Vô Hạn Khủng Bố

Chương 31: Chuyện cũ và ước hẹn?

/308


Tình cảnh bốn người mỹ nữ quây quần bơi lội làm cho các nam nhân ở đây đều là nhìn không chuyển mắt, thậm chí ngay cả Zero đều có chút quản không được hai mắt của mình, chỉ có cậu bé dễ thương kia là ngượng ngùng cúi đầu xuống.

Zero chợt khom lưng xuống, cậu bé tuấn mỹ nhẹ nhàng ghé vào lỗ tai hắn nói chút gì đó, Zero lộ ra biểu tình lưỡng lự, mà cậu bé chỉ ngượng ngùng lắc đầu, sau một lát Zero bỗng nhiên mỉm cười, hắn mang theo cậu bé đi tới gốc cây phía xa xa.

Không bao lâu sau, Zero dắt theo một cậu bé...... một cậu bé tuấn mỹ ăn mặc áo tắm của nữ giới từ sau gốc cây kia đi ra. Hắn cũng không cũng không để ý tới ánh mắt vô cùng kinh ngạc của Trương Kiệt và Trịnh Xá, chỉ là mang theo cậu bé tuấn mỹ đi tới cạnh biển, đưa hắn giao cho Chiêm Lam.

"Nó.... tính cách hiện tại là nữ tính... nhưng cũng là đệ đệ là của ta."

"Ta sinh ra trong hắc đạo thế gia Hoa kiều tại nước Mỹ, năm ấy khi ta mười lăm tuổi, trong nhà gặp phải thảm biến lớn, cha ta bị giết, bang phái bị chiếm đoạt, mẫu thân lại nương nhờ vào lão đại bang phái đó, cũng là một người Hoa kiều khác ở nước Mỹ... "

Ta không cách nào tha thứ cho bà ấy! Phản bội ta! Phản bội cha! Người phụ nữ đó đã phản bội chúng ta! Cho nên ta muốn báo thù! Ta mai danh ẩn tích mười năm, trui rèn thành tài nghệ như bây giờ, không ngừng quanh quẩn tại nơi giữa sống và chết. Sau đó... ta đã trở về."

"
Vô cùng đáng mỉa mai là người phụ nữ kia đã chết tám năm về trước, nhưng đã sinh cho nam nhân kia một đứa con trai, càng thêm mỉa mai chính là nam nhân kia để tưởng niệm bà ta.... Hắn đã nuôi nấng con trai hắn như một đứa con gái từ lúc còn nhỏ, tết tóc dài mặc váy dài, quả thật giống như một cô bé tuyệt sắc. Nhưng đáng mỉa mai nhất chính là... không ngờ từ ánh mắt đầu tiên trông thấy đệ đệ, ta đã yêu thích nó sâu sắc."

"
Trên phương diện khoa học gen gọi đó là tính hấp dẫn di truyền, nghe nói là hai người có cùng huyết thống di truyền mà chưa bao giờ thấy qua mặt nhau, trong nháy mắt gặp mặt sẽ hấp dẫn lẫn nhau. Trên thế giới đã có rất nhiều tiền lệ, thế nhưng ta không nghĩ tới điều này lại phát sinh trên người ta... Ta vô pháp tha thứ bọn họ, cũng vô pháp tha thứ bản thân ta... Cho nên ta quyết định sau khi giết chết hết bọn họ, ta cũng sẽ tự sát!"

"
.... Quá trình giết người rất thuận lợi, bang phái không phải là sát thủ, chỉ là một đám xã hội hắc bang hỗn tạp chuyên ức hiếp dân chúng bình thường. Chỉ cần cho ta súng ngắm và cự ly, ta sẽ không sợ bất luận kẻ nào... Nhưng mà sau khi giết chết đệ đệ và hắn, ta mới tìm được một quyển nhật ký từ trong di vật của người phụ nữ kia. Bọn họ trước đây gồm cha ta, mẫu thân còn có hắn vừa bị ta giết, ba người bọn họ có một đoạn chuyện cũ dây dưa với nhau... Đệ đệ ta lại là hài tử của cha ta mà bà ấy năm đó đã mang thai, sau khi sanh nó không lâu bà ấy mới buồn bực sầu não mà chết... Tất cả đều đã vô pháp vãn hồi rồi, tất cả đều đã triệt để kết thúc.... "

"
Lúc ta ấn nút trên máy tính xách tay khởi động bom tự hủy thì đồng thời hiện lên lựa chọn "yes or no", mới vừa kích "yes" đã bị truyền tống đến đây, cho tới bây giờ...."

Trịnh Xá và Trương Kiệt đều là thở dài một tiếng, bọn họ không biết nên nói cái gì đó với Zero mới tốt. Tuy rằng loại tình huống tiến vào thế này có chút quỷ dị, nhưng xác thực là đã tuyệt vọng cực độ đối với hiện thực. Hơn nữa cảm tình của Zero đối với "
Đệ đệ" mang thân hình nữ nhi này...."

"
Ta sẽ nỗ lực sống sót.... để nàng cũng được tốt, ta mong muốn có thể thủ vệ bên nàng, nhìn nàng lớn lên, đến lúc đó... Tất cả thuận theo tự nhiên được rồi, có thể nàng cũng không phải là đệ đệ trong trí nhớ của ta, nhưng lại là chỗ dựa hiện tại để ta có thể tiếp tục sống, như vậy mà thôi!" Zero thản nhiên nói ra.

Trịnh Xá khẽ vỗ vỗ vai Zero nói:

"Có lý do sống sót là được, con người ta sợ nhất chính là ngay cả lý do sống sót cũng không tìm thấy... Tựa như ta trước khi tới không gian "chủ thần", ngay cả một lý do sống sót cũng không có. Nếu như không phải đã tìm được "Nàng", có lẽ ta sớm đã chết ở trong phim Ailen 1 rồi!"

Trương Kiệt cũng tới gần an ủi mấy câu, Trịnh Xá bỗng nhiên thuận miệng hỏi:

"Đúng rồi, Trương Kiệt, ngươi là quân nhân xuất ngũ phải không? Vẫn chưa nghe ngươi nói qua ngươi vì sao tới không gian "chủ thần" vậy?"

Trương Kiệt sửng sốt một chút, hắn ha ha cười nói:

"Cũng chính là chút việc hỏng như thế này, đã xuất ngũ, đã vào công ty đã cùng với thủ trưởng quan hệ không tốt, sau đó bị giáng chức, lên lướt mạng Internet chơi, sau đó đã đến nơi này... Ha ha, chút việc hỏng đó không đề cập tới thì thôi, cứ nhắc tới là lại khiến cho người ta đầy một bụng hỏa khí. Hơn nữa ngày trước ta cũng không huy hoàng như Zero a, chính là chán chường nhà cửa gia tộc mà thôi, nói ra thì cũng thật xấu hổ."

Ba nam nhân cùng nhau than ngắn thở dài một trận, bỗng nhiên cách đó không xa truyền tới tiếng reo hò của Chiêm Lam:

"Này, ba tên đầu gỗ các ngươi đừng có đứng đực ra như thế, cùng nhau xuống bơi đi, nước biển thật mát mẻ........ Tiểu Lệ nhi đừng lôi kéo trên ngực ta nữa, bi-ki-ni sắp rách ra bây giờ... "

Ba nam nhân liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đều không chút nghĩ ngợi mà bắt đầu cởi quần. Quả nhiên đều là gia hỏa trong lòng có quỷ, tất cả đều mặc quần bơi bên trong, gần như sau khi cởi quần áo bên ngoài ba nam nhân đều bơi ra ngoài khơi.

Cổ điển mỹ nữ, La Lệ, tiểu cô nương tuấn mỹ mỗi người đều tự bơi về phía nam nhân của mình. Mà Chiêm Lam chần chờ một chút cũng bơi hướng về phía Trịnh Xá. Chỉ có Triệu Anh Không không nói một tiếng nào bơi ra ngoài khơi xa xa, nàng mặc một bộ áo tắm màu đen càng làm nổi bật làn da toàn thân còn trắng hơn cả tuyết, phảng phất như là mỹ nhân ngư bơi trên biển vậy.

Trịnh Xá ngơ ngác nhìn một đường chân trời phía xa xa, Triệu Anh Không hai màu trắng đen rõ ràng như đang dạo chơi trên mặt biển xanh thẳm, hình ảnh này trông thật tuyệt đẹp. Tiếp theo ngực hắn bị đụng một cái, La Lệ cười hì hì bám trên ngực hắn, mà Chiêm Lam cũng đồng thời bơi tới. Cô nàng này không ngừng chọc lét La Lệ, hai cô gái cười hì hì đùa giỡn cùng nhau. Cũng không biết nàng là cố tình hay là vô ý, ngực của cô nàng luôn luôn cọ sát qua cánh tay của hắn.Thế này lại làm cho hắn tránh cũng không được, không né cũng không xong, vừa thống khổ vừa sung sướng.....

Thời gian sung sướng luôn luôn trôi qua nhanh, rất nhanh thời điểm hoàng hôn đã đến. Mọi người bất đắc dĩ chỉ có thể rời khỏi bờ biển bắt đầu đi tìm khách sạn. Lúc ban đầu tất cả mọi người còn có chút thấp thỏm bất an, bởi vì bọn họ không có thị thực nhập cảnh thì ở chỗ này căn bản vô pháp vào trọ trong bất cứ khách sạn nào. Nhưng mà vấn đề này rất nhanh đã được Triệu Anh Không giải quyết, nàng hướng phía nhân viên quầy hàng mượn dùng máy vi tính một chút, rất nhanh từ công ty quốc tế nào đó ở nước Mỹ đã phát tới thị thực công vụ cho mọi người và hơn trăm vạn đô-la Mỹ. Kết quả mọi người ngang nhiên vào trọ ở một khách sạn cao cấp năm sao, điều này cũng làm cho mọi người lại một lần nữa phải dụi mắt mà nhìn đối với Triệu Anh Không.

"Trịnh Xá.... lát nữa chín giờ đến phòng khách, ta có một số việc cần tìm ngươi."

Chiêm Lam khi đi qua bên người Trịnh Xá, nàng cúi đầu vội vàng nói. Tiếp theo cũng không quay đầu lại đi thẳng về phòng mình. Trịnh Xá sửng sốt nhìn theo bóng dáng Chiêm Lam dần dần rời xa, cho đến khi La Lệ từ phía sau chạy lên, lúc này hắn mới nở nụ cười khổ, nhất thời trong lòng hắn trăm mối đan xen rối như tơ vò....

Buổi tối lúc chín giờ, Trịnh Xá xuất hiện đúng giờ trong đại sảnh, hắn yên lặng dựa vào tường phòng khách không nói một lời. Mấy phút sau, Chiêm Lam mặc một bộ váy đơn giản nhàn nhã ung dung lướt tới. Cô gái này thoạt nhìn thần thái thanh khiết khí chất sảng khoái, nàng chào hỏi Trịnh Xá một tiếng rồi đi ra ngoài khách sạn. Mà Trịnh Xá cũng chỉ có thể cười khổ đi theo phía sau nàng.

- Thật tốt quá, có thể tới đây nghỉ ngơi năm ngày, nói thật, sau khi liên tục trải qua hai lần phim kinh dị, thần kinh của ta cũng đã căng thẳng quá mức rồi, thật sự nếu không thả lỏng mà nói, đến bộ phim kinh dị tiếp theo ta có thể sẽ phát điên mất...

Lúc này mặc dù đã là buổi tối, thế nhưng bên ngoài khách sạn vẫn là huy hoàng rực rỡ. Ở chỗ thắng cảnh nổi tiếng như Hawaii mà nói buổi tối chín giờ bất quá chỉ mới vừa bắt đầu sinh hoạt ban đêm mà thôi. Trên đường vô số du khách đang mặc sức vui vẻ, cũng có các cô gái bản địa đang mặc váy cỏ nhảy múa, tất cả điều này đối với hai người mà nói đều rất mới mẻ.

- Trịnh Xá, đi, chúng ta tới bên kia xem một chút, tựa hồ rất có nhiều người cũng đang ở đó.

Chiêm Lam lôi kéo tay Trịnh Xá cười hì hì nói. Bạn đang đọc truyện tại

/308

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status