoát chạy trốn cho xong, chẳng trách cái tình tiết kịch bản này lại không hạn chế thời gian, hóa ra là vị nguyên nhân này.
Gã thanh niên nhìn sắc mặt Trịnh Xá, hắn tiếp tục cười lạnh nói:
- Đừng mơ đến chuyện chạy trốn, đứa nhỏ trong lòng ngươi trong cơ thể nó cũng có tế bào của ta tồn tại, chỉ là tế bào đó vẫn đang trong trạng thái ngủ đông thôi. Chỉ cần qua mười ngày, các tế bào sẽ phát động, thằng bé này cũng sẽ biến thành zombie mới... Yêu cầu của ta rất đơn giản, đưa viên kim cương khổng lồ và mảnh mặt nạ vỡ đó cho ta, ta sẽ tha cho mười mấy người các ngươi. Trên thực tế, ta cũng không cần giết chết các ngươi, trong thành phố này còn rất nhiều nhân loại để cung ứng cho ta tiến hóa, sinh trưởng, ta chỉ muốn tiếp tục tiến hóa, trở thành sinh mệnh thể càng hoàn mỹ càng cường đại, không có mâu thuẫn quá lớn với các ngươi. Thế nào? Chúng ta giao dịch chứ?
Trịnh Xá vẫn tiếp tục nói chuyện là vì trước mắt chuyện hắn cần làm nhất là trì hoãn thời gian, không cần biết là chờ bình minh hay là Imhotep chạy tới đều cần thời gian, vì thế hắn cười lạnh đáp:
- Bớt lừa người đi, lúc trước ngươi nói con đường tiến háo của ngươi đã bế tắc nên ngươi mới phải tấn công, hút máu của ta đúng không? Vậy mà bây giờ lại nói tha cho chúng ta, chỉ cần giết những người khác là được, ngươi cho rằng những lời này khiến ta tin được sao? Huống chi bây giờ ngươi đã tàn bạo như vậy, chờ đến khi ngươi biến thành dạng sống càng cao cấp hơn thì sao đây? Không phải sẽ muốn diệt tuyệt toàn bộ loài người chúng ta sao? Nằm mơ!
Gã thanh niên lắc đầu thở dài, tiếp đó vẻ mặt hung tợn nói:
- Thật là khéo quá hóa vụng! Vốn còn muốn chỉ biến ngươi thành zombie thân vệ của ta, còn những kẻ khác thì để chúng sống lâu thêm một chút cũng được, xem ra hiện tại không thể bỏ qua cho ngươi được rồi! Tương lai ta là chúa tể của cả thế giới này, ngươi là thân vệ của ta, ha ha ha, ngươi nên vì thế mà tự hào!
Nói đoạn, tên thanh niên cả người chấn động, sau lưng hắn từ từ mọc ra một đôi cánh dơi màu đen, mà những tên khác cũng làm động tác tương tự, nhất thời năm tên mang cánh dơi bay lên, chuyện này nằm ngoài dự đoán của Trịnh Xá.
Gã thanh niên tóc nâu bay lên, hắn vừa bay vừa cười điên cuồng:
- Tất cả đều nhờ có bẩn nguyên sinh mạng của ngươi đó, chẳng những giúp thân thể ta tiến hóa thêm nhiều mà còn có thể bay lên... Mặc dù ta mới có thể bay cách đây không lâu nhưng cảm giác này thật sự khiến người ta phải hưng phấn, ha ha ha, quá tuyệt vời... Đúng rồi, không nên bỏ quên đồng đội của người, zombie trong thành phố đã tới tấn công bọn chúng, nếu giết chết quá nhiều zombie bên đó cũng sẽ xuất hiện thân thể giống như ta, một khi sinh mạng thể cao cấp như ta xuất hiện là bọn chúng chết chắc rồi, ha ha ha....
Trịnh Xá đã dần dần tuyệt vọng, mắt thấy năm gã thanh niên đang bay tới, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ, lấy glider bay về phía nhóm Chiêm Lam, trong đầu cũng bắt đầu liên tục kêu gọi Chiêm Lam, chuyển đoạn tin tức này lại để bọn họ tận lực chạy trốn, không nên giết quá nhiều zombie, tránh cho tên quái vật này xuất hiện càng lúc càng nhiều....
Trong lúc Trịnh Xá chạy trốn, năm tên thành niên không ngừng truy đuổi, một đám cát vàng bỗng từ xa cuốn tới, khi đám cát bay qua người Trịnh Xá, hắn chợt nghe thấy giọng nói của Imhotep, tên đầu trọc đẹp trai này nói:
- Khó coi quá đấy, tốt xấu gì ngươi cũng là kẻ từng đánh bại ta, sao lại bị năm con dơi con này dọa phải cho chạy trốn thế?
Vừa dứt lời, cơn lốc cát đã cuốn tới năm gã thanh niên, Trịnh Xá vừa mừng vừa sợ nhưng tiếp theo hắn lại gần như tuyệt vọng, khi bão cát cuốn tới năm tên kia, hắn đã nhìn thấy cách đó không xa lại có mấy tên thanh niên tóc nâu, lưng mang cánh dơi bay lên... Xem ra con quái vật này không nói ngoa, có lẽ hắn thật sự là sinh vật vô địch...
Một sinh vật vô địch không hoàn hảo...
Cái này gọi là một vật khắc một vật, Imhotep giống như trời sinh có tác dụng khắc chế loại sinh mạng thể cao cấp đeo mặt nạ này, lực lượng khổng lồ của quái vật đối với hắn là vô dụng, mạch máu hoặc tế bào xâm nhập vào thân thể cũng chẳng sao, dù sao trong cơ thể hắn cũng chẳng có máu thịt để bị hút, còn các thứ ký sinh cũng thế, chui vào cơ thể hắn sẽ bị hút sạch nước. chính vì vậy Imhotep gần như là khắc tinh của loại sinh mạng thể cao cấp này, mặc cho năm tên thanh niên tóc nâu mọc cánh dơi tấn công, ngược lại hắn biến thành lốc cát vàng cuốn tới, tóm lấy hai tên vào tay, nhưnh chóng hút sạch nước trong cơ thể chúng, chỉ mấy chục giây sau, hai cái xác ướp khô héo từ giữa không trung rơi xuống.
Trịnh Xá cũng lấy súng tiểu liên trong Nạp giới ra, hắn chĩa vào những tên bay tới không ngừng bóp cò, nhưng sau khi mọc cánh, đám quái vật này đã trở nên cực kỳ linh hoạt, mặc dù tốc độ còn chưa đuổi kịp Goblin glider nhưng đường bay rất khéo léo, súng bắn vào người cũng không có tác dụng, mà càng khiến người ta ngạc nhiên là đạn linh loại gần như không hề có sức công phá với loại sinh vật này, hiệu quả chẳng khác gì so với đạn thông thường.
- Mẹ kiếp! Imhotep, ngươi làm một lần xong là không hút thêm được mấy tên nữa à?
Trịnh Xá gào lên, bởi vì ngoài hai kẻ bị hút khô lúc đầu ra, Imhotep sau đó không ngờ không hút thêm nổi một tên nào, cứ như thế này thì đến bao giờ mới tới được tên cuối đây?
Imhotep cũng quát trả:
- Ngươi nghĩ ta không muốn sao? Sức mạnh của bọn chúng quá kinh khủng, ta chỉ vừa hiện thân thể ra, bọn chúng chỉ vặn nhẹ một cái là chấn tan thân thể ta, đây đơn giản không phải là lực lượng con người có thể có được!
Trịnh Xá gần như bị chọc đến phát điên, hắn gầm lên:
- Bọn chúng đương nhiên không phải con người, ngươi nghĩ con người sẽ có sức mạnh khổng lồ cùng lực hồi phục kinh khủng như vậy sao? Bọn chúng tất cả đều là một đám quái vật biến thái! Mẹ nó, chẳng trách là tình tiết kịch bản độ khó cấp B tương đương với cự long, đây đơn giản là so với rồng còn khủng bố hơn.... So với rồng còn khủng bố...
Trịnh Xá trong lòng chợt động, hắn vội vàng so sánh chênh lệch giữa con quái vật này và rồng, từ mức độ nào đó mà nói, quái vật này tuyệt đối càng đáng sợ hơn rồng, chỉ cần cho hắn một đoạn thời gian để vượt qua thời kỳ yếu nhược lúc đầu, chỉ cần cung cấp đủ sinh vật cho hắn tiến hóa và ký sinh, vậy quái vật này tuyệt đối là ác ma bất tử!
"Nghĩ kỹ lại xem, trong một thành phố có hàng chục nghìn, hàng trăm nghìn, thậm chí hàng triệu người bị hắn ký sinh, như vậy cho dù một bộ phận phân thân của hắn bị ánh mặt trời chiếu vào cũng chẳng sao, bởi vì hắn căn bản sẽ không chết, không thể làm tất cả các dạng sống trong thoáng chốc đều bị ánh mặt trời chiếu vào! Vì thế chỉ cần lưu lại một mầm mống không chết là hắn có thể tiếp tục mạnh lên, hơn nữa tiếp tục ký sinh. Phải biết rằng bất kỳ tế bào của hắn cùng đồng loạt mạnh lên, nói cách khác, cá thể mạnh nhất chỉ cần đạt tới một trình độ nào đó là tất cả các tế bào của quái vật này sẽ cùng đạt tới trình độ đó, lúc ấy mạnh nhất hay không cũng chẳng khác biệt gì nữa."
"Nếu đúng là như thế, vậy tại sao quái vật này chỉ vỏn vẹn là tình tiết kịch bản độ khó cấp B? Không thể nào, không thể thư vậy được! Chẳng lẽ vì quái vật này quá khủng bố nên tình tiết kịch bản mới đề ra thời gian không hạn chế? Ngay từ đầu đã nhận định mọi người không có hy vọng hoàn thành được nhiệm vụ này sao?"
"Sở Hiên, nghe thấy tiếng của ta không?"
Trong đầu Trịnh Xá bỗng lóe lên một biện pháp, nhưng biện pháp này nếu như không thành công, hoặc nếu biện pháp này là sai lầm thì tất cả mọi người sẽ chết tại thành phố này, chết trong tay dạng sống cao cấp kinh khủng này, vì thế hắn nhất định phải có người hắn tin tưởng làm tham mưu.
Mấy giây sau, thanh âm của Sở Hiên vang lên, giờ phút này giọng nói của hắn vẫn thản nhiên như cũ:
"Ta nghe được tiếng của ngươi, có chuyện gì thì nói đi."
Trịnh Xá hít sâu một hơi, chuyển ý thức tới chỗ Sở Hiên:
"Ta nhớ lúc ngươi đề ra biện pháp hoàn thành nhiệm vụ Vua bọ cạp, đốt chát toàn bộ khu rừng, cứ như vậy ung dung thoải mái tiến vàn kim tụ tháp, là như vậy đúng không? Lúc ấy ngươi từng nói một nhiệm vụ chắc chắn sẽ có rất nhiều biện pháp hoàn thành, vậy bây giờ ta muốn ngươi, nếu như ta cứ từng bước từng bước không ngừng giết khỉ, vậy có đại biểu cho việc ta chắc chắn sẽ bị đám khỉ mang vũ khí tiến hóa giết chết không? Cũng tức là nếu như ta không làm theo biện pháp của ngươi!"
Sở Hiên trầm mặc mấy giây rồi mới đáp:
"Ta cũng không biến ngươi hỏi câu này là có ý gì, là lúc chiến đấu phát hiện địch nhân có sơ hở gì phải không? Nhưng lại chần chừ nên mới phải hỏi ta?"
"...Không sai chút nào! Quả là trí giả gần như hoàn mỹ."
Thanh âm của Sở Hiên tiếp tục:
"Sẽ không, nếu lúc đó chúng ta không phóng hỏa thiêu chát toàn bộ khu rừng mà do ngươi từng bước từng bước giết khỉ tiến vào kim tự tháp thì đấy cũng là một biện pháp của Chủ Thần để bức ngươi phải từng bước từng bước tiến hóa. Bởi vì đám khỉ càng mạnh, nếu ngươi muốn sống sót thì cũng buộc phải trở nên càng mạnh, đến khi ngươi hoàn toàn chiến thắng lũ khỉ mới thôi, đó đại khái là ý tứ của Chủ Thần lúc đó. Chính vì vậy ta vẫn còn câu kia, bất kỳ nhiệm vụ nào, Chủ Thần đều không thể chỉ bố trí một biện pháp duy nhất, chỉ là vì chúng ta không phát hiện ra biện pháp đó mà thôi, một khi phát hiện rất có thể sẽ tìm được đường tắt giống như là đốt rừng, nhưng đồng dạng, nguy hiểm tức là phần thưởng, nguy hiểm càng lớn, phần thưởng đạt được cũng càng lớn... Còn vấn đề gì không?"
Trịnh Xá thở ra một hới, nói:
"Ừm, còn chút vấn đề nhỏ, bất quá phương hướng chính ta đã có quyết định rồi... Mọi người cùng ta đánh cược chuyến này đi, là sống hay chết cứ xem phát cược này!"
Sở Hiên lạnh nhạt nói:
"Tỷ lệ thành công là bao nhiêu? Nhỏ hơn 50% ta từ chối tham gia..."
"Chia đều năm năm... Không sống, tức là chết!"
Sở Hiên ngừng lại một lúc lâu, cuối cùng mới lên tiếng:
"Vậy thì... Đánh cược tất cả tính mạng chúng ta một ván đi, tỷ lệ 50% đủ để chúng ta tham gia!"
Trịnh Xá bấy giờ mới hỏi tiếp:
"Lúc trước ta đã chuyển tin tức về quái vật này tới phải không? Ngươi cũng biết loại quái vật này gần như hoàn mỹ, năng lực tiến hóa hoàn mỹ, thân thể hoàn mỹ, năng lực sinh tồn hoàn mỹ, năng lực sinh sản hoàn mỹ... Gần như tất cả đều hoàn mỹ, nhưng tại sao trong di tích văn minh Maya cổ lại nói quái vật này là sản phẩm không trọn vẹn? Tại sao sau khi "Thánh nhân" chết đi, bọn chúng vẫn không thống trị được thế giới? Tại sao nền văn minh Maya cổ vẫn có thể phồn vinh xây dựng kim tự tháp? Chuyện này đưa tới cho ta một câu hỏi, một sinh vật hoàn hảo như vậy, khuyết điểm của nó rút cuộc là ở đâu?
Lần này thời gian Sở Hiên trầm mặc càng lâu, hơn nửa ngày sau hắn mới đáp:
"Sinh vật mạnh mẽ như vậy, nếu chỉ vỏn vẹn có ánh mặt trời la tiêu diệt được hắn hoàn toàn thì đúng là quá sức tưởng tượng.... Đúng vậy, đúng như ngươi nói, khuyết điểm của chúng rút cuộc là ở đâu? Nghĩ đi nghĩ lại, ta cuối cùng cũng chỉ có thể tính tới một khuyết điểm duy nhất... Bọn chúng quá hoàn mỹ, hoàn mỹ đến mức giống như không phải sinh vật, là loại dạng sống giống như ta, bản thân sự quá hoàn mỹ chính là một khuyết điểm..."
Trịnh Xá lúc này tránh khỏi hai gã thanh niên truy kích, sau lưng hắn còn tám tên đang đuổi theo, số lượng có thể dự đoán được là chắc chắn sẽ còn gia tăng, cho nên hắn cũng không quan tâm tới chuyện khác, chỉ thôi động glider, dùng tốc độ cao liên tục chạy trốn, vừa chạy vừa nói:
"Đúng thế, đúng là như thế, bọn chúng là thứ không hoàn hảo, nhưng biểu hiện ra lại vô địch như thế này, nên ta chỉ có thể giả thuyết, sự tiến hóa liên tục, hoàn mỹ của chúng chính là khuyết điểm..."
"Sở Hiên, chúng ta không chờ được tới bình mình, bây giờ mới hơn nửa đêm một chút, có thể đoán được, trong máy giờ kế tiếp chắc chắn sẽ có hơn một trăm tên quái vật, số lượng nhiều như vậy ta không thể chống cự, cho dù được Imhotep trợ giúp cũng tuyệt đối không thể giết chết tất cả bọn chúng, chỉ cần một tế bào chạy thoát là uổng phí hết, đây có lẽ là nguyên nhân Chủ Thần không hạn chế thời gian. Nhưng chính như lúc trước chúng ta đã nói chuyện Vua bọ cạp, chắc chắc là ngoài không hạn chế thời gian vẫn có biện pháp để hoàn toàn tiêu diệt hắn, đừng có hy vọng vào các cách như dùng ánh sáng mặt trời, không thể chiếu ánh sáng vào tất cả các tế bào của hắn, hơn nữa trong cơ thể Alex còn mang tế bào của hắn, nếu như không giết được hắn thì chúng ta chết chắc, vì thế...."
Trịnh Xá vụt xoay người lại, nhìn tám tên thành niên tóc nâu cung đám cát bụi vẫn không ngừng đuổi theo bọn chúng, hắn thì thào nói với Sở Hiên:
"Không nhớ là ai đã nói câu này, chỗ mạnh nhất của một người cũng chính là chỗ yếu nhược nhất, ta chuẩn bị khiêu chiến sự tiến hóa gần như hoàn mỹ của hắn, đây là điểm hắn mạnh nhất, tiếp theo... Tính mạng của mọi người hãy giao cho ta đi..."
Trịnh Xá chợt nghiên răng quát:
- Imhotep, tới chỗ ta, ta có cách đối phó với con quái vật này?
Dứt lời, hắn khống chế Goblin glider bay về phía đoàn bão cát.
Imhotep phản ứng cực nhanh, sau khi Trịnh Xá hô lên hơn mười giây, đoàn cát bụi đã tới cạnh hắn, đồng thời thanh âm của Imhotep cũng từ trong lốc cát vang lên, hắn lớn tiếng hỏi:
- Đối phó với hắn thế nào? Mẹ kiếp, nói nhanh lên, chỗ Anck-Su-Namun bọn họ có nguy hiểm!
Trịnh Xá cười lao vào lốc cát, hắn đưa bé trai ra, nói:
- Ngươi đưa nó về chỗ mọi người, nhớ kỹ, đừng để bọn họ bắn nát zombie, chỉ cần biến zombie thành xác khô là được, sau đó bảo vệ họ cho tốt.... Những chuyện còn lại cứ giao cho ta đi!
Imhotep hơi chần chừ, một lúc sau hắn mới cuốn theo đứa bé bay đi, cơn lốc xáy bay càng lúc càng xa, Trịnh Xá chỉ nghe thấy hai tiếng "cẩn thận" truyền tới, hắn khẽ mỉm cười. Bạn đang đọc truyện tại
Trịnh Xá không ngừng thở dốc, một kích này gần như tiêu sạch một nửa nội lực và năng lượng vampire, dù với tố chất thân thể của hắn cũng có chút khó chịu, bất quá hoàn hảo, tiêu diệt được con quái vật này cũng coi như đáng giá....
"Không đúng! Vẫn chưa nhận được thông báo, hắn vẫn chưa chết... Là vì mấy miếng thịt còn lại tại khách sạn sao? Vậy bảo đám Sở Hiên dùng lửa đốt hết chúng đi là được..."
Trịnh Xá tâm niệm chợt động, nhưng hắn còn chưa kịp dùng ý thức liên lạc với đám Sở Hiên, từ giữa bể máu không ngờ lại có một khối thịt lớn chuyển động, đó là thịt từ trong thi thể xung quanh cùng xác đám zombie bị thiêu cháy chui ra. Trong vũng máu lớn, chúng chậm rãi chuyển động, tổ hợp lại, đến khi Trịnh Xá tỉnh táo lại khối thịt đã tạo thành hình người, tiếp đó là hoàn thiện bộ phận, sau máy giây, gã thanh niên đã lại đứng giữa bể máu.
Gã thanh niên tóc nâu nhìn hố lớn trên nền nhà nói:
- Uy lực thật đáng sợ, nếu là ta lúc mới trở thành sinh vật cấp cao tại thôn trang đó thì chắc chắn sẽ bị một chiêu vừa rồi của ngươi giết chết, ha ha ha... Ta đang không ngừng tiến hóa, không ngừng trở thành dạng sống càng cao cấp hơn, chiếc hố này chính là một bằng chứng, ngươi không giết nổi ta, ha ha ha, cả thế giới này không ai có thể giết nổi ta....
Trịnh Xá khó hiểu hỏi:
- Tại sao, lúc ta ném trường mâu ra thì ngươi cũng đồng thời tránh thoát được sao? Không thể nào, một kích đó ngay cả ta trong trạng thái Bạo tạc cũng không thánh nổi, ngươi làm sao tránh được? Không thể nào!
Tên thanh niên cười a a, hắn tới trước mặt một người còn sống đang bị găm trên tường, trong ánh mắt hoảng sợ của người này, hắn đưa tay xuyên vào bụng người đó, tiếp theo người đó bắt đầu từ từ trở nên khô héo, rồi lại bắt đầu nhanh chóng to phồng lên, biến thành một con zombie lớn. Sau khi rời tường hạ xuống nó lại bắt đầu vắt ép máu tươi ra, cử động như vậy làm Trịnh Xá nhìn thấy phải cau mày.
Gã thanh niên tóc nâu liếm liếm máu tươi trên ngón tay, nói:
- Lúc trước chiến đấu với ngươi trên quảng trường, cơ thể ta bị thương rất nghiêm trọng, mặc dù có thể từ các loại thịt khác bổ sung thân thể nhưng vẫn cần có rất nhiều năng lượng, những người này đều vì các ngươi nên mới phải chết, ha ha ha, đều là vì các ngươi nên mới phải chết.
Trịnh Xá cười lạnh đáp:
- Nói năng như đánh rắm, đừng có đem chuyện ngươi làm đổ lên đầu bọn ta, ta có thể chắc chắn đây tất cả là tội lỗi của ngươi, nếu lúc đó ngươi bị bọn ta giết, bọn họ sẽ không phải chết, con quái vật làm người ta phải ghê tởm này!
Gã thành niên nhìn cánh tay màu, nói:
- Quái vật làm người ta ghê tởm sao? Thật sự làm người ta ghê tởm sao? Ha ha ha, sinh vật cấp thấp sẽ không hiểu nổi cảm giác của sinh vật cấp cao, mỗi khi ngươi hút máu tươi của một người vào cơ thể, cảm giác bọn chúng biến thành chất dinh dưỡng của ngươi, ngươi sẽ cảm thấy khoái cảm vô cùng, đơn giản là so với ân ái còn thư thái hơn gấp vạn lần, ha ha ha. Hơn nữa, ngươi có biết tại sao vừa rồi ta không chết không? Bởi vì ta đã là tồn tại vô địch!
Tên thanh niên bắt đầu cười lên điên cuồng, trong tiếng cười, dưới chân hắn lại có mấy đám thịt chuyển động, trồi lên, mỗi khối thịt đều không ngừng lớn lên, biến hình, đến cuối cùng trở thành bộ dạng giống y như hắn, nhìn không khác nhau một chút nào.
Trịnh Xá thấy vậy trong lòng thất kinh, nhưng vẫn cố cười lạnh nói:
- Đừng có lấy đám zombie ra lừa ta, chẳng lẽ ngươi có thể biến thành rất nhiều người sao? Cút mẹ ngươi đi, chỉ cần ta tìm được cây giáo về là sẽ giết chết ngươi trong nháy mắt!
Tên thanh niên tóc nâu lắc đầu nói:
- Dạng sống cấp thấp ngu xuẩn, ngươi thật sự nghĩ bọn chúng là giả sao, quá thiếu hiểu biết, với bản lĩnh của dạng sống cấp cao như ta, trong thân thể mỗi con zombie do ta tự tạo ra đều có tế bào của ta, chỉ cần các zombie đó còn sống thì ta sẽ vĩnh viễn không chết, ha ha ha. Mà những kẻ bị zombie cắn trúng, sao khi bọn chúng biến thành zombie cũng mang theo tế bào của ta, như vậy ngươi hiểu chưa? Tại sao ta nói ngươi không thể giết nổi ta, đó là vì trong thành phố này chỗ nào cũng có thân thể của ta tồn tại, hàng vạn zombie thậm chí càng nhiều hơn còn đang không ngừng tìm bắt con người. Hơn nữa, chuyện ngươi càng không biết là, khi ta giao chiến với ngươi mà mạnh lên, hoặc là hút máu của ngươi rồi mạnh lên, các tế bào của ta dù ở cách rất xa cũng đồng dạng tiến hóa, vì thế ngươi không cần vọng tưởng chỉ phải tiêu diệt một thân thể tiến hóa của ta, như vậy không thể ngăn cản ta tiếp tục mạnh mẽ lên, ha ha ha.... Đã hiểu chưa? Ta là dạng sống mạnh mẽ nhất, cao cấp nhất, ta là tượng trưng cho vô địch!
Trịnh Xá trong lòng thầm hô hỏng bét, hắn cũng không biết tên quái vật này có nói thật hay không, nhưng nếu thật sự như vậy, hắn và đồng đội sẽ rất nguy hiểm. Con quái vật này gần như đánh không chết, diệt không xong, trừ phi là lúc hắn còn chưa tiến hóa phát triển phải tiêu diệt được, nếu không thì đến cuối cùng cứ dứt khoát chạy trốn cho xong, chẳng trách cái tình tiết kịch bản này lại không hạn chế thời gian, hóa ra là vị nguyên nhân này.
Gã thanh niên nhìn sắc mặt Trịnh Xá, hắn tiếp tục cười lạnh nói:
- Đừng mơ đến chuyện chạy trốn, đứa nhỏ trong lòng ngươi trong cơ thể nó cũng có tế bào của ta tồn tại, chỉ là tế bào đó vẫn đang trong trạng thái ngủ đông thôi. Chỉ cần qua mười ngày, các tế bào sẽ phát động, thằng bé này cũng sẽ biến thành zombie mới... Yêu cầu của ta rất đơn giản, đưa viên kim cương khổng lồ và mảnh mặt nạ vỡ đó cho ta, ta sẽ tha cho mười mấy người các ngươi. Trên thực tế, ta cũng không cần giết chết các ngươi, trong thành phố này còn rất nhiều nhân loại để cung ứng cho ta tiến hóa, sinh trưởng, ta chỉ muốn tiếp tục tiến hóa, trở thành sinh mệnh thể càng hoàn mỹ càng cường đại, không có mâu thuẫn quá lớn với các ngươi. Thế nào? Chúng ta giao dịch chứ?
Trịnh Xá vẫn tiếp tục nói chuyện là vì trước mắt chuyện hắn cần làm nhất là trì hoãn thời gian, không cần biết là chờ bình minh hay là Imhotep chạy tới đều cần thời gian, vì thế hắn cười lạnh đáp:
- Bớt lừa người đi, lúc trước ngươi nói con đường tiến háo của ngươi đã bế tắc nên ngươi mới phải tấn công, hút máu của ta đúng không? Vậy mà bây giờ lại nói tha cho chúng ta, chỉ cần giết những người khác là được, ngươi cho rằng những lời này khiến ta tin được sao? Huống chi bây giờ ngươi đã tàn bạo như vậy, chờ đến khi ngươi biến thành dạng sống càng cao cấp hơn thì sao đây? Không phải sẽ muốn diệt tuyệt toàn bộ loài người chúng ta sao? Nằm mơ!
Gã thanh niên lắc đầu thở dài, tiếp đó vẻ mặt hung tợn nói:
- Thật là khéo quá hóa vụng! Vốn còn muốn chỉ biến ngươi thành zombie thân vệ của ta, còn những kẻ khác thì để chúng sống lâu thêm một chút cũng được, xem ra hiện tại không thể bỏ qua cho ngươi được rồi! Tương lai ta là chúa tể của cả thế giới này, ngươi là thân vệ của ta, ha ha ha, ngươi nên vì thế mà tự hào!
Nói đoạn, tên thanh niên cả người chấn động, sau lưng hắn từ từ mọc ra một đôi cánh dơi màu đen, mà những tên khác cũng làm động tác tương tự, nhất thời năm tên mang cánh dơi bay lên, chuyện này nằm ngoài dự đoán của Trịnh Xá.
Gã thanh niên tóc nâu bay lên, hắn vừa bay vừa cười điên cuồng:
- Tất cả đều nhờ có bẩn nguyên sinh mạng của ngươi đó, chẳng những giúp thân thể ta tiến hóa thêm nhiều mà còn có thể bay lên... Mặc dù ta mới có thể bay cách đây không lâu nhưng cảm giác này thật sự khiến người ta phải hưng phấn, ha ha ha, quá tuyệt vời... Đúng rồi, không nên bỏ quên đồng đội của người, zombie trong thành phố đã tới tấn công bọn chúng, nếu giết chết quá nhiều zombie bên đó cũng sẽ xuất hiện thân thể giống như ta, một khi sinh mạng thể cao cấp như ta xuất hiện là bọn chúng chết chắc rồi, ha ha ha....
Trịnh Xá đã dần dần tuyệt vọng, mắt thấy năm gã thanh niên đang bay tới, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ, lấy glider bay về phía nhóm Chiêm Lam, trong đầu cũng bắt đầu liên tục kêu gọi Chiêm Lam, chuyển đoạn tin tức này lại để bọn họ tận lực chạy trốn, không nên giết quá nhiều zombie, tránh cho tên quái vật này xuất hiện càng lúc càng nhiều....
Trong lúc Trịnh Xá chạy trốn, năm tên thành niên không ngừng truy đuổi, một đám cát vàng bỗng từ xa cuốn tới, khi đám cát bay qua người Trịnh Xá, hắn chợt nghe thấy giọng nói của Imhotep, tên đầu trọc đẹp trai này nói:
- Khó coi quá đấy, tốt xấu gì ngươi cũng là kẻ từng đánh bại ta, sao lại bị năm con dơi con này dọa phải cho chạy trốn thế?
Vừa dứt lời, cơn lốc cát đã cuốn tới năm gã thanh niên, Trịnh Xá vừa mừng vừa sợ nhưng tiếp theo hắn lại gần như tuyệt vọng, khi bão cát cuốn tới năm tên kia, hắn đã nhìn thấy cách đó không xa lại có mấy tên thanh niên tóc nâu, lưng mang cánh dơi bay lên... Xem ra con quái vật này không nói ngoa, có lẽ hắn thật sự là sinh vật vô địch...
Một sinh vật vô địch không hoàn hảo...
Cái này gọi là một vật khắc một vật, Imhotep giống như trời sinh có tác dụng khắc chế loại sinh mạng thể cao cấp đeo mặt nạ này, lực lượng khổng lồ của quái vật đối với hắn là vô dụng, mạch máu hoặc tế bào xâm nhập vào thân thể cũng chẳng sao, dù sao trong cơ thể hắn cũng chẳng có máu thịt để bị hút, còn các thứ ký sinh cũng thế, chui vào cơ thể hắn sẽ bị hút sạch nước. chính vì vậy Imhotep gần như là khắc tinh của loại sinh mạng thể cao cấp này, mặc cho năm tên thanh niên tóc nâu mọc cánh dơi tấn công, ngược lại hắn biến thành lốc cát vàng cuốn tới, tóm lấy hai tên vào tay, nhưnh chóng hút sạch nước trong cơ thể chúng, chỉ mấy chục giây sau, hai cái xác ướp khô héo từ giữa không trung rơi xuống.
Trịnh Xá cũng lấy súng tiểu liên trong Nạp giới ra, hắn chĩa vào những tên bay tới không ngừng bóp cò, nhưng sau khi mọc cánh, đám quái vật này đã trở nên cực kỳ linh hoạt, mặc dù tốc độ còn chưa đuổi kịp Goblin glider nhưng đường bay rất khéo léo, súng bắn vào người cũng không có tác dụng, mà càng khiến người ta ngạc nhiên là đạn linh loại gần như không hề có sức công phá với loại sinh vật này, hiệu quả chẳng khác gì so với đạn thông thường.
- Mẹ kiếp! Imhotep, ngươi làm một lần xong là không hút thêm được mấy tên nữa à?
Trịnh Xá gào lên, bởi vì ngoài hai kẻ bị hút khô lúc đầu ra, Imhotep sau đó không ngờ không hút thêm nổi một tên nào, cứ như thế này thì đến bao giờ mới tới được tên cuối đây?
Imhotep cũng quát trả:
- Ngươi nghĩ ta không muốn sao? Sức mạnh của bọn chúng quá kinh khủng, ta chỉ vừa hiện thân thể ra, bọn chúng chỉ vặn nhẹ một cái là chấn tan thân thể ta, đây đơn giản không phải là lực lượng con người có thể có được!
Trịnh Xá gần như bị chọc đến phát điên, hắn gầm lên:
- Bọn chúng đương nhiên không phải con người, ngươi nghĩ con người sẽ có sức mạnh khổng lồ cùng lực hồi phục kinh khủng như vậy sao? Bọn chúng tất cả đều là một đám quái vật biến thái! Mẹ nó, chẳng trách là tình tiết kịch bản độ khó cấp B tương đương với cự long, đây đơn giản là so với rồng còn khủng bố hơn.... So với rồng còn khủng bố...
Trịnh Xá trong lòng chợt động, hắn vội vàng so sánh chênh lệch giữa con quái vật này và rồng, từ mức độ nào đó mà nói, quái vật này tuyệt đối càng đáng sợ hơn rồng, chỉ cần cho hắn một đoạn thời gian để vượt qua thời kỳ yếu nhược lúc đầu, chỉ cần cung cấp đủ sinh vật cho hắn tiến hóa và ký sinh, vậy quái vật này tuyệt đối là ác ma bất tử!
"Nghĩ kỹ lại xem, trong một thành phố có hàng chục nghìn, hàng trăm nghìn, thậm chí hàng triệu người bị hắn ký sinh, như vậy cho dù một bộ phận phân thân của hắn bị ánh mặt trời chiếu vào cũng chẳng sao, bởi vì hắn căn bản sẽ không chết, không thể làm tất cả các dạng sống trong thoáng chốc đều bị ánh mặt trời chiếu vào! Vì thế chỉ cần lưu lại một mầm mống không chết là hắn có thể tiếp tục mạnh lên, hơn nữa tiếp tục ký sinh. Phải biết rằng bất kỳ tế bào của hắn cùng đồng loạt mạnh lên, nói cách khác, cá thể mạnh nhất chỉ cần đạt tới một trình độ nào đó là tất cả các tế bào của quái vật này sẽ cùng đạt tới trình độ đó, lúc ấy mạnh nhất hay không cũng chẳng khác biệt gì nữa."
"Nếu đúng là như thế, vậy tại sao quái vật này chỉ vỏn vẹn là tình tiết kịch bản độ khó cấp B? Không thể nào, không thể thư vậy được! Chẳng lẽ vì quái vật này quá khủng bố nên tình tiết kịch bản mới đề ra thời gian không hạn chế? Ngay từ đầu đã nhận định mọi người không có hy vọng hoàn thành được nhiệm vụ này sao?"
"Sở Hiên, nghe thấy tiếng của ta không?"
Trong đầu Trịnh Xá bỗng lóe lên một biện pháp, nhưng biện pháp này nếu như không thành công, hoặc nếu biện pháp này là sai lầm thì tất cả mọi người sẽ chết tại thành phố này, chết trong tay dạng sống cao cấp kinh khủng này, vì thế hắn nhất định phải có người hắn tin tưởng làm tham mưu.
Mấy giây sau, thanh âm của Sở Hiên vang lên, giờ phút này giọng nói của hắn vẫn thản nhiên như cũ:
"Ta nghe được tiếng của ngươi, có chuyện gì thì nói đi."
Trịnh Xá hít sâu một hơi, chuyển ý thức tới chỗ Sở Hiên:
"Ta nhớ lúc ngươi đề ra biện pháp hoàn thành nhiệm vụ Vua bọ cạp, đốt chát toàn bộ khu rừng, cứ như vậy ung dung thoải mái tiến vàn kim tụ tháp, là như vậy đúng không? Lúc ấy ngươi từng nói một nhiệm vụ chắc chắn sẽ có rất nhiều biện pháp hoàn thành, vậy bây giờ ta muốn ngươi, nếu như ta cứ từng bước từng bước không ngừng giết khỉ, vậy có đại biểu cho việc ta chắc chắn sẽ bị đám khỉ mang vũ khí tiến hóa giết chết không? Cũng tức là nếu như ta không làm theo biện pháp của ngươi!"
Sở Hiên trầm mặc mấy giây rồi mới đáp:
"Ta cũng không biến ngươi hỏi câu này là có ý gì, là lúc chiến đấu phát hiện địch nhân có sơ hở gì phải không? Nhưng lại chần chừ nên mới phải hỏi ta?"
"...Không sai chút nào! Quả là trí giả gần như hoàn mỹ."
Thanh âm của Sở Hiên tiếp tục:
"Sẽ không, nếu lúc đó chúng ta không phóng hỏa thiêu chát toàn bộ khu rừng mà do ngươi từng bước từng bước giết khỉ tiến vào kim tự tháp thì đấy cũng là một biện pháp của Chủ Thần để bức ngươi phải từng bước từng bước tiến hóa. Bởi vì đám khỉ càng mạnh, nếu ngươi muốn sống sót thì cũng buộc phải trở nên càng mạnh, đến khi ngươi hoàn toàn chiến thắng lũ khỉ mới thôi, đó đại khái là ý tứ của Chủ Thần lúc đó. Chính vì vậy ta vẫn còn câu kia, bất kỳ nhiệm vụ nào, Chủ Thần đều không thể chỉ bố trí một biện pháp duy nhất, chỉ là vì chúng ta không phát hiện ra biện pháp đó mà thôi, một khi phát hiện rất có thể sẽ tìm được đường tắt giống như là đốt rừng, nhưng đồng dạng, nguy hiểm tức là phần thưởng, nguy hiểm càng lớn, phần thưởng đạt được cũng càng lớn... Còn vấn đề gì không?"
Trịnh Xá thở ra một hới, nói:
"Ừm, còn chút vấn đề nhỏ, bất quá phương hướng chính ta đã có quyết định rồi... Mọi người cùng ta đánh cược chuyến này đi, là sống hay chết cứ xem phát cược này!"
Sở Hiên lạnh nhạt nói:
"Tỷ lệ thành công là bao nhiêu? Nhỏ hơn 50% ta từ chối tham gia..."
"Chia đều năm năm... Không sống, tức là chết!"
Sở Hiên ngừng lại một lúc lâu, cuối cùng mới lên tiếng:
"Vậy thì... Đánh cược tất cả tính mạng chúng ta một ván đi, tỷ lệ 50% đủ để chúng ta tham gia!"
Trịnh Xá bấy giờ mới hỏi tiếp:
"Lúc trước ta đã chuyển tin tức về quái vật này tới phải không? Ngươi cũng biết loại quái vật này gần như hoàn mỹ, năng lực tiến hóa hoàn mỹ, thân thể hoàn mỹ, năng lực sinh tồn hoàn mỹ, năng lực sinh sản hoàn mỹ... Gần như tất cả đều hoàn mỹ, nhưng tại sao trong di tích văn minh Maya cổ lại nói quái vật này là sản phẩm không trọn vẹn? Tại sao sau khi "Thánh nhân" chết đi, bọn chúng vẫn không thống trị được thế giới? Tại sao nền văn minh Maya cổ vẫn có thể phồn vinh xây dựng kim tự tháp? Chuyện này đưa tới cho ta một câu hỏi, một sinh vật hoàn hảo như vậy, khuyết điểm của nó rút cuộc là ở đâu?
Lần này thời gian Sở Hiên trầm mặc càng lâu, hơn nửa ngày sau hắn mới đáp:
"Sinh vật mạnh mẽ như vậy, nếu chỉ vỏn vẹn có ánh mặt trời la tiêu diệt được hắn hoàn toàn thì đúng là quá sức tưởng tượng.... Đúng vậy, đúng như ngươi nói, khuyết điểm của chúng rút cuộc là ở đâu? Nghĩ đi nghĩ lại, ta cuối cùng cũng chỉ có thể tính tới một khuyết điểm duy nhất... Bọn chúng quá hoàn mỹ, hoàn mỹ đến mức giống như không phải sinh vật, là loại dạng sống giống như ta, bản thân sự quá hoàn mỹ chính là một khuyết điểm..."
Trịnh Xá lúc này tránh khỏi hai gã thanh niên truy kích, sau lưng hắn còn tám tên đang đuổi theo, số lượng có thể dự đoán được là chắc chắn sẽ còn gia tăng, cho nên hắn cũng không quan tâm tới chuyện khác, chỉ thôi động glider, dùng tốc độ cao liên tục chạy trốn, vừa chạy vừa nói:
"Đúng thế, đúng là như thế, bọn chúng là thứ không hoàn hảo, nhưng biểu hiện ra lại vô địch như thế này, nên ta chỉ có thể giả thuyết, sự tiến hóa liên tục, hoàn mỹ của chúng chính là khuyết điểm..."
"Sở Hiên, chúng ta không chờ được tới bình mình, bây giờ mới hơn nửa đêm một chút, có thể đoán được, trong máy giờ kế tiếp chắc chắn sẽ có hơn một trăm tên quái vật, số lượng nhiều như vậy ta không thể chống cự, cho dù được Imhotep trợ giúp cũng tuyệt đối không thể giết chết tất cả bọn chúng, chỉ cần một tế bào chạy thoát là uổng phí hết, đây có lẽ là nguyên nhân Chủ Thần không hạn chế thời gian. Nhưng chính như lúc trước chúng ta đã nói chuyện Vua bọ cạp, chắc chắc là ngoài không hạn chế thời gian vẫn có biện pháp để hoàn toàn tiêu diệt hắn, đừng có hy vọng vào các cách như dùng ánh sáng mặt trời, không thể chiếu ánh sáng vào tất cả các tế bào của hắn, hơn nữa trong cơ thể Alex còn mang tế bào của hắn, nếu như không giết được hắn thì chúng ta chết chắc, vì thế...."
Trịnh Xá vụt xoay người lại, nhìn tám tên thành niên tóc nâu cung đám cát bụi vẫn không ngừng đuổi theo bọn chúng, hắn thì thào nói với Sở Hiên:
"Không nhớ là ai đã nói câu này, chỗ mạnh nhất của một người cũng chính là chỗ yếu nhược nhất, ta chuẩn bị khiêu chiến sự tiến hóa gần như hoàn mỹ của hắn, đây là điểm hắn mạnh nhất, tiếp theo... Tính mạng của mọi người hãy giao cho ta đi..."
Trịnh Xá chợt nghiên răng quát:
- Imhotep, tới chỗ ta, ta có cách đối phó với con quái vật này?
Dứt lời, hắn khống chế Goblin glider bay về phía đoàn bão cát.
Imhotep phản ứng cực nhanh, sau khi Trịnh Xá hô lên hơn mười giây, đoàn cát bụi đã tới cạnh hắn, đồng thời thanh âm của Imhotep cũng từ trong lốc cát vang lên, hắn lớn tiếng hỏi:
- Đối phó với hắn thế nào? Mẹ kiếp, nói nhanh lên, chỗ Anck-Su-Namun bọn họ có nguy hiểm!
Trịnh Xá cười lao vào lốc cát, hắn đưa bé trai ra, nói:
- Ngươi đưa nó về chỗ mọi người, nhớ kỹ, đừng để bọn họ bắn nát zombie, chỉ cần biến zombie thành xác khô là được, sau đó bảo vệ họ cho tốt.... Những chuyện còn lại cứ giao cho ta đi!
Imhotep hơi chần chừ, một lúc sau hắn mới cuốn theo đứa bé bay đi, cơn lốc xáy bay càng lúc càng xa, Trịnh Xá chỉ nghe thấy hai tiếng "cẩn thận" truyền tới, hắn khẽ mỉm cười. Bạn đang đọc truyện tại
/308
|