Thời gian tiếp theo Trung Châu đội tiến hành một loạt huấn huyện, trong số các kỹ năng cần tập luyện thuần thục của các thành viên, sóng chân không thiểm linh phối hợp với vỡi kỹ năng đặcthù từ thanh kiếm Excalibur của Triệu Anh Không là một trọng điểm tập trung. Dù sao thì uy lực của chiêu này quả thật là vô cùng lớn, nếu như có thể thuần thục thì thực sự không thua gì Bạo tạc và Hủy diệt của Trịnh Xá, đến lúc mấu chốt có thể một chiêu khắc địch.
Ngoài chiêu này ra, sức chiến đấu của Trình Khiếu cũng khiến Trịnh Xá vừa vui mừng vừa kinh ngạc. Không ngờ tên này ngày thường mồm miệng liến thoắng nhưng đến lúc chiến đấu thật sự lại có một thân công phu rất khá. Khi Trịnh Xá tay không đối chiến với Trình Khiếu, bộ quyền pháp của Trình Khiếu thi triển ra, từng chiêu từng thức đều nhắm vào điểm trí mạng trên người hắn. Đó còn chưa là gì, nếu chỉ là quyền pháp bình thường thì với tố chất thân thể Trịnh Xá lúc này, chỉ cần hắn mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai là chắc chắn có thể khiến Trình Khiếu không chạm tới nổi vạt áo.
Nhưng ai mà biết Trình Khiếu lại có một phần thực lực ẩn giấu. Sau khi mấy lần nắm tay đều sượt qua người, Trịnh Xá đã xác định được phương thức và tốc độ ra quyền của Trình Khiếu, đang định tấn công thì bỗng nhiên hai mắt Trình Khiếu sáng bừng, phảng phất như tiến vào trạng thái Bạo tạc, tốc độ cùng sức mạnh đều tăng vọt, trước khi Trịnh Xá định thần lại đã bị trúng mấy quyền vào người. Hơn thế nữa, hắn còn dùng một loại quyền pháp lấy hình tròn làm trọng tâm, nhìn giống như Thái Cực nhưng mỗi quyền đều dụng lực cực mạnh, một lượt công kích lập tức có hơn trăm quyền đánh bốp bốp vào người Trịnh Xá. Dưới chân hắn thì bước theo bộ pháp hình tròn không ngừng di động, dù sức quyền rất mạnh nhưng Trịnh Xá vậy mà lại không có cách nào thoát ra ngoài. Phải đến khi Trịnh Xá cũng sử dụng Bạo tạc mới có thể dựa vào man lực thoát khỏi vòng xoáy quyền, có điều khi hắn thoát ra, trên người vẫn liên tục trúng quyền.
- Thật lợi hại!
Trịnh Xá bị đánh rất nghiêm trọng, thậm chí cả nội tạng cũng hơi hơi chấn động, bất quá đó cũng đã là nhờ tố chất thân thể siêu cường của hắn, nếu là người bình thường bị Trình Khiếu công kích một tràng như vậy, sợ rằng toàn thân đã nát bét rồi. Vừa rồi Trình Khiếu sử dụng Tật phong chi quyền tấn công, không chỉ vậy, sau một lúc sức mạnh hắn còn đột nhiên tăng mạnh, nhất thời không ngờ đạt tới sức mạnh và tốc độ của Trịnh Xá trong trạng thái Bạo tạc, việc này nằm ngoài dự liệu của Trịnh Xá nên mới bất ngờ không kịp phòng ngự, bị đánh thê thảm.
Nhưng Trịnh Xá dù sao cũng là cường giả đã trải qua vô số hoàn cảnh sống chết, mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư lại càng khiến giữa hắn và những người chưa đạt tới tầng thứ tư có một khoảng cách gần như không thể vượt qua. Mặc dù bất ngờ không kịp đề phòng bị trúng trọng kích, nhưng trong chớp mắt hắn vẫn có thể dựa vào năng lực nhập vi, đem mỗi phần lực đạo khuếch tán ra khắp toàn thân, nhờ thế nên chỉ chịu chút thương nhẹ.
Nơi đây vẫn là Chủ Thần không gian, cứ việc bị nội thương, một câu khôi phục toàn thân là có thể lành lặn hoàn hảo, vì thế sau khi Trịnh Xá chữa trị xong hắn lập tức chạy tới chỗ Trình Khiếu hỏi nguyên nhân mạnh lên đột ngột đó. Giờ phút này, Trình Khiếu so với Trịnh Xá lúc mới sáng tạo Bạo tạc cũng chẳng khá hơn được bao nhiêu, hai mắt gần như trợn trắng, nằm vật dưới đất, há mồm thở hồng hộc.
- À? Sức mạnh này hả?
Trình Khiếu không hề làm bộ khoa trương ngạo nghễ như mọi người tưởng tượng, ngược lại, mặt hắn lộ vẻ đau khổ khó mà diễn tả được, hơn nửa ngày sau mới gào lên bi phẫn:
- Con mẹ nó, các ngươi nghĩ sức mạnh này là chuyện tốt sao? Lúc trước khi ta còn rất nhỏ, trong cơ thể đã bị cấy vào một con bọ trông như con giun màu vàng. Hơn nữa bọn họ còn bảo ta rằng đây là ký sinh trùng, sau khi yên ổn trong cơ thể ta sẽ không ngừng phát triển, không ngừng sinh sản, chỉ cần đám bọ này càng mạnh thì sức mạnh của ta cũng càng mạnh, gọi là cái gì bổn mệnh chung. Ta khinh, muốn lừa ta à, đó rõ ràng chỉ là một con giun màu vàng hiếm thấy thôi!
- Vừa rồi chính là sức mạnh từ loại bọ này, nó vẫn ở trong đan điền ta, mỗi lần sử dụng đều đau như xé ruột xé gan. Các ngươi có tưởng tượng được không? Một người anh tuấn tiêu sái, trong cơ thể lại có một thứ màu vàng to to, dài dài, không ngừng động đậy! Ta là đàn ông cơ mà...
Bốp!
Một cái ghế bay thẳng vào mặt Trình Khiếu, lúc này hắn đang nằm dưới đất, hữu khí vô lực nên cái ghế trực tiếp đập hắn đổ máu mũi ròng ròng, bất quá hắn chỉ khẽ quyệt máu rồi tiếp tục bi phẫn nói:
- Ta mỗi lần đều như muốn chết, là đàn ông vậy mà lại bị một thứ như vậy ngọ ngoạy trong người, ta thật sự...
Bốp!
Lại một cái ghế bay tới, người ra tay lần này không phải Triệu Anh Không mà là Chiêm Lam...
Tóm lại sức mạnh của trình Khiếu đã được thừa nhận, nguồn sức mạnh trong cơ thể hắn là một loại ký sinh trùng tên gọi là bổn mệnh chung. Mặc dù loại bọ này nghe nói qua có vẻ vô cùng kỳ diệu nhưng Trình Khiếu giải thích đó chẳng qua chỉ là một loại bọ biến dị gen dùng một số thủ pháp bí mật trong gia tộc bồi dưỡng ra mà thôi. Thứ bọ này phần lớn là có kịch độc hoặc tác dụng khác đối với cơ thể người, một số ít không có tác dụng phụ sẽ khiến cơ thể người trở nên càng mạnh mẽ, thứ bọ như vậy được gọi là bổn mệnh chung.
- Ngoài bổn mệnh chung, ta còn có một phương pháp đặc thù để nâng cao sức chiến đấu.
Trình Khiếu đợi sau khi thống khổ từ bổn mệnh chung qua đi, hắn mới đắc ý nói:
- Dùng kim châm tự cắm vào một số huyệt đạo trên người, có thể khiến sức mạnh, tốc độ, sức phản ứng, khả năng chịu đòn đều tăng gấp bội. Có điều việc này cũng gây tổn hại nặng tới sức khỏe, cần phải dùng một ố phương pháp bế khí hô hấp mà ta học được mới có thể hòa hoãn thương tổn của thủ pháp này với cơ thể, tuy vậy cũng không thể kéo dài được...
Trịnh Xá lần này thật sự hết chỗ nói, từ trước tới nay vẫn coi Trình Khiếu là bác sỹ trong đội, ai mà biết tên bác sỹ này lại cường hãn đến mức ấy. Mà tính ra Trình Khiếu từ khi tiến vào thế giới phim kinh dị đến này gần như không hề cường hóa hoặc hoán đổi thuộc tính nào đang chú ý, thực lực của hắn đều là tự thân mang theo. Nếu hình dung là thầy thuốc sát nhân, Trịnh Xá thật ra lại nhớ tới một kẻ thù từng gặp qua lúc Trung Châu đội còn rất yếu ớt, bác sỹ lang sói của Ấn Châu đội, đều là nhân vật thầy thuốc có sức chiến đấu mạnh mẽ.
Đã xác định sức chiến đấu của Trình Khiếu, Trịnh Xá tiếp theo thật sự nghiêm túc yêu cầu phải huấn luyện hắn. Tên sắc lang này lập tức kêu khổ không thôi, vốn kế hoạch dự tính để tiếp cận Anh Không muội muội đã không thể thực hiện được nữa. Bị Trịnh Xá cưỡng ép bắt buộ, Trình Khiếu không thể không xốc lại tinh thần bắt đầu huấn luyện mỗi ngày.... Mặc dù nhìn hắn có vẻ cực kỳ ủ rũ chán nản.
-...Thật sự không sợ mất luôn thứ ở dưới sao? Ta nhớ ngươi hình như ngươi đã nói vậy phải không? Lần trước trở về Chủ Thần không gian, ở dưới cũng phải chưa trị... Ngươi không sợ trở thành tên thái giám cuối cùng trên trái đất sao (tối hậu nhất cá thái giám)?
Trịnh Xá hạ giọng hỏi Trình Khiếu.
Trình Khiếu lại đại nghĩa bừng bừng đáp:
- Ngươi nói cái gì? Ta chẳng lẽ lại là loại người lo lắng tiểu tiết như vậy sao? Ngươi cho rằng loại thiếu nữ dung mạo thiên về trung tính, nhưng lại mỹ lệ không gì sánh được, cộng thêm hình tượng đồng nhan cự nhũ như thế thật sự có trong thế giới hiện thực ư? Đó chỉ có thể xuất hiện trong manga hay tiểu thuyết thôi. Đương nhiên, trong hentai cũng có thể... E hèm, tóm lại, quan điểm của ta là hiện tại không ngừng nỗ lực, để sau này không phải hối hận là được rồi!
- Ta biết ngươi nghĩ gì nên mới kéo ngươi đi, tránh cho sau này cô ấy phải thiến ngươi mới xong.
Trịnh Xá đối với người như vậy cũng chỉ chẳng biết làm thế nào, bất quá đối với câu nói của Trình Khiếu hắn thật sự cũng có chút minh ngộ, hiện tại không ngừng nỗ lực, để sau này không phải hối hận là được rồi... Hiện tại nỗ lực ư?
- Như vậy... Ngày mai chúng ta sẽ tiến vào A Nightmare on Elm street, vì thế từ chiều nay mọi người nghỉ ngơi cho tốt, ngủ say một giấc, đến sáng ngày mai... Chúng ta sẽ bước lên một con đường mới!
Trịnh Xá nói với tất cả mọi thành viên đoàn đội, trừ Sở Hiên và Tiêu Hoành Luật, hai người này không nói câu nào đã đi vào phòng Sở Hiên, cũng không biết là bọn họ rút cuộc là muốn làm cái gì, bất quá họ muốn làm gì cũng được, sớm ngày mai thế nào cũng gặp.
Đến đây thật sự cũng không còn gì đáng nói, đơn giản là biểu hiện của mỗi người cùng cách nghỉ ngơi, nếu miêu tả kỹ càng lại có người bảo tác giả câu chữ nên chỗ này tạm thời bỏ qua. Chỉ có Trịnh Xá sau khi xong xuôi liền xem đi xem lại A Nightmare on Elm street 3 mấy lần. Không hiểu vì sao, trong lòng hắn luôn có một dự cảm bất hảo, luôn cảm thấy thế giới phim kinh dị này không đơn giản như nó biểu hiện, có lẽ thế giới phim kinh dị lần này... Sẽ là một thế giới cực kỳ khó khăn....
Một đêm yên ổn, đến ngày thứ hai, Sở Hiên cùng Tiêu Hoành Luật xuất hiện trước mặt mọi người, Trịnh Xá từ chỗ Tiêu Hoành Luật biết được, Sở Hiên thật sự đã cải tạo xong Ma động pháo, hơn nữa để dự phòng nội lực Trịnh Xá khô kiệt, hắn còn chế tạo một trình thức bắn sử dụng năng lượng thạch, mặc dù uy lực yếu hơn một chút, nhưng mà...
-...Uy lực đó hẳn là không thua gì vũ khí hạt nhân bình thường...
Đây là Tiêu Hoành Luật hưng phấn nói, có điều Trịnh Xá lại cảm thấy trong lòng phát lạnh, không hiểu tại sao, hắn vẫn cảm thấy Sở Hiên hình như đã nói là làm... Chẳng lẽ hắn thật sự muốn xóa bỏ cả thị trấn đó khỏi bề mặt trái đất?
"Trong vòng ba mươi giây tiến vào cột sáng, xác định mục tiêu di chuyển, A Nightmare on Elm street 3 bắt đầu truyền tống..."
Lại cảm giác như mộng như tỉnh, cũng không biết đã trải qua bao lâu, đến khi mọi người mở mắt ra thì họ đã đứng tại một con đường cực kỳ bình thường, đây là một ngã tư rất hay gặp tại các thị trấn nhỏ trong phim điện ảnh Mỹ, hai bên còn có một số người đi lại.
Lúc này có vẻ đang là sáng sớm, trong không khí đầy sương mù trong mát, thời tiết đang độ giữa thu, nhiệt độ không nóng cũng không lạnh, nếu đây không phải là thế giới phim kinh dị thì hoàn cảnh như vậy thật sự rất thích hợp để nghỉ ngơi thư giãn.
- Đâu là thị trấn trong A nightmare on Elm street à? Nhìn có vẻ rất yên bình.
Ngoài chiêu này ra, sức chiến đấu của Trình Khiếu cũng khiến Trịnh Xá vừa vui mừng vừa kinh ngạc. Không ngờ tên này ngày thường mồm miệng liến thoắng nhưng đến lúc chiến đấu thật sự lại có một thân công phu rất khá. Khi Trịnh Xá tay không đối chiến với Trình Khiếu, bộ quyền pháp của Trình Khiếu thi triển ra, từng chiêu từng thức đều nhắm vào điểm trí mạng trên người hắn. Đó còn chưa là gì, nếu chỉ là quyền pháp bình thường thì với tố chất thân thể Trịnh Xá lúc này, chỉ cần hắn mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai là chắc chắn có thể khiến Trình Khiếu không chạm tới nổi vạt áo.
Nhưng ai mà biết Trình Khiếu lại có một phần thực lực ẩn giấu. Sau khi mấy lần nắm tay đều sượt qua người, Trịnh Xá đã xác định được phương thức và tốc độ ra quyền của Trình Khiếu, đang định tấn công thì bỗng nhiên hai mắt Trình Khiếu sáng bừng, phảng phất như tiến vào trạng thái Bạo tạc, tốc độ cùng sức mạnh đều tăng vọt, trước khi Trịnh Xá định thần lại đã bị trúng mấy quyền vào người. Hơn thế nữa, hắn còn dùng một loại quyền pháp lấy hình tròn làm trọng tâm, nhìn giống như Thái Cực nhưng mỗi quyền đều dụng lực cực mạnh, một lượt công kích lập tức có hơn trăm quyền đánh bốp bốp vào người Trịnh Xá. Dưới chân hắn thì bước theo bộ pháp hình tròn không ngừng di động, dù sức quyền rất mạnh nhưng Trịnh Xá vậy mà lại không có cách nào thoát ra ngoài. Phải đến khi Trịnh Xá cũng sử dụng Bạo tạc mới có thể dựa vào man lực thoát khỏi vòng xoáy quyền, có điều khi hắn thoát ra, trên người vẫn liên tục trúng quyền.
- Thật lợi hại!
Trịnh Xá bị đánh rất nghiêm trọng, thậm chí cả nội tạng cũng hơi hơi chấn động, bất quá đó cũng đã là nhờ tố chất thân thể siêu cường của hắn, nếu là người bình thường bị Trình Khiếu công kích một tràng như vậy, sợ rằng toàn thân đã nát bét rồi. Vừa rồi Trình Khiếu sử dụng Tật phong chi quyền tấn công, không chỉ vậy, sau một lúc sức mạnh hắn còn đột nhiên tăng mạnh, nhất thời không ngờ đạt tới sức mạnh và tốc độ của Trịnh Xá trong trạng thái Bạo tạc, việc này nằm ngoài dự liệu của Trịnh Xá nên mới bất ngờ không kịp phòng ngự, bị đánh thê thảm.
Nhưng Trịnh Xá dù sao cũng là cường giả đã trải qua vô số hoàn cảnh sống chết, mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư lại càng khiến giữa hắn và những người chưa đạt tới tầng thứ tư có một khoảng cách gần như không thể vượt qua. Mặc dù bất ngờ không kịp đề phòng bị trúng trọng kích, nhưng trong chớp mắt hắn vẫn có thể dựa vào năng lực nhập vi, đem mỗi phần lực đạo khuếch tán ra khắp toàn thân, nhờ thế nên chỉ chịu chút thương nhẹ.
Nơi đây vẫn là Chủ Thần không gian, cứ việc bị nội thương, một câu khôi phục toàn thân là có thể lành lặn hoàn hảo, vì thế sau khi Trịnh Xá chữa trị xong hắn lập tức chạy tới chỗ Trình Khiếu hỏi nguyên nhân mạnh lên đột ngột đó. Giờ phút này, Trình Khiếu so với Trịnh Xá lúc mới sáng tạo Bạo tạc cũng chẳng khá hơn được bao nhiêu, hai mắt gần như trợn trắng, nằm vật dưới đất, há mồm thở hồng hộc.
- À? Sức mạnh này hả?
Trình Khiếu không hề làm bộ khoa trương ngạo nghễ như mọi người tưởng tượng, ngược lại, mặt hắn lộ vẻ đau khổ khó mà diễn tả được, hơn nửa ngày sau mới gào lên bi phẫn:
- Con mẹ nó, các ngươi nghĩ sức mạnh này là chuyện tốt sao? Lúc trước khi ta còn rất nhỏ, trong cơ thể đã bị cấy vào một con bọ trông như con giun màu vàng. Hơn nữa bọn họ còn bảo ta rằng đây là ký sinh trùng, sau khi yên ổn trong cơ thể ta sẽ không ngừng phát triển, không ngừng sinh sản, chỉ cần đám bọ này càng mạnh thì sức mạnh của ta cũng càng mạnh, gọi là cái gì bổn mệnh chung. Ta khinh, muốn lừa ta à, đó rõ ràng chỉ là một con giun màu vàng hiếm thấy thôi!
- Vừa rồi chính là sức mạnh từ loại bọ này, nó vẫn ở trong đan điền ta, mỗi lần sử dụng đều đau như xé ruột xé gan. Các ngươi có tưởng tượng được không? Một người anh tuấn tiêu sái, trong cơ thể lại có một thứ màu vàng to to, dài dài, không ngừng động đậy! Ta là đàn ông cơ mà...
Bốp!
Một cái ghế bay thẳng vào mặt Trình Khiếu, lúc này hắn đang nằm dưới đất, hữu khí vô lực nên cái ghế trực tiếp đập hắn đổ máu mũi ròng ròng, bất quá hắn chỉ khẽ quyệt máu rồi tiếp tục bi phẫn nói:
- Ta mỗi lần đều như muốn chết, là đàn ông vậy mà lại bị một thứ như vậy ngọ ngoạy trong người, ta thật sự...
Bốp!
Lại một cái ghế bay tới, người ra tay lần này không phải Triệu Anh Không mà là Chiêm Lam...
Tóm lại sức mạnh của trình Khiếu đã được thừa nhận, nguồn sức mạnh trong cơ thể hắn là một loại ký sinh trùng tên gọi là bổn mệnh chung. Mặc dù loại bọ này nghe nói qua có vẻ vô cùng kỳ diệu nhưng Trình Khiếu giải thích đó chẳng qua chỉ là một loại bọ biến dị gen dùng một số thủ pháp bí mật trong gia tộc bồi dưỡng ra mà thôi. Thứ bọ này phần lớn là có kịch độc hoặc tác dụng khác đối với cơ thể người, một số ít không có tác dụng phụ sẽ khiến cơ thể người trở nên càng mạnh mẽ, thứ bọ như vậy được gọi là bổn mệnh chung.
- Ngoài bổn mệnh chung, ta còn có một phương pháp đặc thù để nâng cao sức chiến đấu.
Trình Khiếu đợi sau khi thống khổ từ bổn mệnh chung qua đi, hắn mới đắc ý nói:
- Dùng kim châm tự cắm vào một số huyệt đạo trên người, có thể khiến sức mạnh, tốc độ, sức phản ứng, khả năng chịu đòn đều tăng gấp bội. Có điều việc này cũng gây tổn hại nặng tới sức khỏe, cần phải dùng một ố phương pháp bế khí hô hấp mà ta học được mới có thể hòa hoãn thương tổn của thủ pháp này với cơ thể, tuy vậy cũng không thể kéo dài được...
Trịnh Xá lần này thật sự hết chỗ nói, từ trước tới nay vẫn coi Trình Khiếu là bác sỹ trong đội, ai mà biết tên bác sỹ này lại cường hãn đến mức ấy. Mà tính ra Trình Khiếu từ khi tiến vào thế giới phim kinh dị đến này gần như không hề cường hóa hoặc hoán đổi thuộc tính nào đang chú ý, thực lực của hắn đều là tự thân mang theo. Nếu hình dung là thầy thuốc sát nhân, Trịnh Xá thật ra lại nhớ tới một kẻ thù từng gặp qua lúc Trung Châu đội còn rất yếu ớt, bác sỹ lang sói của Ấn Châu đội, đều là nhân vật thầy thuốc có sức chiến đấu mạnh mẽ.
Đã xác định sức chiến đấu của Trình Khiếu, Trịnh Xá tiếp theo thật sự nghiêm túc yêu cầu phải huấn luyện hắn. Tên sắc lang này lập tức kêu khổ không thôi, vốn kế hoạch dự tính để tiếp cận Anh Không muội muội đã không thể thực hiện được nữa. Bị Trịnh Xá cưỡng ép bắt buộ, Trình Khiếu không thể không xốc lại tinh thần bắt đầu huấn luyện mỗi ngày.... Mặc dù nhìn hắn có vẻ cực kỳ ủ rũ chán nản.
-...Thật sự không sợ mất luôn thứ ở dưới sao? Ta nhớ ngươi hình như ngươi đã nói vậy phải không? Lần trước trở về Chủ Thần không gian, ở dưới cũng phải chưa trị... Ngươi không sợ trở thành tên thái giám cuối cùng trên trái đất sao (tối hậu nhất cá thái giám)?
Trịnh Xá hạ giọng hỏi Trình Khiếu.
Trình Khiếu lại đại nghĩa bừng bừng đáp:
- Ngươi nói cái gì? Ta chẳng lẽ lại là loại người lo lắng tiểu tiết như vậy sao? Ngươi cho rằng loại thiếu nữ dung mạo thiên về trung tính, nhưng lại mỹ lệ không gì sánh được, cộng thêm hình tượng đồng nhan cự nhũ như thế thật sự có trong thế giới hiện thực ư? Đó chỉ có thể xuất hiện trong manga hay tiểu thuyết thôi. Đương nhiên, trong hentai cũng có thể... E hèm, tóm lại, quan điểm của ta là hiện tại không ngừng nỗ lực, để sau này không phải hối hận là được rồi!
- Ta biết ngươi nghĩ gì nên mới kéo ngươi đi, tránh cho sau này cô ấy phải thiến ngươi mới xong.
Trịnh Xá đối với người như vậy cũng chỉ chẳng biết làm thế nào, bất quá đối với câu nói của Trình Khiếu hắn thật sự cũng có chút minh ngộ, hiện tại không ngừng nỗ lực, để sau này không phải hối hận là được rồi... Hiện tại nỗ lực ư?
- Như vậy... Ngày mai chúng ta sẽ tiến vào A Nightmare on Elm street, vì thế từ chiều nay mọi người nghỉ ngơi cho tốt, ngủ say một giấc, đến sáng ngày mai... Chúng ta sẽ bước lên một con đường mới!
Trịnh Xá nói với tất cả mọi thành viên đoàn đội, trừ Sở Hiên và Tiêu Hoành Luật, hai người này không nói câu nào đã đi vào phòng Sở Hiên, cũng không biết là bọn họ rút cuộc là muốn làm cái gì, bất quá họ muốn làm gì cũng được, sớm ngày mai thế nào cũng gặp.
Đến đây thật sự cũng không còn gì đáng nói, đơn giản là biểu hiện của mỗi người cùng cách nghỉ ngơi, nếu miêu tả kỹ càng lại có người bảo tác giả câu chữ nên chỗ này tạm thời bỏ qua. Chỉ có Trịnh Xá sau khi xong xuôi liền xem đi xem lại A Nightmare on Elm street 3 mấy lần. Không hiểu vì sao, trong lòng hắn luôn có một dự cảm bất hảo, luôn cảm thấy thế giới phim kinh dị này không đơn giản như nó biểu hiện, có lẽ thế giới phim kinh dị lần này... Sẽ là một thế giới cực kỳ khó khăn....
Một đêm yên ổn, đến ngày thứ hai, Sở Hiên cùng Tiêu Hoành Luật xuất hiện trước mặt mọi người, Trịnh Xá từ chỗ Tiêu Hoành Luật biết được, Sở Hiên thật sự đã cải tạo xong Ma động pháo, hơn nữa để dự phòng nội lực Trịnh Xá khô kiệt, hắn còn chế tạo một trình thức bắn sử dụng năng lượng thạch, mặc dù uy lực yếu hơn một chút, nhưng mà...
-...Uy lực đó hẳn là không thua gì vũ khí hạt nhân bình thường...
Đây là Tiêu Hoành Luật hưng phấn nói, có điều Trịnh Xá lại cảm thấy trong lòng phát lạnh, không hiểu tại sao, hắn vẫn cảm thấy Sở Hiên hình như đã nói là làm... Chẳng lẽ hắn thật sự muốn xóa bỏ cả thị trấn đó khỏi bề mặt trái đất?
"Trong vòng ba mươi giây tiến vào cột sáng, xác định mục tiêu di chuyển, A Nightmare on Elm street 3 bắt đầu truyền tống..."
Lại cảm giác như mộng như tỉnh, cũng không biết đã trải qua bao lâu, đến khi mọi người mở mắt ra thì họ đã đứng tại một con đường cực kỳ bình thường, đây là một ngã tư rất hay gặp tại các thị trấn nhỏ trong phim điện ảnh Mỹ, hai bên còn có một số người đi lại.
Lúc này có vẻ đang là sáng sớm, trong không khí đầy sương mù trong mát, thời tiết đang độ giữa thu, nhiệt độ không nóng cũng không lạnh, nếu đây không phải là thế giới phim kinh dị thì hoàn cảnh như vậy thật sự rất thích hợp để nghỉ ngơi thư giãn.
- Đâu là thị trấn trong A nightmare on Elm street à? Nhìn có vẻ rất yên bình.
/308
|