- Sở Hiên... Ta sắp nhịn hết nổi rồi!
Một giọng nói chợt vang lên, mọi người không cần quay lại nhìn cũng biết đó là âm thanh âm trầm cùng cực của La Cam Đạo. Từ sau khi tiến vào thành phố Raccoon, biểu hiện của tên này càng lúc càng trở nên âm u, lạnh lẽo, mà ngoài hắn ra, thái độ của vài người khác cũng có chút khác thường... ví dụ như Triệu Chuế Không, ví dụ như Minh Yên Vi...
Sở Hiên cũng không quay đầu lại, đáp:
- Yêu cầu của ngươi ta không thể thực hiện được. Chúng ta còn cách Trung Châu đội khoảng ba ngày đường, cần phải chặn đường và tấn công bọn chúng trước khi tới Hive. Về thời gian thì chắc là có thể làm được, nhưng trước lúc ấy chúng ta còn có một việc quan trọng khác cần hoàn thành... Ta không muốn ngươi quấy rầy kế hoạch của ta.
- Quấy rầy thì làm sao?
Đang ngồi, La Cam Đạo liền từ từ đứng dậy, cười lạnh nhìn Sở Hiên, thái độ trên mặt rõ ràng là đang khiêu khích.
-....Ngươi sẽ chết, ta nhất định sẽ giết ngươi.
Sở Hiên bỏ quả táo đang cầm xuống, hắn nhìn La Cam Đạo, bình thản nói.
La Cam Đạo lại giống như bị kích thích gì đó rất lớn, hét lên:
- Ngươi **** đến giết ta đi, đã bị ngươi giết qua một lần rồi, chẳng lẽ ta còn sợ chết nữa? Ta chửi cả họ nhà ngươi, nếu ông đây sợ chết thì đã không đứng ở đây rồi. Vô số lần liều mạng nguy hiểm, liều mạng cửu tử nhất sinh là để mạnh mẽ lên, là để báo thù... Ngươi không ngăn được ta đâu!
Nói đến đoạn cuối, La Cam Đạo ngược lại trở nên bình tĩnh hơn một chút. Thân thể hắn chậm rãi bay bổng lên nhưng hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Sở Hiên, có thể thấy hắn quả thực vô cùng kiêng kỵ Sở Hiên.
Bất quá, ngoài dự đoán của hắn, cũng ngoài dự đoán của phần lớn thành viên, Sở hiên không hề có hành động nào, cứ mặc cho hắn bay đi. Một lúc lâu sau, tên này mới cầm quả táo lên, cắn một miếng, phảng phất như vừa rồi chẳng hề có chuyện gì xảy ra.
- Sở, Sở Hiên, ngươi cứ mặc hắn bỏ đi như vậy à? Không có vấn đề gì chứ?
Trương Tiểu Thuyết đã hoàn toàn sững sờ, nàng ngây ngốc hỏi.
- Không còn vấn đề gì nữa...
Sở Hiên nhắm mắt lại, nói:
- Ta biết các ngươi đều rất nghi hoặc, ngay từ khi bắt đầu thế giới phim kinh dị này đã rất nghi hoặc. Tại sao ta từ trước khi trận chiến cuối cùng bắt đầu đã liên tục giám sát Trung Châu đội và tiểu đội Thiên Thần? Theo lý mà nói, về thực lực chúng ta gần như chiếm ưu thế tuyệt đối. Trịnh Xá của chúng ta có sức chiến đấu cực mạnh, đặc biệt là sau khi hắn đột phá tới tầng thứ tư đỉnh cao, chiêu thức mới sáng tạo ra đó có uy lực vô song, có thể nói, một mình hắn đã mạnh hơn tất cả chúng ta cộng lại rồi. Tuy hắn luôn nói kẻ thù định mệnh của hắn là Trịnh Xá bản chính nhưng nếu muốn giải quyết Trịnh Xá bản chính ta tin hắn cũng không cần quá nhiều thời gian... Tại sao ta lại thận trọng như vậy? Bởi vì chúng ta rất đen đủi...
- Đây không phải cách nói than vãn may mắn như bình thường mà đúng là đen đủi theo nghĩa đen, cũng có nghĩa chúng ta bị bài xích bởi thời không đảo ngược. Chúng ta không thuộc về những thế giới phim kinh dị đó, mà là kẻ từ bên ngoài sử dụng Phong Thần bảng trong các thế giới ấy, tác dụng phụ lớn nhất bị ảnh hưởng chính là thời không đảo ngược.... Ta lấy ví dụ thế này nhé, Lý thuyết "trượt vỏ chuối"[68], một giả thuyết khá thú vị trong lý thuyết không-thời gian. Giả sử chúng ta có thể đi ngược thời gian, quay về quá khứ làm thay đổi tiến trình của thế giới, ví dụ như ám sát một danh nhân hoặc là giết chết chính mình. Tuy bản thân dòng thời gian có năng lực tự hồi phục về lâu dài nhưng trong một đoạn thời ngắn nó sẽ bộc lộ sức ảnh hưởng đối với sinh vật xâm nhập dưới dạng thời không đảo ngược. Kẻ đó sẽ vì rất nhiều chuyện ngoài ý muốn mà không thể đạt thành được mục đích, ví dụ như trượt ngã vì một vỏ chuối... Còn nhớ thế giới phim Final Destination mà chúng ta từng trải qua không? Thế giới đó chính là ví dụ mà Chủ Thần chỉ ra cho chúng ta về nguy hiểm của vũ khí xác suất nhân quả. Nếu như đạt tới cực điểm sẽ sinh ra tình huống giống như trong đó, thế giới tự bài xích những sinh vật bên trong...
Sở Hiên thở dài nói:
- Thật đáng tiếc, Phong Thần bảng chính là một món vũ khí mạnh mẽ đủ sức dẫn phát thời không đảo ngược như vậy, cũng có thể trực tiếp nhận định nó có thể nghịch thiên. Điểm này không có chút phóng đại nào cả, thu thập tin tức chẳng qua chỉ là một tác dụng cực nhỏ của nó mà thôi. Ví dụ khi ta chiến đấu, Trương Tiểu Tuyết thậm chí có thể biến điểm nhân quả thành vòng bảo vệ che chắn cho ta, chỉ cần điểm nhân quả vẫn còn, ta sẽ là vô địch. Thậm chí nếu như đủ điểm nhân quả, còn có thể hoán đổi một Chủ Thần độc lập, hơn nữa còn hoàn toàn nằm dưới sự khống chế của ta, những vấn đề đó không có gì là khó khăn cả...
- Chính vì sử dụng quá nhiều điểm nhân quả, trong thế giới phim kinh dị này chúng ta sẽ càng lúc càng xui xẻo, trận mưa hiện tại bất quá chỉ là một trong số đó mà thôi. Trận mưa này không những khiến uy lực virus của Trung Châu đội tăng mạnh mà còn khiến chúng ta không thể dựa vào tinh thần lực khống chế giả nhanh chóng tìm tới vị trí của chúng, gần như làm triệt tiêu tính toán của ta lúc trước, tiêu diệt tiểu đội kia của Trung Châu đội trong thời gian ngắn... Mặc dù lúc trước ta cũng đã tính toán đến những số liệu thay đổi này nhưng khi thực tế tiến hành, bản thể của ta lại vừa khéo lợi dụng một điểm đó, bày ra thế cục hung hiểm như hiện tại, Trung Châu đội đã cược thắng.
Sở Hiên nhìn cơn mưa liên miên không dứt ở đằng xa, nói:
- Còn có tiểu đội Thiên Thần, Adam nắm giữ một thứ cực kỳ nguy hiểm, tuy hàm lượng khoa học kỹ thuật thấp hơn Phong Thần bảng nhiều nhưng là thứ mà Thánh nhân cùng người tu chân phân hệ da trắng hợp lực sáng tạo ra, cũng phù hợp với một số ý niệm của bọn hắn. Nếu để Adam thật sự hoàn thành kế hoạch đó thì đến cả chúng ta có được Phong Thần bảng cũng gần như khó tránh được kiếp nạn, chính vì thế lúc trước ta mới bày ra bố cục như vậy.
- Cả thế cục bắt đầu từ trước lúc Trung Châu đội trải qua The Perfect Storm... Khi ấy từ Phong Thần bảng, ta biết được Trung Châu đội có được vũ khí sát thương trên quy mô lớn, hơn nữa còn khác với những vũ khí tự tạo dựa theo thiết kế trong những thế giới phim kinh dị, vũ khí của hắn là tự nghiên cứu ra cho nên sẽ không bị Chủ Thần cấm đoán. Mặc dù không rõ là vũ khí gì nhưng ta cũng có thể lợi dụng điểm này để áp chế Trung Châu đội, để cho bản chính biết ta có một loại năng lực toàn tri toàn năng, hắn ở vào thế yếu tuyệt đối, suy nghĩ chắc chắn sẽ giống như ta, chính là hoàn toàn đảo loạn thế cục trong trận chiến cuối cùng. Nếu đã ở vào thế yếu tuyệt đối, vậy thì có "thế" hay không có "thế" đối với Trung Châu đội mà nói đã chẳng còn ý nghĩa gì nữa, so với bị chúng ta cường thế áp bức, không bằng liều chết đổ một ván, hoàn toàn san bằng tất cả thể, đây đại khái là suy nghĩ của bản chính. Tuy lúc trước không nghĩ đến chuyện hắn sẽ sáng tạo ra loại virus đáng sợ như thế nhưng tính đến trước điểm này, tình huống cơ bản đều như ta dự liệu, bố cục cũng thuận lợi tiến hành...
- Chuyện ngoài ý muốn thật sự có hai điểm, một là La ứng Long phản bội. Trong Thiên Thần đội hắn khác với Tống Thiên, Tống Thiên chỉ nghĩ đến võ đạo, nếu Adam hoàn thiện kế hoạch đó, Tống Thiên cho dù biến mất cũng có thể đạt được võ đạo mà hắn mơ tưởng. La Ứng Long thì lại chỉ muốn sống sót, hơn nữa còn phải nhiệt huyết tràn đầy mà sống. Sự phản bội của hắn làm kế hoạch của Adam bị ảnh hưởng nghiêm trọng, nếu để Trung Châu đội biết được kế hoạch đó, Adam rất có thể sẽ thất bại, đồng thời, bố cục của ta cũng sẽ bị phá...
- Bố cục của ta rất đơn giản, để Trung Châu đội sử dụng vũ khí sát thương trên quy mô lớn làm suy yếu số lượng thành viên Liên minh Thiên sứ, để kế hoạch của Adam có thể tiến hành nhưng uy lực giảm mạnh. Sau khi kế hoạch hoàn thành, Adam đầu tiên nhất định sẽ tấn công Trung Châu đội, bởi vì sự phẫn nộ của những kẻ đã chết sẽ khiến hắn không thể lý trí được nữa, mà Trung Châu đội cũng sẽ vì bị tấn công mà tiêu hao mất một phần sức chiến đấu. Đến lúc đó chúng ta lại tham gia cuộc đấu, Trung Châu đội sẽ không thể nghịch chuyển thất bại nữa... Nhưng lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, đó chính là sự xui xẻo của chúng ta. Thứ nhất là La Ứng Long phản bội, đã xảy ra rồi, thứ hai là trận mưa lớn trước mắt... Uy lực virus của Trung Châu đội tăng mạnh, tốc độ lan tràn nhanh hơn rất nhiều, Liên minh Thiên sứ không biết sẽ còn được bao nhiêu người sống sót.... Adam không thể tránh khỏi thất bại. Mà cơn mưa lớn này cũng đồng thời trì hoãn tốc độ di chuyển của chúng ta, nếu như không thể dùng vũ lực áp chế Trung Châu đội... Ta lo rằng sẽ còn chuyện khác nữa xảy ra.
Sở Hên quay sang phía Trương Tiểu Tuyết, ánh mắt hắn chỉ có nàng là hiểu được, hắn đang có ý muốn hỏi, Trương Tiểu Tuyết lập tức lắc đầu. Trung Châu đội liên tục bị giám sát, tuy thông tin trên Phong Thần bảng hiện lên đều dưới dạng những câu văn mịt mờ khó hiểu nhưng thuộc tính cường hóa của Trương Tiểu Tuyết lại vừa khéo là tiên tri nên Phong Thần bảng mới luôn do nàng sử dụng. Theo tin tức từ Phong Thần bảng, Sở Hiên của Trung Châu đội đúng là có giấu một tờ giấy bên trong đống đạn virus, nhưng chữ viết và con số ghi trên đó lại chẳng hề theo một trình tự nào cả. Phong Thần bảng dù sao cũng chỉ là vật chết, nó có thể phá giải mật mã, có thể phiên dịch từ ngữ nhưng không thể từ những chữ viết và chữ số không hề có ý nghĩa gì mà tưởng tượng ra ý nghĩa thật sự. Tình huống này Trương Tiểu Tuyết cũng đã báo với Sở Hiên, từ lúc đó hắn liền thường xuyên lâm vào trầm tư.
- ….Chính vì tất cả nhứng chuyện ngoài ý muốn này xảy ra nên hỗn loạn đã là điều chắc chắn, vậy thì cứ để La Cam Đạo đi trước thăm dò sức chiến đấu của Trung Châu đội. Chuyện này cũng không phải là không thể tiếp nhận được, nhưng vấn đề ta lo lắng nhất lúc này là… Nếu như xui xẻo tiếp tục gia tăng thì La Cam Đạo có thể thật sự chiến đấu với Trung Châu đội không? Có thể sẽ lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn nào đó, làm hắn chiến đấu với người khác…
"Tác dụng phụ của Phong Thần bảng lớn như vậy chắc chắn là phải có thứ gì đó, hoặc là kỹ năng, thuộc tính đó để khắc chế mới đúng… Thứ đó hẳn là được giấu trong di sản của người tu chân phân hệ da vàng… Bị bản chính của ta lấy được rồi chăng?"
Sở Hiên nhìn lên bầu trời, không trung tối đen, sấm chớp lấp loáng, những giọt mưa to bằng cái bát trút xuống không ngớt… Cơn mưa càng lúc càng kịch liệt…
Tốc độ của La Cam Đạo cực nhanh, hắn phảng phất như không chút lo lắng về sấm sét trên trời, duy trì ở độ cao hơn trăm mét, không ngừng tiến tới. Thỉnh thoảng lại có một tia sét bổ xuống, quanh người hắn lập tức xuất hiện một tầng bảo vệ hình thoi có thể thấy được bằng mắt thường, làm tiêu tan hết tất cả lôi điện đánh vào. Tốc độ của hắn cũng không bị trì hoãn chút nào, tiếp tục phóng thẳng tới không chút cố kỵ.
Lộ trình đi trong ba ngày, nếu như dùng cách bay thì thật sự không mất đến một tiếng đồng hồ, mà với tốc độ nhanh chóng như của La Cam Đạo, tối đa chỉ mất nửa giờ hắn đã tới bên ngoài quán rượu chỗ Trung Châu đội. Vừa tới chỗ này được vài giây, một bóng người đột nhiên phá cửa xông ra. Người đó khẽ điểm hai chân vào hư không, cả người bắn thẳng lên nóc quán rượu như một mũi tên, La Cam Đạo nhìn kỹ lại, người đó không ngờ lại là Trịnh Xá đang cầm Hổ hồn đao. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Một giọng nói chợt vang lên, mọi người không cần quay lại nhìn cũng biết đó là âm thanh âm trầm cùng cực của La Cam Đạo. Từ sau khi tiến vào thành phố Raccoon, biểu hiện của tên này càng lúc càng trở nên âm u, lạnh lẽo, mà ngoài hắn ra, thái độ của vài người khác cũng có chút khác thường... ví dụ như Triệu Chuế Không, ví dụ như Minh Yên Vi...
Sở Hiên cũng không quay đầu lại, đáp:
- Yêu cầu của ngươi ta không thể thực hiện được. Chúng ta còn cách Trung Châu đội khoảng ba ngày đường, cần phải chặn đường và tấn công bọn chúng trước khi tới Hive. Về thời gian thì chắc là có thể làm được, nhưng trước lúc ấy chúng ta còn có một việc quan trọng khác cần hoàn thành... Ta không muốn ngươi quấy rầy kế hoạch của ta.
- Quấy rầy thì làm sao?
Đang ngồi, La Cam Đạo liền từ từ đứng dậy, cười lạnh nhìn Sở Hiên, thái độ trên mặt rõ ràng là đang khiêu khích.
-....Ngươi sẽ chết, ta nhất định sẽ giết ngươi.
Sở Hiên bỏ quả táo đang cầm xuống, hắn nhìn La Cam Đạo, bình thản nói.
La Cam Đạo lại giống như bị kích thích gì đó rất lớn, hét lên:
- Ngươi **** đến giết ta đi, đã bị ngươi giết qua một lần rồi, chẳng lẽ ta còn sợ chết nữa? Ta chửi cả họ nhà ngươi, nếu ông đây sợ chết thì đã không đứng ở đây rồi. Vô số lần liều mạng nguy hiểm, liều mạng cửu tử nhất sinh là để mạnh mẽ lên, là để báo thù... Ngươi không ngăn được ta đâu!
Nói đến đoạn cuối, La Cam Đạo ngược lại trở nên bình tĩnh hơn một chút. Thân thể hắn chậm rãi bay bổng lên nhưng hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Sở Hiên, có thể thấy hắn quả thực vô cùng kiêng kỵ Sở Hiên.
Bất quá, ngoài dự đoán của hắn, cũng ngoài dự đoán của phần lớn thành viên, Sở hiên không hề có hành động nào, cứ mặc cho hắn bay đi. Một lúc lâu sau, tên này mới cầm quả táo lên, cắn một miếng, phảng phất như vừa rồi chẳng hề có chuyện gì xảy ra.
- Sở, Sở Hiên, ngươi cứ mặc hắn bỏ đi như vậy à? Không có vấn đề gì chứ?
Trương Tiểu Thuyết đã hoàn toàn sững sờ, nàng ngây ngốc hỏi.
- Không còn vấn đề gì nữa...
Sở Hiên nhắm mắt lại, nói:
- Ta biết các ngươi đều rất nghi hoặc, ngay từ khi bắt đầu thế giới phim kinh dị này đã rất nghi hoặc. Tại sao ta từ trước khi trận chiến cuối cùng bắt đầu đã liên tục giám sát Trung Châu đội và tiểu đội Thiên Thần? Theo lý mà nói, về thực lực chúng ta gần như chiếm ưu thế tuyệt đối. Trịnh Xá của chúng ta có sức chiến đấu cực mạnh, đặc biệt là sau khi hắn đột phá tới tầng thứ tư đỉnh cao, chiêu thức mới sáng tạo ra đó có uy lực vô song, có thể nói, một mình hắn đã mạnh hơn tất cả chúng ta cộng lại rồi. Tuy hắn luôn nói kẻ thù định mệnh của hắn là Trịnh Xá bản chính nhưng nếu muốn giải quyết Trịnh Xá bản chính ta tin hắn cũng không cần quá nhiều thời gian... Tại sao ta lại thận trọng như vậy? Bởi vì chúng ta rất đen đủi...
- Đây không phải cách nói than vãn may mắn như bình thường mà đúng là đen đủi theo nghĩa đen, cũng có nghĩa chúng ta bị bài xích bởi thời không đảo ngược. Chúng ta không thuộc về những thế giới phim kinh dị đó, mà là kẻ từ bên ngoài sử dụng Phong Thần bảng trong các thế giới ấy, tác dụng phụ lớn nhất bị ảnh hưởng chính là thời không đảo ngược.... Ta lấy ví dụ thế này nhé, Lý thuyết "trượt vỏ chuối"[68], một giả thuyết khá thú vị trong lý thuyết không-thời gian. Giả sử chúng ta có thể đi ngược thời gian, quay về quá khứ làm thay đổi tiến trình của thế giới, ví dụ như ám sát một danh nhân hoặc là giết chết chính mình. Tuy bản thân dòng thời gian có năng lực tự hồi phục về lâu dài nhưng trong một đoạn thời ngắn nó sẽ bộc lộ sức ảnh hưởng đối với sinh vật xâm nhập dưới dạng thời không đảo ngược. Kẻ đó sẽ vì rất nhiều chuyện ngoài ý muốn mà không thể đạt thành được mục đích, ví dụ như trượt ngã vì một vỏ chuối... Còn nhớ thế giới phim Final Destination mà chúng ta từng trải qua không? Thế giới đó chính là ví dụ mà Chủ Thần chỉ ra cho chúng ta về nguy hiểm của vũ khí xác suất nhân quả. Nếu như đạt tới cực điểm sẽ sinh ra tình huống giống như trong đó, thế giới tự bài xích những sinh vật bên trong...
Sở Hiên thở dài nói:
- Thật đáng tiếc, Phong Thần bảng chính là một món vũ khí mạnh mẽ đủ sức dẫn phát thời không đảo ngược như vậy, cũng có thể trực tiếp nhận định nó có thể nghịch thiên. Điểm này không có chút phóng đại nào cả, thu thập tin tức chẳng qua chỉ là một tác dụng cực nhỏ của nó mà thôi. Ví dụ khi ta chiến đấu, Trương Tiểu Tuyết thậm chí có thể biến điểm nhân quả thành vòng bảo vệ che chắn cho ta, chỉ cần điểm nhân quả vẫn còn, ta sẽ là vô địch. Thậm chí nếu như đủ điểm nhân quả, còn có thể hoán đổi một Chủ Thần độc lập, hơn nữa còn hoàn toàn nằm dưới sự khống chế của ta, những vấn đề đó không có gì là khó khăn cả...
- Chính vì sử dụng quá nhiều điểm nhân quả, trong thế giới phim kinh dị này chúng ta sẽ càng lúc càng xui xẻo, trận mưa hiện tại bất quá chỉ là một trong số đó mà thôi. Trận mưa này không những khiến uy lực virus của Trung Châu đội tăng mạnh mà còn khiến chúng ta không thể dựa vào tinh thần lực khống chế giả nhanh chóng tìm tới vị trí của chúng, gần như làm triệt tiêu tính toán của ta lúc trước, tiêu diệt tiểu đội kia của Trung Châu đội trong thời gian ngắn... Mặc dù lúc trước ta cũng đã tính toán đến những số liệu thay đổi này nhưng khi thực tế tiến hành, bản thể của ta lại vừa khéo lợi dụng một điểm đó, bày ra thế cục hung hiểm như hiện tại, Trung Châu đội đã cược thắng.
Sở Hiên nhìn cơn mưa liên miên không dứt ở đằng xa, nói:
- Còn có tiểu đội Thiên Thần, Adam nắm giữ một thứ cực kỳ nguy hiểm, tuy hàm lượng khoa học kỹ thuật thấp hơn Phong Thần bảng nhiều nhưng là thứ mà Thánh nhân cùng người tu chân phân hệ da trắng hợp lực sáng tạo ra, cũng phù hợp với một số ý niệm của bọn hắn. Nếu để Adam thật sự hoàn thành kế hoạch đó thì đến cả chúng ta có được Phong Thần bảng cũng gần như khó tránh được kiếp nạn, chính vì thế lúc trước ta mới bày ra bố cục như vậy.
- Cả thế cục bắt đầu từ trước lúc Trung Châu đội trải qua The Perfect Storm... Khi ấy từ Phong Thần bảng, ta biết được Trung Châu đội có được vũ khí sát thương trên quy mô lớn, hơn nữa còn khác với những vũ khí tự tạo dựa theo thiết kế trong những thế giới phim kinh dị, vũ khí của hắn là tự nghiên cứu ra cho nên sẽ không bị Chủ Thần cấm đoán. Mặc dù không rõ là vũ khí gì nhưng ta cũng có thể lợi dụng điểm này để áp chế Trung Châu đội, để cho bản chính biết ta có một loại năng lực toàn tri toàn năng, hắn ở vào thế yếu tuyệt đối, suy nghĩ chắc chắn sẽ giống như ta, chính là hoàn toàn đảo loạn thế cục trong trận chiến cuối cùng. Nếu đã ở vào thế yếu tuyệt đối, vậy thì có "thế" hay không có "thế" đối với Trung Châu đội mà nói đã chẳng còn ý nghĩa gì nữa, so với bị chúng ta cường thế áp bức, không bằng liều chết đổ một ván, hoàn toàn san bằng tất cả thể, đây đại khái là suy nghĩ của bản chính. Tuy lúc trước không nghĩ đến chuyện hắn sẽ sáng tạo ra loại virus đáng sợ như thế nhưng tính đến trước điểm này, tình huống cơ bản đều như ta dự liệu, bố cục cũng thuận lợi tiến hành...
- Chuyện ngoài ý muốn thật sự có hai điểm, một là La ứng Long phản bội. Trong Thiên Thần đội hắn khác với Tống Thiên, Tống Thiên chỉ nghĩ đến võ đạo, nếu Adam hoàn thiện kế hoạch đó, Tống Thiên cho dù biến mất cũng có thể đạt được võ đạo mà hắn mơ tưởng. La Ứng Long thì lại chỉ muốn sống sót, hơn nữa còn phải nhiệt huyết tràn đầy mà sống. Sự phản bội của hắn làm kế hoạch của Adam bị ảnh hưởng nghiêm trọng, nếu để Trung Châu đội biết được kế hoạch đó, Adam rất có thể sẽ thất bại, đồng thời, bố cục của ta cũng sẽ bị phá...
- Bố cục của ta rất đơn giản, để Trung Châu đội sử dụng vũ khí sát thương trên quy mô lớn làm suy yếu số lượng thành viên Liên minh Thiên sứ, để kế hoạch của Adam có thể tiến hành nhưng uy lực giảm mạnh. Sau khi kế hoạch hoàn thành, Adam đầu tiên nhất định sẽ tấn công Trung Châu đội, bởi vì sự phẫn nộ của những kẻ đã chết sẽ khiến hắn không thể lý trí được nữa, mà Trung Châu đội cũng sẽ vì bị tấn công mà tiêu hao mất một phần sức chiến đấu. Đến lúc đó chúng ta lại tham gia cuộc đấu, Trung Châu đội sẽ không thể nghịch chuyển thất bại nữa... Nhưng lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, đó chính là sự xui xẻo của chúng ta. Thứ nhất là La Ứng Long phản bội, đã xảy ra rồi, thứ hai là trận mưa lớn trước mắt... Uy lực virus của Trung Châu đội tăng mạnh, tốc độ lan tràn nhanh hơn rất nhiều, Liên minh Thiên sứ không biết sẽ còn được bao nhiêu người sống sót.... Adam không thể tránh khỏi thất bại. Mà cơn mưa lớn này cũng đồng thời trì hoãn tốc độ di chuyển của chúng ta, nếu như không thể dùng vũ lực áp chế Trung Châu đội... Ta lo rằng sẽ còn chuyện khác nữa xảy ra.
Sở Hên quay sang phía Trương Tiểu Tuyết, ánh mắt hắn chỉ có nàng là hiểu được, hắn đang có ý muốn hỏi, Trương Tiểu Tuyết lập tức lắc đầu. Trung Châu đội liên tục bị giám sát, tuy thông tin trên Phong Thần bảng hiện lên đều dưới dạng những câu văn mịt mờ khó hiểu nhưng thuộc tính cường hóa của Trương Tiểu Tuyết lại vừa khéo là tiên tri nên Phong Thần bảng mới luôn do nàng sử dụng. Theo tin tức từ Phong Thần bảng, Sở Hiên của Trung Châu đội đúng là có giấu một tờ giấy bên trong đống đạn virus, nhưng chữ viết và con số ghi trên đó lại chẳng hề theo một trình tự nào cả. Phong Thần bảng dù sao cũng chỉ là vật chết, nó có thể phá giải mật mã, có thể phiên dịch từ ngữ nhưng không thể từ những chữ viết và chữ số không hề có ý nghĩa gì mà tưởng tượng ra ý nghĩa thật sự. Tình huống này Trương Tiểu Tuyết cũng đã báo với Sở Hiên, từ lúc đó hắn liền thường xuyên lâm vào trầm tư.
- ….Chính vì tất cả nhứng chuyện ngoài ý muốn này xảy ra nên hỗn loạn đã là điều chắc chắn, vậy thì cứ để La Cam Đạo đi trước thăm dò sức chiến đấu của Trung Châu đội. Chuyện này cũng không phải là không thể tiếp nhận được, nhưng vấn đề ta lo lắng nhất lúc này là… Nếu như xui xẻo tiếp tục gia tăng thì La Cam Đạo có thể thật sự chiến đấu với Trung Châu đội không? Có thể sẽ lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn nào đó, làm hắn chiến đấu với người khác…
"Tác dụng phụ của Phong Thần bảng lớn như vậy chắc chắn là phải có thứ gì đó, hoặc là kỹ năng, thuộc tính đó để khắc chế mới đúng… Thứ đó hẳn là được giấu trong di sản của người tu chân phân hệ da vàng… Bị bản chính của ta lấy được rồi chăng?"
Sở Hiên nhìn lên bầu trời, không trung tối đen, sấm chớp lấp loáng, những giọt mưa to bằng cái bát trút xuống không ngớt… Cơn mưa càng lúc càng kịch liệt…
Tốc độ của La Cam Đạo cực nhanh, hắn phảng phất như không chút lo lắng về sấm sét trên trời, duy trì ở độ cao hơn trăm mét, không ngừng tiến tới. Thỉnh thoảng lại có một tia sét bổ xuống, quanh người hắn lập tức xuất hiện một tầng bảo vệ hình thoi có thể thấy được bằng mắt thường, làm tiêu tan hết tất cả lôi điện đánh vào. Tốc độ của hắn cũng không bị trì hoãn chút nào, tiếp tục phóng thẳng tới không chút cố kỵ.
Lộ trình đi trong ba ngày, nếu như dùng cách bay thì thật sự không mất đến một tiếng đồng hồ, mà với tốc độ nhanh chóng như của La Cam Đạo, tối đa chỉ mất nửa giờ hắn đã tới bên ngoài quán rượu chỗ Trung Châu đội. Vừa tới chỗ này được vài giây, một bóng người đột nhiên phá cửa xông ra. Người đó khẽ điểm hai chân vào hư không, cả người bắn thẳng lên nóc quán rượu như một mũi tên, La Cam Đạo nhìn kỹ lại, người đó không ngờ lại là Trịnh Xá đang cầm Hổ hồn đao. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/308
|