Trịnh Xá ngồi yên lặng trên chiếc ghế sa lon nhìn đám côn đồ hơn mười tên trước mặt, trong đó không ngờ còn có mấy tên nam nhân trung niên mặt mũi hung tợn đã ngoài ba mươi tuổi, xem ra những tên côn đồ thế này cũng không nhất định phải là đám thanh niên mới được, đương nhiên, Trịnh Xá cũng không để ý đến điều đó, ngược lại hắn đang nghĩ đến chuyện khác.
Rốt cuộc Trương Kiệt tại sao lại muốn giết hắn cơ chứ?
Đây là vấn đề mà hắn đang suy nghĩ lúc này, mới vừa rồi khi cùng Triệu Anh Không đối chiến, còn có một mũi tên kia của Trương Hằng công kích, đột nhiên trong lòng hắn nảy ra một cái ý nghĩ kì quái, sự tồn tại của một đội ngũ, nếu như hắn là đội trưởng của cả đội, vậy giờ phút này hắn nên đứng tại vị trí nào, chẳng lẽ lại học giống như Triệu Anh Không đi công kích? Như vậy còn không phải chỉ là một tên mãng phu thôi sao, cứ thế lại suy ra tiếp, chẳng lẽ chỉ có thể để người có trí lực cao làm thủ lĩnh?
Trịnh Xá nghĩ tới đây thì chỉ trầm tư chốc lát, lập tức hắn liền trấn tĩnh trở lại, bởi vì cái vấn đề này có lẽ chỉ từ trong sự thật chiến đấu mới có thể giải quyết thoả đáng, nhưng nếu như là trong luân hồi tiểu đội mà nói, chỉ cần đem Chiêm Lam cường hóa mạnh lên, miêu tả của Chiêm Lam đối với kỹ năng "tâm linh tỏa liên" kia, nàng có thể kết nối với tinh thần của mọi người trong tiểu đội, thậm chí có thể khống chế một vài thành viên của tiểu đội đối phương. Nếu quả thật là như vậy, lại thêm kĩ năng tinh thần lực tảo miêu của Chiêm Lam, như vậy trên chiến trường tất cả mọi người có thể dựa theo tâm ý của nàng mà hành động như có cánh tay chỉ đường, như thế đồng nghĩa với việc không còn tồn tại vấn đề không thể khống chế được tiền phương chiến đấu, hơn nữa chính vì nguyên nhân tiền phương chiến đấu, như vậy mới căn cứ vào chiến lực của địch nhân để điều chỉnh lại sách lược của mình, cũng tương tự như hiện tại bọn họ đang công kích mình …
- E hèm, Đại ca, đây là tất cả lão đại trong các khu mà chúng ta quen biết, ngươi......
Một thanh âm kéo Trịnh Xá từ trong suy tư hồi tỉnh lại, người nói chuyện chính là cái tên côn đồ đã nói tiếng Trung Quốc kia, khi Trịnh Xá nhìn kĩ phía hắn, hắn cùng đám người phía sau tất cả đều đổ mô hôi đầy đầu, từng giọt từng giọt mồ hôi đang đổ trên trán, cho đến khi Trịnh Xá phục hồi lại tinh thần, bọn họ mới đồng loạt thở phào nhẹ nhõm. Trong đó mấy tên vốn trong lòng xem thường hoặc là người có lòng dạ đen tối, bọn họ lúc này mới chợt tỉnh lại, cái nam nhân da vàng trước mắt này không dễ trêu chọc a.
Mới vừa rồi lúc Trịnh Xá trầm tư nhìn về phía bọn họ. Cái loại áp lực vô hình, khiến cho bọn họ căn bản không dám cùng Trịnh Xá đối mắt nhìn nhau, cho đến lúc này, bọn họ mới ngộ ra rằng không ngờ là đã gặp phải xã hội đen chân chính, ít nhất bọn họ cho rằng loại người có lực áp bức kẻ khác thế này mới là xã hội đen chân chính.
Trịnh Xá nhìn về phía đám côn đồ nói:
- Như vậy các ngươi cũng biết ta muốn các ngươi tới làm gì rồi đúng không? Trước khi ta nói ra nhiệm vụ, các ngươi trước tiên là nói cho ta hay các ngươi hiện có trong tay bao nhiêu thủ hạ...... Ta muốn chính là những tên thủ hạ mà các ngươi có thể hoàn toàn khống chế, không nên đem tất cả những tên mà mình biết được tính vào đây, cũng đừng nghĩ chuyện cố ý báo sai nhân số. Ta tự nhiên sẽ có biện pháp biết các ngươi nói thật hay nói dối. Được rồi, bắt đầu từ ngươi, rốt cuộc ngươi có bao nhiêu thủ hạ. Nói xong, hắn tùy ý chỉ về một tên trong nhóm người này.
Tên kia là một gã đầu trọc trên mặt có đeo vòng khuyên, trên mặt ngoại trừ vòng khuyên mũi ra, hai bên khuôn mặt cũng có rất nhiều vòng khuyên, thoạt nhìn giống như là một lon nước ngọt, hắn ngẩn người rồi tự chỉ chỉ vào chính mình, lập tức liền cung kính đáp lời:
- Đại ca, ta có mười bảy tên tiểu đệ, chúng ta đều có xe mô tô, trong cái thành thị này chúng ta cũng rất quen thuộc, hơn nữa.... Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Rốt cuộc Trương Kiệt tại sao lại muốn giết hắn cơ chứ?
Đây là vấn đề mà hắn đang suy nghĩ lúc này, mới vừa rồi khi cùng Triệu Anh Không đối chiến, còn có một mũi tên kia của Trương Hằng công kích, đột nhiên trong lòng hắn nảy ra một cái ý nghĩ kì quái, sự tồn tại của một đội ngũ, nếu như hắn là đội trưởng của cả đội, vậy giờ phút này hắn nên đứng tại vị trí nào, chẳng lẽ lại học giống như Triệu Anh Không đi công kích? Như vậy còn không phải chỉ là một tên mãng phu thôi sao, cứ thế lại suy ra tiếp, chẳng lẽ chỉ có thể để người có trí lực cao làm thủ lĩnh?
Trịnh Xá nghĩ tới đây thì chỉ trầm tư chốc lát, lập tức hắn liền trấn tĩnh trở lại, bởi vì cái vấn đề này có lẽ chỉ từ trong sự thật chiến đấu mới có thể giải quyết thoả đáng, nhưng nếu như là trong luân hồi tiểu đội mà nói, chỉ cần đem Chiêm Lam cường hóa mạnh lên, miêu tả của Chiêm Lam đối với kỹ năng "tâm linh tỏa liên" kia, nàng có thể kết nối với tinh thần của mọi người trong tiểu đội, thậm chí có thể khống chế một vài thành viên của tiểu đội đối phương. Nếu quả thật là như vậy, lại thêm kĩ năng tinh thần lực tảo miêu của Chiêm Lam, như vậy trên chiến trường tất cả mọi người có thể dựa theo tâm ý của nàng mà hành động như có cánh tay chỉ đường, như thế đồng nghĩa với việc không còn tồn tại vấn đề không thể khống chế được tiền phương chiến đấu, hơn nữa chính vì nguyên nhân tiền phương chiến đấu, như vậy mới căn cứ vào chiến lực của địch nhân để điều chỉnh lại sách lược của mình, cũng tương tự như hiện tại bọn họ đang công kích mình …
- E hèm, Đại ca, đây là tất cả lão đại trong các khu mà chúng ta quen biết, ngươi......
Một thanh âm kéo Trịnh Xá từ trong suy tư hồi tỉnh lại, người nói chuyện chính là cái tên côn đồ đã nói tiếng Trung Quốc kia, khi Trịnh Xá nhìn kĩ phía hắn, hắn cùng đám người phía sau tất cả đều đổ mô hôi đầy đầu, từng giọt từng giọt mồ hôi đang đổ trên trán, cho đến khi Trịnh Xá phục hồi lại tinh thần, bọn họ mới đồng loạt thở phào nhẹ nhõm. Trong đó mấy tên vốn trong lòng xem thường hoặc là người có lòng dạ đen tối, bọn họ lúc này mới chợt tỉnh lại, cái nam nhân da vàng trước mắt này không dễ trêu chọc a.
Mới vừa rồi lúc Trịnh Xá trầm tư nhìn về phía bọn họ. Cái loại áp lực vô hình, khiến cho bọn họ căn bản không dám cùng Trịnh Xá đối mắt nhìn nhau, cho đến lúc này, bọn họ mới ngộ ra rằng không ngờ là đã gặp phải xã hội đen chân chính, ít nhất bọn họ cho rằng loại người có lực áp bức kẻ khác thế này mới là xã hội đen chân chính.
Trịnh Xá nhìn về phía đám côn đồ nói:
- Như vậy các ngươi cũng biết ta muốn các ngươi tới làm gì rồi đúng không? Trước khi ta nói ra nhiệm vụ, các ngươi trước tiên là nói cho ta hay các ngươi hiện có trong tay bao nhiêu thủ hạ...... Ta muốn chính là những tên thủ hạ mà các ngươi có thể hoàn toàn khống chế, không nên đem tất cả những tên mà mình biết được tính vào đây, cũng đừng nghĩ chuyện cố ý báo sai nhân số. Ta tự nhiên sẽ có biện pháp biết các ngươi nói thật hay nói dối. Được rồi, bắt đầu từ ngươi, rốt cuộc ngươi có bao nhiêu thủ hạ. Nói xong, hắn tùy ý chỉ về một tên trong nhóm người này.
Tên kia là một gã đầu trọc trên mặt có đeo vòng khuyên, trên mặt ngoại trừ vòng khuyên mũi ra, hai bên khuôn mặt cũng có rất nhiều vòng khuyên, thoạt nhìn giống như là một lon nước ngọt, hắn ngẩn người rồi tự chỉ chỉ vào chính mình, lập tức liền cung kính đáp lời:
- Đại ca, ta có mười bảy tên tiểu đệ, chúng ta đều có xe mô tô, trong cái thành thị này chúng ta cũng rất quen thuộc, hơn nữa.... Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/308
|