* Phòng y tế
_ Có sao không ?? - Hắn nhìn nó
_ ... - Im lặng
_ Tôi hỏi cô có bị đau ở đâu không, cô bị đánh đến ngớ ngẩn àk ?? - Hắn cáu
_ Ai nói chứ, tại tôi không thích nói chuyện với anh ở đây ! - Nó quay mặt
_ Tôi làm gì sai ?? - Hắn giật mìh lấy tay che miệng " Sao mình lại hỏi như vậy ??? " - Lòng hắn bắt đầu rối nhưng rối vì gì thì chính hắn cũa không biết ( Thiên tài mà cũng bị rối hí hí )
_ Anh không làm gì sai, chỉ là tôi không thích con người của anh ở trường, thế thôi ! - Vì nó quay sang hướng khác nên không thấy hành động của hắn ( Khó chịu thế ạ @@~ )
_ Trước giờ tôi vẫn như vậy, ở nhà hay trường đều vậy ! - Hắn ngụy biện
_ Không đúng ! Tôi không nói lúc ở nhà nữa, hiện giờ ở đây tôi thích anh nói chuyện như vậy ! - Nó quay sang nhìn hắn
_ ... - Im ắng
_ Sao anh lại im lặng ?? Có phải anh không thích nói chuyện với tôi nữa ?? - Nó nhìn hắn
_ Cô ăn gì không ?? - Hắn lãng đi
_ Có ! Tôi muốn ăn pizza ! Mà sao anh tốt vậy có ý đồ gì à ?? - Nó nghi ngờ
_ Ý đồ cái khỉ gì ? Tôi chỉ là đói, hỏi cô ăn gì không sẵn tiện mua thôi mà, đừng lm như mình quan trọng lắm ! - Hắn biện minh
_ Làm sao tôi biết được anh có bỏ độc hay không ?? - Nó le lưỡi tinh nghịch
_ Vậy là cô có ăn hay là không đây ?? - Hắn cho tay vào túi quần
_ Ăn chứ, mà anh khao á ?? - Mắt nó sáng rỡ
_ Tất nhiên rồi ! Hay cô muốn tự trả ?? - Hắn nhìn nó
_ Thôi thôi anh khao đi nhá ! - Nó cười trừ
_ Sợ cô thật, cô ăn gì ?? - Hắn lắc đầu
_ No là được ! - Nó cười
_ Cô rối thật ! - Hắn than - Cạch!! - Hắn mở cửa ra ngoài
* Một lúc sau
_ Cạch ! Đây ! Ngủ rồi à ?? - Hắn đắp chăn cho nó
_ Quang anh đi đâu lâu vậy ?? Tôi đói ! - Nó nói mớ
_ Này ! Dậy ăn đi ! - Hắn đánh thức nó
_ Hả ? Có đồ ăn hả ?? - Nó ngồi dậy
_ Này ! - Hắn chìa hộp đồ ăn cho nó
_ Của anh đâu ?? - Nó thắc mắc
_ Ăn rồi ! - Hắn đáp
_ Ờh ! Hèn gì lâu gần chết tui đói muốn xĩu ! Dù sao cũng cám ơn anh - Nó vừa đánh vừa xoa ( Thật ra ảnh chưa có ăn ảnh đi chưa tới 5' đâu chị gái à )
* 10' sau
_ Cô ăn rồi nắm nghỉ đi, khi nào về tôi gọi ! - Hắn dặn
_ Biết rồi ! Giờ tôi ngủ nè anh lên lớp học đi - Nó cười
_ Ừh ! - Cạch ! - Hắn mở cửa về lớp
* Lớp hắn
_ Này ! Sao rồi ? - Quân chạy đến chỗ hắn
_ Sao gì ? - Hai tay hắn đan xen nhau để dưới cầm nhìn Quân
_ Cô nàng rắc rối thú vị của mày đó ! - Quân ra chiều thích thú
_ Ngủ rồi ! - Hắn đáp
_ Giờ thì tao hiểu vì sao mày thích cô bé rồi, cũng đặc biệt lắm ! Tao sẽ chú ý hơn !! - Quân gật gù ra vẻ am hiểu
_ Dẹp đi ! Mà đặc biệt ?? - Hắn nhìn Quân
_ Ừ ! Ở cô bé của mày có gí đi rất khác với mấy đứa con gái khác - Quân khẳng định
_ Cô bé của tao ?? - Hắn trau mầy nhìn Quân
_ Chứ không phải à ?? - Quân mở to mắt nhìn hắn
_ Vào học rồi kìa ! - Hắn đánh trống lãng - " Cô bé của mình ??? - Bốn chữ đó xuất hiện trong đầu hắn đến cuối buổi học
* Tan học phòng hội trưởng
_ Giải thích ! - Hắn đưa ánh mắt sắt lạnh nhìn ba nhỏ
_ ... - Run rẩy
_ Bọn tôi cần lời giải thích cho những hành động ở căn tin ?? - Quân lặp lại câu hỏi
_ ... - Run rẩy
_ Không có ?? - Hắn nhìn ba con người run rẩy trước mặt vẫn không chút biểu cảm
_ Ba ngày kím trường mới ! - Quân tiếp lời
_ Tôi có thể nói giúp họ vài tiếng không ! - Một giọng nói mệt mỏi
_ Có sao không ?? - Hắn nhìn nó
_ ... - Im lặng
_ Tôi hỏi cô có bị đau ở đâu không, cô bị đánh đến ngớ ngẩn àk ?? - Hắn cáu
_ Ai nói chứ, tại tôi không thích nói chuyện với anh ở đây ! - Nó quay mặt
_ Tôi làm gì sai ?? - Hắn giật mìh lấy tay che miệng " Sao mình lại hỏi như vậy ??? " - Lòng hắn bắt đầu rối nhưng rối vì gì thì chính hắn cũa không biết ( Thiên tài mà cũng bị rối hí hí )
_ Anh không làm gì sai, chỉ là tôi không thích con người của anh ở trường, thế thôi ! - Vì nó quay sang hướng khác nên không thấy hành động của hắn ( Khó chịu thế ạ @@~ )
_ Trước giờ tôi vẫn như vậy, ở nhà hay trường đều vậy ! - Hắn ngụy biện
_ Không đúng ! Tôi không nói lúc ở nhà nữa, hiện giờ ở đây tôi thích anh nói chuyện như vậy ! - Nó quay sang nhìn hắn
_ ... - Im ắng
_ Sao anh lại im lặng ?? Có phải anh không thích nói chuyện với tôi nữa ?? - Nó nhìn hắn
_ Cô ăn gì không ?? - Hắn lãng đi
_ Có ! Tôi muốn ăn pizza ! Mà sao anh tốt vậy có ý đồ gì à ?? - Nó nghi ngờ
_ Ý đồ cái khỉ gì ? Tôi chỉ là đói, hỏi cô ăn gì không sẵn tiện mua thôi mà, đừng lm như mình quan trọng lắm ! - Hắn biện minh
_ Làm sao tôi biết được anh có bỏ độc hay không ?? - Nó le lưỡi tinh nghịch
_ Vậy là cô có ăn hay là không đây ?? - Hắn cho tay vào túi quần
_ Ăn chứ, mà anh khao á ?? - Mắt nó sáng rỡ
_ Tất nhiên rồi ! Hay cô muốn tự trả ?? - Hắn nhìn nó
_ Thôi thôi anh khao đi nhá ! - Nó cười trừ
_ Sợ cô thật, cô ăn gì ?? - Hắn lắc đầu
_ No là được ! - Nó cười
_ Cô rối thật ! - Hắn than - Cạch!! - Hắn mở cửa ra ngoài
* Một lúc sau
_ Cạch ! Đây ! Ngủ rồi à ?? - Hắn đắp chăn cho nó
_ Quang anh đi đâu lâu vậy ?? Tôi đói ! - Nó nói mớ
_ Này ! Dậy ăn đi ! - Hắn đánh thức nó
_ Hả ? Có đồ ăn hả ?? - Nó ngồi dậy
_ Này ! - Hắn chìa hộp đồ ăn cho nó
_ Của anh đâu ?? - Nó thắc mắc
_ Ăn rồi ! - Hắn đáp
_ Ờh ! Hèn gì lâu gần chết tui đói muốn xĩu ! Dù sao cũng cám ơn anh - Nó vừa đánh vừa xoa ( Thật ra ảnh chưa có ăn ảnh đi chưa tới 5' đâu chị gái à )
* 10' sau
_ Cô ăn rồi nắm nghỉ đi, khi nào về tôi gọi ! - Hắn dặn
_ Biết rồi ! Giờ tôi ngủ nè anh lên lớp học đi - Nó cười
_ Ừh ! - Cạch ! - Hắn mở cửa về lớp
* Lớp hắn
_ Này ! Sao rồi ? - Quân chạy đến chỗ hắn
_ Sao gì ? - Hai tay hắn đan xen nhau để dưới cầm nhìn Quân
_ Cô nàng rắc rối thú vị của mày đó ! - Quân ra chiều thích thú
_ Ngủ rồi ! - Hắn đáp
_ Giờ thì tao hiểu vì sao mày thích cô bé rồi, cũng đặc biệt lắm ! Tao sẽ chú ý hơn !! - Quân gật gù ra vẻ am hiểu
_ Dẹp đi ! Mà đặc biệt ?? - Hắn nhìn Quân
_ Ừ ! Ở cô bé của mày có gí đi rất khác với mấy đứa con gái khác - Quân khẳng định
_ Cô bé của tao ?? - Hắn trau mầy nhìn Quân
_ Chứ không phải à ?? - Quân mở to mắt nhìn hắn
_ Vào học rồi kìa ! - Hắn đánh trống lãng - " Cô bé của mình ??? - Bốn chữ đó xuất hiện trong đầu hắn đến cuối buổi học
* Tan học phòng hội trưởng
_ Giải thích ! - Hắn đưa ánh mắt sắt lạnh nhìn ba nhỏ
_ ... - Run rẩy
_ Bọn tôi cần lời giải thích cho những hành động ở căn tin ?? - Quân lặp lại câu hỏi
_ ... - Run rẩy
_ Không có ?? - Hắn nhìn ba con người run rẩy trước mặt vẫn không chút biểu cảm
_ Ba ngày kím trường mới ! - Quân tiếp lời
_ Tôi có thể nói giúp họ vài tiếng không ! - Một giọng nói mệt mỏi
/21
|