Mọi người lại cưỡi khí cầu bay về thành phố của người chết Hamunaptra, dù sao thì lần thám hiểm lăng mộ này đã khiến tất cả thật sự kinh hoàng, chẳng những người đầy thương tích mà mọi người còn đều phải nghỉ ngơi lấy sức mới có thể tiếp tục mạo hiểm. Dù sao thì mười phút định mệnh trong lăng mộ đã khiến tinh thần cả bọn căng như dây đàn, giờ ngồi bình tĩnh suy nghĩ lại, mọi người đều thấy là phải nghỉ ngơi thật thoải mái một phen.
Điểm này cả Trịnh Xá cũng không thể phản đối, dù sao thời gian để giết Vua bọ cạp vẫn còn tới 60 ngày, mà ở trong phim thật, bọn họ chỉ cần có bảy ngày mà thôi, cho nên hắn cũng cảm thấy không nên quá nóng vội, ngộ nhỡ lại bị Chủ Thần chơi khăm, tạo thêm tình huống mới, thì hắn thật sự ngay cả muốn khóc cũng không xong.
- Ngọn giáo của thần Osiris này đúng là bảo bối, uy lực thật lớn, hơn nữa sử dụng cũng rất tiện, chỉ có mỗi lần phóng ra là phải tự mình đến nhặt lại, bất quá tại Chủ Thần không gian có thể hoán đổi một cái đạo cụ phụ trợ cấp C, hình như tên là đồ thu hồi tên là có thể triệu hồi ngọn giáo bay về. Lúc trở về nhất định phải nghiên cứu thật kỹ tại Chủ Thần không gian để đổi đạo cụ phụ trợ này mới được.
Trịnh Xá dựa vào thành khí cầu, vừa nhìn sa mạc mênh mông vừa lẩm bẩm.
- Chủ thần? Đó là cái gì vậy?
Tiếng của Carnahan vang lên cạnh Trịnh Xá, hắn đang cầm một chai rượu tequila vừa uống vừa nói.
Trịnh Xá quay đầu nhìn, cười nói:
- Không sao chứ? Ngươi và em gái ngủ mê mệt từ hôm qua cho tới sáng nay...... Đã khoẻ hẳn chưa?
Carnahan cười ha hả, vỗ vỗ vai hắn nói:
- Không có việc gì, không có việc gì, chỉ là đã lâu không trải qua tình cảnh hiểm nghèo như vậy, đột ngột đối diện chắc chắn là thấy chưa quen, chỉ vài lần là ổn ngay ấy mà, yên tâm đi, ha ha...... Bạn đang đọc truyện tại
Điểm này cả Trịnh Xá cũng không thể phản đối, dù sao thời gian để giết Vua bọ cạp vẫn còn tới 60 ngày, mà ở trong phim thật, bọn họ chỉ cần có bảy ngày mà thôi, cho nên hắn cũng cảm thấy không nên quá nóng vội, ngộ nhỡ lại bị Chủ Thần chơi khăm, tạo thêm tình huống mới, thì hắn thật sự ngay cả muốn khóc cũng không xong.
- Ngọn giáo của thần Osiris này đúng là bảo bối, uy lực thật lớn, hơn nữa sử dụng cũng rất tiện, chỉ có mỗi lần phóng ra là phải tự mình đến nhặt lại, bất quá tại Chủ Thần không gian có thể hoán đổi một cái đạo cụ phụ trợ cấp C, hình như tên là đồ thu hồi tên là có thể triệu hồi ngọn giáo bay về. Lúc trở về nhất định phải nghiên cứu thật kỹ tại Chủ Thần không gian để đổi đạo cụ phụ trợ này mới được.
Trịnh Xá dựa vào thành khí cầu, vừa nhìn sa mạc mênh mông vừa lẩm bẩm.
- Chủ thần? Đó là cái gì vậy?
Tiếng của Carnahan vang lên cạnh Trịnh Xá, hắn đang cầm một chai rượu tequila vừa uống vừa nói.
Trịnh Xá quay đầu nhìn, cười nói:
- Không sao chứ? Ngươi và em gái ngủ mê mệt từ hôm qua cho tới sáng nay...... Đã khoẻ hẳn chưa?
Carnahan cười ha hả, vỗ vỗ vai hắn nói:
- Không có việc gì, không có việc gì, chỉ là đã lâu không trải qua tình cảnh hiểm nghèo như vậy, đột ngột đối diện chắc chắn là thấy chưa quen, chỉ vài lần là ổn ngay ấy mà, yên tâm đi, ha ha...... Bạn đang đọc truyện tại
/308
|